Chương 682: Huyết Tu La hiện

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi thấy Lục Bình cùng Huyền Câu chân nhân, thân thể liền ngã xuống phía dưới. Huyền Câu chân nhân đang muốn tiến lên, bên người Lục Bình đã thoáng qua một đạo quang ảnh xuất hiện trước mặt Huyền Sâm chân nhân, vịn Huyền Sâm chân nhân sắp ngã xuống, không nói lời gì đem một viên Tố Nguyên đan trân quý nhét vào trong miệng của Huyền Sâm chân nhân.

Tố Nguyên đan vào miệng tan đi, dược lực cường đại làm cho thần sắc Huyền Sâm chân nhân uể oải nhất thời trung lên, gấp giọng nói:

– Tu La, là Tu La, còn có Tu Ma, bao vây, sư huynh, nguy hiểm!

Dứt lời, Huyền Sâm chân nhân nói mạnh một hớp chân nguyên mang về Huyện Hư chân nhân cùng Huyền Thần chân người chết trọng thương rốt cục cũng không kiên trì nổi nữa, hoàn toàn hôn mê đi, cũng may Lục Bình trước tiên đem Tố Nguyên đan nhét vào miệng của ông ta, thương thế của Huyền Sâm chân nhân tránh khỏi tiến một bước trở nên ác liệt.

Huyền Câu chân nhân lúc này cũng đi tới bên cạnh, giúp đỡ Lục Bình đỡ Huyền Thần chân nhân dậy, nói:

– Ra sao, điều này như thế nào cho phải?

Trong lúc nhất thời Huyền Câu chân nhân cũng không so đo, hoàn toàn đem hy vọng đặt trên người Lục Bình, lại quên mình mới là sự thúc của hắn, nên vào giờ khắc này đứng ra ứng đối.

Lục Bình liếc mắt nhìn sắc mặt Huyền Câu chân nhân lo lắng, thần niệm đã trước một bước dò xét xong thương thế của Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Thần chân nhân, nói:

– Huyền Hư sư thúc là bởi vì chân nguyên hao hết mà kiệt lực hôn mê, thương thế tuy nặng cũng không tổn bản nguyên, tu dưỡng mấy năm là khỏi hẳn. Huyền Thần sư thúc cũng bị tổn thương thần niệm, Tu La là máu, Tu Ma ‘phệ hồn’, nhìn dáng dấp thật là gặp được Tu Ma!

Huyền Câu chân nhân vừa nghe liền vội:

– Thần niệm bị tổn thương? Huyền Thần sư muội là trận pháp tông sư, thần niệm bị tổn thương không thua gì phế tu vi của nàng, điều này như thế nào cho phải?

Lục Bình có chút im lặng nhìn một chút Huyền Câu chân nhân có vẻ hơi rối loạn, nói:

– Sư thúc, thương thế của Huyền Thần sư thúc trong lúc vội vả khó có thể chữa trị, nhưng mà cũng không phải là không cách nào, hiện nay trọng yếu nhất không phải là Huyền Thần sư thúc hay không, Khương sự bá hiện nay sợ rằng còn vùi lấp trong Tu La bao vây!

Huyền Câu chân nhân luôn miệng nói:

– Đúng là như thế, chẳng qua là nghe Huyền Sâm sư đệ nói, hiện nay Khương sư huynh tựa hồ cũng đã hãm nhập vào trong. Bọn Tu La cùng Tu Ma kia tất nhiên không hề là số ít nữa, chỉ hai người bọn ta thì như thế nào có thể cứu giúp Khương sư huynh đây?

Lục Bình thấy Huyền Câu chân nhân thật vất vả từ trong hốt hoảng lúc trước trận định lại, khôi phục một ít lý trí, còn không đợi ngôn ngữ của Lục Bình, câu nói thứ hai của Huyền Câu chân nhân lại làm hắn dở khóc dở cười:

– Đúng rồi, nơi này có Truyện Tống Trận nối thẳng Bắc Hải. Lục sư điệt, mau mau khởi động Truyện

Tống Trận, thông báo bản phái tu sĩ tới trước tiếp ứng!

Lục Bình bất đắc dĩ nói:

– Sư thúc xin đừng hốt hoảng, lấy đạo hạnh của Khương sư bá, nếu không phải là trực diện pháp tướng đại tu sĩ, hay hoặc là gặp gỡ mấy tên cùng cấp tu sĩ vây công, chính là gặp gỡ một tên pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng chưa chắc có thể lưu được ông ta.

Huyền Câu chân nhân nghe Lục Bình nói, tâm tình kích động rốt cục có điều bình phục. Vị sư thúc này khiến cho Lục Bình thầm than thân phận bản phái tứ đại nữ tu của bà ta đừng bảo là cùng hai người lão sư, Thiên Cầm, chính là so sánh cùng Huyền Thần chân nhân, cũng có chút hữu danh vô thực. Có lẽ là bởi vì duyên cớ được Thiên Tuyết lão tổ cường thế lão sư như vậy che chở quá nhiều đi!

Lục Bình tiếp theo giải thích:

– Hiện nay nếu là khởi động Truyện Tống Trận, trên thời gian cũng không còn kịp nữa, huống chi bên ngoài Truyền Tống trận chính là doanh địa của Bắc Hải yêu tộc trú đóng ngoài Hoàn Vũ đảo. Một người hai người tiềm hành có lẽ có thể thoát đi dò xét, một khi bản phái điều động quy mô lớn, tất nhiên sẽ kinh động Bắc Hải yêu tộc, đến lúc đó chẳng những Truyền Tống trận này khó giữ được, chính là bản phái cứu viện tu sĩ chỉ sợ cũng trước tiên phải cùng yêu tu kiện thượng một trường rồi.

Huyên Câu chân nhân thở dài nhẹ nhõm, nói:

– Lục sư điệt người nói rất đúng, cũng là sự thúc ta rối loạn phương thốn, khó tránh lão sư thường nói tính tình của ta yếu đuối, mấy lần thúc giục ta đi ra ngoài lịch luyện. Chuyện này toàn dựa vào sự điệt ngươi xử lý, sư thúc ta chính là toàn lực phối hợp.

Lúc này không phải là thời khắc khiêm tốn, Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Sư thúc người hãy coi sóc tốt ba vị sư thúc. Trước tiên đệ tử đi ra ngoài dò xét một phen, có lẽ Khương sư bá đã tuôn ra trùng vây rồi cũng không nhất định.

Lục Bình theo đáy sông Doanh hướng phía trên du tẩu gần mười dặm, thần niệm cũng đã bắt được sớm biết tung tích của Thủy Tu La.

Lục Bình đem Vân Quang Ngũ Thải Y khoác lên người, cả người nhất thời hóa thành một đoàn lưu thủy, hướng đến bảy tám con Thủy Tu La bơi lội ở trong nước này mà tiếp cận đến gần.

Bảy tám con Thủy Tu La này do một con Thủy Tu La tương đương với đoán đan kỳ đái lĩnh, tựa hồ là một con Thủy Tu La tiểu đội đi ra ngoài tuần tra cảnh giới.

Lục Bình tâm niệm chợt động, bốn phía dâng lên từng đạo một dòng nước ngầm hướng bảy tám con Thủy Tu La này, đợi đến lúc đoán đan kỳ Thủy Tu La cầm đầu phát giác, hơn mười đạo dòng nước ngầm này đã quấn quanh mỗi người bọn họ.

Thân thể của đoán đan kỳ Thủy Tu La co rụt lại kéo dài, không ngờ lại đào thoát đi ra từ trong Lục Bình Không Thủy quyết, nhưng không đợi nó muốn chạy trốn, trong ánh mắt đột nhiên lộ ra ánh mắt kinh hãi, ngay sau đó đầu này đầu Tu La bay lên trời, một chùm huyết dịch trong suốt phảng phất lưu thủy vậy từ trên cổ của Thủy Tu La phun trào ra.

Lục Bình đưa tay một nhiếp, một món binh khí chấp trong tay của Thủy Tu La bị tróc ra, bay tới trong tay của hắn.

Bảy con dung huyết kỳ Thủy Tu La khác sắc mặt mỗi người lộ ra ý điên cuồng, hết sức giãy giụa nhưng không cách nào kéo đoạn thủy lưu vòng quanh thân người, nhưng nơi ngực lại liên tiếp nổ bắn ra ra huyết dịch như lưu thủy vậy, giãy giụa chốc lát rồi mạnh ai nấy chết đi.

Lục Bình đưa tay ngoắc một cái, Thủy U kiếm đột ngột xuất hiện trong tay hắn. Lục Bình tiến lên đem binh khí của bảy con Thủy Tu La thu tập trong tay.

Những binh khí này đều là một ít nhị đăng biến dị linh tài sau khi bị thô tháo luyện chế một phen, đánh mài thành binh khí trạng, lúc dùng để đối địch, dựa vào chẳng qua là trình độ cứng rắn phẩm chất tự thân của nhị đăng linh tài mà thôi.

Ngược lại đầu kia binh khí trong tay của đoán đan kỳ Tu La cũng là một món pháp bảo địa địa đạo đạo.

Lục Bình cũng từng từ trong điên tịch thấy qua ghi lại liên quan tới Tu La, biết Tu La có một loại năng lực pháp bảo dựng dưỡng trời sanh.

Tu La vừa sanh ra liền sẽ chọn một món linh tài làm bạn sinh binh khí của mình, theo tự thân Tu La lớn lên, phẩm chất của bạn sinh binh khí này cũng tăng lên, đợi đến lúc Tu La trưởng thành dung huyết kỳ đại Tu La, phẩm chất bạn sinh binh khí này sẽ trở thành ít nhất là cấp bậc nhị đăng biến dị linh tài, đợi đến sau khi Tu La lên cấp tương đương với đoán đan kỳ Tu La, binh khí này cũng theo đó trưởng thành binh khí cấp bậc pháp bảo.

Mà một khi Tu La trưởng thành làm tu luyện giới biên sắc Huyết Tu La, loại này tương đương với pháp tướng kỳ cao thủ mỗi người đều có một món binh khí tương đương với cấp bậc linh bảo, thường thường cùng đối chiến trong pháp tướng kỳ cao thủ của nhân tộc hoặc yêu tộc. Bạn sinh binh khí dựa vào phẩm chất tương đương linh bảo đem cùng cấp nhân tộc hoặc là yêu tộc đánh không ngóc đầu lên được.

Lục Bình đem những thứ linh tài cùng với pháp bảo này thu vào. Những thứ này đối với bất kỳ một vị Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ đều xem là trên một lần không ít thu hoạch, nhưng trong mắt Lục Bình, sau khi trải qua chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng, những thứ đồ này đã thật khó có thể làm Lục Bình thể nghiệm nói thu hoạch vui sướng rồi.

Thi thể Thủy Tu La bị Lục Bình chém chết chậm rãi hòa tan trong nước sông Doanh, không chỉ là Thủy Tu La, những thứ khác ví dụ như Mộc Tu La, Thổ Tu La, cùng Băng Tu La, sau khi tử vong cũng đều sẽ hóa thành các loại cây khô, ngoan thạch, băng cứng. Vì vậy, tu luyện giới một mực truyền lưu một loại nói chuyện, Tu La thật ra thì chính là bản nguyên tinh hoa của ngũ hành, phong, băng ngưng tụ mà thành sinh mạng. Truyền thuyết này mặc dù cũng không được người chứng thật, nhưng lại được rất nhiều người ở tu luyện giới tin tưởng.

Ngày đó lúc thương định trong đạo tràng, Khương Thiên Lâm lão tổ phá vòng vây lộ tuyến thật ra thì cùng thân thể to lớn của Lục Bình giống nhau, đều bốn lưu phương hướng dọc theo sông Doanh. Lục Bình một đường dọc theo con sông Doanh tìm kiếm về phía phương hướng thượng du, chỉ chốc lát sau, thân ảnh của Thủy Tu La trong sống Doanh lại nhiều hơn.

Những Tu La này phần lớn chẳng qua là tương đương với đại Tu La cấp bậc dung huyết kỳ, đang hoặc có một ít Tu La cấp bậc đoán đan thống lĩnh trong đó.

Những Tu La này trong mắt của Lục Bình không tính là uy hiếp bao nhiêu, nhưng số lượng quá nhiều, Lục Bình trong lúc nhất thời không cách nào toàn bộ chém chết. Một khi động thủ tất nhiên sẽ kinh động cường giả trong Tu La nhất tộc, một khi bị Huyết Tu La chú ý, Lục Bình có thể ăn không được một kích ban sinh linh bảo trên người của Huyết Tu La.

Lục Bình suy nghĩ một chút, trên người nhất thời sinh ra một bộ đá khôi giáp, rồi sau đó lại dùng cái lông Vân Quang Ngũ Hành Y trên người, từ đáy sông Doanh chậm rãi xuyên qua từ bên người những thứ Thủy Tu La này.

Lấy Lục Bình hiện nay đối với thủy hệ thần thông nắm trong tay, hơn nữa Vân Quang Ngũ Hành Y cùng với đá khôi giáp trợ giúp, dưới pháp tướng kỳ tu sĩ, trừ phi luyện thành thần thông cực kỳ đặc thù, nếu không tuyệt khó có người khám phá hành tích của Lục Bình.

Lục Bình trong sống Doanh lần nữa truyền mấy dặm, Tu La bình thường trong nước sông cơ hồ không nhìn thấy, dọc đường thấy mấy đầu đều có con A Tu La to đều có cấp bậc đoán đan trung hậu kỳ, Lục Bình trong lòng trầm xuống, biết mình bây giờ sợ là càng lúc càng đến gần nội bộ trận doanh của Tu La rồi.

Đang lúc này, trong lúc mơ hồ, Lục Bình cảm nhận được tiếng sấm đến từ đỉnh đầu nơi xa, cho dù Lục Bình trong chỗ sâu sông Doanh, cũng có thể cảm nhận được trong những tiếng nổ này như ẩn như hiện tích chứa uy lực tuyệt đại.

Điều này tất nhiên là trang diện lúc pháp tướng kỳ tu sĩ đánh nhau, mới có thể xuất hiện.

Lục Bình trong lòng chợt động, Khương Thiên Lâm lão tổ có lẽ chính là bị kẹt ở chỗ Tu La này, chỉ là có thể vây khốn Khương Thiên Lâm lão tổ, sợ rằng ít nhất cũng phải là Huyết Tu La ra tay chứ!

– Trong lúc nhất thời Lục Bình cũng lộ ra rất trù trừ.

Hắn dù sao cũng chỉ là một gã đoán đan hậu kỳ tu sĩ, mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng hắn còn không có năng lực tự đại cho là mình đã ảnh hưởng quá trình đấu pháp của pháp tướng tu sĩ.

Khương Thiên Lâm lão tổ đang cùng ba vị lão tổ Tam Minh, Đồng Kiếm, Yên Thận xông phá vòng vậy mới vừa bỏ chạy mười mấy dặm, thoát khỏi truy tung sau lưng, bốn vị lão tổ đang muốn các biệt nhau, mỗi người hội hợp cùng con em nhà mình, chuẩn bị trở về Bắc Hải.

Đang lúc này, thần niệm của Khương Thiên Lâm lão tổ đột nhiên giống như lướt sóng vậy, trong ánh mắt khiếp sợ của ba người kia, trong không khí chia ra rõ ràng sóng gợn, đi bốn phía dọc theo người.

Ngay sau đó ba vị lão tổ phảng phất cũng ý thức được điều gì, mỗi người đua nhau cảnh giác.

Đồng Kiếm lão tổ nhướng mày, đang còn muốn hỏi điều gì, lại nghe Khương Thiên Lâm lão tổ cũng hít một hơi lãnh khí, nói:

– Không tốt, chạy mau!

Ba vị lão tổ mặc dù không hiểu Khương Thiên Lâm lão tổ vì sao nói như vậy, nhưng thực lực ba người Khương Thiên Lâm lão tổ cũng đã là quá rõ ràng, nếu ông ta nói tất cả chạy mau, như vậy hiện nhiên là có tuyệt đại nguy cơ muốn phủ xuống, trong lòng ba người mắt thấy giọng của Khương Thiên Lâm lão tổ hoảng lên, trong lòng mỗi người đều phát rét.

Đáng tiếc đã muộn!

Trong lúc bốn người đang muốn rạch ra không gian bỏ chạy, bốn người gần trước không gian một trận quỷ dị ba động, ngay trong lúc đó tiểu quang hoa đột nhiên xuất hiện. Bốn phía vẫn khí đua nhau ngưng kết phía trên, đợi đến lúc quang hoa đâm tới gần trước Đồng Kiếm lão tổ, đã hóa thành một đạo thủy kiếm dài ba thước.

Đồng Kiếm lão tổ hú lên quái dị, nói:

– Thủy Tu La!

Trong tay Đồng Kiếm xẹt qua một đạo hoàng quang chém về phía thủy kiếm gần trong gang tấc.

Nhưng pháp bảo của Đồng Kiếm lão tổ chém đến trên thủy kiếm, cũng từ trong thủy kiếm xuyên qua, chỉ văng lên vài giọt bọt nước. Thủy kiếm vẫn như cũ không hư hao chút nào đâm tới Đồng Kiếm lão tổ.

Đồng Kiếm lão tổ hai mắt trợn tròn, hét lớn một tiếng, không thể không đem hộ thân thần thông sử xuất, chuẩn bị chống đỡ đạo thủy kiếm này lại thấy hơi nước trước người đột nhiên ngưng kết thành một đạo thủy kính. Thủy kiếm đâm vào trong thủy kính, lại xuất hiện từ sau lưng Đồng Kiếm lão tổ, khiến cho Đồng Kiếm lão tổ tránh thoát một kiếp.

– Là Huyết Tu La, pháp tướng kỳ Huyết Tu La!

Đồng Kiếm lão tổ không còn kịp hướng bên cạnh Yên Thận lão tổ nói cám ơn nữa, trong miệng trước hết gấp giọng kêu lên.

Thủy kiếm bay về phía trước một khoảng cách, một cái bàn tay trong suốt cơ hồ tái nhợt đột nhiên từ giữa không trung xuất hiện, đem một thanh thủy kiếm cầm trong tay.

Đang lúc này, ở một bên kia Tam Minh lão tổ đột nhiên quát to một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện ba ngọn đèn ánh đèn. Ánh đèn quanh quẩn ở đỉnh đầu của Tam Minh lão tổ, kết thành một tam tài trận thế đơn giản, một trận gió rét đột nhiên thổi tới. Tam Minh lão tổ không khỏi rùng mình lạnh run, trong lòng lộ vẻ sợ hãi hơn. Ba ngọn đèn đèn trước đỉnh đầu từng trận lay động, nếu không phải Tam Minh lão tổ hết sức duy trì, thiếu chút nữa sẽ bị gió rét mới vừa thổi trúng tắt.

Khắp cả người Tam Minh lão tổ phát rét, giọng nói đều mang theo một tia kinh hãi:

– Phong Tu La, pháp tướng kỳ!

Một đạo gió lạnh cuốn một đạo vận khí quanh quần, một thân ảnh màu xanh chợt lóe mà không có. Tam Minh lão tổ lại trong nháy mắt thấy trên mặt của thân ảnh màu xanh lộ ra nụ cười như giễu cợt.

Tam Minh, Đồng Kiếm, Yên Thận ba vị lão tổ nhanh chóng đứng chung một chỗ, lưng tựa lưng thành tam tài chi thế nhìn một trước một sau hai đầu Huyết Tu La vây quanh bọn họ. Mà Khương Thiên Lâm là vẫn như cũ đứng ở một bên khác tựa hồ cùng ba hình người cùng mạch đường, mà hai mắt cũng chăm chú nhìn chằm chằm phía bắc đỉnh núi nơi xa có một đạo hắc vụ kịa phập phồng không chừng.