Chương 1450: Bắc Hải ma kiếm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mặc dù Thủy Tinh cung trên dưới đã làm đầy đủ phòng bị, sau khi đoàn người Thủy Tinh cung lần nữa đi về phía trước, lập tức có Thủy Tinh cung tu sĩ lại bị tập sát vẫn lạc. Một lần này có hai người bị tập sát, nhưng vẫn lạc là hai tên Tử Phù các pháp tướng sơ kỳ tu sĩ theo Thủy Tinh cung cùng hành động.

Mà lần này hai vị Thủy Tinh cung đại tu sĩ Nguyễn Phì lão tổ cùng với Nguyên Tề lão tổ rốt cục bắt được tung tích của hung thủ, lại chỉ thấy một vị thanh niên hơn hai mươi tuổi một thân áo đen thân hình chợt lóe rồi biến mất. Hai vị đại tu sĩ đang định xuất thủ đuổi chặn, trong thần niệm lại biến mất tung tích của hắn.

Ba ngày sau, Nguyên Tề lão tổ bị thích khách nọ đánh lén bị thương nặng, lần nữa chấn động toàn bộ Đông Hải tu luyện giới. Bởi vì lần này Nguyên Phì lão tổ một mực cũng đã từng một lần nhằm vào tu sĩ hành thích, khi đó mới phát hiện người hành thích chỉ là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ thôi.

Nguyên Phì lão tổ cùng tu sĩ áo đen từng có giao thủ ngắn ngủi. Tuy nhiên tu sĩ áo đen hiển nhiên không nguyện làm nhiều đeo bám cùng lão ta, phần nhiều là vừa chạm vào lập tức lui. Nguyên Phì lão tổ mặc dù thành công đả thương người đó, nhưng cuối cùng vẫn khiến cho người đó thành công chạy trốn dưới sự đuổi giết của lão.

Thủy Tinh cung lần này một nhóm chín người, hai vị đại tu sĩ, ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng với bốn vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Trong ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ có hai người một người là Tử Phù các tu sĩ, một vị là Phong Lôi đảo tu sĩ, bốn vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ thì không có một Thủy Tinh cung đệ tử, lần này nhân mã khí thế hung hăng đánh giết về phía Bắc Minh cựu địa.

Nhưng không chờ tới lúc bọn họ chỉnh hợp Bắc Minh cựu địa liền bỏ ra giá cao bốn người vẫn lạc hơn nữa một vị đại tu sĩ bị thương nặng. Cuối cùng ngay cả Vẫn Lạc bí cảnh cũng không tới liền hội lưu lưu rút lui trở về Thủy Tinh cung.

Một trận đánh này Thủy Tinh cung lại gặp bị thương nặng, mà tên thích khách áo đen tu sĩ cũng rất nhanh sau đó bị người xác nhận thân phận. Chính là ma kiếm Ân Thiên Sở của Bắc Hải Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba, đã từng cùng Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên trở thành “Một tiên một ma”.

Ân Thiên Sở thật ra thì ở Cửu Huyền lâu cuộc chiến đi qua đã có chút thanh danh trong hậu khởi chi tú của tu luyện giới. Dù sao năm đó gã cũng là sự tồn tại có thể tiến vào Cửu Huyền lâu chiến công bảng trước năm mươi tên.

Lúc ấy sĩ của các phái có thể thượng bảng không một người không phải là tuấn ngạn nhất thời. Hôm nay mỗi người là tài lương đống của tông môn. Huống chi vị yêu nghiệt thứ nhất của chiến công bảng càng thêm cùng gà phân chúc đồng môn, hiển nhiên cũng chịu càng nhiều chú ý hơn. Như vậy muốn chứng thật thân phận của người tập sát Thủy Tinh cung tu sĩ không quá khó khăn.

Trận đánh này cũng có thể xem là một trận đánh để Ân Thiên Sở chứng thật thực lực của mình với toàn bộ tu luyện giới. Dựa vào đã từng cùng Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên vang danh, ma kiếm Ân Thiên Sở trong lúc nhất thời ở tu luyện giới cũng tính là danh tiếng vang xa. Sau đó Thủy Tinh cung thứ hai đích truyền Lý Thế Càn liền thanh xưng muốn đi Bắc Minh cựu địa lãnh giáo ma kiếm của Chân Linh phái.

Sau khi tin tức truyền về Trung Thổ, Lục Bình cười nói:

– Có Thiên Sở sư đệ uy hiếp Vẫn Lạc bí cảnh, Bắc Minh cựu địa, lại có Tiêu Dao các, Liệt Thiên Kiếm phái diều tương hộ ứng, nói như thế, chủ trì cuộc chiến Thương Hải tổng diệt phái lúc ấy là Khương Thiên Lâm sư bá rồi.

Xích Luyện Anh kinh ngạc hội:

– Chẳng lẽ huynh không lo lắng sao? Ân Thiên Sở dù sao chẳng qua là pháp tướng trung kỳ tu sĩ thôi. Lý Thế Càn là Thủy Tinh cung thứ hai đích truyền, điển hình pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Ân Thiên Sở sẽ là đối thủ của hắn sao?

Lục Bình cười đáp:

– Nếu Thiên Sở sư đệ không muốn lộ diện, chính ta muốn tìm được gã cũng khó! Lý Thế Càn thực lực tuy mạnh, nhưng cũng chưa chắc mạnh ngoại hạng. Hai người một sáng một tối, Thiên Sở sư đệ vốn chiếm tiện nghi địch sáng ta tối, hơn nữa gã thiên tính tĩnh tạo tàn nhẫn, chưa chắc sẽ thua thiệt. Hai người đeo bám nhiều nhất chính là bất phân thắng phụ. Thiên Sở sư đệ hơi thua hạ phong thôi.

Trong lúc Ân Thiên Sở ở Đông Hải lộ ra uy danh lớn, Chân Linh phái phái ra bảo thuyền, tập trung mười bảy vị pháp tướng tu sĩ, trong đó bao gồm bảy vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, dẫn năm trăm đoán đan tu sĩ vây công Thương Hải tông đạo tràng.

Trận chiến này Chân Linh phái cơ hồ tập trung toàn bộ tông môn sáu bảy thành chiến lực. Sau khi công phá Thương Hải tông hộ phái đại trận, cùng Thương Hải tông dư nghiệt ngoan cố kháng cự triển khai chém giết cuối cùng.

Lúc này Thương Hải tông pháp tướng tu sĩ không ngừng bị Chân Linh phái xâm lấn vây công chỉ còn lại sáu người, chống lại phía Chân Linh phái mười bảy vị pháp tướng lão tổ hiển nhiên không chút phần thắng. Sáu vị pháp tướng tu sĩ toàn bộ bị giết.

Thương Hải tông cuối cùng ý đồ noi theo Phi Linh phái, khai ích tông môn cấm đoạn đại trận cùng Chân Linh phái đồng quy vu tận. Không ngờ cuối cùng bởi vì Chân Linh phái một loạt chuẩn bị trước hội chiến cuối cùng mà lực chưa như mong đợi. Tông môn cấm đoạn đại trận khai ích cuối cùng bị Khương Thiên Lâm lấy bảo thuyền khắc chế.

Sau trận chiến này, Thương Hải tông ở Bắc Hải tu luyện giới truyền thừa hơn vạn năm cũng từng hiển hách nhất thời bị Chân Linh phái diệt môn. Tuy nhiên Chân Linh phái cuối cùng cũng bỏ ra giá cao gồm một vị pháp tướng tu sĩ vẫn lạc, ba người trọng thương, năm trăm đoán đan tu sĩ cuối cùng còn dư lại chừng bốn trăm, tổn thất không thể bảo là không thảm trọng.

Nhưng mà hết thảy so với thu hoạch cuối cùng cũng lộ ra không đáng nhắc tới. Thương Hải tông diệt, toàn bộ Bắc Hải bao gồm Huyền Linh phái bên trong, không một người nào một phái nào dám có chút nghi ngờ đối với địa vị của Chân Linh phái hôm nay.

Sau khi tiêu diệt Thương Hải tông, khiến cho Chân Linh phái khống chế hải vực thực tế ở Bắc Hải tu luyện giới nhất cử tăng trưởng gần bốn thành. Vốn dĩ ba mươi sáu tòa trung hình đảo tự dưới quyền hiện giờ đã gia tăng đến bốn mươi chín tòa, hơn nữa còn có hai tòa đại hình đảo tự đối diện nhau trên biển vốn là đạo tràng của Thương Hải tông, đã tiếp cận trung hình đảo tự, Chân Linh phái thực tế chưởng khống tới năm mươi mốt tòa đảo.

Số lượng hòn đảo gia tăng, phạm vi thế lực phát triển không thể nghi ngờ sẽ vì Chân Linh phái tương lai cung cấp tư nguyên tu luyện càng phong phú hơn, cùng dưỡng càng nhiều tu sĩ tiến hành tu luyện hơn..

Sau khi Thương Hải tông phá hủy, tu sĩ cuối cùng của Thương Hải tông mặc dù cố gắng hủy diệt tài lực cuối cùng của Thương Hải tông lưu lại, nhưng phần lớn vẫn bị Chân Linh phái cứu chữa cũng như cướp lấy chuyển về Thiên Linh sơn. Những thứ đồ đó có thể nói là bao la vạn tượng, Thương Hải Tông dù sao cũng là tông môn truyền thừa hơn vạn năm. Nếu không phải trong lúc đó đã từng có qua ba ngàn năm chia rẽ, tài lực tông môn của họ thậm chí còn mạnh hơn so với Chân Linh phái trước khi chưa tấn thăng đại hình tông môn.

Linh tài, linh thảo, quáng mạch, linh viên, pháp bảo, đan dược, phù lục, công pháp, thần thông, bí thuật, động thiên vân vân vân vân, trận chiến này Chân Linh phái thu hoạch đủ để gia tăng trăm năm để uẩn của bọn họ.

Đặc biệt là mấy cái đại hình linh mạch từ Thương Hải tông đạo tràng dẫn dắt mà đến, càng thêm làm linh mạch của Thiên Linh sơn sinh ra biến đổi lớn. Linh quang trụ nồng đặc giống như thực chất vậy từ đỉnh Thiên Linh sơn xông thẳng lên trời, cuối cùng đụng vào thiên mặc của hộ phái đại trận tạo nên tầng tầng chấn động, rồi sau đó phiêu tán ở bốn phương tám hướng của Thiên Linh sơn. Toàn bộ độ dày linh khí của Thiên Linh Sơn đạt tới một mức hoàn toàn mới.

Cự hình linh mạch, từ sau khi năm đó Phi Linh phái diệt phái, Phi Linh đảo chìm mất, ba bốn ngàn năm qua Bắc Hải không một nhà tông môn có cự hình linh mạch nữa. Hôm nay, Chân Linh phái rốt cục lần nữa có một cái cự hình linh mạch.

Vô luận lúc nào, cuộc chiến diệt phái đều có thể được cho là đại sự của tu luyện giới. Huống chi Thương Hải tông làm một nhà trung hình tông môn, cho dù thân ở Bắc Hải ít nhiều cũng có chút danh tiếng.

Thương Hải tông diệt phái cuộc chiến có thể được cho là một trận đánh của Chân Linh phái trù mưu đã lâu. Trận chiến này đi qua, thực lực của Chân Linh phái ở Bắc Hải cao hơn một tầng lầu. Mà trận chiến này từ đầu đến cuối đều chưa từng có Lục Thiên Bình tham dự cũng làm cho cả tu luyện giới thấy rõ ràng Chân Linh phái lộ ra thực lực trong cuộc chiến diệt phái.

Quá trình cuộc chiến diệt phái của Chân Linh phái cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Vô luận là Thủy Tinh cung, hay Thái Huyền tông, Ngũ Hành tông, đều đã từng cố gắng can thiệp. Tuy nhiên do đám đồng minh gồm Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông, Liệt Thiên Kiếm phái tiếp viện nên nhất nhất hóa giải, bắt đầu từ chỗ của Tử Dương cũng đều truyền đến tin tức thành viên Lục Thiên Bình. Dù sao Hà Tây Phi Lương sơn đấu kiếm, Lục Bình đón đỡ một kiếm của Tiêu Bạch Vũ, cứu xuống Tạ Thiên Dương thiên phú tiềm lực để nhất trong lớp tu sĩ đời thứ ba của Tử Dương cung, nhân tình này Tử Dương cung nhất định phải nhận, cũng nhất định phải trả!

– Trận chiến này đi qua, thực lực địa vị của Chân Linh phái toàn bộ tu luyện giới đã không còn ngu ngốc, như vậy kế tiếp Chân Linh phái cũng phải đi vào một thời kỳ cấp tốc lớn mạnh.

Xích Luyện Anh lưu chuyển đôi mắt đẹp, hỏi:

– Cầm cô cô sau khi từ Đông Hải trở về tham gia cuộc chiến tiêu diệt Thương Hải tông liền bế quan, có phải nói bổn phái sắp thêm một vị đại tu sĩ nữa hay không?

Lục Bình ngớ ngẩn, đáp:

– Cũng đúng là có thể. Thiên Cầm sư thúc hôm nay chưởng khống vật ấy cũng lấy được nó thừa nhận, tất nhiên có thể từ trong đó lĩnh ngộ một hai. Bà ta có tài lực này, cũng đúng là nên chuẩn bị cho gọi lôi kiếp lần thứ hai.

Xích Luyện Anh nháy mắt một cái, hỏi:

– Rốt cuộc là vật gì?

Lục Bình cười cười, đáp:

– Khai thiên chi vật.

Chớp mắt Lục Bình trong Doanh Ngọc chiểu trạch lại đợi một năm. Một ngày nọ cũng đột nhiên cầu thông không gian bí thuật nhận được một mật tin. Sau khi xem xong, Lục Bình đã im tiếng biệt tích suốt hai năm ở tu luyện giới rốt cục ra khỏi Doanh Ngọc chiểu trạch đi về phía nam.

– Hà Tây Phi Lương sơn đấu kiếm vãn bối có nhiều đắc tội, kính xin tiền bối chớ trách. Không biết tiền bối thương thế hôm nay đã thật tốt chưa?

Vẫn như cũ ở Cửu Huyền sơn ngoài Cửu Huyền lâu, Lục Bình gặp được Tiêu Bạch Vũ, Thất Phiến, Mãn Nguyệt ba vị Thuần Dương tu sĩ.

Tiêu Bạch Vũ khoát tay áo một cái, đáp:

– Ban đầu ngươi từng có nói có lẽ sẽ xuất thủ, hơn nữa ban đầu nếu không phải ngươi âm thầm tương trợ Kiếm Phi thoát khốn, sợ rằng Liệt Thiên Kiếm phái cũng liên lụy tánh mạng của một đệ tử đích truyền, chuyện này qua rồi đừng đề cập nữa. Lão phu hôm nay thương thế cũng coi là khỏi hắn, tuy nhiên lúc này còn phải xem thương thế của ngươi như thế nào? Ha ha, ngươi có thể lập tức hấp dẫn nhiều cừu hận như vậy, chính lão phu cũng tự than thở chẳng được thể.

Mãn Nguyệt lão tổ liền nói:

– Mỗi một lần bọn ta đều suy đoán ngươi đủ cao, nhưng mỗi một lần ngươi đều có thể cho thấy thực lực tài lực làm người ta tươi sáng. Thực lực địa vị hôm nay của tiểu hữu như cũ trên Thuần Dương tu sĩ bình thường rồi.

Lục Bình không dám xưng nói gì, cười nói:

– Tiền bối nói đùa, vãn bối một thân bị thương phải dưỡng suốt hai năm.

Thất Phiến lão tổ lại cười nói:

– Tốt lắm, nếu hai người các ngươi đều không gì đáng ngại, như vậy chuyện Cửu Huyền lâu phải nhanh chóng rồi.

Lục Bình sửng sốt, nói:

– Thế nào? Chuyện này không giống chuyện nhỏ. Vãn bối đề nghị thận trọng cho thỏa đáng, lúc này sự quan trọng đại, ổn thỏa là trên hết.

Một lời của Lục Bình, ba người còn lại toàn bộ có chút yên lặng. Lục Bình lúng túng cười một tiếng, nói:

– Vãn bối có gì chưa cân nhắc chu toàn không, kính xin ba vị tiền bối chỉ giáo.

– Chỉ giáo không dám nhận! Bọn họ chẳng qua là đang hâm mộ ngươi hâm mộ người trẻ tuổi, ban đầu bọn họ cũng từng hâm mộ Tiêu mỗ tới như vậy. Nhưng hôm nay Tiêu mỗ thậm chí có thể trước bọn họ một bước rời khỏi phương thế giới này.