Chương 1252: Ngũ Hành viên hoàn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lần này, cuộc chiến Lạc Tâm sơn nói trắng ra chính là Chu Bát Tả trước hết chọn lên. Chính là bởi vì bà ta nhảy lên vọt xuống ở tu luyện giới, lúc này mới xuyến liên nổi lên nhiều tu sĩ chạy tới Lạc Tâm Sơn ngăn cản Ngũ Hành tông lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang như vậy.

Hành động lấy trộm thủy mạch của Ngũ Hành tông đương nhiên tổn hại rất nhiều ích lợi của môn phái tán tu ở Trung Thổ tu luyện giới, nhưng trong này bị tổn thương lớn nhất vẫn là Cửu Huyền lâu thời điểm đó bị ma la đại quân vây công, có thể nói đoàn người đều tới để trả hận cho Cửu Huyền lâu. Cửu Huyền lâu trở mặt không nhận người cũng đã đành, nhưng xoay người lại gài bẫy những người đó, đường đường thuần dương tu sĩ của Thánh Địa có thể làm ra chuyện hạ lưu như thế này, đây cũng là đúng với câu lấy oán báo ân rồi.

Chu Bát Tả lần này lặn ra từ trong Cửu Huyền lâu bị vây khốn, thứ nhất chính là vì tiêu nhị sự rung chuyển của Thanh Minh Giang thủy mạch. Mà trọng yếu nhất còn muốn hiệu triệu toàn bộ tu luyện giới cứu viện Cửu Huyền lâu bị ma la đại quân vây khốn hết mười năm, nhưng vừa lúc đó bà ta cũng làm ra chuyện như thế này.

Hơn nữa nhìn lại hai vị thuần dương tu sĩ bị Chu Bát Tả trực tiếp gài bẫy, một vị là thuần dưỡng lão tổ của đệ nhất thiên hạ thế gia, trong khi đó một vị khác là Trùng Thiên các Tây Môn Minh Vũ càng thêm từ trước đến giờ cùng Cửu Huyền Lâu quan hệ mật thiết hơn nữa đều ra đời ở thánh địa, Chuyện ân đền oán trả này của Chu Bát Tả làm thật sự là quá tuyệt.

Trung Thổ tu sĩ vốn còn suy nghĩ cứu viện Cửu Huyền lâu, từ đại cục mà xét để tiêu giảm ma la tai ương trong lúc nhất thời đua nhau thối lui. Ai biết được đây có phải là âm mưu của Cửu Huyền lâu hay không. Điều này nếu là cái hố lại thành một lần làm con chốt thí cho Chu Bát Tả, vậy coi như quá mức không đáng giá.

Mà Vũ Văn thế gia cùng với Trùng Thiên các dù sao đều là thế lực giơ chân nặng nhẹ của tu luyện giới. Xuất phát từ đại cục tu luyện giới chống lại ma la tai ương, mặc dù không làm ra quyết định không cứu viện Cửu Huyền lâu, nhưng đều đã thanh minh nghiêm nghị khiển trách đối với hành động của một mình Chu Bát Tả, đồng thời cũng cất giữ khả năng tùy thời trả thù.

Trong lúc nhất thời vị thuần dưỡng lão tổ nguyên vốn phong quang vô hạn ở tu luyện giới không ngờ lại thành sự tồn tại như chuột chạy qua đường vậy. Mặc dù bởi vì tu vị cao thâm không đến nỗi người người kêu đánh, nhưng người người không thích cũng không thể nghi ngờ, liên đới danh dự của Cửu Huyền lâu ở tu luyện giới đều giảm xuống rất nhiều.

Mà lúc này làm người lấy được lợi lớn nhất ở Lạc Tâm sơn đại chiến sau khi trở về Thanh Minh Giang lập tức lại ngồi trên linh sủng của mình cỡi ngựa Huyền Quy dọc theo Thanh Ngọc Vận Hà do Ngũ Hành tông khai ích một đường bắc thượng.

Một cái Tử Văn ngọc giản bị Lục Bình chưởng khống. Nội dung cuồn cuộn ghi lại bên trong được hắn khắc trong đầu.

“Ngũ Hành tông trận pháp tường giải”, đây có thể được cho là chỗ truyền thừa chủ thể trọng yếu nhất trong Ngũ Hành tông trận pháp truyền thừa. Mà bộ trận pháp truyền thừa hoàn thiện này chính là Lục Bình có được từ trong trữ vật pháp khí của Kim Thiền lão tổ bỏ mạng trong tay hắn.

Lục Bình tự thân cũng không làm sao tinh thông một đường trận pháp, nhưng hiểu rõ nó cũng khá sâu. Từ trong bộ trận pháp tường giải này Lục Bình có thể biết được, Ngũ Hành tông trận pháp truyền thừa tương đổi một phần đều bị sự ảnh hưởng của Càn Khôn Bảo Đỉnh. Cho nên đa số trận pháp thành tựu đều có thể cùng Ngũ Hành liên hệ tới, nhất là nắm chắc tương đối tinh chuẩn đối với các loại địa thế địa mạch.

Cũng chính bởi vì Ngũ Hành tông điều nghiên cùng thành tựu đối với một phương diện đó, cho nên mới có thể làm được tới tráng cử lấy khai ích Thanh Ngọc Vận Hà tới lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang. Nhưng mà Lục Bình từ trong đó thấy không ít nội dung ghi lại có nhiều chỗ giống cùng phương thức của trận pháp và thần thông kết hợp với nhau mà hải ngoại tu luyện giới thường dùng để dẫn dắt địa mạch, linh mạch thậm chí các loại đảo tự. Quyển trận pháp tường giải này mang về Chân Linh phái cũng có tác dụng rất lớn trong việc sửa chữa cải tiến bảo thuyền.

Lục Bình cũng không phải là trận pháp sư, những thứ đồ này nhiều nhất cũng bất quá là hơi hiểu thôi. Chỗ mà Lục Bình chú ý cũng là trong bộ trận pháp tường giải này ghi lại một ít chỗ sơ hở, thiếu sót, chưa đủ vân vân trong Ngũ Hành tông trận pháp truyền thừa, còn có chính là phương thức phá giải các loại trận pháp.

Sau khi đem những thứ đồ này in sâu trong đầu, Lục Bình liền đem ngọc giản thu vào. Đồ ghi lại trong này hạo như yên hải hơn nữa có bác đại tinh thâm, nhất thời nửa khắc Lục Bình cũng không cách nào toàn bộ hiểu rõ, chỉ có thể trước nhớ, ngày sau có thời gian cùng tinh lực sẽ suy nghĩ từng chút từng chút một.

Trong tay ánh sáng chợt lóe, một món viên hoàn chia ra làm năm màu xuất hiện tại trong tay của hắn. Đây là một món Nhất kiếp linh bảo đến từ trên người của Kim Thiền lão tổ.

Món linh bảo viên hoàn này còn kèm theo Ngũ Hành Hoàn, năm màu sắc trên viên hoàn chia ra làm Ngũ Hành. Món linh bảo này vừa có thể trực tiếp làm một món linh bảo tới đối địch tác chiến, đồng thời cũng có thể trở thành một món trận bán khí cụ dùng để nhanh chóng bố trí trận pháp, đối với trận pháp sư mà nói đây chính là một món bảo bối thượng hạng.

Món linh bảo này đưa cho Huyền Hồ cũng khá hơn nữa, chẳng qua là hiện tại món bảo bối này đối với Lục Bình mà nói cũng rất có chỗ hữu dụng.

Lúc này, trong Linh Lung Tửu Đỉnh còn cất giấu nửa đoạn thủy mạch. Nếu Lục Bình lấy phương thức bế quan bình thường tới luyện hóa, cuối cùng chỉ sợ sẽ là kết quả dùng một nửa mà ném một nửa. Nhưng Lục Bình mới vừa tìm được một tòa trận pháp gọi là ”Ngũ Hành luân hồi tụ linh đại trận” trong trận pháp tường giải của Kim Thiền lão tổ.

Bộ trận pháp này có thể hóa Ngũ Hành linh mạch làm kỷ dụng, trong đó chính là phải lấy Ngũ Hành Hoàn món linh bảo này làm cho mấu chốt không biết của trận pháp. Mà nếu Lục Bình có thể lấy bộ trận pháp này tới giúp mình luyện hóa nửa cái thủy mạch kia tất nhiên là chuyện nửa công bội. Tu vi của Lục Bình trong thời gian ngắn tất lần nữa nghênh tới một lần tăng trưởng đột nhiên tăng mạnh.

Hai món bảo vật, một bộ hoàn chỉnh truyền thừa, một món linh bảo có thể dùng để bố trí cơ hồ tất cả trận pháp tương quan cùng Ngũ Hành. Có thể nói đây là bảo vật trên người của Kim Thiền lão tổ được Lục Bình xem trọng nhất.

Dĩ nhiên, bảo vật trên người một vị đại tu sĩ ra đời ở thánh địa hiển nhiên không thể nào chỉ có một chút như vậy. Nhưng những thứ còn dư lại đối với Lục Bình mà nói cũng chỉ là có cũng được không có cũng chẳng sao. Lục Bình trừ mang đi tất cả thiên địa linh vật cùng với cực phẩm linh thạch ra, xem trọng thì chỉ có những thứ ngọc giản mà Kim Thiền lão tổ tiện tay dùng để ghi lại sự vật.

Những thứ đồ mà Kim Thiền lão tổ tiện tay ghi nhớ đối với Lục Bình mà nói cũng di túc trân quý. Lão ta làm một vị đại tu sĩ ra đời ở thánh địa, lại là đệ nhất trận pháp tông sư trong tông môn, thân phận của Kim Thiên lão tổ đủ cao quý, kiến thức đủ rộng rãi, thứ mà lão ta tiện tay ghi nhớ đối với Lục Bình mà nói không một thứ gì không phải là các loại đại sự tin tức bí mật của Ngũ Hành tông hoặc là tu luyện giới.

Những thứ đồ này đối với Lục Bình mà nói cũng vô cùng là tin tức trọng yếu.

Về phần hơn mười loại thiên địa linh vật bắt được trên người Kim Thiền lão tổ thì phần nhiều là các vật địa cấp trung phẩm trở xuống Địa cấp thượng phẩm linh vật chỉ có ba loại, thiên cấp trung phẩm cùng với hạ phẩm linh vật mỗi thứ một loại.

Lục Bình thôi sinh thành công Tam Linh Ngũ Hành Diệp, lấy được một cây Tam Linh Ngũ Hành Diệp hoàn toàn thành đồng thời còn được ba hạt giống.

Trong đó một hạt giống đã được Lục Bình dùng một viên đoán đan sơ kỳ Mộc Loan kim đan tới thời sinh. Cây Tam Linh Ngũ Hành Diệp là vì đền bù Thiên Thành lão tổ bị tổn thương bản nguyên tinh hoa mà thôi sinh, hiện tại đã dài ra ba chiếc lá.

Thôi sinh Tam Linh Ngũ Hành Diệp cũng không phải là một chuyện dễ dàng, cần thực hiện chuẩn bị xong đại lượng thiên địa linh vật. Chính là lấy bản thân Lục Bình đối với lần này cũng cảm thấy rất lực bất tòng tâm. Vì vậy hiện nay những thứ huyền cấp, địa cấp linh vật mặc dù sớm đã không được Lục Bình nhìn trong mắt, nhưng cũng không thể không làm hết sức thu thập.

Trong tay của Lục Bình còn có hai hạt giống của Tam Linh Ngũ Hành Diệp, ai biết lúc nào sẽ dùng tới. Hơn nữa ban đầu Lục Bình hoàn toàn thôi sinh thành thục cây Tam Linh Ngũ Hành Diệp thứ nhất sau đó lập tức bị Long chi pháp tướng đoạt đi, hơn nữa còn thận trọng đem trấn áp trong thuần dương Chi Châu. Có thể thấy Tam Linh Ngũ Hành Diệp không chỉ đơn giản dùng để đền bù tu sĩ bị tổn thương bản nguyên như vậy.

Đồ còn lại Lục Bình đã giao hết toàn bộ cho Đại Bảo xử lý. Đại Bảo tự sẽ chọn lựa ra thứ hữu dụng trong đó cho Lục Bình lưu lại. Đồ còn dư lại không cần sẽ sửa sang lại cho tốt rồi chia ra từng thứ, đến lúc đó lại nghe Lục Bình xử trí.