Chương 1066: Phong hồi lộ chuyển (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sở Phúc Vũ lão tổ đột nhiên bộc phát chẳng những làm Diễm Linh Cữu đảm hàn chính là Lục Bình cùng mọi người trong lúc nhất thời dưới loại khí thế này của đại tu sĩ bao phủ, cũng cảm thấy hàng loạt hít thở không thông.

Diễm Linh Cữu chính diện bị khí thế của Sở Phúc Vũ lão tổ áp chế, sắc mặt kìm nén đến đỏ bừng, nói:

– Tiêu khiển Bích Hải linh xà nhất tộc, thử hỏi thiên hạ này còn có ai dám có can đảm như thế? Cho dù là nhân tộc lục đại thánh địa cũng không dám càn rỡ như thế!

Thấy Sở Phúc Vũ lão tổ khí thế hơi tiêu tan, Diễm Linh Cữu lúc này mới thở hổn hển hai cái, nói:

– Vãn bối trước vì công hiện nay cũng vì tư, quyết không một câu nói đùa, nếu hai vị tiền bối chính miệng đáp ứng, Tục Mệnh đan tất nhiên dâng lên!

Sở Thiên Vũ đang muốn nói chuyện, lại bị Sở Phúc Vũ lão tổ giơ tay ngăn lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Diễm Linh Cữu lạnh giọng nói:

– Ngươi nói đi!

Diễm Linh Cữu nghiệm mặt đáp:

– Vãn bối đã từng có may mắn thấy qua phương dụng Sở Hải Lan tiểu thư của quý tộc, nhất thời kinh vị thiên nhân, chẳng qua là sau đó một mực không cơ hội gặp lại, nhưng một mực tâm tồn ái mộ. Một viên Tục Mệnh đan này vẫn bối làm sính lễ, hy vọng có thể cùng Sở Hải Lan tiểu thư của quý tộc hỉ kết liên lý, kính xin Phúc Vũ tiền bối có thể bảo đảm chuyện mối mai này!

– Không được!

– Vọng tưởng!

Diễm Linh Cữu vừa dứt lời, hai thanh âm không ngờ lại đồng thời ra khỏi miệng. Khi Diễm Linh Cữu đảo mắt nhìn lại, một là Sở Thiên Vũ ngồi ở xe lăn, một lại là Sở Hải Khiếu!

Trong lúc Diễm Linh Cữu nhìn lại, thấy Sở Thiên Vũ cùng với Sở Hải Thận hai người đồng thời cũng đang có chút kinh ngạc nhìn Sở Hải Khiếu, mà Sở Hải Khiếu trong lúc nhất thời lại có chút thần sắc co quắp.

Đừng nói Diễm Linh Cữu, chính là Lục Bình ở một bên đều thấy tình cảnh quỷ dị đó!

Diễm Linh Cữu cười một tiếng ‘hắc hắc”, nói:

– Sở huynh, ta cầu xin Phúc Vũ thế thúc được cưới Sở Hải Lan tiểu thư, nếu nói là Thiên Vũ thế thúc không đồng ý, điều đó còn có khả năng, dù sao Sở tiểu thư nghe nói chính là Thiên Vũ tiền bối một tay nuôi lớn, tình như cha con. Đây cũng là duyên cớ Diễm mỗ muốn hướng Thiên Vũ thế thúc cầu hôn. Chẳng qua là không biết chuyện này có liên hệ gì cùng Sở huynh ngươi chứ, vì sao có thể cự tuyệt tại hạ cầu hôn chứ?

Sở Hải Khiếu thường ngày lạnh lùng, vào lúc này cũng lộ ra cực kỳ quẫn bách, nhưng vẫn miễn cưỡng cười lạnh đáp:

– Trong tay của Diễm Linh Cữu ngươi đâu có ít nữ nhân đâu chứ? Nhân yêu hai tộc bao nhiêu nữ tu sau khi bị người đùa bỡn rồi bỏ không thèm quan tâm, Hải Lan tỷ sao có thể gả cho người như người vậy? Huống chi ngươi là Hỏa Loan nhất tộc, Hải Lan tỷ chính là Bích Hải linh xà nhất tộc ta, Hải Lan tỷ là đúng thật không thể gả cho người được!

Diễm Linh Cữu cười một tiếng gian tà, hỏi:

– Không thể gả cho Diễm mỗ, vậy sẽ gả cho người nào chứ, gả cho Sở huynh ngươi sao? Nếu là ta nhớ không lầm, vị hôn phu của Hải Lan tiểu thư năm đó bỏ mạng trong tay Thủy Tinh cung xem ra là đường huynh của Sở huynh đúng không? Huynh mất đệ cưới, Sở huynh sẽ không sợ Phi Vũ thế bá cùng với Phiên Vân lão gia tử cắt đứt chân của người hay sao?

– Ngươi…!

Một cổ khí thế bén nhọn quanh thân của Sở Hải Khiếu giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ.

– Càn rỡ!

Sở Phúc Vũ lão tổ giận dữ, khí thế bén nhọn đồng thời trấn áp Diễm Linh Cữu cùng với Sở Hải Khiếu, tuy nhiên Lục Bình thấy dù sao thì bảy tám phần mười khí thế là đi về phía Diễm Linh Cữu.

– Chuyện Bích Hải linh xà nhất tộc ta còn không cho phép tiểu tử của Hỏa Loan nhất tộc ngươi nhúng mỏ, nếu không nhìn tới mặt mũi của lão già Diễm Cửu Tiêu, lão phu đã sớm đuổi người ra khỏi chỗ ở rồi!

Diễm Linh Cữu hơi có vẻ thảm hại, nhưng vẫn là khom người nói:

– Là vãn bối lỗ mãng rồi, chẳng qua là điều này cũng nói vãn bối đối với Hải Lan tiểu thư một mảnh si tâm, sợ bị người khác đoạt đi, kính xin lão tổ tha thứ cho!

Sở Thiên Vũ lúc này cũng cười “ha ha” nói:

– Đầu tiên là muốn phương thiệt pháp mượn Hoa Cái Thanh La Tán, bây giờ lại là dự tính thông qua nghĩa nữ của lão phu tiến hành liên kết hôn nhân cùng tộc ta, xem ra tình cảnh của Diễm Cửu Tiêu tiền bối trong Hỏa Loan nhất tộc tựa hồ không ổn a. Vô luận là ông ta vượt qua lần thứ ba lôi kiếp, thành tựu Thuần Dương pháp tướng, hay hoặc giả là lấy được hậu viên của Sở Thiên Vũ nhất mạch trong Bích Hải linh xà nhất tộc ta, đều rất có lợi đối với Diễm Cửu Tiêu tiền bối ổn định địa vị trong Hỏa Loan nhất tộc chứ?

Diễm Linh Cữu mặt liền biến sắc, ngay sau đó nghiêm mặt đáp:

– Thiên Vũ thế thúc oan uổng tiểu điệt rồi, tiểu điệt đối với Hải Lan tiểu thư tuyệt một tấm chân tình!

– Được rồi!

Sở Phúc Vũ cắt đứt sự giải thích của Diễm Linh Cữu, nói:

– Tiểu tử, ý của ngươi là lão phu đã hiểu, viên Tục Mệnh đan này người hãy mang đi trước đi!

Diễm Linh Cữu há miệng muốn nói gì, lại nghe Sở Phúc Vũ đột nhiên lại nói:

– Nhưng mà…

Sở Phúc Vũ một tiếng “nhưng mà” này làm Diễm Linh Cữu chuyến này cơ hồ không chút đoạt được nhất thời phấn chấn tinh thần. Mà Sở Hải Khiếu mới vừa có chút buông lỏng cũng đột nhiên nắm chặc hai tay rũ xuống.

Lục Bình nhìn trong mắt hết thảy điều đó, tới cuối cùng đều không nói một lời.

– Nhưng mà, chuyện theo như lời người nói lão phu sẽ cân nhắc, cho nên Tục Mệnh đan của ngươi hãy giữ lại trước, có lẽ qua một khoảng thời gian lão phu sẽ thân tới cửa yêu cầu ngươi!

Diễm Linh Cữu biết được chuyện có chuyển cơ, nhất thời vui vẻ đáp:

– Nào dám làm phiền lão tổ ngài tự mình tới, chỉ cần báo cho tiểu tử biết một tiếng, tiểu tử lập tức tự mình đưa lên! Chẳng qua là, thương thế của Thiên Vũ thế thúc không thể đợi, nếu là kéo dài, sợ là chính bản thân Diễm tông sư cũng không thể ra sức!

Mắt nhìn Diễm Linh Cừu rời đi, Sở Hải Khiếu lập tức gấp giọng nói:

– Lục gia gia…

– Câm miệng!

Sở Phúc Vũ lão tổ quát to một tiếng, mắng:

– Còn hiềm không đủ mất mặt sao?

Sở Hải Thận ở một bên nói lầm bầm:

– Hải Lan tỷ ban đầu chẳng qua là đính hôn cùng đường huynh, đây không phải là còn chưa lập gia đình sao, sao lại không thể cùng Hải Khiếu ca ở chung một chỗ. Phù thủy bất lưu người ngoài điền sao, cuối cùng vẫn tốt hơn tiện nghi cho loại người như Diễm Linh Cữu!

Sở Thiên Vũ trừng mắt, hỏi:

– Ngươi nói gì?

Sở Hải Thận vâng dạ đáp:

– Không, không có gì!

Ánh mắt của Sở Hải Thận nhìn một chút về phía chỗ của Sở Hải Khiếu, biểu lộ mặt thương mà không giúp được gì.

Sở Thiên Vũ nhìn Phúc Vũ lão tổ một chút, nói:

– Lục thúc, Hải Lan là nghĩa nữ của ta. Ta không muốn loại chuyện như vậy bức bách nàng!

– Ích lợi của bộ tộc, ngươi có hiểu hay không?

Sở Phúc Vũ liếc mắt một cái về phía Lục Bình đứng sau lưng Sở Hải Khiếu, thấy Sở Hải Khiếu thần tình kích động, Sở Thiên Vũ cũng mặt lộ vẻ khó khăn, vì vậy nói:

– Hôm nay có khách ở chỗ này, những chuyện này bàn lại sau!

Sở Hải Khiếu lúc này mới nhớ tới Lục Bình đứng sau mình, hiển nhiên cũng lập tức nhớ lại mục đích lần này mời hắn tới, nhất thời ý thức được chuyện mình lo lắng mấu chốt là trên thương thế của Sở Thiên Vũ.

Sở Hải Khiếu hết sức rõ ràng trao đổi ích lợi giữa bộ tộc, thường thường chắc là sẽ không bận tâm cảm thụ của người ta. Sở Hải Lan xuất thân Hỏa Xà nhất mạch trong Bích Hải linh xà nhất tộc, trời sanh tư chất cũng đã hạn chế, nàng coi như cố gắng nữa, người thành tựu cũng không thể nào so sánh cùng Sở Thiên Vũ một vị đại tu sĩ như vậy. Huống chi hiện nay rõ ràng cho thấy bởi vì Diễm Cửu Tiêu mượn Tục Mệnh đan cầu xin đến trên người Bích Hải linh xà nhất tộc, hiển nhiên có thể lấy đây làm cớ, từ trong tay Diễm Cửu Tiêu mưu lấy càng nhiều ích lợi hơn từ Bích Hải linh xà nhất tộc. Trên thực tế Sở Phúc Vũ lúc này thân là một trong thành viên của nhóm trưởng lão của Bích Hải linh xà nhất tộc đã có chút ý động.