Chương 1242: Ám độ trần thương

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tây Môn Minh Vũ cũng không đồng ý, lạnh giọng nói:

– Hôm nay tám người chúng ta tại chỗ bất động hợp lực ngăn cản sự tiến công của bọn họ hơn nữa lực chưa như mong đợi. Nếu mà động thân đi tìm Thủy Linh Tử nữa, trong di động tất nhiên khó có sự ăn ý như bây giờ, càng thêm dễ dàng làm người thừa dịp!

Thất Phiến lão tổ lại nói:

– Ở chỗ này chờ cũng một chết, chủ động đi tìm Thủy Linh Tử cũng một chết, khác nhau chẳng qua là sớm muộn thôi. Thay vì như vậy, còn không bằng ra tay đánh một trận, có lẽ còn có thể có một đường sinh cơ!

Đạo lý ai cũng hiểu, nhưng luôn là thiếu hụt một dũng giả chọn đầu. Thất Phiến lão tổ vội vàng thọt phá đạo lý như vậy, mọi người không còn nghi ngờ gì nữa, liên thủ bắt đầu đi tiếp về phương vị đại khái của Càn Khôn Bảo Định lúc trước.

Dưới Thuần Dương Ngũ Hành Đại Trận, trên mặt sông Lạc Nhai Thủy, Kim Thiền lão tổ đã đem nửa tờ Hóa Thủy Phù thúc giục phát đến kích cỡ khoảng ba trượng. Bạch quang diệu mục lập lòe, chính là ngũ quang sắc mang của Ngũ Hành Đại Trận cũng không cách nào che giấu, sớm đã khiến cho lần này đông đảo tu sĩ tham dự trở kích Ngũ Hành tông liên đồng thủy mạch đều chú ý.

Trước đó, gần hai mươi vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ liên thủ đánh vào Ngũ Hành tông tu sĩ, lại bị năm Ngũ Hành tông đại tu sĩ lấy tiểu Ngũ Hành trận giam trong đó.

Chẳng qua là đạo trận pháp đó so với chân chính Thuần Dương Ngũ Hành Đại Trận mà nói, có thể vây được hơn mười vị đại tu sĩ đã hết sức miễn cưỡng. Sau khi trải qua một phen cố gắng, vẫn có bốn năm người vợt ra từ trong tiểu Ngũ Hành Đại Trận, nhưng những người còn lại bị Ngũ Hành tông năm vị đại tu sĩ gắt gao bày trong Ngũ Hành Đại Trận.

Sau khi thân hình của Kim Thiền lão tổ bại lộ, mọi người làm sao không biết vị trận pháp tông sư nổi tiếng nhất đó của Ngũ Hành tông sợ rằng mới là mấu chốt liên đồng hai cái thủy mạch Thanh Minh, Ngọc Lan.

Bốn năm đại tu sĩ thoát ra ngoài từ trong tiểu Ngũ Hành Đại Trận lập tức đánh tới lão ta. cùng lúc đó lại có hai ba vị đại tu sĩ nhảy ra ngoài. Thậm chí sau lưng còn có hơn hai mươi vị pháp tướng sơ trung kỳ tu sĩ một cổ não đi theo sau lưng mấy vị đại tu sĩ cùng nhau đánh tới Kim Thiền lão tổ.

Đối mặt hơn ba mươi vị pháp tướng tu sĩ đánh vào, Kim Thiền lão tổ không khỏi nhíu mày một cái, nhưng cũng không để trong lòng.

Quả nhiên, khi hơn ba mươi vị pháp tướng tu sĩ vọt tới gần trước Thuần Dương Ngũ Hành Đại Trận, Thuần Dương Ngũ Hành Đại Trận dưới sự che giấu của ngũ thải hà quang, lại là năm vị Ngũ Hành tông đại tu sĩ từ trong nhảy ra ngoài. Theo sát mười vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng xuất hiện sau lưng năm vị đại tu sĩ. Mười vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ bao gồm Mộc Trường Sinh, Thủy Chí Nhu cùng năm đại Củ Tử trong Ngũ Hành tông đệ tử đời thứ ba.

Mười lăm vị pháp tướng tu sĩ liên thủ lần nữa hợp thành một tòa Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận, đem Kim Thiền lão tổ đoàn đoàn bảo vệ ở trung ương.

Lần này cũng không có trận đồ tương trợ, nhưng Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận nguyên vốn chính là càng nhiều người, đại trận bố trí càng lớn, uy lực cũng càng mạnh mẽ. Mười lăm người tạo thành Đạo Binh Đại Trận chỉ để ý phòng thủ, bảo vệ Kim Thiền lão tổ thuận lợi làm phép ở trung ương của hai cái thủy mạch giao hội, mặc cho ba mươi vị pháp tướng tu sĩ cuồng oanh lạm nổ, nhưng thủy chung đem đạo binh đại trận thủ phải vững như tường đồng vách sắt.

Nhưng lúc này chân mày của Kim Thiền lão tổ lại không chút hóa giải, khi đó Hóa Thủy Phù trước mắt đã sắp thúc giục phát đến cực điểm, nhưng hai cái thủy mạch dưới chân lão ta lại rung chuyển không nghỉ, nói xác thực là thủy mạch của Thanh Minh Giang một mực không hề an tĩnh lại.

Trước đó, thánh khí khí linh của bản tông đã từng tin thề đán đán bảo đảm, coi như hai cái thủy mạch không thể dung hợp, lão ta cũng có thể đem hai cái thủy mạch quyện vào nhau. Lúc này chỉ cần Kim Thiền lão tổ thúc giục nửa tờ Hóa Thủy Phù xuất từ Thiền Đạo Nhân tự tay chế luyện đánh vào trong hai đạo thủy mạch, hai đạo thủy mạch dĩ nhiên là sẽ dung hợp.

Nhưng hiện tại hai đạo thủy mạch chưa hề quyện vào nhau, như thế nếu Hóa Thủy Phù không cách nào bao gồm hết hai cái thủy mạch, thì hai đạo thủy mạch vô cùng có thể không cách nào liên thông.

Chẳng lẽ thánh khí khí linh xuất hiện có gì ngoài ý muốn sao?

Nhưng ngay sau đó Kim Thiền lào tổ lại lắc đầu, thánh khí khí linh cũng không phải là dễ dàng đối phó như thế. Cho dù nó thoát khỏi bản thế, nhưng đầu khí linh này chuyên về thủy mạch, ở bên trong thủy mạch thậm chí có thể có bất tử chi thân, chính là Thuần Dương tu sĩ thấy cũng nhức đầu, huống chi lúc này trong thủy mạch làm sao có thể nghiệm còn có những người khác tồn tại.

Chờ một chút đi!

Kim Thiền lão tổ nhìn một chút trong tiểu Ngũ Hành Đại Trận cách đó không xa, nơi đó năm vị sư huynh đệ đã hết sức chống đỡ đến cực hạn. Tiểu Ngũ Hành Đại Trận đã lảo đảo muốn ngã, Kim Thiền lão tổ tâm tư lại nặng nề mấy phần hị vọng sẽ không chờ quá lâu!

Trong thủy mạch Thanh Minh Giang, Lục Bình cùng thủy viên khí linh truy đuổi chiến vẫn tiến hành như cũ, thỉnh thoảng thủy viên sẽ bởi vì bị Lục Bình dự phân ra địa điểm mà truyền tới một tiếng hét thảm.

Mặc dù thủy viên khí linh bị Lục Bình không ngừng suy yếu, nhưng chưa hề thoát đi, mà là vẫn ở bên trong thủy mạch cùng chu toàn. Điều này cũng khiến cho Lục Bình càng lúc càng khẳng định sự suy đoán trong lòng mình.

Ngay trong lúc một lần thủy viên khí linh tránh thoát linh bảo tiến đạo giảo sát độn vào trong thủy mạch, Lục Bình vung tay áo một cái, một viên hạt châu lóe ra ngũ sắc hào quang trong nháy mắt vào một phương hướng lằn ranh của thủy mạch, sau đó liền mất đi sáng bóng, hóa thành một viên hạt châu tầm thường cùng thủy mạch một thể.

Cứ liên tục như vậy, thân thể của thủy viên khí linh mặc dù càng lúc càng ảm đạm, nhưng Lục Bình chưa hề thương tổn được nó chút nào. Mà khoảnh khắc thủy viên khí linh không ngừng xuyên qua không gian tránh né, Lục Bình lại đem mười hai viên Nguyên Thần châu một viên tiếp một viên đánh vào bốn phía thủy mạch.

Thủy viên khí linh mắng to:

– Điên rồi điên rồi, ngươi cứ cầm cây kéo cắt Lão Tử làm gì, ngươi lại không giết chết được ta. Chờ người của Ngũ Hành tông rảnh tay tới đây, đến lúc đó bị chết sẽ chính là ngươi! Ngươi đúng thật không sợ chết sao?

Lục Bình cười lạnh lùng một tiếng, đáp: – Giết không chết ngươi sao? Đó cũng không nhất định!

Thủy viên khí linh hơi sửng sờ, ngay sau đó phảng phất nghĩ tới điều gì, cười ”ha ha” nói:

– Người cho rằng thân thể của Lão Viên ta càng ngày càng mờ đạm, muốn tiêu hao hết sự tích lũy của Lão Viên ta sẽ có thể khiến cho Lão Viên ta tự đi giải tán sao? Ngươi thật là quá ngây thơ rồi!

Chân mày của Lục Bình hơi hơi gạt một cái, cây kéo trên tay một chút cũng không dừng lại, trong miệng cũng cười hỏi:

– Thế nào, như vậy không được sao?

Thủy viên cười nhạo, đáp:

– Lão Viên ta là gì chứ, khí linh của Khai Thiên Thần Khí! Chỉ cần không rời khỏi bản thể quá xa, hoàn toàn có thể tự đi xuyên qua hư không. Người đừng xem khí linh thân thể của Lão Viên ta càng ngày càng mờ nhạt, có bản thể chống đỡ phụ cận, muốn Lão Viên ta hoàn toàn giải tán, người hoàn toàn không làm được. Huống chi xem như đến thời khắc nguy cấp, Lão Viên ta chỉ cần rút người ra trở về bản thể, chính là Thuần Dương tu sĩ cũng không triệt được!

Khóe miệng của Lục Bình khẽ nhếch lên, hỏi:

– Ngươi rút người ra sẽ có thể đi, sao bây giờ ngươi không đi?

Thủy Viên sửng sốt, thấy trong tay Lục Bình đột nhiên sinh ra một đóa cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa.

Hoa sen vào chớp mắt xuất hiện trong tay lập tức nở rộ. Vô số đạo linh văn liên kết qua lại trên cánh hoa, rõ ràng tạo thành một tấm trận đồ hoàn chỉnh.

Thủy viên trực giác cảm thấy không tốt, khi nó quay người muốn lui, lại đột nhiên phát hiện trong thủy mạch không gian bốn phía không biết vì sao thời điểm đó sinh ra mười hai viên hạt châu lóe ra ngũ sắc hào quang, diều tương hộ ứng cùng Bạch Vũ Liên Hoa Trận Đồ nở rộ, tạo thành một đạo Nguyên Thần Đại Trận không gian hoàn chỉnh.

Thủy viên khí linh khi nhìn thấy mười hai viên Nguyên Thần châu ngũ sắc hào quang sắc mặt lập tức thay đổi, thấy nó nhảy ra một bước, muốn giống như thường ngày một đầu đụng vào trong hư không vậy, không ngờ lần này cũng một tiếng “phịch” thật thật tại tại đụng vách rồi.

Thủy viên khí linh liên tiếp lui về phía sau mấy bước, lần nữa ngẩng đầu lên đã không chỉ là đổi sắc mặt, mà là mặt mang vẻ kinh hoàng, thất thanh hỏi:

– Làm sao có thể chứ? Đây, đây lại là Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận, ngươi làm sao có thể bày được Thập Nhị Nguyên Thần Đại Trận chứ?

Lần này không chỉ có thủy viên khí linh, chính là sắc mặt của Lục Bình cũng thay đổi theo!