Chương 497: Hải ngoại giao dịch hội

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình tâm tư thay đổi thật nhanh, chỉ lo đi về phía trước: Thiên Cầm lão tố tự nhiên sẽ không đối kháng chính diện cùng lão sư, như vậy sẽ gây cho mọi người trong môn phái một ấn tượng bất hòa, cũng không lấy được người trong môn phái ủng hộ. Như vậy phương thức có khả năng nhất chính là lấy nàng làm chỗ dựa vững chắc cho môn hạ đệ tử hoạt động.

Chỉ cần là có lòng để ý, cái gọi là môn quy pháp kỷ tự nhiên có thật nhiều chỗ trống, Thiên Cầm lão tổ nếu là quyết tâm không để cho lão sư dễ chịu, với tâm trí của bà ta, những thủ đoạn này dĩ nhiên dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó thông qua tay của môn hạ đệ tử, đả kích quyền uy của lão sư một cách không dấu vết, sẽ khiến cho lão sư không thể làm gì được.

Lục Bình cũng không biết hình ảnh Thiên Cầm lão tổ ở trong lòng của hắn vì sao lại bị vặn vẹo thành như vậy. Nhưng hắn là đứng ở trên lập trường của Trùng Hoa nhất mạch mà tính toán xấu nhất, khó tránh khỏi có chút buồn lo vô cớ. Tuy nhiên, bộ dáng tâm sự vội vã này đúng là vẫn còn bởi vì một trận chấn động trong tâm hạch không gian mà thanh tỉnh lại.

Lúc này Lục Bình mới phát hiện động phủ ào ào kéo đến linh khí rất cuồng bạo, ngoài ra còn có uy áp nặng nề tràn ngập ở trong động phủ.

Khi Lục Bình nhìn về phía trước, vẻ mặt cũng sửng sốt, mình khi nào đã đi tới sau lưng Huyền Thông chân nhân, đám người Huyện Điên sư huynh đi nơi nào rồi?

Lúc này Huyền Thông chân nhân cũng đang vẻ mặt bất khả tư nghị nghiêng đầu nhìn Lục Bình, khiến hắn cũng không biết làm sao, còn cho là mình đi nhầm chỗ, luôn miệng nói:

– Huyền Thông sư thúc thực sự xin lỗi, đệ tử mới vừa suy nghĩ một chuyện, bỏ quên không để ý chuyện chung quanh, bất tri bất giác liền đi tới nơi này rồi.

Lục Bình không biết mình nói ra lời này khiến Huyền Thông chân nhân có một loại xung động muốn hộc máu. Không tập trung mà cũng có thể theo kịp với mình, nhưng Huyền Thông chân nhân cuối cùng vẫn nhịn xuống được, nói:

– Ngươi không lạc đường, theo ta tiếp tục đi thôi.

Huyền Thông chân nhân xoay người tiếp tục bước nhanh tới về phía trước, quần áo trên người bị linh khí xé rách “hoa lạp lạp” vang lên. Lúc này Lục Bình mới hồi tưởng lại quá trình vừa rồi, lúc nghiêng đầu nhìn, lại thấy Huyền Điền chân nhân lúc này đang phía sau hắn hơn một trượng, đang chật vật cùng Huyên Tuệ chân nhân đi tới. Hơn nữa ở sau lưng của bọn họ, còn có bọn bốn người Huyền Bối chân nhân.

Lục Bình phảng phất biết mình trong lúc vô tình đã làm sai chuyện gì, chẳng qua là cái tiếng đã gây ra, cố giấu thì thành ra hẹp hòi. Vì vậy hắn xoay người tiếp tục bước chân về phía trước, trong tâm hạch không gian năm con quái giao bốn chân ngửa mặt lên trời rất dài, không ngờ lại cũng có từng tia một huyết mạch uy áp xuyên thấu qua thần niệm tản mát ra ngoài, đem uy áp tràn ngập ở trong động phủ triệt tiêu.

Lục Bình sải bước về phía trước, miễn cưỡng đi theo Huyền Thông chân nhân, hướng chỗ sâu của động phủ bước đi.

Lục Bình lần trước khi gặp Thiên Tượng lão tổ là ở một chỗ trong linh tháo viên trên Kinh Chập đảo.

Lúc đó Thiên Tượng lão tố giống như một lão nông vậy.

Khi Lục Bình lại một lần nữa gặp Thiên Tượng lão tổ, thì phát hiện lúc này Thiên Tượng lão tổ mặt như tím bầm, một đoàn linh khí vô cùng nồng đặc quấn quanh ở trên người của Thiên Tượng lão tổ. Mà đoàn linh khí nồng đặc ở bốn phía này chính là nguyên nhân tạo thành một đạo gió lốc linh khí vô cùng cuồng bạo lấn tới chèn ép mọi người khi họ vào trong động định diện kiến Thiên Tượng lão tổ.

Lục Bình không biết là vì sao, lại phát giác khí tức quanh thân của Thiên Tượng lão tố chợt mạnh chợt yếu, tựa hồ vô cùng không ổn định.

Lục Bình ra mắt Thiên Tượng lão tổ, ở dưới cái cổ quái và chăm chú của Huyền Thông chân nhân, ở vị trí chót nhất trong phòng tu luyện tìm một chỗ ngồi xuống.

Lúc này, Thiên Tượng lão tổ cũng phất phất tay, toàn bộ linh khí cuồng bạo trong động chủ yếu đi, cái áp lúc trước đến từ huyết mạch đó cũng biến mất sạch không, áp lực quanh người Lục Bình nhất thời liền tiêu tán vô ảnh vô tung. Bất quá dù vậy, hắn còn là phát giác khí tức quanh người Thiên Tượng lão tổ vẫn phập phồng vô chừng như cũ.

Thiên Tượng lão tổ tựa hồ phát hiện Lục Bình nhìn mình chăm chú, liên hướng hắn khẽ mỉm cười, trong ánh mắt cũng thoáng qua một tia tinh quang như có điều suy nghĩ, sau đó liền nghe được tiếng bước chân từ ngoài phòng tu luyện truyền vào.

Không còn huyết mạch uy áp cùng linh khí của Thiên Tượng lão tổ đánh vào, Huyền Điền cùng sáu người rất nhanh liền đi vào phòng tu luyện, sau khi ra mắt Thiên Tượng lão tổ, mọi người rối rít ngồi xuống.

Lúc này Thiên Tượng lão tổ cũng cùng Huyền Sâm chân nhân bàn về sự thay đổi của Chân Linh phái trong những năm này. Khi nghe được cuộc chiến ở Thiên Linh Sơn, Thủy Tinh cung Nguyên Quang lão tổ sau đó ra mặt, chính là Thiên Tượng lão tổ cũng nhíu tít hàng chân mày.

Sau đó khi nghe đến lúc Thiên Khang lão tổ xuất hiện, bức lui mọi người của Huyền Linh phái cùng Nguyễn Quang lão tổ. Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Thông chân nhân đều mừng rỡ, lại nghe Thiên Tượng lão tổ khe khẽ thanh thở dài, nói:

– Đáng tiếc cho Thiên Khang sư đệ. Thiên Khang sư đệ tư chất nguyên cũng chưa chắc ở dưới ta, thậm chí so với Thiên Phàm, Thiên Tuyết đều phải hơi một lớp, tương lai dòm ngó được môn kính pháp tướng hậu kỳ cũng chưa biết chừng. Nhưng mà trận chiến hơn sáu mươi năm trước ấy cũng hoàn toàn làm đứt hy vọng của Thiên Khang sư đệ lên cấp pháp tướng hậu kỳ. Tổn nguyên bí thuật này tuy là khiến cho hắn cửu tử nhất sanh lên cấp pháp tướng trung kỳ, thọ nguyên lại chỉ còn lại có hai trăm năm.

Thiên Tượng lão tổ một phen ngôn ngữ, khiến cho tất cả mọi người đều một phen trầm mặc. Huyền Sâm chân nhân không muốn thần tình của mọi người trầm trọng như vậy, liền nói:

– Sư bá hôm nay quanh thân khí tức mạnh mẽ, có phải đã lên cấp pháp tướng hậu kỳ rồi không? Nếu mà sư bá trở thành đại tu sĩ, bổn phải tất nhiên có khí tượng mới, Thiên Khang sư thúc vì môn phái lần này hy sinh cũng coi là đáng giá.

Mọi người nghe Huyền Sâm chân nhân nói vậy, sắc mặt đều vui mừng, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Thiên Tượng lão tổ ở trung ương.

Lại nghe Thiên Tượng lão tổ cười nói:

– Lão phu so với Đạo Thắng kia tu đạo sớm hơn gần trăm năm, thế mà hắn lại sớm hơn ta trăm năm trở thành đại tu sĩ. Lần này lão phu coi như trở thành đại tu sĩ, cũng so với Đạo Thắng chậm hai trăm năm, lại có gì đáng vui mừng chứ? Huống chi ta thọ nguyên lấy gần ngàn tuổi, mà Đạo Thắng chưa tới chín trăm, coi như lão phu thành đại tu sĩ, lại cũng chỉ có thể che chở bốn phái năm trăm năm, mà Đạo Thắng lại chưa tới sáu trăm năm thọ nguyên, cái này thì phải so như thế nào đây?

Huyền Sâm chân nhân cũng nghiêm sắc mặt, nói:

– Lời này của sư bá Huyền Sâm cũng không dám nhận đồng. Chân Linh phái ta có thể thắng được Huyền Linh phái cũng không hoàn toàn ở cùng bổn phái lão tổ, còn tùy vào trong bốn phái đệ tử đời thứ hai đời thứ ba anh tài bối xuất. Lại không nói Thiên Lâm, Thiên Linh hai vị sư huynh sư tỷ, bọn con trước khi tới Kinh Chập đảo, Quách Huyền Sơn sư huynh tựa hồ cũng đã bước ra bước cuối cùng này. Lương Huyền Phong sư huynh cùng Khúc sư huynh tất cả đều ngang luyện cao cấp kim đan, ngày sau trở thành pháp tướng tu sĩ cũng chỉ là vấn đề thời gian; xem xét lại Huyền Linh phái trừ Phùng Hư Đạo ra, những năm gần đây, cũng chỉ có Lâm Hư Thanh nghe nói ngưng luyện thất phẩm kim đan, đám người còn lại cũng đều kém một bậc. Nếu được sự bá che chở năm trăm năm, bổn phái đệ tử đời thứ hai tất nhiên toàn diện thắng được Huyền Linh phái, đến lúc đó chính là Đạo Thắng lão tổ cũng là một cây chằng chống vững nhà.

Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Thông chân nhận tất cả đều khen phải, đám người Huyền Điền ngồi ở đầu dưới cũng thần tình kích động.

Thiên Tượng lão tổ “ha ha” cười to, nói:

– Huyền Sâm sư điệt, năm đó chính là người ở trong đệ tử đời thứ hai là kẻ hay ngượng ngùng và cũng thành thật nhất, không ngờ hiện nay cũng có thể nói ra lời nói này. Chẳng qua là pháp tướng trung kỳ kiếp số làm gì mà dễ vượt qua tốt như vậy. Ta tuy áp chế tu vi vì thế tích lũy gần trăm năm, lại cũng không chắc chắn có thể vượt qua. Hiện nay tu vị của ta cũng không nén được nữa, một khi hơi lơ là thì kiếp số sẽ đến trước thời hạn. Cũng may Thiên Khang sư đệ lên cấp pháp tướng trung kỳ, chính là lão phu lần này độ không qua kiếp số này, vì vậy vẫn lạc, bốn phái cũng không suy vong. Vì vậy, Huyền Sâm sư điệt người nói bổn phái còn có thời gian năm trăm năm mở rộng lại cũng không đúng. Một khi lão phu vẫn lạc, thì bổn phái chỉ có ở trên người Thiên Khang sư đệ còn sót lại trong thời gian hai trăm năm thọ nguyên mau sớm phát triển mà thôi. Nếu không một khi Thiên Khang sư đệ thọ nguyên dùng hết mà tọa hóa, bổn phái cũng chỉ có thể ở ẩn mà chờ thôi.

Thiên Tượng lão tổ nói những lời này, khiến cho lòng mọi người ở trong tu luyện thất đều cảm thấy ý thức trách nhiệm nặng trầm trầm. Lục Bình nghĩ tới hiện nay quanh thân Thiên Tượng lão tổ khí tức không ngừng biến đổi. Linh khí bốn phía thủy chung bao quanh Thiên Tượng lão tổ và đang thuộc về trạng thái cuồng bạo, sợ rằng bởi vì lúc này tu vi của ông ta không cách nào đè nén được nữa, tùy thời đều có thể nghênh đón pháp tướng trung kỳ kiếp số nên mới thành như vậy.

Thiên Tượng lão tổ cười “ha ha” một tiếng, cũng hướng về phía Huyền Điền chân nhân ở đầu dưới nói:

– Lần này đem tiểu bối bọn người gọi tới, là bởi vì có một cơ duyên, có lẽ có thể đối với các ngươi đột phá đoán đan hậu kỳ có điều trợ giúp.

Sau khi mọi người nghe vẻ mặt đều chấn động. Huyền Hư chân nhân được Thiên Tượng lão tổ ra hiệu, nói tiếp:

– Hải ngoại tu luyện giới mỗi hơn trăm năm sẽ cử hành một lần giao dịch đại hội. Lần giao dịch đại hội này cũng chọn diễn ra ở Đông hải, hơn nữa là tại Huyễn Linh sơn ở trong Vẫn Lạc bí cảnh. Mỗi một lần giao dịch đại hội, đều sẽ hội tụ hải ngoại tu luyện giới trăm năm qua thu thập được các loại các dạng thiên tài địa bảo dùng để bổ sung trao đổi nhau.

Những bảo vật này chủng loại đa dạng, trong đó thiên địa linh vật chính là trọng yếu nhất, huyền cấp linh vật dĩ nhiên không cần phải nói, địa cấp linh vật cũng thường xuất hiện, chính là thiên cấp linh vật ở trên mỗi một lần giao dịch hội cũng có hai ba món dùng để làm vật phẩm áp trục cuối cùng.

Huyền Điền chân nhân và Huyền Hư chân nhân nghe tin tức đều không khỏi rung động. Những thiên địa linh vật ở Bắc Hải đều bị mỗi người môn phái cất giấu giữ kín không hé lộ ra. Nhưng ở chỗ này, không ngờ lại sẽ công khai dùng để giao dịch.

Huyền Điền chân nhân đầu tiên không nhịn được hỏi:

– Huyền Hư sư thúc, những thiên địa linh vật này giao dịch như thế nào? Lấy vật trao đổi vật hay sao? Nếu là như vậy, bọn ta nếu muốn lấy được linh vật thích hợp, sợ là phải trả ra cái giá không nhỏ.

Huyền Hư chân nhân rất hài lòng với tin tức của mình mang tới sự chấn động cho mấy vị vãn bối, cười nói:

– Thiên địa linh vật trân quý như thế nào, chính là giàu có như Đông hải, tuy không trọng yếu giống như Bắc Hải tu sĩ ta, nhưng cũng không phải là dễ dàng có thể lấy ra để cho người.

Huyền Hư chân nhân dùng một chút, nói tiếp:

– Muốn ở trên giao dịch hội lấy được thiên địa linh vật thì có hai loại phương pháp. Một là lấy thượng phẩm linh thạch đấu giá, người trả giá cao được, dĩ nhiên, trung phẩm, hạ phẩm linh thạch ở trên buổi đấu giá sẽ không được thừa nhận; Loại phương pháp thứ hai chính là lấy vật dịch vật (vật trao đổi vật), chỉ cần có thể lấy ra vật phẩm khiến cho người bán đấu giá động tâm, tự nhiên có thể đạt được quyền giao dịch ưu tiên.

Tất cả mọi người là gương mặt trầm mặc, tựa hồ đều đang kiểm lại tài sản nhà của mình, nhìn xem có thể đổi lấy linh vật mình cần hay không. Ngay cả Lục Bình cũng không dấu vết sờ sờ nhẫn trữ vật đeo trên ngón tay, bên trong vừa đúng có một nhóm thượng phẩm linh thạch mà hắn lấy được từ hay ba nơi tàng bảo chi địa của Phúc Hải bang.

Huyền Sâm chân nhân thấy mấy tên đệ tử đều có chút ủ rũ, biết chỉ dựa vào của cải của những đệ tử này sợ là căn bản không cách nào ở trên buổi đấu giá có thu hoạch, vì vậy cười nói:

– Mấy người các ngươi này ở đoán đan sáu tầng tu vi bằng và tích lũy đều vượt qua mười năm, là trong đệ tử đời thứ ba có hy vọng nhất lên cấp đoán đan hậu kỳ tu sĩ. Vì vậy lần này môn phái cũng mang đến một nhóm bảo vật, xem ra là đổi lấy năm ba món địa cấp trung thượng phẩm linh vật vậy là đủ rồi. Đến lúc đó lại phải xem các ngươi vận khí của người nào đủ tốt, đụng phải vật vừa khéo thích hợp với mình.

Mọi người nghe vậy sắc mặt đều dễ nhìn hơn một ít. Dù sao lập tức lấy ra bảo vật có thể tương đương với địa cấp trung thượng phẩm linh vật, điều này đối với mọi người mà nói đều một chuyện cực kỳ khó khăn.

Lúc này Huyền Châu chân nhân cũng nháy mắt một cái, đột nhiên hỏi:

– Sư thúc, lần đấu giá này trừ Bắc Hải cùng Đông hải, còn có những tu sĩ ở địa phương khác tham gia không?

Huyền Sâm chân nhân gật đầu một cái, nói:

– Tuy nói đây chỉ là hải ngoại tu luyện giới thịnh hội, nhưng cũng có những tu luyện giới tu sĩ khác đến tham dự, đến lúc đó chẳng những có tu sĩ từ Trung Thổ tới, chính là Nam Hoang, Tây Vực, Bắc Băng nguyên nhân yêu hai tộc tu sĩ có lẽ cũng có thể thấy.

– Trung Thổ tu luyện giới!

– Yêu tộc cũng có thể tham gia sao?

Chính là Lục Bình khi nghe hai tin tức này cũng rất kinh ngạc. Huyền Sâm chân nhân cũng gật đầu, nói:

– Hải ngoại tu luyện giới tự nhiên không phải là chỉ có nhân tộc tu sĩ ta, lần thịnh hội này nguyên vốn cũng chính là do nhân yêu hai tộc các đại môn phái đại thế lực cùng chung cử hành, nếu không lại làm gì có thể có được nhân yêu hai tộc thừa nhận.

Huyền Bối chân nhân không nhịn được hỏi:

– Yêu tộc không phải là đang cùng ta nhận tộc tu sĩ đại chiến sao, từ xưa nhân yêu bất lưỡng lập, sao phải…

Huyền Thông chân nhân lúc này lại cười nói:

– Nhân yêu hai tộc bộc phát đại chiến đã mấy chục năm, các ngươi nhìn xem bao nhiêu lần có pháp tướng tu sĩ xuất thủ tham dự? Chính là đoán đan hậu kỳ tu sĩ đang lúc đại chiến cũng đã không nhiều. Theo ta được biết, mấy chục năm qua này , lại cũng chỉ có hơn mười năm trước, Đông hải Côn ngữ nhất tộc một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ bởi vì một tên yêu tôn bị giết, phẫn nộ mà công đánh Ngân Kiếm đảo của Liệt Thiên Kiếm phái. Nhưng sau đó Liệt Thiên Kiếm phái cùng Bắc Minh liên thủ phản kích, vị đại tu sĩ của Côn ngữ nhất tộc này liền tự động thối lui ra khỏi Ngân Kiếm đảo, nhân yêu hai tộc pháp tướng tu sĩ xung đột thì chỉ có một lần này mà thôi.

Năm đó, chuyện Ngân Kiếm đảo bị chiếm đóng cùng Lục Bình có lao liên quan rất lớn. Hắn từ trên người của tên Côn ngữ chết ở trên tay hắn cũng có được những món đồ thật tốt, chỉ tính địa cấp hạ phẩm Thương Lan thủy đã có ba phần. Những năm gần đây một mực được hắn dùng để áp dụng vào Linh Thủy Luyện Đan Thuật luyện chế linh đan. Còn có vật quý nhất chính là Thất Bảo Lôi Hồ, ở trong tay của hắn cũng hết lần này đến lần khác lập được chiến công.

Lục Bình lại nghĩ tới năm đó Diễm Vô Cữu thậm chí trực tiếp xông vào trong không gian pháp khí nơi Bắc Minh đan hội cử hành. Khi đó Bắc Minh luyện đan tông sư Hồng Diệp lão tổ cũng đúng là lấy lễ đối đãi. Tuy nguyên nhân chính là thân phận của bản thân Diễm Vô Cữu chính là luyện đan tông sư, nhưng nhân yêu hai tộc cao cấp tu sĩ hiển nhiên cũng đều có chút ăn ý nhường nhịn nhau.

Đang lúc này, Thiên Tượng lão tổ cũng mở miệng nói:

– Giao dịch hội tuy nói đối tượng là đoán đan kỳ tu sĩ, nhưng nếu muốn tiến vào phải là môn phái hay gia tộc độc lập được tu luyện giới thừa nhận, lại còn phải có pháp tướng lão tổ thế lực trên dẫn dắt. Bổn phái ở trong tu luyện giới thuộc về trung hình môn phái, vốn là lão phu phải dẫn bọn ngươi đi. Chẳng qua là lão phu hiện nay tu vi đang sắp đột phá, không thể đi được. Vì vậy, lần này là do Thiên Cầm sư thúc của các ngươi sẽ dẫn các ngươi tới đó tham gia thịnh hội.

– Thiên Cầm sư thúc?

Đám người Huyền Bối chân nhân chẳng qua là mê hoặc chốc lát, liền đều phản ứng lại, trên mặt mỗi người biểu lộ đều không giống nhau. Nhưng những tu sĩ đã sớm lên cấp đoán đan sáu mươi bảy mươi năm tự nhiên đều biết được tên của người này. Hơn nữa sáu người này không hẹn mà khi nghe đến danh tự này, đều đưa mắt hướng chỗ vị trí của Lục Bình nhìn một cái.