Chương 838: Làm người khác chú ý

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bất quá Lục Bình rất nhanh liền phát hiện Lôi Kiếp Chỉ Thủy trong bình ngọc chỉ có bốn giọt, Lục Bình hướng vật cân đổi ghi chú phía dưới mà nhìn, không gì bất ngờ, ở vị trí thứ nhất ghi chú đồng dạng chính là Tử Tinh phong vương tương!

Lục Bình như có điều suy nghĩ, vội vã đem vật phẩm trưng bày trong Thiên Huyền lâu này xem qua đại khái, rồi hướng Ngũ Hành lâu bên cạnh mà đi.

Sau một lúc, Lục Bình đã trước sau đi thăm hết Cửu Huyền lâu, Tử Dương lâu, Thủy Tinh lâu… tổng cộng sáu ngôi lầu các.

Trừ Tử Dương lâu ra, trong năm ngôi lâu các khác đều có bốn giọt Lôi Kiếp Chỉ Thủy, nếu cộng thêm bốn giọt trong Thiên Huyền lâu, vừa đúng chính là một phần Lôi Kiếp Chỉ Thủy trọn vẹn. Hơn nữa, dưới những thứ Lôi Kiếp Chỉ Thủy này đều ghi chú vật muốn trao đổi đều là Tử Tinh phong vương tương.

Phản ứng đầu tiên của Lục Bình chính là cái này chỉ sợ là một bẫy rập nhằm vào hắn!

Sự phát hiện này nhất thời khiến cho Lục Bình không còn hứng thú đi xem các phòng triển lãm để tăng trưởng kiến thức như lúc trước nữa. Hắn ưu tâm xung xung vội vã trở về căn phòng triển lãm nhỏ của mình.

Lục Bình cũng không nhận ra đây là hiệp nghị phân chia lợi ích giữa Thiên Huyền tông cùng mấy nhà cự hình môn phái, mà cho đây là một cuộc cờ đặc biệt bày ra nhằm vào chính hắn, nhằm dẫn Lục Bình lộ diện ra. Chỉ cần có thể nắm rõ thân phận của Lục Bình, như vậy những danh môn cự phái này ắt có thủ đoạn đem Tử Tinh phong vương tương trên người Lục Bình tước đoạt không còn gì.

Cũng may Tạ Thiên Dương tựa hồ cũng không đem thân phận của hắn để lộ ra, nếu không Lục Bình chỉ sợ sớm đã bị người ta tìm tới cửa. Thiên Huyên tông cũng không bởi vì hắn cứu Vân Kiếm mà khách khí đối với hắn như vậy. Chẳng qua là không biết Tạ Thiên Dương dùng lý do gì mà che giấu Tử Dương cung về chuyện Lôi Kiếp Chỉ Thủy không còn nữa.

Lần này Tử Tinh phong vương tưởng chỉ sợ là không thể đem ra được rồi, nếu không tất nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của những danh môn cự phái này.

Nếu là bọn họ làm cái trò gì đó ở trong Lôi Kiếp Chỉ Thủy, vậy thì Lục Bình chỉ sợ sẽ là chết không chỗ chôn.

Vội và trở về trước phòng triển lãm nhỏ của mình, Lục Bình nhìn tình cảnh trước mắt mà không khỏi ngẩn người, không biết bắt đầu từ khi nào, căn phòng triển lãm của hắn đã tụ tập hơn mười tên tu sĩ, đang nghị luận cái gì đó.

Lục Bình thấy mười mấy người tu sĩ tụ tập trước cửa phòng nhỏ triển lãm của mình, trong lòng đầu tiên là cả kinh, cho là những tu sĩ này là hướng về phía Tử Tinh phong vương tương mà tới.

Tuy nhiên Lục Bình lập tức nghĩ ra mình cũng không trưng bày Tử Tinh phong vương tương trong phòng nhỏ, hơn nữa thân phận cũng không từng bại lộ. Những người này là không thể nào biết được mình chính là người chủ của Tử Tinh phong vương tương. Mình rõ ràng là đã bị hành động ăn ý của Thiên Huyền tông cùng Ngũ Hành tông cùng các cự hình môn phái khác mà làm cho trở thành con chim sợ cành cong rồi.

Lục Bình chậm rãi đi lên phía trước, làm bộ như muốn biết thứ bị đám người tu sĩ vây xem có gì hấp dẫn mà đến đi tới gần trước, liền nghe được hai tên tu sĩ đang thấp giọng thương lượng gì đó.

Lục Bình thấy hai người cũng không sử dụng các loại truyền âm pháp thuật, vừa dài cổ nhìn vào trong phòng nhỏ giống như người khác vậy, vừa đem thần niệm tán ra chung quanh hai người, rất nhanh liên nghe rõ hai người đối thoại.

– La huynh, người thật không nhìn lầm chứ?

– Tuyệt đối không sai được, mấy tờ phù kia chính xác là phá cấm phù không sai, hơn nữa bên trong đều ngưng tụ bốn loại màu sắc, xem ra chính là tứ sắc phá cấm phù chính tông.

– Tứ sắc phá cấm phù a, nếu là có vật này, chỗ trận pháp kia tất nhiên là có thể phá vỡ rồi!

– Một tờ còn không được, nếu là ba tờ này gọi lại thì mới có hy vọng, trừ phi chúng ta có thể tìm được một tờ ngũ sắc phá cẩm phù!

– Ngũ sắc phá cấm phù? Có thể có được phá cấm phù truyền thừa chính tông và chế được ngũ sắc phá cấm phù, thì có kẻ nào không phải là danh môn đại phái của tu luyện giới chứ? Bọn họ làm gì lại dùng tới ngũ sắc phá cấm phù để đổi lấy thiên địa linh vật?

– Nói không sai, chẳng qua là tứ sắc phá cấm phù này tổng cộng có ba tờ, hơn nữa người triển lãm ở mặt dưới ghi chú rõ ràng, một tờ tứ sắc phá cấm phù muốn đổi lấy một món địa cấp trung phẩm linh vật.

Hơn nữa còn là Mộc chúc tính, nếu là ba tờ cùng nhau đổi lấy, là cần một món Mộc chúc tính địa cấp thượng phẩm linh vật, giá trị không rẻ a!

– Nếu thật đúng là có thể hóa giải một đạo cấm chế kia, một món địa cấp trung phẩm linh vật tuyệt đối đáng giá!

– Tuy nhiên trên người chúng ta mặc dù có địa cấp trung phẩm linh vật, nhưng Mộc chúc tính cũng không có a!

– Đi, đi tìm lão Phạm đi, nghe nói hắn nơi đó có một món Mộc chúc tính linh vật, nếu là có thể đổi lấy, coi như ta thiếu hắn một món nhân tình!

– Có môn lộ? Vậy thì tốt nhất rồi, người triển lãm căn phòng nhỏ này trưng bày ra đồ đều coi là ly kỳ, bây giờ cũng đã tụ tập nhiều người như vậy, một lát nữa không biết còn có những người khác tới nữa hay không. Chúng ta nhanh đi, để tránh đêm dài lắm mộng, bị người khác nhanh chân giành trước!

– Lão Phạm là một kẻ rất tinh, chỉ sợ hắn đoán được cái gì đó, cũng muốn tới chia một chén súp…

Lục Bình nhìn hai người vội vã rời đi, xem ra muốn đi tìm Mộc chúc tính địa cấp linh vật rồi. Đây cũng là điều khiến cho Lục Bình vô cùng mừng rỡ.

Xem ra lần này coi như đã có chỗ có được thiên địa linh vật cho Lục Hoa Đào lên cấp đoán đan trung kỳ rồi, cũng coi như là khai môn hồng (mở cửa gặp may) rồi!

Lúc Lục Bình xoay người nhìn trở lại, thấy một người tu sĩ từ trong đám người đi ra, đi tới trước cái bình ngọc bị hộ tráo trong suốt bao phủ ở trong phòng trưng bày.

Phía dưới bình ngọc Lục Bình thấy rõ ràng ghi chú là:

“Tiểu Đoán Linh đan, dựa vào Đoán Linh đan mà chế thành, đề thăng phẩm chất tu sĩ dung luyện thiên địa linh vật, công hiệu chỉ có một phần tư Đoán Linh đan chân chính, hơn nữa mỗi người chỉ có thể dùng ba viên! Trong bình này chỉ có ba viên Tiểu Đoán
Linh đan, đổi lấy ba loại địa cấp trung phẩm linh vật chúc tính tùy ý, hoặc là một loại địa cấp thượng phẩm linh vật!”

Đứng trước hộ tráo trong suốt bồi hồi chốc lát, tên tu sĩ này tựa hồ đang do dự, chỉ chốc lát sau rốt cục hạ quyết tâm, từ trong trữ vật pháp khí lấy ra ba cái hộp bị Phong Linh phù phong rất nghiêm thực.

Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, tu sĩ đem ba cái hộp từng cái từng cái mở ra, trong đám người có kẻ kiến thức rộng rãi, lập tức liền nói ra tên của ba món đồ trong hộp.

– Địa cấp trung phẩm linh vật, phong chức tính, Nghênh Phong chi!

– Cái đó là Nhuyễn Ngọc Cương, cũng đúng là địa cấp trung phẩm!

– Lưu Ly thạch, thổ chúc tính!

Tu sĩ đem ba món địa cấp trung phẩm linh vật toàn bộ đặt ở bình ngọc trưng bày trên thạch đài. Lục Bình đứng trong đám người, tâm niệm chợt động. Ánh sáng trên thạch đài lóe lên, đợi đến lúc ánh sáng vẫn diệt, ba món linh vật đã biến mất không thấy đâu, còn hộ tráo trong suốt trên thạch đài cũng đã mở ra, lộ ra tiểu Đoán Linh đan chứa đựng bên trong bình ngọc.

Tu sĩ vội nhặt bình ngọc lên rồi liền đi ra ngoài, trong đám người có tu sĩ không nhịn được nói:

– Không cần đi a, đồ vật bên trong bình rốt cuộc là thật hay giả, sẽ không bị lừa chứ!

Tu sĩ cũng không dừng lại, mặc cho tu sĩ trong đám người gào thét, thậm chí mắng nhiếc, cứ không chịu quay đầu lại, một đường đi thẳng không thấy bóng dáng đâu nữa.

Lục Bình nhận ra trong đám người có mấy người có vẻ động tâm với lời giới thiệu về tiểu Đoán Linh đan, chỉ là bởi vì lo lắng bị lừa mà một mực chỉ đứng ngắm nhìn mà thôi.

Thật vất vả lắm mới đợi được một người xung phong thử, nhưng kẻ này cũng rất cẩn thận, sau khi đem tiểu Đoán Linh đan đổi tới tay thì ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, liền vội vã bỏ đi.

Đan dược có thể đề thăng phẩm chất dung luyện thiên địa linh vật cho đoán đan kỳ tu sĩ, ở trong tu luyện giới cũng không phải là không có. Hơn nữa theo Lục Bình biết, chủng loại cũng không dưới mười loại, chỉ là bởi vì đan dược phẩm chất cao thấp mà có chỗ khác nhau mà thôi.

Trong những loại linh đan này, nổi tiếng nhất, hơn nữa được công nhận xếp hàng thứ nhất chính là Đoán Linh đan của Phi Linh phái năm đó.

Đáng tiếc chính là loại đan dược này ở bốn ngàn năm trước đã theo Phi Linh phái bị tiêu diệt mà thất truyền theo. Sau đó có không ít tu sĩ cố gắng bắt chước chế Đoán Linh đan, cũng có người đã có thể luyện chế ra đan dược có được hai phần mười công
hiệu của Đoán Linh đan. Nhưng cho tới bây giờ, tu luyện giới cũng không nghe nói có người nào có thể chân chính lần nữa luyện chế ra được Đoán Linh đan.

Dĩ nhiên, Lục Bình lấy được đầy đủ đan phương của Đoán Linh đan, cũng đem Đoán Linh đan lần nữa luyện chế ra được. Nhưng tin tức này đã sớm bị Chân Linh phái phong tỏa, cho dù là ở trong Chân Linh phái, cũng chỉ có mấy vị lão tổ là biết được mà thôi.

Tiểu Đoán Linh đan này là Lục Bình dùng Sinh Cơ lộ làm dược dẫn, chọn lựa các loại dược liệu hoàn toàn là từ đan phương của Thanh Giản lão tổ vị truyền nhân cuối cùng của Doanh Thiên phái năm đó có được.

Như vậy, tiểu Đoán Linh đan luyện chế chỉ có một phần tư công hiệu của Đoán Linh đan chân chính. Ba viên tiểu Đoán Linh đan gộp lại cũng không hơn gì một viên Đoán Linh đan chân chính.

Dù vậy, tiểu Đoán Linh đan này ở tu luyện giới cũng có thể cũng coi là một thứ không vừa gì rồi.

Phải biết, một viên Đoán Linh đan hoàn chỉnh có thể làm cho một tu sĩ nguyên vốn chỉ có thể đủ dung luyện một phần thiên cấp hạ phẩm linh vật đề thăng tới trình độ dung luyện hai phần thiên cấp hạ phẩm linh vật, ngưng tụ kim đan phẩm chất được tăng lên cực lớn. Tuy nói không cách nào để thăng tới trình độ bát phẩm kim đan, nhưng ít ra cũng khiến cho tu sĩ tương lai sau khi lên cấp pháp tướng kỳ có thể tiến lênh trở thành một vị pháp tướng trung kỳ.

Quách Thiên Sơn, Lương Thiên Phong, Khúc Thiên Thành ba vị lão tổ năm đó tu vi cũng bất quá chỉ có thể đủ ngưng luyện một phần thiên cấp hạ phẩm linh vật, thành tựu thất phẩm kim đan tiêu chuẩn bình thường mà thôi. Nếu muốn dung luyện hai phần thiên cấp hạ phẩm linh vật, ba người sợ rằng còn phải tích lũy hơn trăm năm thời gian nữa.

Cũng bởi vì Lục Bình từ trong Phi Linh sơn mang ra được một bình Đoán Linh đan, khiến cho toàn bộ ba người đều ngưng luyện hai phần linh vật. Hơn nữa chẳng qua là mấy chục năm thời gian là thành công ngưng tụ pháp tướng, cũng khiến cho Chân Linh phái quật khởi sớm cả trăm năm.

Lục Bình đã từng cố gắng cải tiến tiểu Đoán Linh đan, đại phúc tăng lên công hiệu của tiểu Đoán Linh đan, chỉ bất quá bởi vì sau đó lấy được Đoán Linh đan truyền thừa đầy đủ nên thôi. Hơn nữa, tiểu Đoán Linh đan cải tiến luyện chế ra phải hao phí linh thảo có giá trị quá lớn, so sánh cùng Đoán Linh đan hoàn chỉnh ngược lại có chút được không bằng mất. Cho nên lần này hắn mới không luyện chế ra tiểu Đoán linh đan cải tiến, nếu không dẫn tới oanh động sợ rằng còn lớn hơn nữa.

Thật ra thì trong Ngũ đại thánh địa cùng với Thủy Tinh cung cũng không phải là không có linh đan tương tự. Hơn nữa đối với đề thăng tu sĩ dung luyện thiên địa linh vật sợ rằng vẫn còn trên cả tiểu Đoán Linh đan, công hiệu tương đương với tiêu Đoán Linh đan mà Lục Bình đã cải tiến.

Chẳng qua là cái giá phải đổi tất nhiên sẽ cao hơn, giống như tiểu Đoán Linh đan của Lục Bình vậy, dùng giá trị của một loại địa cấp trung phẩm linh vật thì có thể đổi lấy một viên, vậy đơn giản chính là không thể tưởng tượng.

– Linh Thủy Dựng Mạch đan, đây là đan dược gì, chẳng lẽ nói tu luyện giới thật đúng là tồn tại Linh Thủy Dựng Mạch đan sao?

Một người tu sĩ có sự hiểu biết sâu sắc về thuật luyện đan đang quan sát năm viên đan dược trong hộp ngọc đặt trên một tòa thạch đài khác, cũng cần thận đọc tờ chú thích bên dưới cái hộp ngọc của Lục Bình.

Linh Thủy Dựng Mạch đan cũng không giống như tiểu Đoán Linh đan đặt trong bình ngọc như vậy, mà là được Lục Bình đặt ở mặt của cái hộp ngọc mở nắp ra, tu sĩ có thể cách hộ tráo trong suốt tra xét thành sắc của đan dược.

Năm viên Linh Thủy Dựng Mạch đan này, cái giá mà Lục Bình đưa ra là một món địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật!

Linh Thủy Dựng Mạch đan là thánh được chữa thương, nếu nói riêng về công hiệu chữa thương, nó thậm chí không so được với Chung Đỉnh đan mà Lục Bình đặt trên một cái bình đài khác. Nhưng chỗ thần kỳ của Linh Thủy Dựng Mạch đan là ở hiệu quả chữa trị chậm rãi và bền bỉ của nó, trong quá trình chữa thương sẽ không sinh ra bất kỳ tác dụng phụ nào đối với cơ thể của tu sĩ trọng thương vốn có bệnh thể rất yếu đuối. Hơn nữa loại đan dược này lại có liệu hiệu cực kỳ đặc thù đối với một ít người trọng thương tu vi đang đứng ở trên bờ tan rã hủy mất.

Hoàn Hồn đan, đây cũng là một đan dược mà tuyệt đại đa số tu sĩ quen tai có thể nghe tên là biết rõ dược tính.

Nhưng có thể luyện chế ra loại đan dược này cũng chỉ có những luyện đan sư cấp bậc tông sư mà thôi, bởi vì loại đan dược này là lấy phệ hồn tinh của tu ma để làm được dẫn. Đối tượng luyện chế Hoàn Hồn đan cũng là những tu sĩ bị phệ hồn thần thông của tu ma làm cho thần niệm bị thương nặng.

Tai ương ma la gần tới, Hoàn Hồn đan này cũng là vật được tu luyện giới cần. Chẳng qua là tu ma lúc vẫn lạc bình thường đều sẽ tự cho nổ tung phệ hồn tinh của mình, vì vậy khiến cho phệ hồn tinh hiếm khi có thể thu hoạch được. Hơn nữa luyện chế Hoàn Hồn đan cũng cực kỳ khó khăn, khiến cho Hoàn Hồn đan tu luyện giới cũng có giá cả không rẻ.

Lục Bình lúc ở trên Tây Hoàng thảo nguyên phá vòng vây, liên thủ cùng Lôi lão lục và Tam linh, Lục Cầm nhi chém chết gần trăm con ma la, trong đó tu ma cũng có hơn mười con. Nhưng việc lấy được chín viên phệ hồn tinh chính là do Lục Bình cố ý dùng thủ đoạn đánh lén chém chết tu ma mới lấy được.

Đáng tiếc chính là Lục Bình trưng bày mấy viên Hoàn Hồn đan này đều dùng phệ hồn tinh trên người của Đại tu ma tương đương với đoán đan kỳ luyện chế mà thành. Công hiệu cũng chỉ có thể đủ trị liệu những tu sĩ bị phệ hồn thần thông của Đại tu ma làm bị thương nặng mà thôi.