Chương 1463: Hồi mã thương

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm người Tiêu Bạch Vũ mười vị Thuần Dương kể cả Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên nhất cử công hãm Cửu Huyền lâu một trong lục đại thánh địa, khiến cho Cửu Huyền lâu không thể không khởi động cấm đoạn đại trận để cầu tự vệ, ở tu luyện giới đưa tới hiển nhiên đại ba.

Còn lại ngũ đại thánh địa cùng với Vũ Văn thế gia rất nhanh sau đó sai phái Thuần Dương tu sĩ đi tới Cửu Huyền lâu tra xét. Bất đắc dĩ Cửu Huyền lâu đã khai ích cấm đoạn đại trận, tông môn trú địa lưu lại đều là một ít đệ tử bình thường cùng với Cửu Huyền lâu tu sĩ không còn kịp tiến vào cấm đoạn đại trận nữa.

Sau đó những người này cố gắng tìm tòi tung tích của đám người Tiêu Bạch Vũ. Không biết sao Tiêu Bạch Vũ cùng mọi người sau khi công hãm Cửu Huyền lâu, cướp đi tiểu thiên thế giới liền im tiếng biệt tích, đồng thời bọn họ còn từ trong miệng đệ tử của Cửu Huyền lâu tông môn trú địa biết được, theo cùng bọn hắn cùng rời đi tựa hồ còn có Cửu Huyền lâu Thuần Dương tu sĩ Chu Bát Tả!

Rất nhanh, Chu Bát Tả phản bội Cửu Huyền lâu lần nữa đưa tới toàn bộ tu luyện giới chấn động. Sau đó có người nhận định Cửu Huyền lâu đường đường thánh địa mặc dù bị công hãm, trừ thực lực của Tiêu Bạch Vũ cùng mọi người tụ họp bây giờ quá mức kinh khủng, mà Cửu Huyền lâu lại ở vào thế thấp kém nhất, quan trọng hơn chỉ sợ là do Chu Bát Tả đột nhiên làm phản rồi.

Rất nhanh sau đó có người lợi hại hơn tin tức khám phá ra chuyện cũ năm xưa của Tiêu Bạch Vũ cùng Chu Bát Tả năm đó từng có một thời gian yêu nhau. Nghe nói lúc ấy Cửu Huyền lâu cố gắng thông qua Chu Bát Tả tới lung lạc Tiêu Bạch Vũ hậu khởi chi tú khi đó ông ta đã vang tên khắp thiên hạ.

Tuy nhiên mỹ nhân kế cuối cùng thất bại. Hai người không vui mà tán, nhưng nhìn dáng dấp hai người vẫn giữ vững tư tình. Tuy nhiên cũng không phải Chu Bát Tả bắt sống Tiêu Bạch Vũ, mà giống như Tiêu Bạch Vũ mang đi trái tim của Chu Bát Tả.

Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới đánh mất đối với Cửu Huyền lâu mà nói ý vị như thế nào, tu luyện giới có lẽ còn không quá rõ, ngũ đại thánh địa còn lại bất quá hiểu rõ. Hơn nữa rất nhanh sợ rằng toàn bộ tu luyện giới đều sẽ đoán được chuyện gì xảy ra, dù sao mười một vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương liên thủ công hãm Cửu Huyền lâu, tuyệt đối không thể nào chỉ vì cướp đoạt một tòa tiểu thiên thế giới đơn giản như vậy.

Như vậy Cửu Huyền lâu còn có gì hấp dẫn nhất mười một vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương đó?

Kết quả hiển nhiên đã lộ vẻ dễ thấy: đó chính là tin tức bí mật của thánh địa truyền thừa, thánh địa Chân Linh mãi không đoạn tuyệt. Tin tức bí mật đó không cần hỏi cũng biết tất nhiên ẩn giấu trong tiểu thiên thế giới của Cửu Huyền lâu.

Cả tu luyện giới lần nữa như dòng nước ngầm rung động. Ngũ đại thánh địa còn lại đã không dám có hành động gì. Cửu Huyền lâu bị tiêu diệt tất nhiên đã khiến cho ngũ đại thánh địa không dám khinh địch. Như vậy mục tiêu dĩ nhiên sẽ thả trên người mười vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương đoạt lấy tiểu thiên thế giới rồi!

Nhưng mà nếu mười người tụ tập trung một chỗ, đừng nói tu luyện giới có người dám tìm tới cửa hay không, chính ngũ đại thánh địa còn lại cũng không dám khiêu khích.

Nhưng mà mười vị Thuần Dương cuối cùng có bối cảnh tông môn của họ. Bọn họ chung quy chắc sẽ không tự chung một chỗ. Như vậy khi bọn họ đi riêng,… đây chẳng phải là nói tất cả mọi người có cơ hội nhận được thánh địa truyền thừa sao?

Không biết sao hôm nay mười vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương đều đã im tiếng biệt tích. Tu luyện giới mặc dù dòng nước ngầm dũng động, nhưng mười vị Thuần Dương chưa từng lộ diện nữa. Tu sĩ cấp bậc Thuần Dương ở tu luyện giới muốn cố ý ẩn giấu, trừ phi Chân Linh lão tổ xuất thủ, nếu không muốn tìm ra cơ hồ không thể nào.

Lúc này Lục Bình đã lặng lẽ hội hợp cùng Ân Thiên Sở ẩn thân trong một tòa núi sâu dọc theo bờ Thanh Minh Giang.

– Lợi hại!

Ân Thiên Sở hiển nhiên cũng không phải là một mực chờ chết trong thâm sơn, đối với hết thảy phát sinh trong tu luyện giới hiện giờ cũng như lòng bàn tay. Mặt nhìn thấy Lục Bình cùng những Thuần Dương tu sĩ cùng chung hoàn thành tráng cử như vậy, may là Ân Thiên Sở thường thấy Lục Bình một lần lại một lần hành động kinh người, lại không thừa nhận cũng không được, tráng cử của Lục Bình là một lần so với một lần kinh người.

Lục Bình cười cười, nói:

– Ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi, không đáng coi là gì.

Ân Thiên Sở vừa hoàn trả toàn bộ vật của Lục Bình để lại cho gã, vừa hỏi:

– Như vậy có thể mang lại phiền toái cho ngươi cùng tông môn hay không?

Lục Bình gật đầu một cái, đáp:
– Ta sợ là phải tránh một trận, chỉ cần bọn họ không tìm được ta, như vậy không người nào dám đi trêu chọc bổn phái. Tuy nhiên sư đệ người cần phải nhanh chóng trở về tông môn, báo cho chưởng môn sự tôn hết thảy cẩn thận làm việc, tiến một bước tăng cường năm tông liên minh hợp tác, ngoài ra còn có Ngự Thú Linh tông. Hôm nay bổn phái cũng có thể được cho là chúng thì chi, vì để tránh cho bị người phát hiện, tông môn mưu đồ hết thảy đại sự tạm hoãn, toàn bộ đợi đến sau khi ta trở về bổn phải định đoạt tiếp.

Ân Thiên Sở biết đám người Lục Bình lần này đã gây ra chuyện lớn, nếu như không khiêm tốn làm việc, không cùng Thiên Huyền tông, Liệt Thiên Kiếm phái cùng bốn phái tiến một bước tăng cường hợp tác, vô cùng có thể sẽ đưa tới chúng giận.

Thời điểm như thế, có lẽ tu luyện giới sẽ bởi vì duyên cớ đám người Tiêu Bạch Vũ che giấu không xuất hiện mà lòng có kiêng kỵ. Nhưng cũng khó tránh khỏi chèn ép chỗ môn phái của người tham dự tiễu trừ Cửu Huyền lâu. Chư vị Thuần Dương trước khi chia ra đối với lần này sớm có chuẩn bị.

Các phái đang đối mặt cơ hồ toàn bộ dưới tình huống tu luyện giới chèn ép có lẽ tình cảnh sẽ ngày càng trở nên thảm hại, nhưng tương đối so với lấy được thánh địa truyền thừa mà nói, tổn thất như thế này hoàn toàn có thể thừa nhận.

Trên thực tế Chân Linh phái tương đối đủ ưu việt hơn so với tình cảnh của Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông, Liệt Thiên Kiếm phái, Ngự Thú Linh tông cùng với Tiêu Dao các. Dù sao Chân Linh phái một mình ở Bắc Hải, toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới không một nhà tông môn có thực lực đối kháng Chân Linh phái. Có thể nói Chân Linh phái trước mắt chưởng khống đối với Bắc Hải tu luyện giới thậm chí còn trên Thủy Tinh cung chưởng khống Đông Hải, vì vậy bị đánh vào cơ hồ cũng nhỏ nhất.

Lục Bình cùng Ân Thiên Sở dừng lại mấy ngày trong núi sâu, chủ yếu là chờ đợi Lục Bình dọn dẹp một phen thu hoạch trong Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới. Sau khi chọn lựa ra một phần nhỏ Lục Bình có thể sử dụng đến, tất cả đồ còn dư lại sẽ giao do Ân Thiên Sở mang về.

Dĩ nhiên, một chuyện cơ mật trọng đại truyền thừa chỉ giao cho Ân Thiên Sở mang về một phần, một phần còn dư lại vẫn do Lục Bình mang về. Mặc dù như thế, vật mà Lục Bình giao cho gã cũng đủ làm Ân Thiên Sở luôn luôn mặt lạnh lần nữa khiếp sợ không thôi.

– Nhớ nha, chuyến đi này của ta có thể nghiệm phải im tiếng biệt tích mấy chục năm thậm chí dài hơn. Những thứ đồ này chính là sự bảo đảm để tông môn ở đoạn này dùng để nghỉ ngơi lấy sức, tăng cường thực lực.

Ân Thiên Sở gật đầu nói:

– Hãy yên tâm!

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Trực tiếp từ Doanh Sơn biệt viện lén về Bắc Hải, không nên để cho bất luận kẻ nào phát hiện tung tích của ngươi, ngàn vạn không cần đi siêu cấp Truyền tống trận của Thiên Huyền tông hoặc là Thiên Nguyệt tông. Lúc này hành tung của ngươi vô cùng có thể bị người cùng ta liên lạc chung một chỗ.

Sau khi tiễn Ân Thiên Sở, Lục Bình dứt khoát chìm vào trong Thanh Minh Giang thủy mạch nghỉ ngơi hơn tháng, đợi đến thực lực của mình rốt cuộc khôi phục, lúc này mới một đường theo Thanh Minh Giang thủy mạch lần nữa về phía đông, đi tới Cửu Huyền lâu.

Chuyện sau khi Cửu Huyền lâu bị công hãm đạo tràng ẩn vào hư không đưa tới hiển nhiên đại ba ở tu luyện giới. Những dòng nước ngầm của tu luyện giới mặc dù vọt về phía Lục Bình cùng mười vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương nhiếp thủ Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa, nhưng trên mặt nổi thì tất cả đều tập trung tới Cửu Huyền lâu tông môn trú địa.

Ai cũng biết Cửu Huyền lâu mặc dù còn có Thuần Dương tu sĩ cùng Cửu Huyền lâu đạo tràng, nhưng Cửu Huyền lâu rơi ở tu luyện giới xem ra đã thành định cục.

Nếu như đã thành định cục đó còn gì phải sợ. Bây giờ tinh anh chân chính còn sót lại của Cửu Huyền lâu cũng đều theo hư không che giấu đạo tràng, còn dư lại hai ba con đại tiểu miêu làm gì có thể thu được tông môn trú địa khổng lồ của Cửu Huyền lâu. Hơn nữa phạm vi thế lực khổng lồ sở hạt của Cửu Huyền lâu cùng với tư nguyên tu luyện trước đó, hiện giờ đều thành tu luyện giới đối tượng tông môn thực lực lớn nhỏ cạnh tương chia nhau.

Dĩ nhiên, Cửu Huyền lâu dù sao cũng hổ chết còn để lại da, các phái mặc dù muốn chia một chén súp, nhưng ít nhiều cũng phải che giấu một phen, cách ăn không thể hiện ra quá mức khó coi được.

Nhưng dù vậy, khoảng cách Lục Bình cùng mọi người công hãm Cửu Huyền lâu trú địa thời gian chỉ hơn một tháng, chỗ đóng quân của Cửu Huyền lâu đã mấy lần bị tông môn thế lực không rõ ràng liên tục mấy lần công hãm.

Đệ tử còn thừa lại của Cửu Huyền lâu cố gắng giữ được tông môn trú địa, tiến hành đánh giết sống chết với thế lực xâm lấn, nhưng rồi lực bất tòng tâm tử thương thảm trọng. Cửu Huyền lâu tông môn trú địa một lần gặp cướp bóc, cuối cùng ngay cả lòng dạ của Cửu Huyền lâu tu sĩ còn dư lại đều giải tán. Thụ đạo hồ tôn tán, Cửu Huyền lâu tu sĩ còn dư lại lớp chết lớp chạy trốn, chỉ còn dư lại một ít đệ tử trung thành nhất vẫn tử thủ ở nơi đóng quân của tông môn, chờ đợi trở về Cửu Huyền lâu đạo tràng.

Lục Bình không ngờ, thời gian chỉ hơn một tháng, đường đường Cửu Huyền lâu một trong lục đại thánh địa rơi xuống tình trạng như thế này. Chỗ đóng quân của tông môn thậm chí đã thành chỗ hoang dã không đề phòng, cơ hồ mặc cho người ra vào. Mà một trong tội khối họa thủ hết thảy đây chính là bản thân Lục Bình.

Lục Bình thở dài một cái. Cửu Huyền lâu đã hoàn toàn giải tán, lòng đều giải tán. Chính Dương Hi lão tổ lúc này đem Cửu Huyền đạo tràng trở về cũng không ngăn cản được Cửu Huyền lâu phân bằng chia rẽ. Huống chi bản thân Dương Hi lão tổ sợ rằng đều chưa hẳn đợi đến một ngày Cửu Huyền đạo tràng trở về.

Lục Bình lấy lại bình tĩnh, xua đuổi ra khỏi đầu cảnh tượng của Cửu Huyền lâu trước mắt. Hắn tự tin tương lai Chân Linh phái tất nhiên sẽ không giống như Cửu Huyền lâu luân lạc đến mức như vậy, nhưng Cửu Huyền lâu dù sao cũng phải trở thành kình địch của Chân Linh phái.

Lặng yên không một tiếng động, Lục Bình lại lần nữa trở lại Cửu Huyền lâu tông môn trú địa, trong tay nắm một viên Không Minh chi tinh, vận chuyển không gian thần thông. Lục Bình men theo tần số chấn động không gian đặc thù, tốn thời gian hơn nửa buổi tối, rốt cuộc tìm được dấu vết của hắn lưu lại.

Dương Hi lão tổ cùng với Cửu Huyền lâu chúng tu núp bên trong đạo tràng nghỉ ngơi lấy sức, sợ rằng thế nào cũng không ngờ mình có thể giết một hồi mã thương chứ!

Lục Bình vứt bỏ một tia thương hại cuối cùng trong lòng đối với Cửu Huyền lâu, tìm một chỗ tĩnh lặng, đem Không Minh chi tinh cầm trong tay tùy ý nhét vào trong một chỗ đoạn bích tàn viên, rồi sau đó trong tay liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết. Một đạo sóng gợn vô hình khiến cho cả người Lục Bình cùng bắt đầu hư ảo.

Không gian chấn động giống như trong nước không ngừng chấn động. Đợi đến sau khi chấn động dừng lại, thân hình của Lục Bình cũng hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa trong đoạn bích tàn viên.

Trong một chỗ không gian không biết, đột nhiên hai điểm ánh sáng không biết từ đầu bắt đầu lập lòe, rồi sau đó một đạo cánh cửa không gian dần dần khai ích. Một người nhỏ vào khoảng một thước dẫn đầu nhảy ra ngoài, đi một vòng bốn phía.

Tiểu nhân tiện tay lặng yên không tiếng động ám sát hai tên Cửu Huyền lâu tu sĩ bị không gian ba động hấp dẫn mà đến. Rồi sau đó Lục Bình một bước đi ra từ trong cánh cửa không gian, đợi đến sau khi cánh cửa không gian sau lưng biến mất, lúc này mới hướng về bốn phía quan sát một phen, sau đó liền gọi Lục Tiểu Bình. Sau khi xử lý hai cổ thi thể, Lục Bình lập tức ẩn nặc thân hình biến mất không thấy đâu nữa.