Chương 1494: Nguyên Vẹn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình không ngờ lần gặp gỡ bí mật cùng với Long Hòa lão tổ ở Vẫn Lạc mật địa sẽ có thu hoạch lớn như vậy. Cho tới sau khi hắn trở về Bắc Hải thậm chí tạm thời gọi Chân Linh phái hai vị trận pháp tông môn Đặng Thiên Minh và Thiên Hồ chủ trì Phi Linh đạo di dời cùng với bộ hoạch Thất Tinh động thiên đến Thiên Linh sơn.

– Như thế nào, có bao nhiêu khả năng?

Lục Bình hỏi Đặng Minh đầu tiên tra xét ngọc giản thể ngộ trận pháp do Long Hòe lão tổ lưu lại.

Trong Chân Linh phái trận pháp sư hôm nay thành tựu cao nhất thuộc về Đặng Thiên Minh cùng Thiên Hồ. Trận pháp tông sư Huyền Thần chân nhân vốn có của Chân Linh phái cuối cùng vẫn không thể thành tự pháp tướng, thọ nguyên hao hết tọa hóa vào mấy chục năm trước.

Trong hai người này, Đặng Thiên Minh thiên phú cao hơn trên một đường trận pháp, chính là đệ nhất trận pháp tông sư của Chân Linh phái danh phó kỳ thực. Lục Bình vì Chân Linh phái lâu dài bố cục, cơ hồ mưu đồ của tất cả thiệp cập một đường trận pháp đều có Đặng Thiên Minh tham dự chế định.

Còn Thiên Hồ thiên phú hơi kém hơn trên một đường trận pháp, nhưng nàng ta đứng phía sau hắn là hình thiên cự trụ của Chân Linh phái hôm nay. Điều này khiến Thiên Hồ chuyên nghiên trên một đường trận pháp thủy chung có thể có được tự trợ hạn độ lớn nhất của Chân Linh phái. Vì vậy Thiên Hồ trên một đường trận pháp cũng cực cao. Nếu không lần này thừa dịp Thất Tinh động thiên khai mở, với nhiệm vụ bắt vị trí xác thực của Thất Tinh động thiên trong hư không cũng không giao cho nàng phụ trách.

Đặng Thiên Minh khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói:

– Lấy điều ghi lại trong ngọc giản này mà xét, nếu cùng chín đạo đại trận căn bản chân chính kết hợp, cũng đúng là có thể bày trận pháp tương tự với Vạn Độc Thương Khung Bích khiến cho nó có công hiệu che giấu khí tức của Chân Linh tu sĩ,…

Vẻ mặt Lục Bình vui mừng, hỏi:

– Nói như vậy biện pháp này đúng là thông suốt phải không?

Đặng Thiên Minh lắc đầu một cái, trong thần sắc dường như cũng có chút không thể làm gì.

– Tại sao?

Vẻ mặt Lục Bình cứng đờ, nhưng vẫn giữ vững bình tĩnh hỏi.

Thiên Hồ lúc này cũng tra xét nội dung trong ngọc giản, nghe vậy đáp:

– Là tu vi không đủ!

Nhìn thấy hoặc sắc vị giải trên mặt Lục Bình, Thiên Hồ giải thích tiếp:

– Lấy pháp tướng sơ kỳ tu vi của bọn ta không cách nào đảm nhiệm bố trí nhu cầu của trận pháp bực này. Trên thực tế cho dù là pháp tướng hậu kỳ tu sĩ cũng rất khó bố trí thành công, trừ phi là Thuần Dương thậm chí Chân Linh tu sĩ mới có thể làm được tới như vậy.

Đặng Thiên Minh nói tiếp:

– Tu vi không đủ còn là bọn ta tu vi trên một đường không đủ. Long Hòe lão tổ tinh nghiên Vạn Độc Thương Khung Bích mấy vạn năm đều chưa từng phá giải. Bọn ta ngay cả có Giao đạo nhân chín đạo đại trận căn bản nơi tay, nhưng chín đạo đại trận căn bản mỗi một đạo đều có thể nói là bác đại tinh thâm. Trên thực tế đủ một tên trận pháp sư bỏ cả đời để điều nghiên nghiên cứu, muốn đồng thời thông hiểu và tinh túy cả chín đạo đại trận căn bản, trừ phi bọn ta có thọ nguyên cùng với thiên phú như Giao đạo nhân…

Lục Bình rất thất vọng. Nếu như trận pháp này bố trí thành công, thế thì sau khi Lục Bình thành tựu Chân Linh vẫn có thể kéo dài dấu chân của bản thân đến chỗ cực hạn phạm vi thế lực của Chân Linh phái. Sau Lục Bình, chỉ cần Chân Linh phái bảo vệ Chân Linh tu sĩ truyền thừa, như vậy Chân Linh phái sẽ có thể dưới đại trận này che chở không sợ hãi bất kỳ tông môn nào khiêu khích.

Nhưng nếu đại trận này không cách nào bố trí thành công, như vậy sau khi Lục Bình thành tựu Chân Linh cũng chỉ có thể kẹt thủ Thất Tinh động thiên. Chân Linh phái ngày sau nếu bị các phái đánh lén cũng chỉ có thể khốn thủ ở một miệt Bắc Hải này.

– Thật ra thì nếu muốn bố thành trận pháp này cũng không phải là không thể được…

Đặng Thiên Minh muốn nói lại thôi, trong lòng Lục Bình sửng sốt, bình tĩnh lại nói:

– Đặng huynh nói không có cách!

Đặng Thiên Minh gật gật đầu nói:

– Chín đạo đại trận căn bản nếu muốn toàn bộ chưởng khống hiển nhiên cực kỳ khó khăn, nhưng nếu một người chuyên tấn công hạng nhất cũng chưa chắc không khả năng…

– Nhưng vậy ít nhất cần chọn vị trận pháp tông sư, hơn nữa còn cần mỗi người do thấu một đạo đại trận căn bản, đồng thời khi chín người bố trí đại trận còn phải tâm hữu linh tế. Hai điều sau cũng không nói, chỉ điều một nhà tông môn đồng thời bồi dưỡng chín vị trận pháp tông sư, chính là Thủy Tinh cung cùng Tử Dương cung để thăng cũng chưa chắc làm được.

Điều này hiển nhiên không thể thực hiện được, Lục Bình lắc đầu một cái có chút ủ rũ. Hôm nay Lục Bình cũng có tự tin trong hai trăm năm thành tựu Chân Linh, nhưng vừa nghĩ tới sau khi thành tựu Chân Linh ít nhất còn phải kẹt thủ ba trăm năm trong Thất Tinh động thiên thì có chút không rét mà run.

Sau khi loại trận pháp này bố trí thành công, mặc dù cũng chỉ có thể đem Lục Bình sau khi thành tựu Chân Linh hạn chế trong phạm vi có hạn ở mấy chỗ yếu địa, nhưng ít ra vẫn có thể vừa đi chung quanh vừa nhìn một chút. Huống chi vẫn có thể lấy đó mà uy hiếp các nhà tông môn còn lại, nhất là phạm vi thế lực Chân Linh phái khai mở bên ngoài Bắc Hải.

Tuy nhiên Lục Bình rốt cuộc không phải là trận pháp sư, nhưng Thiên Hồ lại đã hiểu ý tứ của Đặng Thiên Minh, cười nói:

– Ý của Đặng sư huynh nói là trước tiên chúng ta hoàn toàn chưởng khống một phần trong cấu trúc trận pháp này, ngày sau có bổn phái trận pháp tông sư đem một đạo đại trận căn bản khác điều nghiên thấu triệt, sẽ có thể cấu trúc nó chưởng khống một phần khác. Nếu như vậy, chỉ cần bổn phái trận pháp sư truyền thừa không đoạn tuyệt, chín đạo đại trận căn bản cuối cùng sẽ bị lịch đại trận pháp tông sư trước sau điều nghiên thấu triệt. Đến lúc đó chỉ cần cuối cùng có Chân Linh tu sĩ xuất thủ đem chín bộ phận trận pháp của cấu trúc hợp vậy một thể, như vậy đạo trận pháp này có thể dùng để che chở Chân Linh tu sĩ thoát khỏi Tiểu Thiên Thế Giới đúng là vẫn có thể bố trí thành công, chẳng qua là…

Lục Bình cúi đầu buồn bã nói:

– Chẳng qua là quá trình này hiển nhiên không thể một lúc mà thành, ít nhất Lục mô hữu sinh chi niên sợ là không dự được!

Thiên Hồ cười hì hì cùng đi, ngược lại lộ ra nhìn hơi có chút hả hê. Hôm nay Chân Linh phái truyền thừa đã tới đời thứ sáu. Lục Bình cũng uy nghiêm ngày quá mức. Đừng nói là ở Chân Linh phái, chính là hôm nay trong toàn bộ tu luyện giới, người dám nhìn có chút hả hê với Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cũng tìm không ra tới mấy người.

Sau khi Lục Bình lập được cơ nghiệp ở Hoàng Ly đảo lập tức du lịch thiên hạ, Hoàng Ly đảo một mực do một mình Thiên Hồ trấn giữ. Hai người thực có thể nói là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Hôm nay trận pháp này không cách nào bố trí thành công, Lục Bình ngày sau thành tựu Chân Linh cũng chỉ có thể kẹt thủ may mắn động thiên, cuộc sống của hai người chung một chỗ ngược lại nhiều hơn.

Lục Bình hơi có chút mất hết hứng, giao cho hai người trận pháp tâm đắc của Long Hòe lão tổ, nói:

– Hai người các ngươi nhìn làm đi, căn cơ của Chân Linh phái cuối cùng cũng không phải một mình ta sẽ có thể toàn bộ điện định, giữ lại chút chuyện làm cho con em đời sau, cũng có thể khiến cho bọn họ thể ngộ tiền bối gây dựng sự nghiệp thảm hại!

Phi Linh đảo hiện giờ đã hiện ra mặt biển một phần ba. Duyên Khôn đảo làm trận pháp chi điểm hiện giờ lại đã bị chìm mất hai phần ba, nhưng phải chờ tới Phi Linh đảo bị kiềm chế hoàn toàn hội hợp ngưng tụ cùng Thiên Linh đảo sợ rằng còn phải mấy năm.

Vốn dĩ quá trình này có thể rút ngắn thật nhiều, Lục Bình đã từng kế hoạch dưới Đặng Thiên Minh lấy trận pháp phụ trợ thi triển “Thương Hải Tang Điền quyết”. Tuy nhiên cuối cùng lại bị Thiên Tượng lão tổ phủ quyết. Hôm nay cơ hồ toàn bộ Bắc Hải đều đã được Chân Linh phái chưởng khống. Phi Linh đảo cùng Thiên Linh sơn cuối cùng thống nhất cũng đã không thể ngăn trở, chừng bất quá là kéo dài một ít thời gian thôi, không cần thiết vào lúc này đem bản thân làm nguyên khí tổn thương nặng nề.

Bên ngoài Hoàng Ly đảo, người của Trung Thổ Lỗ gia bị Tam Linh cùng Lôi lão lục, Thanh Hồ hai người liên thủ giảo sát hầu như không còn. Trung Thổ Lỗ gia được xưng đệ nhất thiên hạ luyện đan thế gia, mấy tên Lỗ gia pháp tướng tu sĩ đều là nhân vật luyện đan đại sư trở lên đương thời. Thậm chí hai người Lỗ Nhuận Kiện cùng với Lỗ Nhuận Giáp càng thêm là sự tồn tại cấp bậc luyện đan tông sư, trên người mang hai cái luyện đan lô cấp bậc pháp bảo cùng với mấy loại hỏa chủng rất có giúp ích cho luyện đan, những luyện đan lô cấp bậc cao cấp pháp khí khác cùng với hỏa chủng thu hoạch cũng đều rất phong phú.

Lần này Lỗ gia mưu cầu Vạn Độc Mẫu Dịch trong Thất Tinh động thiên có thể nói là tinh nhuệ ra hết, cơ hồ hội tụ Lỗ gia ít nhất một phần ba lực lượng trở lên. Hôm nay toàn quân tiêu diệt với Hoàng Ly đảo, Lỗ gia nguyên khí tổn thương nặng nề. Chân Linh phái thu hoạch được lợi ích rất nhiều, bao gồm lượng lớn bí mật bất truyền của Lỗ gia thuật luyện đan.

Thất Tinh động thiên bị Thiên Hồ lợi dụng đại trận vững vàng bày ra ở Hoàng Ly đảo bắt được bản thể của Thất Tinh động thiên giữa hư không. Tuy nhiên nếu như muốn hoàn toàn bộ hoạch còn cần Lục Bình tự mình xuất thủ, nhưng giá cao cũng cực kỳ đắt giá. Trừ Phi Hồng đỉnh tiếp nạp Thất Tinh động thiên ra, Thương Hải Chung, Quải Vân Phàm, Điều Hải Lệnh cùng với Tế Thủy Trường Lưu song kiếm đi theo Lục Bình lâu ngày tổng cộng năm món linh bảo đều phải toàn bộ đáp đi vào. Cho dù Lục Bình cảm thấy từng trận thịt đau, tuy nhiên vì Tiểu Thiên Thế Giới cũng không kịp nhớ quá nhiều.

Sau khi đánh lui Vũ Văn thế gia, Thiên Tượng lão tổ bởi vì khai mở khai thiên thần thông phong ấn trong thất sắc linh vũ của Loan đạo nhân mà bị cắn trả bị trọng thương, điều này khiến cho Lục Bình rất ảo não.

Vốn Lục Bình đã phát giác vấn đề này. Vì vậy mặc dù hắn đem ba đạo linh vũ giao cho Mai Thiên Cầm, Liễu Thiên Linh cùng với Thiên Tượng lão tổ ba người để phòng bất cứ tình huống nào, nhưng vẫn hi vọng vào lúc khẩn yếu quan đầu vẫn là Mai Thiên Cầm có thể khai mở khai thiên thần thông phong ấn trong linh vũ. Bởi vì thực lực của Mai Thiên Cầm mặc dù không so được Thiên Tượng lão tổ, nhưng Loan huyết mạch của bà ta cùng với lấy được sự thừa nhận của một cọng linh vũ, sau khi khai mở khai thiên thần thông có thể đem cắn trả xuống đến thấp nhất.

Nhưng Thiên Tượng lão tổ cố ý không chịu. Lão nhân này cả đời thủ hộ Chân Linh phái, vào thời khắc nguy cấp nhất, ông ta vô luận như thế nào cũng không muốn rời Thiên Linh đảo. Cuối cùng Vũ Văn thế gia hai vị Thuần Dương đương nhiên bỏ mạng dưới khai thiên thần thông, nhưng Thiên Tượng lão tổ cũng bị cắn trả bị thương nặng căn cơ. Cho dù ngày sau ông ta khỏi hẳn chỉ sợ cũng thọ nguyên tổn hao nhiều, về phần lên cấp Thuần Dương gì đó một tia hi vọng cũng không còn rồi.

Sau khi Lục Bình trở về Bắc Hải, toàn thể Chân Linh phái lại là một vòng phồn mang mới. Hôm nay căn cơ của Chân Linh phái ngày một vững chắc hơn, bên trong không lo, bên ngoài không sợ loạn, chính là thời khắc tốt nhất để khuếch trương thế lực và tích góp tài lực. Long Hòe lão tổ nếu hướng tu luyện giới các thánh địa đại phái cùng với bộ lạc yêu vương tung ra hào ngôn muốn tiêu diệt Vũ Văn thế gia, Lục Bình đương nhiên là không ngại thuận nước đẩy thuyền một phen, cũng tốt vừa báo thù Vũ Văn thế gia đánh lén Thiên Linh sơn.

Nhưng mà trước đó Lục Bình cũng phải trở về Hoàng Ly đảo một chuyến. Từ sau khi Lục Bình trở về Bắc Hải lại có thể cảm ứng Long Hành điêu khắc tựa hồ vội vàng muốn gặp hắn, phảng phất có chuyện trọng yếu gì muốn báo cho hắn vậy.

– Lần này tôi lập công lớn, nếu không có tôi thủ hộ, Hoàng Ly đảo đại trận chưa hẳn ngăn cản được tang vụ của Lỗ gia!

Vừa thấy Lục Bình, Long Hành điêu khắc liền đi trước khoe công.

– Hãy bớt xàm ngôn đi! Ta vội vã đi Trung Thổ, ngươi gấp như vậy gặp ta có chuyện gì nói mau!

– Ngài muốn đi ra ngoài?

Long Hành điêu khắc vui mừng trên Cửu Long Chung, nói:

– Lần này cần phải mang theo tôi!

– Ngươi có nói hay không?

– Ai, đừng nóng giận! Tôi nói, nói còn không được sao!

Long Hành điêu khắc thần bí hề hề nói:

– Là “Long Đằng Tinh Hà quyết”! “Long Đằng Tinh Hà quyết hoàn chỉnh!