Chương 874: Nhất chi độc tú

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dứt lời, đem tình cảnh mình trong Doanh Ngọc chiểu trạch đơn giản nói cùng Thiên Lâm lão tố. Món Bạn Sinh Linh Bảo này như rể cây vậy, chính là một con Mộc chúc tính Huyết tu la sở lưu, cùng Thiên Lâm lão tổ một thân tu vi chính là thích hợp, một khi đem biến thành một món linh bảo thích dụng, Thiên Lâm lão tổ tất nhiên như hổ thêm cánh.

Sau Doanh Thiên đạo tràng, Thiên Lâm lão tổ cố ý đem Linh Lung tửu đỉnh thành toàn Lục Bình, Lục Bình vậy cũng là đầu đào báo lý rồi.

Thiên Lâm lão tổ sau khi nghe xong cảm khái nói:

– Trung Thổ bảo vật chi phong, cũng là Bắc Hải xa không kịp! Lão phu nguyên vốn định phải mang một món Dưỡng Linh pháp bảo để uẩn dầy chân của bản phái cùng nhau độ lôi kiếp, xem có thể vì bản phái thêm một món linh bảo nữa hay không. Tuy nhiên có món Huyết tu la Bạn Sinh Linh Bảo này, chỉ cần hơi cải tiến thêm, theo lão phu trải qua lối kiếp lại cũng chỉ là đi qua tràng thôi, trên căn bản không hủy hư chi ưu!

Thiên Lâm lão tổ xoay người đang muốn rời đi, tựa hồ lại nghĩ tới điều gì, nói:

– Ngươi gần đây tựa hồ đang tìm báo cấm cấp bậc dưỡng linh?

Lục Bình trong lòng vui mừng, nói:

– Không sai, đệ tử có mấy món pháp bảo muốn lên cấp dưỡng linh pháp bảo, nhưng đành bó tay vì bị kẹt chỗ bảo cấm!

Thiên Lâm lão tổ lấy ra mấy cái ngọc giản, nói:

– Ngươi hãy xem một chút, đây là lão phu những năm gần đây để dành tới một ít bảo cấm rất kỳ lạ, đều là cấp bậc dưỡng linh, trong đó người có dùng được hay không!

Lục Bình đem mấy cái ngọc giản cầm tới nhất nhất nhìn, cũng thật để cho hắn tìm được một đạo dưỡng linh bảo cấm bây giờ có thể dùng đến.

Tiễn Thiên Lâm lão tổ đi, Lục Bình lúc này mới bắt đầu cẩn thận tra xét phù văn rậm rạp chằng chịt ghi lại trong đạo bảo cấm này.

Đây là một đạo bảo cấm nghiêng về ra đòn trọng kích (đòn nặng) thích hợp dùng cho Thủy chúc tính pháp bảo. Loại bảo cẩm này nguyên vốn không coi là trân quý, chẳng qua là ở một phương diện Thủy chúc tính này mà nói cũng vô cùng ít có người luyện chế loại pháp bảo này.

Đúng dịp “Sơn Băng” trong tay sau khi ngưng tụ sáu đạo bảo cấm lại bởi vì không có dưỡng linh bảo cấm thích hợp mà một lần từ trong mấy dạng quán dụng pháp bảo trong tay của Lục Bình thối lui ra.

Tuy nhiên lần này có đạo bảo cấm này lại là có thể đem “Sơn Băng” đề thăng lên thành pháp bảo cấp bậc dưỡng linh. Tuy nhiên phẩm chất bản thân Sơn Băng cũng kém một chút, trong Thủy chúc tính lại mang theo kim chúc tính. Tuy nhiên những thứ này do bản thân Trần Luyện đi nhức đầu đi, Luyện khí điện xem ra bây giờ cũng không ít mấy dạng linh tài quý trọng.

Chỉ cần có thể đem “Sơn Băng” đề thăng tới cấp bậc dưỡng linh pháp bảo, như vậy Chân Linh phái coi như là lại thêm một vị luyện khí tông sư!

Ngày hôm sau Đan các đại khảo tiếp tục tiến hành, trên trăm tên đệ tử trong quảng trường của Đan các đồng loạt nổi lửa khai luyện, trên trăm đạo hỏa chủng cùng nhau kích thích. Mặc dù mỗi một đạo hỏa diễm đều so ra kém thiên địa linh hỏa hôm qua các vị đại sư triển hiện, nhưng tụ tập lại uy thế cũng trực bức mấy vị quan chấm thi đại sư.

Lục Bình ngay từ đầu còn nhìn mới mẻ, tuy nhiên thời gian một lúc lâu bắt đầu phiền muộn. Bất quá là một ít dung huyết trung kỳ đan dược, trong mắt Lục Bình bực này luyện đan tông sư, bực này đan dược coi như tại chỗ tu sĩ hoa dạng bách hoa nữa, còn tưởng là thật có thể luyện ra được một đóa hoa sao?

Lục Bình nhìn trái phải luyện đan đại sư trên đài đang ngồi ngay ngắn cực kỳ, định đứng dậy, trong ánh mắt kinh ngạc của người bên cạnh hướng trên quảng trường luyện đan từ từ thông thả mà đi.

Lần này ngược lại khiến cho Lục Bình tìm về chút cảm giác quan chủ khảo, giống như kiếp trước những giám khảo kia trong khảo thí vì không ngủ mà không thể không đi tới đi lui trong trường thi vậy, vừa tuân thủ nghề nghiệp đạo đức, lại chấn nhiếp học sinh cuộc thi.

Tuy nhiên cử động của Lục Bình lần này ngoài dự đoán của mọi người lại không nói nghề nghiệp đạo đức, ngược lại thật thật tại tại chấn nhiếp đan sư ở luyện đan, hơn nữa chấn nhiếp hiển nhiên có chút quá nóng!

Ngay cả bản thân Lục Bình cũng không biết thân phận luyện đan tông sư này của mình không ngờ lại sẽ có kinh người như vậy. Trong lúc Lục Bình tùy ý đi qua giữa những tu sĩ đang luyện đan tu sĩ ở nơi này, chuyến đi này một lưu hỏa diễm trong tay luyện
đan sư cũng bắt đầu sáng tối không chừng, thấy vậy lòng của tu sĩ quan lễ bốn phía đều phập phồng cao thấp theo.

Trong lúc Lục Bình đi tới trước người hai luyện đan sư đã bắt đầu chưởng khống hỏa hầu tùy ý quét hai mắt. Hai người luyện đan sư này có lẽ là bởi vì quá mức kích động, có lẽ là bởi vì sợ, lại có lẽ là bởi vì những điều khác, hỏa diễm trong tay một người một trận chập chờn, trực tiếp dập tắt. Một người khác là hỏa chủng tăng vọt, thắng đem toàn bộ luyện đan lô bao gồm trong hỏa diễm.

Ngay sau đó hai tiếng “phốc chốc”, cái luyện đan lô trước truyền ra mùi thuốc vụn không chín không sống, cái sau thì còn có mùi khét.

Hai người một mang ánh mắt đáng thương nhìn về phía Lục Bình, một còn lại là rúc ở đó run lẩy bẩy, tựa hồ còn một nữ đan sư, bị ủy khuất lớn lao vậy.

Lục Bình ngẩng đầu lên nhìn về phía mấy vị luyện đan đại sư, lại thấy mấy người cũng khuôn mặt bất ngờ cùng không biết làm sao, hiển nhiên tất cả mọi người không ngờ rằng sẽ có loại chuyện này phát sinh. Trước đây Đan các đại khảo cũng chưa từng có
một tên quan chấm thi sẽ thuận tuần trong quảng trường, bởi vì thần niệm của quan chấm thi tung hoành, đủ để nắm chặc trạng huống mỗi một vị đan sự tham gia đại khảo, hoàn toàn không cần xuống đến trên quảng trường tra xét.

Lục Bình làm chức chủ khảo làm đến mức phát ghiền, nghiêng mắt đối với hai người nói:

– Đan sư trong quá trình luyện đan tuy nói không được quấy rối, nhưng lại cũng không phải là nói bị quấy rối liền xem ra luyện đan thất bại. Nếu là ngay cả sức đề kháng đinh điểm này đều không có, như vậy đan sư cũng quá yếu đuối rồi!

Lục Bình dừng một chút, nhìn hai người này một bộ dáng vẻ chấp nhận xui xẻo, lần nữa mở miệng nói:

– Lần này bản chủ khảo đột nhiên xuống sân dò xét cũng coi là đường đột, niệm tình các ngươi sư phạm còn có thể cho thêm một lần cơ hội. Nếu là hơn trăm tên luyện đan sư này lại có phát sinh tình huống bởi vì bản khảo dò xét mà tức hỏa diệt đang trực tiếp đuổi ra khỏi trường thi!

Thanh âm của Lục Bình không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền tới trong tại mỗi một người đan sư đang luyện đan, hơn trăm tên đan sư thao túng hỏa diễm lại là một trận sáng tốt không chừng.

Bên ngoài quảng trường sớm có Đan các tu sĩ đi tới trước người của hai tên đan sư kia, đem hai loại dung huyết trung kỳ đan dược được chọn mặc cho hai người rút ra lấy một loại để luyện chế lần nữa.

Sau khi hoàn thành ngày thi thứ nhất, trên căn bản mỗi một tên đan sư tham gia đại khảo đều luyện thành xong đan dược, không có xuất hiện không lo thất bại. Điều này trong Đan các đại khảo trước giờ của Chân Linh phái là cực kỳ hiếm thấy.

Tuy nhiên bởi vì Lục Bình Trung Thổ đột nhiên xuống sân dò xét, thành đan suất của đan sư tham gia đại khảo lần này lộ ra thiên để. Không ít đan sư oán trách nếu không phải Lục Huyền Bình tông sư đột nhiên xuống sân dò xét, thành đan suất còn có thể đề thăng một hai thành.

Nhưng oán trách thuộc về oán trách, không một người sẽ hướng Đan các thân thuật, không chỉ là thân phận của Lục Huyền Bình chân nhân luyện đan tông sư, hơn nữa là bởi vì lúc trước Lục tông sư ở hiện trường của đại khảo nói một phen lời kia. Nếu thật là bởi vì có người ở bên cạnh đi bộ cũng có thể đủ ảnh hưởng đến luyện đan sư phát huy, như vậy lý do cũng bây giờ quá không nói ra miệng!

Mặc dù mỗi người đều luyện thành xong đan dược, nhưng dựa theo quy củ của Đan các đại khảo, thành đan suất ở ba thành cùng ba thành trở xuống toàn bộ đào thải. Chỉ một hạng này, hơn trăm luyện đan sư liền bị đào thải hai phần năm, chỉ còn lại có không tới bảy mươi người, trong đó ước chừng bốn mươi người là Đan các đệ tử.

Nhưng mà những tu sĩ này bị đào thải cũng có thể nhận lấy một phần luyện chế dung huyết hậu kỳ đan dược, ngày hôm sau ở trên quảng trường tiếp tục tham gia đại khảo, chỉ bất quá không thể nhập tư cách vào đại khảo mà thôi.

Ngày hôm sau đại khảo tiếp tục tiến hành, lần này bắt đầu luyện chế là dung huyết hậu kỳ đan dược.

Lục Bình tiếp tục xuống sân dò xét, không chỉ có Lục Bình, chính là mấy vị luyện đan đại sư khác cũng lục tục xuống sân đi lên một vòng, ngược lại phát hiện như vậy có thể trực tiếp quan sát tình huống mấy vị luyện đan sư chung quanh bọn họ hơn.

Thật ra thì một ngày trước bởi vì Lục Bình xuống sân dò xét đưa đến một chuyện thành đan suất của đại khảo giảm xuống, chuyện sau đó Huyền Cảnh chân nhân cũng từng cố gắng chất vấn Lục Bình. Chỉ bất quá bị Lục Bình vài ba lời bác phải á khẩu không trả lời được, mấy vị luyện đan đại sư khác đối với lần này cũng không dị nghị.

Nhưng mà Lục Bình cũng biết được Huyền Cảnh chân nhân này cũng không cam chịu để yên, sau lại từng lén lén lút lút đi động phủ của Thiên Lô lão tổ, chỉ bất quá sau đó hồi lưu lưu đi ra, cũng không nhiều lời nữa. Lục Bình đoán chừng lão này là bị Thiên Lô lão tổ mắng thảm!

Lần này tham khảo đan sư đều có chuẩn bị, mặc dù thời điểm quan chấm thi xuống sân dò xét như cũ có người xuất hiện hiện tượng hỏa diễm chập chờn, hỏa hầu khống chế không yên, nhưng so với hôm qua đã tốt hơn nhiều.

Tuy nhên lần này tràng diện mấy vị quan chấm thi lục tục hiện trường dò xét còn ngoài những đan sư này dự liệu. Cuối cùng vẫn còn có một tên luyện đan sư, bởi vì liên tục có ba vị quan chấm thi nghỉ chân quan sát chỗ của hắn, áp lực quá lớn mà khiến cho hỏa diễm mất đi khống chế, linh dược trong luyện đan lô thành một đôi phế mảnh vụn.

Lục Bình tại chỗ hủy bỏ tư cách dự thi của tên luyện đan sư này, làm tất cả Chân Linh phái cùng với ngoại lai tu sĩ bốn phía quan lễ hí hư không dứt.

Kết quả của một ngày nay, có thể cuối cùng thành đan còn lại có không tới năm mươi người. Thành đan suất ở hai thành cùng hai thành trở xuống đào thải, còn dư lại ba mươi ba người, trong đó Chân Linh phái Đan các đệ tử hai mươi hai người.

Lần này thuật luyện đan cao thấp từ từ hiện ra, phần lớn tu sĩ vượt qua kiểm tra chỉ có thể đủ giữ vững ba bốn thành thành đan suất, có thể đạt tới năm thành thành đan suất chỉ có chín người. Trong chín người này đạt tới sáu thành có ba, mà trong ba người này có thể giữ vững bảy thành thành đan suất là một người cũng không có. Đó là bởi vì hai người khác trong ba người này chỉ có sáu thành thành đan suất, chỉ có thành đan suất của một người đạt tới tám thành!

Nhất chi độc tú, xa xa dẫn trước!

Thời điểm mọi người ở đây đua nhau nghị luận vị Điền Việt đan sư này, mấy vị luyện đan đại sư trên tràng cũng ở đây tinh tế chọn mấy mầm non thuật luyện đan rất tốt, chưa xếp vào sư môn dĩ nhiên là muốn cướp xuống trước, coi như không phải là Đan
các đệ tử cũng muốn tranh thủ một phen, nhìn có thể đem dẫn vào Chân Linh phái, trở thành nội môn đệ tử hay không.

Tuy nhiên trước mắt hiện ra chín người này, trừ ba đến từ Chân Linh phải chi nhánh thế lực ra, những sáu người khác trừ Điền Việt đều đã có sư tôn của mỗi người.

Về phần Điền Việt, tại chỗ chư vị luyện đan đại sư là không một người đàm luận. Vị Lý Yến Sơn đại sư kia thời điểm nghe nói Điền Việt chưa bái sư còn từng kỳ quái hỏi thăm Huyền Phương đại sư, luyện đan thiên phú kỳ tài như vậy vì sao Chân Linh phái không một vị đại sư thu kỳ vị đồ. Huyền Phương chân nhân chỉ chỉ Lục Bình ngồi ở vị trí đầu. Lý Yến Sơn đại sư chợt hiểu ra, thì ra là được vị này dự định, khó trách không ai cướp cùng hắn!

Trên quảng trường đại khảo ngày thứ ba thì chỉ có ba mươi ba người này, lần này cần luyện chế là nửa bước đoán đan kỳ đan dược!

Nửa bước đoán đan kỳ đan dược mặc dù không coi là đoán đan kỳ đan dược, nhưng là một ngưỡng cửa trọng yếu của luyện đan sư. Luyện đan sư bảy tám phần mười đều phải bị ngưỡng cửa này ngăn trở bên ngoài cảnh giới luyện đan đại sư!

Mặc dù còn có cơ hội cuối cùng một hạng tự do lựa chọn đan dược, nhưng ba tràng này cơ hồ đã thành ngày cuối cùng ba mươi ba vị đan sự quyết định thắng bại.

Lúc Lục Bình tuyên bố bắt đầu, trong ba mươi ba tên tu sĩ không ngờ lại toàn bộ lấy ra trung cấp luyện đan lô. Điều này cũng gọi Lục Bình có chút kinh ngạc, Lục Bình nhớ rõ ràng trong đó có không ít tu sĩ trước vẫn luôn cầm cấp thấp luyện đan lô, chẳng lẽ trước là giả trang heo ăn con cọp sao?

Hỏi qua xong Huyền Nguyệt chân nhân bên cạnh, thế mới biết cho tới bước này bây giờ, ba mươi ba tên tu sĩ này có thể nói là người bồi dưỡng nặng trong Đan các tương lai mấy chục năm, trừ Đan các sẽ cho bọn họ mượn trung cấp luyện đan lô ra, còn lại hảo hữu cùng với tu sĩ bị đào thải trước đó cũng đem trung cấp luyện đan lô của mình cho mượn.

Thậm chí cũng không thiếu Chân Linh phái chi nhánh thế lực sẽ vào lúc này cố ý chạy tới, đem trung cấp luyện đan lô mà thế lực nhà mình có cho những tu sĩ tham gia đại khảo này mượn, nguyên nhân chính là vì tương lai vạn nhất có người thật đúng là có thành tựu phi phàm, cũng có thể bởi vì một phần giao tình hương hỏa này mà gần gũi với nhau, rồi tiến thêm một bước kết nối quan hệ với Chân Linh phái.

Lục Bình thậm chí hoài nghi, nếu không phải Đan các kỳ đại khảo có quy định cứng rắn không cho sử dụng thượng cấp luyện đan lô, sợ rằng hạng thứ ba đại khảo này lúc bắt đầu, cho dù có người lấy ra thượng cấp luyện đan lô cũng không ly kỳ!

Những thứ đan sư này dĩ nhiên là không thể nào có thượng cấp luyện đan lô, nhưng những lão sư cùng với thể lực đại diện sau lưng của những đan sư này, chưa chắc không có người có thể cầm cho ra một cái thượng cấp luyện đan lô tới.

Phải biết, Chân Linh phái mặc dù lần này chẳng qua là muốn trọng thưởng mười tên đầu tiên, nhưng hai mươi tên đầu tiên lại là có tư cách lắng nghe chư vị luyện đan đại sư trong Đan các, thậm chí có cơ hội có thể có được đám đại tông sư Thiên Lô lão tổ, Thiên Cầm lão tổ chỉ điểm.

Đây cũng là Chân Linh phái lần này đặc biệt vì đan sư ưu tú tham gia đại khảo chuẩn bị, thời gian ước chừng có một năm, vô luận là Chân Linh phái đệ tử còn chi nhánh thế lực tu sĩ, hai mươi tên đầu tiên của Đan các đại khảo chính là tư cách.