Chương 1318: Chiến công tranh đoạt (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Không chỉ Ân Thiên Sở, chính là Lục Bình lúc này đối với Vũ Văn Khác trong lòng tồn tại tiếu diện hổ như vậy cũng đang nín nhịn một cỗ sát ý.

Nhưng không nắm chắc tiêu diệt toàn bộ Ngũ Hành tông cùng Vũ Văn thế gia tu sĩ, Lục Bình hiển nhiên không sẽ để cho Ân Thiên Sở đi mạo hiểm ám sát Vũ Văn Khác. Huống chi thực lực của Vũ Văn Khác thật không kém, ít nhất đối với Lục Bình mà nói không thể kém so với những tên thánh địa đích truyền mà hắn biết.

Thanh Hồ cùng mọi người đã cùng tiếp chiến. Ngũ Hành tông cùng Vũ Văn thế gia tu sĩ núp trong hư không phía sau đua nhau âm thầm may mắn lần này đã lựa chọn hợp tác với đối phương. Thực lực của một nhóm ma la đó nguyên vốn bất kỳ bên nào cũng khó có thể dễ dàng ăn được.

Về phần Chân Linh phái chúng tu làm con chốt thí hấp dẫn ma la chú ý, ai còn sẽ chú ý tới sự sống chết của bọn họ. Bọn họ thậm chí không ngại dưới tình huống không dấu vết cố ý xua đuổi một ít ma la tiến hành giết người diệt khẩu.

Vũ Văn Khác nhìn một chút một cổ ma la đội ngũ tạo thành, mang một tia may mắn nói:

– Năm con Ngọc Ma La, mười bảy con Huyết Ma La, muốn bắt lại đúng thật không phải là một chuyện dễ dàng.

Thủy Chí Nhu không thèm để ý chút nào nói:

– Đây không phải là đã bị năm con pháo thí của Chân Linh phái dẫn đi hết một con Ngọc Tu La cùng với năm con Huyết Ma La sao. Còn dư lại coi như hai nhà chúng ta không cách nào tẫn toàn công, nhưng tiêu diệt một phần cuối cùng cũng không là vấn đề.

Vũ Văn Khác cũng nhìn chằm chằm liếc mắt về phía Thanh Hồ pháp tướng trung kỳ tu sĩ duy nhất trong năm người của Chân Linh phái, nói:

– Người nữ tu kia trong tay không ngờ cũng có một cái linh bảo. Bắc Hải cũng chưa chắc sẽ rất bần tích sao? Nhưng phủ hình linh bảo nguyên vốn phải có lực công kích mạnh mẽ mới đúng. Những món linh bảo đó sao nhìn không được tự nhiên như vậy, đây là giết người hay là bào đất đánh động?

Mọi người phát ra một trận cười ầm lên, Thủy Chí Nhu nhìn một chút giễu cợt nói:

– Một đám nhà quê Bắc Hải, một món linh bảo tốt như vậy cứ thế mà phế rồi!

Trác Nghị ở một bên nói:

– Vậy thì mau hạ thủ, năm người Chân Linh phái sợ rằng chống đỡ không được thời gian bao lâu?

Ngũ Hành tông một nhóm mười người, trong đó pháp tướng trung kỳ tu sĩ thì có bốn, trong đó giống Thủy Chí Nhu cùng với Trác Nghị Ngũ Hành Củ Tử như vậy, càng thêm có thực lực một mình đấu áp chế Ngọc Ma La.

Vũ Văn thế gia một nhóm chín người đồng dạng là bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, tồn tại trong đó cũng có Vũ Văn Khác cùng Vũ Văn Kinh Lôi không kém chút nào các phái đích truyền như vậy. Mặc dù thiếu một người so với người của Ngũ Hành tông, nhưng Vũ Văn thế gia truyền thừa tới huyết mạch đặc thu lôi thuật thần thông nguyên vốn trong quá trình đối chiến cùng ma la chiếm ưu thế rất lớn nếu so với những tu sĩ khác.

Tuy nhiên có lẽ bởi vì một nhóm ma la đó có những chuyện gì khác, hay hoặc giả là đối với sự tồn tại của đám năm người Thanh Hồ cũng không để trong lòng. Ma la đại quân đối với Chân Linh phái mọi người đột nhiên xuất hiện chẳng qua là sai phái một con Ngọc Tu La mang năm con Huyết Ma tới ngăn lại năm người Chân Linh phái, còn lại ma la đội ngũ vẫn ở chỗ cũ phi độn bôn tẩu về phía trước.

Một tiếng gào thét giữa bầu trời, Trác Nghị cùng Vũ Văn Kinh Lôi hai người đồng thời xuất thủ. Trác Nghị tay bày một tòa sơn phong trạng linh bảo lay động giữa không trung. Đá vụn thật nhỏ bám vào phía trên đua nhau lăn xuống, giữa không trung đột nhiên hóa thành cự thạch vài thước một đường đập rơi về phía ma la đội ngũ trung ương.

Vũ Văn Kinh Lôi giống vậy không cam lòng yêu thế, trong tay sinh ra một cây đoản bổng một thước, ném đi ra giữa không trung, trong tay mấy đạo ấn quyết đánh ra rồi sau đó đưa tay chỉ một cái về phía trung ương của ma la đội ngũ. Lạc lôi liên tiếp vọt nổ tung trong ma la đội ngũ, cùng Trác Nghị liên thủ đem ma la đội ngũ từ trong chặn thành hai đoạn.

Vũ Văn Khác hướng Thủy Chí Nhu đưa tay, nói:

– Đạo hữu trước hết mời!

Thủy Chí Nhu cười một tiếng “ha ha”, mang Ngũ Hành tông tu sĩ sau lưng dẫn đầu nhào tới bên trái ma la đội ngũ bị chặn thành hai đoạn. Thủy Chí Nhu khẽ kêu một tiếng, trong tiếng vang giòn ”đinh đang” của Vũ Lâm Linh bên hông, dẫn đầu quấn lấy một con Ngọc Ma.

Cùng lúc đó, Trác Nghị đối mặt một con Ngọc Tu La trong ma la đội ngũ. Còn Ngũ Hành tông môn hạ cũng đua nhau mỗi người chọn lựa đối thủ. Hoặc là một mình đấu, hoặc là liên thủ, hoặc là ngăn chặn ma la lớn nhỏ quấy rầy, trong nháy mắt liền khống chế thế cục trong chiến trường.

Không giống với sự đơn giản nhanh nhẹn của Ngũ Hành tông Vũ Văn thế gia tấn công một phần ma la đội ngũ khác lại phải thô bạo nhiều. Lôi thuật thần thông cầm trong tay Vũ Văn Khác thi triển đến cực hạn, linh bảo Lạc Lôi Bàn trôi lơ lửng ở đỉnh đầu mỗi lần trải qua hắn dẫn dắt chính là một đạo lôi quang không kém gì đại thần thông rơi xuống. Chín tên Vũ Văn thế gia con em liên thủ, trong nháy mắt chính là một mảnh lôi quang địa ngục, đem ma la đội ngũ nổ một mảnh quỷ khóc sói tru.

Mặc dù Vũ Văn thế gia lôi thuật thần thông nhìn như uy lực thật lớn, đem một đám ma la lớn nhỏ đánh cho bên ngoài khét bên trong chín thơm lừng, nhưng tổn thương đối với ma la cao cấp cũng không tính là lớn. Rất nhanh sau đó thì có Huyết Ma La cùng với Ngọc Ma La nhào tới, chiến làm một đoàn với Vũ Văn thế gia tu sĩ. Đám người Vũ Văn Khác lúc này mới thu tay lại hết loại lạc lôi thần thông đại quy mô, bắt đầu triển khai đối chiến cùng những ma la cao cấp, tuy nhiên rất nhanh sau đó lần nữa chiếm cứ thượng phong.

Lúc này Thanh Hồ cùng mọi người cũng khổ khổ chống đỡ dưới sự đả kích của một con Ngọc Tu La lãnh đạo năm con Huyết Ma. Mà sau khi Ngũ Hành tông cùng Vũ Văn thế gia liên tiếp xuất thủ, con Ngọc Tu La cũng không dẫn Huyết Ma La trở về viện thủ, mà là tăng cường đánh vào đối với Thanh Hồ cùng mọi người, cố gắng sau khi đánh sụp đổ năm tên nhân tộc tu sĩ trước mắt, hoàn toàn đằng xuất thủ lại trở về.

Lúc này đám năm người Lưu Thiên Viễn đã bị lọt vào một tình cảnh cực kỳ lúng túng. Vì chống đỡ ma la đánh vào năm người bọn họ không thể không đem trận hình hoàn toàn co rúc lại sau đó toàn lực phòng ngự, nhưng như cũ dưới ma la đánh vào tỏ ra cực kỳ thảm hại.

Mà sau khi bọn họ đem trận hình co rúc lại hoàn toàn lọt vào trong sự vây công của sáu con ma la cao cấp, lúc này chính là muốn phá vòng vây cũng rất khó làm được.

Thanh Hồ cùng Lưu Thiên Viễn hai người thực lực mạnh nhất. Hai người định ở phía trước liên thủ chống đỡ Ngọc Tu La cùng với một con Huyết Ma đánh vào.

Thanh Hồ rất nóng nảy, trong lòng cũng âm thầm có chút oán giận với Lưu Thiên Viễn. Nguyên vốn Thanh Hồ còn muốn đợi đến sau khi Ngũ Hành tông cùng Vũ Văn thế gia xuất thủ lập tức xoay người phá vòng vây, có thể đi ra ngoài một người tính là một người, cuối cùng vẫn mạnh hơn là so với đều chết ở chỗ này:

Nhưng lúc này đây, người chủ sự cũng là Lưu Thiên Viễn. Hơn nữa trước khi ra khỏi trú địa, Lục Bình biết được đám người Thanh Hồ từ trước đến giờ buông tuồng, vì vậy đặc biệt dặn dò Thanh Hồ, làm việc hết thảy lấy Lưu Thiên Viễn làm chủ. Thanh Hồ lúc này mới dựa theo Lưu Thiên Viễn phân phó tử thủ, nhưng lọt vào tình cảnh hôm nay, chính là muốn phá vòng vây cũng khó khăn. Tuy nhiên thần sắc của Lưu Thiên Viễn bên cạnh vẫn không chút hốt hoảng.

Ngũ Hành tông cùng Vũ Văn thế gia cơ bản nhất trí đối với phương thức công kích một đội ma la đội ngũ. Đó chính là nhanh chóng xông vào trong đội ngũ, thừa dịp lúc ma la đội ngũ lâm vào hỗn loạn, hảo thủ của mỗi người tập trung tạo thành cục bộ ưu thế đối với ma la cao cấp sau đó cướp giết. Dù sao ma la đại quân chiếm cứ số lượng ưu thế, một khi phản ứng kịp tạo thành thế vây công, tức chính là có thể thoát thân, chỉ sợ chiến công cũng phải giảm bớt nhiều.

Vũ Lâm Linh của Thủy Chí Nhu tựa hồ cũng có tác dụng phòng ngự cực mạnh đối với phệ hồn thần thông của Ngọc Ma. Dưới sự giúp đỡ của một tên Ngũ Hành tông pháp tướng trung kỳ tu sĩ rất nhanh sau đó lấy được ưu thế tuyệt đối. Còn một con Ngọc Tu La khác thì bị Trác Nghị đeo bám. Ngũ Hành tông tu sĩ còn thừa lại chặn sáu con Huyết Ma La cùng với hơn trăm con ma la lớn nhỏ còn lại bên ngoài điên cuồng vây công.

Ngũ Hành tông hiển nhiên là muốn đầu tiên khai ích lỗ hồng trên người Ngọc Ma, mà Vũ Văn thế gia lúc này đem điểm mấu chốt đánh vỡ bế tắc đặt trên người Ngọc Tu La. Vũ Văn Kinh Lôi cùng một tên Vũ Văn thế gia pháp tướng trung kỳ tu sĩ liên thủ áp chế con Ngọc Tu La đó. Vũ Văn Khác thì đeo bám một con Ngọc Ma khác. Vũ Văn thế gia tu sĩ còn thừa lại giống vậy ngăn trở ma la vây công phía bên ngoài.

Thế công của hai nhà thi hành cực kỳ triệt để, hoàn toàn có thể nói là nắm chắc phần thắng. Sự khác biệt duy nhất chẳng qua là tốc độ đánh vỡ bế tắc nhanh chậm bất đồng thôi.

Ngay vào lúc Thủy Chí Nhu liên tục thất bại hết mấy lần phệ hồn thần thông của Ngọc Ma. Một vị pháp tướng trung kỳ Ngũ Hành tông tu sĩ khác nhân cơ hội bị thương nặng con Ngọc Ma đó. Thời điểm Thủy Chí Nhu sắp bổ thêm một kích trí mạng, bên ngoài ma la đại quân đang vây công Ngũ Hành tông chúng tu đột nhiên xảy ra hỗn loạn.

Bảy tên Ngũ Hành tông tu sĩ đang chống đỡ ma la điên cuồng vây công áp lực nhất thời nhẹ một chút, nhưng không chờ tới lúc bọn họ lấy lại hơi sức, chạm mặt lập tức thấy kiếm quang đầy trời cậy mạnh bá đạo chém phá tạo ra một lối đi từ bên trong ma la đại quân. Một con Huyết Ma dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng lúc này bị kiếm quang vô không bất nhập xé nát.

Mà kiếm lang ngập trời sau khi đụng vỡ sự ngăn trở của ma la không ngờ lại không dừng nghỉ chút nào. Trong tiếng kinh hô của Ngũ Hành tông tu sĩ, chẳng thèm nói lý, xé rách phòng tuyến do bảy tên Ngũ Hành tông tu sĩ tạo thành. Một đạo nhân hình đã theo kiếm quang xông vào trong chiến đoàn của Ngũ Hành tông.

Thủy Chí Nhu nhìn kiếm quang cùng với đạo thân hình quen thuộc đó, thất thanh kêu lên:
– Là Lục Thiên Bình!

– Ha ha!

Giữa không trung chỉ để lại một tiếng cười lạnh, song phi kiếm của Lục Bình đã hóa thành hai con giao long màu xanh vọt vào trong chiến đoàn của con Ngọc Ma bị Thủy Chí Nhu cùng bản phái tu sĩ liên thủ áp chế. Một con giao long đánh bay Vũ Lâm Linh. Trong khi một con khác thì vây quanh lượn một vòng quanh Ngọc Ma, đợi đến khi kiếm quang giao long tản đi, Ngọc Ma sớm đã bị cắt thành bảy tám mảnh rơi tán lạc trên đất.

– Lục Thiên Bình ngươi lấn hiếp người quá đáng!

Thủy Chí Nhu mắt thấy chiến công tới tay bị người đoạt đi làm gì chịu ăn thiệt thòi. Huống chi lúc này, Lục Bình xâm nhập trong sự bao vây của Ngũ Hành tông, Thủy Chí Nhu lấy linh bảo cầm trong tay một cái, Vũ Lâm Linh hóa thành một miệng chuông khổng lồ trùm tới đỉnh đầu Lục Bình.

Thế nhưng một kích của Lục Bình trù mưu đã lâu há có thể không nghĩ xong đường lui. Trong nháy mắt hắn cường sát Ngọc Ma đặc thù, cả người đã hóa thành một thân lưu thủy tán lạc không thấy. Dưới Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn Hóa Thủy thần thông gia trì, Lục Bình “Man Thiên Quá Hải quyết” lộ ra càng lúc càng quỷ thần khó lường.

Bên trong ma la đại quân lần nữa một mảnh hỗn loạn, mấy tên Ngũ Hành tông tu sĩ thậm chí đều không rõ ràng Lục Bình làm sao lại từ trong trận của Ngũ Hành tông đánh giết đi ra ngoài. Lại có một con Huyết Tu La bị một đạo trường kiếm lóe lên lôi quang chém chết, xa xa truyền tới tiếng cười hài hước của Lục Bình:

– Mấy con ma la tại hạ giúp các ngươi chém chết, Ngũ Hành tông chư vị đạo hữu không cần cám ơn!

Cùng lúc đó, Vũ Văn Kinh Lôi cũng đã liên thủ một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ khác vỗ vào con Ngọc Tu La trước mắt làm cả người trên dưới một mảnh nám đen. Nhưng ngay vào lúc đó, bên trong chiến đoàn của Ngũ Hành tông đột nhiên một mảnh sợ hãi kêu lên hỗn loạn. Tiếng cười của Lục Bình truyền tới xa xa thậm chí đưa đến tinh thần của tất cả Vũ Văn thế gia tu sĩ đều loạn theo.

Ngay vào lúc này, thần niệm của Vũ Văn Khác đột nhiên phát hiện trong chiến trường không biết vì sao xuất hiện thêm một người, nhất thời kinh hô:

– Lôi đệ cẩn thận!

Nhưng đã chậm, một đạo thân ảnh màu đen nhanh như tia chớp đột nhập trong trận của Vũ Văn Kinh Lôi. Thái Huyền Chi Thứ nhất cử đâm thủng ngực của Ngọc Tu La thoi thóp hơi tàn, theo sát một đạo hàn mang thoáng qua, đầu lâu của Ngọc Tu La đã bay lên thật cao. An Thiên Sở liếc mắt nhìn Vũ Văn Khác, trong tầm mắt lạnh lùng lóe ra giễu cợt cùng sát ý.