Chương 1076: Kinh bảo vô hình

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong tay Lục Bình nắm chặc một cái ngọc giản. Cái ngọc giản này dĩ nhiên là vật mà Tần Thế Quân dùng để trao đổi tử sắc Thọ đan. Quang hoa màu tím lam chợt lóe trong tay, truyền thừa ấn ký phía trên cùng với toàn bộ cấm chế bị phá

vỡ, nội dung đầy đủ của Nghênh Phong Cổ Lãng thuật trình hiện trong đầu của Lục Bình.

Quả thật như thế, nội dung trong bộ truyền thừa này có quá nhiều cho tương cận cùng Phi Linh phát truyền thừa thế hệ, căn bản là Nghênh Phong Cổ Lãng bí thuật truyền thừa trên Phi Linh phái bảo thuyền năm đó.

Phi Linh phái bị diệt vong quả thật có thiên ty vạn lũ quan hệ cùng Thủy Tinh cung!

Phi Linh phái năm đó diệt phái, truyền thừa tứ tán, Bắc Hải nhiều nhà môn phái đoạt được. Trải qua hơn bốn ngàn năm mài hợp, cơ hồ khiến cho toàn bộ Bắc Hải môn phái đều hoặc nhiều hoặc ít dính lên Phi Linh phát truyền thừa ấn ký.

Nếu như nói có một nhà môn phái truyền thừa lúc dung hợp cùng Chân Linh phái truyền thừa thế hệ sinh ra lợi ích nhất không thể nghi ngờ gì chính là Phi Linh phái. Huống chi Chân Linh phái đoạt được bảo thuyền hài cốt căn bản là vật của Phi Linh phái năm đó.

Lục Bình mới vừa trở về, một bên Sở Hải Khiếu cười khổ nói:

– Lục huynh, ngươi cũng lừa gạt được tại hạ thật là khổ!

Lục Bình hiển nhiên biết rõ hắn chỉ là cái gì, vì vậy cười đáp:

– Nếu là tại hạ lúc ấy nói rõ Vạn Diệu Ngọc Lộ, khó tránh khỏi cấp cho quý tộc có ấn tượng mưu đồ!

Sở Hải Khiếu buồn cười hỏi:

– Như vậy Lục huynh ngươi bây giờ thừa lại là cái gì?

Lục Bình mở miệng nói thẳng:

– Ta chỗ này còn có một phần Vạn Diệu Ngọc Lộ, dược dẫn của Dẫn Linh đan, ngươi không cần rầu rỉ!

Sắc mặt của Sở Hải Khiếu chẳng qua là dễ dàng một cái, ngay sau đó lần nữa mang theo cả một bầu tâm tư.

Rất nhanh đã đến phiên huynh đệ Sở Hải Khiếu, hai người nguyên vốn chuẩn bị rất nhiều bảo vật là hướng về phía Vạn Diệu Ngọc Lộ. Hiện nay Vạn Diệu Ngọc Lộ đã có, hai người trước sau lên đài, đem bảo vật liên tiếp đổi lấy các loại các dạng trên ba ngàn năm linh thảo, linh vật cùng vật cần luyện chế Linh Thủy Dẫn Linh đan, trong đó để che đậy ánh mắt dòm ngó dò xét, hiển nhiên còn xen lẫn đại lượng những bảo vật khác.

Hai người đổi lấy vật trên số lượng mặc dù không ít, nhưng trên chất lượng không thể nghi ngờ là không so được vật của những tu sĩ khác biểu diễn trong giao dịch hội lần này. Nhưng thân phận của hai người sinh ra ở Bích Hải linh xà nhất tộc cũng làm những người khác không dám nói ra chất vấn, ngay cả Tần Thế Quân lúc này cũng ở một bên im lặng không lên tiếng.

Người sáng suốt vừa nhìn đã biết hai người đổi lấy đại lượng linh thảo hiếm quý tất nhiên có liên quan cùng Sở Thiên Vũ lão tổ sau khi bị trọng thương đối mặt tu vi bốn hội. Nhưng nhiều linh thảo như vậy cũng làm cho người ta không suy đoán Bích Hải linh xà nhất tộc đây là muốn dùng phương pháp gì, chỉ có sắc mặt của Diễm Linh Cữu lúc này lộ ra có chút khó coi, ánh mắt hoài nghi tần tần nhìn lại Lục Bình.

Giao dịch hội vẫn tiến hành, bảo vật triển hiện trong đó cũng không pháp tinh phẩm, có không ít bảo vật Lục Bình nhìn cũng động tâm, đáng tiếc sau đó hắn xuất thủ mấy lần cũng không thể đấu giá đắc thủ.

Giao dịch hội cuối cùng, Tần Thế Quân lấy một món bạn sinh linh bảo giao dịch bảo vật áp trục nhất, vì giao dịch hội được đẩy lên mức cao trào nhất. Đáng tiếc bạn sinh linh bảo đó cũng không thích hợp Lục Bình sử dụng, hắn cũng thử ra giá thử, nhưng cuối cùng vẫn để vuột khỏi tay.

Sau khi giao dịch hội kết thúc, các phái tu sĩ đua nhau rời đi, nhưng hết thảy phát sinh trên giao dịch hội rất nhanh lập tức truyền khắp toàn bộ Huyễn Linh ngũ đảo. Mà trong đó sự xuất hiện của tử sắc Thọ đan không thể nghi ngờ là một khoản nồng vị nặng sắc trong toàn bộ giao dịch hội. Danh hiệu của luyện đan tông sư Lục Thiên Bình lại một lần nữa vang dội toàn bộ Huyễn Linh ngũ đảo nhân yêu hai tộc.

Sau ba ngày, mây đen giăng đầy bầu trời Tụ Linh đảo, thiên lôi cuồn cuộn!

Dưới tất cả Chân Linh phái đệ tử chứng kiến, từng đạo một lôi quang màu xanh nhạt xuyên thấu qua hộ đảo đại trận liên tiếp rơi xuống trong bầu trời, bổ vào chỗ hư không trước người của Lục Bình, cơ hồ vỗ bể nát không gian phụ cận.

Sau khi Lục Bình vì Thủy U kiếm cho gọi tới lôi kiếp, thân của Thủy U kiếm liền hóa thành vô hình, nhưng thần niệm của Lục Bình vẫn có thể cực kỳ rõ ràng bắt được chỗ vị trí của Thủy U kiếm lúc này.

Thủy U kiếm không giống với những linh bảo khác sau khi do bạn sinh linh bảo cải tạo dùng để độ kiếp. Bản thân của Thủy U kiểm chính là một món Dưỡng Linh pháp bảo có phẩm chất cực tốt, sau khi bạn sinh linh bảo dung hợp mang hiệu quả ẩn hình. Phẩm chất tự thân của Thủy U kiếm lấy được để thắng cực lớn, sau khi vượt qua lối kiếp cũng không giống như cải tạo những bạn sinh linh bảo khác hình thành khí linh cực kỳ yếu đuối, ngày sau mất đi khả năng tiến hơn một bước.

Phi kiếm ẩn hình cũng không thể đủ tránh thoát lối kiếp truy tung, hơn nữa cũng không thể tránh qua. Đây là hiệu quả kèm theo sau khi phẩm chất cùng với linh tính bản thân của Thủy U kiếm được kích thích toàn bộ.

Liên tiếp sau đạo kiếp lôi hạ xuống, thủy chung không thể cắt đứt Thủy U kiếm từ trong trạng thái ẩn thân, ngược lại vô bể nát hư không bốn phía Thủy U kiếm, cơ hồ muốn cuốn Thủy U kiếm vào trong không gian bể tan tành đó.

Chỗ xa cách Lục Bình hơn trăm trượng, trước mắt Chân Linh phái chỉ còn lại hơn ba mươi đoán đan kỳ tu sĩ đứng xa xa nhìn linh bảo lôi kiếp hiếm thấy đó.

Khoảng thời gian này Huyễn Linh ngũ đảo mặc dù mấy lần xuất hiện linh bảo lôi kiếp, thậm chí còn có pháp tướng tu sĩ mạo hiểm tìm tới pháp tướng thiên kiếp, mạnh mẽ tấn thăng, nhưng quan sát lôi kiếp với khoảng cách gần như vậy, đây là lần đầu tiên của rất nhiều Chân Linh phái tu sĩ.

Thiên Khang lão tổ đã sớm trốn ra xa bế quan, vô luận là linh bảo lôi kiếp còn pháp tướng tu sĩ kiếp số, pháp tướng tu sĩ không liên hệ nhau đều phải hoàn toàn tránh ra, để tránh dẫn hỏa thiêu thân.

Một tiếng nổ vang trong bầu trời, đạo kiếp lôi thứ bảy hạ xuống, tựa như một cái du xà màu xanh lao xuống từ trong trời cao, nuốt một cái về phía hư không. Rồi sau đó toàn bộ đầu lâu nổ tung, đem một thanh phi kiếm màu thủy lam từ trong ẩn thân nhất cử nổ bay ra ngoài đến mười mấy trượng.

Vô số lưu quang bắt đầu lóe lên trên thân kiếm màu thủy lam, chỉ chốc lát sau, thân của Thủy U kiếm bắt đầu trở nên ban bác, bộ phận thân kiếm lần nữa hóa thành hư vô. Mặt ngoài bộ phận thân kiếm như cũ là màu thủy lam, nhìn xa giống như từng vòng cùng với từng mảnh một thủy mặc màu xanh da trời xâm nhiễm vào trong hư không vậy.

Nơi xa truyền tới một trận kêu lên, hiển nhiên lúc này Thủy U kiếm bị tổn thương dưới đạo kiếp lôi thứ bảy. Thần sắc của Lục Bình không thay đổi, thần niệm bàng bạc trong nháy mắt xâm nhập vào Thủy U kiếm. Lúc này linh tính cất giấu trong Thủy U kiếm đã ứ tích đến một điểm giới hạn, chỉ đợi vượt qua lối kiếp sẽ có thể khiến cho linh tính được Thuần Dương chi khí trụi luyện, cuối cùng hóa thành khí linh có trí khôn.

Linh bảo lôi kiếp cũng giống vậy chỉ cần vượt qua linh bảo tự thân. Lục Bình mặc dù có Thủy U kiếm, nhưng để có thể đưa đến tác dụng cũng chỉ có thể thông qua thần niệm để kích thích linh tính tự thân của linh bảo, khiến cho nó có khả năng khôi phục như cũ hết sức nhanh chóng dưới lôi kiếp đả kích.

Từng vòng cùng với từng phiến thân kiếm màu xanh da trời dần dần thu nhỏ lại cho đến khi ẩn giấu biến mất trong hư không. Trong lúc lòng của Chân Linh phái chư tu căng thẳng mới vừa buông lỏng, một đạo điện quang hoảng hốt đi qua trong bầu trời. Một đạo kiếp lôi đã nổ vang rung trời hạ xuống, lần nữa tìm được chính xác chỗ của Thủy U kiếm trong hư không.

Thủy U kiếm lần nữa bị băng bay, lần này Thủy U kiếm hiển nhiên bị thương nặng hơn. Toàn bộ thân kiếm không tính là biến đổi giữa màu thủy lam cùng với vô sắc, toàn bộ phi kiếm nhìn qua một hồi chỉ còn lại có thanh kiếm cùng mũi kiếm. Một hồi nó lại mất đi mấy đoạn thần kiếm, mà mũi kiếm lại lộ ra, đồng thời tia lửa điện quang còn thỉnh thoảng vọt nổi lên trên thân kiếm, lộ ra cực kỳ quỷ dị.

Lục Bình hít sâu một hơi, thần niệm lần nữa cầu liên cùng linh tính trong thân của Thủy U kiếm. Lục Bình có thể rõ ràng nhận ra được linh tính của Thủy U kiếm trong lúc mơ hồ để lộ ra tâm tình sợ hãi, hiển nhiên Thủy U kiếm lột xác đã gần trong gang tấc. Nhưng nếu là không thể kích thích hoàn toàn linh tính, có thể đào móc ra tiềm năng bản thể của Thủy U kiếm lớn nhất, một đoàn linh tính đó một khi bị kiếp lôi mạt sát, chuyện Thủy U kiếm thành tựu linh bảo sẽ tiền công tấn khí. Mặc dù may mắn thành công, bản thể của Thủy U kiếm cùng với khí linh cũng bị thương nặng, ngày sau muốn tiến hơn một bước cũng không thể nào nói tới.

Thần niệm của Lục Bình làm hết sức bắt đầu trấn an cũng như dẫn dắt một đoàn linh tính mông muội này. Đồng thời một đạo Thuần Dương chi khí được Lục Bình luyện hóa theo thần niệm của hắn rót vào đến trong thân kiếm.

Sau khi linh tính của Thủy U kiếm bị một cổ Thuần Dương chi khí bao phủ, tựu như tuyết đọng gặp được ánh mặt trời vậy. Nó nhanh chóng thu nhỏ lại nhưng cũng không vì vậy biến mất, mà là trở nên càng thêm nồng súc ngưng tụ, đồng thời cũng bắt đầu chậm rãi hấp thu những thứ Thuần Dương chi khí đó cũng như dung hợp với nhau.

Đạo kiếp lỗi thứ chín rốt cục hạ xuống, toàn bộ Tụ Linh đảo tựa hồ cũng đang run rẩy trong tiếng nổ định tại nhức óc. Mà đạo kiếp lôi thứ chín so sánh cùng tám đạo trước nhìn qua vẫn lạc cũng cực lớn, chỉ có một cỗ phá vỡ hư không tế tế như vậy rơi vào trên thân Thủy U kiếm, lại trực tiếp vào trong Thủy U kiếm biến mất không thấy đâu nữa.

Chân Linh phái chư tu đưa mắt nhìn nhau, nhưng Lục Bình lại biết được đạo kiếp lôi đó bàn về uy năng, tổn thương đối với bản thể của Thủy U kiếm có lẽ cũng không coi là quá lớn, nhưng đối với khí linh đang trong quá trình thuế biến vào thời khắc mấu chốt mà nói thì cũng là thời khắc nguy cấp nhất.

Sau khi đạo tế lôi này tiến thẳng vào thân kiếm băng tán một đoàn linh tính ngưng tụ. Thuần Dương chi khí nồng đặc bạo tán ra từ trong kiếp lôi, linh tính của pháp bảo mẫn diệt đã giải tán khắp mọi nơi trong thần kiếm.

Ngay tại lúc này nguyên vốn thời khắc nguy cấp nhất, những thứ linh tính bị băng tán không ngờ lại có thể ngăn cản ở sơ dương khí xâm nhập hơn nữa dần dần bắt đầu ngưng tụ.

Lục Bình thấy vậy rốt cục thở phào nhẹ nhõm, một cửa ải nguy hiểm nhất cho dù là đã qua, Thủy U kiếm thành tựu linh bảo chẳng qua là vấn đề thời gian rồi. Chỉ cần khí linh cuối cùng thành hình, cùng Vô Hình Kiếm Quyết Ngự sử thanh linh bảo phi kiếm này, tương đương Lục Bình đã chưởng khống đạo vô thượng bản mệnh thần thông thứ ba.

Chân Linh phái chư tu vây xem lúc trước thấy đạo kiếp lôi thứ chín vào trong thần kiếm đều thấp thỏm bất an. Nhưng khi họ nhìn thấy gương mặt của Lục Bình ý dễ dàng, làm sao không biết đạo kiếp lôi thứ chín đã hoàn toàn bị Thủy U kiếm vượt qua, nhất thời hoan hô lên.

Chính vào lúc này, thần niệm của Lục Bình chợt động, một đạo thanh quang thoáng qua trong hai mắt. Lục Bình nhìn về phía chủ phương hướng của Thủy U kiếm, liền thấy một đồng tử bảy tám tuổi hai tay treo ngược trên thân của Thủy U kiếm.

Thấy Lục Bình nhìn sang, đồng tử buông lỏng hai tay, từ trên thân Thủy U kiếm rớt xuống, trên người thoáng qua một đạo ánh sáng màu xanh nhạt, nhất thời xuất hiện trong ánh mắt của mọi người Chân Linh phái.

– Khí linh, tất nhiên là khí linh!

Không ít Chân Linh phái tu sĩ đây là lần đầu tiên thấy mặt mũi thật của linh bảo, đua nhau lên tiếng cổ vũ.

Đồng tử phất phất tay về phía mọi người, rồi sau đó cười “hì hì” một tiếng với Lục Bình, nói:

– Vô Hình đồng tử ra mắt lão gia!

Lục Bình thấy Vô Hình đồng tử sinh một bộ dáng tròn trịa khả ái, biết được lần này phẩm chất tự thân cùng với linh tính bản nguyên của Thủy U kiếm cũng không gặp tổn thương quá lớn trong quá trình thành tựu linh bảo, vì vậy gật đầu cười nói:

– Lần này linh bảo chi kiếp tuy nói hữu kinh vô hiểm, nhưng mà người có lẽ nhanh chóng dụng dưỡng khôi phục, đoạn thời gian này hãy sống trong tâm hạch không gian đi!

Chân Linh phái chúng tu sĩ tụ ở phía xa còn chưa hết ý, mà Lục Bình cũng đã rời đi.

Trong mật thất chỗ Thành Linh đảo Bích Hải linh xà nhất tộc, Sở Hải Khiếu chúc mừng Lục Bình:

– Lục huynh lại được một món linh bảo tương trợ, không khác nào như hổ thêm cánh, tại hạ nếu là giao thủ cùng Lục huynh lần nữa, chỉ sợ cũng phải vọng trần mạc cập rồi!

Lục Bình cười đáp:

– Sở huynh đây chính là nói không đúng với lòng, huynh lúc này khí tức quanh thân mãnh liệt, hiển nhiên khoảng cách lên cấp pháp tướng trung kỳ chỉ còn lại có một bước không xa. Một khi pháp tướng ngưng tụ Thuần Dương chi khí, sợ rằng tại hạ sẽ phải cam bái hạ phong rồi!

Hai người cung duy hàn huyên lẫn nhau xong, Sở Hải Khiếu lúc này mới đem một trữ vật đại giao cho Lục Bình, nói:

– Lục huynh, sự tình Linh Thủy Dẫn Linh đan phải nhờ cậy rồi! Thập tam thúc có nói, lần này luyện đan vô luận thành công hay không, Bích Hải linh xà nhất tộc ta đều thiếu nợ Lục huynh một cái nhân tình!

Lục Bình cũng nghiêm mặt đáp:

– Tại hạ sẽ làm hết sức! Sở Hải Khiếu chần chờ chốc lát, hỏi:

– Lục huynh, rốt cuộc là chuyện gì, còn không chịu nói sao?

Lục Bình cười cười, phất tay bấm ra mấy đạo ấn quyết, một đạo cấm chế ngăn cách bao phủ toàn bộ mật thất. Rồi sau đó chỉ thấy hắn đưa tay rạch ra một đạo không gian môn hộ, ba thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi đi ra từ trong môn hộ.

Một loại thiên nhiên cảm ứng đến từ trên huyết mạch khiến cho Sở Hải Khiếu lập tức nhảy lên. Sở Hải Khiếu nhìn ba người thiếu niên trước mắt, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Lục Bình, trong ngôn ngữ cũng mang theo không ít lãnh ý, hỏi:

– Lục huynh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi cần phải cho ta một lời giải thích!

Sau khi Tam linh đi ra từ trong Hoàng Kim ốc, loại cảm giác thân thiết đến từ trong huyết mạch khiến cho ba người đều tò mò nhìn Sở Hải Khiếu. Loại huyết mạch cảm ứng này thậm chí còn phải lộ ra thân mật hơn so với lúc trước Tam linh thấy Sở Hải Lan.

Tuy nhiên sau khi họ thấy Sở Hải Khiếu phản ứng, Tam linh đều nhất tề đứng sau lưng Lục Bình, bất quá đối với Sở Hải Khiếu giống như trạng thái núi lửa ẩn giấu vậy. Tam linh cũng đều không sinh ra địch ý chút nào, nhưng cũng đều tỏ rõ lập trường.

Thần sắc của Lục Bình vẫn bình tĩnh, tựa hồ đã sớm ngờ tới Sở Hải Khiều sẽ có phản ứng như thể vậy.

Sở Hải Khiếu thấy Lục Bình có vẻ không quan tâm, thần niệm đã quanh quẩn quanh người Tam linh trước một bước, tựa hồ cuối cùng xác nhận thân phận của Tam linh, vừa tựa hồ còn điều tra một ít những thứ đồ khác.

Hồi lâu, Sở Hải Khiếu dường như phát hiện cái gì, lúc này mới thoáng lộ ra tỉnh táo một ít.

Lục Bình lúc này mới mở miệng giới thiệu:

– Ba đứa bé là ta tự mình lấy chân nguyên tự thân ấp trứng, là nghĩa tử, nghĩa nữ của ta, theo thứ tự là Lục Bích, Lục Hải, Lục Linh nhi!

Dứt lời, Lục Bình lại quay người nói với Tam linh:

– Bích nhi, Lục Hải, Linh nhi, ba người các ngươi hãy tới gặp qua bản tộc tiền bối tu sĩ đi!

Sở Hải Khiếu thản nhiên nhận lễ của ba người, lúc này mới nghiệm mặt nói:

– Ba người các ngươi có biết trong huyết mạch nhà mình chảy xuôi thuần chánh Bích Hải linh xà huyết mạch, các người xem ra phải là họ Sở!

Dứt lời, ánh mắt gắt gao nhìn về phía Lục Bình, lại thấy hắn bất động thanh sắc, mà sau lưng Tam linh cũng hai miệng đồng thanh nói:

– Chúng ta theo họ của phụ thân!

Sở Hải Khiếu khuôn mặt lạnh lẽo, hướng Lục Bình nói:

– Lục huynh có biết mình đang làm gì không? Ngươi cất giấu Bích Hải linh xà nhất tộc tộc nhân của ta, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, Lục huynh hôm nay tất nhiên không ra khỏi Thành Linh đảo một bước. Cho dù là quý phái ở Bắc Hải xa xôi, Bích Hải linh xà nhất tộc ta cũng tuyệt không buông tha!

Thần sắc của Lục Bình bình tĩnh, khẽ mỉm cười, đáp:

– Sở huynh, người sẽ không làm như vậy!