Chương 1036: Có chút thu hoạch

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nói thẳng ra là, hôm nay Chân Linh phải truyền thừa đã dần dần đi vào chính quỹ, đã không thiếu một người tu sĩ như ông ta dựa vào ngoại lực lên cấp pháp tướng, trừ phi trên người ông ta trừ tu vi còn có năng lực không thua gì một vị pháp tướng tu sĩ. Đáng tiếc, Huyền Hư chân nhân không được như vậy!

Mật thất ầm ầm mở ra, Lục Bình từ trong một đống đan hương sương mù mờ ảo ra, Vinh Thành lão tổ một bước tiến lên đón hắn, cũng thấy rõ thần sắc nóng lòng của Vinh Thành lão tổ. Tuy nhiên lúc nhìn thấy Huyền Hư chân nhân một bên, Lục Bình còn ngẩn ra, trong lòng hiển nhiên liền nghĩ tới điều gì.

– Thiên Bình đạo hữu, đan dược đó…

Nhìn Vinh Thành lão tổ mang theo một tia thần sắc thấp thỏm, Lục Bình có thể cảm nhận được Ma La Dục Huyết đan này trọng yếu đối với Hoa Dật tông, Lục Bình khẽ mỉm cười, đáp:

– May mắn không nhục mệnh!

Vinh Thành lão tổ nhất thời mừng rỡ, ngay cả Huyền Hư chân nhân ở sau lưng cũng không khỏi sinh ra một cái nhìn nóng bỏng.

Không ngờ Lục Bình chuyển tay lấy ra hai cái ngọc tủy bình, nói:

– Đáng tiếc thời điểm mở lò thứ hai vãn bối quá mức khinh thường, nếu không hoàn toàn có thể luyện thành toàn bộ ba viên đan dược!

Huyền Hư chân nhân ngẩn ra, mà Vinh Thành lão tổ cũng vui mừng quá đỗi, nói:

– Hai viên, không ngờ lại có hai viên! Lần này hy vọng bí thuật thành công có thể tăng nhiều lắm rồi!

Vinh Thành lão tổ đưa tay thận trọng nhận lấy đan dược, lúc này Vinh Thành lão tổ đã bình tĩnh lại. Lục Bình bắt tay luyện chế Ma La Dục Huyết đan, dựa theo tước định của song phương lúc trước, hắn hoàn toàn có thể chỉ lấy ra một viên đan dược mà đem đan dược dư thừa lưu lại làm kỷ dụng.

Những Lục Bình không chút do dự lấy ra toàn bộ hai viên đan dược như vậy, Vinh Thành lão tổ hiển nhiên biết rõ hắn kế tiếp tất nhiên còn có lời.

Quả nhiên, Lục Bình thấy Vinh Thành lão tổ sau khi thu y đan dược, lúc này mới hé mồm nói:

– Nói ra thật xấu hổ, vãn bối cũng có một chuyện muốn nhờ!

Vinh Thành lão tổ khẽ mỉm cười, đáp:

– Thiên Bình đạo hữu cứ nói đừng ngại, chỉ cần lão phu có thể làm được quyết không từ chối!

Lục Bình cười nói:

– Nhắc tới cũng phải phiền toái tới vị luyện khí tông sư đó của quý phái một chút. Vãn bối nơi này đã từng được một món Huyết Tu La bạn sinh linh bảo, nếu là vị tông sư tiền bối đó thành công lên cấp pháp tướng kỳ, có thể làm phiền vị tiền bối này xuất thủ vì vãn bối đem bạn sinh linh bảo này cải tạo một phen hay không?

Vinh Thành lão tổ hơi sửng sờ, cười nói:

– Thiên Bình đạo hữu vận khí thật tốt! Cũng được, sự điệt đó của ta cũng từng có kinh nghiệm cải tạo bạn sinh linh bảo, đến lúc đó nếu hắn đạo lý vạn vô cự tuyệt, chuyện này lão phu thay người đáp ứng trước rồi!

Giữa thần sắc của Lục Bình còn có chút do dự nghi hoặc, nhưng vẫn là vui vẻ đáp:

– Như vậy đa tạ tiền bối!

Vinh Thành lão tổ nhìn ra Lục Bình tựa hồ còn có chút lời muốn nói, nhưng tựa hồ lại có chút ngượng ngùng, vì vậy cười hỏi:

– Thiên Bình đạo hữu còn có chuyện gì khác hay không? Lão phu vẫn là câu nói kia, chỉ cần lão phu có thể làm được quyết không từ chối!

– Xấu hổ!

Lục Bình cười cười xin lỗi, nói:

– Vãn bối quả thật có chút mong muốn không phải cho lắm, không biết tiền bối những năm này thu thập được tài liệu luyện đan của Ma La Dục Huyết đan có còn thừa lại hay không? Vãn bổi nguyện ý dùng giá cả ngang bằng của Luyện Tinh đan trao đổi. Không dối gạt tiền bối, bộ bí thuật dùng ngoại lực mạnh mẽ ngưng tụ pháp tướng này của quý phái ở bản phái có rất nhiều người…

– Ha ha ha!

Vinh Thành lão tổ cười nói:

– Thì ra là chuyện này, không, lão phu nơi này thật là có chút linh thảo lúc ban đầu thu thập Ma La Dục Huyết đan còn dư thừa chính là đưa cho ngươi, về phần trao đổi thì đừng có nói đến nữa. Cái mạng này của lão phu đều do Thiên Bình đạo hữu ngươi cứu, chẳng lẽ là cũng muốn lão phu dùng vật ngang giá trao đổi hay sao?

Tiễn Vinh Thành lão tổ đi rồi, Huyền Hư chân nhân thở dài, nói:

– Đa tạ sư điệt rồi!

Lục Bình đem trữ vật đại cầm trong tay giao cho ông ta nói:

– Sư thúc nói lời này làm gì, đệ tử có thể làm cũng chính là những thứ này, về phần những vật cần khác xem ra sự thúc đã từ chỗ của Thiên Khang sư thúc tổ biết được, đồ còn dư lại cần sự thúc tự đi góp nhặt. Đệ tử có thể giúp được một tay cũng chính là xuất thủ luyện chế Ma La Dục Huyết đan!

Mấy ngày sau, Lục Bình trong lúc rảnh rỗi, đột nhiên nghĩ tới muốn đi Huyễn Linh dạo một phen trong lúc rỗi rãnh.

Hiện nay tu sĩ kẹt canh giữ Huyễn Linh thành ngũ đảo trong giao dịch, trung hạ phẩm linh thạch đều cơ hồ phải bị người buông bỏ không cần phải dùng để trao đổi tu luyện tự nguyên tối thiểu đều phải dùng thượng phẩm linh thạch. Mà cực phẩm linh thạch cùng với Luyện Tình đan, Ngưng Tinh đan, Hồi Hồn đan, Đoán Hồn đan bốn loại đan dược là trở thành thông hóa cứng rắn, trừ cái đó ra, cũng chỉ có thể dựa vào lấy hàng đổi hàng.

Chân Linh phái trên dưới tham dự đại chiến giác trì, tuy đánh một trận xuất sắc trong Cách Tử đảo, sau hai tháng bởi vì Huyễn Linh ngũ đảo tu luyện từ nguyên khan hiếm, cũng hưởng ứng hiệu triệu, tổ chức môn hạ đệ tử đi ra ngoài săn ma la, thu thập bản nguyên tinh khí. Nhưng họ thu thập bản nguyên tinh khí nguyên vốn so ra kém một ít môn phái đã tham dự ma la đại chiến rất sớm.

Nhưng đây cũng có thể nói là nhờ môn phái nhà mình có một vị luyện đan tông sư trấn giữ, hơn nữa còn một vị bị người đẩy tới vị trí tông sư đan thuật đứng hàng thứ nhất. Nếu là như vậy, Chân Linh phái cơ hồ không cần thu thập bản nguyên tinh khí quá nhiều, những môn phái khác đều sẽ đem những thứ đồ này cuồn cuộn không ngừng đưa tới cửa, hơn nữa còn đều là bản nguyên tinh khí ít nhất đều tương đương với đoán đan hậu kỳ đại ma la trở lên.

Lấy tu vi của Lục Bình, cho dù là muốn dùng cũng phải dùng bản nguyên tinh khí của huyết ma la trở lên luyện chế Ngưng Tinh đan, Luyện Tinh dan. Cho nên những thù lao phân được tương đương với đoán đan hậu kỳ đan dược là đều bị Lục Bình phân cho Chân Linh phái những tu sĩ khác.

Những tu sĩ này đem những đan dược này hoặc là dùng để tu luyện, hoặc là dùng để trao đổi những vật cần khác của Chân Linh phái, trong lúc nhất thời tài phú tích toàn trong tay Chân Linh phái có lẽ so ra kém những danh môn đại phái tài lực thâm hậu kia, nhưng ít ra ở hai mươi lăm nhà trong hình môn phái có thể nói là có thể chỉ tay năm ngón, mà thực lực của Chân Linh phái tu sĩ cũng vì thế mà lấy được đề thăng rõ rệt.

Trừ điều đó ra, chính là Lục Bình chưởng khống một nhóm Luyện Tinh đan cùng Hồi Hồn đan cấp bậc pháp tướng. Những thứ này đồng dạng là thù lao lúc Lục Bình ra tay trợ giúp những người khác luyện chế đan dược mà được phân.

Bởi vì có Linh Lung tửu đỉnh trợ giúp, nguyên vốn Lục Bình trong tay tích toàn một nhóm lớn bản nguyên tinh khí, mà tu vi của Thiên Khang lão tổ đã sớm không cách nào tiến thêm được nữa, chỉ để lại một phần Ngưng Tinh đan dùng để khôi phục chân nguyên trong đấu pháp là được. Vì vậy nhóm Luyện Tinh đan cùng với Hồi Hồn đan đối với Lục Bình mà nói trong lúc nhất thời ngược lại được chồng chất lên.

Hôm nay Lục Bình đi trong Huyền Linh thành, là muốn nhìn một chút có đường tắt đem một khoản đan dược cầm ở trong tay này đổi lấy một ít thứ hữu dụng đối với mình hay không.

Hôm nay số lượng tu sĩ tụ tập trên Huyền Linh ngũ đảo lại thật là không ít, vì duy trì tu vi thực lực của mình, có không ít tu sĩ cũng bắt đầu không thể không lấy ra rất nhiều đồ ngày xưa dùng làm áp đáy rương để trao đổi các loại tu luyện tư nguyên. Dù sao hai tháng này, Huyễn Linh thành vẫn bị ma la đại quân bao vây, tất cả tu sĩ cơ hồ thay nhau ra trận, cũng không ai biết mình có thể chờ được một khắc đến giải vây hay không. Thủ đoạn bảo vệ tánh mạng dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt, tu vi thực lực dĩ nhiên là có thể tăng cường một phần chính là một phần.

Hôm nay phần lớn điếm phố trong Huyễn Linh thành đã tắt, ngược lại một nơi ở thành tây dần dần tạo thành một tòa phường thị đặc biệt. Trong ngày thường đoán đan kỳ tu sĩ cao cao tại thượng khó gặp trong các loại phường thị ở chỗ này bày đĩa than hơn nữa tùy ý có thể thấy, cho dù là đụng phải một hai tên không thấy rõ tu vi nghi tự pháp tướng lão tổ tồn tại đều không ly kỳ.

Lúc này Lục Bình đang đứng trước mặt một người tu sĩ toàn thân đều gắn vào một bộ áo quần màu đen, trong tay cầm chơi một khối đá màu vàng.

Một bộ áo quần màu đen này còn có công hiệu che giấu tu vi của tu sĩ, ngăn trở thần niệm của người khác dò xét. Nhưng mà dưới thần niệm của Lục Bình dò xét, rất dễ dàng nhìn ra người trước mắt bất quá chẳng qua là đoán đan trung kỳ tu vi. Trong hai mắt của Lục Bình lóe ra quang hoa tia sáng màu xanh khó thấy, mặt quét qua núp trong áo quân của tu sĩ một cái, liền chuyên tâm nhìn về phía khối kim thạch nắm trong tay.

Đem kim thạch cầm trong tay cân nhắc, Lục Bình nhìn về phía tên tu sĩ trước mắt này, khẽ mỉm cười, nói:

– Phẩm chất của khối Phi Hoàng Tinh Kim thạch này cực kỳ tinh khiết, trong kim chúc tính địa cấp trung phẩm linh vật coi là được với không tệ, người tình bán thế nào?

Một đạo thanh âm khàn khàn từ trong áo quần trùm đầu màu đen truyền ra, nói:

– Có thể khiến cho Thủy Kiếm Tiên coi trọng thật không dễ, ba mươi viên đoán đan hậu kỳ Luyện Tinh đan!

Lục Bình nhíu lông mày, hỏi:

– Ngươi nhận biết ta sao?

Tu sĩ trước mắt cười ”ha ha” nói:

– Ngài xem ra phải hỏi hôm nay Huyễn Linh thành đoán đan kỳ tu sĩ trở lên còn có bao nhiêu người không quen biết ngài!

Lục Bình không khỏi cũng cười một tiếng, cũng không thèm nghĩ đoán đan trung kỳ tu sĩ trước mắt vì sao phải hướng mình đổi lấy đoán đan hậu kỳ Luyện Tinh đan nữa, mà là nói:

– Ba mươi viên Luyện Tinh đan cũng quá mắc, mười tám viên Luyện Tình đan được không?

Tu sĩ khàn khàn lắc đầu một cái, đáp:

– Ba mươi viên không thể bớt, đối với người khác mà nói ba mươi viên Luyện Tinh dan có lẽ cực kỳ trân quý, nhưng đối với ngài mà nói xem ra không coi vào đâu chứ?

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

– Hai mươi viên đi, ba mươi viên đích xác là thiên quý rồi, ta cho người thêm mười viên Ngưng Tinh đan khác. Luyện Tinh đan mặc dù đối với với tu vi tăng trưởng có hiệu quả, nhưng dù sao trong thời gian ngắn đề thăng thực lực cũng không rõ ràng. Nếu là trong sinh tử đại chiến, một viên Ngưng Tinh đan dùng để khôi phục chân nguyên có lẽ so với Luyện Tình đan phải hữu dụng nhiều!

Tu sĩ khàn khàn do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu một cái.

Lục Bình xuất hiện tùy ý đi tới một cái khách sạn trong phường thị, mất một viên đoán đan sơ kỳ Ngưng Tinh đan, hắn liền được người dân vào trong một gian phòng nhỏ thanh tĩnh có linh khí nhàn nhạt cung ứng.

Thần niệm của Lục Bình quét mắt nhìn bốn phía, không phát hiện gì dị thường, nhưng hắn còn dùng hai tay bấm ra mấy đạo pháp quyết. Từng tia một chân nguyên tuyến theo ngón tay đung đưa giữa không trung ngưng tụ thành từng đạo một phù văn huyền ảo, rồi sau đó theo hai tay của Lục Bình đẩy một cái, lập tức ẩn vào trong hư không bốn phía phòng nhỏ không thấy.

Lục Bình lúc này mới vẫy tay thả Lục Tiểu Hải ra, nói:

– Ta nguyên vốn đã vì người chuẩn bị xong linh vật lên cấp đoán đan trung kỳ, tuy nhiên lần này gặp được Phi Hoàng Tinh Kim thạch, ngược lại tiện nghi cho ngươi rồi!

Lục Tiểu Hải mới vừa ra ngoài, một đôi đấu đồng chùy còn cầm trong tay, sát khí mênh mông tràn ngập đi tới trong phòng nhỏ, hiển nhiên nó mới vừa diễn luyện một đôi đồng chùy này trong Hoàng Kim ốc.

Có lẽ là bởi vì duyên cớ xuất thân Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc, Lục Tiểu Hải cực kỳ thích giết chóc. Hơn nữa tên này trời sanh tựa hồ chính là một viên chiến tướng xong trận sát phạt, đối với sinh tử đánh giết có khứu giác bén nhạy trời sanh. Một đôi đồng chùy nơi tay, nếu là chính đối mặt địch, đoán đan trung kỳ tu sĩ tầm thường đều phải bị nó đánh tìm răng đầy đất.

Mấy lần đối địch trước đây, Lục Tiểu Hải dưới một đôi đồng chày không biết đập nát bao nhiêu đầu lâu của ma la, một thân khí huyết sát càng lúc càng nồng hậu. Mà Lục Bình lại phát hiện sát khí trên người Lục Tiểu Hải càng nặng, tu vi tăng trưởng càng nhanh, căn cơ mài dũa càng lúc càng vững chắc, hắn cũng đã biết được xem ra nó là Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc huyết mạch truyền thừa.

Lục Tiểu Hải cười khúc khích ”ha ha” một trận, đưa tay phải bắt hòn đá trong tay của Lục Bình, không nghĩ hắn cũng đem hòn đá vừa thu lại, nói:

– Lấy tu vi của ngươi muốn lần đầu tiên dung luyện địa cấp trung phẩm linh vật cũng một độ khó không nhỏ, tu vi của ngươi còn cần mài dũa. Tảng đá này trước hết hãy để cho ta bảo tồn!

Lục Tiểu Hải nghe vậy như đưa đám, nhưng nó cũng không dám làm nghịch Lục Bình chút nào, chỉ đành phải ủ rũ cúi đầu đứng ở một bên. Nó lại thấy Lục Bình cũng không thu hồi Phi Hoàng Tinh Kim thạch, mà là cầm trong tay tựa hồ trầm ngâm cái gì.

Chỉ chốc lát sau, liền thấy năm ngón tay của bàn tay mà Lục Bình nắm Phi Hoàng Tịnh Kim thạch mỗi một ngón đột ngột bắn ra một đạo kiếm khí. Kiếm khí này mài tế tế ở mặt ngoài của Tinh Kim thạch, sau khi xâm nhập độ dày một tấc Lục Bình tựa hồ đột nhiên phát giác cái gì, sau đó một đạo kiếm khí kia liền được hắn duy trì xong nguyên trạng.

Kiếm khí hữu hình vô chất, nguyên vốn thân súc không chừng, muốn duy trì không thay đổi cũng cực kỳ khó khăn, không có lực khống chế cực cao không thể thành công. Nhưng lúc này một đạo kiếm khí từ trong ngón tay của Lục Bình tính phát ra cũng không nhúc nhích, giống như một thanh phi kiếm thật thể vậy.

Trong ánh mắt không giải thích được của Lục Tiểu Hải, liền thấy Lục Bình từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái hộp thủy tinh trong suốt, đặt phía dưới Tinh Kim thạch, rồi sau đó một đạo kiếm khí kia đột nhiên thu về. Một cỗ dây nhỏ màu vàng từ trong một đạo vết kiếm sâu một tấc đó rơi xuống, rơi vào trong hộp thủy tinh dần dần hội tụ thành một than.

Lục Tiểu Hải trợn to một đôi mắt hổ, kinh ngạc hỏi:

– Đây là cái gì?

Lục Bình hơi có chút đắc ý nói:

– Nghe nói qua Kim Sinh Thủy không?

Lục Tiểu Hải ngay cả dù muốn hay không liền lắc cái đầu hổ, Lục Bình bất đắc dĩ nói:

– Loại chất lỏng này là một loại thiên địa kỳ vật, thường sinh thành trong kim chúc tính thiên địa linh vật, vì vậy mới bị gọi là “Kim Sinh Thủy”!