Chương 1154: Tường Vân thành nguy

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hai đạo độn quang một trước một sau thoáng qua giữa thiên không.

Tuần Lục Hợp ở phía sau kêu lớn:

– Lão Tam, Thường lão tam, ngươi đi như vậy sao, đi nhanh như vậy làm gì?

Thứ mà Thường Tam Tài nhai trong miệng không biết vì sao thời điểm này lại biến thành một cây tiểu mộc côn, đẩy tiểu mộc côn ở khóe miệng sang một bên, đáp:

– Dù sao cũng không phải là đối thủ của người ta, lời cảnh cáo cũng nói rồi, ở lại nơi đó làm gì?

Tuần Lục Hợp làm một biểu lộ kinh ngạc khoa trương, nói:

– Không phải đâu, đây cũng không phải là phong cách của Thường lão tam người, ngay cả không phải là đối thủ lời này nói hết ra rồi. Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên thật đúng là lợi hại như vậy sao?

Thường Tam Tài nhất thời cả giận nói:

– Lão Tử một chiêu lại rơi xuống thế hạ phong trong tay của người ta, Ngụy lão đại cũng bất quá như thế, trước đó Lưỡng Nghi đều không làm được, ngươi cứ nói đi?

Tuần Lục Hợp giật giật đôi môi, cũng không thể nói ra một câu. Thường Tam Tài quay đầu đi liền. Tuần Lục Hợp chần chờ một chút mới vội vàng chạy theo, hỏi:

– Vậy làm sao bây giờ, nếu bọn họ cứng rắn muốn nhúng tay chuyện này, chúng ta cũng không trừ được!

Thường Tam Tài cười lạnh đáp:

– Ngươi ngu a, người ta nếu không muốn chết, ngươi gánh làm gì?

Tuần Lục Hợp vỗ trán mình một cái, tựa hồ mình rất ngốc hỏi một vấn đề ngu xuân như vậy, sau đó lại nhớ ra gì đó, nói:

– Nhưng mà chuyện này cũng không thể để cho người khác biết, tránh mất mặt.

Thường Tam Tài tiếp tục phi độn, liền nghe Tuần Lục Hợp lại nói tiếp:

– Không được, chuyện này không thể cứ tính như vậy. Chúng ta bị thua thiệt trong tay của Lục Thiên Bình, những người của nhà khác cũng không thể tốt hơn, phải nghĩ cách khiến cho bọn họ cũng đụng một trận!

Lục Bình hoàn toàn không biết hai người bị tổn hại của Cửu Huyền lâu đã âm thầm mưu tính mình. Lúc này hắn hỏi thăm hai người Lưu Thiên Viễn một ít chuyện trong môn phái.

– Trước mắt trong lớp tu sĩ đời thứ ba lên cấp pháp tướng kỳ thì chỉ có ta với Thiên Viễn sư huynh của người. Những năm này ta với Thiên Viễn sư huynh của ngươi một mực trần thủ Doanh Thiên biệt viện, cũng không nghe nói đệ tử đời thứ ba có ai lên cấp pháp tướng kỳ nữa. Nhưng mấy năm trước đã từng có tin tức do Thiên Phong sư bá từ Đông Hải truyền tới, tựa hồ Huyền Sở sư đệ cũng đã đến ngưỡng cửa lên cấp pháp tướng kỳ. Huyền Sở sư đệ tư chất vẫn trên hai người chúng ta, xem ra bây giờ cũng đã lên cấp pháp tướng kỳ rồi!

– Ha, Doanh Thiên biệt viện vẫn là hai vị sư huynh trấn thủ. Thiên Cầm sư thúc đây, hai vị bây giờ rời khỏi biệt viện, môn phái lại phái người nào đi?

Hai người nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn là Thiên Điền đáp:

– Thiên Cầm sư thúc năm năm trước quay trở về Bắc Hải, sau ba năm bế quan mạnh mẽ cho gọi lôi kiếp, cuối cùng cũng…ai! Hiện nay trấn thủ biệt viện chính là Thiên Sơn sư thúc.

Trong lòng Lục Bình chợt trầm xuống, kinh giọng hỏi:

– Thất bại sao?

Lưu Thiên Viễn lắc đầu, đáp: – Đó cũng không đúng, sống sót rồi! Sống sót rồi, cũng không phải thành công. Lục Bình hiển nhiên hiểu được sự khác biệt trong đó, hỏi:

– Rốt cuộc thế nào?

Lưu Thiên Viễn đáp:

– Mạnh mẽ độ kiếp, bị thương quá nặng, Thiên Lô sư thúc tổ nói sợ là không tu dưỡng hơn trăm năm không cách nào phục hồi như cũ. Cho dù ngày sau phục hồi như cũ, muốn tiến hơn một bước tuy nói còn có một tia hy vọng, nhưng cũng cực kỳ mong manh!

Tu luyện nguyên vốn như vậy, tốt nhất vĩnh viễn đều có thể đi trên một con đường hẹp hòi hơn nữa nhất định phải chính xác, nếu không phàm có chút sai sót, thường thường phải trả giá bằng việc kết thúc đời sống tu luyện của tự thân.

Thiên Cầm lão tổ tính tình mạnh mẽ hơn nữa mạnh mẽ cho gọi lôi kiếp, sợ là ít nhiều có liên quan cùng Lão sư Thiên Linh lão tổ thành công lên cấp pháp tướng trung kỳ.

So sánh với bà ta, Lão sư Liễu Thiên Linh cũng mạnh mẽ như vậy, nhưng có một phần lý tính thủy chung chi phối hành động của bà ta. Chính là bởi vì một phân mạnh mẽ bị lý tính chi phối đó, Khương Thiên Lâm lão tổ cuối cùng vẫn trở lại bên cạnh bà ta. Mai Thiên Cầm lão tổ cũng mới có thể lần nữa trở lại môn phái, toàn thể Chân Linh phái mới chọn bà ta làm chưởng môn.

Lục Bình tuy rằng thiên phú dị bẩm trên một đường luyện đan, nhưng cũng không dám so sánh cùng Thiên Lô lão tổ thấm nhuần thuật luyện đan nhiều năm, huống chi lão nhân gia ông ta còn là sư tôn của Thiên Cầm lão tổ. Nếu lão nhân gia ông ta đã nói Thiên Cầm lão tổ cần hơn trăm năm mới có thể khôi phục, vậy thời gian này cũng chỉ có thể là ngắn nhất thậm chí có có thể dài hơn.

Lục Bình thầm thở dài một cái. Nếu Thiên Cầm lão tổ không tranh mười năm tám năm này, thì có gì lập tức phải lãng phí trăm tám mươi năm. Ít nhất trong khoảng thời gian này, Chân Linh phái cho dù thiếu một vị pháp tướng tu sĩ, lâu dài mà xét, Thiên Cầm lão tổ xem ra đã lựa chọn một chuyện hại người mà cũng không lợi thân.

Kể từ sau khi Thiên Khang lão tổ vẫn lạc, cộng thêm Thiên Cầm lão tổ, Chân Linh phái trong thời gian ngắn tổn thất hai vị pháp tướng hảo thủ.

Cũng may Thiên Điền cùng Thiên Viễn hai người trước sau lên cấp pháp tướng kỳ. Hơn nữa Lưu Thiên Viễn sau khi tiến cấp pháp tướng kỳ thu nạp Pháp Tướng Chi Hồn do Thiên Khang lão tổ lưu lại, chỉ cần không nửa đường gãy gánh, Chân Linh phái có tám thành nắm chắc trong hơn trăm năm nữa sẽ thêm một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Hiện nay số lượng của Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ ngược lại vậy là đủ rồi. Thậm chí trên số lượng mà nói đã không dưới hạn ngạch của đại hình môn phái tương đối nhỏ yếu. Duy chỉ có số lượng ở hậu kỳ cùng với trung kỳ tu sĩ còn khiếm khuyết, pháp tướng tu sĩ trong môn phái tạo thành cũng có chút không quá hợp lý.

– Thương Hải tông những năm này có động tĩnh gì không?

Lục Bình hỏi tới tình huống của Bắc Hải tu luyện giới các phái khác.

– Kể từ sau khi Trương Hi Di vẫn lạc, Thương Hải tông trở nên cực kỳ khiêm tốn. Từ đó không hề có chút chính diện chống đỡ cùng bản phái nữa, thậm chí tình huống thường cùng Huyền Linh phái liên thủ trước kia cũng rất ít gặp được.

Lục Bình thở dài, hỏi:

– Thương Hải tông thủy chung đều là một người phiền phức a. Người sau lưng bọn họ đã điều tra rõ chưa?

– Rất thần bí, bất quá không thể nghi ngờ tới từ Trung Thổ. Thương Hải tông những năm này hướng Đông Hải ngược lại không ít đi Trung Thổ, nhưng sau khi đến Trung Thổ đi đâu cũng không thể nào biết được.

Lưu Thiên Viễn dừng một chút, nói:

– Còn có một tin tức sư đệ ngươi có thể nghiệm cảm thấy hứng thú. Huyền Linh phái Âu Dương Duy Kiếm lên cấp pháp tướng kỳ rồi, hơn nữa thời gian lên cấp vẫn trước bọn ta.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Đây là chuyện trong dự liệu, chung sống với nhau cùng Thủy Tinh cung đích truyền tu sĩ, nếu vẫn không thể lên cấp pháp tướng kỳ, chỉ sợ sớm đã bị Thủy Tinh cung ném ra ngoài.

Cùng lúc đó, Tường Vân thành cùng ma la đại quân đại chiến cũng đã đạt đến thời khắc như hỏa như đồ.

Lúc này toàn bộ Tường Vân thành đều đã bị hộ thành đại trận lung bao trong đó. Truyền tống trận bên trong thành cũng đã bị bị ma la đại quân cắt đứt phụ cận hư không mà không cách nào vận chuyển nữa. Toàn bộ hộ thành đại trận lúc này đã biến thành màu đỏ thắm nguy hiểm dưới sự tấn công điên cuồng của ma la đại quân, hộ thành đại trận chống đỡ không được quá lâu.

Trên Tường Vân thành, mấy vị pháp tướng tu sĩ mặt trầm như nước. Một tên lão giả nổi giận đùng đùng gầm thét lên với một tên pháp tướng tu sĩ trẻ tuổi trong đó:

– Không phải nói lực lượng của Tường Vân thành đủ để ngăn cản ma la đại quân đến sao? Nhưng trên thực tế ma la đại quân là các ngươi nói gấp đôi, hiện nay Tường Vân thành sắp không chịu nổi, Vũ Văn thế gia các ngươi chính là tội khối họa thủ!

Vũ Văn Kinh Lôi một bên nghe vậy giận dữ, đang muốn tức miệng mắng to, lại bị một tu sĩ bên cạnh ngăn lại, chính là Vũ Văn thế gia Vũ Văn Khác.

Chỉ nghe Vũ Văn Khác lạnh giọng nói:

– Mộ Vân tiền bối, ngài có một chút tựa hồ không rõ ràng. Vũ Văn thế gia chúng ta tới giúp một tay. Nếu chúng ta không đến, ma la vây công Tường Vân thành giống vậy cũng không ít. Các ngươi cho rằng Tường Vân thành vẫn có thể kiên trì đến hiện tại sao?

Mộ Vân lão tổ bị một phen lời nói của Vũ Văn Khác làm đau nói không ra lời. Ông ta hiển nhiên biết rõ mình mới vừa nổi giận thật có chút không đạo lý. Nhưng lúc này Tường Vân thành nguy như trứng xếp chồng, Mộ Vân lão tổ bây giờ cần một cái cớ phát ra muộn khí trong lòng.

Mộ Vân lão tổ không lên tiếng, một bên Nhàn Vân lão tổ mở miệng nói:

– Mộ Vân sư đệ cũng có chút càn rỡ rồi. Vũ Văn thế gia chư vị đạo hữu hiện nay cùng bọn ta khốn thủ Tường Vân thành. Bất kể nói thế nào, lúc này là thời điểm tìm biện pháp, nếu còn có người vào lúc này phá đám, cũng đừng trách lão phu không nể mặt!

Nhàn Vân lão tổ chính là Tường Vân thành thành chủ, nghiêm chỉnh pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Lời của ông ta vừa nói ra chính là Mộ Vân lão tổ cũng không kềm chế được, mở miệng nói:

– Lão phu lúc trước cũng vô lễ, kính xin Vũ Văn thế gia chư vị chớ trách!

Vũ Văn Kinh Lôi hừ lạnh một tiếng, Vũ Văn Khác một bên gật đầu cười nói:

– Mộ Vân tiền bối tâm lo môn phái an nguy, về tình có cái có thể tha thứ cho.

Nhàn Vân lão tổ lúc này lại nói:

– Đi thôi, Bạch Vân sư tỷ một mực trấn thủ hộ phái đại trận, bọn ta cũng không thể nhàn rỗi. Trong ma la đại quân không ngờ lại xuất hiện hai con A Tu La, điều này thật rất dị thường!

Vừa dứt lời, Tường Vân thành tây đột nhiên truyền đến một trận cổ võ, trong lúc mơ hồ dường như cũng kêu vang lên tiếng chửi mắng.

Nhàn Vân lão tổ nhướng mày, hỏi:

– Chuyện gì xảy ra, lúc này có thể nào tự loạn trận cước, bên kia là ai trấn thủ?

Mộ Vân lão tổ đáp:

– Bên kia là Trọng Vân sư để trấn giữ, sợ là trừ loạn gì, lão phu đi xem một chút!

Nhưng không chờ tới lúc Mộ Vân lão tổ động thân, một đạo hỏa quang đã chạy như bay tới. Nhàn Vân lão tổ đưa ngón tay ra vừa vặn điểm ngay giữa ánh lửa. Trong một đạo tia lửa khí cấp tại phôi còn mang một thanh âm sợ hãi vang lên từ trong tia lửa tứ tán:

– Sư tổ, Lão sư bị người ám toán, đã bỏ mình, hung thủ là một người mặc y phục đỏ!

Mộ Vân lão tổ không nói một lời, xoay người rạch ra hư không quanh người biến mất không thấy đâu nữa. Nhàn Vân lão tổ lúc này cũng mặt trầm như nước, nói:

– Lúc này thành tây tất nhiên nguy cơ, còn phải làm phiền hai vị hãy đi thành tây ổn định thế cục, lão phu lập tức tới ngay!

Ba trong năm vị pháp tướng tu sĩ cùng với mười mấy tên đoán đan hảo thủ của Vũ Văn thế gia lần này tới sớm đã được phái ra đi cùng Tường Vân thành tu sĩ phòng thủ thành tường. Lúc này bên người Nhàn Vân lão tổ thì chỉ còn lại có Vũ Văn Khác cùng với Vũ Văn Kinh Lôi hai vị pháp tướng trung kỳ tu si.

Hai người Vũ Văn Khác biết được lúc này thế cục của Tường Vân thành đã đến cảnh địa cực kỳ nguy hiểm, nghe vậy cũng chuyển người đi về phía thành tây.

Nhàn Vân lão tổ đột nhiên thổ khí khai lời, từng chữ từng lời nói:

– Tường Vân thành có gian tế vào bên trong, các vị đạo hữu xin cẩn thận, Tường Vân thành chữ đệ tử nghe lệnh, một khi phát hiện gian tế lập tức vây giết!

Tường Vân thành diện tích mười mấy dặm, chính là một tòa sự hình thành trì. Nhưng Nhàn Vân lão tổ một phen lời ra khỏi miệng mặc dù âm lượng không lớn, cũng truyền khắp các ngõ nghách của Tường Vân thành, đúng thật là thần hồ kỳ kỹ.

Nhưng không chờ tới lúc Tường Vân thành tất cả tu sĩ cảm khái Nhàn Vân lão tổ thần thông đạo pháp, thành nam lại truyền tới một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Tiếng kêu thảm thiết cao vút cơ hồ có thể xé rách màng nhĩ của mọi người.

– Không được, là Thanh Vân sư đệ!

Tường Vân thành liên tiếp hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ vẫn lạc, tu sĩ trong thành nhất thời đại loạn. Người người tự nguy, chống đỡ ma la bên ngoài thành cũng càng lúc càng không có lực. Tường Vân thành sắp phá tới nơi rồi!

Tường Vân thành liên tiếp tổn thất hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, hơn nữa còn bị người trong thành đánh lén tới chết, khiến cho toàn bộ Tường Vân thành trên dưới người người tự nguy. Nhàn Vân lão tổ càng thêm giận dữ, độn quang dưới chân lập lòe, người đã đến thành nam.

Trên tường thành của thành nam sớm đã bị loạn làm một đoàn, vẫn có thể trầm lòng xuống để ngăn cản ma la giống như thủy triều công kích chỉ còn lại có Tường Vân thành đệ tử. Những tu sĩ còn lại tạm thời đi lên hiệp trợ phòng thủ lúc này lại sớm đã thành chim muông tán loạn.

Mấy tên Thanh Vân lão tổ đồ tử đồ tôn bảo vệ thi thể của Thanh Vân lão tổ, thấy Nhàn Vân lão tổ đến, đua nhau gào khóc thảm thiết, nói:

– Kính xin sự bá vì Lão sư báo thù!

Ngực trước ngực sau của Thanh Vân lão tổ đều bị xuyên thủng, tâm tạng trong lồng ngực đã bị biến mất không thấy đầu nữa, hiển nhiên là bị người từ phía sau lưng đánh lén một kích đẩy giết.

Nhưng Thanh Vân lão tổ chính địa địa đạo đạo pháp tướng trung kỳ tu vi, vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp đã gần hai trăm năm, cũng coi là lão bài pháp tướng tu sĩ, cớ gì sẽ dễ dàng bị người đánh trộm tới chết như vậy? Chẳng lẽ hung thủ là một vị đại tu sĩ hay sao?

Nghĩ tới đây, ngay cả bản thân Nhàn Vân lão tổ cũng không nhịn được phát lạnh trên người. Vào thời khắc nguy cấp, có một vị đại tu sĩ trong thành khuấy gió khuấy mưa ý vị như thế nào. Nhàn Vân lão tổ bản thân chính là đại tu sĩ cũng rất rõ ràng, huống chi đối phương hiển nhiên còn là một sự tồn tại tinh thông ẩn nặc thuật.

– Hung thủ lão phu tự mình đi bắt, bọn người hãy an trí thi thể của Thanh Vân sư đệ trước, rồi sau đó khuynh lực thủ hộ tường thành. Vạn không thể để ma la lướt qua tường thành một bước!

Nhàn Vân lão tổ bỏ lại một câu nói, xoay người đang muốn rời khỏi, lại nghe một tiếng nổ rung trời, toàn bộ hộ thành đại trận đều rung lên. Nguyên vốn hộ thành đại trận đã trở thành màu đỏ càng lúc càng đỏ tươi chói mắt, một tiếng rống to vang lên từ bên ngoài thành. Bước chân của Nhàn Vân lão tổ ngừng lại một chút thần sắc khẽ biến, đây là A Tu La xuất thủ!

Nhàn Vân lão tổ cũng không dám chậm trễ chút nào nữa, thân hình chợt lóe mà không thấy đã đến phương hướng A Tu La xuất hiện. Nhưng vào nháy mắt ông ta đang muốn bước ra hộ thành đại trận, toàn bộ Tường Vân thành hộ thành đại trận đột nhiên chấn động lên kịch liệt.

Lần này không giống với loại chấn động tạp nhạp khi ma la công kích lúc trước, hay hoặc giả là A Tu La xuất thủ đánh vào một chỗ trận pháp, mà là cả đại trận đều ở đây chấn động.

Là hộ thành đại trận trận bàn có vấn đề, nơi đó không chỉ có đồng dạng là Bạch Vân lão tổ đại tu sĩ trấn giữ. Hơn nữa bốn phía còn có Tường Vân thành đệ tử thủ hộ, làm sao có thể có vấn đề? Tiêu rồi, Bạch Vân sư muội!

Bước chân của Nhàn Vân lão tổ lại ngừng lại một chút. A Tu La bên ngoài thành lần nữa phát ra một tiếng rống to, hộ thành đại trận lại một trận rung chuyển.

Phải làm gì, cứu ở đầu trước đây?

Luống cuống, đường đường pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ lúc này thật luống cuống!

Cũng luống cuống giống vậy còn có Trùng Thiên Các Bắc Phương các chủ!

Hắn bị Tuần Lục Hợp kích động tới chặn lại Bắc Hải Lục Thiên Bình, lúc này làm gì còn không rõ mình đây là bị hai tên khốn kiếp Cửu Huyền lâu âm mưu!

Ba mà không chính hình, thì sau tất không chính kinh!

Danh hiệu lớn như vậy a, Ngũ Đại Thánh Địa sao xuất hiện hai đích truyền khiến cho người ta giận như vậy, đơn giản chính là sự sỉ nhục trong thánh địa tu sĩ. Cửu Huyền lâu sao để hai người bọn họ tới nhận nhiệm vụ lần này!