Chương 636: Doanh Thiên bí cảnh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Về phần sau đó Doanh Hà phái tới Đỗ gia thôn kiềm trắc thiếu niên trong thôn có thể khai mở huyết mạch hay không, đối với Đồ Gia Lạc vô cùng mong ước trở thành tiên nhân tự nhiên là vô cùng muốn đi tới tham gia. Đỗ thị mặc dù cũng không tình nguyện, nhưng lúc này thực lực của nàng căn bản không cách nào trợ giúp Đỗ Gia Lạc kiềm trắc cũng như khai mở huyết mạch. Hơn nữa thân thể của Đỗ Gia Lạc có dị trạng, nếu không phải là tu sĩ cấp bậc luyện đan đại sư, có rất ít người có thể nhìn ra, đây cũng là Đỗ thị tồn may mắn trong lòng không muốn trực tiếp bỏ đi ý niệm Đỗ Gia Lạc trở thành tiên nhân.

Không ngờ tu sĩ kia một lần chủ trì nghi thức khai mở huyết mạch cho thiếu niên ở Đỗ gia thôn vừa vặn chính là Doanh Hà phái luyện đan đại sư Thái Chấn Phong. Hắn từ trong huyết mạch của Đỗ Gia Lạc phát hiện dị thường, liền đem tin tức này báo lên cho bổn phái pháp tướng kỳ tu sĩ Trường Hà lão tổ.

Bởi vì luyện chế Nhân đan nhất định phải dưới tình huống huyết mạch tràn đầy sinh cơ, nói cách khác phải trước khi Đỗ Gia Lạc tử vong đem huyết mạch của hắn lấy ra, nếu không hiệu lực trong huyết mạch sẽ tan ra hòa nhập hầu như không còn.

Mà Trường Hà lão tổ tu vị mặc dù đến pháp tướng sơ kỳ điên phong, nhưng dù sao chưa làm xong chuẩn bị đánh vào pháp tướng sơ kỳ kiếp số. Vì vậy liền phân phó Thái Chấn Phong bảo thủ bí mật, tạm thời trước tiên cứ mặc cho Đỗ Gia Lạc tự do tự tại sinh trưởng.

Nhưng Trường Hà lão tổ lại không chờ được thời gian dài, bởi vì theo Đỗ Gia Lạc lớn lên, dược lực tích chứa trong huyết mạch của cơ thể hắn cũng từ từ bị thân thể hấp thu, trôi qua thời gian dài này, hiệu quả luyện chế thành Nhân đan cũng giảm xuống thật lớn. Vì vậy, Trường Hà lão tổ đang chuẩn bị sau hai năm, cũng không ngờ chờ đợi nữa.

Lần này Thái Chấn Phong sai phái Thái Vân vì Đỗ thị chữa bệnh, thật ra thì cũng tìm cơ hội khiến cho Đỗ Gia Lạc tự nguyện rời khỏi Doanh Hà phái, nhưng không ngờ cuối cùng chuyện diễn biến cũng làm Doanh Hà phái chuẩn bị chưa kịp. Chẳng những hao tổn lượng lớn dung huyết kỳ tu sĩ, chính là đoán đan kỳ tu sĩ cũng bị đả thương mấy vị. Thượng cấp luyện đan lô của Thái Chấn Phong cùng với địa cấp trung phẩm thiên địa linh hỏa cũng thành chiến lợi phẩm của Tam linh.

Lục Bình nhìn đứng ở đầu dưới Đỗ thị, trầm ngâm một chút, nói:

– Thật ra thì huyết mạch của tiểu tử kia cũng không phải là không thể khai ra.

Đỗ thị chợt tựa đầu nâng lên nhìn về phía Lục Bình, tựa hồ muốn từ trong ánh mắt của Lục Bình nhìn ra lời của hắn nói là thật hay là giả.

Nhưng Lục Bình ánh mắt thâm thúy giống như một cái đâm nước sâu. Đô thị căn bản không cách nào từ trong thần sắc của Lục Bình nhìn ra chút nào đầu mối, chỉ đành phải suy sủy hỏi:

– Đạo hữu nói là thật sao?

Một bên Đại Bảo thấy Đỗ thị lại dám nghi ngờ Lục Bình, lần nữa bất mãn nói:

– Phụ nhân người thật là không đạo lý, phải biết lão đại nhà ta là nhân vật cấp bậc luyện đan tông sư. Nếu hắn nói huyết mạch của con trai người có thể khai ra, kia chính là có thể khai ra!

Đỗ thị khi nghe Lục Bình là luyện đan tông sư, ánh mắt nhất thời sáng lên, nhưng Lục Bình còn là từ ánh mắt của nàng đưa ra thấy một chút do dự, vì vậy dừng Đại Bảo lại, nói:

– Phục dụng linh vật tăng cường thân thể cũng không có nghĩa là không cách nào thi triển nghi thức khai mở huyết mạch, chẳng qua là sẽ trở nên càng thêm khó khăn thôi. Bất quá thi triển nghi thức khai mở huyết mạch cũng không có nghĩa là hắn lại có thể kiễm trắc ra huyết mạch tu luyện thích hợp, cái này trước hết phải nói cho rõ rồi.

Đỗ thị còn do dự một chút, lúc này mới gật đầu một cái. Đại Bảo thấy Đỗ thị không biết điều như thế, không khỏi lần nữa hừ lạnh một tiếng.

Lục Bình ở một bên hướng về phía Đại Bảo cười nói:

– Xem ra nàng là chân chánh đem tiểu tử kia trở thành con trai của mình, sự do dự của nàng không phải là không tin lời của ta, mà là sợ ta cùng Doanh Hà phái tu sĩ là một dạng, cũng đem con trai của nàng luyện thành ‘Nhân đan’!

Đỗ thị bị Lục Bình nói đúng tâm tư, thần sắc ngược lại trở nên tự nhiên trở lại, lại nghe Đại Bảo ở một bên chê cười một tiếng, khi ngẩng đầu nhìn lại, lại thấy trong tay Lục Bình tự nhiên sinh ra một cái hộp, đồng thời phân phó Đại Bảo gọi Đỗ Gia Lạc ở bên ngoài đi vào trong thạch thất.

Lục Bình vừa mở cái hộp ra, vừa nói:

– Xem ra ngươi cũng biết, đan dược tăng cường cường độ thân thể trừ mấy loại rất ít, những thứ khác dùng vượt qua ba viên đều lãng phí. Dựa theo phán đoán từ trước của ta xem ra, con của ngươi đã dùng linh quả có lẽ cũng là một loại quả trong cái hộp này.

Lúc này vừa vặn Đỗ Gia Lạc từ bên ngoài thạch thất theo Đại Bảo đi vào, thấy Lục Bình sau khi mở hộp lộ ra Thương Mộc Ngọc Thanh quả thần sắc đột nhiên sửng sốt.

Lục Bình đem thần sắc của Đỗ Gia Lạc để ở trong mắt, cười hướng Đỗ Gia Lạc nói:

– Như thế nào, ngươi cũng đã gặp qua trái cây này sao?

Đỗ thị không đợi Đỗ Gia Lạc trả lời, đột nhiên lạy lần nữa, thành tâm thành ý nói:

– Cầu xin đạo hữu xuất thủ khai mở huyết mạch của Lạc nhi!

Đỗ Gia Lạc nguyên vốn còn có chút u mê, nhưng đột nhiên thấy Đỗ thị quỳ bái Lục Bình, nghe lời nói của Đỗ thị, trong đầu óc nhất thời ý loạn: chẳng lẽ mình còn có thể khai mở huyết mạch. Doanh Hà phái tiên nhân không phải là đã nói mình không cách nào khai mở huyết mạch sao?

Bất quá Đỗ Gia Lạc cũng là hạng người tâm tư lanh lợi, nhất thời phúc chí tâm linh vậy, theo Đỗ thị lạy cũng, nói:

– Kính xin lão sư thùy liên, giúp đệ tử khai mở huyết mạch!

Đại Bảo nhìn mẹ con hai người này cười “ha ha”. một tiếng, nói:

– Tiểu tử nhà người này ngược lại tính toán giỏi, há mồm muốn lạy lão đại nhà ta làm vị sư, phải biết có bao nhiêu tu sĩ muốn xếp vào lão đại môn hạ mà không thể được hay không. Tiểu tử nhà người ngược lại cũng dị tưởng thiên khai.

Lục Bình kêu mẹ con con trai này lên, đối với Đỗ Gia Lạc nói:

– Cho nên ta nguyện ý vì người khai mở huyết mạch một lần, chẳng qua là không muốn thiếu niên thiên phú dị bầm như người vậy lại mất đi một lần cơ hội trở thành tu sĩ thôi. Tuy nhiên ngươi cũng không tất quá mức hưng phấn, có lẽ sau khi đã trải qua nghi thức khai mở huyết mạch, huyết mạch bên trong cơ thể người vẫn như cũ không cách nào chống đỡ ngươi hấp thu thiên địa linh khí trở thành tu sĩ cũng nói không chừng.

Lúc này Lục Bình cũng thấy bộ dáng của Đỗ thị phảng phất muốn nói lại thôi, phảng phất có lời gì sẽ nói với Lục Bình, chẳng qua là ngại vì có Đỗ Gia Lạc bên cạnh mà không nói ra, vì vậy Lục Bình liền nói:

– Đại Bảo, ngươi hãy mang theo tiểu tử này đi ra ngoài an đến một phen, nghi thức khai mở huyết mạch kia cần thiết linh tài linh được xem ra ngươi nơi đó cũng đều cụ bị. Chuyện này người đi trước chuẩn bị, đợi chuẩn bị xong, ta tự tay chủ trì nghi thức khai mở huyết mạch của hắn.

– Ái chà!

Lấy đồ từ trong tay của Đại Bảo, đó chẳng khác nào cắt thịt béo trên người của hắn, điều này cũng chỉ có Lục Bình mới có thể làm được.

– Đại Bảo lòng tràn đầy vẻ không tình nguyện mang Đỗ Gia Lạc tới bên ngoài thạch thất, lúc này Lục Bình mới hỏi Đỗ thị:

– Đạo hữu còn có cái gì lời muốn nói?

Đỗ thị cắn răng, nói:

– Kính xin đạo hữu có thể thu Lạc nhi làm môn hạ đệ tử, tại hạ nguyện ý lấy một tòa Doanh Thiên phái bí cảnh đem tặng!

Lục Bình kinh ngạc nhìn Đỗ thị một chút, đột nhiên cười nói:

– Người sở dĩ đoạt xá trọng thương, chắc không bởi vì một tòa Doanh Thiên phái bí cảnh này chứ?

Đỗ thị cũng không kinh ngạc khi Lục Bình có thể đoán ra chân tướng, gật đầu một cái, nói:

– Đúng vậy, tại hạ chính là bởi vì sau khi phát hiện một tòa bí cảnh này, bị Doanh Hà phái tu sĩ theo đuổi đánh lén, tuy nói sau đó che giấu tung tích bí cảnh, nhưng tại hạ tối hậu cũng bằng hủy thân thể, chỉ có thể lấy kim đan độn trốn đoạt xá. Điều bí mật này tại hạ đã giấu trong lòng mười năm, nếu là đạo hữu có thể thu Lạc nhi làm môn hạ đệ tử thần truyền, tại hạ nguyện ý đem địa điểm của một tòa Doanh Hà phái bí cảnh này báo cho đạo hữu.

Lục Bình nhìn Đỗ thị một cái, bình đạm nói:

– Môn hạ của ta bây giờ tuy nói chưa có đệ tử truyền thừa y bát, nhưng ta tự có tiêu chuẩn nguyên tắc thu đồ. Một tòa Doanh Thiên phái bí cảnh cố nhiên mê người, nhưng điều này cũng không thể trở thành món trao đổi để cho nó được xếp vào môn hạ của ta.

Nhìn một chút mặt mũi Đỗ thị thất vọng, Lục Bình lại nói:

– Nếu sau khi Đỗ Gia Lạc khai mở huyết mạch có tư chất trở thành tu sĩ, ta có thể làm chủ để cho hắn trở thành bốn phái đệ tử đời thứ tư, nhưng có thể xếp vào môn hạ của ta hay không, còn phải xem hắn có tư cách này hay không .Về phần lời người nói Doanh Thiên phái bí cảnh, bản phái đúng là cảm thấy hứng thú, nhưng ngươi nếu không muốn nói ra, tại hạ cũng không vội vả ép. Ngày sau chờ Đỗ Gia Lạc tu luyện thành, lại làm thành cơ duyên cho hắn, chính là để cho hắn tự đi thăm dò.

Vì năm đó Doanh Thiên phải là đại môn phái danh chấn thiên hạ, năm đó cơ hồ thống nhất khắp một dãy núi này, mà Thiên Sơn độc phong bất quá chẳng qua là làm chỗ ở của Doanh Thiên phái tông môn lúc ấy mà thôi.

Doanh Thiên phái ở nơi này một mảnh trong dãy núi thiết lập không ít truyền thừa bí cảnh Lục Bình xem ra cũng không kỳ quái. Dù sao giống như Chân Linh phải thiết lập mấy ngôi truyền thừa một địa vậy. Doanh Thiên phái đại hình môn phái như vậy tự nhiên sẽ không đem trứng gà đặt trong cùng giỏ cả.

Mà hiện nay trong một dãy núi này tạo dựng lên ba nhà môn phái thật ra thì tất cả đều sau mấy ngàn năm khám phá Doanh Thiên phái truyền thừa bí cảnh, mới bắt đầu từ từ trưởng thành lớn mạnh được.

Làm Lục Bình kỳ quái là, trải qua mấy ngàn năm này từng nhóm lại từng nhóm tu sĩ thăm dò, trong một dãy núi tại nơi này, trừ Doanh Thiên phái đạo tràng ra, lại còn có bí cảnh có thể lưu truyền xuống mà không bị người phát hiện.

Lục Bình ngoài cảm thán Đỗ thị may mắn phát hiện Doanh Thiên bí cảnh, cũng kinh ngạc với Doanh Thiên phái năm đó truyền thừa để uẩn hùng hậu.

Dưới nước sông Doanh, trên đầu của Lục Bình treo Bích Thủy Nguyệt Minh Châu lần nữa dọc theo sông Doanh mà lên, đi về đầu nguồn Doanh Thiên phái đạo tràng. Lục Bình từ đáy sông Doanh nghịch lưu mà lên, mà không phải từ trên bầu trời phi độn đến đầu nguồn sống Doanh, chính là vì ẩn giấu tung tích của mình, dù sao ba nhà môn phái trong dãy núi này đều có pháp tướng lão tổ tồn tại.

Đại Bảo vẫn như cũ cùng Lục Bình đứng trong hộ tráo, hiện nay theo Đại Bảo tu vi tăng lên, đối với nước sợ hãi cũng không phải rõ ràng như vậy.

– Lão đại, ngươi thật đúng là cấp cho tiểu tử kia tiến hành nghi thức khai mở huyết mạch sao? Vạn nhất sau khi khai mở, huyết mạch của hắn căn bản không cách nào đạt tới tiêu chuẩn tu luyện chẳng phải là lãng phí sao? Phải biết cường độ thân thể của tiểu tử kia có thể so với một món pháp binh, muốn khai mở huyết mạch nhưng phải hao phí không ít linh tài linh dược.

Đại Bảo tựa hồ vẫn như cũ đối với lãng phí rất nhiều tu luyện tư nguyên của mình cất giấu vì Đỗ Gia Lạc khai mở huyết mạch cảm thấy cảnh cảnh với nghi ngờ.

Lục Bình không thèm để ý nói:

– Tuy nói so với thường nhận khai mở độ khó mạnh gấp mấy lần, nhưng đối với chúng ta mà nói lại coi là cái gì?

Đại Bảo thấy Lục Bình cũng không lĩnh hội ý của mình, vì vậy lại nói:

– Lão đại, ngươi chẳng lẽ cũng chưa có nhìn trúng một thân huyết mạch của tiểu tử kia? Đây chính là nhân đan có thể tăng cường thân thể nha!

Cùng nhân tộc tu sĩ bất đồng, yêu tu đối với loại thôn phệ đồng loại này cách làm cũng không cảm giác có nhiều không ra, nhược nhục cường thực thôi. Điều này ở trong yêu tộc cũng không có gì mới mẻ.

Cái này là bởi vì là Đại Bảo đang hỏi, ít nhiều học được không ít sự uyển chuyển, nếu là đổi thành Tam Linh, sợ là nói càng thêm thẳng thừng hơn nữa.

Lục Bình cười nói:

– Đầu tiên một thân huyết mạch của tiểu tử này đối với ta mà nói cũng không có ý nghĩa bao nhiêu. Ta đã dùng qua Kim Kiên đan, Đoán Cốt đan, trong tay còn có một cây Kim Kiên quả, một cây Thương Mộc Ngọc Thanh quả, một cái cửu tiết Bạch Ngọc liên ngẫu, sau đóa cửu phẩm Bạch Ngọc liên tử, những thứ linh đan diệu dược này đều có thể dùng luyện chế tăng cường cường độ thân thể. Thêm nữa là, Thiên Tượng lão tổ đã từng nói, loại thiên sinh này, hoặc nói là người trước khi bắt đầu tu luyện thân thể đã tương đối mạnh mẽ, thì sau khi đi vào tu luyện giới, nếu là thiên phú không tính là quá kém, tu luyện cũng coi như cố gắng, thì chỉ cần không phải nửa đường gãy gánh, cũng có thể tiến vào pháp tướng kỳ. Nếu là có thể thu vào Chân Linh phái môn hạ, tương lai bốn phái có lẽ sẽ có thêm một tên pháp tướng tu sĩ cũng nói không chừng.

Đại Bảo bĩu môi, nói:

– Tiểu tử kia cũng đụng phải lão đại ngươi, nếu là đụng phải người khác, mười có tám chín phần chính là cùng Doanh Hà phái vậy, trước hết giết xong luyện đan rồi nói sau. Dù sao đem tiểu tử kia bồi dưỡng thành pháp tướng kỳ tu sĩ phải hao phí vô số thời gian cùng tu luyện tư nguyên còn không nhất định thành công, còn đương tràng giết xong luyện đan, không chừng còn có thể thành tựu một vị pháp tướng trung kỳ lão tổ.

Lục Bình cười cười không nói gì, Đại Bảo lại hỏi:

– Lão đại, Đỗ thị kia nói Doanh Thiên phái bí cảnh, người dự định lúc nào đi nhìn một chút?

Mặc dù Lục Bình cũng không nhận điều kiện của Đỗ thị, nhưng Đỗ thị cuối cùng vẫn báo cho Lục Bình vị trí của bí cảnh, để báo đáp ân cứu mạng của Lục Bình đối với cả nhà của nàng.

Lục Bình dĩ nhiên cũng không kiểu cách, hứa hẹn từ trong bí cảnh lấy được bảo vật, đem một phần sẽ để lại cho Đỗ Gia Lạc cùng con gái tiểu hồ yêu của nàng.

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

– Trước tiên đi một chuyến tới đầu nguồn của sông Doanh, nhìn xem có thể lại một lần nữa khai mở Doanh Thiên đạo tràng hay không. Đỗ thị kia nói Doanh Thiên bí cảnh có thể nhiều năm như vậy không bị người phát giác, xem ra lần này cũng không dễ dàng bị người phát giác, đợi đến Bắc Hải các phái sau khi hoàn thành chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng, sẽ cùng đám người phương sự bá cùng nhau đi bí cảnh này một chuyến.