Chương 892: Chín năm chuẩn bị

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình vỗ một cái trên ngực, Linh Lung tửu đỉnh từ đỉnh đầu Lục Bình dâng lên. Linh Lung bám vào mép tửu đỉnh lộ đầu ra, kêu lớn:

– Hay quá, linh khí tinh thuần quá, lúc này đến phiên Linh Lung ta đại hiện thân thủ, rốt cục có thể toàn lực xuất thủ một lần, có linh mạch khổng lồ chống đỡ như vậy, Linh Lung tất nhiên có thể trong ba năm khôi phục lại trạng thái điên phong!

Lục Bình không để ý đến Linh Lung kêu la chói lói, chẳng qua là ném nó vào đầu nguồn của dòng suối nhỏ. Toàn bộ tửu đỉnh trong quá trình xoay tròn bắt đầu tản mát ra ngân quang mông lung, rồi sau đó toàn bộ đại đỉnh giống như mất khống chế vậy, từ giữa không trung rơi xuống đến trong nước suối, chìm mất chỗ ngọn nguồn linh mạch.

Trong cả tòa Phi Linh sơn truyền tới tiếng nổ vang trầm muộn, sau đó Phi Linh sơn đột nhiên rung lên. Lục Bình thậm chí có thể xuyên thấu quang mạc của qua hộ sơn đại trận nơi xa thấy toàn bộ Phi Linh đảo tựa hồ cũng đang run rẩy.Tuy nhiên sau khi nơi này chấn động cả lên, cả tòa Phi Linh đảo không địa động nữa, nhưng tiếng nổ trầm muộn vẫn như cũ không ngừng truyền tới.

Lục Bình mặc dù không cách nào nhận ra được tình huống thay đổi của linh mạch cùng với địa mạch dưới đất. Nhưng hắn lại có thể nhận ra được linh khí đỉnh núi Phi Linh tựa hồ lập tức trở nên có trật tự hẳn lên, nguyên do thì ra là lấy ngọn nguồn dòng suối nhỏ làm trung tâm. Bốn phía đều có linh khí tán dật hơn nữa khuếch tán chung quanh, cho tới bây giờ toàn bộ linh khí đỉnh núi Phi Linh cũng bắt đầu dần dần bị thu buộc, chỉ từ ngọn nguồn tiểu khệ bốc lên.

Mà bởi vì linh khí trong linh mạch tập trung tán dật, thậm chí ở đỉnh Phi Linh sơn tạo thành một đạo linh khí trụ thẳng tắp hướng lên trên, đánh vào quang mạc của hộ sơn đại trận ở đỉnh núi không ngừng rung động. Hàng loạt rung động dọc theo quang mạc của hộ sơn đại trận không ngừng dọc theo người, thậm chí tạo thành chấn động cả tòa hộ sơn đại trận.

Lục Bình từ trong đạo linh khí trụ này cáp thủ chân nguyên tinh thuần dầy cộm nặng nề nhất, dùng để dung luyện chân nguyên trong cơ thể, đề thăng tu vi, đánh mài căn cơ tự thân.

Ba tháng sau, Lục Bình dần dần nhận ra được độ dày linh khí trong cả tòa Phi Linh sơn tựa hồ đang chậm rãi gia tăng. Tựa hồ linh mạch trong Phi Linh sơn đang không ngừng ngưng tụ gia tăng, hay hoặc là nói chậm rãi khôi phục.

Một năm sau, chỗ đầu nguồn dòng suối nhỏ dưới chân Lục Bình bắt đầu có mùi rượu nhàn nhạt bay ra. Lục Bình nhíu lông mày, tựa hồ Linh Lung đã từng nói, đợi đến thời điểm tự thân nó có thể lợi dụng linh khí chưng cất rượu, lại nói rõ Linh Lung tửu đỉnh sau khi trải qua bốn ngàn năm thời gian hao tổn, rốt cục đã hoàn toàn khôi phục trạng thái điên phong của nhất kiếp linh bảo.

Khi Lục Bình từ trong bế quan tỉnh lại, là bởi vì trên Phi Linh sơn lần nữa truyền tới linh khí chấn động mãnh liệt. Đây là tu vi đột phá đưa tới linh khí chấn động, Lục Bình bấm ngón tay tính toán, đã qua thời gian ba năm.

Thần niệm của Lục Bình từ đỉnh Phi Linh sơn cuốn ùa xuống, chỉ chốc lát sau, khóe miệng rốt cục lộ ra vẻ mỉm cười. Đây là Tử Tinh phong vương Tử Lam đem tu vi tự thân mượn những năm gần đây phát hiện ba ngàn linh thảo trong linh thảo viên nhưỡng chế cho phong vương tương, nhất cử đẩy lên tới đoán đan tầng thứ ba.

Lúc này bầy ong Tử Tinh đã khuếch trương đến số một vạn hai ngàn con, trong đó dung huyết hậu kỳ Tử Tinh phong đã đạt đến mấy trăm con. Mà toàn bộ số lượng bầy ong dung huyết kỳ cũng đã đạt đến số ba ngàn.

Cũng may Tử Tinh phong nhiều nhất cũng chỉ có thể đủ làm đạo binh để sử dụng. Nếu là dựa vào lực lượng đơn thuần, một con dung huyết hậu kỳ Tử Tinh phong nhiều nhất thoáng thắng được một tên dung huyết sơ kỳ nhân tộc tu sĩ. Nếu không, một vạn hai ngàn Tử Tinh đạo binh này của Lục Bình cũng có thể vô địch thiên hạ.

Tuy nhiên mặc dù Tử Tinh phong vương đã có đoán đan tầng ba tu vi, nhưng toàn bộ Tử Tinh phong bầy lại không một con Tử Tinh phong có thể đột phá đoán đan kỳ nữa. Điều này Lục Bình đã từng hỏi thăm qua Tử Lam, nhưng mà chính là Tử Tinh phong vương cũng không rõ ràng nguyên do trong đó.

Lúc này tu vi của Lục Bình đã đạt đến cảnh giới viên mãn đoán đan chín tầng. Tuy nhiên Lục Bình cũng không tính vì vậy bắt đầu dung luyện Lôi Kiếp Chi Thủy. Dù sao Lục Bình mặc dù chiếm cứ không ít thiên thời địa lợi, nhưng tu vi cảnh giới để thăng quá nhanh đúng là vẫn còn có chút tai họa ngầm.

Vô luận là Thiên Hoa lộ đối với tu vi tăng lên, hay hoặc giả là kỳ ngộ trong Lạc Thánh hồ, nữa hoặc là cả linh mạch của Phi Linh sơn này đều là vì một người Lục Bình sử dụng. Nhưng càng dưới tình huống này, Lục Bình càng không dám có chút khinh thường, đối với tu vi tự thân càng không dám có chút hàm hồ.

Như vậy, Lục Bình lần nữa hao tốn năm năm thời gian dùng để đánh mài chân nguyên trong cơ thể, đồng thời rèn luyện bởi vì dùng Kim Kiên đan, Đoán Cốt đan, Thương Mộc Ngọc Thanh đan có thể đề thăng linh đan cường độ thân thể mà chìm tích dược lực trong thân thể, khiến cho hoàn toàn và thân thể hấp thu.

Hơn nữa trong năm năm này, Lục Bình dùng một tờ ngũ thải phá cấm phù khai ích một lỗ trên quang mạc của hộ sơn đại trận dưới chân núi Phi Linh. Đồng thời dùng pháp thuật ghi trong ngọc giản màu tím của Phi Linh phái truyền thừa cố định cái lỗ này xuống.

Lục Bình nguyên vốn muốn đem toàn bộ Phi Linh sơn hộ sơn đại trận hoàn toàn dừng xuống. Đáng tiếc Lục Bình tốn mấy tháng thời gian, nhưng thủy chung không cách nào trên Phi Linh sơn tìm được trận bàn xu nữa của Phi Linh phái dùng để khống chế cả tòa hộ phái đại trận. Cuối cùng chỉ đành phải dùng một cái ngũ thải phá cấm phù, chỉ khai ích một lổ cố định.

Thông qua lổ này, Tử Tinh phong bầy đã sớm không giới hạn với Phi Linh sơn nữa, mà là đang toàn bộ bận rộn trên Phi Linh đảo.

Ba ngàn năm linh thảo viên ngoài Phi Linh sơn mặc dù không nhiều lắm, nhưng linh thảo viên của nó cũng không ít. Những thứ đồ này mặc dù đối với Tử Lam đề thăng tu vị cũng không trợ giúp bao nhiêu, nhưng dùng để nhưỡng chế cho Tử Tinh phong mật cùng với Tử Tinh phong vương tương cũng đã đủ.

Vì vậy, khi Lục Bình ở năm năm sau lần nữa từ trong bế quan tỉnh lại, trước mặt của Lục Bình đã trưng bày mười cái ngọc tinh bình cùng năm cái ngọc tủy bình. Trong ngọc tinh bình chứa đựng chính là Tử Tinh phong mật, mà trong ngọc tủy bình dĩ nhiên là xuất từ Tử Tinh phong vương tương của đoán đan kỳ Tử Tinh phong vương rồi.

Một con cự hổ da vàng Điếu Tình Bạch Ngạch đứng chỗ không xa bên người Lục Bình. Lần này Lục Bình sở dĩ từ trong bế quan tỉnh lại, là bởi vì lúc này khí tức quanh người con cự hổ da vàng này bắt đầu phập phồng không chừng. Nhưng linh khí tinh thuần bốn phía cũng đang cuồn cuộn không ngừng hội tụ trên người của cự hổ.

Chỉ tám năm, dưới Lục Bình vừa bế quan vừa chỉ điểm, nguyên vốn Điếu Tình Bạch Ngạch ấu hổ Lục Tiểu Hải chỉ có dung huyết tầng tám tu vi đã trưởng thành một con cự hổ sặc sở thân dài một trượng, cao năm thước. Mà tu vi cũng một đường tiêu thăng đến dung huyết điên phong, còn kém một bước là có thể lên cấp đoán đan kỳ, từ đó sẽ trở thành hóa hình yêu tu.

Mà bây giờ nhìn từ dáng vẻ của Lục Tiểu Hải, con cự hổ này hiển nhiên đã đến thời khắc mấu chốt đột phá tu vi, vì vậy Lục Bình mới từ trong bế quan tỉnh lại, đặc biệt hộ pháp cho nó.

Sau khi khí tức quỷ dị quanh thân của cự hổ phập phồng không chừng khoảng được một tháng, trên người cự hổ vốn nằm không xa bên người Lục Bình đột nhiên bộc phát ra uy thế to lớn. Một đôi ánh mắt to bằng chuông đồng đột nhiên mở ra, nguyên vốn thân thể đang nằm cũng đột nhiên đứng thẳng người lên.

Lúc này Lục Bình mới phát hiện, nguyên vốn cự hổ đã sinh trưởng đạo dài khoảng một trượng, cao năm thước không biết sao thân dài lần nữa kéo dài ba thước, mà thân cao cũng đạt tới sáu thước. Toàn bộ cự hổ lộ ra hùng tráng dị thường.

Người của cự hổ thoáng cái đứng thẳng, ngoác miệng rộng lớn!

Hổ gầm kịch liệt từ trên Phi Linh sơn đánh xuống, một cổ khí thế không ta còn ai nữa thảm liệt ứng vận mà sinh, từ phạm vi bên trong bốn phía trên Phi Linh sơn trở xuống mấy trăm trượng, vô số linh thảo đại thụ toàn bộ đảo phục trong một tiếng hổ gầm này.

Năm đó Hổ đạo nhân truyền đạo thiên hạ, mỗi khi khai đàn giảng pháp, một tiếng hổ gầm rung trời động địa, thiên hạ vô luận nhân tu, yêu tu, sau khi nghe tiếng hỗ gầm này, từ bốn phương tám tụ đến về phía Hổ đạo nhân khai giảng đạo tràng.

Sau khi Hồ đạo nhân truyền xuống huyết duệ đạo thống, “Hổ gầm núi rừng” này chính là một trong huyết mạch truyền thừa thần thông của Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc.

Trong lúc Lục Tiểu Hải phát ra một tiếng rống to này, thần niệm của Lục Bình cũng đã quan sát được trong tâm hạch không gian, một viên nội đan to lớn đang chậm rãi ngưng tụ mà thành.

Bởi vì duyên cớ linh khí tinh thuần cấp thủ trong tám năm này, viên nội đan này của Lục Tiểu Hải cũng không bởi vì tu vi kịch liệt đề thăng mà đưa đến tạp chất tích chứa trong đó không còn kịp luyện hóa nữa. Toàn bộ nội đan lộ ra cực kỳ tinh khiết, có thể thấy cơ sở này đánh cũng cực kỳ xác thật.

Lục Tiểu Hải cất tiếng hổ gầm tuy còn xa mới tính là cấp bậc đại thần thông, thậm chí ngay cả tiểu thần thông đều xa xa không đủ, nhưng một tiếng hổ gầm này cũng là vì Lục Tiểu Hải chôn xuống một mầm móng nối thẳng thần thông.

Trong lúc một tiếng hổ gầm này của Lục Tiểu Hải đi qua, từ đầu hổ to lớn bắt đầu dần dần biến hóa. Da lông mặt ngoài không ngừng biến mất. Cái đầu to lớn bắt đầu không ngừng thu nhỏ lại, dần dần một mặt của đứa bé mập đô đô bắt đầu dần dần xuất hiện ra.

Mà toàn bộ thân thể cao lớn của Lục Tiểu Hải cũng bắt đầu dần dần thu nhỏ lại, cho đến lúc hoàn toàn hóa thành hình người. Lục Tiểu Hải hiện ra ở người trước mới bất quá là một bộ dáng hài đồng tám chín tuổi mập mạp.

– Tiêu hài ra mắt chủ nhân!

Lục Tiểu Hai mang theo một tia đồng âm làm gì còn có loại khí khái tỷ nghễ thiên hạ mới vừa đó!

Lục Bình gật đầu cười, khích lệ nói:

– Không tệ, rất có khí khái một tiếng rống to của Hổ đạo nhân năm đó, thiên hạ khuất phục!

Vừa nói, Lục Bình từ trong trữ vật pháp khí lật lật tìm, sau đó chỉ nghe được một tiếng định đồng tranh vang. Một đôi đồng chùy bị Lục Bình ném ra ngoài.

Thời điểm Lục Tiểu Hải nhìn đến một đôi đồng chùy này ánh mắt nhất thời sáng lên. Dù sao vẫn là tâm tính của đứa trẻ, trong ánh mắt không chút vẻ hi ký đối với một đôi đồng chùy này.

Lục Bình nói:

– Lo lắng làm cái gì, đây chính là đặc biệt để lại cho ngươi!

– Thật là cho ta sao?

Lục Tiểu Hải xốc một đôi đồng chùy trên đất lên, mặc dù hơi có chút cố hết sức, nhưng cũng có thể miễn cưỡng quơ múa. Vẻ hưng phấn của Lục Tiểu Hải không nói cũng biểu lộ ra hết gương mặt.

– Đa tạ chủ nhân ban thưởng, tiểu hài tìm Đào Hoa tỷ tỷ đi chơi!

Lục Tiểu Hải được kỳ ngoạn ý nhi mới, hiển nhiên muốn cầm đi khoe khoang với người ta.

Một đôi đồng chùy này chính là Lục Bình năm đó trong Vẫn Lạc bí cảnh đánh chết một tên yêu tu đoạt được. Chính là một đôi đứng đầu thông linh pháp bảo ngưng luyện sáu đạo bảo cấm, thậm chí ngày sau còn có thể đề thăng tới Dưỡng Linh pháp bảo.

Lục Bình sau khi lấy được một đội đồng chùy này một mực cất giấu, cho đến sau khi Lục Tiểu Hải thành tựu đoán đan kỳ, tu luyện lại là kim chúc tính công pháp, chính là thí sinh tốt nhất chấp chưởng một đôi đồng chùy này.

Tuy nói lấy thực lực trước mắt của Lục Tiểu Hải vẫn không thể đủ hoàn toàn phát huy uy lực một đôi đứng đầu thông linh pháp bảo này, nhưng càng như vậy, mới có thể càng lúc càng khích lệ Lục Tiểu tiểu Hải đem càng nhiều tâm tư để trên tu luyện hơn.

Thời gian tám năm, rốt cục khiến cho Lục Bình tu vi mài dũa đến cảnh giới lý tưởng. Lúc này, Lục Bình cũng rốt cục có thể không chút lo lắng dung luyện Lôi Kiếp Chi Thủy, lên cấp đoán đan điên phong.

Bàn tay của Lục Bình trong ánh sáng chợt lóe, một viên kim đan lóe ra linh quang xuất hiện trong tay của Lục Bình.

Đây là một viên kim đan đã thành tựu phẩm cấp cửu phẩm kim đan, trong tu luyện giới có thể nói hoàn mỹ không sứt mẻ tồn tại, là căn cơ tương lai có thể lên cấp đại tu sĩ, có hy vọng thành tựu Thuần Dương lão tổ, thậm chí vấn định Chân Linh.

Nhưng mà Giao huyết mạch tinh thuần tích chứa trong một viên kim đan này từ trên người Thiên Mã tộc tu sĩ Mã Thần Hi bị Lục Bình chém chết có được, lúc này đang mang đến cám dỗ to lớn cho huyết mạch tự thân của Lục Bình.

Loại cám dỗ này đối với Lục Bình mà nói rất tinh tường, bởi vì Lục Bình mỗi một lần dung luyện thiên địa linh vật, trước khi tu vi có đột phá lớn, huyết mạch của Lục Bình liền thuộc về một loại trạng thái cực kỳ đói khát đối với đồng chúc huyết mạch.

Huyết mạch của Lục Bình đặc biệt biểu hiện ở nơi này. Tu sĩ bình thường chỉ cần ở dung huyết kỳ dung luyện ba loại huyết mạch dùng để tăng cường huyết mạch căn bản tự thân, bổ túc huyết mạch tự thân, tu vi là được một đường thẳng lên mây xanh.

Mà Lục Bình cũng bất đồng. Hắn bây giờ đã dung hợp năm loại huyết mạch, nhưng sau khi tu vi đạt tới đoán đan chín tầng điên phong, mặc dù Lục Bình lần nữa đánh mài căn cơ tự thân, nhưng tu vi chính là không một tia dấu hiệu sắp đột phá.

Mà trong lúc Lục Bình lấy ra một viên Thiên Mã tộc cửu phẩm kim đan này hàm chứa Giao huyết mạch, mang tới không chỉ là huyết mạch quý động, còn có bình cảnh của tu vi tự thân cũng vào giờ khắc này hoàn toàn dãn ra.

Kim đan đặt ở lòng bàn tay, chân nguyên màu xanh nhạt từ trong lòng bàn tay dâng lên, đem một viên kim đan này hoàn toàn bao lấp lại thành một chân nguyên câu.

Từng tia một lực huyết mạch trong kim đan bị chân nguyên của Lục Bình hoàn toàn tróc rời đi, rồi sau đó mang vào trong huyết mạch, bị huyết mạch của Lục Bình hoàn toàn luyện hóa.

Chân nguyên cầu trong bàn tay của Lục Bình đang một điểm một giọt thu nhỏ lại, đợi đến lúc toàn bộ kim đan hoàn toàn tan rã trong chân nguyên của Lục Bình, thần niệm của Lục Bình nhanh chóng tiến vào trong tâm hạch không gian.

Lúc này kim đan trên tâm hạch không gian, chín con quái giao to lớn hoàn toàn quanh quẩn chung một chỗ, tựa hồ đang muốn nghênh đón biến hóa gì vậy.

Đang lúc này, từ trong chân nguyên mang tới lực tinh hoa của huyết mạch bị kim đan hấp thu. Cái đuôi của chín con quái giao, thân thể quấn quanh chung một chỗ. Sau khi chín con quái giao đầu cảnh, một con mã tông tươi tốt lấy tốc độ cực nhanh mọc ra, khiến cho chín con quái giao này trở nên càng lúc càng quái dị.

Vào giờ khắc này, bình cảnh đoán đan chín tầng vừa chạm vào tức phá!

Lôi Kiếp Chi Thủy trong thiên địa linh vật của tu luyện giới có thể dung luyện, độ khó dung luyện được xưng thứ nhất!

Lôi Kiếp Chi Thủy không ngậm Lôi Kiếp Chi Khí, nhưng lại có một tia Lôi Kiếp Chi Lực.

Vì vậy, Thiên Huyền tông Thất Phiến lão tổ muốn mượn Lôi Kiếp Chi Lực tích chứa trong Lôi Kiếp Chi Thủy tới trui luyện bảy thanh bảo phiến của ông ta, chính là vì giúp bảo phiến làm quen với Lôi Kiếp Chi Lực, đến khi chân chính đối mặt lôi kiếp lần thứ hai, có thể thuận lợi vượt qua, đem bảy thanh bảo phiến để thăng lên thành nhị kiếp linh bảo.