Chương 1074: Kỳ trân dị bảo (4)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tuy nhiên Lục Bình chuyển niệm vừa nghĩ, bảo vật có thể trợ giúp lôi kiếp, có thể đổi lấy một đóa linh hỏa kia, chỉ sợ chẳng qua là những thứ hiệu quả này cũng không rõ rệt. Thiên cấp linh hỏa mặc dù trân quý, nhưng so sánh cùng tầm quan trọng của lôi kiếp đối với pháp tướng tu sĩ, thì không nghi ngờ lại phải rơi xuống thấp hơn.

Bất luận là vậy hay không, Diễm Cửu Tiêu lần thứ ba lôi kiếp xem ra là một cửa đột phá!

Lục Bình đưa tay phải vào cổ đảo một trận trong ống tay áo bên trái, chín viên Kim Kiên quả bị hắn bỏ vào trong một cái cấm linh hộp. Lục Bình làm xong ấn ký phía trên, rồi sau đó thi triển không gian thần thông, cấm linh hộp nhất thời biến mất không thấy đâu nữa trong tay áo. Cùng lúc đó, trên thạch đài trước mặt Diễm Linh Cữu, một đạo ánh sáng thoáng qua, một cái hộp ngọc xuất hiện ở trước mặt của hắn

Lúc này trên thạch đài trước mặt của Diễm Linh Cữu đã có hơn mười cái các loại hộp, bình ngọc chứa đựng các dạng bảo vật. Diễm Linh Cữu vừa khai ích tra xét, thỉnh thoảng lần nữa phong hảo cái hộp không trúng ý, rồi sau đó khởi động truyền tống ấn ký trên mặt cái hộp, trở lại trong tay tu sĩ ra giá. Một tới một trở về, trừ Diễm Linh Cữu, cũng không ai biết nội dung ra giá của mỗi người, cho dù là Diễm Linh Cữu tự mình biết hết các nội dung đấu giá ra giá, cũng không biết thân phận của tu sĩ ra giá.

Từng cái hộp một bị khai ích, hoặc là lưu lại hoặc là bị trở về. Lục Bình ở dưới đài cũng bất động thanh sắc, trên thực tế đóa linh hỏa đó đã dẫn động cơ hồ một nửa tu sĩ trong lầu các xuất thủ đấu giá, nhưng không người nào ra giá phù hợp tâm ý của Diễm Linh Cữu.

Cuối cùng sau một phen đắn đo đồ trong mấy cái hộp còn dư, lại có mấy cái bị lui trở về, trên đài chỉ còn lại có hai cái hộp ngọc, mà truyền tống ấn ký lưu lại trên hộp ngọc của Lục Bình cũng một mực chưa từng bị dẫn động.

Diễm Linh Cữu lúc này hiển nhiên cũng lọt vào trong do dự. Hai cái hộp ngọc trước mặt đều có đầy đủ lực hút với hắn, nhưng hiển nhiên lúc này hắn chỉ có thể lựa chọn một dạng trong đó.

Cuối cùng, Diễm Linh Cữu tựa hồ hạ quyết tâm, hắn lấy ra bảo vật trong một cái hộp ngọc, rồi sau đó đem Xích Thứu diễm hỏa thành một đoàn hỏa diễm lớn chừng hạt đậu bỏ vào trong đó, tiếp theo là dẫn động truyền tống ấn ký của hai cái hộp ngọc. Hai cái hộp ngọc đồng thời biến mất, trở về trong tay mọi người tu sĩ ra giá.

Ông tay áo của Lục Bình chợt động, hộp ngọc đã rơi vào như cũ tới trong ống tay áo bên phải, Lục Bình bất động thanh sắc khai hộp ngọc ra, trong ánh mắt thoáng qua vẻ thất vọng. Bên trong chín viên Kim Kiên quả bị lui trở lại, xem ra Diễm Linh Cữu cuối cùng vẫn không nhìn trúng mình ra giá.

Lục Bình đang muốn bỏ hộp ngọc vào trong trữ vật pháp khí, thần niệm cũng tựa hồ phát hiện cái gì. Ngón trỏ phải lau một cái trên hộp ngọc, khoảnh khắc xóa sạch truyền tống ấn ký rơi xuống, một hàng chữ xuất hiện trên hộp ngọc.

Trong hai mắt của Lục Bình thoáng qua một đạo thanh sắc kỳ lạ, trong lúc giả vờ lơ đãng hắn liếc Diễm Linh Cữu đang xuống đài, lại đúng dịp thấy Diễm Linh Cữu cũng tựa hồ đang quan sát cái gì về phía tu sĩ trong lầu các, trong thần sắc tựa hồ có chút mong đợi.

Diễm Linh Cữu mặc dù không chọn trúng vật đấu giá của Lục Bình, nhưng đây cũng không nghĩa là hắn không động tâm. Hắn ẩn giấu một đạo tin tức dưới ấn ký cái hộp của Lục Bình, hy vọng có thể cùng Lục Bình tiến hành giao dịch trong tư hạ.

Điều này nguyên vốn cũng dễ hiểu, giao dịch hội tiến hành đến bây giờ, mặc dù Lục Bình không thể xác định có bao nhiều, nhưng tất nhiên giữa tu sĩ cũng không ít người tiến hành tư hạ giao dịch. Ít nhất thần niệm của Lục Bình cũng đã mấy lần bắt được dấu vết không gian ba động trong lầu các. Mà khi tu sĩ biểu diễn vật phẩm giao dịch trên đài cũng không tiến hành mạnh phách giống như Diễm Linh Cữu.

Nếu bây giờ đã thành Diễm Linh Cữu muốn cầu cạnh, như vậy quyền chủ động dĩ nhiên là đến trong tay Lục Bình, Lục Bình âm thầm tự định giá chốc lát. Một đạo không gian ba động phát ra rất nhỏ hơn nữa nắm lấy không chừng, quay trở về dọc theo truyền tống ấn ký của Diễm Linh Cữu lưu lại.

Kim Kiên quả mặc dù chỉ có thể cho là mạt lưu trong linh dược tăng cường thân thể của tu sĩ, nhưng Kim Kiên quả cũng có một ưu thế không thể so sánh với những linh dược tương tự khác luyện chế linh đan. Đó chính là Kim Kiên quả luyện chế Kim Kiên đan có thể tái diễn bị tu sĩ dùng luyện hóa, tăng cường thể chất của thân thể.

Mặc dù cái hiệu quả này không rõ rệt bằng Lục Bình dùng các loại Đoán Cốt đan, Thương Mộc Ngọc Thanh quả, Huyết Khô Lâu hoa, nhưng dưới tình huống đại lượng Kim Kiên đan tích lũy theo ngày tháng, vẫn có lực hút lớn lao đối với pháp tướng tu sĩ. Huống chi vô luận là loại linh đan nào có thể tăng cường thể chất của thân thể, đều là vật có thể gặp không thể cầu ở tu luyện giới.

Kim Kiên quả tới tay Lục Bình hơn trăm năm, dưới điều kiện sinh trưởng đầy đủ cùng với thôi sanh bí thuật, trước sau đã thành thục hai lần, tổng cộng kết bảy mươi hai trái Kim Kiên quả.

Lấy thể chất thân thể của Lục Bình hiện nay, Kim Kiên đan mặc dù cũng còn có chút chỗ dùng, nhưng cũng vì hồ kỳ vị rồi. Vì vậy những năm qua này cũng tích toàn mấy chục trái Kim Kiên quả trong tay Lục Bình.

Lục Bình phát ra tin tức trải qua không gian ấn ký dự định chỉ dẫn tới trong tay Diêm Linh Cữu, nhưng có thể tránh khỏi Diễm Linh Cữu thông qua không gian ba động xác nhận thân phận của Lục Bình.

Diễm Linh Cữu lưu tồn tin tức rất đơn giản, chính là hy vọng có thể lại dùng một đóa thiên cấp trung phẩm hỏa chúng đổi lấy chín viên Kim Kiên đan trong tay Lục Bình.

Nhưng sự trả lời của Lục Bình hiển nhiên là không đáp ứng dễ dàng, hắn muốn đối phương gia tăng một bộ Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa đại thần thông pháp thuật.

Lục Cầm nhi cũng đã lên cấp đoán đan chín tầng, đối mặt ngưng tụ loại thiên địa linh vật thứ ba cùng với thành tựu phẩm cấp kim đan. Thiên cấp trung phẩm linh hỏa mặc dù vô dụng đối với Lục Cầm nhi, nhưng Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa thần thông cũng đại hữu bì ích đối với tương lai của nàng lên cấp pháp tướng, thành tựu bản mệnh thần thông.

Huống chi Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa đại thần thông pháp thuật cũng có thể cho những Loan huyết mạch hỏa chúc tính tu sĩ trong Chân Linh phái tu luyện, đồng dạng là một phần tài lực cực giỏi.

Sau khi Lục Bình phát ra hồi phục thời gian rất lâu cũng chưa từng nhận thêm tin tức Diễm Linh Cữu truyền lại. Trong lúc Lục Bình cho là mình muốn giá quá cao, Diễm Linh Cữu đã cự tuyệt, truyền tống ấn ký trong ống tay áo cũng lần nữa sáng lên một cái. Diễm Linh Cữu lại đồng ý, tuy nhiên hắn lại muốn mười lăm viên Kim Kiên quả.

Lục Bình hiển nhiên không chịu, hơn nữa hắn nhất quyết yêu cầu tra xét Diễm Linh Cữu cung cấp Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa thần thông. Song phương người tới ta đi cò kè bớt một thêm hai lẫn nhau, mà sau đó trên đài cũng đã liên tiếp có ba người giao dịch xong, hai người này mới rốt cục đạt thành nhất trí. Lục Bình lấy mười hai viên Kim Kiên đan đổi lấy một đóa thiên cấp trung phẩm Xích Dung diễm cùng với hạng nhất Hỏa Loan nhất tộc bí truyền đại thần thông pháp thuật “Liệt diễm phần thiên thuật” của Diễm Linh Cữu.

Xích Dung diễm bàn về cùng uy lực có lẽ không kịp Xích Thứu diễm, nhưng đều là thiên cấp trung phẩm linh hỏa. Xích Dung diễm cũng rất dễ dùng làm luyện khí, chính là một trong hỏa diễm của luyện khí sư cực kỳ yêu thích.

Về phần đại thần thông “Liệt diễm phần thiên thuật” truyền thừa, Lục Bình từng nghe Lục Cầm nhi nói qua. Đây là hạng nhất cơ sở đại thần thông trong hạng nhất vô thượng thần thông bí thuật “Dục Hỏa Trọng Sinh quyết” của Hỏa Loan nhất tộc bí truyền, bình thường chỉ có thuần chánh Hỏa Loan nhất tộc huyết mạch mới có thể tu luyện, những chủng tộc khác cùng với nhân tộc tu sĩ tu luyện hỏa chúc tính công pháp sau khi tu luyện loại thần thông này uy năng đều phải giảm đi chút ít.

Lục Bình mới vừa đặt Xích Dung diễm trong hộp ngọc của ống tay áo bỏ vào trữ vật pháp khí, đồng thời đem “Liệt diễm phần thiên thuật” truyền thừa công pháp giao cho Lục Cầm nhi trong Hoàng Kim ốc, trong tai liền nghe được tiếng cười của Tần Thế Quân, nói:

– Lục huynh, đến phiên người rồi!

Lần này giao dịch hội đến bây giờ tu sĩ đổi phiên qua trên đài đã đến gần ba mươi người, trong đó cũng không ít tu sĩ là lần thứ hai lên đài, lúc này rốt cục đến phiên Lục Bình.

Lục Bình khẽ mỉm cười, đứng dậy đi tới trên đài. Tất cả tu sĩ trong lầu các đua nhau đem ánh mắt nhìn về phía Bắc Hải tu sĩ duy nhất này. Họ ôm các loại tâm tư thẩm thị muốn xem nhân vật vừa được người thổi phồng là “Kiếm tiên” có bảo vật gì triển hiện trước mặt mọi người làm tai mắt của người ta sáng lên hay không?

Lục Bình thần niệm bén nhạy bực nào, khoảnh khắc mình vừa đứng người lên, không khí quỷ dị trong lầu các khiến cho Lục Bình tin tưởng, nếu lần này mình không lấy ra một món bảo vật trấn được sản này, lúc trước dưới sự thổi phồng Tấn Thế Quân cùng với Vũ Văn Phi Tường theo đuổi tâm tư, nghênh đón mình lập tức sẽ là tiếng giễu cợt phô thiên cái địa.

Lục Bình trên đài thần sắc ung dung lấy ra một cái cấm linh hộp từ trong trữ vật pháp khí, sau khi khai ích, một mảnh ngũ sắc quang hoa nổ bắn ra từ trong hộp.

– Ha, là Ngũ Sắc Phá Cấm phù!

– Tuy nói cũng coi là hiếm quý, nhưng trên giao dịch này cũng chỉ là trung quy trung củ, cuối cùng “Đa bảo đồng tử” trong tưởng tượng bọn ta cách xa nhau khá xa!

– Đã rất tốt rồi, một nhà trong hình môn phái xuất thân Bắc Hải thôi, có thể cầm ra ba tờ Ngũ Sắc Phá Cấm phù, ít nhất tài lực đó cũng không tệ lắm!

– Đúng là như thế, không ít truyền thừa liên quan phá cấm phù trong đại môn phái cũng bất quá chính là đến ngũ sắc thôi, chỉ có những đại hình môn truyền thừa đã lâu tích điện thâm hậu mới có thể thu thập được lục sắc truyền thừa. Tương truyền hoàn chỉnh Thất Sắc Phá Cấm phù truyền thừa sợ rằng chỉ có thể tìm được trong lục đại thánh địa mà thôi.

– Năm đó Khai Thiên Thất Tổ lấy Loan đạo nhân chế phù thuật thứ nhất, Thất Sắc Phá Cầm phù này tương truyền chính là lão nhân gia của nàng ta truyền xuống. Chẳng lẽ Hỏa Loan, Mộc Loan, cùng Phong Loan tộc cũng chưa có truyền thừa hoàn chỉnh Thất Sắc Phá Cấm phù bí thuật sao?

– Điều này, tựa hồ thật đúng là chưa nghe nói qua…

Đông đảo pháp tướng tu sĩ trong lầu các xì xào bàn tán. Ba tờ Ngũ Sắc Phá Cấm phù đó chính là Lục Bình sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, theo tu vi tăng trưởng tiến bộ mới chạm vào chế phù thuật, thật vất vả chế tạo thành công Ngũ Sắc Phá Cấm phù.

Mỗi một tờ lá bùa có thể chịu đựng Ngũ Sắc Phá Cấm phù đều là vật đặc chất, giống như luyện khí vậy, luyện chế lá bùa cũng cực kỳ không dễ, tuy không thảm hại như luyện khí, nhưng lá bùa lại bị tiêu hao đại lượng trong quá trình chế phù.

Lục Bình ở phương diện chế phù thì thiên phú chỉ coi là ở mức trung thượng, càng không có thời gian lãng phí ở việc luyện chế những lá bùa này. Lục Bình thường dùng những phù chỉ để thử luyện chế Ngũ Sắc Phá Cấm phù đều nhận lấy từ Chế Phù các. Vì vậy, sau khi chế thành ba tờ Ngũ Sắc Phá Cấm phù này, thì có đến hai tờ có thể coi là vật của môn phái.

Ba tờ phù lục này chỉ lấy giá trị mà nói, vào hôm nay, trong bảo vật triển hiện đã thuộc về tiêu chuẩn trung thượng, tuy không xem là siêu quần bạt tụy, nhưng rốt cuộc cũng khiến cho tu sĩ muốn cười nhạo Lục Bình không cách nào lên tiếng châm chọc. Tuy nhiên thỉnh thoảng mấy ánh mắt khinh miệt bất quá còn làm bộ như lơ đãng xẹt qua trên mặt của Lục Bình.

– Ba tờ ngũ sắc phá cấm phù, công hiệu tại hạ cũng không muốn nói nhiều, cần đổi vật cũng cực kỳ đơn giản, địa cấp trung phẩm thiên địa linh vật trở lên, hay hoặc giả là cực phẩm linh thạch, mọi người có thể tùy ý ra giá. Nhưng mà quyền quyết định giao dịch cũng trên tay của tại hạ.

Manh phách này lại bất đồng cùng Diễm Linh Cữu. Diễm Linh Cữu không muốn nói ra vật mình cần, Lục Bình cũng đem cần vật hạn định trong cực phẩm linh thạch cùng với địa cấp trung phẩm thiên địa linh vật trở lên. Dưới đài, chúng ta mặc dù sẽ không bại lộ giá chót của nhà mình, nhưng cũng không cần lấy không gian thần thông bí mật giao dịch cùng Lục Bình.

Trên người Lục Bình mặc dù không thiếu cực phẩm linh thạch, nhưng Chân Linh phái thiếu. Mà hiện nay Chân Linh phái theo môn phái khuếch trương kịch liệt, thiên địa linh vật càng thêm thiếu.

Sau khi một phen chọn lựa, Lục Bình cuối cùng đạt thành xong nhất trí với pháp tướng tu sĩ đến từ Nam Hải Phù Chú. Vị tu sĩ này lúc trước cùng Nghiêm Pháp tông Dư Tính tu sĩ mấy lần minh tranh ám đấu trên giao dịch hội lấy một phần cực phẩm linh thạch cùng với mấy món địa cấp trung phẩm linh vật đổi lấy ba tờ ngũ sắc phá cấm phù từ trong tay của Lục Bình.

Phù Chú môn mặc dù không phải thuần túy lấy phù lục thuật lập phái như Đông Hải Tử Phù các, nhưng phù lục thuật cũng là một trong căn cơ của môn phái. Theo lý thuyết thân là một nhà đại hình môn phái, thật ra thì không cần phải để ý tới Ngũ Sắc Phá Cấm phù loại phụ lục này mới đúng. Chẳng lẽ nhà môn phái này liền phá cấm phù đến ngũ sắc truyền thừa đều không có sao?

Cái ý niệm này mới vừa chợt lóe trong đầu Lục Bình, liền nghe được một tiếng cười lạnh châm chọc. Nghiêm Pháp tông Dư Tính tu sĩ quả thật liền đè bẹp cực hạn của vị Phù Chú môn tu sĩ:

– Tạ huynh, đường đường Phù Chú môn thân là đại hình môn phái đã ba ngàn năm, ở tu luyện giới cũng coi là uy danh hiển hách. Sao đến bây giờ liền phá cấm phù ngũ sắc truyền thừa đều không thu vào tay, thật là có thẹn với danh hiệu “Phù Chú môn” này a!

Phù Chú môn Tạ Tính tu sĩ sắc mặt phồng đỏ bừng, nhưng cuối cùng cũng hừ lạnh một tiếng không lên tiếng phản bác nữa. Dư Tính tu sĩ thấy vậy nhất thời lại cười lạnh một trận.

Sau khi Ngũ Sắc Phá Cấm phủ giao dịch xong, mọi người lúc này mới phát hiện Lục Bình đứng ở trên đài cũng không xuống, hiển nhiên là còn có kiện bảo vật thứ hai muốn giao dịch, trong lòng nhất thời dâng lên một tia tò mò: chẳng lẽ là “Đa bảo đồng tử” kia còn có bảo vật gì muốn biểu diễn cho mọi người sao?

Chi thấy Lục Bình lấy ra một cái ngọc tủy bình từ trong trữ vật pháp khí. Lục Bình thấy mọi người dưới đài ánh mắt tò mò, hắn cũng không trực tiếp khai ích, mà là đưa tay phải ra. Năm ngón tay trước khi không mối ngón vẽ ra từng đạo một chân nguyên tuyến, ở giữa không trung ngưng tụ thành từng phù văn màu tím lam.

Trước khi không vẽ bùa!

Hai vị pháp tướng tu sĩ của Tử Phù các cùng Phù Chú môn hơi ngẩn ra. Tu sĩ có thể nắm giữ loại họa phù bí thuật đó hiển nhiên đều chế phù thuật đạt tới hỏa hầu nhất định, hơn nữa còn cần chưởng khống chân nguyên cùng với thần niệm tự thân đạt tới cảnh giới cực kỳ nhỏ mới có thể làm được.

Hai người tự nghĩ thuật vẽ bùa trước khi không ngay từ lúc trước khi bọn họ lên cấp pháp tướng kỳ cũng đã nắm giữ, không coi là ngạc nhiên ra sao. Nhưng giống như Lục Bình vẽ ra phù lục tinh vi tỉ mỉ giữa không trung như vậy hơn nữa ngưng tụ thời gian dài như thế, cho dù là hai người bây giờ ngưng tụ pháp tướng, cũng bất quá miễn cưỡng mới có thể làm được, hoàn toàn không thể so sánh với thần thái hời hợt của Lục Bình.

Ngược lại không phải là hai người chế phù thuật không so được Lục Bình, mà là chân nguyên hùng hậu cùng với thần niệm tu vi kém quá xa.

Hai người lập tức nhìn thấy Lục Bình vẽ ra giữa không trung chính là một đạo Cấm Nguyên phù, có thể ở giữa không trung tạm thời khai ích ra một không gian, bình thường dùng để biểu diễn một ít bảo vật không bị bại lộ ra ngoài.

Một hồn viên đạn hoàn màu tím vàng lăn xuống từ trong ngọc tủy bình đến trong không gian Cấm Nguyên phù khai ích trước khi không.

Tần Thế Quân đột nhiên từ chỗ ngồi, nhìn chằm chằm đan hoàn bị cấm cố trong Cẩm Nguyên phù, thất thanh nói:

– Tử kim Thọ đan, duyên thọ ba mươi năm?!