Chương 979: Kiếm bạt nỗ trương

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mã Thế Phương bên cạnh cũng gật đầu một cái, nói:

– Còn có Tứ Hải bang chủ kia, người này đã từng cùng Phúc Hải bang có nhiều lui tới, đã từng mượn bí mật Truyền tống trận của Phúc Hải bang lui tới với Đông Hải cùng Bắc Hải tu luyện giới, sau đó tựa hồ giữa Phúc Hải bang bởi vì chân tang không đều sinh ra một ít hiểu lầm nhỏ. Nhưng người này là biết được một ít bí mật của Phúc Hải bang, khó không thể hiện tự trả thù.

– Không chỉ có như vậy.

Ngô Thế Hoàn ngừng lại một chút, nói:

– Từ mấy tên Huyền Linh phái đệ tử may mắn trốn ra được xa xa thấy tình cảnh của hai người này phán đoán, hai vị pháp tướng tu sĩ đến từ Trung Thổ này vô cùng có thể chính là con em của Trung Thổ đệ nhất thế gia Vũ Văn gia tộc.

Tiếng nói của Ngô Thế Hoàn vừa dứt, Mã Thế Phương cùng Trương Thế Kiệt hai người nhìn nhau một cái. Hai người đều từ trong ánh mắt của đối phương nhìn thấy một tia kinh dị: nếu thật là Vũ Văn thế gia tu sĩ ra tay, vậy lần này sự tình cũng chưa có đơn giản trong tưởng tượng.

– Bất kể nói thế nào, dám giết Thủy Tinh cung tu sĩ ta, cho dù là Trung Thổ Ngũ đại thánh địa cũng phải trả giá thật lớn!

Ngô Thế Hoàn lạnh lùng nói.

– Đó là dĩ nhiên!

Mã Thế Phương cùng Trương Thế Kiệt cùng kêu lên nói. Thủy Tinh cung từ trước đến giờ bao che, trên điểm này vô luận đối thủ là người nào, Thủy Tinh cũng đều có một loại tinh thần chống đỡ quyết không thỏa hiệp. Đây cũng bởi vì thực lực của Thủy Tinh cung tự thân nguyên Nguyên bản một trong sáu người cự vô phách mạnh nhất của tu luyện giới.

– Ngô sư huynh, chúng ta đã đi tới Bắc Hải mấy ngày rồi, đến nay không tìm được hai tên tu sĩ đến từ Trung Thổ kia, có thể bọn họ đã không ở chỗ này rồi hay không?

Ngô Thế Hoàn nhìn Mã Thế Phương nói chuyện một chút, nói:

– Điều này cũng có thể, Trương sư đệ có ý kiến gì?

Trương Thế Kiệt suy nghĩ một chút, nói:

– Chúng ta đi tìm như mò kim đáy biển như vậy cũng không phải biện pháp, trước đó nghe nói Tứ Hải bang chủ đã từng đi cùng hai người này ở một đại hải vực này thuận tuần. Đại sự dưới mắt Bắc Hải tu luyện giới không thể nghi ngờ chính là tranh đoạt linh thạch quáng mạch của Hàn Băng đảo, nghe nói Tứ Hải bang cũng một trong Bắc Hải mười hai nhà tiểu hình thế lực, con em của Vũ Văn thế gia có thể lúc này đang trên Hàn Băng đảo hay không?

– Cũng ở Bắc Hải, ngay cả Tứ Hải bang loại mạt lưu bang phái này lại còn có thể lẫn vào một nhà tiểu hình thế lực!

Ngô Thế Hoàn nhìn Mã Thế Phương một chút, cười nói:

– Tuy nhiên Trường sư đệ nói cũng để ý tới, như vậy chúng ta liền đi lên gặp trên Hàn Băng đảo. Trước Huyền Linh phái cũng từng cầu viện bọn ta, nhưng bị ta cự tuyệt. Bây giờ bọn ta cũng đi xem một chút đại nhân vật của Bắc Hải tu luyện giới này!

Muốn đánh bại một vị pháp tướng tu sĩ cũng không dễ dàng, có thể tưởng tượng muốn đánh chết một vị pháp tướng tu sĩ thì càng không dễ dàng, nhưng cực kỳ không dễ dàng còn bắt sống một vị pháp tướng tu sĩ.

Trong lúc sau khi Lục Bình bên này dễ dàng đánh bất tỉnh và bắt sống Hà Hi Vân, thể cục trên Hàn Băng đảo cũng đến thời khắc chạm một cái liền bùng nổ.

Nghiêm khắc nói đến, xem ra là thời khắc cực kỳ vi diệu rồi lại hung hiểm dị thường. Mà hết thảy điều này tất cả lại phần lớn là bởi vì lúc này hai người hàn huyên trong trung ương bằng cung.

– Không muốn là Vũ Văn công tử ở chỗ này, khó trách Tứ Hải bang Trịnh bang chủ cao điều như vậy, tại hạ Thái Huyền tông Bạch Tích Thiện hữu lễ rồi!

Từ sau lưng Đông Khôn lão tổ đi ra một người tu sĩ, lúc trước vốn cho là Thương Hải tông thị ứng đệ tử, không muốn lại sẽ là một vị pháp tướng lão tố ẩn giấu tu vi tự thân.

Thái Huyền tông sao? Không phải là Bình Nguyên tu luyện giới Thái Huyền tông một trong Trung Thổ đại hình môn phái chứ?

Bắc Hải mặc dù bế tắc, nhưng đối với tên của Trung Thổ Ngũ đại thánh địa, đại hình tông môn còn quen tai có thể tường.

Vân vân, còn có ”Vũ Văn công tử” sao?

Người này là người nào? Chẳng lẽ sẽ là tu luyện giới đệ nhất thế gia Vũ Văn gia tộc cùng Ngũ đại thánh địa ngồi ngang hàng sao?

Nguyên vốn bởi vì Thái Huyền tông tu sĩ đột nhiên xuất hiện ở Thượng Hải tông mà các phái tu sĩ xì xào bàn tán đua nhau theo ánh mắt của Bạch Tích Thiện nhìn về phía hai tên tu sĩ một già một trẻ đi theo sau lưng Tứ Hải bang Trịnh bang chủ.

Nguyên vốn người tuổi trẻ ưu nhã mặc quần áo bình thường của Tứ Hải bang chuyền tay một cái. Một thanh chiết phiến xuất hiện trong tay, theo chiết phiến khai khai, một cổ khí độ đắt tiền ung dung điển nhã từ trên người của người trẻ tuổi này binh phát ra, ngay cả áo quần của Tứ Hải bang tục khí cũng không che giấu được.

– Thì ra là Thái Huyền tông tam đại thủ đồ, khó trách có thể nhận biết bản công tử. Thế nào, Thái Huyền tông không đi đối phó với đối thủ cũ Thiên Huyền tông của các ngươi sao, sao đúng thấy hứng thú với Bắc Hải này vậy?

Địa vị cùng với thực lực của Vũ Văn thế gia ở Trung Thổ đều cao hơn với Thái Huyền tông, nhưng Bạch Tích Thiện cũng không cần thiết trước mặt con em Vũ Văn thế gia thấp một đoạn. Lúc trước hắn bất quá là trên lễ tiết tôn trọng đối với Vũ Văn thể gia mà thôi.

Lập tức, Bạch Tích Thiện cũng cười nói:

– Vũ Văn công tử không phải cũng tới Bắc Hải sao?

Dứt lời còn nhìn nhìn Tứ Hải bang Trịnh bang chủ, ý tứ chưa từng nói ra hiển nhiên chính là: hơn nữa còn tìm một khách hàng để làm hướng dẫn du lịch như vậy, cũng không sợ nhục hết môn phong Vũ Văn thế gia.

Lão giả thấy ánh mắt của Bạch Tích Thiện nhất thời giận dữ. Một cỗ khí thế của pháp tướng trung kỳ nhất thời từ trên người lão gia tăng vọt ra, tu sĩ trong băng cung nhất thời cả kinh.

Không muốn Vũ Văn công tử cũng đưa tay ra ngăn lại. Lão giả thấy vậy khí tức cả người nhất thời thu liễm, nghiễm nhiên là một gã đoán đan hậu kỳ tu sĩ đèn cạn dầu. Tuy nhiên lúc này trong băng cung làm gì còn có một người tu sĩ dám khinh thị vị lão giả này.

Vũ Văn công tử cũng không để ý tới sự đụng chạm giữa ngôn ngữ của Bạch Tích Thiện, mà là cười nói:

– Tại hạ đi tới Bắc Hải bất quá là vì du lịch thiên hạ, ngẫu nhiên được Trịnh bang chủ tất cả chiếu cố. Tại hạ không thể thiếu cũng muốn đầu đào báo lý, đến Hàn Băng đảo này một là vì Trịnh bang chủ chống đỡ tràng diện, tới cũng muốn kiến thức một phen nhân kiệt của Bắc Hải, ý cũng không nhúng tay sự vật của Bắc Hải!

Phen ngôn ngữ này của Vũ Văn công tử nhìn giống như cùng Bạch Tích Thiện, thực là cũng báo cho Bắc Hải chư phái lúc này không liên quan Vũ Văn thể gia, chẳng qua là một chuyện riêng của hắn.

Như vậy vừa nói, Bắc Hải rất nhiều tu sĩ đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Áp lực của Vũ Văn thế gia này bây giờ quá lớn nếu thật đúng là nhúng tay vào Bắc Hải sự vật, chính là Thủy Tinh cung chỉ sợ cũng phải cho ba phần mặt mỏng.

Tuy nhiên dù vậy, Bắc Hải đi cũng không người nào dám đối với yêu cầu làm như không nghe của Tứ Hải bang Trịnh bang chủ lúc trước nhìn như không biết tự lượng sức mình nữa, thậm chí chê cười, thậm chí đã có người đang âm thầm nghĩ ngợi, có muốn ủng hộ Tứ Hải bang phân thêm một ít phân ngạch hay không?

– Cũng tốt!

Bạch Tích Thiện vỗ tay cười một tiếng, nói:

– Nếu Vũ Văn công tử không có ý tham gia chuyện của Bắc Hải, vậy tại hạ liền nói một chút phương án phân phối khiến cho Thái Huyền tông cùng với Thương Hải tông chúng ta trúng ý,…

– Chậm đã!

Liễu Thiên Linh đanh giọng cắt đứt ngôn ngữ của Bạch Tích Thiện nói:

– Nếu đây là Bắc Hải thì, Bạch đạo hữu lại có tư cách gì trong này bàn nói. Bản chưởng môn xem ra, Bạch đạo hữu hay là một bên nhìn tốt hơn.

Bạch Tích Thiện mặt liền biến sắc, nói:

– Vị này chính là Chân Linh phái Liễu chưởng môn chứ, quả thật bá đạo mạnh mẽ. Ta sớm nghe nói Chân Linh phái được xưng Bắc Hải đệ nhất, môn phái trương dương bạt hỗ, cần phải biết thiên hạ tu luyện giới này quá lớn, Chân Linh phái người lại coi là cái gì?

Liễu Thiên Linh hừ lạnh một tiếng, nói:

– Chân Linh phải hiển nhiên không dám ở thiên hạ tu luyện giới trương cuồng, nhưng cũng biết Hàn Băng đảo quáng mạch này chính là thuộc về Bắc Hải tu luyện giới. Còn các hạ thuộc Thái Huyên tông tuy là Trung Thổ đại phái, nhưng cũng không có tư cách nhúng tay vào Bắc Hải tu luyện giới của ta. Các hạ nếu quyết ý như vậy, cũng phải hỏi qua Bắc Hải các phái ta có đáp ứng hay không?