Chương 1402: Chân Linh Phái để uẩn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cuộc chiến mà Lương Kiếm Phi thành danh chính là hậu sinh khả uý trong Cửu Huyền lâu đại chiến, lấy tư cách hắc mã tiến vào vị trí thứ mười hai của chiến công bảng, sau đó thành công tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn lại có kỳ ngộ. Sau khi hắn trở về Liệt Thiên Kiếm phái bế quan mấy năm thành công tiến cấp pháp tướng hậu kỳ.

Lương Kiếm Phi vẫn cho rằng mình bị đánh giá thấp. Bởi vì hắn ban đầu một mực theo Liệt Thiên Kiếm Thánh Tiêu Bạch Vũ sư bá của mình tập luyện kiếm thuật, một mực chưa từng nổi danh ở tu luyện giới, biết trận chiến Cửu Huyền lâu, hắn giữa đường mới gia nhập vào, lại nhất cử vượt qua phần lớn tinh anh đời thứ ba của tu luyện giới, danh liệt vị trí thứ mười hai. Lương Kiếm Phi xem ra, nếu mình có thể tham dự vào ngay từ đầu, đừng nói là tiến vào chiến công bảng trước năm, chính là tiến vào trước ba ganh đua cao thấp cùng Lục Thiên Bình xếp hàng thứ nhất cũng chưa chắc sẽ thất bại cho hắn.

Lương Kiếm Phi cũng từng tràn đầy tự tin hỏi thăm sư bá Tiêu Bạch Vũ vấn đề này. Nhưng từ chỗ của Tiêu Bạch Vũ có được một câu nói cũng làm hắn tự tin bị đả kích lớn:

– Ngươi sao? Chờ thắng được hết Tử Dương cung lục đại đích truyền mới có tư cách đi khiêu chiến Lục Thiên Bình!

Mình không phải là đối thủ của Lục Thiên Bình cũng đã đành, dù sao Lương Kiếm Phi ít nhiều cũng có chút tâm tư chuẩn bị. Song ông ta nói là hắn ngay cả Tử Dương cung lục đại đích truyền cũng không bằng, đấy làm sao khiến cho Lương Kiếm Phi phục tùng. Chẳng lẽ mình chênh lệch cùng Lục Thiên Bình đó lớn như vậy sao?

Trước đây không lâu, một tin tức truyền tới từ Hỏa Loan nhất tộc càng thêm chấn động. Hỏa Loan tộc trưởng Thuần Dương tu sĩ Diêm Cửu Tiêu vẫn lạc Bắc Hải, hơn nữa có thể là bỏ mạng trong tay của Lục Thiên Bình.

Tin tức này mặc dù ở tu luyện giới truyền lưu cực kỳ rộng lớn, nhưng đại đa số người vẫn không tin. Bởi vì từ đầu tới cuối chỉ là một suy đoán, cũng không có nhân chứng. Nhưng chuyện này nếu là thật, như vậy Lục Thiên Bình chính là sự tồn tại thứ hai kế sau Tiêu Bạch Vũ lấy đại tu sĩ tu vi vượt cấp chém chết Thuần Dương.

Mà đây cũng là nguyên nhân tin tức càng truyền càng rộng. Thứ nhất Lục Thiên Bình những năm này ở tu luyện giới đứng vững bền chắc không thể phá được địa vị người thứ nhất trong tu sĩ đời thứ ba, khiến cho hắn đích xác có khả năng nhất hoàn thành một tồn tại tráng cử này. Thứ hai hiển nhiên cũng có người đang âm thầm đẩy sóng giúp thật thuyền, về phần rốt cuộc là dụng ý gì, đây làm người ta khó có thể đo lường được.

Lương Kiếm Phi cũng biết được năm đó sư bá nhà mình trải qua chém chết Lữ Thái Thanh ở Tử Dương cung. Nếu Lục Thiên Bình đó thật là thành công chém giết Diễm Cửu Tiêu trong song phương chính diện đối kháng, đây chẳng phải là nói thực lực của Lục Thiên Bình còn vô cùng có thể trên sư bá mình ban đầu sao?

Lần này Chân Linh phái báo thuyền, chân thành mời nhiều nhà tông môn của Trung Thổ và hải ngoại tới quan lễ, Liệt Thiên Kiếm phái cũng từng nhận được lời mời của Chân Linh phái. Lương Kiếm Phi từ chỗ của môn phái bỏ đi chuyện vui xẻo này đặc biệt chạy đến Bắc Hải, hy vọng có thể cùng Lục Thiên Bình đó gặp mặt một lần, nhưng trong lòng hắn rốt cuộc là nghĩ như thế nào. Chính là ngay cả bản thân Lương Kiếm Phi cũng không thể hiểu. Chỉ bất quá chuyện hắn tới Bắc Hải cũng không gạt Tiêu Bạch Vũ. Mà Tiêu Bạch Vũ cũng chưa từng ngăn cản hắn tới đó.

Trong hải cảng khổng lồ của Chân Linh phái dưới Thiên Linh sơn, bảo thuyền to lớn sớm đã bị chuẩn bị sẵn sàng. Người của Bắc Hải các phái cùng với thế lực lớn nhỏ trong các phái tu sĩ tới quan lễ là tới nhiều nhất. Còn lại thì có Đông Hải Tiêu Dao các, Liệt Thiên Kiếm phái, Thủy Tinh cung đều phái ra tu sĩ tới quan lễ. Trung Thổ trừ người viếng thăm của Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông hai nhà bảo thuyền đi tới ra, các môn phái Tử Dương cung, Cửu Huyền lâu, Ngự Thú Linh tông cũng đều sai phái tu sĩ tới. Tuy nhiên có một hiện tượng thú vị đó chính là những tông môn sai phái tu sĩ tới quan để không một nhà nào không phải là đích truyền tu sĩ trọng yếu nhất trong tu sĩ đời thứ ba.

Lương Kiếm Phi dưới sự chỉ dẫn của Chân Linh phái đệ tử đi đến khán đài đặc biệt bố trí cho Liệt Thiên Kiếm phái. Đứng trên khán đài, Lương Kiếm Phi có thể thấy rõ ràng bảo thuyền khổng lồ trong hải cảng cùng với bốn phía các phái tu sĩ quan lễ và Chân Linh phái đệ tử bên ngoài.

Dẫn Lương Kiếm Phi tới khán đài, Chân Linh phái vị đoán đan trung kỳ tu sĩ đó muốn hành lễ thối lui, Lương Kiếm Phi thấy vậy mở miệng hỏi:

– Ngươi là Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba phải không?

Tu sĩ trước mắt ung dung thi lễ một cái, đáp:

– Vãn bối chính là bổn phái đệ tử đời thứ tư!

– Đệ tử đời thứ tư sao?

Lương Kiếm Phi đầu tiên có chút thất vọng, theo sát thái độ trên mặt hiện ra một ít kinh ngạc hỏi:

– Đệ tử đời thứ tư đã có đoán đan trung kỳ tu vi, có thể thấy quý phái bồi dưỡng hậu bối con em coi như không tệ. Lấy tu vi của ngươi, xem ra trong quý phái có thể được cho là giáo giáo giả chứ?

Đệ tử nọ thần sắc bình tĩnh, nghe vậy đáp:

– Tiền bối quá khen rồi! Tu vi của vãn bối trong tu sĩ cùng lứa bất quá là trung thượng thôi. Đệ tử đích truyền làm chân chính giáo giáo giả trong bổn phái đệ tử đời thứ tư hôm nay đều đã đoán đan hậu kỳ tu vi.

– Đoán đan hậu kỳ tu vi!

Lương Kiếm Phi trong lòng cả kinh, thầm nói Chân Linh phái bồi dưỡng hậu bối con em không ngờ lại đã đạt đến trình độ như vậy. Chính là Liệt Thiên Kiếm phái hôm nay giảo giáo giả trong đệ tử đời thứ tư cũng bất quá mới vừa vượt qua ngưỡng cửa đoán đạn hậu kỳ thôi, không ngờ Chân Linh phái đệ tử đời thứ tư lại có thể cùng Liệt Thiên Kiếm phái tịnh giá tề khu.

Vốn dĩ Lương Kiếm Phi xem ra, Chân Linh phái có thể tấn thằng đại hình tông môn, từ nguyên chủ yếu của môn phái có thể đều dùng bồi dưỡng trên người pháp tướng tu sĩ đời thứ hai, thứ ba. Như vậy không thể tránh khỏi sẽ tạo thành sự khiếm khuyết khi bồi dưỡng đệ tử đời thứ tư, thứ năm.

Đây cũng là bình cảnh tất nhiên của rất nhiều tông môn khi đề thăng thế lực của môn phái, tận thăng tư cách tông môn gặp phải. Ban đầu Tiêu Dao các bí mật tích góp nhiều năm, lại có Thiên Nguyệt tông khuynh lực ủng hộ, sau khi thành công lập phái, trên sự bồi dưỡng đệ tử đời thứ ba, thứ tư cũng rơi một đoạn phía sau những đại hình tông môn khác. Nhưng tình cảnh trước mắt tựa hồ biểu minh Chân Linh phái bồi dưỡng hậu bối con em tựa hồ cũng không chịu ảnh hưởng

Lương Kiếm Phi nhìn một chút trên khán đài khổng lồ bên bờ hải cảng thỉnh thoảng có người của Chân Linh phái đệ tử đoán đan kỳ dẫn lĩnh tu sĩ của các phái vào vị trí, không khỏi hỏi:

– Hôm nay đệ tử dẫn lĩnh các phái ngồi khán đài đều là đệ tử đời thứ tư của quý phái sao?

Tu sĩ nọ gật đầu đáp:

– Đúng là như thế.

Lương Kiếm Phi lúc này mới hơi mang một tia cảm khái nói:

– Quý phái quả thật không hổ là đại hình tông môn!

Theo đó Lương Kiếm Phi lại nhớ ra điều gì, lơ đãng hỏi:

– Tiểu tu nhà ngươi là môn hạ người nào của Chân Linh phái? Tên gọi là gì?

Tu sĩ nọ trả lời:

– Vãn bối Thính Đào phủ môn hạ đệ tử ký danh Tằng Huyền Vũ!

Tên mặt Lương Kiếm Phi lộ ra vẻ thất vọng, nói:

– Ha, chẳng qua là đệ tử ký danh!

Tu sĩ nọ cười cười, thấy lực chú ý của Lương Kiếm Phi đều đặt trên người tu sĩ của các phái tới tham gia quan lễ, vì vậy xoay người lặng lẽ rút đi.

Qua chốc lát, lại có Chân Linh phái tu sĩ đi qua trước khán đài của Lương Kiếm Phi. Lương Kiếm Phi thấy một người ở trong đó có đoán đan hậu kỳ tu vi, ánh mắt nhất thời sáng lên, gọi vị tu sĩ đó lại.

Tu sĩ khom người làm lễ, hỏi:

– Tiền bối có cái gì phân phó?

Lương Kiếm Phi nói:

– Ta muốn bái phỏng quý phái Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình các hạ, xin phiền người thông bẩm một tiếng!

Tu sĩ nhìn Lương Kiếm Phi một chút, ngạc nhiên hỏi:

– Tiền bối nếu muốn gặp Lục sư thúc, lúc trước sao không hỏi Tằng sư đệ?

Lương Kiếm Phi sửng sốt, hỏi:

– Tằng sư đệ? Hắn nói mình là Thính Đào phủ môn hạ…

Chân Linh phái tu sĩ cười cười, nói:

– Lục sư thúc khai ích động phủ chính là Thính Đào phủ. Chân Linh phái tu sĩ ta từ trước đến giờ lấy sự tôn khai ích động phủ làm vị sư môn xưng hô!

Lương Kiếm Phi giật mình, vội vàng hỏi:

– Như vậy ta làm thế nào bái phỏng Lục Thiên Bình các hạ của quý phái?

Tu sĩ lắc đầu cười đáp:

– Mấy ngày nay, tu sĩ của các phái tới bổn phái quan lễ có không ít người đều cố gắng bái phỏng Lục sư thúc. Tuy nhiên sư thúc một vị bế quan tu luyện, trừ mấy vị chí giao hảo hữu tới ủng hộ ra, một mực không hề xuất quan.

Lương Kiếm Phi lại ngạc nhiên hỏi:

– Sao? Chẳng lẽ quý phái lần này bảo thuyền, Thủy Kiếm Tiên không đi cùng thuyền sao?

Tu sĩ lắc đầu một cái, chỉ bảo thuyền sắp xuất hành trong hải cảng, đáp:

– Các vị lão tổ của bổn phái theo bảo thuyền xuất hành đã trên boong thuyền rồi!

Lương Kiếm Phi nhìn theo phương hướng tu sĩ chỉ thị, trên bảo thuyền lấy đại tu sĩ Khương Thiên Lâm cầm đầu, Thiên Phong, Thiên Sơn, Thiên Thành, Thiên Viện bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, Thiên Thuật, Chung Kiếm, Mã Ngọc, Thiên Phong, Thiên Huyên, Thiên Hoàng, Thiên Bằng bảy vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ.

Trừ mười hai vị pháp tướng lão tổ ra, Thiên Huyền tông cùng Thiên Nguyệt tông còn có một vị pháp tướng trung kỳ đệ tử đời thứ hai theo thuyền đồng hành, đây cũng là lệ thường khi hải ngoại bảo thuyền thông hành Trung Thổ. Bởi vì siêu viễn trình cự ly Truyền tống trận giá thiết đồng thời cũng ý nghĩa hai phái kết minh thành công là cử chỉ hai phái hai bên cùng có lợi. Như vậy sự nguy hiểm trong quá trình bảo thuyền thông hành hiển nhiên không thể nào do một nhà Chân Linh phái gánh nổi. Hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ theo thuyền mà đi cũng vì làm thêm một phần bảo đảm nữa cho chuyến đi Trung Thổ lần này của Chân Linh phái.

Điều đó còn bởi vì duyên cớ của Chân Linh phái lần này đi ra ngoài Trung Thổ đội hình đủ cường đại. Với quy mô mười hai vị pháp tướng tu sĩ đủ để bảo đảm sự an toàn cho chuyến đi Trung Thổ lần này.

Phải biết năm đó Tiêu Dao các bảo thuyền đi ra ngoài Trung Thổ, phía trên tổng cộng cũng bất quá mới có mười vị pháp tướng tu sĩ. Trong đó sáu vị là Tiêu Dao các pháp tướng tu sĩ, còn dư lại bốn vị cũng là Thiên Nguyệt tông tu sĩ đặc biệt phái tới bảo đảm lần này đi tới thành công.

Trên Chân Linh phái bảo thuyền kể cả Thiên Huyền tông cùng với Thiên Nguyệt tông xuất hiện mười bốn vị pháp tướng tu sĩ hiển nhiên cũng làm tu sĩ của các phái tới quan lễ rất khiếp sợ. Nhưng càng khiếp sợ hơn chính là, bởi vì phải ở lại giữ môn phái trú địa, Chân Linh phái hiển nhiên không thể nào đem phần lớn pháp tướng tu sĩ phái trú trên bảo thuyền. Nói cách khác trừ mười hai vị tu sĩ trên bảo thuyền ra, Chân Linh phát hiện giờ ít nhất còn có mười hai vị pháp tướng tu sĩ mới đúng.

Một nhà đại hình tông môn hơn hai mươi vị pháp tướng tu sî!

Chính là Trung Thổ cùng với Đông Hải số lượng pháp tướng tu sĩ của những lão bài đại hình tông phái cũng bất quá như thế thôi!

Tại chỗ không ít môn phái tu sĩ quan lễ đua nhau bắt đầu thầm đếm Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ, trừ mười hai vị trước mắt ra, còn có đại tu sĩ Thiên Tượng, chưởng môn Liễu Thiên Linh, Thúy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình, luyện đan tông sư Mai Thiên Cầm, Thiên Lô, chế phù tông sư Thiên Tuyết, ngoại môn khách khanh đại trưởng lão Hạng Lâu, Ân Thiên Sở xông xuống uy danh ở Trung Thổ. Diêu Thiên Dũng, Lý Thiên Như, Cơ Thiên Hiên có thể đứng đầu đảm nhiệm một mặt, hơn nữa còn có một người sắp chết như Thiên Giang, tựa hồ mười hai người cũng đủ rồi.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, Chân Linh phái tuyệt đối còn có thực lực ẩn giấu, tựu như tu sĩ đời thứ ba Thiên Huyên, Thiên Hoàng, Thiên Bằng lần đầu tiên hiển hiện thực lực trên bảo thuyền vậy, nếu không phải bảo thuyền xuất hành, có người nào biết được sự tồn tại của ba người họ?

Bảo thuyền xuất hành, sở dĩ dẫn tu sĩ của các phái tới quan lễ, trong đó khó không phải là một cách làm khoe khoang thực lực, mục đích chính là muốn tọa thực tư cách đại hình tông phái của tông môn nhà mình. Tuy nhiên Chân Linh phái chưa từng cho thấy hết toàn bộ thực lực, mà giữ nửa chân nửa che thể hiện thực lực ngược lại đánh vào lớn hơn cho tu sĩ của các phái tới quan lễ.

Trong lòng của Lương Kiếm Phi thầm tự nhủ, tựa hồ trừ nhiều hơn một vị Thuần Dương cùng hai vị đại tu sĩ, sự khác biệt giữa Chân Linh phái cùng Liệt Thiên Kiếm phái căn bản không quá lớn. Phải biết Liệt Thiên Kiếm phái đây chính là hai vạn năm truyền thừa, trong đó làm đại hình tông môn truyền thừa càng thêm dài đến hơn một vạn năm ngàn năm!

Nhưng mà tài lực bực này đến từ đầu, so sánh cùng một nhà môn phái mới vừa tấn thăng đại hình tông môn, đệ tử đời thứ ba trở xuống tựa hồ không có bất kỳ chênh lệch nữa.