Chương 1006: Ẩn kiếm quái dị

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đại tu la từ trước tới giờ không gặp qua loại tình cảnh quỷ dị như thế này, trong lúc nhất thời cũng khẩn trương, ngửa đầu gào thét một tiếng, bắt đầu cho gọi những đồng bạn khác tới giúp một tay.

Sắc mặt của Xích Luyện Anh âm trầm như sương. Một đôi đoản kiếm theo thủy tụ xuất hiện trong tay, rồi sau đó cầm trong tay hai thanh đoản kiếm liền xông vào trong mạc tường.

Tụ Lý kiếm, đây là hạng nhất thần thông mà Xích Luyện Anh luyện tựu, hôm nay nàng cũng đem thần thông này thi triển thành bộ dáng như vậy, giống như là trong mê cung vậy.

Chỉ chốc lát sau, trong mạc tường truyền tới một tiếng kêu thảm. Đầu Đại tu la này tương đương với đoán đan hậu kỳ tu vi đã mất mạng dưới song kiếm của Xích Luyện Anh.

Mạc tường lần nữa hóa thành hai cái thủy tụ, súc vào ống tay áo của Xích Luyện Anh biến mất không thấy đâu nữa. Lúc nàng giương mắt nhìn lên, toàn bộ trên Thính Đào đảo đã là một mảnh tiếng sấm đấu pháp, thỉnh thoảng truyền tới tiếng kêu thảm của Thính Đào đảo tu sĩ.

Thính Đào đảo mặc dù không phải cơ nghiệp của nàng, nhưng lại có tâm huyết mấy chục năm kinh doanh của nàng, cũng là một loại ký thác của hắn đối với nàng, hôm nay cũng dễ dàng bị hủy như vậy, trong lòng khó tránh khỏi bị sảng, nhưng nàng cũng biết lúc này đã là chuyện không thể làm. Nàng ngay cả có thể giết chết một con Đại tu la, nhưng tổng số Đại tu la vây công Thính Đào đảo thì có hai ba mươi đầu, huống chi còn có một đầu huyết tu la một mực chưa từng xuất thủ.

Trốn, chỉ có chạy đi mới có hy vọng!

Bây giờ không được, cũng chỉ có đi Bắc Hải tìm hắn, đám người Cơ Huyền Hiên đã cùng nàng mấy lần nói về Lục Bình. Nàng biết hắn bây giờ đã là pháp tướng kỳ tu vi, danh mãn hậu khởi chi tú của tu luyện giới.

Lục Bình đã từng đáp ứng qua muốn dẫn nàng đi Bắc Hải, giải khai sinh thế chi mê của nàng. Nàng đã đoán được điều này có lẽ chưa tính là việc khó gì. Bởi vì vô luận là Ân Huyền Sở còn Cơ Huyền Hiên, lúc thấy nàng thi triển pháp thuật thần thông, trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc giống nhau. Chẳng qua là thời điểm nghe tên của Mai Thiên Cầm, hai người đều không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc, tựa hồ hai người cũng lộ ra u mê, tựa hồ có điều biết, nhưng lại không rõ lắm, lại càng không muốn chạm đến đề tài vị tôn giả húy như vậy.

Nơi xa một tiếng kêu sợ hãi truyền tới, khiến cho Xích Luyện Anh không thể không dừng bước.

Hơn ngoài trăm trượng, một thiếu nữ hơn mười tuổi kiều tiếu khả ái đang té xuống đất, trong tay Ngự sử một món pháp khí đã tán loạn. Một con tu la đang cười gằn đánh tới thiếu nữ.

Xích Luyện Anh giận dữ, đoản kiếm trong tay bắn nhanh ra phía tu la, không ngờ trên đường lại bị một mặt tường bằng đột nhiên dâng lên cản trở lại.

Một con Băng Tu La từ trên mặt tường bằng đi xuống, sau lưng nâng lên từng viên bằng nhũ, bay đâm đi về phía Xích Luyện Anh!

Xích Luyện Anh trong lòng vội vã cứu cô gái kia, nhưng lúc mấy chục viên bằng nhũ bay bắn tới trước mặt Xích Luyện Anh đột nhiên nổ lên. Vô số băng châm toàn bộ phong chận lại tất cả phương hướng của Xích Luyện Anh.

Xích Luyện Anh không thể không đem thủy tụ toàn thành một đoàn tuyền qua, đem bằng châm đầy trời toàn bộ nhét vào trong đó cắn nát. Nhưng lúc này làm gì còn chưa kịp đi cứu tiểu cô nương kia, một khang tức giận liền toàn bộ đi về phía đầu Băng tu la này. Nhưng lúc này nàng mới phát hiện, mình đã rơi vào trong bốn đầu tu la bao vây, hiển nhiên là đồng bạn do đầu tu la mới vừa chết bởi tay của Xích Luyện Anh dẫn tới.

Trong lòng của Xích Luyện Anh trầm xuống hơn nữa. Cục diện trước mắt đừng bảo là cô gái kia, chính là bản thân nàng có thể thoát khốn hay không đều là một vấn đề.

Ngay vào lúc này, một tiếng ré dài đột nhiên từ trời cao vang lên, Xích Luyện Anh ngẩng đầu nhìn lại. Một con Thanh Loan điểu thần tuấn đột nhiên từ trời cao đập xuống. Đầu tu la cúi người cắn cổ thiếu nữ a, lập tức bị móng nhọn của Thanh Loan điểu xé một tan tành.

– Cầm nhi tỷ tỷ!

Thiếu nữ mừng đến chảy nước mắt, đưa tay hướng Thanh Loan điểu lần nữa quanh quẩn lên kêu to.

– Là Lục Cầm nhi, hắn tới rồi!

Xích Luyện Anh nhất thời thất thần, sau lưng một con Mộc tu la nhân cơ hội một roi bỏ rơi trên lưng của nàng.

Ba!

Một vết máu trực tiếp ánh hồng sau lưng của Xích Luyện Anh.

Xích Luyện Anh đau điếng hừ một tiếng, khóe miệng đã dật máu, đoản kiếm trong tay xoay người bắn tới Mộc tu la sau lưng. Ba đầu tu la khác đồng loạt tiến lên tiếp ứng, từ phương hướng bất đồng kêu tới về phía trên người của Xích Luyện Anh, trong lúc nhất thời Xích Luyện Anh hiểm tượng hoàn sinh.

Một đoàn đám mây đột nhiên từ trời cao rơi xuống, rồi sau đó hóa thành một con kim sí đại bằng, nhào tới trên người của Xích Luyện Anh, rồi sau đó trên người của nàng liền phảng phất mặc vào một món tường vân thải y. Một con đại bằng đập cánh muốn bay trông rất sống động trên y phục rực rỡ.

Mấy đầu tu la hợp lực công kích đánh vào trên người của Xích Luyện Anh nhưng chỉ là đánh tan mấy đóa tường vân in trên y phục rực rỡ, theo mấy đoàn đám mây tụ tán, Xích Luyện Anh cũng không chút bị thương tổn!

Xích Luyện Anh mừng rỡ. Sau khi Cơ Huyền Hiên đi tới Thính Đào đảo, nàng đã từng cặn kẽ hỏi thăm tình trạng của Lục Bình gần đây, biết được trên tay hắn lại có hai đại linh bảo. Một món trong đó chính là kim bằng Quải vân phàm, bây giờ trên người mình khoác kim bằng tường vân thải y này hiển nhiên chính là Quái vân phàm biến thành.

Không còn nỗi lo phía sau lưng, Xích Luyện Anh cũng không quản ba đầu tu la khác liên tục không ngừng công kích trên người mình. Trong tay nàng, một đôi đoản kiếm núp trong thủy tụ chỉ để ý đánh tới trên người đầu Mộc tu la mới vừa đánh mình một roi
kia.

Ngô Nham hôm nay cũng đã là đoán đan kỳ tu sĩ, chẳng qua là hắn biết được bản lĩnh của mình. Hắn có thể lên cấp đoán đan kỳ nhiều hai ba trăm năm tuổi thọ cũng đã là ngày may mắn, kiếp này tu vi sợ là cũng không cách nào tiến thêm nữa.

Nhưng lúc này hắn nhìn trước mắt bảy tám đầu tiểu tu la này, ngược lại có chút dâng lên hâm mộ với Hồng Ưng cùng Diệp Bất Khí hai người này. Hồng Ưng hôm nay đang chuẩn bị ngưng luyện thiên địa linh vật lên cấp đoán đan trung kỳ. Mà Diệp Bất Khí sớm đã là đoán đan tầng bốn tu vi, cơ hồ là chiến lực mạnh nhất ở toàn bộ đảo tự trừ ba vị phó đảo chủ ra.

Nếu là mình có thể có tu vi như hai người bọn họ, thế cục trước mắt cũng có thể liều mạng một cái, dù không đủ cũng có cơ hội chạy trốn. Mà bây giờ hắn đối mặt trước mắt bảy tám đầu tiểu tu la này chỉ tương đương với dung huyết hậu kỳ vây công, Ngô Nham hắn thì đã cảm thấy lực bất tòng tâm.

Mình chết không gì đáng tiếc, chẳng qua là phía sau hắn chính là bảo khố của Thính Đào đảo, những năm này phát triển tích lũy để uẩn toàn bộ đều trong bảo khố này. Điều trọng yếu hơn là, trong bảo khố còn có hai đứa con gái của chính Ngộ Nham.

Cơ phó đảo chủ đã từng nói, hai đứa con gái này của hắn là có tư cách xếp vào Chân Linh phái, tương lai có cơ hội thậm chí có thể trở thành Chân Linh phái nội môn đệ tử. Ngô Nham hắn cả đời này đã là đi tới cuối cùng rồi, nhưng hắn vô luận như thế nào cũng muốn vì con gái của mình đánh liều một phen.