Chương 1321: đứng đầu bảng chi tranh (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sở dĩ Lục Bình sau khi nhanh chóng giải quyết mấy con ma la cao cấp, thậm chí không còn kịp tiêu diệt ma la lớn nhỏ còn dư lại, lập tức dẫn mọi người Chân Linh phái nhanh chóng rời đi, là bởi vì hắn đã phát hiện mơ hồ cảm nhận được một loại địch ý trong hư không của nhóm người sau lưng mình.

Thế nhưng thần niệm của Lục Bình mãi không thể bắt được sự tồn tại của những người đó. Nói cách khác trong tay những người đó có bảo vật giống vậy có thể che giấu thần niệm dò xét.

Lấy Lục Bình tu vi lúc này, bảo vật có thể che giấu thần niệm của hắn điều tra, mười có tám phần là linh bảo. Mà loại thiên môn linh bảo đó cũng chỉ có những thánh địa đại phái mới có tâm tư làm ra.

Lục Bình không muốn nhiều chuyện, lại đang chém giết ma la, vì vậy chớp mắt thành công đắc thủ lập tức nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Có trải qua lần này, Lục Bình tìm kiếm cơ hội chiến đấu bên ngoài ma la đại quân lộ ra càng thêm cẩn thận, may vào lúc này phía Thiên Huyền tông ưu thế càng lúc càng rõ ràng. Sơ hở bại lộ trong ma la đại quân cũng càng ngày càng nhiều. Lục Bình cùng mọi người Chân Linh phái liên tục hai lần đánh ra kế tiếp đều lấy được thành quả khả quan. Bảng điểm chiến công trong Chiếu Ảnh Thạch của Lục Bình lúc này đã dọc theo đường đi tăng đến hai trăm năm mươi bảy điểm.

Đây là thời điểm lần thứ ba tiêu trừ một nhóm ma la, Lục Bình đem một kích đánh chết cuối cùng của một con Ngọc Tu La trong đó nhường cho Ân Thiên Sở, nếu không bảng điểm chiến công của hắn càng cao hơn.

Lục Bình dựa vào thần niệm mạnh mẽ của mình có Quải Vân Phàm cùng với Bích Lân Hồn Hỏa bảo vệ, căn bản không sợ các loại phệ hồn thần thông rơi trên chiến trường tung hoành lui tới. Sự nắm chắc đối với khắp cả chiến cuộc có thể nói kế dưới ba vị Thuần Dương lão tổ. Vì vậy, dưới sự dẫn dắt của hắn, mọi người Chân Linh phái cuối cùng có thể trên chiến trường tìm được điểm yếu kém của ma la đại quân, từ trong xé xuống một cỗ ma la đội ngũ thích hợp, sau khi làm hết sức chém chết ma la cao cấp trong đó, kịp thời rút đi trước khi ma la đại quân chạy tới tiếp viện.

Dưới sự chỉ huy cùng trợ giúp của Lục Bình, chiến công của Ân Thiên Sở, Lưu Thiên Viễn cùng với Thanh Hồ đều lấy được sự đề thăng cực lớn. Đáng tiếc bây giờ ba người chỉ biết là bảng điểm chiến công của mỗi người, nhưng không cách nào biết được lúc này có thể xếp hàng vị trí nào trên chiến công bảng.

Lúc này chín người đang dọc theo một chỗ rừng cây nhỏ che giấu trở về phương hướng đông nam. Nơi đó bởi vì trước đây Khánh Ly lão tổ lãnh đạo Thiên Huyền tông cùng với Ngự Thú Linh tông thiên sự đánh vào, mang đến cho ma la đại quân sự hỗn loạn không nhỏ, vì vậy đối với Lục Bình mà nói cơ hội có thể nghiệm càng nhiều hơn một chút.

Nhưng trong lúc đám người Lục Bình mới vừa ra khỏi rừng cây, sắc mặt của hắn trong nháy mắt thay đổi. Trong thần niệm điều tra của hắn, lúc này đang có hai nhóm ma la một trái một phải từ hai phương hướng đối ngược kéo tới. Mà địa điểm phương hội hợp rõ ràng chính là phụ cận đám người Lục Bình.

Một khi hai cổ ma la đội ngũ đó hợp lưu, mọi người Chân Linh phái ngay cả không lâm vào tình cảnh giác công trái phải, cũng bị ma la đội ngũ hợp lưu đuổi giết sát bên đích!

Lục Bình trước tiên nghĩ tới đây là có người cố ý hãm hại, nhưng có thể khu động hai nhóm ma la đội ngũ phương hướng bất đồng giáp công Chân Linh phái, sự tính toán tinh diệu như vậy chí ít cũng cần hai phe thể lực chung sức hợp tác mới được. Mặt mũi giễu cợt của Ngũ Hành tông Thủy Chí Nhu cùng với Vũ Văn thế gia Vũ Văn Khác rõ ràng xuất hiện trong đầu Lục Bình.

– Không xong rồi, có hai nhóm ma la đội ngũ đang tới phía chúng ta! Trong mỗi một đội ngũ đều có khí tức của Ngọc Ma La. Số lượng của hai phe ma la đội ngũ ước chừng có bốn năm trăm.

– Cố ý hay trùng hợp?

Lưu Thiên Viễn phản ứng cũng rất nhanh, lập tức xem ra đây là có người đang ám toán.

Vẻ mặt Lục Bình ngưng trọng, đáp:

– Không rõ lắm, nhưng phải tính toán nhanh nhất cho thật tốt!

– Bốn năm trăm con ma la đánh vào, còn có ma la cao cấp trấn giữ, chỉ dựa vào chín người chúng ta sợ là không ngăn được, trước tiên lui đi!

Thanh Hồ suy nghĩ một cái, cảm thấy phần thắng không lớn.

Lục Bình lắc đầu nói:

– Lúc này lui đã chậm, bất luận hai nhóm ma la đó có phải bị người xua đuổi hoặc là đưa tới hay không, đợi đến sau khi hợp lưu như cũ sẽ đi về phía phương hướng mà chúng ta lui bước. Nếu quả thật có người tính toán, như vậy trên đường lui của chúng ta tất nhiên còn có hậu thủ ngăn chặn.

Thanh Hổ lập tức nóng nảy, hỏi:

– Vậy làm sao bây giờ?

Lục Bình cùng Lưu Thiên Viễn trao đổi ánh mắt, hai mắt tựa hồ cũng đã quyết định xong chú ý. Sau khi gật đầu một cái, Lục Bình chị chỉ phía trước, đáp:

– Chỉ có một đường đi về trước thôi!

– Nơi đó là thủ phủ của ma la đại quân, chúng ta đi về phía đó đây chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao?

Thanh Hổ kinh hô.

Lưu Thiên Viễn lúc này mở miệng nói:

– Cũng chỉ có thể như vậy mới có thể tránh khỏi những người kia truy tung. So với những người núp trong bóng tối, ta cũng tình nguyện xông vào bên trong ma la đại quân đánh giết một phen.

Thanh Hồ trầm mặc không nói, Lục Bình liền nói:

– Cứ quyết định như vậy, ta ở phía trước dẫn đường đánh giết. Thanh Hồ cùng Thiên Viễn sư huynh bảo vệ hai cánh. Ân sư đệ cản ở phía sau bảo vệ, những người khác thừa cơ mà động, đi mau!

Độn quang dưới chân của chín người nối thành một mảnh, như vậy có thể giữ vững trận thế giữa chín người sẽ không tán loạn, đồng thời cũng có thể đối phó các loại nguy cơ có thể tồn tại. Lục Bình lay động Quải Vân Phàm. Từng mảnh tường vân nhất thời đem mọi người bao phủ trong đó, một đường vọt vào sâu phía ma la đại quân.

Trong lúc Lục Bình cùng mọi người mới vừa rời đi không lâu, hai cỗ ma la đội ngũ một động một tây hội trốn tới. Sau khi hội họp ở khu vực chỗ của nhóm Lục Bình trước đó, liền hoảng hốt không kịp định hướng vọt vào bên trong rừng cây nhỏ.

Chỉ chốc lát sau, chân trời phương hướng đông, tây đồng thời xuất hiện mấy đạo lưu quang hội hợp ở bầu trời của rừng cây nhỏ. Người cầm đầu hai phe không là ai khác, chính là Ngũ Hành tông Thủy Chí Nhu, Trác Nghị cùng với Vũ Văn là Vũ Văn Khác, Vũ Văn Kinh Lôi.

– Thủy đạo hữu, có phát hiện tung tích của những người đó không?

Thủy Chí Nhu lắc đầu một cái, đáp:

– Vẫn chưa, xem ra đã bị hai ma la đội ngũ mới vừa đuổi tới chỗ sâu trong rừng cây. Chỗ đó có Thủy Tinh cung Tần đạo hữu giống vậy dẫn một đám ma la ngăn chặn, xem ra bọn họ trốn không thoát đâu.

Vũ Văn Khác gật đầu một cái, nói:

– Đã như vậy, vậy chúng ta xin cáo từ!

Thủy Chí Nhu mặt liền biến sắc, hỏi:

– Thế nào, Vũ Văn huynh đây là muốn buông tay bất kể, tránh né sự hiềm nghi của nhà mình sao?

Vũ Văn Khác lắc đầu đáp:

– Tại hạ làm sao sẽ làm chuyện năm mươi bước cười trăm bước như thế. Chẳng qua tại hạ cảm thấy nếu mọi người Chân Linh phái bị ma la đội ngũ vội vã đến phương hướng đó, trước mặt lại có một đội ma la khác ngăn trở, bọn họ tức sẽ có thể phá vòng vây xem ra cũng vết thương thật mệt mỏi rồi. Đến lúc đó còn có Ngũ Hành tông cùng Thủy Tinh cung chư vị đạo hữu, Chân Linh phái lần này tại kiếp đã khó thoát, có người của Vũ Văn thế gia chúng ta hay không đã không liên quan khẩn yếu rồi.

Sắc mặt của Thủy Chí Nhu khẽ biến trầm xuống, nói:

– Tại hạ cảm thấy Vũ Văn đạo hữu tốt hơn vẫn nên đi một chuyến. Bình tâm mà nói, thực lực của Lục Thiên Bình trên ta và ngươi, còn có tên Ân Thiên Sở ẩn độn thuật rất kỳ diệu, hai người này chưa chắc không có khả năng chạy trốn.

Vũ Văn Khác thấy buồn cười, nói:
– Chân Linh phái cùng Vũ Văn thế gia ta cũng không thâm cừu đại hận như vậy, giỏi lắm thì bất quá là đoạt một ít bảng điểm chiến công của bọn ta mà thôi, còn chưa tới mức sinh tử thù giết. Bọn ta âm thầm phen này nghiên cứu đã đủ rồi, vì vậy xin cáo từ!

Dứt lời, mọi người Vũ Văn thế gia cũng không để ý đến đám người Thủy Chí Nhu nữa, hóa thành một đoàn độn quang đã đi về mặt tây.

Thấy người của Vũ Văn thế gia rời đi, sắc mặt của mọi người Ngũ Hành tông đều tỏ ra âm túc. Trác Nghị thấp giọng mắng:

– Tên tiểu diện hổ đó, sư tỷ chúng ta làm sao bây giờ?

Thủy Chí Nhu nhìn về phương hướng mọi người Vũ Văn thế gia biến mất cười lạnh một tiếng đáp:

– Không cần phải để ý đến bọn họ, cho rằng như vậy là có thể chứng minh mình trong sạch sao, ngây thơ! Chúng ta tự đuổi theo!

Mọi người Ngũ Hành tông nhấc lên độn quang một đường đuổi dọc theo phía nam phương hướng mà một nhóm ma la đó hội trốn.

Lúc này đám người Lục Bình sau khi vọt vào bên trong ma la đại quân thì lại lọt vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.

Lục Bình dẫn mọi người vọt vào một góc đông nam dọc theo ma la đại quân. Nguyên vốn định dọc theo phương hướng đông bắc đi xuyên qua, như vậy có thể không cần xâm nhập sâu quá xa vào ma la đại quân, làm hết sức tránh né ma la cao cấp ngăn trở, một khi đi ngang qua thành công, vô cùng có thể hội họp với đám người Khánh Ly lão tổ.

Mới đầu mọi người tiến triển hết thảy thuận lợi, sau khi đột nhập bên trong ma la đại quân, mọi người tận lực không đeo bám nhiều cùng ma la. Cho dù có ma la cao cấp truy kích, cũng nuốt hận tại chỗ dưới thủ đoạn lôi đình do Lục Bình lấy ra hết bốn thanh linh bảo phi kiếm.

Mọi người một đường đi xuyên qua, vì làm hết sức đánh giết qua trùng vây nhanh chóng, mỗi người cũng không dám có chút cất giữ nữa. Thời gian chỉ một nén nhang, Huyết Ma La vẫn lạc trong tay chín người đã đạt đến bảy con, Ngọc Ma La cũng có ba con.

Gần trong đó một mình Lục Bình chém giết một con Ngọc Tu La cùng với ba con Huyết Ma La, còn thừa lại hai con Ngọc Ma La cũng bị Lục Bình làm bị thương nặng trước. Sau đó Thanh Hồ cùng với Ân Thiên Sở sau lưng kịp thời tiến lên bổ đao, lúc này mới trước sau bữa hết hai con Ngọc Ma La.

Dù vậy, lúc này bảng điểm chiến công của Lục Bình cũng đã đạt đến hai trăm bảy mươi tám điểm.

Lục Bình hiển nhiên không biết, lúc này các phái trú địa bên trong phạm vi diện tích mấy ngàn dặm chung quanh Cửu Huyền lâu, tu sĩ chú ý tới bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ đều đã bị điên rồi!

Chỉ một ngày hôm nay, đích truyền tu sĩ biết tên của các phái đến gần xếp hạng trên bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ tu sĩ không hẹn mà cùng bắt đầu đại quy mô tăng vọt bảng điểm chiến công.

Bắt đầu từ Thủy Tinh cung Tần Thế Quân, Nam Cung Tiểu Kiếm, Phiền Minh Kiệt, Tào Kiếm Bình, Vũ Văn Phi Tường, Vũ Văn Khác, Trương Tri Phi, Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm, Vũ Văn Kinh Lôi, Thủy Chí Nhu, Hỏa Vô Lượng, Tư Mã Trùng Phong, Tang Du, Ân Thiên Sở vẫn vẫn từng người một những tên quen tại có thể tưởng trên bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ, bảng điểm chiến công của bọn họ trong một ngày ít nhất đều tăng trưởng mười lăm điểm trở lên, thậm chí nhiều đã đạt đến ba bốn mươi điểm.

Những nguyên vốn một ngày huy hoàng nhất thuộc về những người này lại bất ngờ bị một người đột nhiên phát lực mà che đậy ánh sáng của tất cả mọi người.

Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình trước đây xếp hàng thứ năm bảng điểm chiến công đạt tới một trăm chín mươi chín điểm đã xuất thủ lần nữa. Chỉ một ngày cuồng lược bảy mươi chín điểm, nhất cử vượt qua Tần Thế Quân quay trở lại vị trí thứ nhất của bảng điểm chiến công!

Nhưng lúc này Lục Thiên Bình điên cuồng vẫn tiếp tục tiến hành. Vì để hoàn toàn đi qua ma la đại quân, Lục Bình lúc này cơ hồ đã lấy ra hết lá bài tẩy. Bởi vì đoàn người Chân Linh phái điên cuồng lúc này rốt cục đưa tới phiền toái lớn.

Tốc độ của bọn họ đã làm hết sức nhanh, nhưng vẫn bị một con A Tu La theo dõi!