Chương 1411: Luân phiên đại chiến ( lục tục)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sắc mặt của Mai Thiên Cầm rất khó coi, đáp:

– Thương thế phải nghiêm trọng nhiều so với trong tưởng tượng. Ta cũng không ngờ, trên người của sự thúc bà ta còn có nhiều ám thương như vậy, lần này bị thương cũng bị đưa tới toàn bộ, có thể nghiệm ảnh hưởng cực lớn đến thọ nguyên của lão nhân gia bà ta. Hơn nữa sau khi Thiên Phàm sư thúc vẫn lạc, lão nhân gia bà ta tâm tro ý lạnh, sống một mình ở Hàn Băng đảo này. Sau lần này trọng thương sư thúc lão nhân gia bà ta cũng không còn bao nhiêu ý chí cầu sinh, lần này coi như chịu đựng qua, sợ cũng không sống được bao nhiêu năm.

Lục Bình cả kinh, hỏi:

– Ám thương? Làm sao có thể có ám thương, lưu lại khi nào?

Mai Thiên Cầm thần sắc buồn bã, đáp:

– Đều là lưu lại trong các loại tranh đấu mấy trăm năm qua vì tông môn.

Vẻ mặt Lục Bình lạnh lẽo, giọng lạnh lùng hỏi:

– Đạo Thắng lão tổ phải không?

Trước khi Thiên Tượng lão tổ tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, Chân Linh phái ở Bắc Hải sở dĩ có thể chống lại cùng Huyền Linh phái, dựa vào chính là Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ hợp kích bí thuật mới có thể ngăn cản được Đạo Thắng lão tổ. Có thể nói trước khi Thiên Tượng tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, Chân Linh phái chân chính kinh thiên cự trụ thật ra thì chính là vợ chồng hai người bọn họ.

Dù hai vị lão tổ tuy nói liên thủ có thể ngăn cản Đạo Thắng lão tổ, nhưng rốt cuộc là thực lực rơi xuống thế hạ phong. Song phương đã từng mấy lần giao thủ, Đạo Thắng lão tổ tuy không thể một lần tính đánh tan hai người, nhưng mỗi một lần đều làm hết sức để lại cho hai người rất nhiều ám thương. Ngay từ đầu sợ rằng chính là hai vị sư thúc đều không phát hiện, hoặc là phát hiện cũng khó mà bận tâm.

Nhưng dĩ vãng lâu như thế, những thứ ám thương tích lũy thêm cũng dần dần gây thành họa lớn. Thiên Tuyết, Thiên Phàm hai người không tính là người yếu trong trung kỳ tu sĩ, nhưng chưa hề có khả năng tiến cấp pháp tướng hậu kỳ. Nguyên nhân lớn nhất xem ra chịu ảnh hưởng bởi những thứ ám thương lặn dài mặc hóa.

Bắc Hải nam bộ hải vực, sau khi Đạo Thắng lão tổ quyết định tham gia Thương Hải tông cùng Chân Linh phái tranh đoan, toàn bộ Huyền Linh phái dưới sự dẫn dắt của Phùng Hư Đạo phấn khởi nhanh chóng hành động, không khỏi có pháp tướng tu sĩ đái đội nhấc lên từng đạo độn quang đi về bất đồng phương hướng.

Trong lúc Huyền Linh phái bắt đầu hành động, Đạo Thắng lão tổ cũng đã ra khỏi Huyền Linh đảo, một thân một mình tới Thiên Linh sơn. Vô luận lần này Huyền Linh phái được hay không được, cuối cùng trần giữ Thiên Linh sơn Thiên Tượng lão tổ chính là mục tiêu của lão ta.

Vào lúc Đạo Thắng lào tổ mới vừa trở ra Huyền Linh đảo không lâu lập tức không thể không dừng lại giữa không trung.

Bên ngoài mấy trăm trượng đối diện Đạo Thắng lão tổ, Thiên Tượng lão tổ một bước từ trong hư không bước ra, cười nói:

– Đạo Thắng lão tổ, lâu rồi không gặp a!

Không giống như Đông Cực lão tổ không biết dùng loại thủ đoạn nào thành tựu pháp tướng hậu kỳ tu vi, Đông Dật lão tổ ngược lại thật thật tại tại trở thành đại tu sĩ mà không dùng biện pháp đi tắt nào. Chẳng qua là từ khí tức quanh thân Đông Dật lão tổ mà xét, so với hai vị yêu vương của yêu tộc vẫn có chênh lệch cực lớn. Song Đông Dật lão tổ tiến cấp pháp tướng hậu kỳ hiển nhiên cũng lấy đúng dịp, nhưng so với Đông Cực lão tổ không có pháp tướng hậu kỳ tu vi như vậy, Thuần dương chi khí tán dật quanh thân Đông Dật lão tổ cũng không giả được, có thể thấy vậy!

Tiếng nói vừa dứt, Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm đã xuyên thấu hư không đưa tới trước mặt của Khổng Kinh yêu vương.

Khổng Kinh yêu vương sắc mặt chợt khổ. Nếu muốn lão lựa chọn, lão tuyệt đối sẽ không lựa chọn đối lũy cùng vị Tử Dương cung đích truyền này, nhưng không ngờ rằng Tạ Thiên Dương cũng chủ động tìm tới lão ta rồi.

Thật ra thì lý do Tạ Thiên Dương tìm tới Khổng Kinh yêu vương cũng rất đơn giản. Bởi vì trong ba vị đại tu sĩ trước mắt thì vị Giao Kình nhất tộc tộc trưởng này có thực lực mạnh nhất.

Một bên khác, Tang Du cũng đã cùng Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc đại tu sĩ chiến làm một đoàn. Quanh người Tang Du có hai con pháp tướng thú dữ dưới sự chỉ huy của Tang Du phụ trợ hắn đối chiến cùng với Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc đại tu sĩ. Trong đó một con chính là Nguyễn Thủy Hung Ngạc đã lên cấp pháp tướng trung kỳ. Một con khác quanh quẩn ở bầu trời Tang Du là một con Cô Ưng thú dữ khoác một thân huyết vì.

Thấy song phương lần nữa nổ ra đại chiến, Đông Dật lão tổ ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Hoàng Ly đảo hai vị đại tu sĩ đột nhiên xuất hiện hiển nhiên trở thành biến số lớn nhất của trận chiến này. Nhưng phía yêu tộc dù sao chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, vẫn có nắm chắc cực lớn công phá Hoàng Ly đảo, chẳng qua là muốn tiến hành tàn sát hòn đảo như kế hoạch trước đó chỉ sợ cũng không làm được.

Mắt thấy được lỗ hổng của thủ hộ đại trận trước đó bị Khổng Kinh lão tổ hai người đánh xuyên đang chậm rãi thu nhỏ lại, thân hình Đông Dật lão tổ chợt động muốn ngăn trở lỗ hổng di hợp.

Tuy nhiên lúc này hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ Thanh Hồ cùng với Lôi Địch trên Hoàng Ly đảo lại ngờ tới Đông Dật lão tổ sẽ như vậy, sớm đã thủ hộ ở chỗ lỗ hổng hết sức ngăn trở ý đồ của Khổng Kinh lão tổ.

Nhưng hai người dù sao chẳng qua là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, không dựa vào thủ hộ đại trận thôi.

Đông đảo yêu tộc tu sĩ sau khi đã trải qua bị thương nặng trước đó lại một lần nữa tổ chức nổi lên một đội nhân mã cố gắng đánh vào lỗ hổng của hộ đảo đại trận. Lại thấy ngoài mấy trăm trượng bên người Đông Dật lão tổ, một đạo nhận quang không chút triệu chứng đột nhiên xuất hiện, đâm tới ba sườn của Đông Dật lão tổ.

Cùng lúc đó từ trên Hoàng Ly đảo lần nữa lập lòe lên mấy đạo độn quang, chính là Thiên Dũng, Thiên Linh, Thiên Hiên, Thiên Mộng, Thanh Hổ, Thanh Lang, Lục Bích, Lục Hải, Lục Linh Nhi liên tiếp chín vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ đồng thời vọt ra khỏi Hoàng Ly đảo, yêu tộc tu sĩ cùng chen chúc mà đến đại chiến ở một chỗ.

Ân Thiên Sở đột nhiên xuất hiện ám sát tựa hồ cũng không ngoài ý liệu của Đông Dật lão tổ. Điều Hải Lệnh đảo một cái. Hình ảnh của một cái kinh vĩ rơi qua giữa không trung, một tiếng “ba” quạt rơi nhận quang.

Mặc dù Ân Thiên Sở ám sát thất bại, nhưng cũng làm Đông Dật lão tổ phân tâm không còn cách nào toàn lực xuất thủ về phía hai người Thanh Hồ cùng Lôi Địch. Sau khi Ân Thiên Sở liên thủ hai người bọn họ, đã có thể chia đều khuyết điểm của mấy phe. Thậm chí dưới ám sát thần thông bí thuật sắc bén của Ân Thiên Sở tập nhiễu, Đông Dật lão tổ đã chậm rãi rơi vào hạ phong.

Vây quanh một tòa Hoàng Ly đảo nho nhỏ, nhân yêu hai tộc song phương tập trung năm vị đại tu sĩ, bảy tám vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng với pháp tướng sơ kỳ tu sĩ vượt qua con số hai bên ngoài Hoàng Ly đảo triển khai đợt đánh giết tàn bạo.

Hung uy của Vũ Lăng ngự đạo binh đại trận hiển nhiên bị yêu tộc các vị pháp tướng tu sĩ để trong mắt. Không biết sao phía Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ đeo bám chai lì giống như da trâu vậy, khiến cho yêu tộc pháp tướng tu sĩ không người nào có thể xuất thủ để giải quyết đạo binh đại trận.

Lục Đại Quý bên ngoài Hoàng Ly đảo chém giết giảm bớt rất nhiều áp lực cho Chân Linh phái tu sĩ ngăn cản yêu tộc tiến công trên Hoàng Ly đảo, khiến cho toàn thể Chân Linh phái tinh thần đại chấn.

Đồng thời cũng khiến cho rất nhiều tu sĩ trên đảo vốn lung lay không chừng nhất thời kiên định lòng tin hiệp trợ Chân Linh phái chống cự. Hoàng Ly đảo mặc dù đang ở trước mắt, nhưng lúc này trong mắt yêu tộc tu sĩ cũng trở nên càng lúc càng xa không thể với tới.

Ngay vào lúc đó, một đạo lưu quang phá vỡ hư không tới, một đạo không gian ba động sinh ra ở hư không phụ cận bên ngoài Hoàng Ly đảo. Một cổ nước biển đột nhiên từ trên mặt biển nổ lên tạo thành một mặt thủy mạc.

Đông Dật lão tổ trọng đối chiến cùng đám ba người Ân Thiên Sở đột nhiên hư hoảng nhất chiêu, người đã chưởng không lưu quang phá không tới.

Cùng lúc đó, Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ vỗ về phía sau một chưởng, vỗ bay Cô Ưng từ giữa không trung bay xuống, đồng thời ngón cái cùng ngón trỏ của bàn tay lăng không bóp một cái. Một cái ngọc giản bị lão ta gặp trong tay từ trong hư không rung chuyển.

Phía trên một đạo thủy mạc nổ lên đột nhiên hiện ra mấy hàng tự phù kỳ quái cũng rơi vào trong mắt Không Kinh lão tổ đang giao chiến cùng Tạ Thiên Dương.

Ba vị đại tu sĩ cơ hồ đồng thời biến sắc, Đông Dật lão tổ trước hết hét lớn:

– Chư vị vẫn cất giữ gì đó, Hoàng Ly đảo không phá, hôm nay hao binh tổn tướng còn có ý nghĩa gì?

– Thúi lắm!

Khổng Kinh lão tổ hét lớn một tiếng, nói:

– Đông Dật lão quỷ tâm tư của người độc lắm!

Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ tung người thoát khỏi chiến đoàn với Tang Du, thấp giọng quát lên:

– Phàm yêu tộc nhi lang ta mau thối lui, hôm nay đánh một trận là do yêu tộc ta bị mắc mưu của Thương Hải tông. Chân Linh phái chư vị đạo hữu, như thế hôm nay dừng tay được không?

Ngôn ngữ của Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ làm đông đảo yêu tộc tu sĩ trong lúc nhất thời lòng quân đại loạn. Không ít yêu tộc đang tấn công Hoàng Ly đảo nhất thời trận cước đại loạn, không biết nên làm thế nào cho phải.

May vào lúc này toàn thể Chân Linh phái cũng nhận được ám hiệu của mấy phía pháp tướng lão tổ, không nhân cơ hội chém giết, nhưng tạo thành không ít thương vong cho yêu tu.

Khổng Kinh lão tổ nhất thời giận dữ, quát lên:

– Còn không mau lui, không nghe mệnh lệnh sao?

Lúc này yêu tộc tu sĩ mới khẳng định mệnh lệnh nghe được trong tai, tạm thời đè xuống mê hoặc trong lòng. Yêu tộc đại quân nhất thời giống như thủy triều lui vào trong biển.