Chương 596: Huyền Băng điện nghị sự

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình hướng các phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ ở chung quanh nhìn, phát hiện tu vi mới vừa đột phá đoán đan hậu kỳ Huyền Tuệ, Lý Huyền Như, Trương Huyền Bối, Huyền Châu, Huyền Vũ năm người đều ở trong đó.

Chuyến đi Huyễn Linh thành, Lý Huyền Như, Huyền Châu, Huyền Vũ ba người được thích hợp linh vật, sau đó ở trong Vẫn Lạc đại quần đảo, Thiên Cầm lão tổ lại lấy được hỏa chúc tính cùng Phong chúc tính hai món địa cấp thượng phẩm linh vật. Sau khi trở về, hai món linh vật này tự nhiên đến tay Huyền Tuệ cùng Trương Huyền Bối hai người.

Đáng tiếc chính là Huyền Điền cùng Huyền Tố hai vị chân nhân, tuy nói tu vi tích lũy không ở dưới năm người nơi này, đặc biệt là Huyền Điền chân nhân là đại đệ tử của Thiên Lâm lão tổ, tích lũy để uẩn thâm hậu nhất trong mọi người ở đây, nhưng bất đắc dĩ là không có được Mộc chúc tính địa cấp thượng phẩm linh vật, chỉ đành phải đem ngày tháng mình đột phá đoán đan hậu kỳ áp lại sau này.

Lúc này mười hai chỗ ngồi đã ngồi đầy mười, chỉ còn dư lại hai chỗ ngồi trống.

Lục Bình theo ở sau lưng Huyền Câu chân nhân đi vào trong Huyền Băng điện. Huyền Câu chân nhân thẳng hướng đến bên cạnh Quách Huyền Sơn chân nhân ngồi xuống, mà Lục Bình cũng không khách khí chút nào, sau khi Huyền Câu chân nhân ngồi xuống, cũng ngồi ở trên một ghế ở hàng chót nhất của phái Chân Linh phái. Đến đây, mười hai cái ghế trên tất cả đều ngồi đầy tu sĩ.

Lục Bình ngồi xuống xong, năm chỗ ngồi khác ở dây của Chân Linh phái, các đoán đan hậu kỳ tu sĩ đều thể hiện gương mặt đó là chuyện đương nhiên. Còn những phái khác, các đoán đan hậu kỳ tu sĩ đều có gương mặt kinh ngạc, các phái tu sĩ ngồi dự thính tự nhiên cũng xì xào bàn tán, chẳng biết tại sao tên Chân Linh phái đoán đan trung kỳ tu sĩ này có tài đức gì, không ngờ lại có thể ngồi vào mười hai trên ghế ngồi kia.

Ngay cả Huyền Tuệ, Lý Huyền Như đám người cũng gương mặt ngạc nhiên. Chuyện Lục Bình tham dự Chân Linh phái cao tầng quyết sách, ngay cả bọn họ cũng không biết. Huống chi Lục Bình ẩn giấu tu vi của mình, trong đại điện trừ bốn vị pháp tướng kỳ lão tổ cùng với Quách Huyền Sơn chân nhân phong ấn tu vi, không một người nào có thể khám phá Lục Bình tu vi thật ra thì đã đột phá đoán đan hậu kỳ.

Ngồi ở vị trí đầu, Ngọc Kiếm phái Đồng Kiếm lão tổ thấy mười hai người đến đông đủ, quay đầu hướng về phía Thiên Giang lão tổ bên cạnh nói:

– Thiên Giang huynh, người nếu đã đến đông đủ, vậy liền bắt đầu đi, bất quá vị tiểu hữu này tới chót nhất là người phương nào, vì sao lão phu cũng không biết được?

Thiên Giang lão tổ liếc Lục Bình một cái, nói:

– Tiểu tử này là Thiên Linh sư điệt Cửu đệ tử, Lục Huyền Bình.

– À, thì ra là đại danh đỉnh đỉnh “Thủy kiếm tiên’!

Đồng Kiếm lão tổ mặt hiện vẻ ly kỳ, khiến Lục Bình cảm thấy da đầu tê dại, chỉ nghe Đồng Kiếm lão tổ nói tiếp:

– Không tệ, không tệ, quả nhiên danh sự xuất cao đồ, nói vậy Lục tiểu hữu kiếm thuật tất nhiên là hết sức rất cao rồi.

Đồng Kiếm lão tổ ca ngợi với lời nghe vào được trong tại Lục Bình cũng thay đổi mùi. Ngọc Kiếm phái là Bắc Hải kiếm tu môn phái, nhưng cái danh hiệu “Kiếm tiên ” lại bị mình thu được. Ở thời điểm Đồng Kiếm lão tổ vừa dứt lời, Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được đoán đan hậu kỳ tu sĩ chung quanh dùng ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú ở trên người của mình, hoặc khiêu khích, hoặc không thèm, hoặc miệt thị, hoặc ghen tỵ, hoặc hâm mộ, đủ loại không đồng nhất, đặc biệt là mấy tên Ngọc Kiếm phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ, nhìn về phía Lục Bình với ánh mắt tràn đầy chiến ý.

Lục Bình sợ hết hồn, hắn ngược lại không phải là sợ người khác khiêu chiến. Lúc này hắn tu vi mới vừa tiến cấp đoán đan hậu kỳ, chính là thời điểm lòng tin bạo tăng, không ngừng suy tính đến chừng nào cũng đoán đan tám chín tầng tu sĩ đại chiến một trận, cũng tốt dò xét thực lực thực sự của mình. Nhưng nếu lập tức có nhiều tu sĩ tìm tới cửa như vậy, ngay cả không phải là xa luân chiến, Lục Bình cũng vạn phần không chịu nổi.

Vì vậy Lục Bình vội vàng nói:

– Lão tổ quá khen rồi, ở trước Ngọc Kiếm phái chư vị tiền bối, vãn bối nào dám xưng ‘Kiếm tiên’ hai chữ, bất quá là chư vị đạo hữu thương yêu mà thôi.

Một bên, Sùng Minh phái Tam Minh lão tổ cười nói:

– Đồng Kiếm huynh, ngươi cũng không cần làm loạn thêm, hiện nay Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông đại cử áp tới, bọn ta hay là trước hết nói chánh sự quan trọng hơn.

Đồng Kiếm lão tổ nhìn Lục Bình “Hắc hắc” cười hai tiếng, không nói thêm gì nữa.

Thiên Lô lão tổ thấy như vậy, ho khan một tiếng, nói:

– Lần này sợ là không thể yên thân rồi. Trong phái truyền tới tin tức, Đạo Thắng cùng Đông Cực hai người đã cùng nhau đến Thiên Linh sơn. Thiên Phàm sư huynh cùng Thiên Tuyết sư tỷ, còn có Thiên Linh cùng Thiên Lâm hai vị sư điệt liền không thể động. Hoàn Vũ đảo Đạo Diễn cũng tìm lên Thiên Khang sư huynh. Hoàng Ly đảo bây giờ do Thiên Cầm sư điệt trấn thủ, nghe nói Kim Giao đảo Ngao Sấm gần đây ở Hoàng Ly đảo phụ cận hải vực ra vào, vì vậy Thiên Cầm sư điệt cũng không nhúc nhích được.

Tam Minh lão tổ nhíu mày một cái, nói:

– Lần này các đại môn phái đều động, trừ mấy vị lão tổ coi nhà, những người còn lại đều xuất thủ kiềm chế, Sùng Minh phái ta cùng Đồng Kiếm huynh Ngọc Kiếm phái gần đây cũng đều có các phái lão tổ lấy các loại danh nghĩa tìm tới cửa, hiện nay cũng chỉ có thể có ta cùng Đồng Kiếm huynh hai người chạy tới Hàn Băng đảo này tương trợ mà thôi.

Đồng Kiếm lão tổ sắc mặt cũng có chút trầm ngưng, nói:

– Không sao, nếu là như thế, bọn ta ở Hàn Băng đảo cũng không có hậu viên, đối phương cũng tụ tập năm vị pháp tướng tu sĩ, hơn nữa tất cả đoán đan hậu kỳ tu sĩ, coi như bọn ta có trận pháp dựa vào, muốn đem các phái tu sĩ chặn lại cũng sợ không đủ lực.

Thiên Giang lão tổ lúc này cũng cười nói:

– Đồng Kiếm huynh cũng tính sót một người rồi!

– Cái gì?

Đồng Kiếm lão tố có chút kinh ngạc theo ánh mắt Thiên Giang lão tổ nhìn vào Quách Huyền Sơn chân nhân ở đầu dưới, chợt như hiểu ra vỗ một cái lên đầu của mình, nói:

– Nhìn lão phu trí nhớ gì thế này…, nếu là như thế, hai phe địch ta lực lượng liên kéo gần lại rất nhiều. Lần này bọn ta bảo vệ cái trung hình Linh thạch quáng này cũng không phải là không thể được.

Trong Huyền Băng điện, tất cả đoán đan hậu kỳ tu sĩ cũng không biết mới vừa rồi Thiên Giang lão tổ cùng Đồng Kiếm lão tổ bàn tính là cái điều gì, Đồng Kiếm lão tổ lúc trước còn lộ ra có chút ưu tầm xung xung, thế mà lập tức phảng phất có lòng tin vô cùng vậy.

Tu sĩ có tâm tư cơ mắn tự nhiên có thể xem ra lúc này có thể lây lực một người ảnh hưởng sự thăng bằng công thủ của hai phe địch ta, thì cũng chỉ có pháp tướng kỳ tu sĩ mà thôi.

Chẳng lẽ phái bên mình lần này không ngờ lại còn có một vị pháp tướng kỳ tu sĩ làm hậu viên?

Nếu thật đúng là như vậy, song phương pháp tướng kỳ tu sĩ đều đạt tới năm người, bằng vào trận pháp chi lực, lần này bên phe Chân Linh phải đối chiến có khả năng chiến thắng lớn hơn rất nhiều.

Tam Minh lão tổ suy nghĩ một chút, nói:

– Sợ là sợ đối phương cũng lưu hậu thủ, lời như vậy, phe ta liền sẽ lần nữa đối mặt quẫn cảnh rồi.

Đồng Kiếm lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Đó cũng không phải không khả năng, dù sao thực lực của đối phương vượt qua bọn ta quá nhiều, nêu là từ trong pháp tướng kỳ tu sĩ kiềm chế phe ta của các phái lão tổ chia ra một hai người tới đây tiếp viện, bọn ta liền không chịu nổi.

Thiên Lô lão tổ “ha ha” cười một tiếng, nói:

– Chư vị cứ yên tâm, mặc dù đối phương lưu hậu thủ, bọn ta cũng có nắm chắc đối phó được, trừ phi đối phương thật đúng là muốn bởi vì cái trung bình linh quang mạch này cùng bọn ta chết dập đầu, nếu không lần này tất nhiên sẽ khiến các phái tay không mà về.

Đồng Kiếm lão tổ ánh mắt sáng lên, đang muốn nói gì, lại bị Tam Minh lão tổ một bên lấy ánh mắt ra hiệu ngừng. Thiên Lô lão tổ để ở trong mắt, cùng Thiên Giang lão tổ liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ ra một vẻ dễ dàng và tự tin.

Đang lúc này, ngoài Huyền Băng điện đột nhiên truyền tới tiếng ầm ầm khen hay, người trong điện đua nhau tò mò đem ánh mắt nhìn về phía ngoài Huyền Băng điện.

Thiên Lô lão tố cười nói:

– Xem ra song phương lại bắt đầu trước trận đấu tướng, bọn ta cũng đi ra xem một chút cho náo nhiệt.