Chương 1320: Đứng đầu bảng chi tranh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một nhóm chín vị pháp tướng tu sĩ của Chân Linh phái kể cả một vị Thân Ngoại Hóa Thân không kém gì pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng kéo tới Thiên Huyền tông trú địa.

Vào lúc Tiêu Bạch Vũ lấy Khai Thiên Kiếm Thuật lấy một địch hai, cố gắng chia ra kiềm chế hai con Thiên Ma của ma la đại quân, sau đó Thất Phiến lão tổ xuất thủ nhất cử đánh vỡ sự thăng bằng của song phương, lại có một đạo khí tức quỷ dị bạo khởi trong bầy ma la. Một con Thiên Ma cuốn lên hắc vụ sâm sâm che đậy nửa bên bầu trời vọt tới Tiêu Bạch Vũ!

Con Thiên Ma thứ ba, bên trong ma la đại quân không ngờ lại còn ẩn giấu con Thiên Ma thứ ba!

Không biết sao, Lục Bình lập tức nghĩ tới Tử Dương cung doanh bàn đại chiến trước đó, cũng bởi vì một con Thiên Ma đột nhiên xuất hiện mà khiến cho doanh bàn ở đỉnh núi của Tử Dương cung thất thủ, sau đó lại không thể không bỏ qua một tòa doanh bàn trên miệng một vách núi khác.

Xa xa nhìn ma la đại quân vọt tới Thiên Huyền tông trú địa như thủy triều, Lục Bình nhíu mày một cái, thầm nói: ma la đại quân giằng co cùng Thiên Huyền tông trú địa tựa hồ phải hùng hậu nhiều hơn so với trước đây Hạ Hầu Vô Thương giảng thuật. Chẳng lẽ ma la đại quân cũng biết tiếp viện!

Nghĩ tới đây ánh mắt của Lục Bình sáng lên, một đội ma la lúc trước bị Chân Linh phái, Ngũ Hành tông cùng với Vũ Văn thế gia liên thủ tiêu diệt có lẽ chính là một cỗ ma la đại quân muốn tăng viện bên ngoài Thiên Huyền tông trú địa. Chẳng qua không biết rốt cuộc có bao nhiêu ma la tăng viện, những ma la đội ngũ khác trên đường tăng viện có bị đánh chặn đường hay không?

Nhưng con Thiên Ma thứ ba xuất hiện cũng không khiến cho Thiên Huyền tông trú địa xuất hiện bất kỳ hỗn loạn. Trong hai tiếng nổ gầm liên tiếp, hai con bưu hổ bên sườn có hai cánh vọt ra từ Thiên Huyền tông trú địa, con Thiên Ma xông về Thất Phiến lão tổ tức thì bị cản lại.

Nhưng hai con bưu hổ vẫn chưa đủ để đối kháng một con Thiên Ma. Ngay vào lúc này, một tiếng kêu to bén nhọn giữa bầu trời, một con cự ưng đỏ như màu máu từ trên trời giáng xuống, một đôi móng nhọn muốn xuyên thấu phệ hồn hắc vụ, chộp tới đỉnh đầu Thiên Ma.

Cô Ưng! Con cự ưng đỏ như màu máu từ trên trời giáng xuống tất nhiên có huyết mạch của Cô Ưng nhất tộc!

Trên lưng của cự ưng, Ngự Thú Linh tông Thuần Dương tu sĩ Phùng Lục đang mặt không vẻ gì đứng phía trên. Chính vào lúc đó, phệ hồn hắc vụ khổng lồ đột nhiên xuất hiện hai đạo tuyền qua. Hai đạo đầu thương màu đen do phệ hồn hắc vụ hình thành bay vụt tới bụng của cự ưng.

Phùng Lục lão tổ khẽ biến, trong tay nhanh chóng bấm lên một đạo pháp quyết ấn một cái dưới chân huyết ưng. Nguyên vốn cự ưng đáp xuống đột nhiên bay thẳng lên, mà hai cái móng nhọn tìm tòi về phía trước, nhất cử xé nát hai thanh đầu thương do phệ hồn hắc vụ hình thành. Nhưng hai đạo phệ hồn hắc vụ sương mù nhỏ không thể tra còn dọc theo móng nhọn của huyết ưng vào hết thân mình của nó, khiến cho hai con mắt của huyết ứng nguyên vốn chính là đỏ như màu máu càng nhiều một tầng lệ khí.

Hai đầu bưu hổ một trái một phải vọt lên, phối hợp cùng Phùng Lục lão giá ngự huyết tương giữa không trung. Con Thiên Ma tức thì bị chặn. Chẳng qua là Phùng Lục lão tổ tựa hồ từ trước lui về phía sau đấu pháp cùng con Thiên Ma đều lộ vẻ cẩn thận.

Tu luyện giới sớm có truyền thuyết, Huyết Ma La phệ hồn thần thông đối với Ngự Thú Linh tông ngự thú thần thông có tác dụng khắc chế cực lớn. Phùng Lục lão tổ ở tu luyện giới thanh danh hiển hách, chính là giáo giáo giả trong Thuần Dương tu sĩ. Hôm nay tranh đấu cùng Thiên Ma lại có vẻ cẩn thận như vậy, không ung dung như Tiêu Bạch Vũ, cũng không mạnh mẽ bá đạo như Thất Phiên lão tổ, dường như cũng ấn chứng loại thuyết pháp này.

Nhưng bất kể nói thế nào, Phùng Lục lão tổ xuất hiện làm toàn bộ Thiên Huyền tông tinh thần tăng nhiều. Mà sự xuất hiện của ông ta cũng vì Thất Phiến lão tổ tranh thủ đến đầy đủ thời gian. Thất Phiến lão tổ sau khi tiện tay diệt sát mấy trăm con ma la Thất Phiên hợp nhất, thừa dịp ba con Thiên Ma bị đeo bám ngay lúc đó, liên tiếp chém giết hai con A Tu La.

Hai con Thiên Ma bị Tiêu Bạch Vũ lấy một địch hai miễn cưỡng chế trụ rốt cục có một con tránh thoát sự trói buộc của Khai Thiên Kiếm Thuật, lần nữa phóng tới Thất Phiến lão tổ.

Ba vị Thuần Dương, ba con Thiên Ma, thế cục của chiến trường tựa hồ lại một lần nữa lọt vào giằng co. Nhưng Thiên Huyền tông trong sự phản công đột nhiên phát khởi thành công dẫn đầu chém chết hai con A Tu La còn tranh thủ đến một ít chủ động. Thiên Huyền tông tu sĩ cùng Liệt Thiên Kiếm phái tu sĩ tới trợ giúp dẫn đầu đánh ra. Năm sáu vị đại tu sĩ thừa dịp giết lung tung vào bên trong ma la đại quân, lúc những A Tu La khác tiến lên làm hết sức chém giết ma la cao cấp ẩn giấu trong ma la đại quân.

Theo sát phía sau chính là Thiên Huyền tông cùng với Liệt Thiên Kiếm phái mười tám vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, và hai ba mươi vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Một nhóm lực lượng này đánh bất ngờ khiến cho ma la đại quân nhất thời lâm vào hỗn loạn. Thậm chí ma la đại quân chậm rãi lui về phía sau.

Mà sau pháp tướng tu sĩ, hai ba trăm tên đoán đan kỳ tu sĩ tạo thành mấy đạo binh đại trận chậm rãi đẩy tới về trước, trở thành một đạo chiến tuyến cuối cùng, triển khai diệt giết ma la lớn nhỏ không có ma la cao cấp chỉ huy.

Toàn bộ chiến trường dưới Thiên Huyền tông cùng với Liệt Thiên Kiếm phái bất đồng phẩm cấp tu sĩ tầng tầng cắt tỉa lộ ra trật tự tỉnh nhiên, mà ngược lại phe ma la đại quân dưới hai phái tu sĩ chèn ép cũng lui dần từng bước.

Ngay vào lúc này, từ phương hướng đông nam của ma la đại quân sáng lên mấy chục đạo độn quang. Khánh Ly lão tổ một mình đi trước, dẫn mười mấy tên Thiên Huyền tông cùng với Ngự Thú Linh tông pháp tướng tu sĩ xông vào bên trong ma la đại quân.

Sự xuất hiện của một cỗ lực lượng này mặc dù cũng không như hai phái tu sĩ chính diện đột tiến, nhưng dưới sự hội hợp của họ đủ khiến cho ma la đại quân càng thêm hỗn loạn, thậm chí dần dần xuất hiện hiện tượng đại bại cục bộ.

Lục Bình mắt thấy ma la đại quân sau khi thoát khỏi ba con Thiên Ma dẫn dắt, dưới Thiên Huyền tông cùng với Liệt Thiên Kiếm phái có dự mưu tầng tầng bức ép đã bắt đầu lâm vào hỗn loạn, vì vậy nói:

– Trận chiến này huyền niệm đã không nhiều lắm, chúng ta cũng ra tay đi. Nếu không chiến công lần này sẽ bị Thiên Huyền tông, Liệt Thiên Kiếm phái cùng với Ngự Thú Linh tông ba nhà chia nhau hầu như không còn.

Lưu Thiên Viễn chần chờ một chút, hắn cũng không nhận ra được ma la đại quân có dấu hiệu đại bại, nói:

– Có nên chờ thêm chút nữa hay không, đợi đến sau khi ma la đại quân hoàn toàn đại bại bọn ta sẽ xuất thủ, như vậy nắm chặt lớn hơn một chút!

Thần niệm của Lục Bình vượt xa người khác, lại có Quái Vân Phàm thủ hộ. Mặc dù phạm vi của mảnh chiến trường phố khai chừng mười mấy dặm, các loại phệ hôn thần thông bên trong phạm vi đó tung hoành tứ ngược khiến cho tuyệt đại đa số tu sĩ không dám vào lúc này dựa vào thần niệm thăm dò toàn bộ cục thế của chiến trường. Nhưng điểm này đối với Lục Bình mà nói lại hoàn toàn không thành vấn đề. Đám người Lưu Thiên Viễn lại chỉ có thể dựa vào ánh mắt của mình để phán đoán, khó tránh khỏi không cách nào chú ý tới một ít chi tiết chỉ có thần niệm mới có thể thăm dò.

Chính bởi vì như vậy, Lục Bình cũng phải nắm vững thấu triệt thế cục trên chiến trường hơn so với bọn họ, nghe vậy lắc đầu nói:
– Đừng quên Lâm Vũ tiền bối đến bây giờ vẫn không xuất thủ. Một khi Lâm Vũ tiền bối xuất thủ đánh lén, ba con Thiên Ma tất nhiên có một con phải vẫn lạc, nếu là chờ Thuần Dương lão tổ đăng xuất thủ lại, còn có thể còn dư lại mấy con ma la cao cấp cho chúng ta chém chết?

– Đừng quên Thiên Huyền tông thanh thế lớn như vậy, chung quanh khẳng định đã đưa tới không biết bao nhiêu người đang dòm ngó. Ít nhất đợi đến lúc chiến trường phân ra thắng bại, Ngũ Hành tông cùng với Vũ Văn Thể Gia tu sĩ tất nhiên sẽ xuất thủ cướp đoạt chiến công. Bọn ta lần này dù sao cũng tới tăng viện Thiên Huyền tông, nếu là cùng những người đó như vậy cũng không nói được. Dĩ nhiên, thời điểm này đích xác là thời cơ tốt nhất để mò lấy bảng điểm chiến công!

Lục Bình lấy Chiếu Ảnh Thạch bên hông mình nhìn một chút, hai trăm ba mươi hai điểm. Đây chính là bảng điểm chiến công biểu hiện trên Chiếu Ảnh Thạch trước mắt Lục Bình, không biết trận chiến này đi qua chiến công của hắn có thể đạt tới bao nhiêu? Có thể lần nữa khôi phục trong sự tranh đoạt đứng đầu bảng hay không?

Chín đạo độn quang phá không mà ra, vọt tới một cỗ ma la đội ngũ đang đại bại.

Lục Bình trước một bước phát giác triệu chứng ma la đại quân đại bại. Một cỗ ma la đại quân này hơi lộ vẻ thoát khỏi ma la đội ngũ thành đối tượng Chân Linh phái xuất thủ trước tiêu diệt.

Một con Ngọc Tu La, bốn con Huyết Ma La cùng với hơn trăm con ma la lớn nhỏ, đối với đám người Lục Bình có thể nói hoàn toàn không là vấn đề.

Trong chín người, Lục Hải cùng Lục Cầm Nhi là xuất thân yêu tu, không cách nào đạt được bảng điểm chiến công. Mà Thanh Hổ cùng Thanh Lang thì hoàn toàn phù trợ Thanh Hồ, đối với bảng điểm chiến công cũng không bắt buộc.

Chín người đột nhập trong một cỗ ma la đội ngũ, bốn pháp tướng sơ kỳ tu sĩ liên thủ chặn lại ma la lớn nhỏ vây công bên ngoài. Còn Lục Bình cùng mọi người lại trong đó triển khai tàn sát năm con ma la cao cấp, sử dụng rõ ràng chính là chiến thuật thủ đoạn trước đây Ngũ Hành tông cùng với Vũ Văn thế gia đã sử dụng qua.

Ân Thiên Sở dẫn đầu chém chết một con Huyết Ma, rồi sau đó giúp Thiên Phong đánh một con Huyết Tu La bị thương sau đó bị Thiên Phong chém chết.

Vào thời điểm đó, dưới Lục Bình lấy “Kinh Lôi Kiếm Quyết” hoàn toàn áp chế Ngọc Tu La, Ngự sử Thủy U kiếm lấy “Vô Hình Kiếm Quyết” chém chết nó, sau đó xuất thủ với hai con Huyết Tu La đang đeo bám Thanh Hồ.

Thanh Hồ hét lớn:

– Không được cướp chiến công của tôi!

Lục Bình trầm giọng nói:

– Tốc chiến tốc thắng!

Dứt lời, hai đạo kiếm quang đánh bất ngờ, đem hai con Huyết Tu La bị thương nặng. Thanh Hồ nhân cơ hội lấy Đạo Thiên Thần Phủ bổ chết hai con Huyết Tu La, cười một tiếng “hì hì” với Lục Bình.

Lục Bình hơi có chút im lặng nhìn Đạo Thiên Thần Phủ trong tay Thanh Hồ.

Lúc này dưới sự trợ giúp của Ân Thiên Sở, Lưu Thiên Viễn cũng thuận lợi chém giết một con Huyết Ma.

Thấy ma la cao cấp đều bị chém chết, Lục Bình không dừng lại chốc lát, trầm giọng nói:

– Rút lui!

Mặc dù mọi người không rõ, nhưng vẫn đi theo sau lưng Lục Bình lao ra, rồi sau đó dọc theo bên ngoài ma la đại quân trở lại phía mặt đông.

Lục Bình tự mình cản ở phía sau, mắt thấy ma la sau lưng cũng không đeo bám, lúc này mới liếc mắt nhìn hư không cách đó không xa, sau đó phi độn đi.

Sau khi mọi người Chân Linh phái đi xa, trong hư không phía lúc trước ánh mắt của Lục Bình nhìn về một trận lay động. Bảy tám vị pháp tướng tu sĩ xuất hiện nơi đó, người cầm đầu chính là Thủy Tinh cung thủ lĩnh đích truyền Tần Thế Quân.

– Mẹ kiếp, chậm một bước bị người đoạt, còn đi nhanh như vậy, một nhóm người đó, con mẹ nó là ai chứ?

Một tên Thủy Tinh cung pháp tướng trung kỳ tu sĩ giận dữ bất bình mắng.

Tần Thế Quân liếc nhìn tu sĩ tức miệng mắng to một cái, khóe miệng lộ ra ý tứ hài hước, nói:

– Người này không là người khác, xem ra Âu Dương sư đệ là quen thuộc nhất.

Ánh mắt của mọi người Thủy Tinh cung đua nhau nhìn về phía Âu Dương Duy Kiếm. Âu Dương Duy Kiếm hai mắt hơi rũ, thấp giọng nói:

– Đúng vậy! Người đó chính là Chân Linh phái Lục Thiên Bình!

– Lục Thiên Bình? Thì ra là hắn!

– Người đó chính là Lục Thiên Bình ban đầu sóng vai tác chiến cùng đại sư huynh trên Thành Linh đảo cũng đại phóng tia sáng kỳ dị, quả nhiên danh bất hư truyền!

– Mẹ kiếp, nếu sớm biết là hắn, mới vừa rồi chúng ta phải thừa dịp khi bọn họ cùng ma la đại chiến xuất thủ đánh lén, giết Chân Linh phái hắn cũng dè đặt cùng đại sư huynh tranh đoạt chiến công bảng.

– Đúng vậy, Âu Dương sư đệ, vừa rồi sao ngươi không nói sớm?

Âu Dương Duy Kiếm im lặng không nói, Tần Thế Quân cũng nhận biết Lục Thiên Bình. Hơn nữa lúc nãy có Thủy Tinh cung tu sĩ cố gắng xuất thủ tập kích cướp đoạt chiến công, chính là Tần Thế Quân nói tiếng “đợi đã”, lúc này mới khiến cho Chân Linh phái tu sĩ sau khi đánh chết ma la ung dung rút đi. Hôm nay mọi người Thủy Tinh cung lại bỏ quên vấn đề này, đem tất cả chỉ trích không hẹn mà cùng rơi vào trên người của Âu Dương Duy Kiếm.