Chương 1184: Thiên cơ lưu sa (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Tam Thanh Chân Đồng” nguyên vốn chính là thần thông diệu pháp được Viên đạo nhân truyền xuống khi xưa. Ngay cả Chân Linh phái đều có thể tình cờ lấy được “Ngọc Thanh Chân Đồng” nhất mạch truyền thừa trong đó, thân là Viên Đạo Nhân đích truyền huyết duệ, Linh Minh Cự Viên nhất tộc có tất cả truyền thừa của “Tam Thanh Chân Đồng” ba mạch cũng không thấy kỳ quái.

Nhưng mà sau khi Viên Long xác định Lục Bình vỗ lên một bát nhìn qua giống như là cát mịn, trên thực tế lại thời thời khắc khắc vật lưu chuyển trong bát ngọc chính là Thiên Cơ Lưu Sa Thiết, trong lòng của Viên Long nhất thời giống như bị móng vuốt của lão thử nạo vét vậy, bắt tai nạo tại một khắc cũng không được an sinh, đảo quanh một bát bảo vật trong lòng bàn tay của Lục Bình, lúc này Viên Long mới có thể toát ra bản tính của Viên Hầu nhất tộc rồi.

Lục Bình lại cười đáp:

– Chính là Thiên Cơ Lưu Sa Thiết, vật này cũng là tại hạ tình cờ đoạt được, nhưng mà nó cũng không có chỗ dùng lớn cho Lục mỗ. Nếu Viên huynh dùng, vật này chính là trao cho Viên huynh.

Một bát Thiên Cơ Lưu Sa Thiết này chính là bảo vật Lục Bình đoạt được từ trên người Nam Ngọc lão tổ. Vật này tuy là kim chúc tính linh tài, nhưng lại giống như nước lưu tán chung quanh vậy, chính là thiên địa linh trân tu luyện giới có thể gặp mà không thể cầu, càng là vật yêu thích nhất của Linh Minh Cự Viên nhất tộc đoán chế bản mệnh linh bảo của mình.

Bình thường bản mệnh bảo vật của Linh Minh Cự Viên nhất tộc chỉ cần một chút xíu Thiên Cơ Lưu Sa Thiết, lập tức có thể khiến cho bảo vật nhà mình rất nhiều biến hóa. Trước mắt, một bát Thiên Cơ Lưu Sa Thiết được Lục Bình đưa cho Viên Long nếu là sử dụng tiết kiệm theo như lúc xưa, đủ dùng để đoán chế bổ túc bảo vật cấp bậc năm ba cây linh bảo, hiện tại đã hoàn toàn đưa hết cho mình Viên Long rồi.

Viên Long thần sắc ngẩn ra, liền vội vàng khoát tay nói:

– Không thể, không thể được! Vật này chính là thiên địa linh trần, là vật có thể gặp không thể cầu, lão Viên ta cũng không thể thu!

Lục Bình nghiêm sắc mặt, đáp:

– Viên huynh, ta và huynh cũng coi là nhất kiến như cố, quà tặng giữa bằng hữu ở đâu ra đạo lý cự tuyệt chứ. Huống chi lúc trước huynh đã mời ta uống hầu nhi tửu thiên hạ vô song, tại hạ đưa huynh một bát Thiên Cơ Lưu Sa Thiết chính là trả lễ lại. Nếu huynh cự tuyệt, chẳng lẽ là không nhận Lục mỗ người bạn này hay sao?

Viên Long sững sờ một chút, lúc này mới nói:

– Không phải là đạo lý này, Thiên Cơ Lưu Sa Thiết nhưng… Ai ai, cẩn thận a!

Viên Long còn chưa nói hết lời, liền thấy Thiên Cơ Lưu Sa Thiết trong lòng bàn tay Lục Bình đã bay tới hắn. Viên Long cuống quít thận trọng tiếp nhận cái bát ngọc này, chỉ sợ làm Lưu Sa Thiết bên trong tràn ra chút xíu.

Lục Bình nói:

– Viên huynh không cần nói nhiều, Thiên Cơ Lưu Sa Thiết là của huynh rồi, nếu không chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không làm!

Viên Long dùng sức gãi gãi đầu, nhìn một bát Thiên Cơ Lưu Sa Thiết trong tay muốn cự tuyệt, nhưng lại thật không bỏ được, vì vậy tựa hồ hạ quyết tâm vậy, ở đầu phía sau lấy ra một vò hầu nhi tửu trước đó, đáp:

– Lục huynh, nói thật, Thiên Cơ Lưu Sa Thiết lão Viên ta đánh lòng dạ mà trong muốn, nhưng ta cũng không có thể nhận không bảo bối này của huynh. Cái vò hầu nhi tửu còn dư lại này huynh cũng chỉ có chế, ngày sau lưu lại ban thưởng môn hạ con em cũng tốt.

Lục Bình cười “ha ha” một tiếng, nói:

– Được rồi, Lục mỗ nhận lấy vật này, hầu nhi tửu cũng là thiên hạ linh trần, chưa chắc kém so với Thiên Cơ Lưu Sa Thiết đó.

Viên Long trong lòng hiểu, mặc dù hầu nhi tửu cũng coi như thiên địa kỳ trân, chỉ cần Linh Minh Cự Viên nhất tộc tồn tại, dù cho hầu nhi tửu sản xuất ít, nhưng cũng có thể làm được tới cuồn cuộn không dứt. Còn Thiên Cơ Lưu Sa Thiết đúng thật chính là có thể gặp mà không thể cầu rồi.

Tướng quân trước của Viên Phá Không tại sao có thể trở thành đứng đầu bốn đại tướng quân của Linh Minh Cự Viên nhất tộc?

Đó cũng bởi vì Viên Phá Không năm đó được một đoàn Thiên Cơ Lưu Sa Thiết từ trong tay của Tiêu Bạch Vũ, chú thành linh bảo Huyễn Ảnh Côn. Lúc ông ta hỗn chiến cùng với ba vị tướng quân Linh Minh Cự Viên nhất tộc, không ngờ lại có thể làm được lấy một địch tam mà toàn thân thối lui.

Đương nhiên, vì thế Viên Phá Không nghe nói cũng bỏ ra giá cao không nhỏ, bị Tiêu Bạch Vũ một đường truy sát đánh cho thảm lại càng thảm. Cuối cùng ông ta không chịu nổi thảm hại trốn về Bắc Băng nguyên, hai người từ đó về sau cũng xem như là kết liễu oán.

Viên Long trong lòng hơi trầm ngâm, lúc này mới nghiêm mặt hỏi Lục Bình:

– Lục huynh, lúc trước uống cùng huynh, tựa hồ nghe nói Lục huynh thủ hạ chính là linh bảo phỏng chế Càn Khôn Bảo Đỉnh chuẩn bị muốn độ lôi kiếp lần thứ hai đúng không?

Trong lòng Lục Bình khẽ động, cũng thu liễm nụ cười đáp:

– Không sai, những năm gần đây Linh Lung cũng tích góp đủ từng tí một tài lực rồi, xem ra nắm chắc không nhỏ vượt qua lôi kiếp lần thứ hai. Thế nào, Viên huynh phát hiện có gì không ổn sao?

Càn Khôn Bảo Đỉnh trong tay Viên Đạo Nhân điều tiết khống chế linh mạch của thiên hạ, làm một trong khai thiên Lục Đại Thần Khí, Linh Minh Cự Viên nhất tộc với tư cách Viên Đạo Nhân đích truyền huyết duệ, nếu là có hiểu biết về Càn Khôn Bảo Đỉnh, đó cũng hết sức bình thường.

Quả nhiên, Viên Long gật đầu, đáp:

– Linh Lung bảo đỉnh của Lục huynh tích lũy tài lực đích xác thâm hậu, muốn vượt qua lôi kiếp lần thứ hai đương nhiên vấn đề không tính là quá lớn. Chỉ là nếu lúc đó Linh Lung vượt qua lôi kiếp, công hiệu điều tiết khống chế ngưng tụ linh mạch căn bản nhất của nàng cũng chỉ là tăng trưởng tối đa chừng gấp đôi so với thời gian vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp mà thôi. Càn Khôn Bảo Đỉnh điều tiết khống chế linh mạch của thiên hạ, vật phỏng chế này cho dù là không so được nguyên vật, nhưng thực sự kém quá xa.

Lục Bình thầm nghĩ quả thực thì có kỳ hoặc, vội vàng nói: D

– Xin Viện huynh chỉ dạy ta!

Viên Long lắc đầu đáp:

– Chưa dám nói là dạy, chỉ là nhắc nhở Lục huynh mà thôi!

– Sở dĩ Càn Khôn Bảo Định có thể đủ điều tiết khống chế cùng với hội tụ linh mạch của thiên hạ, một nguyên nhân rất trọng yếu ở chỗ trong Càn Khôn Bảo Đỉnh tựa hồ còn có một món vật trấn áp. Món bảo vật này có thể làm cho bảo đỉnh phát huy tới cực mạnh công hiệu ngưng tụ cùng với điều tiết khống chế linh mạch. Lúc Càn Khôn Bảo Đỉnh hội tụ linh mạch của thiên hạ, phải triệt để đem linh mạch ngưng tụ thành một cái ẩn nấp trong địa mạch mà không tán loạn, lại cần bảo vật trong đỉnh trấn áp cũng như ngưng tụ thành hình. Bằng không lấy uy năng hiện nay của Linh Lung Tửu Đỉnh, điều tiết khống chế, ngưng tụ loại tiểu hình hoặc giả là vị hình linh mạch coi như thuận buồm xuôi gió, nhưng muốn ngưng tụ thành hình một cái cỡ trung hình linh mạch, thì Linh Lung vượt qua lôi kiếp lần thứ hai cũng chưa chắc có thể làm được.

Lục Bình không rõ hỏi:

– Viên huynh, thế nhưng Linh Lung đã từng giúp ta điều tiết khống chế qua đại hình linh mạch, nếu là lúc đó qua lôi kiếp lần thứ hai, xem ra đơn độc điều tiết khống chế một đạo đại hình linh mạch đương nhiên cũng có thể làm được chứ?

Trên thực tế Linh Lung đầu chỉ điều tiết khống chế qua một cái đại hình linh mạch, trên núi Phi Linh, Linh Lung thậm chí giúp Lục Bình một hơi điều tiết khống chế bảy cái đại hình linh mạch đến giúp hắn đánh vào pháp tướng kỳ.

Viên Long cười cười đang muốn giải thích, không ngờ lúc này Linh Lung nhảy ra ngoài từ phía sau Lục Bình, nói:

– Hắn nói rất đúng, điều tiết khống chế cùng ngưng tụ linh mạch thành hình cũng không là một chuyện.

Hiển nhiên Lục Bình sẽ hiểu Linh Lung thực sự tán thành Viên Long nói, nhưng mà vẫn còn có chút không rõ, chỉ phải đem ánh mắt hỏi thăm nhìn về Viên Long.