Chương 846: Ngân đô linh diễm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu nói là loại thiên địa linh vật nào trân quý nhất trong tu luyện giới, câu trả lời có lẽ là mỗi người nói một kiểu. Nếu nói là loại thiên địa linh vật nào trong tu luyện giới có giá trị cao hơn so với những linh vật khác một chút, không nghi ngờ chút nào, chính là hỏa chúc tính linh vật.

Vô luận là luyện đan, còn luyện khí, đều không thể rời bỏ hỏa chúc tính linh vật.

Đây cũng không phải là nói hỏa chúc tính linh vật trời sanh cao quý hơn so với sáu loại chúc tính linh vật khác, càng không phải là nói những linh vật khác trừ giúp cho tu sĩ đề thăng tu vi ra lại không có chỗ dùng. Mà là bởi vì vô luận là linh đan hay là pháp khí
pháp bảo, đều là đồ mà tu sĩ thường ngày trong tu luyện tất không thể thiếu, hơn nữa lượng sử dụng rất lớn. Chính vì vậy, lúc này mới khiến cho thiên địa linh vật so với những chức tính linh vật thường thường khác giá trị phải cao hơn một bậc.

Dĩ nhiên, điều này cũng không phải là tuyệt đối, đặc biệt là thời điểm cụ thể đến một loại linh vật. Ví dụ như Vạn Diệu Ngọc Lộ cùng Kim Lân quỷ hỏa, mặc dù hai loại đều là thiên cấp trung phẩm linh vật, hơn nữa Kim Lân quỷ hỏa đồng dạng là một loại luyện đan hỏa diễm nổi tiếng, nhưng bàn về cùng giá trị chưa chắc có thể thắng được Vạn Diệu Ngọc Lộ.

Nếu như Thông Linh mộc, loại linh vật này mặc dù phẩm chất không cao, nhưng nó có thể khải linh ích trí, cũng là bảo vật rất nhiều yêu tu, linh tu mơ tưởng khẩn cầu. Trong cùng cấp thiên địa linh vật, nó mặc dù không coi là thứ nhất, cũng là một trong linh vật có giá trị nhất.

Mặc dù như thế, hoa chúc tính thiên địa linh vật vẫn ở chỗ cũ trong tu luyện giới có địa vị hiển hách. Mà đối với luyện đan sư cùng với luyện khí sư mà nói, bất kỳ một loại cấp bậc thiên địa linh vật nào đều muốn tranh thử một chút.

Lục Bình bây giờ luyện đan sử dụng thiên địa linh vật chính là Xích Linh diễm năm đó Hỏa Loan nhất tộc luyện đan tông sư Diễm Vô Cữu lão tổ đưa cho hắn, cấp bậc thuộc về địa cấp thượng phẩm, chính là một loại linh hỏa hỏa diễm rất ưu chất trong cùng cấp linh hỏa. Nó cũng là linh diễm Lục Bình rất nhiều năm tới nay một mực dùng để luyện đan.

Địa cấp thượng phẩm linh diễm mặc dù đủ Lục Bình dùng để luyện chế pháp tướng kỳ đan dược, nhưng theo Lục Bình tu vi tăng trưởng cùng với thuật luyện đan lên cao, Xích Linh diễm đã dần dần không cách nào thỏa mãn nhu cầu Lục Bình luyện đan. Mà lấy được thiên cấp linh vật cao cấp hơn cũng dần dần nhét vào trong cân nhắc của Lục Bình.

Một mục đích rất trọng yếu mà Lục Bình lần này tham gia giao dịch hội chính là hy vọng có thể lấy được một loại thiên cấp linh hỏa thích dùng cho luyện đan.

Đáng tiếc chính là, hai ngày trước Lục Bình cũng không trong giao dịch lấy được bất kỳ một loại linh hỏa nào. Lục Bình mặc dù trong những phòng triển lãm khác cũng gặp được mấy đóa linh hỏa, đáng tiếc không phải là không thích hợp luyện đan, chính là phẩm chất của linh hỏa không đủ.

Vì vậy, khi Lục Bình trong lúc vô tình nghe được lại có thiên địa linh vật xuất hiện, hơn nữa chọc cho hai tên kia rõ ràng cho thấy pháp tướng kỳ tu sĩ vội vã chạy tới như thế, vậy thì một loại hỏa diễm này ít nhất cũng là phẩm chất thiên cấp rồi.

Như thế, Lục Bình vô luận như thế nào cũng muốn đi nhìn vào mắt một cái. Về phần tu sĩ khác nhắc tới động thiên bảo cấm, mặc dù cũng là bảo vật có thể so với luyện đan lô bảo cấm vậy, nhưng lại không phải là năng lực của Lục Bình có thể đủ mó tay lấy. Huống chi hắn lúc này cũng không bao nhiêu trò mã lại đi mơ ước động thiên bảo cấm.

Xa xa liền thấy trước một tòa tiểu ốc người đã đứng thẳng hơn mười vị tu sĩ. Hơn nữa bởi vì mười mấy vị tu sĩ này đưa tới càng ngày càng nhiều người chú ý, nơi xa còn có tu sĩ đang chậm rãi chạy tới.

Lúc này Lục Bình ngược lại không vội. Nếu trong tiểu ốc thật đúng là có thiên cấp linh hỏa, hơn mười vị tu sĩ tụ này tập chung một chỗ, hơn nữa trong đó rõ ràng phần lớn đều là pháp tướng tu sĩ, lại chỉ có thể ở một bên quan sát. Như vậy đóa thiên cấp linh vật này hoặc là trao đổi phải trả giá cao hoặc là cực cao, cao đến những lão tổ này cũng khó khăn chịu đựng, hoặc chính là vật muốn trao đổi vô cùng điêu, trong tu luyện giới cực kỳ hơi có hiếm thấy.

Nếu là có người có thể tranh đoạt, xem ra đã sớm đoạt đi, làm gì sẽ còn đưa đến nhiều người vây xem như vậy. Lục Bình tự tin tài sản của mình không kém, nhưng cũng không nhận tài sản của mình thì có thể cùng được với pháp tướng lão tổ nơi này.

Lục Bình vòng vo một vòng, từ một hướng khác đi tới trước tiểu ốc, thần niệm nhanh chóng nhào tới một đóa thiên địa linh vật kia trong tiểu ốc.

Ngọn lửa màu bạc trắng, giống như một đóa hoa sen nở rộ đang nhảy nhót, kèm theo hắn nhảy lên là nhiều đóa quang vụng quanh quẩn bốn phía hỏa diễm.

– A, lại là Ngân Đô Linh Diễm!

Lục Bình nhìn đóa hỏa diễm xinh đẹp này tự lẩm bấm.

Ngân Đô Linh Diễm, thiên cấp trung phẩm hỏa diễm, chính là thượng phẩm trong linh diễm cùng cấp thích hợp luyện chế đan dược.

Ngân Đô Linh Diễm trong tất cả thiên địa linh hỏa có một tên cực kỳ đặc biệt, gọi là Ôn Nhu Chi Hỏa.

Hỏa diễm phần lớn dữ dằn, cho dù là linh hỏa dùng để luyện đan, tuy nói cùng luyện khí chi hỏa so sánh ít đi mấy phần dữ dằn, nhưng đó cũng tương đối mà nói.

Mà Ngân Đô Linh Diễm cũng dị loại trong những thiên địa linh diễm. Linh diễm này chẳng biết tại sao, lúc dùng tới luyện đan phải hao phí chân nguyên của luyện đan sư muốn vượt qua một nửa sử dụng những linh diễm khác. Hơn nữa thời gian thành đan thường thường nếu so với luyện đan bình thường phải dài một nửa. Vì vậy, tu sĩ trong quá trình luyện đan dùng Ngân Đô Linh Diễm, thường thường thần niệm tự thân tiêu hao cũng phải nhiều hơn một nửa so với bình thời.

Chân nguyên tiêu hao đề thăng đối với luyện đan sư có chân nguyên tích lũy phổ biến rất yếu kém mà nói thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng giải quyết. Mà luyện đan thời gian kéo dài đối với luyện đan sư mà nói cũng là một loại đau khổ tâm lực cùng thần niệm.

Nhưng mặc dù Ngân Đô Linh Diễm có tất cả khuyết điểm, nhưng nó vẫn được tu luyện giới tuyệt đại đa số luyện đan sư thần lãi. Duyên cớ chủ yếu là ở Ngân Đô Linh Diễm đối với thành đan suất đề thăng cơ hồ không dưới thiên cấp thượng phẩm linh hỏa đây. Hơn nữa dùng Ngân Đô Linh Diễm luyện chế đan dược thường thường đều cực kỳ tinh khiết. Tu sĩ lúc phục dụng đan dược, dược hiệu phát huy lại là cực kỳ hòa hoãn lại cực ít lãng phí.

Nói cách khác, dược hiệu của đan dược dùng Ngân Đô Linh Diễm luyện chế nếu so với dùng những đan dược đồng loại linh hỏa khác luyện chế mạnh hơn, hiển nhiên đối với tu vi của tu sĩ đề thăng lượng cao.

Đặc biệt là luyện chế đan dược chữa thương, đối với một ít tu sĩ mà nói trọng thương không cách nào ngăn cản được lực hung mãnh của đan dược chữa thương bình thường, có thể giảm bớt được lực cực lớn đối với thân thể người bị thương, đánh vào huyết
mạch.

Có thể nói, dùng Ngân Đô Linh Diễm luyện chế đan dược, là một loại đan dược nằm giữa đan dược bình thường và đan dược tạo ra từ Linh Thủy Dựng Đan thuật, và có thể nói nó là một loại đan dược tổng hợp hai loại ưu điểm của hai thuật luyện đan này.

Dùng nó luyện chế đan dược mặc dù hao tổn thần niệm, nhưng được hiệu của linh đan cao hơn với đan dược bình thường, mặc dù vẫn không hơn dược tính hòa hoãn của Linh Thủy Dựng Đan thuật cùng với một ít những thứ công hiệu đặc thù khác, nhưng thành đan suất cùng thuật luyện đan bình thường không khác lại cao hơn xa, đặc biệt khi Linh Thủy Dựng Đan thuật mỗi lần chỉ có thể dung luyện ra một viên đan dược.

Chân nguyên hao tổn đối với Lục Bình không là vấn đề, thần niệm tiêu hao đối với Lục Bình vẫn không là vấn đề. Ngân Đô Linh Diễm phảng phất trời sanh chính là vì Lục Bình chuẩn bị vậy.

Nhất định phải lấy được nó!

Một ý niệm thoáng qua trong đầu óc của Lục Bình, sau đó cái ý niệm này cũng không ngừng được nữa, không ngừng sôi trào trong đầu óc của hắn.

Lục Bình cố kiềm nén lại nội tâm kích động, dáng vẻ làm bộ như tò mò tiến lên quan sát tiêu chí trao đổi của chủ nhân tiểu ốc dán ra ngoài.

Đỉnh cấp luyện đan lô!

Lục Bình cũng hít một hơi khí lạnh, tiêu chí trong vị trí thứ nhất viết chính là một cái đỉnh cấp luyện đan lô!

Ngân Đô Linh Diễm mặc dù đối với mỗi một vị luyện đan sư đều có lực hút khó có thể dứt bỏ, nhưng nếu là dùng một cái đỉnh cấp luyện đan lô tới trao đổi, giá cao này không phải là có chút lớn, mà là lớn có chút ngoại hạng!

Một cái đỉnh cấp luyện đan lô, hoàn toàn chính là một bảo vật nhà môn phái dùng để trấn áp khí vận.

Cho dù là giống như Thiên Huyền tông, Ngự Thú Linh tông, Ngũ đại thánh địa, Thủy Tinh cung danh môn cự phái như vậy, có pháp bảo luyện đan lô đều không chỉ một cái, nhưng đỉnh cấp luyện đan lô trong môn phái vẫn có địa vị giơ chân nặng nhẹ.

Một cái đỉnh cấp luyện đan lô chính là một món thiên cấp thượng phẩm linh vật cũng không đổi được, không nhà môn phái kia sẽ vì một đóa thiên địa linh diễm mà bỏ qua vật khí vận.

Phải biết, Ngân Đô Linh Diễm mặc dù khó cầu, nhưng một cái đỉnh cấp luyện đan lô lại cũng không phải là tiếp xúc một cái là có liền. Nó thường thường cần một nhà môn phái bỏ hơn ngàn năm không gián đoạn đề thăng lên, thường thường ngưng tụ tâm huyết tinh lực mấy đời người của nhà môn phái này, không ai sẽ vì một đóa thiên địa linh diễm mà bỏ qua mấy đời người cố gắng, bỏ điển quên tổ mà đi đổi lấy như vậy.

Lục Bình tiếp theo nhìn về tiêu chí lựa chọn thứ hai phía dưới, thấy yêu cầu là cực phẩm linh tài đồng giới có từ năm ngàn năm trở lên!

Nếu như nói lựa chọn thứ nhất là giá quá lớn, ép tất cả tu sĩ không cách nào đổi lấy được. Như vậy lựa chọn thứ hai đó đúng thật là quá điêu rồi.

Cực phẩm linh tài năm ngàn niên phân trở lên, ở tu luyện giới có thể có mấy món?

Thiên Phong chân nhân năm đó lúc ngưng tụ kim đan đã từng dung luyện năm ngàn niên phân Thiên Phong chi diệp. Niên phần này ngược lại đủ rồi, nhưng Thiên Phong chi diệp chẳng qua là thiên cấp hạ phẩm linh vật, không ngang bằng về giá nha!

Huống chi trong tu luyện giới, có thể đạt tới ba ngàn năm linh thảo chính là ít lại càng ít, cho dù là Lục Bình tu sĩ tài sản như vậy, cũng muốn không mưa trù mâu, trước khi chưa từng lên cấp pháp tướng kỳ phải bắt đầu trừ bị ba ngàn năm linh thảo.

Như vậy dưới tình cảnh, linh tài có thể đạt tới năm ngàn niên phân đã ít lại càng ít rồi.

Hơn nữa linh tài sinh trưởng vượt qua năm ngàn năm, cho dù là nguyên vốn phẩm chất thấp nữa, lúc này cũng lên cao trở thành tâm đẳng linh tài trong cực phẩm linh tài, thường thường có thể có được rất nhiều chỗ kỳ diệu, giá trị cũng chưa chắc thấp.

Vật giao dịch vừa đắt lại điều, khó trách làm nhiều pháp tướng tu sĩ ngăm mà dừng bước như vậy!

Mà lựa chọn thứ ba càng thêm làm Lục Bình dở khóc dở cười, không ngờ lại chính là Tử Tinh phong vương tương!

Lục Bình trong lòng thầm than, trên tay mình nguyên vốn có một cái bảo vật phù hợp điều kiện lựa chọn thứ hai. Chính là năm đó trong Vẫn Lạc mật địa, Long Hòe lão tổ tặng cho hắn một cây khô Thương Liễu thụ kia chết tám ngàn năm, đáng tiếc lúc này lại không mang trên người.

Năm đó Cơ Huyền Hiên tinh nghiên khôi lỗi thuật trì hoãn tu hành, chính là lúc tâm tro ý lạt, Lục Bình liền giao cho gã khôi lỗi truyền thừa thuật từ chỗ của Long Hòe lão tổ lấy được. Sau đó vì khích lệ gã khôi phục, càng thêm đem một cây Thương Liễu thụ kia tạm thời giao cho gã bảo quản, cũng cam kết sau khi Lục Bình lên cấp pháp tướng, lại từ gã động thủ vì Lục Bình luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân.

Nếu là theo như lời một cây Thương Liễu thụ kia ở chỗ này, Lục Bình chỉ cần chặt xuống ba nhánh chủ yếu của cây Thương Liễu thụ, xem ra thì có thể đổi lấy một đóa Ngân Đô Linh Diễm này, chính là không biết như vậy sẽ ảnh hưởng đến luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân không?

Đang lúc này, một người đột nhiên đi ra từ trong đám người vây xem đó, đi tới trong tiểu ốc.

Lục Bình trong lòng cả kinh, cho là người này là muốn đổi lấy Ngân Đô Linh Diễm kia, trong lòng lo âu bên ngoài không khỏi đi về phía trước một bước, ngay sau đó thức tỉnh vội vàng dừng bước.

Vì phòng ngừa hiểu lầm, Lục Bình nhìn lại bốn phía, lại phát hiện không chỉ có hắn, còn có mấy vị tu sĩ cũng không tự chủ được đi về phía trước một hai bước, ngược lại đem tu sĩ kia mới vừa đi tới trước thạch đài sợ hết hồn, vội vàng nhanh xoay thân nhìn tu sĩ đang nhìn chằm chằm phía sau.

Lúc này Lục Bình mới nhìn thấy tên tu sĩ này là đi tới thạch đài bên cạnh Ngân Đô Linh Diễm, mà trên một tòa thạch đài kia cất giữ chính là ngọc giản trước đó Lục Bình nghe được rằng đó là thứ ghi lại một đạo động thiện bảo cấm.

Nghiêm chỉnh mà nói, một đạo động thiên bảo cấm vô luận là nội dung rộng rãi hay là trình độ thâm ảo tố thành, đều phải vượt qua luyện đan lô bảo cấm cùng cấp một bậc.

Nhưng trên thực tế, trong tu luyện giới, giá trị của luyện đan lô bảo cấm ngược lại muốn thoáng cao hơn động thiên bảo cấm một bậc.

Nguyên nhân căn bản chính là luyện đan lô bảo cấm khan hiếm cùng với truyền thừa không hoàn chỉnh, mà động thiên bảo cấm truyền thừa là tương đối mà nói phải hoàn chỉnh nhiều.

Nói đến luyện đan lô bảo cấm truyền thừa, vậy thì không thể không nói Quy đạo nhân trong Khai Thiên Thất Tổ. Tu luyện giới một mực lưu truyền một loại thuyết pháp lấy được không ít luyện đan sư công nhận, chính là bởi vì vị Quy đạo nhân này lười biếng, mới cuối cùng khiến cho luyện đan lô bảo cấm truyền thừa cũng không hoàn chỉnh.

Năm đó Giao đạo nhân cùng Quy đạo nhân ước hẹn khai ích hải ngoại tu luyện giới. Giao đạo nhân khai ích Đông Hải tu luyện giới giàu có không dưới Trung Thổ, sau lại khai ích Bắc Hải tu luyện giới. Mà Quy đạo nhân cũng ở Nam Hải ngủ ngủ tỉnh tỉnh hơn ngàn năm, cuối cùng chẳng qua là miễn cưỡng khai ích ra Nam Hải tu luyện giới.

Năm đó sau khi Thất tổ khai ích tu luyện giới ước hẹn truyền xuống đạo thống, bảy vị lão tổ học cứu thiên nhân. Quy đạo nhân thuật luyện đan càng thêm đương chi không thẹn thứ nhất trong bảy vị lão tổ.

Mấy vị khác lão tổ đều đưa sở học của mỗi người hệ thống mà lại kín đáo truyền thừa tiếp, sau mấy vạn năm lại bị tu luyện giới diễn dịch, sang tận ra các loại lưu phái truyền thừa bất đồng.

Mà duy chỉ có Quy đạo nhân lười biếng dị thường, tình cảnh bất đồng những lão tổ khác ba năm rưỡi liền khai đàn thụ pháp, Quy đạo nhân bình thường đều bảy tám năm mới có thể khai đàn thụ pháp. Hơn nữa còn thường bởi vì ngủ say mà bỏ qua, sửa đổi thậm chí trực tiếp hủy bỏ thu pháp.

Quy đạo nhân lười biếng làm vô số tu sĩ tới nghe giảng rất bất mãn lại không thể làm gì được.

Không ít tu sĩ đã từng ý đồ thông qua những sáu vị lão tổ khác, cầu mong Quy đạo nhân giảng dạy có thể giữ vững theo quy luật, nhưng Quy đạo nhân vẫn việc ta ta làm.

Cho đến thời đại Khai Thiên Thất Tổ qua, Quy đạo nhân cũng chỉ là đem Quy huyết mạch tu luyện các loại pháp quyết truyền thừa đi xuống, mà ông ta lưu lại luyện đan lô bảo cấm lại chỉ nói ba đạo. Những thứ cuối cùng khác chưa kịp giảng giải, mà y cư ba đạo bảo cấm bình thường này, vô luận ngày sau tu luyện giới như thế nào diễn hóa thành các loại các dạng bảo cấm, đều thủy chung không cách nào đột phá một phiên ly của bảo cấm bình thường này.