Chương 878: Linh vật đổi phù

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình nói mặc dù là chuyện cười, nhưng bên trong tuyên tiết ra sự bất mãn khiến cho đám ba người Huyền Viêm chân nhân cũng nghe rõ ràng.

Huyền Nguyệt chân nhân cũng biết được chuyện này, trong lòng mặc dù trách cứ ba người này tác kiến tự phược, nhưng cũng không muốn mấy người trên mặt mũi đều không qua được, vì vậy cười nói:

– Lục sư điệt nói đùa, hôm nay còn ai dám chậm trễ đệ tử của ngươi. Tuy nhiên sư điệt người mới làm nhân sư, ta đây làm sư thúc tổ thế nào cũng phải biểu một phần tâm ý!

Lục Bình ngăn lại Huyền Nguyệt chân nhân đang muốn cầm lễ vật cho Điền Việt, cười nói:

– Bây giờ cũng bất quá chẳng qua là trước đem danh phận quyết định, ngày sau đợi lúc chính thức xếp vào đệ tử môn hạ, lễ ra mắt sư thúc lại thưởng hắn cũng không muộn, dưới mắt còn cho mấy vị đan sư tưởng thưởng quan trọng hơn!

Huyền Nguyệt chân nhận biết Lục Bình chẳng qua là mượn cơ hội phát phát lao tao mà thôi, vì vậy vội vàng vỗ đầu của mình, làm bộ biểu lộ như thiếu chút nữa đã quên rồi, nói:

– Cái này còn không đều do sư điệt người, trong giây lát vừa ra như vậy, thiếu chút nữa quên chuyện trọng yếu nhất hôm nay rồi!

Dứt lời, ngoắc ngoắc tay tiểu nữ tu Bùi Yến Nhi, nói:

– Bùi Yến Nhi tiểu hữu, ngươi hãy đến bên này!

Lão sư Lý Yến Sơn đại sư cùng Huyền Phương chân nhân bình bối luận giao, Bùi Yến Nhi tiến lên phía trước nói:

– Đệ tử Bùi Yến Nhi ra mắt sư thúc tổ!

Huyền Nguyệt chân nhân cười “ha ha” từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái hộp gỗ, nói:

– Vị Lục Huyền Bình sư thúc này của người tài đại khí thổ, sư thúc tổ ta là so sánh không bằng, thuật luyện đan của ngươi không dưới Điền Việt đây, đồng dạng là luyện đan đại sư, lại gọi ta một tiếng sư thúc tổ, vô luận như thế nào lão phu cũng phải cho ngươi một món cho phải dáng mới được!

Huyền Nguyệt chân nhân khai hộp gỗ ra, bên trong là một cái ngọc sai hình thù tinh xảo.

Ánh mắt của Huyền Nguyệt chân nhân có chút lưu luyến từ trên ngọc sai rời đi, đem hộp gỗ bỏ vào trong tay Bùi Yến Nhi, nói:

– Ngọc sai này mặc dù không coi là thượng hạng pháp bảo, nhưng ngưng tụ hai đạo bảo cấm chẳng những có thể đủ ở tùy thời tùy khắc nguy cơ sử dụng làm phòng thủ pháp bảo. Hơn nữa ngọc sai này còn có thể trong thời gian ngắn dùng để tồn trữ chân nguyên. Nếu là ngày sau lúc ngươi luyện chế tiêu hao quá nhiều đan dược, nhưng trước tiên hãy đem một phần chân nguyên tồn vào trong đó, đợi đến lúc chân nguyên hao hết trong quá trình luyện đan, là đem một phần chân nguyên này lần nữa thu về trong cơ thể tiếp tục sử dụng. Chẳng qua là ngọc sai này tồn trữ chân nguyên thời gian quá ngắn, một loại từ lúc tồn vào đến chạy mất xong chỉ có ba ngày, chính là người chước tình sử dụng.

Một món phòng thủ pháp bảo hai đạo bảo cấm đối với Bùi Yến Nhi xuất thân từ tán tu như vậy hơn nữa chưa lên cấp đoán đan kỳ tu sĩ mà nói đã là đáng quý rồi. Nhưng trong ngọc sai này tẫn nhiên còn có chức năng tồn trữ chân nguyên, điều này xem như thật đúng là được với một món dị bảo rồi!

Đa số luyện đan sư cùng cấp tu sĩ so sánh thường thường đều có thực lực yếu kém, chân nguyên hậu kính chưa đủ tệ đoan, dù sao có thể giống như Lục Bình cùng Thiên Cầm lão tổ như vậy, thuật luyện đan cùng thực lực chiếu cố thật sự là số ít.

Mà càng như vậy, món ngọc sai này có thể dùng để tồn trữ chân nguyên lại lộ ra ngày càng trở nên trân quý.

Bùi Yến Nhi hiển nhiên đối với cái ngọc sai này yêu thích dị thường, đã cám ơn Huyền Nguyệt chân nhân hoan thiên hỉ địa trở về bên người Lý Yến Sơn đại sư.

Đến phiên Huyền Viêm chân nhân, ông ta thẳng thừng đem những linh thảo ngọc giản mà mình thu thập tích trữ trong mấy trăm năm tu luyện ra cho người đạt được vị trí thứ ba là đệ tử của Huyền Nguyệt chân nhân sao chép để học.

Cái linh thảo đồ sách này có thể nói là sổ tay trưởng thành của Huyền Viêm chân nhân rồi, bên trong có lẽ không có đan phương, nhưng lại có nói mỗi một loại kinh nghiệm quá trình luyện đan của Huyền Viêm chân nhân, còn có chính là mấy trăm năm kiến thức các loại linh thảo này, có thể nói là nửa bộ truyền thừa của một luyện đan đại sư, đây chính là một phần thưởng không nhỏ.

Bình thường những thứ đồ này của luyện đan sư cũng chỉ là cầm tới truyền thụ đệ tử y bát của mình, có người thậm chí chỉ biết chọn lựa một người tiến hành truyền thừa trong môn hạ đệ tử.

Huyền Nguyệt chân nhân hiển nhiên biết rõ tầm quan trọng của linh thảo đồ sách này, vừa mừng vừa sợ dưới sự vội vàng phân phó đệ tử của mình hành đại lễ cám ơn với Huyền Viêm chân nhân.

Đến Huyền Cảnh chân nhân, ánh mắt đùa cợt của Lục Bình cũng chưa rời khỏi ông ta. Huyền Cảnh chân nhân cùng Trùng Hoa, Tiêu Dao nhất mạch xem ra bất hòa. Lục Bình lúc xếp vào Trùng Hoa phủ môn hạ đã từng gặp phải Huyền Cảnh chân nhân gây khó khăn cho. Vì thế Thiên Lâm lão tổ đệ tử còn dĩ hạ phạm thượng cùng Huyền Cảnh chân nhân đại náo qua một cuộc.

Hiện nay Liễu Thiên Linh lão tổ chưởng khống chưởng môn đại vị, Lục Bình cũng là bất hảo cùng Huyền Cảnh chân nhân trực tiếp nháo dâng lên, nhưng âm thầm giễu cợt đả kích dĩ nhiên là không tránh khỏi.

Huyền Cảnh chân nhân mới vừa đứng dậy liền nghe được vang lên bên tai tiếng cười lạnh “ha ha ha”, xoay người trợn mắt nhìn Lục Bình, lại thấy Lục Bình đã sớm quay đầu đi tựa hồ đang chỉ điểm Điện Việt đứng ở phía sau cái gì đó.

Đạt được tên thứ tư chính là Huyền Điển chân nhân đệ tử. Tên đệ tử này hiển nhiên cũng biết trước mắt vị sư bá này trong ngày thường lại keo kiệt nổi danh, cũng không trông cậy vào ông ta có thể lấy ra vật gì tốt cho mình, tuy nói trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng cũng chỉ có thể như vậy.

Huyền Cảnh chân nhân lúc này đúng thật là có chút làm khó. Ông ta trước là bởi vì Đạo Linh bí thuật mà bị Thiên Lô lão tổ trừng phạt đi vì môn phái không đền bù luyện đan, đưa đến mấy chục năm không chút thu vào, rồi sau đó lại vì lên cấp đoán đan hậu kỳ mà giơ trái, trên người bây giờ còn tưởng là thật không vật gì tốt.

Nguyên vốn chuẩn bị một ít tiểu vật hiện ở Đan các đại khảo đã qua lấy ra ngược lại cũng vậy là đủ rồi, nhưng hôm nay tràng diện này hiển nhiên để cho Lục Bình làm có chút không xuống đài được. Huyền Viêm sư huynh thậm chí ngay cả linh thảo đổ sách của mình đều lấy ra để tưởng thưởng cho đệ tử sao chép, sau khi xuống còn không biết bị vị sư huynh này ghi hận thế nào.

Huyền Cảnh chân nhân cắn răng, từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái trung cấp luyện đan lô đưa cho Huyền Điển chân nhân đệ tử.

Huyền Phương chân nhân thấy Huyền Cảnh chân nhân lấy ra cái trung cấp luyện đan lô này không khỏi sửng sờ một chút. Cái luyện đan lô này còn là Huyền Cảnh chân nhân từ chỗ đệ tử Huyền Phương chân nhân đòi đi. Nguyên vốn một tên đệ tử muốn làm lễ ra mắt tặng cho mái xếp vào Huyền Cảnh chân nhân môn hạ, lại không ngờ Huyền Cảnh chân nhân ở chỗ này lấy ra, như vậy tên sư đệ kia mới xếp vào lão sư môn hạ làm sao bây giờ?

Huyền Phương chân nhân bất đắc dĩ nhìn lão sư của mình. Lão sư của mình lòng dạ nhỏ nhất, đối với người đắc tội qua ông ta thường chán ghét trong lòng, hơn nữa loại ghi bận tâm này cực kỳ khó khăn tiêu trừ, nhưng không thể phủ nhận, lão sư đối với người mình cũng cực tốt. Cho dù là người này sau đó đối với ông ta sinh ra không ưa cực lớn, lão sư vẫn như cũ đối kỳ cực tốt, giống như hiện nay Thiên Cầm sư bá vậy.

Những phần thưởng sau đó không có gợn sóng nào đáng kể, Đan các đại khảo dưới tình huống mấy lần sẽ đi ra ngoài dự đoán của mọi người cuối cùng đã kết thúc, và trong kỳ đại khảo của Chân Linh phái này không ngờ lại cùng lúc xuất hiện thêm hai vị luyện đan đại sư. Hơn nữa một người trong đó không ngờ lại được Thủy Kiếm Tiên cho tới bây giờ chưa thu qua đệ tử bao giờ thu vào làm môn hạ. Tin tức truyền ra, tên đan sư Điền Việt không thấy kinh truyền đã thành hậu khởi chi tú vô cùng nóng bỏng của Chân Linh phái, thậm chí còn là của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới.

Mà Chân Linh phái các vị đại sư quan chấm thi xuất thủ rộng rãi tưởng thưởng cũng làm cả Chân Linh phái trên dưới tận tân vui vẻ nói, chỉ có Đan các các vị đại sư đối với lần này rất nhiều oán niệm. Lệ này vừa mở, sau này Đan các đại khảo đối với mỗi một vị đại sự trở thành quan chấm thi mà nói đều một cuộc hành trình phá tài rồi.

Tuy nhiên xem ra điều này cũng khích lệ càng nhiều đan sự cố gắng đi lên hơn!

Các vị đại sư chỉ có thể đem điều này làm lý do phá tài, trên thực tế lúc này Đan các so với bất cứ lúc nào đều lộ ra sinh cơ bừng bừng. Mỗi một tên luyện đan sư đều ở đây lấy nhiệt tình trước đó chưa từng có vùi đầu vào trong rèn luyện thuật luyện đan.

Dĩ nhiên, giá cao chính là linh thảo trừ bị trong Đan các đang lấy tốc độ giảm bớt vượt xa lúc trước!

Điền Việt đã lấy vào trong tay thượng cấp luyện đan lô. Chân Linh phái thượng cấp luyện đan lô mặc dù thưa thớt, nhưng những năm gần đây theo thế lực của Chân Linh phái khuếch trương, cùng với Hàn Băng đảo linh quang mạch cùng di dời đến khai phát linh quang mạch của Doanh Hư cổ kính, hơn nữa khám phá một nhóm di tích Doanh Thiên đạo tràng, còn có chính là lấy Hoàng Ly đảo làm trung tâm thám hiểm ngoài biển đoạt được. Chân Linh phái để uẩn tích lũy không ngừng tăng lên, số lượng của thượng cấp luyện đan lô đã so với lúc trước nhiều hơn mấy cái, chính là đỉnh cấp luyện đan lô sớm trước đã hư hại không dám lấy thêm tới luyện đan tựa hồ cũng sắp được Luyện khí điện tu bổ xong rồi.

Lúc này Lục Bình cũng đã thông qua Truyền Tống trận đi tới trên Hàn Băng đảo.

Một tòa đảo tự này năm đó ở Bắc Hải đưa tới vô số phong ba sớm đã hoang vu dưới một mảnh lớp băng bao trùm lúc trước, lúc này phía trên đã dựa theo bố cục thế lực của mỗi người mà tạo thành mấy kiến trúc quần kính vị rõ ràng.

Mà kiến trúc quần của Chân Linh phái là bởi vì Thiên Tuyết lão tổ gần đây một ít năm đóng ở chỗ này, mà tạo thành Hàn Băng viên lâm đặc biệt.

Hàn Băng đảo bởi vì có đại hình linh thạch quáng mạch tồn tại mà chiếm cứ địa vị đặc thù trong toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới.

Bảy thành phần ngạch trong cả cái quáng mạch bị cửu đại môn phái hiện nay của Bắc Hải phân qua, mà còn thừa lại ba thành phần ngạch là quy chúc mười hai nhà thế lực khác có pháp tướng tu sĩ trấn giữ.

Hiện nay Bắc Hải thế cục căn bản chia làm tam đại trận doanh, đó chính là lấy Chân Linh phái cầm đầu tứ đại môn phái, cùng với Huyền Linh, Thượng Hải, Hải Diễm, Phi Vũ, Lăng Cô năm phái hình thành liên minh phân tán, lại có chính là mười hai nhà thế lực giữ vững trung lập.

Ba thế lực lớn này mỗi người thay phiên sai phái pháp tướng tu sĩ trấn giữ Hàn Băng đảo, khiến cho toàn bộ Hàn Băng đảo một mực giữ vững ít nhất quy mô sáu vị pháp tướng lão tổ.

Trong đó Chân Linh phái và Huyền Linh phái cùng với Thượng Hải tông đều có lão tố hàng năm trấn giữ. Bởi vì ba phái này chiếm cứ phần ngạch lớn nhất trong Hàn Băng đảo quáng mạch. Hơn nữa Chân Linh phải bởi vì còn độc chiếm một cái trung hình linh thạch quáng chi mạch, sau khi Thiên Linh lão tổ trở về Chân Linh phải chấp chưởng chức chương môn, tới trấn giữ vẫn luôn là pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Lục Bình mới vừa từ trong Truyền Tống trận ra ngoài cũng cảm giác được toàn bộ linh khí trên Hàn Băng đảo tựa hồ cũng quỷ dị ba động, không đợi Lục Bình lộ ra thần niệm, hàng loạt tiếng nổ từ hướng đông nam của Hàn Băng đảo truyền tới.

Hướng đông nam chính là chỗ mà lúc trước Lục Bình phát hiện trung hình linh thạch quáng mạch, sau đó Thiên Linh lão tổ liền đem hành cung của Chân Linh phái trên Hàn Băng đảo thành lập trên cái trung hình linh thạch quáng mạch kia, lấy quyền sở hữu bảo đảm đối với cả cái quáng mạch. Sau đó mấy vị lão tổ trấn thủ Hàn Băng đảo cũng đều dọc theo dùng hành cung do Thiên Linh lão tổ thành lập.

Thần niệm của Lục Bình trong nháy mắt dọc theo người mà đi về phía đông nam, lập tức thì có một đạo thần niệm bàng bạc hồi kích tới. Nhưng mà bởi vì thần niệm của Lục Bình là từ phương hướng của Chân Linh phái Truyền Tổng trận truyền tới, đạo thần niệm bàng bạc này mặc dù mang theo cảnh giới, lại cũng không địch ý.

– Thiên Tuyết sự thúc tổ, đệ tử Lục Huyền Bình!

Lục Bình vội vàng biểu minh thân phận. Thần niệm bàng bạc kia ra vẻ một đạo hàm nghĩ cực kỳ kinh ngạc, trong nháy mắt liền rụt trở về.

Lục Bình gãi gãi đầu, cũng không tới trong hành cung đi bái kiến Thiên Tuyết lão tổ, mà là dưới chân độn quang chợt lóe, đi về phía trung tâm linh khí chấn động.

Hàn Băng đảo sau khi khám phá linh thạch quáng mạch, tòa trung hình đảo tự này liên được bày ra hộ đảo đại trận bảo vệ toàn đảo.

Mà trong cả hộ đảo đại trận, bởi vì các thế lực lớn giăng khắp nơi, lại bị phân chia thành mấy khu vực lớn nhỏ không đồng nhất.

Chân Linh phái bởi vì duyên cớ năm đó đám người Lục Bình tiên hạ thủ vi cường, chẳng những tay bắt được duy nhất một cái trung hình chi mạch của đại hình linh thạch quáng mạch, hơn nữa còn chiếm cứ toàn bộ diện tích rộng lớn nhất mang hàn băng.

Đợi đến lúc Lục Bình chạy tới bên cạnh bờ biển Đông Hải, khi thấy một đám ma la từ trong biển đang tiền phó hậu kể công kích hộ đảo đại trận.

Nơi này chính là khu vực phòng thủ của Chân Linh phái, mười mấy tên Chấn Linh phái tu sĩ thực dụng linh dẫn phù lợi dụng Huyền Thần chân nhân bày ra “Tử mẫu khiên dẫn trận” đem cái lồng hồ tráo bảo vệ trên người, rồi từ trong hộ đảo đại trận xông ra chém giết cùng ma la đang công kích hộ đảo đại trận.

Một khi thời điểm hộ tráo sắp hỏng mất, tu sĩ liền thoát thân lui về trong đại trận, đợi đến sau khi hồi phục chân nguyên, lần nữa dùng tân linh phù dẫn dắt đại trận hộ tráo và đi ra ngoài tiếp tục chém giết.

Nguyên vốn theo hộ tráo không ngừng kích phá, hộ đảo đại trận cũng vì vậy bị suy yếu, tuy nhiên trên Hàn Băng đảo này thứ duy nhất không thiếu chính là linh thạch. Hơn nữa những năm gần đây mấy vị trấn thủ lão tổ liên tục kinh doanh, cũng ở hành cung phụ cận này ngưng tụ xong mấy cái tiểu hình linh mạch, cũng có thể chi trì tử mẫu khiến dẫn trận liên tục không ngừng vận chuyển.

Chính là bởi vì có tử mẫu khiên dẫn trận bảo vệ, Chân Linh phái tu sĩ mới dám yên tâm to gan thay phiên xuất chiến, thậm chí không ít dung huyết kỳ tu sĩ cũng ở cận hải của đảo tự phụ cận này tác chiến. Tu sĩ thương vong cũng giảm thiểu nhiều, hơn nữa theo liên tục không ngừng tác chiến tiến hành, sau khi những tu sĩ này trải qua thực chiến, kinh nghiệm đánh giết phong phú hơn, thực lực tăng trưởng cũng được nhanh hơn nhiều.