Chương 538: Quỷ dị huyết mạch

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ngay sau khi Lục Bình luyện hóa một trăm lẻ tám giọt độc ngư huyết mạch tinh hoa, năm con quái giao bốn chân xoay quanh ở mặt ngoài của kim đan bỗng nhiên cùng ngẩng đầu cất một giọng ngâm dài chỉ có tại của Lục Bình mới có thể nghe được, nhất thời vui chơi đùa nghịch ở phía ngoài của kim đan.

Lục Bình xuyên thấu qua thần niệm rõ ràng có thể nhận thấy thân thể của năm con quái giao này trở nên càng thêm thon dài hơn. Bên trên thân thể vảy giáp của chúng cũng càng ngày càng phát sáng, đỉnh đầu có một cái sừng hươu nhìn lại mọc dài ra giống như chạc cấy vậy. Chân nguyên của Lục Bình ở trong huyết mạch vận hành có vẻ càng ngày càng thông thuận hơn, căn cơ tựa hồ cũng càng thêm vững chắc, ngay cả thể tích của kim đan đều tựa hồ có một chút tăng trưởng sau khi dung nhập huyết mạch tinh hoa.

Những huyết mạch luyện hóa này sau đó làm cho Lục Bình tu vi tăng trưởng, cũng làm cục diện chân nguyên không ngừng tiêu hao do hắn liên tục bị thương và bị kịch độc trong nước biển ăn mòn được hóa giải đi.

Nhưng mà sau khi một trăm lẻ tám giọt huyết mạch tinh hoa dung nhập, Lục Bình lại không cách nào từ trên thân của độc ngư hấp thu thêm một giọt huyết mạch tinh hoa nào nữa. Không thể làm gì khác hơn, hắn trơ mắt nhìn những huyết mạch hấp thu từ thân của độc ngư bị “Vạn độc Vẫn nguyên cương” bài trừ ra ngoài.

Mặc dù Lục Bình tự thân huyết mạch đã không cách nào dung nhập lại Giao huyết mạch ẩn chứa trong độc ngư, nhưng trong huyết mạch của hắn, cái loại cảm giác đói bụng vẫn tồn tại như cũ. Lục Bình trong lòng chợt động, nếu là thay đổi một loại Giao huyết mạch độc thú khác ở trong nước biển, tự thân huyết mạch liệu sẽ một lần nữa thu nạp huyết mạch tinh hoa hay không?

Hơn nữa luyện hóa huyết mạch tinh hoa vẫn là một thủ đoạn hữu hiệu để Lục Bình dùng bổ sung chân nguyên cũng như duy trì hộ thân cương khí. Nhưng mà Vẫn Lạc đại quần đảo hải vực nguy cơ trùng trùng, ai lại dám cam đoan độc thú khác sẽ không so với bầy độc ngư càng đáng sợ hơn? Đến lúc đó chỉ sợ không đợi Lục Bình hấp thu huyết mạch của người ta, mà là người ta muốn hấp thu huyết nhục của hắn.

Ngay tại lúc Lục Bình do dự có tiếp tục đình lưu trong nước biển để bắt độc thú khác hay không, Tam Linh lại không hẹn mà cũng thu hồi bản mệnh độc vụ truyền vào trong “Vạn độc Vẫn nguyên cương”.

Tam Linh trong quá trình giúp Lục Bình chống đỡ nước biển ăn mòn, kỳ thực cũng là một quá trình rèn luyện bản mạng thiên phú. Mà Lục Bình lúc đồng thời chống lại nước biển ăn mòn thì, “ Vạn độc Vẫn nguyên cương” cũng không ngừng luyện hóa độc tố chứa trong nước biển để cường hóa tự thân “Vạn độc Vẫn nguyên cương”. Nhưng mà quá trình này thực sự quá mức chậm rãi.

Ngay sau khi Lục Bình luyện hóa một trăm lẻ tám giọt độc ngư huyết mạch, do đó làm cho chân nguyên lấy được bổ sung, Tam Linh cũng đúng lúc mượn cơ hội dừng lại để rèn luyện bản mệnh độc tố, đồng thời đem chân nguyên hao tổn khôi phục một phen.

Lục Bình linh cơ chợt động. Bích Hải linh xà cũng là Giao huyết mạch truyền thừa, hơn nữa được xưng là giao đạo nhân truyền. Như vậy Tam Linh cũng có thể thông qua luyện hóa những độc ngư huyết mạch tinh hoa này xúc tiến tu luyện hay không?

Ý nghĩ này một khi qua đầu óc của Lục Bình, hắn liền không thể chờ đợi được nữa muốn thí nghiệm một phen, mặc dù hắn biết tu sĩ ở phương thế giới này sau khi trải qua dung huyết kỳ, trừ hắn ra, lại không nghe nói có những tu sĩ khác tiếp tục quá trình tu luyện bổ sung huyết mạch như trước.

Sau khi Tam Linh nghe được mệnh lệnh của Lục Bình, tuy rằng mặt lộ vẻ không hiểu, nhưng vẫn là tuân theo ý tứ của hắn cũng nỗ lực luyện hóa dung hợp độc ngư huyết mạch bị hấp thụ.

Lúc này, sau khi kinh qua Lục Cầm Nhi, Lục Đại Quý cùng Loan Ngọc chung sức hiệp tác, bầy độc ngư bên ngoài vòng hộ tráo đã bị chém giết hơn phân nữa. Nhưng mà bầy độc ngư này vẫn như trước không bỏ qua bao vây vòng hộ tráo của đám Lục Bình, không ngừng cắn xé và va chạm mạnh vào.

Trong truyền thừa kí ức của đám Tam Linh, căn bản không có truyền thuyết về chuyện sau khi tiến vào đoán đan kỳ vẫn có thể dung luyện huyết mạch. Ba đứa nửa tin nửa ngờ đem độc ngư huyết mạch tinh luyện ra tinh hoa, nỗ lực dung hợp cùng tự thân huyết mạch. Nhưng mà điều khiển Lục Bình thất vọng chính là, Tam Linh lại không cách nào dung luyện những huyết mạch tinh hoa này.

– Lục Bình thấy rõ Tam Linh vẻ mặt bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút lại là chính mình động thủ đem ba giọt huyết mạch tinh luyện ra tinh hoa, chia ra giao cho ba đứa.

Tam Linh mê hoặc tiếp nhận ba giọt huyết mạch tinh hoa tiến hành dung luyện, nhưng kết quả vẫn khiến Lục Bình thất vọng.

Lục Bình suy tư chốc lát, đột nhiên từ ngón tay liên tiếp bức ra ba giọt huyết mạch tinh hoa. Ba giọt huyết mạch tinh hoa này nguyên vốn đã được Lục Bình tiến hành dung luyện. Hiện tại Lục Bình vì nghiệm chứng suy đoán trong lòng mình, lần thứ hai nghịch chuyển công pháp, mạnh mẽ đem độc ngư huyết mạch tinh hoa đã dung luyện xong xuôi lại bức ra ba giọt.

Lục Bình đem ba giọt huyết mạch tinh hoa đã được tự thân huyết mạch dung luyện đó giao cho Tam Linh. Tam Linh tuy rằng không biết Lục Bình đang định làm gì, nhưng vẫn vô cùng nghiêm túc án chiếu theo yêu cầu của Lục Bình mà thực hiện.

Lập tức Lục Bích phát ra một câu khiến cho trong lòng Lục Bình dâng lên một trận khuấy động:

– Phụ thân, quả nhiên dung hợp rồi, hơn nữa Bích nhi có thể cảm giác được, những huyết mạch này được phụ thân dung luyện qua bị Bích nhi sau khi dung luyện một lần nữa, có thể đề thăng tu vi chính mình, và vẫn có thể bổ sung chân nguyên trong cơ thể.

Trong lòng Lục Bình chấn động, trên mặt lại không để lộ chút biểu cảm nào, chỉ vỗ vỗ cái ót của Lục Bích, rồi mới lên tiếng:

– Những huyết mạch này đúng là Thủy chúc tính Giao huyết mạch. Ngươi là Phong chức tính, có chút trở ngại hay không? Nếu là không thích hợp, vậy trước tiên không nên tiến hành dung luyện, hãy đợi phụ thân tìm được Phong chức tính Giao huyết mạch cho các ngươi, sẽ giúp người tu luyện.

Lục Bích lại lắc đầu nói:

– Phụ thân, không ngại, vừa mới rồi trong quá trình dung luyện huyết mạch, Bích Nhi chi dung luyện Giao huyết mạch tinh hoa, lại không lẫn lộn những vật khác vào trong đó chút nào.

Lục Bình chỉ gật đầu, nhưng không lên tiếng. Nếu mà chúc tính cùng công pháp tu luyện tương quan, hắn đúng là chưa chắc có thể dung luyện Phong chúc tính huyết mạch, bởi vì bản thân hắn cũng chỉ Thủy chúc tính Giao huyết mạch mà thôi.

Lục Bích mặc dù dung luyện loại huyết mạch so với tự thân chúc tính không có chút liên hệ gì này cũng không trở ngại, nhưng Lục Bình vẫn muốn nhìn xem tình huống của Lục Hải cùng Lục Linh Nhi là như thế nào.

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, Lục Hải trước tiên khôi phục như cũ, thoải mái duỗi lại eo, nói:

– Thật thư thái oa, con cảm giác tu vi của mình lại có tiến bộ rất lớn.

Dứt lời, Lục Hải dương dương đắc ý nhìn Lục Bích cùng Lục Linh Nhi. Lần này hắn vốn đang lúc bế quan củng cố vừa mới đột phá đoán đan hai tầng tu vi, không ngờ Lục Bình lại bởi vì đến thời khắc sống còn, do đó cắt đứt sự bế quan tu luyện của ba người. Nhưng mà mặc dù như thế, ba người lại thông qua lần mài giũa này, đối với tự thân bản mệnh độc tố rèn luyện cao hơn một tầng lầu.

Nhưng mà khiến cho ba người càng thêm không ngờ chính là, Lục Bình lại có phương pháp có thể đối với huyết mạch của Tam Linh lại một lần nữa tiến hành dung hợp. Hơn nữa Tam Linh sau khi dung hợp những thứ độc ngư huyết mạch tinh hoa thông qua Lục Bình tự thân ngưng tụ mà thành, lại phát hiện không chỉ tự thân chân nguyên chiếm được bổ sung, tựa hồ tự thân tu vi cũng nhận được chắc chắn nhanh hơn. Càng trọng yếu hơn chính là, trong những huyết mạch tinh hoa này chất chứa lực lượng huyết mạch thậm chí mơ hồ còn ở trên cả huyết mạch Bích Hải linh xà của Tam Linh.

Phải biết Bích Hải linh xà luôn luôn được xưng là Giao đạo nhân đích truyền hậu duệ, thậm chí ngay cả Nguyên Thủy Cự Ngạc cũng không dám mó tay chiếm lấy địa vị của Bích Hải linh xà Giao huyết mạch đệ nhất đại tộc. Mà Tam Linh sau khi dung luyện ba giọt huyết mạch tinh hoa này, thình lình phát hiện trong ba giọt huyết mạch tinh hoa này chất chứa lực lượng huyết mạch còn trên cả Bích Hải linh xà. Điều này làm sao có thể khiến Bích Hải linh xà chịu phục? Chẳng lẽ nói Vẫn Lạc đại quần đảo này quả nhiên là bởi vì một ngụm máu của Giao đạo nhân mà hình thành? Độc thú bên trong Vẫn Lạc đại quần đảo hải vực cũng thành hình với sinh cơ khổng lồ chất chứa trong một ngụm máu này hay sao?

Lục Bích cùng Lục Linh Nhi tuy rằng bởi vì một đám đốc thú này hiển nhiên đều là Thủy chúc tính, sau khi dung hợp huyết mạch tinh hoa, huyết mạch chiếm được đồng dạng tăng cường, nhưng tu vi tiến bộ đạt được còn lâu mới nhiều như Lục Hải. Điều này làm cho Lục Hải có vẻ đắc ý phi phàm.

Lục Bình thấy rõ ba người không ngại, liền lại một lần nữa hấp thu độc ngư huyết mạch, sau khi trải qua tự thân đối với huyết mạch tinh hoa ngưng luyện, lại một lần nữa từ trong cơ thể bức ra để Tam Linh tiến hành dung hợp huyết mạch.

Lục Bình tuy rằng không biết những huyết mạch tinh hoa này tại sao nhất định phải sau khi trải qua huyết mạch của chính mình ngưng luyện, mới có thể để Tam Linh sau khi đã tiến vào đoán đan kỳ còn có thể bảo trì đặc thù huyết mạch dung hợp. Thế nhưng hắn cũng sớm có chuẩn bị với chuyện huyết mạch của mình có khác biệt so với những tu sĩ khác.

Bởi vì Lục Bình tu vi đã từng vì không dung luyện huyết mạch mà kẹt ở bình cảnh của đoán đan ba tầng, phải dừng lại mấy năm. Ngay cả khi có thiên địa linh vật cũng không thể giúp hắn đột phá. Mãi đến tận cuối cùng dung luyện một viên thần bí Lộc yêu kim đan mới tiến cấp thành công.

Tu luyện giới chưa từng nghe nói có ai tiến cấp đoán đan trung kỳ còn cần lần bổ túc huyết mạch thứ tư. Như vậy, điều này đã trở thành một bí mật áp đáy rương của Lục Bình. Bởi vậy, Lục Bình sau khi phát hiện độc ngư huyết mạch tinh hoa tựa hồ đối với huyết mạch của mình có một sức hấp dẫn khó có thể nói nên lời, mới có thể không chút do dự tiến hành dung hợp huyết mạch.

Điều này kỳ thực càng giống như là một loại huyết mạch tiến hóa, loại tiến hóa chậm chạp này làm cho Lục Bình cùng với Tam Linh có tu vi căn cơ được làm chắc chắn hơn, bảo đảm trong tương lai bọn họ ở tu luyện giới có thể đi con đường đi xa hơn.

Lục Bình trước sau vì Tam Linh dung luyện tam mươi mốt giọt huyết mạch tinh hoa. Sau khi mỗi người dung hợp hai mươi bảy giọt huyết mạch tinh hoa, tựa hồ cũng đạt đến một loại bão hòa, không cách nào dung hợp thêm những độc ngư huyết mạch tinh hoa này nữa.

Lúc này ngoài vòng hộ tráo, bầy độc ngư cũng đã sắp bị đám Loan Ngọc giết hầu như không còn gì. Toàn bộ hải vực chung quanh Lục Bình đã sớm bị máu tươi của bây độc ngư nhuộm thành màu đỏ sậm.

Đang lúc này, Loan Ngọc đột nhiên mở miệng nói:

– Tiếp tục như vậy tình huống sợ là có chút không ổn, những độc thú trong biển này đa số là không có thần trí, phần nhiều là không chết không thôi. Tiếp tục như vậy sẽ phải bị những độc thú này đeo bám đến chết. Hơn nữa mùi máu tanh của những độc thú này ở trong nước biển toả ra, e rằng sẽ dẫn tới độc thú càng khó dây dưa hơn.

Lục Bình gật đầu, công hiệu của Tị Thủy Nguyệt Minh Châu phát động. Đám Lục Bình ở trong nước biển nhất thời trở nên nhẹ nhàng đến không gì sánh được, cấp tốc thoát khỏi một vùng hải vực bị máu tươi của độc ngư nhuộm đỏ này. Nhưng Lục Bình trước khi đi lại nắm lấy thời cơ, tiện tay đem thi thể của hơn hai mươi con độc ngư chung quanh ném vào trong Hoàng Kim ốc.

Sau khi đám Lục Bình mới vừa rời đi không lâu, từ bốn phương tám hướng trong nước biển đột nhiên chui ra vô số loại độc thú. Có con đơn độc hành động, có con kết bè kết lũ. Những độc thú này sau khi đi tới nơi vùng hải vực bị dòng máu tràn ngập đột nhiên phảng phất như bị kích thích vậy, trở nên vô cùng điên cuồng, đem thi thể của độc ngư chìm nổi ở xung quanh trong nước biển tranh đoạt không còn một mống. Nhưng những độc thú trong lúc đó lại không phát sinh chút xung đột nào lẫn nhau.

Bầy độc ngư khổng lồ này ở bốn phía hải vực quây quần một lúc lâu, sau khi không phát hiện được gì, lúc này mới chậm rãi tán đi ra khắp hải vực này.

Sau khi những bầy độc thú khổng lồ này tán đi, đám Lục Bình ẩn giấu một cái khe sâu ở đáy biến cũng lặng yên theo phía sau một bầy độc thú khá nhỏ trong đó.

Một bầy độc thú này Lục Bình vừa mới sử dụng “Tam Thanh Chân Đồng” nhìn thấy rất rõ ràng, là một đám đốc thú bộ dáng như hải xà. Nhưng mà bầy hải thú này cũng là toàn thân đỏ đậm, trong cái hải vực này xa xa nhìn tới phảng phất như một đoàn tia máu lăn trong nước biển.

Ở trước mặt của bầy hải và màu đỏ thắm đột nhiên xuất hiện một cái hồ lô lóe ra thất thải quang hoa cao chừng một thước. Trong không gian nửa thước chung quanh cái hồ lô thỉnh thoảng lóe ra một đạo điện quang màu tím, làm cho cái hồ lô này xa xa nhìn qua dị thường yêu dị.

Bầy hải xa màu đỏ thắm có chừng mấy trăm con. Khi bọn chúng đi tới phương hướng đột nhiên xuất hiện một món đồ như thế, nhất thời đưa tới không ít sự chú của hải xà. Mấy con hải xà dẫn đầu thoát khỏi tộc quần bơi về phía trước, nhìn qua tựa hồ giống như dò đường.

Mấy con hải xà vây quanh hồ lô vòng vo vài vòng. Một con trong đó lúc này mới thận trọng hướng về đi lại gần hồ lô, song khi hải xà này tới gần đến hồ lô trong phạm vi nửa thước, một đạo thất thải quang hoa hiện lên, cả người con hải xà này lập tức trở nên cứng còng.

Ngoài nó ra mấy con hải và khác thấy rõ tình huống đều một trận du động lung tung, thoáng cái kéo cự ly ra xa cách hồ lô, đứng nhìn đồng bạn thân thể cứng còng chậm rãi hướng về đáy biển chìm xuống. Cùng lúc đó, tộc quần ở phía sau chậm rãi đi tới cũng thoáng cái ngừng tiến lên, tựa hồ đang nhìn chăm chú xem sự tình phát triển ở phía trước như thế nào.

Ngay tại lúc này sau khi hải xà trầm xuống mấy trượng, thân thể cứng cùng đột nhiên khẽ động, tựa hồ đang kiệt lực thoát khỏi cái gì đó. Sau đó thân thể của hải xà này đong đưa với phạm vi càng lúc càng lớn. Sau một lát, con hải xà cứng người này tựa hồ rốt cục một lần nữa tìm được quyền khống chế đối với thân thể, dừng lại chuyện thân thể chìm xuống, chỉ chốc lát bơi lội trên dưới trong nước biển, tựa hồ kiểm tra thân thể xem có thương tổn hay không.

Lúc này hải xà đột nhiên ngẩng đầu lên hướng về phía trước bơi đi, lại một lần nữa đi tới phụ cận của hồ lô. Sau khi du động vài vòng vây quanh hồ lô, hải xà này tựa hồ hạ quyết tâm vậy, không ngờ lại một lần nữa đến gần hồ lô khoảng nửa thước.

Lại là một đạo quang hoa giống như vậy lóe ra, hải xà cứng cùng người lại, một lần nữa hướng về đáy biển chìm đi. Sau một lát, khôi phục sự khống chế đối với thân thể, hải xà lúc này trực tiếp hướng về phía hồ lô bơi lại một lần. Lần này ngay cả chuyện thăm dò như trước đó cũng không có, trực tiếp tiến nhập vào phạm vi nửa thước của hô lô, sau đó cứng người, trầm xuống, khôi phục.