Chương 1068: Chuyện mưu đồ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sở Phúc Vũ mắt thấy bất lợi liên tiếp vọt từ trong miệng Sở Nghệ Vũ nói ra, trong bụng đã sớm không chịu được, nghe vậy nhất thời cả giận nói:

– Chẳng lẽ Diễm Cửu Tiêu còn dám giam cầm Diễm Vô Cữu hay sao? Hắn chẳng lẽ không sợ toàn bộ đan sư của luyện đan giới làm khó Hỏa Loan nhất tộc của hắn sao?

Sở Nghệ Vũ đáp:

– Tuy không phải là giam cầm, nhưng chỉ sợ cũng lấy lý do để bảo vệ mà đem giam lỏng. Tiểu điệt cháu nghe nói bên người Diễm tông sư có một tên đệ tử là Mộc loan ra đời, một mực được Diễm tông sư che chở. Hiện nay Diễm Cửu Tiêu độ lần thứ ba lôi kiếp, ngưng tụ Thuần Dương pháp tướng sắp tới, cũng đem chủ ý đánh tới trên người tên đệ tử này của Diễm tông sư. Tuy nhiên Diễm tông sư cũng sớm có phát hiện, không biết đem tên đệ tử này ẩn giấu ở đâu, Diễm Cửu Tiêu dưới cơn nóng giận lập tức lấy danh nghĩa để bảo vệ Diễm tông sư, giam lỏng rồi!

Sở Thiên Vũ như có nghĩ ngợi, nói:

– Nói cách khác một thân thương thế này của lão phu nếu muốn khôi phục chỉ có hai thứ, một là cúi đầu với Hỏa Loan nhất tộc, cùng Diễm Cửu Tiểu kết minh. Hai chính là đánh cuộc một lần trên người của Lục Thiên Bình Bắc Hải tu sĩ đó?

Sở Nghệ Vũ gật đầu đáp:

– Không sai, cho nên ta một mực kích hắn, là muốn hắn bại lộ càng nhiều chấn tài thực học hơn, không ngờ tiểu tử này ngược lại rất tĩnh táo, cuối cùng không làm tiếp. Tuy nhiên danh sách một phần linh thảo này cũng ít nhiều nói rõ người này cũng không phải là không bẩn thỉu!

Trong các đảo bên ngoài Tụ linh đảo, mấy tên tu sĩ của Chân Linh phái đang giao thủ cùng một đám ma la.

– Mẹ kiếp, khinh thường rồi, không ngờ đám ma la này lại giảo hoạt như vậy, không nghĩ chúng lại biết bày bẫy rập tới mai phục chúng ta!

Huyền Dũng chân nhân đẩy pháp bảo trong tay, tiếng nổ liên tiếp vọt nổ vang ngoài mười mấy trượng trước người của hắn, vô số hỏa diễm bay lên, đốt mấy con ma la quỷ khóc sói tru.

– Không phải là tại ngươi sao, mỗi một lần đầu tham công mạo tiến, không phải là một phần chiến công bảng sao, đáng giá ngươi liều mạng như vậy chứ?

Thanh âm phi kiếm trong tay Huyền Linh chân nhân trong một trận tiếng chuông êm ái dễ dàng hóa giải một con tu ma phệ hồn thần thông, rồi sau đó đầu tu ma đó liền bị thanh âm kiếm một kiếm đâm xuyên qua tâm tạng.

Huyền Hằng chân nhân đánh bay con Tu La nhào tới gần trước, cười nói:

– Huyền Linh sư muội còn không biết sao, trước đó vài ngày Huyền Dũng sự đệ khi nhìn thuận mắt một món Bích Ngọc thoa. Cái Bích Ngọc thoa là trị giá bán nguyên tinh khí của năm con đại con ma la, chẳng qua là không biết Huyền Dũng sư đệ là người ngũ đại tam thô như vậy, lại dự tính tặng Bích Ngọc thoa cho người nào a!

Dứt lời, Huyền Hằng chân nhân cười một trận quái dị. Gương mặt của Huyền Dũng chân nhân vốn bởi vì tu luyện Hoa chúc tính pháp quyết trở nên đỏ bừng dị thường, bây giờ càng có thể rỉ ra máu, không không tung một chưởng đánh cho một con đại tu la cả người biến thành lửa, rồi ngay cả bản nguyên tinh khí đều quên thu thập, gầm hét lên:

– Huyền Hằng sư huynh, cái miệng của huynh thật là vỡ rè a, xem ra chúng ta cần sau khi trở về bên trong đảo phải so tài một phen!

Tiếng cười của Huyền Hằng chân nhân sẽ ngưng, lại nghe Đỗ Phong bên cạnh đột nhiên lạnh lùng nói:

– Huyết Tu La tới!

Ba người nhất thời sợ hết hồn, lúc xoay người nhìn lại, quả thật thấy một đạo ánh sáng đỏ như màu máu phá vỡ chân trời, tới trên các đảo chỗ bọn họ.

Huyền Dũng chân nhân cười “ha ha” nói:

– Đã lâu không giao thủ cùng Huyết Tu La, khoảng thời gian này bọn ta mỗi người tiến bộ đều không ít, không bằng liên thủ cùng đánh nhau một trận được không?

Huyền Linh chân nhân hận đến cắn răng nghiến lợi, mắng:

– Đánh, đánh cái gì mà đánh? Ngươi không thấy chung quanh còn có bảy tám đầu đại ma la đây, bọn nó sẽ mặc cho bọn ta liên thủ vây công Huyết Tu La hay sao?

Huyền Dũng để cho Huyền Linh chân nhân mắng không còn tỳ khí gì, Huyền Hằng chân nhân bất đắc dĩ nói:

– Vào lúc này bị vây, trốn không thoát, cầu viện đi!

Huyền Phong giương lên tay, một đạo bạch mang bay lên không nổ tung, xa gần trăm dặm cũng có thể thấy.

Nhưng đạo tín hiệu cầu viện đó không đợi viện binh tới, thấy một đạo độn quang lần nữa phá vỡ bầu trời phía xa xa, không ngờ lại là một đạo Huyết Tu La chạy tới.

Huyền Dũng liền đầy Huyền Linh ra, cùng một con Huyết Tu La lúc trước đối một chiêu, một ngụm máu tươi không đợi rơi vào trên mặt biển dấy lên một màn tường lửa giữa không trung.

Bốn người nhân cơ hội độn trốn, cũng không đợi đi ra năm dặm, lại một đầu Huyết Tu La khác thấp xuống lao ra chặn lại đường đi.

– Xong rồi! Âm câu lật thuyền rồi, đi ra săn cũng có thể đụng phải Huyết Tu La mai phục!

Vừa dứt lời, trong hư không trước mặt bốn người đột nhiên thoáng một cái, một đôi phi kiếm nhảy ra từ trong hư không, rồi sau đó phân lấy hai đầu Huyết Tu La.

Tế Thủy kiếm một kiếm bổ đi ra từ trong độn quang của đầu Huyết Tu La đuổi theo phía sau. Còn Trường Lưu kiếm sau khi quanh quẩn một đạo, đem con Huyết Tu La dám dẫn đầu chặn lại cuốn trong một đạo kiếm quang tuyền qua.

Bốn người thấy vậy làm gì sẽ còn trì hoãn, như một làn khói xẹt qua bên cạnh Huyết Tu La bị cuốn trong tuyền qua, trở về Tụ Linh Đảo, sau lưng tiểu đội ma la còn đi theo vọt một cái do năm sáu con đại ma la lãnh đạo.

Sau khi bốn người rời đi không lâu, hai đầu Huyết Tu La cũng chia ra tránh thoát đi ra từ trong hai thanh phi kiếm đeo bám. Hai thanh phi kiếm quanh quẩn hội hợp chung một chỗ giữa không trung, sau đó dừng lại giữa không trung, tựa hồ xác nhận hai đầu Huyết Tu La đó kế tiếp sẽ có động tác gì. Sau khi hai thanh phi kiếm thấy hai con tu la không động tĩnh, hai thanh phi kiếm tìm một nửa vòng tròn giữa không trung, vừa đúng tạo thành một hình tròn hoàn mỹ. Rồi sau đó hư không bị cuốn trong hình tròn này nhất thời bể tan tành, lộ ra a một cửa động đen nhánh, hai thanh phi kiếm trước sau độn vào không thấy trong cửa động, hư không bể tan tành cũng dần dần khôi phục như lúc ban đầu.

Sau khi hai đầu Huyết Tu La thấy hai thanh phi kiếm biến mất, cuối cùng vẫn không dũng khí đuổi theo, sau khi trù trừ hồi lâu môi con bay khỏi nơi đây.

Mặc dù bọn bốn người Huyền Dũng thoát khỏi ma la mai phục, nhưng sắc mặt của bốn người đều không phải là nhìn quá tốt, dọc theo đường đi trầm mặc không nói.

Về đến Tu Linh Đảo, ánh sáng của hộ đảo đại trận đã hoàn toàn có thể thấy, Huyền Dũng không khỏi thầm mắng một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ tức giận.

Mặc dù Huyền Hằng chân nhân có thực lực thấp nhất trong bốn người, nhưng tư cách cũng lớn nhất, thấy không khí ngột ngạt, cười nói:

– Tốt rồi tốt rồi! Dù sao cũng xem là tìm được sự sống trong cái chết không phải sao?

Huyền Dùng chân nhân lúc này lớn tiếng đáp:

– Cũng không thể mỗi lần gặp nạn lại để cho người cứu chứ, cuối cùng là chúng ta thực lực không đủ. Lục đại cự hình môn phái đừng nói rồi, hiện nay một nhà đại phái môn hạ đệ tử đời thứ ba không phải là pháp tướng tu sĩ gánh vác hay sao?

Huyền Dũng chân nhân dùng một chút, tựa hồ cảm thấy cổ hỏa khí trong lòng còn không tan hết, nói tiếp:

– Chân Linh phái chúng ta mắt thấy sẽ phải có tư cách của đại hình môn phái, nhưng chúng ta những đệ tử đời thứ ba đây, đơn giản chính là khác nhau trời vực cùng những thứ đại hình môn phái đích truyện tu sĩ của người ta!

Sắc mặt của Huyền Hằng chân nhân cũng không khá gì, nhưng vẫn an ủi:

– Không phải là còn có Lục sư đệ sao, đây chính là địa đạo đạo tinh anh tu sĩ đời thứ ba, tu luyện giới nhà môn phái nào không thừa nhận chứ?

– Hắn!

Không nói Lục Bình giỏi, mà hễ nói tới thì Huyền Dũng tựa hồ còn giận hơn:

– Hắn căn bản là một dị số, các ngươi nói hắn một đường trưởng thành đã từng được môn phái trợ giúp bao nhiêu? Không thể nói không, nhưng cũng rất ít! Nhưng chúng ta đây thì sao?

Mọi người lại là một trận trầm mặc, lúc này Huyền Hằng chân nhân lần nữa mở miệng nói:

– Đúng vậy, mới vừa cách không truyền kiếm, nhất cử lập tức hai đầu Huyết Tu La, thực lực của Lục sư đệ càng lúc càng sâu không lường được!

Huyền Hằng chân nhân vừa nói xong liền hận không và miệng mình một cái, hiển nhiên là lại nói sai nữa rồi.

Quả nhiên, vốn bởi vì Huyền Linh chân nhân trừng mắt một cái nhìn lại, Huyền Dũng lần nữa mở lời, nói:

– Cứ nói đi, chênh lệch càng kéo càng lớn, chúng ta những thứ đệ tử đời thứ ba đến bây giờ trừ Lục sư đệ yêu nghiệt đó, cũng chỉ còn lại có Huyền Điền sư huynh có tư cách đánh vào pháp tướng kỳ trước hết. Nhưng hắn bây giờ cũng bất quá vừa mới chuẩn bị ngưng luyện món thiên địa linh vật thứ ba, cũng không biết thành tựu mấy phẩm kim đan. Chúng ta những người đời thứ ba làm sao có tư cách so sánh cùng những đại hình môn phái tu sĩ đời thứ ba của người ta, chẳng lẽ chuyện gì đều chỉ dựa vào một mình Lục sư đệ hay sao?

Huyền Linh chân nhân lúc này cũng không khỏi thở dài nói:

– Môn phái có lẽ đi nhanh chút, tài lực của bản phái đúng là vẫn không kịp tài lực tích lũy mấy ngàn năm của những thứ chân chính đại hình môn phái thế lực nha!

Huyền Hằng chân nhân phản bác:

– Cũng không đúng đâu, Huyền Sở nghe nói cũng ngưng tụ món thiên địa linh vật thứ ba rồi. Huyền Hiên tựa hồ cũng đến đoán đan chín tầng, còn có đám người Huyền Tuệ, Huyền Như, Huyền Sắc, Huyền Viễn, Huyền Bối mấy vị sư huynh sư tỷ lão tư cách chẳng khác gì tất cả đều dáng vẻ đoán đan tầng tám, tầng chín. Hơn nữa mấy người chúng ta, bản phái mặc dù chậm một ít, nhưng có tư cách khiêu chiến pháp tướng kỳ tu sĩ lại thật không ít!

Huyền Dũng chân nhân nói:

– Nhưng đúng là vẫn chậm, các ngươi chẳng lẽ không nhận ra được bây giờ tu luyện giới tu sĩ thế hệ trước đều ở đây buông tay nhường ngồi, tu sĩ đời thứ nhất ẩn lui, tu sĩ đời thứ hai lên ngôi, nhưng chân chính tu luyện giới xuất sắc cũng đã đến phiên tu sĩ đời thứ ba. Nói một cách xác thực hơn là tinh anh tu sĩ đời thứ ba lên cấp pháp tướng kỳ, nhưng bản phái hiện nay cũng chỉ có một mình Lục sư đệ đang chống đỡ, thế đơn lực bạc a!

Huyền Linh chân nhận thấy lời này của Huyền Dũng càng nói càng bắt đầu đả kích tinh thần nhà mình, vì vậy ngắt lời nói:

– Được rồi, được rồi! Bản phái ít nhiều còn có một vị Lục sư đệ, Bắc Hải tu luyện giới những nhà môn phái tu sĩ đời thứ ba khác lại có một nhà nào có pháp tướng tu sĩ?

Huyền Dũng chân nhân hiếm thấy Liễu Huyền Linh chân nhân bác xích, đáp:

– Cũng không thể nói như vậy. Bản phái nếu muốn trở thành đại hình môn phái, dĩ nhiên là không thể đưa mắt giới hạn ở chút trung bình môn phái bình thường này. Cho dù là trung hình môn phái, vô luận là Nam Hải Ngọc Lâm phái, hay hoặc giả là Đông Hải Vụ Ân tông, nhà nào không có pháp tướng tu sĩ đời thứ ba chứ?

Huyền Linh chân nhân để cho hắn nói á khẩu không trả lời được, nhưng trong lòng thì tức giận, thầm nghĩ sau khi trở về Tu Linh Đảo tất nhiên phải bảo Huyền Dũng đẹp mắt.

Chính vào lúc này, Đỗ Phong một mực im lặng không lên tiếng cũng đột nhiên mở miệng nói:

– Đời thứ tư!

Huyền Dũng ngần người, nghe không hiểu, há mồm hỏi:

– Cái gì?

Huyền Hằng chân nhân cũng ánh mắt sáng lên, đáp:

– Đúng vậy, bản phái đời thứ tư cũng không thua với những môn phái khác. Hiện nay, giáo giáo giả trong bản phái đời thứ tư tu sĩ đã lên cấp đoán đan trung kỳ, tiến độ này lại không thua với những thứ chánh tông đại hình môn phái!

Huyền Dũng hồi lâu sau rốt cục há mồm nói một câu nói: – Sau khi trở về Tụ Linh Đảo ta muốn bế quan!

Hải ngoại nhân tộc tu luyện giới hai mươi lăm nhà trung hình môn phái đóng ở hai đảo Tụ Linh, Nguyên Linh, lại duy chỉ có một nhà Chân Linh phải dựa vào Lục Thiên Bình đại phóng tia sáng kỳ dị. Hơn nữa thân phận của luyện đan tông sư, cùng với Chân Linh phát ra vẻ càng ngày càng thể đầu chợt lên cao. Tất cả môn phái đều biết được Chân Linh phái đây là dự tính đi về phía đệ nhất gia đại hình môn phái sau Bắc Hải bốn ngàn năm.

Đặc biệt là sau cuộc chiến Thành Linh đảo, sự tích sáu vị tu sĩ đời thứ ba ưu dị nhất của nhân yêu hai tộc ngăn cản A Tu La ở lỗ hổng Huyễn Linh ngũ đảo càng truyền càng kinh sợ. Mỗi ngày trong tu sĩ tới Tụ Linh Đảo bái phỏng mười có năm là đi về phía Chân Linh phái.

Thời gian một dài, các loại các dạng lời đồn đãi lại nhiều hơn.

Trong đó một điều rất trọng yếu là đi về phía lưỡng cực phân hóa trên loại tu vi của Chân Linh phái tu sĩ đời thứ ba, hoặc là nói lưỡng cực phân hóa cũng đã là từ bao nghĩa. Lục Thiên Bình là nhất chi độc tú trong Chân Linh phải tu sĩ đời thứ ba, uy danh của Chân Linh phái ở Huyễn Linh ngũ đảo nửa số đều phải rơi vào trên người của hắn.

Giống vậy đều là tu sĩ đời thứ ba, hơn nữa đều là Chân Linh phái đích truyện đời thứ ba, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy? Cuối cùng chẳng qua là một nhà trung hình môn phái thôi, tự cho là xuất hiện một thiên tài thì có thể sánh vai cùng những đại hình môn phái sao, người ta xem trọng chẳng qua là Lục Thiên Bình, cũng không phải là Chân Linh phái!

Đám người Huyền Dũng chân nhân trải qua mấy ngày nay đã chịu đủ những châm chọc chê cười đó hoặc sáng hoặc tối đối với Chân Linh phái, cũng may Chân Linh phái ngưng tụ lực từ trước đến giờ không tệ. Những lời đồn đãi này đều biết xem ra là có người giở trò quỷ sau lưng, các phái khác hiển nhiên mừng rỡ thuận thủy thôi chu, đốt cháy tâm tình đối lập giữa Chân Linh phái tu sĩ đời thứ ba.

Nhưng đám người Huyền Dũng cuối cùng đều là người tâm cao khí ngạo, mặc dù sẽ không vì vậy sanh ra oán hận đối với Lục Bình, nhưng cũng tức giận khó khăn bình thản được. Tuy nhiên những thứ tức giận nói nhiều đó lại đều là tự tỉnh tự thân, ngược lại thì kích thích lòng của bọn họ lên cao.

Sau khi bốn người trở về Tụ Linh Đảo, trên mặt biển bên ngoài đảo, một trận hoảng đãng trong hư không. Thân hình của Lục Bình đi ra từ bên trong, theo ở phía sau hắn không ngờ lại là Sở Hải Thận.

Sở Hải Thận cười nói:

– Mấy vị sư huynh của quý phái tâm khí rất cao a, xem ra gần đây, những thứ lời đồn đãi có liên quan quý phái cũng thích đắc kỳ phản rồi!

Lục Bình mỉm cười đáp:

– Bất quá là chút thủ đoạn không phải thai diện, bản phái nếu là ngay cả loại lời đồn đãi đó đều không đỡ được, như vậy đại hình môn phái cũng không đánh vào được!