Chương 694: Mười năm thay đổi

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên tượng!

Đoán đan kỳ tu sĩ khi tu vị đột phá dẫn tới thiên tượng là chuyện thường xảy ra. Thế nhưng nhiều nhất bất quá chính là một cuộc bạo phong sậu vũ, thiên hôn địa ám trong chốc lát mà thôi.

Chỉ có pháp tướng kỳ tu sĩ vào lúc đột phá tu vi, thường thường sẽ đem linh khí trong phạm vi mấy chục dặm toàn bộ thu nạp, dẫn tới bầu trời trên vị trí tu sĩ bế quan sẽ xuất hiện xoáy lốc linh khí to lớn.

Những loại hiện tượng này cũng xuất hiện khi Lục Bình đột phá đoán đan tầng tám, mặc dù linh khí tuyền qua này nhìn qua cũng không dẫn tới thiên tượng thật lớn như lúc tu sĩ đột phá pháp tướng kỳ, nhưng đã thật thật tại tại tạo thành.

Trong Vọng Hải điện của Doanh Sơn Tiên Viện, Lưu Huyền Viễn chân nhân đang hướng Quách Thiên Sơn lão tổ hồi báo tiên viện sự vật mặt kinh ngạc nhìn phía bầu trời sau núi.

– Phía dưới hậu sơn của Tiên viện là một đạo đoạn nhai trăm trượng bị Doanh hà cắt ra, nơi đó ngay khi Doanh Sơn Tiên Viện bắt đầu thành lập liền bị liệt vào cấm địa. Lưu Huyền Viễn chân nhân tự nhiên biết rõ là ai ở trong cấm địa, nhưng hắn nhất định không ngờ Lục Bình sẽ dẫn tới thiên tượng chấn động như vậy.

Lưu Huyền Viễn chân nhân nhìn Quách Thiên Sơn lão tổ ngồi xếp bằng ở bên trên cũng không vì Lục Bình dẫn tới thiên tượng mà bày tỏ gì, liên cân nhắc một chút, nói:

– Lão sư, Lục sư đệ thiên tự tung hoành, tu vi đột phá đưa tới thiên tượng cơ hồ tương đương cùng pháp tướng kỳ tu sĩ, chẳng qua là lần này tu vi đột phá có quá mức chiêu diêu một ít hay không? Ngày nay trong dãy núi Doanh sơn này thế cục vô cùng vi diệu, Lục sư đệ tu vi đột phá có lẽ sẽ bị hữu tâm nhân lợi dụng, đối với Doanh Sơn Tiên Viện ta e rằng sẽ bất lợi.

Quách Thiên Sơn lão tổ hơi ngẩn ra, cười nói:

– Lão phu thì thấy cũng chưa chắc, mấu chốt là phải xem người vận dụng như thế nào. Nếu là lợi dụng tốt, biết đâu hoàn toàn có thể đem nó biến thành một cơ hội hoàn toàn xác định địa vị của bổn phái ở trong dãy núi Doanh sơn này.

Lưu Huyền Viễn chân nhân sửng sốt chốc lát, lúc này mới như có điều suy nghĩ.

Tin tức dãy núi Doanh sơn bị Tu La cùng Tu Ma liên thủ càn quét sau khi truyền đi ra ngoài, không ít tu sĩ có lòng tránh né đại kiếp liền bắt đầu tính toán đem động phủ nhà mình tạm thời di dời đến trong dãy núi Doanh sơn. Đây là bởi vì Tu La cùng Tu Ma xưa nay rất ít khi ở cùng một chỗ càn quét tàn phá hai lần.

Nhưng mà từ sau khi Doanh sơn phái bị tiêu diệt, tu luyện tư nguyên trong dãy núi Doanh sơn nguyên bản được Doanh Thiên phái kinh doanh gần như tiên cảnh vậy dù sau đã bị Trung Thổ các gia môn phái chia nhau chỉ còn lại có chút cơm thừa canh cặn ẩn ở các góc cạnh ngỏ ngách xa xôi. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Doanh Thiên phái bị diệt phái mấy ngàn năm, cũng chỉ có Tam gia miễn cưỡng được coi là môn phái có tiểu hình thực lực đặt chân ở trong dãy núi Doanh sơn này.

Vì vậy, mặc dù Tu Ma cùng Tu La cướp bóc đi qua xong, nơi này theo lý thuyết mười phần thì có tám chín phần đã thành một phương tịnh thổ của tu luyện giới. Nhưng nó lại là một chỗ vô cùng bần tích tịnh thổ! Vì vậy, tu sĩ tới nơi này tránh né đại kiếp bất quá đều là chút tán tu tu vi không cao lắm mà thôi, giỏi lắm là có mấy nhà tiểu gia tộc bất nhập lưu, môn phái nhỏ ở trong đó thôi.

Bất quá mọi việc đều có ngoại lệ, mặc dù Doanh hà, Anh Sơn, Đạo Vũ ba nhà môn phái nguyên bản trú đóng ở trong dãy núi Doanh sơn đã bị Tu La cùng Tu Ma hủy diệt sơn môn, nhưng lão tố của ba môn phái này cũng chạy được ra ngoài.

– Sau khi Tu La cùng Tu Ma cướp bóc xong thối lui ra khỏi dãy núi Doanh sơn, Doanh Sơn Tiên Viện dẫn đầu quật khởi, Doanh hà, Anh Sơn, Đạo Vũ ba phái tông môn tuy bị hủy, nhưng những thứ tụ linh chi địa, linh tài quặng mỏ mà những tông môn này lúc trước nắm giữ, thậm chí một ít linh mạch còn sót lại cũng không hoàn toàn bị Tu La cùng Tu Ma phá hư. Vì vậy, Doanh Sơn Tiên Viện trước sau đem không ít tụ linh chi địa, linh thảo viên đổ nát, linh tài viên, linh tài quáng mạch trong tông môn di chỉ của hai phái Doanh hà cùng Anh Sơn di dời hoặc là chiếm cứ lấy.

Ngay tại lúc Doanh Sơn Tiên Viện mới vừa ở trong dãy núi Doanh sơn thiết lập chỗ đứng tạm vững, thì trong ba phái của Doanh sơn lúc trước, Đạo Vũ tông Vũ Thường lão tổ đột nhiên mang theo đệ tử còn sót lại của hai phái Anh Sơn cùng Đạo Vũ quay trở về dãy núi Doanh sơn lần nữa khai lập sơn môn.

Chẳng biết tại sao Anh Sơn phái Ngũ Cát lão tổ cũng không cùng Vũ Thường lão tổ cùng nhau trở về, mà đệ tử còn sót lại của Anh Sơn phái lại cùng Vũ Thường lão tổ trở về. Trong khi đó, Trường Hà lão tổ cùng môn hạ đệ tử còn sót lại của một nhà khác trong dãy núi Doanh sơn là Doanh Hà phái lại không xuất hiện trở lại.

Vũ Thường lão tổ sau khi trọng lập sơn môn, lúc này mới phát hiện rất nhiều tu luyện tư nguyên nguyên bản thuộc nhà mình đều bị Doanh Sơn Biệt Viện chiêm đi. Sơn Vũ tông mới thành lập trở lại dưới sự lãnh đạo của Vũ Thường lão tổ tự nhiên không muốn đồ đạc của nhà mình bị người khác thỉnh đi. Nhưng ngay tại thời điểm Vũ Thường lão tổ dẫn môn hạ đệ tử giết tới cửa, lại bị Quách Thiên Sơn lão tổ ngăn trở, cuối cùng Sơn Vũ tông tu sĩ chật vật thoái lui, lúc này mới kinh ngạc phát giác cái Doanh Sơn Tiên Viện mới thành lập này lại có pháp tướng tu sĩ trấn giữ, thậm chí thực lực không hề dưới Sơn Vũ tông do đệ tử còn sót lại của Đạo Vũ cùng Anh Sơn hai phái tạo thành.

Doanh Sơn Tiên Viện mặc dù bằng vào sơn môn trận pháp cùng với Quách Thiên Sơn lão tổ đột nhiên xuất hiện, đánh cho Sơn Vũ tông trở tay không kịp, nhưng Doanh Sơn Tiên Viện dù sao cũng mới vừa thành lập, trừ Quách Thiên Sơn lão tổ, về số lượng đoán đan kỳ tu sĩ cùng dung huyết kỳ tu sĩ, Doanh Sơn Tiên Viện còn xa mới bắt kịp Sơn Vũ tông.

Bất đắc dĩ, Quách Thiên Sơn lão tổ một mặt phái người trở về Chân Linh phái tìm cầu viện trợ, mặt khác không thể không co rúc lại bước chân khuếch trương của Doanh Sơn Tiên Viện, chỉ đem diện tích ngàn dặm quanh Doanh Sơn năm giữ vững vàng để làm phạm vi thế lực căn bản nhất của Doanh Sơn Tiên Viện mà thôi.

Quách Thiên Sơn lão tổ mặc dù đem tin tức cầu viện đưa về Chân Linh phái, nhưng Chân Linh phái lại chỉ phái tới năm tên tu sĩ, trong đó ba tên đoán đan kỳ tu sĩ với đoán đan hậu kỳ, trung kỳ, tiền kỳ mỗi bậc một người. Còn dư lại hai tên chỉ là dung huyết hậu kỳ đệ tử đời thứ tư.

Năm người này trong đó cầm đầu chính là đại đệ tử của Khương Thiên Lâm lão tổ – Huyền Điền chân nhân – đã lên cấp đoán đan hậu kỳ. Quách Thiên Sơn lão tổ từ trong miệng của Huyền Điền chân nhân mới hiểu được, mấy năm qua này Chân Linh phái ở Bắc Hải mặc dù vẫn củng cố địa vị như cũ, nhưng tình thế lại có biến hóa. Chân Linh phái trên dưới mặc dù vẫn như cũ có thể đối phó với tình hình này một cách thản nhiên, nhưng muốn muốn có thừa ra lực lượng để đi tiếp viện Doanh Sơn Tiên Viện xa ở Trung Thổ thì rõ ràng có chút lực bất tòng tâm.

Dù sao thì ở Trung Thổ khai mở thế lực căn cứ địa mặc dù có ý nghĩa trọng đại, nhưng cũng không phải là nghĩa vụ cấp bách gì. Vì lấy Chân Linh phái lực lượng cũng không cách nào chống đỡ để Doanh Sơn Biệt Viện nhanh chóng quật khởi. Ở trong mưu đồ của Chân Linh phái, Doanh Sơn Biệt Viện lúc ban đầu cũng bất quá chỉ là một thế lực mới khai mở bất nhập lưu không chói mắt gây chú ý, dùng để che dấu tai mắt của mọi người, để cho Chân Linh phái ngày sau ở trong Trung Thổ làm việc dễ dàng hơn mà thôi. Hiện nay làm thế cũng lấy ứng xử khiêm tốn làm đầu, cho dù là vì vậy mà im hơi lặng tiếng nín nhịn cũng phải giả vờ làm cho được.

Những Chân Linh phái chư vị lão tổ lại không ngờ Quách Thiên Sơn lão tổ sẽ thừa dịp dãy núi Doanh sơn thế lực ở thời kỳ chân không, thu vét không ít tu luyện tư nguyên của Doanh sơn ba phái, đem tiên viện phát triển nhanh chóng như vậy, nhưng cũng vì thế mà dẫn tới sự cừu thị của Sơn Vũ tông.

Huyền Điền chân nhân đi đến Doanh Sơn Tiên Viện, trừ là viện binh do Chân Linh phái phái tới ra, chính là đem sách lược thao quang dưỡng hối của môn phái báo cho Quách Thiên Sơn lão tổ biết. Vì vậy, mặc dù Doanh Sơn Tiên Viện ở mấy năm sau đó thực lực có tăng cường, nhưng ở trong sự xung đột cùng Sơn Vũ tông phần nhiều là tránh được thì nên tránh, cho tới bây giờ không chủ động trêu chọc.

Lục Bình sau khi xuất quan liền tới bái kiến Quách Thiên Sơn lão tổ, đúng lúc đụng phải Lưu Huyền Viễn chân nhân cùng Huyền Điền chân nhân ở trong động phủ của Quách Thiên Sơn lão tố nghị sự. Lưu Huyên Viên chân nhân liên đem tình huống phát triển của mười năm này trong Doanh Sơn Tiên Viện đại khái nói cho Lục Bình biết. Dù sao trên người củaLục Bình còn mang danh hiệu Doanh Sơn Tiên Viện phó sơn chủ, đối với hết thảy sự vật trong Doanh Sơn Tiên Viện không quen không biết chút nào thì thật sự là không thể được.

Lục Bình nghe xong Lưu Huyền Viễn chân nhân giảng thuật, mặc dù đối với sách lược môn phái phân phó cho Doanh Sơn Tiên Viện thao quang dưỡng hối có điều bất mãn, nhưng sách lược này không thể nghi ngờ gì là một loại phương thức phát triển ổn thỏa nhất. Bất quá Lục Bình cũng từ mệnh lệnh này của môn phái nhận ra được thế cục của Bắc Hải tựa hồ cũng có thay đổi rất lớn, vì vậy nghiêng đầu nhìn về phía Huyền Điền chân nhân, hỏi:

– Sư huynh, Bắc Hải thế cục như thế nào?

– Không tính là ổn lắm, nhưng bổn phái đại thể cũng có thể ứng phó được. Ở Bắc Hải, bổn phái vẫn như cũ còn chiếm cứ thế chủ động.

Huyền Điền chân nhân suy nghĩ một chút, châm chước câu lời trong trong miệng, từ từ nói cho Lục Bình nghe.

Thì ra là chuyện mười năm trước Doanh Thiên đạo tràng khai mở, Bắc Hải các phái tu sĩ chẳng những nổi lên nội hồng, mà sau khi đạo tràng sụp đổ, lại liên tiếp bị bốn thế lực phụ cận Doanh Thiên đạo tràng mai phục, rồi lại xảy ra chuyện Tu Ma cùng Tu La đột nhiên quá cảnh, pháp tướng tu sĩ của Bắc Hải các phái mặc dù toàn bộ từ trong hiểm cảnh thoát thân trở về, nhưng đoán đan hậu kỳ đệ tử của các phái tham dự chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng cũng đều có tổn thương.

Chân Linh phái với thực lực bảo tồn hoàn hảo dĩ nhiên là người thắng lớn nhất trong chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng lần này. Mặc dù Huyền Câu chân nhân, Huyền Sâm chân nhân, Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Thần chân nhân bốn người trước sau đều bị trọng thương, nhưng có Lục Bình là vị luyện đan tông sư này ở tại đó, hơn nữa lại có Khương Thiên Lâm là vị lão tổ với thực lực không kém gì pháp tướng trung kỳ che chở, cuối cùng cũng đều quay trở về môn phái hoàn hảo không hao tổn gì. Hơn nữa, mặc dù Chân Linh phái không nói, nhưng Bắc Hải các phái cũng biết Chân Linh phái đoạt được lợi ích tất nhiên là lớn nhất.

Sau chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng, ảnh hưởng lớn nhất đối với Bắc Hải tu luyện giới không thể nghi ngờ gì chính là bởi vì tranh đoạt pháp tướng chi hồn, Yên Thận lão tổ cùng Thương Ly lão tổ ra tay đại chiến với nhau, hậu quả chính là trực tiếp dẫn đến hai gia môn phái Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn của Bắc Hải nguyên bản thân mật với nhau nhất lại trở mặt thành thù.

Trong chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng, Thủy Yên các còn có một vị đoán đan hậu kỳ đệ tử ở trong trung ương cung điện bị Thương Hải tông Trương Hi Di cùng Đông Quách lão tổ hai người tập sát. Mà Yên Thận lão tổ ở trong cuộc chiến phá vòng vây cuối cùng lại cùng đám người Khương Thiên Lâm lão tổ tạo thành một đội. Điều này cũng đưa đến Thủy Yên các cuối cùng đầu nhập vào trận doanh của Chân Linh phái, còn Hải Diễm môn vì để không bị cô lập, chỉ đành phải gia nhập vào liên minh do Thượng Hải tông cùng Huyền Linh phái bắt tay tạo thành để chống lại Chân Linh phải ngày càng mạnh mẽ.

Từ ngoài mặt mà xét, Chân Linh phái nhất phương gồm tứ đại môn phái, thực lực so sánh cùng Huyền Linh, Thượng Hải, Hải Diễm, Phi Vũ, Lăng Cổ năm phái không kém hơn nhiều. Nhưng trên thực tế, trong trận doanh của Chân Linh phái nhất phương, bởi vì Chân Linh phái chiếm tuyệt đối địa vị, khiến cho trận doanh này đều đoàn kết ở chung quanh Chân Linh phái.

Xem xét lại năm phái khác tạo thành liên minh phân tán, tuy nói có cùng chung một địch nhân là Chân Linh phái, nhưng vô luận là Huyền Linh phái, Thương Hải tông, hay mới gần đây gia nhập là Hải Diễm môn, thì ba phái này về thực lực tuyệt đối lại chênh lệch không phải là quá lớn. Vì vậy, liên minh này cũng thuộc về quần long không đầu, thậm chí vì tranh quyền đoạt lợi mà diễn ra nội hồng, khi cùng Chân Linh phải đối kháng ngược lại bị Chân Linh phái nhất phương áp chế khắp nơi.

Mà trong những năm gần đây nhất, Thủy Tinh cung thông qua Huyền Linh phái nhúng tay vào sự vật tình huống của Bắc Hải trở nên càng ngày càng nhiều. Có Thủy Tinh cung làm chỗ dựa, Huyền Linh phái ở Bắc Hải địa vị rốt cục bắt đầu lần nữa lên cao. Cộng thêm trong chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng, Huyền Linh phái Phùng Hư Đạo lão tổ thừa kế pháp tướng chi hôn, rốt cục ở ba năm trước đây thành công vượt qua pháp tướng sơ kỳ kiếp số, trở thành vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ thứ ba của Huyền Linh phái, có Đạo Thắng lão tổ nguyên bản là Bắc Hải đệ nhất cao thủ trấn giữ, Huyền Linh phải thực lực rốt cục vượt qua Thượng Hải tông, quyền phát tiếng nói ở trong liên minh cũng vượt qua Thượng Hải tông cùng Hải Diễm môn, ở trong quá trình đối kháng cùng Chân Linh phái trận doanh, Huyền Linh phái cũng rốt cục lấy được sự chủ đạo.

Hơn nữa, Thượng Hải tông Trương Hi Di lên cấp pháp tướng kỳ, Hải Diễm môn cũng có một vị Nhị đại đệ tử rốt cục bước vào ngưỡng cửa pháp tướng kỳ, Huyền Linh phái nhất phương trận doanh rốt cục lần nữa có thực lực toàn diện chống lại Chân Linh phái.

Cũng may trong mười năm này, Chân Linh phái Lương Huyền Phong, Khúc Huyền Thành trước sau lên cấp pháp tướng kỳ. Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ như vậy gia tăng đến số lượng kinh khủng mười hai người. Hơn nữa Thủy Yên các cũng có một vị Nhị đại đệ tử lên cấp pháp tướng kỳ. Như vậy Chân Linh phái nhất phương mặc dù không thể giống như trước nữa có thể đem bên Huyền Linh phải có Thủy Tinh cung ủng hộ áp chế mạnh mẽ, nhưng cũng có thể làm được chuyện chiếm cứ thượng phong.

Nghe Huyền Điên chân nhận giảng thuật, Lục Bình bấy giờ mới có một nhận thức trực quan đối với Chân Linh phái ở trong Bắc Hải thể cục là như thế nào. Khó trách bốn phái đối với việc viện trợ Doanh Sơn Tiên Viện lại keo kiệt như vậy, thì ra là Chân Linh phải lúc này ở trong tình thế của Bắc Hải cũng không mấy lạc quan. Điều này cũng khiến cho Chân Linh phái không dám buông tay thẳng chân đi phát triển thế lực ở Trung Thổ.

Lục Bình chuyển qua hướng Lưu Huyền Viễn chân nhân hỏi tới tình huống phát triển của Doanh Sơn Tiên Viện. Doanh Sơn Tiên Viện thành lập mười năm, bởi vì trước đó có chiến tích Quách Thiên Sơn lão tổ đánh lui Sơn Vũ tông Vũ Thường lão tổ, khiến cho không ít tán tụ tràn vào dãy núi Doanh sơn với ý đồ tránh né đại kiếp mộ danh muốn đầu nhập vào làm Doanh Sơn Tiên Viện môn hạ.

Nhưng Doanh Sơn Tiên Viện tuy nói có Quách Thiên Sơn lão tổ trấn giữ, nhưng trước mắt Doanh Sơn Tiên Viện chân chính có những nhân vật có thể đảm đương trọng trách vốn là đoán đan kỳ đệ tử đời thứ ba của Chân Linh phái – bao gồm cả Lục Bình -cũng chỉ có tám người: đoán đan hậu kỳ hai người, trung kỳ ba người, tiền kỳ ba người.

Vì vậy, những đoán đan kỳ tán tụ của Trung Thổ muốn gia nhập Doanh Sơn Tiên Viện, sau khi trải qua thời gian khảo hạch nhất định của tiền viện, liền sẽ trở thành tiền viện khách khanh. Bất quá tiền viện bởi vì tự thân bí ẩn, đối với khách khanh lựa chọn cũng vô cùng thận trọng. Mười năm qua, Doanh Sơn Tiên Viện tổng cộng cũng bất quá chỉ có năm tên đoán đan kỳ khách khanh, đoán đan trung kỳ hai tên, tiền kỳ ba người.

Dung huyết kỳ ngoại môn đệ tử ngược lại thì thu được không ít, nhưng cũng không vượt qua con số hai mươi. Những người này chủ yếu là được Chân Linh phái sử dụng đến chỉ điểm và chọn lựa cho tiền viện những thiếu niên có tư chất tu luyện ở bên trong thôn xóm người phàm trong diện tích ngàn dặm thuộc phạm vi thế lực của tiền viện.

– Mười năm này, đám người của ngu huynh tuy nói năng lực có hạn, nhưng cũng coi là chuyên cần, cuối cùng đã đem đệ tử tiên viện bồi dưỡng nạp nhập vào chánh quỹ. Đã có một nhóm đệ tử tư chất tốt ở đoạn thời gian gần đây nhất dung huyết thành công, trong đó bao gồm cái tên tiểu tử gọi là Đỗ Gia Lạc mà ngươi đề cử vào tiên viện. Hắn cũng vừa mới tiến cấp dung huyết kỳ không quá mấy ngày, khoảng thời gian này đang củng cố cảnh giới tu luyện.

-Thế à?

Lục Bình vừa nghe Đỗ Gia Lạc không ngờ lại lên cấp dung huyết kỳ, trên mặt không khỏi mang theo vài tia thú vị, liền hỏi:

– Sư huynh có biết hiểu tiểu tử này sau khi lên cấp dung huyết kỳ có chủ huyết mạch là gì không?

Lưu Huyền Viễn cười đáp:

– Sau khi hắn lên cấp dung huyết kỳ, ta từng gọi tới hỏi thăm, là Thổ chúc tính Viện huyết mạch, hơn nữa sáu loại tạp huyết mạch khác không ngờ lại cũng có hai loại là Thổ chúc tính, còn có một loại hóa chúc tính, một loại kim chúc tính. Dựa theo ngũ hành sinh khắc, huyết mạch bực này cũng đã coi là thiên phú thượng thừa rồi, nếu là bồi dưỡng một phen thật tốt, tương lai thành tựu đoán đan tu sĩ là không có gì phải bàn ở đây.

Lục Bình nghe Đỗ Gia Lạc huyết mạch tạp chúc cũng âm thầm gật đầu. Huyết mạch tạp chúc tính bực này so với Lục Bình năm đó lên cấp dung huyết kỳ còn mạnh hơn nhiều.

Bất quá khi nghe Lưu Huyền Viễn chân nhân nói hắn tương lai có thể lên cấp đoán đan kỳ, Lục Bình không khỏi cười thầm. Tiểu tử này ở trong mắt Lục Bình xem ra là dùng để bồi dưỡng lên tới pháp tướng tu sĩ. Bất quá bí mật Đỗ Gia Lạc đã từng dùng linh quả cường hóa thân thể cũng chỉ có le que mấy người biết được. Lục Bình vì để bảo vệ cho hắn, tự nhiên sẽ không đem những thứ đồ này tuyên dương khắp nơi.

Lúc này lại nghe Lưu Huyền Viễn chân nhân nói:

– Nói ra thật xấu hổ, bọn ta hải ngoại tu sĩ Thổ chúc tính huyết mạch xuất hiện nguyên bản rất ít, ta cùng với lão sư tuy nói tu luyện đều là Thổ chức tính công pháp, nhưng lại cũng không phải là bổn phái chân truyền công pháp, chẳng qua là đến pháp tướng trung kỳ thôi. Hơn nữa nghiêm chỉnh mà nói, ta cùng với lão sư tu luyện công pháp thuộc về Quy huyết mạch, cùng tiểu tử này là Viện huyết mạch cũng không tương xứng. Nếu không, ngu huynh có lẽ lúc ấy có thể đem tiểu tử ấy thu về làm môn hạ.

Lục Bình kinh ngạc nhìn Lưu Huyền Viễn chân nhân một cái. Lưu Huyền Viễn chân nhân ở trong đệ tử đời thứ ba cũng coi là con người có ánh mắt rất cao rồi, hôm nay đã là đoán đan sáu tầng điên phong tu vi, mà môn hạ cũng bất quá chỉ thu lấy một tên đệ tử chân truyền mà thôi. Dù đệ tử ký danh tựa hồ có ba đến năm người, như vậy trong đoán đan kỳ đệ tử đời thứ ba cơ hồ là kén chọn kế dưới Lục Bình rồi.

Lục Bình đang muốn châm chước như thế nào hướng Lưu Huyền Viễn chân nhận ra ám hiệu một phen, nhưng lại nghe Lưu Huyên Viên chân nhân nói:

– Bất quá nghe nói mười năm trước Thiên Lâm sự bá tổ ở trong Doanh Thiên đạo tràng mang về một nhóm lớn truyền thừa điển tịch của Doanh Thiên phái năm đó, cũng không biết môn phái đã sắp xếp chính biên lại xong hết hay chưa. Xem ra bên trong đó có lẽ có Thổ chúc tính Viên huyết mạch công pháp tu luyện. Chẳng qua là những năm gần đây ngu huynh một mực sống ở Doanh Sơn Tiên Viện, đối với môn phái tin tức ngược lại không linh thông.

Lục Bình vội vàng cười nói:

– Sư huynh cứ yên tâm, tiểu tử này sư đệ đã có an bài đại khái. Chuyện tu luyện công pháp, sư huynh khi nào thấy hắn tu vi cảnh giới vững chắc xong, hãy bảo hắn tìm sư đệ là được.

Lưu Huyền Viễn mặt ngạc nhiên nhìn Lục Bình, hồi lâu mới chỉ Lục Bình cười nói:

– Thì ra là sư đệ sớm có sắp xếp, tiểu tử này không ngờ lại có thể được sư đệ coi trọng. Chuyện này nếu là truyền tới Bắc Hải, không biết đệ tử đời thứ tư trong bốn phái sẽ có có bao nhiêu người kêu lớn bất công.

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

– Sư huynh nói đùa, đệ tử trời sanh tính lười biếng, chẳng qua là không muốn lao tâm phí sức dạy đệ tử thôi. Chẳng qua là tiểu tử này dù sao có chút thiên phú, vì vậy mai một thật là đáng tiếc. Sao không thử cho hắn một phen kỳ ngộ, nếu là là người tài có thể tạo, tương lai có lẽ cũng là phúc của môn phái.

Bái biệt đám người Lưu Huyền Viễn chân nhân, Lục Bình vừa ra khỏi đại điện, chạm mặt một người quen đi tới.

Người đến hiển nhiên cũng thấy rõ Lục Bình, trên mặt hiện ra vẻ ngạc nhiên, dưới chân vội vàng dừng lại, hơi thi lễ một cái, nói:

– Ra mắt Huyền Bình sư huynh!

Lục Bình mặc dù nhìn quen mặt, cũng không trước tiên nhớ ra người này là người nào, đợi đến khi người đến hành lễ vấn an xong, Lục Bình lúc này mới vỗ đầu một cái, nói:

– Ngươi là Huyền Phương sư đệ? Không ngờ ngươi cũng tới Trung thổ?

Cùng vị đồng môn năm đó cùng mình thậm chí có qua một phen tranh chấp hàn huyên một phen, Lục Bình liền lấy cớ tu vi mới vừa đột phá còn cần phải củng cố, đi trước trở về trong Nham thạch động phủ phía sau núi.

Huyền Phương chân nhân ánh mắt phức tạp nhìn theo bóng lưng Lục Bình đi xa, hồi lâu thở dài một cái, trên mặt lại chỉ còn lại có vẻ kính nể, xoay người vội vã đi vào trong Chân Linh điện.

Trong Nham thạch động phủ, vào đến thạch thất dùng để bế quan tu luyện, Lục Bình hướng tới một cái tửu bối bằng đồng xanh tinh xảo bày ở trên thạch lô dùng để trấn áp linh mạch đột nhiên mở miệng hỏi:

– Mười năm, Linh Lung người lúc trước to giọng tuyên bố có làm được chưa?