Chương 608: Phi Linh cùng Doanh Thiên

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Quách Thiên Sơn lão tố gật đầu một cái, nói:

– Năm đó Doanh Thiên phải cùng Phi Linh phái cơ hồ là trong cùng một lúc bị diệt phái. Vì vậy, chuyện bí mật liên quan tới hai phái năm đó không biết đã bao phủ bao nhiêu thời gian rồi.

– Trong cùng một thời gian?

Lục Bình về mặt hiện sự rung động, lẩm bẩm nói:

– Hai nhà đại hình môn phái, xem ra Doanh Thiên phái thực lực cũng không ở dưới Phi Linh phái dưới rồi. Mà Phi Linh phái bản thân lại có mười tám vị lão tổ, trong đó pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ thì có ba vị.

Hai phải thực lực tương đương, cho dù là Thủy Tinh cung là cự phái bực ấy cũng không dám tùy tiện động thủ. Đây rốt cuộc là thế lực như thế nào mới có thể khiến cho hai nhà đại hình môn phái như thế này đồng thời bị hủy trong chốc lát?

Quách Thiên Sơn lão tổ lắc đầu một cái, nói:

– Phi Linh phái sau khi bị tiêu diệt, Bắc Hải tu luyện giới liên căn bản ngăn cách cùng Trung Thổ. Doanh Thiên phải như thế nào bị tiêu diệt bọn ta cũng không biết được. Bất quá Phi Linh phái bị tiêu diệt thì cũng không phải là do một nhà một phái tấn công.

Năm đó tiêu diệt Phi Linh phái cơ hồ Bắc Hải là tất cả môn phái đều có tham dự. Đông hải cùng Nam Hải có thế lực tham dự hay không lão phu cũng không biết. Bất quá theo lão phu thấy, nếu không có ngoại lai thế lực tham dự, Bắc Hải các phái làm như thế nào có thể là đối thủ của Phi Linh phái? Bất quá những chuyện này Bắc Hải các phái tất cả đều giữ kín rất sâu, bổn phái chỉ sợ cũng chỉ có Thiên Tượng, Thiên Phàm, Thiên Tuyết mấy vị lão tổ đời thứ nhất của bổn phái mới biết được một ít.

Phi Linh phải là một gia môn phái huy hoàng nhất của Bắc Hải tu luyện giới. Nó bị tiêu diệt mặc dù đã qua hơn bốn ngàn năm, nhưng vẫn hấp dẫn ánh mắt của không ít tu sĩ Bắc Hải tu luyện giới như cũ. Lục Bình cũng từng cố gắng tìm kiếm nguyên nhân Phi Linh phải bị tiêu diệt, nhưng liên quan tới nguyên nhân mà Phi Linh phái năm đó bị tiêu diệt thật sự là mỗi người nói một thuyết, Lục Bình cũng không từ trong đó phân biệt được thiệt giả.

Bất quá Lục Bình sau khi cặn kẽ loại bỏ những nguyên nhân truyền thuyết trong tu luyện giới, lại phát hiện tiêu diệt Phi Linh phái tuyệt không phải là đơn giản như ngoài mặt vậy. Chuyện này trung gian có lẽ còn có thật nhiều nguyên nhân mà người ngoài chưa đủ biết. Chẳng qua là những thứ tin tức bí mật này có lẽ cũng giống như Quách Thiên Sơn lão tổ nói như vậy, chỉ có những trấn phái lão tổ của Bắc Hải các phái mới có thể biết được.

– Lần này có lẽ là một cái cơ hội!

Quách Thiên Sơn lão tổ trong thần sắc hiển lộ một tia hưng phấn, cắt đứt suy nghĩ của Lục Bình.

Lục Bình không khỏi có chút ngạc nhiên, hỏi:

– Cơ hội gì?

Quách Thiên Sơn lão tổ nhìn chung quanh, trong Huyền Băng điện chỉ có Lục Bình cùng ông ta. Huyền Câu chân nhân tuy nói cũng ở lại trên Hàn Băng đảo, bất quá đại chiến đi qua, trung hình linh quáng mạch trung linh thạch dưới Huyền Băng điện bởi vì Huyền Băng Đại Trận vận chuyển mà bị Chân Linh phải khai phá mang tính phá hoại không ít. Huyền Câu chân nhân mang theo mấy tên đoán đan kỳ tu sĩ ở lại giữ đảo lúc này đã vào trong linh quáng mạch trong lòng đất chủ trì Chân Linh phái đệ tử tu phục cho linh quang mạch.

– Phi Linh phái năm đó ở đêm trước diệt phái khai mở ra cấm đoạn đại trận là đại trận phòng sơn của môn phái, đem Phi Linh sơn dìm chìm đến đáy biển mấy ngàn năm. Bắc Hải các phái mặc dù biết được địa điểm Phi Linh sơn chìm xuống, nhưng mấy ngàn năm qua bao nhiêu tu sĩ muốn đem Phi Linh sơn lần nữa khai mở mà không thể được. Chỉ có thể qua mỗi năm trăm năm, đem một ít dung huyết sơ kỳ đệ tử đưa đến bên trong, thu thập một ít linh thảo, khám phá một ít động phủ mà đoán đan tu sĩ của Phi Linh phái năm đó để lại mà thôi.

Lục Bình trong lòng chợt động, không khỏi hỏi:

– Sư thúc nói là Doanh Thiên phái cũng như thế?

Quách Thiên Sơn lão tổ đốc định gật đầu nói:

– Tất nhiên như vậy, tương truyền Phi linh, Doanh Thiên hai phái thực lực tương đương. Doanh Thiên phái tuy ở Bắc Băng nguyên, nhưng rốt cuộc cùng Trung Thổ tu luyện giới tiếp nhưỡng, thực lực thật ra là mạnh hơn Phi Linh phái một chút. Nếu như Phi Linh phải có thể ở tùy thời tùy khắc tối hậu khai mở cấm đoạn đại trận, Doanh Thiên phái kia cũng tất nhiên có thủ đoạn đem hết thảy mọi thứ của bồn phái ẩn giấu đi, làm cho các phái tu sĩ vây công giỏ trúc múc nước để rồi vô ích không công mà thôi.

Lục Bình như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, không khỏi không thừa nhận Quách Thiên Sơn lão tổ suy đoán là có đạo lý, liền hỏi:

– Nói như vậy lần này Bắc Hải các phái có cơ hội thông qua di tích mà hai phái cùng chung lưu lại này tìm được chân chính đạo tràng của hai phái còn lưu lại?

– Làm gì dễ dàng như vậy!

Thiên Tuyết lão tổ lắc mình từ trong hư không trực tiếp tiến vào Huyền Băng điện, vừa đi vừa nói:

– Mới vừa các phái lão tổ thô sơ giản lược dò xét một phen, tuy nói ở bên ngoài di tích phát hiện một ít đầu mối, nhưng nếu muốn trực tiếp tiến vào trong đạo trang bị Doanh Thiên phái phong bế cũng muôn vàn khó khăn. Chỉ có thể thông qua Truyền tống trận đã bị hủy hư do Doanh Thiên phái giá thiết tới xác định được đại khái vị trí Doanh Thiên phái phong bế đạo tràng.

Quách Thiên Sơn lão tổ sắc mặt vui mừng, nói:

– Còn Phi Linh phái?

– Phi Linh phái thì đừng có mơ tưởng nữa.

Thiên Tuyết lão tổ lắc đầu một cái, lúc này Thiên Tượng, Thiên Phàm cùng mấy vị lão tổ mới trực tiếp phá vỡ hư không, phủ xuống ở trong Huyền Băng điện.

Thiên Tuyết lão tổ nhìn mọi người một cái, lại nhìn một chút Lục Bình đứng ở đầu dưới, trực tiếp mở miệng nói:

– Phi Linh phái cấm đoạn đại trận ngăn cách hết thảy, có lẽ hơn bốn trăm năm sau, thời điểm khi Phi Linh đảo cấm đoạn đại trận lần nữa suy yếu thì còn có cơ hội. Bây giờ nhất định là không cơ hội tiến vào trong đó.

Quách Thiên Sơn lão tổ tiếc nuối lắc đầu một cái, lại hỏi:

– Nếu như bọn ta đều không thể tiến vào Phi Linh đảo, thì Doanh Thiên phái đạo tràng kia bọn ta làm như thế nào tiến vào?

– Doanh Thiên phái hộ phái đại trận cùng Phi Linh phái bất đồng!

Lúc này Thiên Tượng lão tổ mở miệng nói chuyện:

– Doanh Thiên phái Phí Phản Doanh Thiên đại trận cố nhiên uy lực tuyệt lớn, nhưng khi khai mở cuối cùng thì thủ đoạn phòng thủ chủ yếu cũng là ẩn giấu trong không gian làm chủ. Lực phòng thủ của nó so ra thì kém xa đối với Cấm Đoạn Đại Trận. Loại đại trận này khiến cho Doanh Thiên phái đạo tràng tuy nói huyền diệu không bằng Thất Tinh Động Thiên, nhưng mấy ngàn năm qua cũng không từng nghe nói môn phái nào ở Trung Thổ có được Doanh Thiên phái truyền thừa.

Thiên Phàm lão tổ nói tiếp:

– Ý tứ của Bắc Hải các phái lão tổ chính là hy vọng tập trung trận pháp tổng sư, đại sư của các phái, do bọn ta hoàn toàn khai mở di tích này của hai phái ở Hàn Băng đảo xong, thông qua Truyện Tống Trận bị hủy hư, xác định đại khái phương vị của Doanh Thiên phái. Sau đó các phái bí mật sai phái pháp tướng tu sĩ lẻn vào Trung Thổ, tìm kiếm Doanh Thiên phái đạo tràng!

Thiên Tuyết lão tổ lúc này phảng phất nghĩ tới điều gì, đột nhiên hướng Lục Bình hỏi:

– Ngươi có còn nhớ Thanh Giản lão tổ?

Lục Bình không biết Thiên Tuyết lão tổ tại sao lại nhắc tới người này, vì vậy có chút u mê gật đầu một cái, lại nghe Thiên Tuyết lão tố nói tiếp:

– Mới vừa ở các phái lão tổ hợp lực đánh xuyến phòng thủ trận pháp do hai phái thành lập, khai mở di tích xong, Thương Hải tông Đông Cực lão tố đã nói ra một bí mật. Hắn nói Thanh Giản lão tổ kia nguyên bồn chính là dư nghiệt sau khi Doanh Thiên phái bị tiêu diệt năm đó. Kẻ này trên chuyến lưu vong đến Bắc Hải, nguyên bản muốn cho Phi Linh phải chứa chấp, mưu đồ đồng sơn tái khởi. Không ngờ có lẽ Thanh Giản này dọc đường sợ tiết lộ thân phận, tin tức cũng không linh thông, cho nên khi đến Bắc Hải mới biết Phi Linh phái đã cùng Doanh Thiên phái cơ hồ bị tiêu diệt trong cùng một lúc. Trong lúc vạn niệm câu hỏi, Thanh Giản lão tổ liên ở Bắc Hải lưu lạc, cuối cùng bị Thương Hải tống lão tổ năm đó trong lúc vô tình chứa chấp, cũng phát hiện lại lịch của hắn.

Lục Bình trên mặt đầy vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng thậm chí còn dậy nên cơn sóng thần. Điều mà Lục Bình trước tiên nghĩ tới chính là trong động phủ của Thanh Giản còn có một chỗ cực kỳ bí ẩn ẩn giấu Trung Thổ Truyền tống trận. Mục đích của nó là gì, có thể nào chính là dẫn đến đạo tràng của Doanh Thiên phái ẩn giấu ở trong không gian hay không?

Thiên Tuyết lão tổ không biết ý nghĩ trong lòng Lục Bình, thấy hắn biểu lộ chấn kinh, còn tưởng rằng hắn kinh ngạc với chuyện ly kỳ, vì vậy nói tiếp:

– Sau đó Thanh Giản đối với Thượng Hải tông cũng có chút đề phòng, liền nhân cơ hội rời đi, không ngờ Thương Hải tông lúc ấy vừa đúng mất đi Trường Lưu kiếm” trong một đôi phi kiếm ‘Tế Thủy Trường Lưu kiếm’ trong sáng phái tổ sư lưu lại.

Thương Hải tông từng bêu xấu Thanh Giản lão tổ trộm kiếm này. Chuyện này cuối cùng không giải quyết được gì, lại thành mồi dẫn hỏa cho Thượng Hải tông năm đó chia rẻ ra. Sau đó lại xảy ra chuyện Trọng Huyền lão tổ đánh lén Thương Hải tông, lại đem một thanh Tế Thủy kiếm khác cũng trộm đi. Sau chuyện này, Bắc Hải các phái đều nhìn có chút hả hê, chỉ có Thượng Hải tông ý thức được Trọng Huyền lão tổ kia sở dĩ đánh lén Thượng Hải tông chỉ sợ là lấy được tin tức gì đó. Đặc biệt có thể là vì Thanh Giản lão tổ kia mà tới. Không ngờ khi đó Thanh Giản lão tổ vừa đúng trở thành nhân vật phong vân của Bắc Hải tu luyện giới, Trọng Huyền lão tổ làm gì còn dám cùng hắn gặp mặt. Một kẻ là Phi Linh phái dư nghiệt, một người là Doanh Thiên phái truyền nhân. Hai người cuối cùng vẫn không thể nào liên thủ với nhau được, có lẽ khi đó chính là do bọn hắn cũng biết đại thế đã qua, vô lực hồi thiên nữa rồi!

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

– Mấy vị lão tổ, đệ tử có thể đến bên ngoài di tích nhìn một chút hay không? Hai nhà đại hình môn phái này lưu lại vật gì, đệ tử ngược lại tò mò vô cùng!

Thiên Tuyết lão tổ “Lạc lạc” cười một tiếng, nói:

– Ta xem người đi xem di tích là giả, suy nghĩ đục nước béo cò mới là thật!

Lục Bình cười cười ngượng ngập, hắn thật là có ý định này. Đại Bảo sau khi lên cấp đoán đan kỳ, thiên phú có được sự tăng cường nhất định. Lục Bình mặc dù không biết Đại Bảo tìm linh thiên phú đã đạt đến trình độ nào, nhưng có thể tới trong di tích nhặt nhanh một ít đồ mà tất cả pháp tướng lão tố nhìn không thuận mắt cũng tốt.

Thiên Tuyết lão tổ thấy Lục Bình biểu lộ ngượng ngùng, lần nữa cười nói:

– Tiểu tử ngươi chớ hòng mơ tưởng, không nói các phái lão tổ đã ước hẹn chuyện này phải nghiêm khắc bảo thủ bí mật, không phải là các phái pháp tướng kỳ tu sĩ không được đi vào. Coi như là cho người đi vào, thì người lại có bản lĩnh gì có thể lượm đồ thừa của chúng ta?

Lục Bình ngượng ngùng cười một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Lúc này Thiên Lô lão tổ đột nhiên cười một tiếng, nói:

– Bất quá quả thật là còn có chỗ cần phải dùng tới ngươi.

– Lục Bình kinh ngạc hướng Thiên Lô lão tổ nhìn, lại thấy Thiên Lô lão tổ nói:

– Chỗ di tích này không ngờ lại ẩn giấu bốn cái trung hình linh mạch. Mấy ngàn năm qua bên trong này cũng không thiếu linh thảo thành thục, đặc biệt là đặc thù hoàn cảnh nơi đây, có không ít Băng chúc tính linh thảo đã cố gắng trưởng nở hoa, nếu là trực tiếp hái không khỏi đáng tiếc. Không biết người có một đám Tử Tinh phong kia có mang ở trên người hay không. Lão phu mang đi dùng một chút.

Chư vị lão tổ ngạc nhiên nhìn Tử Tinh phong vương hóa thành hình người chỉ có một thước, run bần bật nhéo lỗ tai Lục Bình trốn ở phía sau đầu hắn.

Lục Bình sau khi đem Tử Tinh phong vương Tử Lam ra, không đợi Tử Lam ở trên trời phiên phiên khởi vũ, liền phát giác trong đại điện này lại có mấy vị có khí tức nguy nga cao xa tồn tại, làm cho nàng không thở nổi, chỉ đành phải liều mạng hướng sau lưng Lục Bình tránh đi.

Thiên Lô lão tổ đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó chính là vui mừng, gấp giọng nói:

– Cái này, đây chẳng lẽ là Tử Tinh phong vương? Sau khi đạt đoán đan kỳ, Tử Tinh phong vương hóa thành hình người?

Thiên Tuyết lão tổ có chút kinh ngạc nhìn Thiên Lô lão tổ, cười nói:

– Thiên Lô sư đệ, ngươi ở trong Bắc Hải luyện đan tông sư cũng coi là có kiến thức rộng rãi, hôm nay sao lại phải vì một cái con hóa hình yêu tu nhỏ nhỏ kích động như vậy?

Thiên Lô lão tổ thoáng bình định tâm tình của mình, lúc này mới nói:

– Sư tỷ ngươi có chỗ không biết, bầy Tử Tinh phong này từ xưa tới nay cũng không thiếu bị tu sĩ thu phục. Nhưng chân chính có thể đem phong vương trong bầy ong phát triển thành hóa hình yêu tu, trong mấy vạn năm qua tuyệt không thể vượt qua số lượng ngón tay trên một bàn tay.

– Thế à?

Thiên Tuyết lão tổ nháy mắt một cái, hỏi:

– Chẳng lẽ này Tử Tinh phong vương hóa hình còn có chỗ đặc thù gì hay sao, không ngờ lại khiến cho ngươi là vị luyện đan đại tông sư này lại kích động như vậy?

Thiên Lô lão tổ trịnh trọng gật đầu một cái, nói:

– Đúng là như thế, những năm gần đây vị sư huynh này, sư tỷ, sư điệt dùng pháp tướng kỳ đan dược sở dĩ để thăng rất nhiều, thứ nhất là bởi vì bốn phái trong những năm gần đây khổ tâm kinh doanh, Thiên Cầm nha đầu kia từ Huyễn Linh thành về cũng mang về không ít; Thứ hai chính là bởi vì trong tay tiểu tử này có Tử Tinh phong vương tương, khiến cho pháp tướng kỳ đan dược thành đan suất đề thăng không ít.

Thiên Tượng lão tổ lúc này cũng cười trêu ghẹo nói:

– Chuyện này lão phu cũng nghe nói, bất quá phần nhiều chính là nghe nói Thiên Lô sư đệ ngươi hết lần này đến lần khác oán trách tiểu tử này keo kiệt, dùng Tử Tinh phong vương tương từ trong tay người lấy đi không ít linh thảo, đan thuốc?

Thiên Lô lão tổ có chút giận dữ nhìn Lục Bình một cái, làm cho Lục Bình có chút ngượng ngùng, chỉ nghe Thiên Lô lão tổ nói tiếp:

– Đúng là như thế, bất quá lúc trước Tử Tinh phong vương tượng bởi vì phong vương tu vi chẳng qua là dung huyết kỳ, mặc dù hiếm có, nhưng bất quá nhiều nhất cũng chỉ có thể gia tăng một thành thành đan suất đối với pháp tướng kỳ đan dược. Mà phong vương này sau khi lên cấp đoán đan kỳ, chế tạo ra phong vương tượng, nhiều nhất có thể gia tăng hai thành thành đan suất đối với pháp tướng kỳ đan dược!