Chương 1243: Mạc Ly sính uy

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong tu luyện giới, tu luyện công pháp truyền thừa từ thượng cổ, thậm chí còn được xưng truyền thừa từ thời Khai Thiên Thất Tổ cũng không phải là không có. Vì vậy trước đây, Lục Bình tu luyện công pháp “Bắc Hải Thính Đào quyết” sau khi bị thủy viên khí linh nói ra là truyền thừa từ Giao đạo nhân mặc dù cảm thấy giật mình, nhưng cũng phần nào cho đó là chuyện đương nhiên.

Bởi vì có thể nhìn ra đại khái lại lịch của truyền thừa cũng không coi là kinh thế hãi tục, không ít Thuần Dương lão tổ thậm chí đại tu sĩ sống lâu có thể nhìn ra điểm này cũng rất có nhiều người. Huống chi khí linh trước mắt chính là khí linh của Càn Khôn Bảo Đỉnh trong Khai Thiên Thần Khí, đây chính là sự tồn tại từ khai thiên đến bây giờ, đương nhiên kiến thức rộng rãi.

Nhưng một bộ Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận cho dù không giống, bộ trận pháp truyền thừa này mặc dù là cùng “Bắc Hải Thính Đào quyết” bị Lục Bình lấy được, nhưng ngữ khí ghi lại phương pháp tu luyện của bộ bản mệnh trận pháp vẫn là một mực phương thức thăm dò, nghiên cứu thậm chí giả thiết. Nói cách khác đây xem ra là một bộ truyền thừa mới vừa sáng chế ra vẫn chưa từng được người thực hành vận dụng trong thực tế tu luyện.

Trên thực tế Lục Bình trong tu luyện giới mặc dù rất ít triển hiện thủ đoạn áp đáy rương của mình, nhưng cũng không phải không có người biết Lục Bình có bộ bản mệnh trận pháp này, nhưng không người nào có thể nhận ra lại lịch truyền thừa của bộ trận pháp này.

Mà hiện giờ lại bị con thủy viên khí lạnh trước mắt thanh thanh sở sở nói ra hết lại lịch, điều này sao làm Lục Bình không sợ hãi được: sao con thủy viên biết được Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận?

Tuy nhiên thời điểm này Lục Bình cũng không kịp phí đầu óc trên vấn đề đó nữa. Hiện giờ đã khốn trụ thủy viên khí linh, chuyện còn lại dĩ nhiên là nghĩ biện pháp đưa đầu khí linh vào chỗ chết.

Nếu là đổi thành trước đây, đối với chuyện này Lục Bình dĩ nhiên nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Sau khi hắn xác nhận con thủy viên này là khí linh của Càn Khôn Tửu Đỉnh thì đã muốn phương thiết pháp bỏ chạy mất dạng.

Nhưng hiện tại Lục Bình cũng quyết tâm muốn đánh một cuộc, nhìn một chút đầu khí linh có thật chính là bất tử chi thân hay không?

Nguyên nhân vào thời điểm đầu khí linh trước đó bị Lục Bình dùng linh bảo tiễn đạo đuổi giết còn lớn tiếng châm chọc, giễu cợt Lục Bình căn bản không thể nào giết chết nó, nhưng vẫn thủy chung đeo bám dụng công, đơn giản chính là đang chờ Ngũ Hành tông tu sĩ rảnh tay ra đến giết hắn.

Con này vốn nói không sai, nhưng nó lại không biết mình lần này nói ra lời cuồng ngôn cũng chọc giận một vị có thân phận và địa vị không kém nó chút nào!

– Ai nói giết nó không chết!

– Ngươi có thể giết nó sao? Nó là khí linh của Khai Thiên Thần Khí nha!

Đường Lang Lưỡng Đoạn cũng bắt đầu không ngừng kêu khổ. Quá trình đuổi giết Khai Thiên Thần Khí khí linh làm Đường Lang vừa hưng phấn lại thấp thỏm, nhưng cuối cùng cũng giết nó không chết, Đường Lang lúc này đã tức điên lên rồi.

– Ta có thể!

– Ngươi sao?

– Ngươi sao?

Đường Lang Lưỡng Đoạn muốn trêu chọc nó đôi câu, nhưng đột nhiên nhớ tới thân phận của nó, cũng lại sửa lời hỏi:

– Giết thế nào?

– Khốn trụ nó, nếu không chạy tới chạy lui như vậy, một khi một kích không trúng, còn có thể đem thân phận của ta cũng bại lộ ra ngoài!

Đường Lang không nhịn được không vui nói:

– Chuyện nực cười! Ngươi không đó, hiện tại tên này lợi hại nhất chính là bản lĩnh xuyên qua hư không, làm sao ngươi vây khốn nó?

– Ai nói không vây khốn được nó, Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận là có thể vây được!

– Thập Nhị Nguyễn Thần Đại Trận có thể vậy được khai thiên khí linh sao?

Lần này, ngay cả Lục Bình cũng không nén được tức giận, thần niệm phủ xuống tâm hạch không gian mở miệng hỏi.

– Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận có thể vây khốn được mọi thứ. Dĩ nhiên, người thi thuật tu vị phải đủ, nếu bị người ta phá vỡ xông ra, vậy cũng không tính là bất ngờ!

– Làm sao ngươi biết?

Lục Bình nhìn khí linh xuất hiện trong tay của mình, trong lòng không khỏi hoài nghi nó làm sao hiểu được rất nhiều chuyện như vậy.

– Trực giác, trực giác trên bản năng của khí linh. Nguyên Thần Đại Trận tựa hồ cùng ta đồng nguyên, ta có thể cảm giác được.

Cuối cùng Lục Bình lựa chọn tin tưởng. Hắn đuổi giết thủy viên khí linh đồng thời âm thầm bày ra Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận. Mà thời điểm trước đó, con thủy viên một đầu đụng phải trận pháp hộ bích nhưng không thể phá vây ra, trong lòng Lục Bình rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa cũng không khỏi thêm mấy phần nắm chắc chém chết đầu khí linh.

Phải tăng thêm rồi, giữa con khí linh này cùng bản thể tất nhiên có liên lạc. Nếu không một khi Ngũ Hành tông phản ứng kịp, tùy tiện tới một vị đại tu sĩ cùng phối hợp với đầu khí linh, mình chỉ sợ cũng không chịu nổi, hơn nữa còn sẽ bị Ngũ Hành tông cự hình tông phái như vậy ghi hận.

Thủy viên khí linh lần này đúng là luống cuống, nhưng nó mặc dù không chạy ra khỏi không gian phong tỏa của Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận, nhưng vẫn có thể tự đi xuyên qua hư không trong không gian của Nguyên Thần Đại Trận. Mặc dù Lục Bình không di dư lực đuổi giết, nhưng trong lúc nhất thời vẫn hoàn toàn khống chế. Dưới sự nắm chắc một kích tất trúng, Lục Bình vẫn múa may Linh Bảo Lưỡng Đoạn không ngừng tăng thêm áp lực đối với thủy viên khí linh.

Một cổ ba động không giải thích được trực thấu đi vào trận bích của Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận. Trong lòng của Lục Bình rùng mình, lập tức đoán được đầu khí linh rốt cục không chống nổi đây là muốn cùng bản thể liên lạc, sợ rằng người của Ngũ Hành tông lập tức sẽ cảm thấy.

Trên thực tế nếu không phải có Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận, Lục Bình sợ rằng căn bản không phát hiện loại ba động quỷ dị đó. Mà thủy viên khí linh mặc dù không phá vỡ Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận, nhưng nó xuất hiện loại ba động quỷ dị, Nguyên Thần Đại Trận cũng có thể thành lực!

Lục Bình nhân cơ hội từng bước một đè ép trận pháp không gian của Thập Nhị Nguyên Thân Đại Trận, đồng thời áp súc không gian hoạt động của thủy viên khí linh. Vì phòng ngừa thủy viên khí linh trong quá trình xuyên qua không gian thứ nguyên rồi tìm ra chỗ sơ hở của Nguyên Thần Đại Trận mà chạy ra ngoài. Thời điểm Lục Bình áp súc trận pháp không gian, mỗi một bước đều cẩn thận tiến hành.

– Ngươi nhất định phải chết! Ngươi nhất định phải chết!

Con thủy viên hiện giờ đã khí cấp bại phôi, đang tránh né Lục Bình cắt giết đồng thời trong miệng không ngừng kêu la inh ỏi. Trong lúc nói chuyện lần nữa bị cây kéo cắt đứt hết nửa mảnh đầu, cuống quít độn vào trong không gian.

Lục Bình trong lòng thầm vui mừng. Con thủy viên hiện giờ đã luống cuống. Lúc này, phạm vi hư không mà nó xuyên qua cũng đã bị Lục Bình khống chế bên trong một không gian nhỏ nhất, thời cơ chém chết con thủy viên đã đến.

Lục Bình dựa vào hướng gió bốn phía mà động, hai trăm năm khổ tu cơ hồ muốn sánh ngang cùng thần niệm bàng bạc của Thuần Dương tu sĩ tuôn ra hết, nháy mắt trong không gian thu hẹp cuốn lên một đạo cuồng phong.

Thủy viên khí linh chưa độn ra ngoài từ trong không gian, tay phải của Lục Bình đuổi một cái. Một thanh trường kiếm màu vàng tím đã đến trong tay Lục Bình.

Vào một khắc Lục Bình cầm trường kiếm, kiếm dài ba thước mang kiếm phong nhất thời ở mũi kiếm bốn phía phun ra nuốt vào súc thế không chừng. Mà lúc này thần niệm của Lục Bình đã khóa được một chỗ không gian tán ra không gian ba động nhỏ nhẹ.

Trong lòng của Lục Bình thầm tự đếm thầm, rồi sau đó trường kiếm trong tay chấn động cả lên. Phi kiếm bay lên trời giữa không trung hóa thành một đạo giao long màu xanh, gào thét đánh tới chỗ một đạo không gian ba động nhỏ nhẹ mà lúc trước Lục Bình phát hiện.

Lập tức vào lúc này, khoảnh khắc giao long màu xanh đánh tới, thủy viên đúng lúc xuất hiện từ chỗ không gian phá vỡ, hơn nữa lập tức phát giác nguy cơ phủ xuống.

Thủy viên thầm mắng một tiếng, thầm than mình xui xẻo, cũng đụng phải một tên da trâu dùng đao cắt thịt, không sợ chết đeo bám mình không tha như vậy. Vừa khéo thần niệm tu vi của người này rất sâu, không ngờ lại có thể trước khi chuyện xảy ra dự phán ra chỗ mà nó thi triển không gian thần thông, lại vừa có một thanh linh bảo tiễn đạo tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng đúng là có thể tạo thành tổn thương với mình.

Lần này lại bị hắn đoán chắc, cắt liền cắt đi, còn có thể thế nào, dù sao cũng cắt không chết, chỉ cần chờ được người của Ngũ Hành tông tới, tất nhiên phải sửa trị cho tiểu tử này một phen, để giải tỏa mối hận trong lòng của ta. Chẳng qua là nói mình đã biết sẽ hết bản thể, sao người của Ngũ Hành tông còn không đến?

Tâm tư của Thủy viên khí linh trong nháy mắt chuyển đổi mấy lần, lúc này mới mạn bất kinh tâm chuẩn bị tiếp nhận Lục Bình cắt giết một lần nữa.

Nhưng đợi đến lúc nó quay đầu lại thấy một con quái giao màu xanh dữ tợn đánh tới nó, sắc mặt đột nhiên biến thành màu tro tàn, giọng bén nhọn liều mạng kêu lên:

– Đây là giao long? Không đúng, đây là khí tức của Ngao Giao. Ngươi làm sao có thể có vật trên người của Ngao Giao? Đây là, đây là, độc giác của Ngao Giao. Ah…ah…, ngươi luyện thành, ngươi luyện thành…

“Thanh Giao Nháo Hải quyết!”

Tiếng thét chói tay của thủy viên khí linh sẽ ngưng. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly thân hóa giao long màu xanh dưới Lục Bình Ngự sử thắng một hớp nuốt thủy viên khí linh vào trong bụng không còn kịp tránh né nữa.

Mà Lục Bình lại cảm thấy sợ, thủy viên khí linh quả thật không hổ là Khai Thiên Thần Khí, nhìn một cái đã xem thấu lại lịch của Chân Linh Chi Kiếm. Chẳng qua là không còn kịp biết được nhiều tin tức bí mật của khai thiên từ trong miệng nó, nhưng chỉ có điều mấy câu nói mới vừa đó đã để lộ ra rất nhiều tin tức.

Càn Khôn Bảo Đỉnh quả thật cũng biết được loại tồn tại “Long” đó. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly chính là độc giác của Giao đạo nhân chế ra. Mà tiếng gào thét cuối cùng từ trong miệng của thủy viên có thể khiến cho Lục Bình biết được tục danh của Giao đạo nhân thì ra được gọi là Ngao Giao.

Lục Bình cũng vì mình cẩn thận mà may mắn, nhờ có không nói trước lấy ra Chân Linh Chi Kiếm, nếu không một khi bị con thủy viên khí linh khám phá lai lịch, dưới một chút cẩn thận, Lục Bình chưa chắc sẽ dễ dàng đắc thủ như vậy. Hơn nữa, một khi bị đầu khí linh đem lại lịch của Chân Linh Chi Kiếm thông qua Càn Khôn Bảo Đỉnh tiết lộ cho Ngũ Hành tông biết được, mình không chừng sẽ còn nghênh đón bao nhiêu phiền toái.

Sau khi Mạc Ly thân hóa giao long đem thủy viên khí linh một hớp nuốt vào cũng không trở lại bản thể của Chân Linh Chi Kiếm, mà vẫn lấy hình thái giao long bơi lội trong Nguyên Thần Đại Trận.

Chân Linh Chi Kiếm chính là đồng thời lên cấp cùng Lục Bình lần đầu tiên lôi kiếp, lúc này đã cùng Nguyên Thân Đại Trận trở thành Lục Bình bản mệnh linh bảo. Lục Bình sớm đã tâm ý tưởng thông cùng nàng, hiển nhiên biết rõ Mạc Ly mặc dù nuốt lấy con thủy viên khí linh, nhưng muốn hoàn toàn giết chết cũng không dễ dàng.

Lục Bình toàn lực cổ động chân nguyên trong cơ thể, giống như dòng nước đỏ ngầu vậy rót vào đến trong cơ thể của Chân Linh Chi Kiếm tương trợ Mạc Ly luyện hóa đầu khí linh đó.

Mà ngay vào lúc này, bầu trời ở đỉnh đầu của Lục Bình, trong Thuần Dương Ngũ Hành Đại Trận bên ngoài Thanh Ngọc Vận Hà đột nhiên truyền tới tiếng nổ ầm rung trời. Thậm chí nó trực tiếp xuyên thấu qua Thanh Ngọc Vân Hà, truyền vào trong thủy mạch, chính là Lục Bình khi đó cũng bị tiếng nổ kinh thiên làm sợ hết hồn.

Lục Bình ngẩng đầu lên nhìn một chút, khi nhìn lại giao long biến thành Chân Linh Chi Kiếm trong Nguyên Thần Đại Trận, thần sắc đã mang vẻ lo lắng!

Lục Bình mặc dù không tham dự cuộc chiến Lạc Tâm sơn, nhưng không cần đoán cũng biết Lạc Tâm Sơn đại chiến tất nhiên thảm thiết dị thường. Chẳng qua Lục Bình biết có Tiêu Bạch Vũ cùng với ba vị thuần Dương tu sĩ trong thủy mạch lúc trước, những người này tất nhiên đều đối đầu Ngũ Hành tông.

Chuyện này ngay vào lúc Lục Bình luyện hóa Càn Khôn Bảo Đỉnh khí linh, giữa thiên không lại truyền tới nổ dồn như vậy, hắn hiển nhiên liên tưởng đến Ngũ Hành tông tất nhiên đã phát hiện không ổn trên Càn Khôn Bảo Đỉnh. Nhưng cũng may đối thủ của Ngũ Hành tông chỉ sợ cũng không dễ ứng phó, cho nên Lục Bình cần phải gia tăng áp lực rồi.

Đối với Lục Bình, Ngũ Hành tông đương nhiên thà bỏ không thèm cái thủy mạch của Thanh Minh Giang này nữa, cũng phải liều chết cứu khí linh của Càn Khôn Bảo Đỉnh mới đúng.

Giao long màu xanh dần dần chiếm cứ thành một đoàn, linh quang chợt lóe. Một đoàn linh khí nồng đặc sau khi bạo khai cấp tốc co rúc lại trung ương. Chân Linh Chi Kiếm màu vàng tím xuất hiện trước mặt của Lục Bình.

Lục Bình đưa tay ngoắc một cái, Chân Linh Chi Kiếm bay ngược đến hắn. Thần kiếm màu vàng tím vẫn ở chỗ cũ nhẹ nhàng chấn động Quang hoa lưu chuyển trên thân kiếm, hiển nhiên sau khi chém giết con thủy viên khí linh, phẩm chất của Chân Linh Chi Kiếm lần nữa lấy được sự đề thăng.

Tuy bản thể của thân kiếm lấy được đề thăng, mà khí linh Mạc Ly lúc này hiển nhiên cũng không quá tốt. Mạc Ly dựa vào Lục Bình đã cùng bản thể có thể chém chết thủy viên khí linh, nhưng nàng dù sao chẳng qua là một khí linh Nhất kiếp linh bảo, còn đầu thủy viên khí linh chí ít cũng cấp bậc Thuần Dương. Mạc Ly muốn lược đoạt thôn phệ linh tính của thủy viên sợ cũng không phải dễ dàng như vậy.

Linh Lung Tửu Đỉnh quanh quẩn đỉnh đầu Lục Bình. Sau khi thủy viên khí linh bị Mạc Ly chém chết, Linh Lung cũng không phục sự sợ hãi lúc trước. Nhưng lần này Lục Bình cửu tử nhất sanh, tội khối họa thủ chính là do sự khơi mào của ả nhóc Linh Lung này.

Lục Bình hiển nhiên hiểu được đó cũng không bán được Linh Lung. Đây thật ra là tất cả khí linh, đặc biệt là một loại bản năng lớn mạnh tự thân giữa đồng nguyên đồng chúc khí linh. Huống chi cuối cùng quyết định tiếp tục xuất thủ thủy viên vẫn là bản thân Lục Bình. Hắn mới là chỗ chưởng khống hết thảy căn nguyên..

Nếu như nói Linh Lung ban đầu thấy thủy viên khí linh suy yếu mà không nguyện rời đi, nghĩ rằng thôn phệ thủy viên là từ bản năng như vậy Lục Bình cuối cùng quyết định đánh cuộc một thanh, vậy thì tuyệt đối là lòng tham.

Lục Bình biết Linh Lung hiện tại tất nhiên là thèm muốn vô cùng, nhưng không có sự hứa hẹn của hắn, nàng làm sao dám đoạt lấy mồi ngon từ trong miệng của Mạc Ly.

Mặc dù Mạc Ly chỉ là Nhất kiếp linh bảo, nhưng thân phận của Khai Thiên Di Vật, địa vị bản mệnh linh bảo của Lục Bình đều không phải là Linh Lung có thể so sánh, trọng yếu nhất là thực lực của Mạc Ly. Ban đầu chính là Đường Lang Lưỡng Đọan thấy đều phải tránh lui chín mươi dặm.

Khai Thiên Thần Khí thật ra thì cũng cho dù Khai Thiên Di Vật. Mạc Ly đồng dạng là Khai Thiên Di Vật. Sau khi thủy viên khí linh bị nàng chém chết, linh tính tích chứa đối với Mạc Ly mà nói nhất định là đối tượng cực tốt để thôn phệ.

Nhưng phẩm cấp của thủy viên khí linh bây giờ quá cao, Mạc Ly giỏi lắm thì bất quá là một khí linh Nhất kiếp linh bảo mà thôi. Xem như bản thể xuất từ độc giác của Giao đạo nhân, nhưng bản thân Càn Khôn Bảo Định cũng chưa chắc kém so với độc giác của Giao đạo nhân. Cho nên Lục Bình thế tất không cách nào hấp thu hầu như không còn linh tính của thủy viên, chỉ có thể làm hết sức hấp thu tinh hoa của nó mà thôi.

Lúc này Linh Lung dưới sự hứa hẹn của Lục Bình rốt cục hào hứng bái trứ lằn ranh tửu đỉnh thận trọng đi tới bên người Mạc Ly.