Chương 1282: Nghịch tập chung chiến (tiếp 6)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dưới sự tính toán tỉ mỉ của Lâm Vũ lão tổ cùng với Lục Bình toàn lực phối hợp, phía Chân Linh phái đúng là vẫn làm được việc duy trì miễn cưỡng thế cục thăng bằng dưới tình huống ba con A Tu La toàn lực xuất chiến.

Nhưng vô luận Lục Bình hay Lâm Vũ lão tổ đều biết thời gian duy trì thăng bằng chỉ sợ sẽ không quá dài. Bên phe ma la đại quân dù sao cũng chiếm cứ ưu thế số lượng, thời gian dài, sau khi mấy phe càng lúc càng tiêu hao quá độ ưu thế lại sẽ từ từ trở lại trong tay của phe ma la đại quân.

Huống chi thời điểm này Lâm Vũ lão tổ cùng với Lục Bình đều đã nhìn ra Hàn Vô Nhai có chủ ý bỏ chạy như chuột. Một khi lão ta mang Hoắc Vô Ngân thành công bỏ chạy, con A Tu La rảnh tay ra tất nhiên điên cuồng phản kích. Đến lúc đó, phía Chân Linh phái sợ rằng không cần kiên trì thời gian bao lâu sẽ phải toàn diện đại bại.

Lúc này giằng co mặc dù ngắn ngủi, mà Chân Linh phái cần bất quá là một người phá cục. Ma la đại quân mặc dù chiếm cứ ưu thế về số lượng, nhưng chân chính có thể quyết định chiến cuộc thắng bại cũng là cao cấp tu sĩ cùng với ma la cao cấp kiềm chế lẫn nhau.

Những cao cấp tu sĩ phàm có một người có thể rảnh tay ra, lập tức sẽ có thể hoàn toàn thay đổi thế cục trên sân, đến lúc đó số lượng của ma la coi như nhiều hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì. Cũng một đạo lý giống vậy, một khi ma la mới có thể phá cục trước một bước, chờ đợi Chân Linh phái chính là tru diệt cùng với đại bại dị thường.

Mà sự khác biệt duy nhất giữa hai người chính là một khi song phương cũng không thể đủ phá cục, ma la đại quận hoàn toàn có thể ỷ vào ưu thế về số lượng chậm chạp phá cục, càng trì hoãn đối với Chân Linh phái càng bất lợi!

Lâm Vũ lão tổ tỉ mỉ nghiên cứu người phá cục không là người khác, mà là những tu sĩ của các phái lúc này vẫn làm người xem trên vách trong hư không của bốn phía trú địa. Lâm Vũ lão tổ xem ra, khi Chân Linh phái có thể chặn ma la đại quân toàn lực tấn công, thời điểm cục diện lâm vào thế giằng co, những tu sĩ của các phái một vị ở bốn phía xa xa thăm dò xem ra sẽ thấy cơ hội. Một khi bọn họ có thể nhân cơ hội đánh giết tới đây, như vậy cục diện nguy ngập của Chân Linh phái lập tức sẽ có thể hóa giải.

Đáng tiếc Lâm Vũ lão tổ đúng là vẫn coi trọng những tu sĩ làm người xem trên vách, hoặc là nói ông ta không ngờ rằng lúc này khi Hàn Vô Nhai trăm phương ngàn kế thoát khỏi đại tu sĩ, lúc này ai đều có thể nhìn ra Hàn Vô Nhai đang có chủ ý bỏ chạy. Mà Hoắc Vô Ngân mặc dù lộ ra vẫn có chút khờ khờ khạo khạo, nhưng đối chiến thời gian dài như vậy, Lâm Vũ lão tổ thi gia bí thuật trên người của lão ta cũng đã suy yếu đi.

Một khi Hàn Vô Nhai cùng với Hoắc Vô Ngân thoát khỏi chiến đoàn, con A Tu La trống ra đó ai dám đón lấy chứ?

Nếu lúc này ai muốn đi xuất thủ trước nhúng tay chiến cuộc, thế tất sẽ phải làm được chuẩn bị nghênh đón một con A Tu La đâm đầu thống kích, trừ Thuần Dương tu sĩ, có người nào có thực lực và dũng khí chặn một con A Tu La đang giận dữ. Mà coi như hai người cũng không thiếu, có đại tu sĩ liên thủ có thể chặn A Tu La, nhưng bọn họ sao phải vì những người khác làm một cái bia đỡ đạn như vậy? Chẳng lẽ đến lúc đó phải ngồi nhìn những người khác nhân cơ hội tiến vào bên trong ma la đại quân cướp lấy chiến công sao, dựa vào cái gì chứ?

Dưới một dạng tâm thái vi diệu đó, tu sĩ xem cuộc chiến trong hư không nơi xa ở Chân Linh phái trú địa chậm chạp không chịu xuất thủ cứu giúp. Đã như vậy, họ chờ thời điểm song phương đánh lưỡng lại câu thương thì sẽ xuất thủ đi. Ít nhất trú địa mà Chân Linh phái chọn cũng không tệ, đến lúc đó thì ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi cũng tốt.

Vào thời điểm mấu chốt, trong Chân Linh phái trú địa đột nhiên truyền tới một tiếng kêu trong trẻo thanh khiết. Chỗ trú địa hộ trận trận bàn, Huyền Hồ nhận ra được sự khác thường bên trong Hoàng Kim ốc mà Lục Bình lưu bên cạnh nàng ta vì vậy nghĩ tới Lục Bình đã từng giao phó cái gì đó, ánh mắt nhất thời sáng lên, chẳng lẽ là Lục Cầm Nhi sao?

Huyền Hồ chân nhân vội vàng khai mở cửa không gian của Hoàng Kim ốc. Một cổ cuồng phong cuốn lên một đoàn cột lửa nhất thời cuốn ùa mà lên giữa không trung. Một con đại điểu xinh đẹp màu đỏ xanh hỏa diễm hừng hực thiêu đốt cả người, mang một đạo cuồng phong thoát ra từ trong cột lửa, bay thẳng lên. Từng tiếng kêu to trong trẻo chấn động bên ngoài mấy dặm!

Một con phong hỏa Thanh Loan tuyệt vời! Không ngờ thời gian ngắn như vậy trùng hợp vào lúc này nó đã thành công ngưng tụ pháp tướng, nhất cử bước vào pháp tướng kỳ.

Thời gian Lục Cầm Nhi dừng lại ở đoán đan chín tầng đã đủ rồi dài, nhưng nàng dưới Lục Bình lần nữa yêu cầu, mặc dù tu vi bởi vì không có Phong Hỏa song chúc tính thiên cấp linh vật thích hợp mà không tồn tại, nhưng chưa hề bỏ qua rèn luyện tu vi căn cơ tự thân.

Đặc biệt là sau khi Lục Bình giao cho Lục Cầm Nhi một viên Loan Chi Lệ Châu, Lục Cầm Nhi ngày đêm thể ngộ, cuối cùng hấp thu luyện hóa một cỗ khí tức trong đó do Loan Đạo Nhân lưu lại. Lúc này căn cơ sớm đã trở nên hùng hậu dị thường, chỉ kém cơ hội cuối cùng hậu tích bạc phát.

Mà vừa vặn chính là thời điểm rốt cục Lục Bình đã lấy được thiên cấp trung phẩm linh vật Phong Hỏa Ngọc Bích. Phong Hỏa Ngọc Bích chúc tính thiên địa linh vật rốt cục khai mở cánh cửa tu vi đột nhiên tăng vọt của Lục Cầm Nhi. Vào thời điểm Chân Linh phái cùng ma la đại quân giằng co không xong, Lục Cầm Nhi rốt cục đã thành công ngưng tụ pháp tướng.

Mặc dù lúc này tu vị của Lục Cầm Nhi bởi vì mới vừa đột phá pháp tướng kỳ mà cũng không quá ổn định, nhưng giờ cục diện cũng không cho phép lại đi tĩnh hạ tâm lại củng cố tu vị. Sau khi nhìn rõ hết thế cục trên sân, Lục Cầm Nhi dứt khoát nhất định vọt ra khỏi Ngũ Hành Đại Trận.

Vũ Anh Lan một mực ở nơi đóng quân gõ pháp bảo phỏng chế Thương Hải Chung do Lục Bình để lại cho nàng vào khoảnh khắc thấy Lục Cầm Nhi hóa thành một đạo hỏa quang vọt ra khỏi trú địa một thời gian cũng ngẩn ra. Vũ Anh Lan thấy bên ngoài trí địa giao chiến gằng co, sắc mặt của nàng ta liên tiếp biến đổi, cuối cùng cũng lấy ra một cái dương chi ngọc bình trong trữ vật pháp khí bên hông, cuối cùng phảng phất hạ quyết tâm vậy, từ trong bình ngọc mang ra một viên đan hoàn màu đỏ sậm, sau đó ngửa đầu một cái nuốt vào trong bụng.

Khoảnh khắc Lục Cầm Nhi vọt ra khỏi trú địa, Lưu Thiên Viễn đột nhiên rời khỏi sư tỷ muội Thiền Nguyệt, Thiền Tương bay ngược trở về. Còn tỷ muội Thiền Nguyệt, Thiền Tương chỉ đành phải lấy lực của hai người liên thủ đối mặt một con Ngọc Tu La cùng với một con Ngọc Ma công kích, đồng thời còn phải lôi kéo một con Huyết Tu La một mực ở bên cạnh phối hợp hai con Ngọc Ma La, để cho nó không thể đuổi theo Lưu Thiên Viễn. Mặt khác hai nàng còn phải ứng đối không ít ma la lớn nhỏ càn quét chung quanh, cục diện nhất thời rơi vào hạ phong. Sư tỷ muội hai người trong lúc nhất thời chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Lục Cầm Nhi đột nhiên lao ra cùng với Lưu Thiên Viễn nháy mắt lui về trong lúc nhất thời khiến cho tràng diện cục diện nổi lên một tia chấn động. Tiếp theo đó thấy hai người không hẹn mà cùng hướng về phía đang theo bày trí địa hộ trận, còn phải thỉnh thoảng phối hợp với đạo binh đại trận sau lưng mới có thể miễn cưỡng chặn lại hai con Huyết Tu La vọt tới tiến công Thiên Điền.

Hai con Huyết Tu La hiển nhiên cũng ý thức được sự nguy hiểm của cục diện một con Huyết Tu La lập tức phản hướng về phía sau, cố gắng muốn chặn xuống Lưu Thiên Viễn, nhưng nó lại khinh thường thực lực của Lưu Thiên Viễn.

Thực lực của Lưu Thiên Viễn làm sự tồn tại có thể nói là kế dưới Lục Bình trong Chân Linh phái đại đệ tử đời thứ ba trước mắt. Hắn dung luyện xong Pháp Tướng Chi Hồn cũng không phải là dễ dàng bị một con Huyết Tu La đỡ được như vậy, huống chi lúc này Chân Linh phái đã đến lúc không thể không liều mạng.

Trong một tiếng vang thật lớn, trong tầm mắt sợ hãi của con Huyết Tu La đó, Lưu Thiên Viễn đầy máu nơi khóe miệng không ngờ lại cứng rắn giành được thượng phong trong lần đụng nhau này, bức lui đi con Huyết Tu La đó.

Mà sau lưng nó, Thiên Điền cùng Lục Cầm Nhi xông lên liên thủ đánh ra, đã hoàn toàn áp chế một con Huyết Tu La khác. Lục Cầm Nhi triển hiện ra thực lực cũng làm người ta thầm giật mình. Ở đây là yêu tu một mực mới vừa đột phá pháp tướng tu sĩ, thực lực như thế này đã hoàn toàn không dưới Thiên Điền thấm nhuần thật nhiều năm ở pháp tướng sơ kỳ.

Vừa lúc đó, Cơ Thiên Hiên cùng Lý Huyền Như chia ra chủ trì đạo binh đại trận đột nhiên thoát khỏi đại trận. Toàn bộ sự vận chuyển của đạo binh đại trận hoàn toàn tăng thêm trên người một mình Lý Thiên Như, khiến cho hiệu suất ứng cấp của đạo binh đại trận đột nhiên rơi xuống. Ma la đại quân vây công trú địa đại trận bất ngờ điên cuồng lên, màu sắc của hộ trận pháp tráo biến đổi kịch liệt, phảng phất sau một khắc sẽ bị đánh nát vậy.

Mặt đất chỗ trận bàn, Huyền Hồ chỉ huy mấy trận pháp sư thay đổi toàn bộ cực phẩm linh thạch liên tiếp bị bể nát vây quanh trên chân bàn. Cùng lúc đó, Linh Lung trấn áp trên Ngũ Hành Hoàn đột nhiên truyền tới một trận tiếng ông ông. Huyền Hồ thấy một cổ nguyên khí màu xanh da trời nồng đặc cuồn cuộn rót đến trong Ngũ Hành Hoàn dưới chân.

Nguyên vốn Ngũ Hành Hoàn không ngừng sáng tắt ngũ sắc hào quang nhất thời ổn định lại Huyền Hồ cùng mấy trận pháp sư không tiếc tiền vốn liên tiếp thay đổi mấy chục viên cực phẩm linh thạch. Trú địa hộ trận rốt cục kiên trì được trong ma la đại quân điên cuồng vây công, nhưng tình cảnh như thể hiển nhiên không thể duy trì quá lâu.

Nhưng chỉ cần duy trì thời gian chốc lát cũng đã đủ rồi, Cơ Thiên Hiên tuôn ra khỏi trú địa. Mấy đạo Khôi Lỗi hộ thân trong nháy mắt xông vào chiến đoàn của Lục Cầm Nhi cùng Thiên Điền. Dưới sự xuất kỳ bất ý, nguyên vốn Huyết Tu La bị hai người liên thủ áp chế tức thì bị Khôi Lỗi thủ hạ của Cơ Thiên Hiên làm bị thương nặng. Ba cỗ Khôi Lỗi đến gần pháp tướng kỳ được tỉ mỉ luyện chế trong tay của Cơ Thiên Hiên cũng lập tức bị hủy hết hai cỗ.

Cơ Thiên Hiên nhiệm vụ đạt thành, cũng không kịp đau lòng Khôi Lỗi của mình, xoay người lập tức lui về bên trong trú địa đại trận. Ít đi sự chủ trì của hắn, một mình Lý Thiên Như chỉ huy Tam Tài Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận cũng có chút độc mộc khó khăn. Nếu không phải Huyền Hồ cùng trận pháp sư phản ứng kịp thời, sợ rằng vừa rồi ma la đại quân buông lỏng áp chế sẽ phải công hãm trú địa đại trận.

Sau khi Cơ Thiên Hiên lấy hai cỗ pháp tướng Khôi Lỗi làm giá cao nhất cử bị thương nặng con Huyết Tu La đó, Thiên Điền liên thủ cùng với Lục Cầm Nhi bị vây công. Con Huyết Tu La vẫn lạc chẳng qua là vấn đề sớm hay muộn thôi, nhưng vừa khéo bây giờ chính là thời gian tranh đoạt!

Bên ngoài hơn trăm trượng Hoắc Vô Ngân cuối cùng bắt đầu dần dần tỉnh lại dưới trạng thái khờ khờ khạo khạo lúc trước. Mặc dù có Lục Bình cùng Lâm Vũ lão tổ đồng thời phong ấn, nhưng vì có thể khiến cho Hoắc Vô Ngân có sức đánh một trận, Lục Bình đã giải khai sự phong tỏa tâm hạch không gian của lão ta trước đó, nhưng mà cũng đã để lại cửa đột phá cuối cùng cho Hoắc Vô Ngân tan rã Lâm Vũ lão tổ bí thuật. Chẳng qua những thứ này đều là chuyện không thể làm gì khác hơn.

Sau khi Hoắc Vô Ngân thức tỉnh hiển nhiên sẽ không đổi kháng A Tu La, chỉ bất quá người lão ta bây giờ sớm đã bị thương nặng, trong lúc nhất thời còn không cách nào cùng Hàn Vô Nhai tìm được một biện pháp có thể dựa vào để thoát khỏi A Tu La. Nhưng cơ hội như vậy đối với hai vị đại tu sĩ mà nói hiển nhiên cũng không coi là quá khó khăn.

Thiên Điền cắn răng, đột nhiên suy nghĩ vọt tới Huyết Tu La đã bị thương nặng, liều mạng đón đỡ một kích của Huyết Tu La Bạn Sinh Linh Bảo mà kéo lại đầu Huyết Tu La đó. Lục Cầm Nhi lấy làm kinh hãi, nhưng nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội Thiên Điền liều mạng bị thương mà đổi lấy. Hai cánh lần lượt thay đổi chém ra, một đạo hỏa diễm chém tới, một đạo phong linh sát. Thân thể của Huyết Tu La lập tức hóa thành ba đoạn rơi xuống từ giữa lưng chừng trời.