Chương 1393: Hỏa Ngục Phần Thiên

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình biết sau khi tiết lộ tin tức trong tay mình có Thuần Dương linh bảo, hơn nữa còn là Thuần Dương Lưỡng Đoạn, sẽ mang tới hậu quả như thế nào. Thế nên lúc này hắn không thể không đánh một trận liều chết cùng Diễm Cửu Tiêu!

Mà Diễm Cửu Tiêu lúc này lại giống như ổn thao thắng khoán vậy cười lạnh nói:

– Nếu muốn giết lão phu diệt khẩu, chỉ dựa vào người thôi sao? Nơi này chính là trong dãy núi lửa của Xích Vụ đảo, di tàng của Loan đạo nhân, là thiên đường của Hỏa Loan nhất tộc ta. Lão phu chính là Thuần Dương tu sĩ!

Lục Bình chém ra một kiếm. Bởi vì Diễn Cửu Tiêu trước đó mới vừa thoát khỏi Thuần Dương linh bảo kéo giết cũng tránh không khỏi Lục Bình một kiếm này khí cơ phong tỏa. Bất đắc dĩ lão ta đành phải lấy Hỏa Linh Châu trong tay dựa vào đón đỡ một kiếm của Lục Bình.

Một mảnh sương trắng bay lên. Một mảnh hỏa tinh chiếu xuống!

Lục Bình Chân Linh Chi Kiếm phẩm chất trên xa Hỏa Linh Châu, lại là bản mệnh linh bảo đồng thời cùng hắn đã trải qua hai lần lôi kiếp luyện tập. Mà Diễm Cửu Tiêu dựa vào Xích Vụ đảo địa lợi chị thế dĩ dật đãi lao, hai người một kích này chia đều thu sắc!

Lục Bình mặt không thể hiện gì, nhưng trong bụng của Diễm Cửu Tiêu cũng loạn lên, người này xông phá hỏa mạch của hồ nham thạch phong toa xem ra nguyên khí hao tổn lớn mới phải, sao vẫn thần hoàn khí túc như cũ vậy!

Vậy mà cái ý niệm này mới vừa thoáng qua trong đầu, Lục Bình đã phát ra một kích. Lần này vào phút chốc Chân Linh Chi Kiếm bay ra, trong tay Lục Bình bay ra chính là một dòng nước hóa hình giữa không trung thành một con thủy giao vào khoảng chín trượng, giương nanh múa vuốt nhào tới Diễm Cửu Tiêu.

Uy lực Tam Quang Thần Thủy của Lục Bình lúc trước mặc dù làm Diễm Cửu Tiêu có chút kiêng kỵ, nhưng lúc này Diễm Linh Cữu cũng không ở bên người nữa. Tam Quang Thần Thủy cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không tạo được tổn thương cho bản thân Diễm Cửu Tiêu, sung kỳ lượng bất quá làm lão ta phí chút thời gian đối phó thôi.

Bên trong hỏa diễm khánh vân bay lên sau lưng Diễm Cửu Tiêu truyền tới một tiếng loan kêu to rõ. Một đoàn ngọ nguậy tách ra từ trong khánh vân, chuyển động một trận giữa không trung, rồi hóa thành một con hỏa diễm loan điểu khổng lồ xòe cánh chừng mười trượng nhào tới thủy giao long.

Song phương vừa mới tiếp xúc chính là nước lửa vang mạnh liên tiếp vọt ra. Ngọn lửa cùng hơi nước liên tiếp không ngừng nổ lên, che đậy phạm vi phương viên hơn trăm trượng. Hỏa loan cuối cùng bị tưới tắt, nhưng thủy giao long cũng vẩy ra tứ tán.

Ngay vào lúc hai người đồng thời tiêu diệt, thần niệm của Lục Bình sớm đã bắt được phương vị của Diễm Cửu Tiêu. Không đợi khói mù trước mắt tản đi, Thuần Dương linh bảo xuất thủ lần nữa. Hai đạo nhận quang đã xuyên qua mây mù chính xác nhắm ngang hồng Diễm Cửu Tiêu mà cắt.

Đối mặt Thuần Dương linh bảo Diễm Cửu Tiêu hiển nhiên không dám khinh thường, cố gắng thoát khỏi Lục Bình khí cơ phong tỏa. Trong quá trình Diễm Cửu Tiêu đang tránh né sau lưng đột nhiên thoát ra hai con Hỏa Loan linh điểu vào khoảng ba trượng đánh tới hai đạo nhận quang.

Hỏa Loan linh điểu do hỏa diễn khánh vân của Diễm Cửu Tiêu ngưng tụ mà thành, đáp xuống nhận quang, chớp mắt cùng nhận quang tiếp xúc liền bị Thuần Dương linh bảo cắn giết hỏa vũ bay tán loạn. Vậy mà hai đạo nhận quang cũng không tự chủ được bị hai con linh điểu đè ép xuống phía dưới một cái. Sau lưng Diễm Linh Cữu lại là một ngọn núi lửa bị nhận quang cắt đứt đỉnh núi. Nham thạch dựng dục trong bụng núi nhất thời phun trào ra. Lại là một ngọn núi lửa bộc phát, lần nữa đưa tới cả tòa Xích Vụ đảo hỏa diễm linh khí rung chuyển.

Mắt thấy Lục Thiên Bình đó không mảy may ý thức được mình thuận thế bày ra bẫy rập, Diễm Cửu Tiêu cười một tiếng lạnh lùng, đưa tay chỉ một cái hỏa diễm linh châu ở đỉnh đầu Hỏa diễm linh khí bốn phía nồng đặc tức thì bị linh châu dẫn dắt. Tiếp theo một ngọn lửa linh vũ bay ra từ pháp tướng khánh vân phía sau lão ta rồi sau đó hóa vào trong Hỏa Linh Châu. Nham thạch núi lửa trôi lơ lửng giữa không trung nhất thời đập rơi từ trong bụi núi lửa màu đỏ thắm nồng đậm, phảng phất nổi lên một mảnh mưa lửa!

Diễm Cửu Tiêu ngưng tụ bản mệnh linh vũ thứ hai bên trong ẩn chứa vô thượng thần thông chính là Lưu Tinh Hỏa Vũ. Mà lúc này mượn oai núi lửa Xích Vụ đảo, uy năng vô thượng hỏa diễm thần thông tăng lên làm sao chỉ hai ba thành!

Vẻ mặt Lục Bình ngưng trọng nhìn về phía bầu trời. Lưu Tinh Hỏa Vũ che đậy mảng lớn bầu trời lấy lôi đình vạn quân chi thế đập rơi xuống, cho ngươi một loại cảm giác không thể tránh né, phảng phất mạt thế sắp tới vậy!

Lục Bình vẫn như cũ không sợ hãi, Quải Vân Phàm mặt ngoài chảy qua một đạo thủy quang rồi sau đó hiện lên, vô số hỏa vũ đập rơi vào trong tường vân do Quái Vân Phàm biến thành liền im tiếng biệt tích.

Vậy mà Quải Vân Phàm dù sao không phải là một món thủ hộ linh bảo hoàn toàn, đối mặt Thuần Dương tu sĩ toàn lực thi triển vô thượng thần thông có thể hoàn toàn đỡ được, chỉ sợ cũng phải bị thương nặng bản thể như Tế Thủy Trường Lưu kiểm trước đó.

Lục Bình dường như ý thức được mình lúc này tựa hồ cũng không quá chiếm ưu thế. Thuần Dương tiên đạo cùng với Chân Linh Chi Kiếm ngự sử càng thường xuyên, cố gắng dựa vào lực của linh bảo ép Diễm Cửu Tiêu chính diện đánh giết. Vậy mà Diễm Cửu Tiêu lão luyện bực nào, mỗi một lần đều có thể kịp thời tránh thoát hai món linh bảo hợp lực vây công, tránh khỏi Lục Bình chính diện cường công.

Mặc dù như thế Lục Bình dường như hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, ở bầu trời Xích Vụ đảo không ngừng đuổi giết Diễm Cửu Tiêu. Mặc dù mỗi một lần đều kinh hiểm dị thường, nhưng thủy chung không bị thương chút nào. Ngược lại Diễm Cửu Tiêu mỗi một lần phản kích Lục Bình đều thật thật tại tại chính diện để được Tường vân do Quải Vân Phàm biến thành trôi ở bầu trời đỉnh đầu Lục Bình đã trở nên càng mỏng manh..

Ầm, lại là một tiếng nổ đất rung núi chuyển!

Lục Bình phảng phất giết mù quáng lại lần nữa ngự sử Thuần Dương linh bảo cắt giết Diễm Cửu Tiêu không trúng, ngược lại lóng lánh mở ra một lỗ hổng của một ngọn núi lửa. Nham thạch hóa thạch nổ bắn ra trong bụng núi, thiếu chút nữa bao phủ lấy Lục Bình đang xông tới.

Sau khi Diễm Cửu Tiêu tránh thoát Thuần Dương linh bảo cùng với Chân Linh Chi Kiếm đồng thời giảo sát, Lục Bình lấy Tam Quang Thần Thủy làm môi giới thi triển các loại thủy chúc tinh thần thông chặn lại Diễm Cửu Tiêu, cố gắng hạn chế không gian lão ta tránh né. Vậy mà mỗi một lần đều bị Diễm Cửu Tiêu chiếm cứ địa lợi dễ dàng đánh tan hoặc là tránh né. Dưới hai loại tương kích thần thông khắc chế lẫn nhau, thường thường đều sẽ tạo thành thiên tượng to lớn, ngược lại thành cơ hội tốt cho Diễm Cửu Tiêu nhân cơ hội thoát khỏi Lục Bình truy đuổi!

Lục Thiên Bình này quả thật là đánh đến quáng đầu rồi, một mực tiến đánh mạnh mẽ như vậy lại có thể làm được chuyện gì chứ? Tuy nhiên như vậy xem ra Lục Bình thật coi trọng món Thuần Dương linh bảo trong tay, đã như vậy, lão phu nhất định phải đoạt lấy nó!

Diễm Cửu Tiêu bị Lục Bình đuổi giết chẳng những không chật vật chút nào, ngược lại trong lòng một mảnh dễ dàng, phảng phất còn giữ hậu thủ gì tất thắng vậy.

Cái này đã là ngọn núi lửa thứ chín bị Lục Bình Thuận Dương linh bảo đánh xuyên, kể cả hồ nham thạch trước đó hội tụ cả tòa Xích Vụ đảo hỏa mạch. Bất tri bất giác, Lục Bình dưới Diễm Cửu Tiêu dẫn dắt vây quanh vòng một vòng lớn ở chỗ sơn khẩu của hồ nham thạch. Chín ngọn núi lửa bị Lục Bình đánh bể đúng lúc đem miệng núi lửa chỗ hồ nham thạch làm thành một vòng cuồng thần tiến hóa.

– Ha ha ha ha…

Sau khi tránh thoát Lục Bình lại một lần nữa lấy Thuần Dương linh bảo, Chân Linh Chi Kiếm cùng với Tam Quang Thần Thủy sở hóa thần thông, Diễm Cửu Tiêu đột nhiên cất tiếng cười to!

Mà lúc này Lục Bình lại phảng phất đánh cuộc thua mù quáng vậy ngược lại lộ ra chật vật dị thường. Khi hắn nghe Diễm Cửu Tiêu cười to đột nhiên ngẩn ra, giọng hung dữ hỏi:

– Lão thất phu ngươi cười cái gì?

Diễm Cửu Tiêu chỉ Lục Bình cười to đáp:

– Lục Thiên Bình, lão phu thừa nhận tu vị thực lực của ngươi đúng thật lão phu bình thân mới thấy. Thuần Dương linh bảo trong tay người đều có thể dễ dàng ngự sử như vậy, chân nguyên sau lưng nghĩ đến chính là Tiêu Bạch Vũ năm đó khi tu vi tương đương cùng ngươi cũng không kém cạnh gì. Lão phu cũng tự than thở không bằng. Chẳng qua người ngàn không nên vạn không nên, chính là không nên ở Xích Vụ đảo này cố gắng dựa vào Thuần Dương linh bảo giết lão phu diệt khẩu!

Thuần Dương tiên đạo hợp lại, lại là một đạo nhận quang lần lượt thay đổi. Diễm Cửu Tiêu rút người ra lui đi, đồng thời trong miệng tiếp tục nói:

– Lão phu đã từng nói, Xích Vụ đảo này chính là Loan đạo nhân di trạch, là thiên đường của Hỏa Loan nhất tộc ta. Lão phu ở chỗ này chiếm hết địa lợi, sớm đã là đất không thể thua ngươi có thể làm gì lão phu chứ?

Lục Bình Chân Linh Chi Kiếm thừa dịp Diễm Cửu Tiêu tránh lui một đạo Phi Toàn Liên Hoàn Sát phá vỡ hư không cố gắng đánh chặn đường Hỏa Loan tộc trưởng, trong miệng cáu kỉnh quát lên:

– Vậy ngươi có thể làm gì Lục mỗ chứ?

Lần này Hỏa Loan tộc trưởng không còn kịp né tránh nữa, nhưng trong tay lão ta giống vậy có Nhị kiếp linh bảo. Một con Hỏa Loan linh điểu nho nhỏ bay ra từ trong Hỏa Linh Châu, đón gió lập tức lớn lên. Một con Hỏa Loan vào khoảng ba trượng với một đôi móng nhọn tìm tòi hư không, liền tiến lên đón Chân Linh Chi Kiếm kiếm quang trong hư không.

Một tiếng ngựa khí thế lương truyền tới giữa không trung. Hỏa Loan linh điểu bị Chân Linh Chi Kiếm chém bể nát hai móng. Mà kiếm quang của Phi Toàn Liên Hoàn Sát cũng bị Diễm Cửu Tiêu phá vỡ.

Một cọng linh vũ lần nữa bay ra từ pháp tướng khánh vân sôi trào sau lưng Diễm Cửu Tiêu rơi vào trong lòng bàn tay của lão ta. Diễm Cửu Tiêu đắc ý cười hỏi:

– Lục Thiên Bình, ngươi có biết “Hỏa Ngục Phần Thiên”?

Lục Bình mặt liền biến sắc, lập tức ý thức được Diễm Cửu Tiêu mới vừa dẫn mình liên tiếp dẫn động mấy ngọn núi lửa phun trào, chẳng lẽ có liên quan với điều này?

Tuy nhiên sắc mặt của Lục Bình dù thay đổi, nhưng trong miệng vẫn như cũ đáp:

– Vô thượng thần thông “Hỏa Ngục Phần Thiên” bổn phái cũng có tu sĩ tu tập. Hỏa Loan tộc trưởng không phải là muốn lấy thần thông này tới kêu Lục mỗ đi chứ? Chẳng lẽ Hỏa Loan tộc trưởng tu luyện bản mệnh linh hỏa có liên quan cùng Tử Mẫu Địa Tâm Hỏa. Dù vậy vô thượng thần thông này cũng chưa chắc làm gì được Lục mỗ!

Hai người trong lúc nói chuyện cũng là vẫn như cũ chưa từng dừng tay hơn nữa, Lục Bình lúc này tựa hồ phát giác không ổn, xuất thủ càng lúc càng tàn nhẫn.

Chẳng qua là Diễm Cửu Tiêu mặc dù một mực tránh né cũng tỏ ra chật vật, nhưng trong miệng vẫn như cũ đắc ý nói:

– Ngu xuẩn! Thế nhân đều biết “Hỏa Ngục Phần Thiên” chính là lấy Tử Mẫu Địa Tâm Hỏa làm môi giới mới có thể thi triển, cũng không biết thần thông này năm đó chính là trấn tộc thần thông do Loan đạo nhân ban cho Hỏa Loan nhất tộc ta. Nếu chẳng qua là lấy Tử Mẫu Địa Tâm Hỏa làm môi giới tới thi triển mới có thể có uy lực bao lớn. Hôm nay lão phu để cho người kiến thức một phen chân chính “Hỏa Ngục Phần Thiên”, cũng tốt để cho Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên người chết được minh bạch!

Trong lúc nói chuyện, Hỏa Loan tộc trưởng đã treo đứng ở bầu trời của hồ nham thạch, không né tránh Lục Bình công kích, mà còn cứng rắn đỡ được kiếm quang hồng lựu do Chân Linh Chi Kiếm biến thành đánh vào. Sau đó lão ta đem Hỏa Linh Châu cầm trong tay đầu nhập vào trong hồ nham thạch dưới chân, sắc mặt bởi vì hưng phấn mà trở nên đỏ dị thường. Hai tay trong nháy mắt kết ra mấy trăm đạo thủ quyết kỳ dị, rồi sau đó chợt ấn một cái xuống phía dưới, miệng quát:

– Hỏa Ngục Phần Thiên, khởi!

Toàn bộ Xích Vụ đảo đều lay động!

Lục Bình khi đó phát giác đại sự không ổn, cố gắng tiến lên cắt đứt Diễm Cửu Tiêu thi pháp. Ngay trong lúc Diễm Cửu Tiêu quát lên, hồ nham thạch dưới chân đột nhiên bộc phát. Lục Bình vội vàng tránh né, lại phát hiện chín ngọn núi lửa lấy hồ nham thạch làm trung tâm bị Lục Bình lấy Thuần Dương linh bảo đánh xuyên đồng thời lần nữa phun trào ra.

Trong nháy mắt, chín ngọn núi lửa phun ra. Nham thạch màu đỏ thắm, hỏa thạch thiêu đốt, bụi núi lửa nồng đậm tạo thành một ngọn lửa tù ngục to lớn ở bầu trời của Xích Vụ đảo. Mà lúc này Lục Bình là người duy nhất bị vây trong tù ngục đó.

Mười mấy trượng bên ngoài, Diễm Cửu Tiêu cười to mang theo vẻ điên cuồng:

– Đây cũng là Hỏa Ngục Phần Thiên! Đây mới thật sự là Hỏa Ngục Phần Thiên! Lục Thiên Bình chưa chịu chết còn đợi khi nào!