Chương 937: Cái chết của Đạo Thạch

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bắc Hải các phái lão tổ tụ tập trên Hàn Băng đảo trừ lưu lại tu sĩ cần thiết trú đóng ra, bắt đầu lục tục rút lui. Mà Chân Linh phái cũng không ngoại lệ, trừ lưu lại Thiên Sơn cùng với Thiên Thuật hai vị lão tổ ra, mấy vị lão tổ khác dẫn bộ phận đệ tử cũng quay
trở về Chân Linh phái.

Mà trên thực tế, trở về Chân Linh phái không lâu, Thiên Tượng lão tổ cùng với ba vị pháp tướng trung kỳ lão tổ khác lần nữa bí mật lén về chỗ sâu hải vực ngoài mấy trăm dặm bên ngoài Hàn Băng đảo, dựa theo địa chỉ Lục Bình lưu lại bắt đầu âm thầm sưu tầm bảo thuyền hài cốt cùng với tung tích của Ngọc tu la huyệt động.

Mà lúc này Lục Bình vẫn ở lại bế quan luyện hóa bản nguyên tinh hoa trong mật thất của Hàn Băng đảo, đợi đến sau khi một bình nhỏ bản nguyên tinh hoa kia luyện hóa xong, Lục Bình đã một đường đẩy tu vi tự thân thẳng đến một bước cuối cùng, đã rõ ràng bắt đầu chạm tới bình chướng pháp tướng kỳ. Mà trong tâm hạch không gian, kim đan to lớn đã chỉ còn lại có một tầng thật mỏng cuối cùng. Còn chín đạo phù văn mặt ngoài kim đan cũng thay đổi phai nhạt rất nhiều, chỉ có con quái giao hoạt bát lộn xộn trong kim đan, tựa hồ tùy thời đều sẽ phá vỡ tầng bạc mô xuất hiện trong tâm hạch không gian kia.

Lục Bình bế quan lần này ở Hàn Băng đảo thoắt cái đã suốt nửa năm, bởi vì có bản nguyên tinh hoa trợ giúp, nửa năm bế quan này có hiệu quả ước chừng tương đương với hiệu quả của hai ba mươi năm tu luyện.

Nhưng có thể ở hai ba mươi năm liền đem tu vi của Lục Bình đẩy lên tới một bước cuối cùng lên cấp pháp tướng kỳ, cũng không hoàn toàn là duyên cớ bản nguyên tinh hoa kia. Chung quanh kim đan to lớn kia ở tâm hạch không gian của Lục Bình, một tầng đan hà tử khí bên trong nhất còn được vây quanh bởi một thức không rõ tên.

Trước khi Lục Bình lên cấp đoán đan điên phong, cái tầng này nhất mực vây lượn chung quanh kim đan của Lục Bình, cho dù lúc Lục Bình thành tựu cửu phẩm kim đan cũng không từng đưa đến chút tác dụng nào. Nhưng sau khi Lục Bình thành tựu cửu phẩm kim đan, cái tầng này mới tựa hồ bị quái giao trong kim đan bắt đầu đánh thức, hơn nữa bắt đầu bị quái giao cách kim đan hấp thu. Quá trình mặc dù cực kỳ chậm chạp, nhưng từ từ bền vững, tu vi của Lục Bình lại có sự tăng trưởng rõ rệt.

Nhưng nửa năm bế quan này, Lục Bình lúc luyện hóa bản nguyên tinh hoa, có lẽ là bị bản nguyên tinh hoa ảnh hưởng, cái tầng này theo bản nguyên tinh hoa luyện hóa, bị quái giao hấp thu tốc độ cũng bắt đầu chậm rãi tăng trưởng. Đây cũng duyên cớ Lục Bình có thể trong nửa năm đem tu vi nhất cử đẩy lên tới cảnh giới hiện nay.

Cái tầng thần bí này cũng không là vật của hắn, chính là vật truyền thừa từ Thuần Dương tu sĩ Phi Thiên lão tổ ở Doanh Thiên phái năm đó ở trong Doanh Thiên đạo tràng, là vật do thuần dương chi hồn kia biến thành.

Lục Bình trở ra ngoài xem, phát hiện lão tổ trấn thủ trên Hàn Băng đảo chỉ còn lại có một mình Thiên Sơn lão tổ, Thiên Thuật lão tổ không biết lúc nào đã không ở đây.

Thiên Sơn lão tổ hiển nhiên cũng phát hiện Lục Bình đã xuất quan, trong thần niệm của Lục Bình cảm giác, thân hình Thiên Sơn lão tổ đột nhiên biến mất, hiển nhiên là Thiên Sơn lão tổ thi triển không gian thần thông, đã tới về phía mình.

Lục Bình hơi sững sờ, mình mới vừa xuất quan chưa đi trước bái kiến Thiên Sơn lão tổ. Bản thân Thiên Sơn lão tổ làm tiền bối cũng ra đón, tất nhiên là có việc gấp rồi, nếu không Thiên Sơn lão tổ cũng quả quyết sẽ không làm việc như vậy.

Không gian trước người Lục Bình một trận rung chuyển, Thiên Sơn lão tổ từ trong một bước bước ra, thấy Lục Bình liền nói:

– Đạo Thạch chết rồi! Thiên Thuật sư huynh đã trở lại Thiên Linh sơn!

Lục Bình ngay sau đó sắc mặt đại biến, nói: – Ân Huyền Sở sư đệ trở về Bắc Hải rồi đúng không?

Quách Thiên Sơn lão tố gật đầu một cái, nói:

– Lục Đạo Thạch bị đâm giết chung quanh có Huyền Linh phái tu sĩ tại chỗ đó. Ân Huyền Sở dưới cơn trọng thương đã giết ba người phá vây mà ra, bây giờ đang bị các phái Huyền Linh, Thượng Hải, Hải Diễm, Phi Vũ, Lăng Cổ tu sĩ đuổi giết. Đồng thời Bắc Hải các phái cũng liên thủ làm áp lực với bản phái, yêu cầu bản phái giao ra Ân Huyền Sở!

Lục Bình cả giận nói:

– Ân Huyền Sở sư đệ đã sớm phá cửa ra, không còn bản phái đệ tử, bọn chúng sao dám như thế?

Thiên Sơn lão tổ cười khổ nói:

– Năm đó mấy người các ngươi ở Bắc Hải gây ra phong ba lớn như vậy, như thế nào lại khiến cho các phái khác tin tưởng chứ? Các phái chỉ biết cho rằng đây là màn đạo diễn vừa ra khổ nhục kế phía sau của bản phái mà thôi!

Lục Bình đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói:

– Thiên Thuật sư thúc lúc này trở về, chẳng lẽ…

Thiên Sơn lão tổ thở dài một cái, nói:

– Đây cũng không cách nào, bản phái không làm không được ra tư thái này. Dù sao lần này là Bắc Hải các phái liên thủ làm áp lực, mười một nhà tiểu hình môn phái, gia tộc cũng có số nhà phụ họa. Bản phái không làm không được ra từ thái này, Thiên Thuật sư huynh đã phụng mệnh của Thiên Linh sư tỷ, bắt đầu Bắc Hải lùng bắt Ân Huyền Sở rồi!

Lục Bình nghe là mệnh lệnh của lão sư mình, chỉ đành phải thu liễm tâm tình giận dữ, hít một hơi thật sâu, nói:

– Điều này lại không giống như là phong cách của lão sư, hay là còn có nguyên nhân khác không?

Thiên Sơn lão tổ gật đầu nói:

– Tựa hồ có cái bóng của Thủy Tinh cung, nhưng nguyên nhân căn bản còn lần trước Thương Hải di tàng cùng với sau Hàn Băng đảo cuộc chiến lần này các phái đều sợ rồi. Bản phái biểu hiện ra thực lực đã xa không phải là các phái còn lại có thể sánh vai rồi.

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

– Yêu tộc có động tĩnh gì không?

Lúc này sợ nhất ngay cả yêu tộc sẽ nhân cơ hội cấu kết với các phái Huyền Linh, Thượng Hải.

Thiên Sơn lão tổ cũng hiểu ý tứ Lục Bình, nói:

– Coi như vạn hạnh, sau khi Khổng Kinh yêu vương đột phá pháp tướng hậu kỳ, biển sâu yêu vực bây giờ cũng không bình tĩnh. Hơn nữa có tin tức nói chỗ biển sâu yêu vực đó lần nữa có đại lượng ma la hiện ra, sợ rằng yêu tộc tạm thời còn không để ý tới nơi này.

Lục Bình lúc này mới nhớ tới Thiên Sơn lão tổ lúc này vội vã đuổi tới gặp mình tuyệt đối không chỉ có chỉ vì báo cho mình những tin tức này, liền hỏi:

– Sư thúc là có gì phân phó đúng không?

Thiên Sơn lão tổ nói:

– Cũng không phải là phân phó của ta, mà là Thiên Linh sư tỷ lệnh cho người sau khi xuất quan nhanh chóng trở về Thiên Linh sơn.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Tốt lắm, đệ tử không ở nơi này lâu nữa!

Dứt lời, dưới chân độn quang chợt lóe muốn bay đi về phương hướng Truyền tống trận, nhưng ngay sau đó lại nghĩ tới cái gì, ngừng lại hỏi:

– Sư thúc, đại hình linh thạch quáng mạch ở trung ương đảo kia hiện nay như thế nào?

Thiên Sơn lão tổ biết được hắn muốn hỏi gì, nói:

– Ma la bên trong đã diệt sạch hết, nhưng mà quáng mạch cũng bị phá hư ở mức độ nhất định. Những năm gần đây nhất quáng mạch có thể giảm sản lượng trình độ nhất định, cũng may bị phá không nghiêm trọng lắm, qua một khoảng thời gian sẽ tự động khôi phục!

Sau khi Lục Bình trở về Thiên Linh sơn cũng không lập tức đi gặp Thiên Linh lão tổ, mà là tràn đầy tâm sự vội vã chạy tới Luyện khí điện. Hắn lại phát hiện lúc này Luyện khí điện văng ngắt, đơn giản có thể dùng từ “môn khá la tước” để hình dung, trước đây Luyện khí náo nhiệt là kế dưới Đan các.

Lục Bình cau mày tiến vào trong Luyện khí điện, lúc này mới phát hiện toàn bộ Luyện khí điện bây giờ từ Thiên Giang lão tổ, cho tới luyện khí sư bình thường tu vi đạt tới đoán đan kỳ, không một người nào ở trong Luyện khí điện, chỉ có một ít dung huyết kỳ đệ tử học tập luyện khí sống trong điện.

Lục Bình vỗ đầu một cái, phảng phất nhớ ra cái gì đó, vì vậy ra khỏi Luyện khí điện liền đi tới Khôi lỗi các.

Tập thể tu sĩ của Luyện khí điện biến mất, vậy thì chỉ có một khả năng. Đám người Thiên Tượng lão tổ đã từ trong hải vực ngoài Hàn Băng đảo, đem bảo thuyền bí mật bày vận đến trong Thiên Linh sơn rồi. Mà Luyện khí điện tu sĩ lúc này hiển nhiên cũng đã bị cho đòi đi chuẩn bị bắt tay chữa trị bảo thuyền. Đây ngay cả chân chính tượng trưng cho Chân Linh phái quật khởi, khó trách Chân Linh phái trên dưới sẽ làm thần bí như vậy.

Cơ Huyền Hiên sau mấy chục năm bại vào tay của Âu Dương Duy Kiếm đã từng sa sút hết một đoạn thời gian, sau đó Lục Bình khích lệ lần nữa phấn chấn dâng lên. Sau mấy chục năm Cơ Huyền Hiên liền một vị thuộc về một loại trạng thái nửa bế quan, cho dù là sau đó Lục Bình từ Trung Thổ trở về cũng không từng gặp qua y.

Cơ Huyền Hiên xưa nay cùng Ân Huyền Sở quan hệ tốt nhất, lúc này Lục Bình lại không tin Cơ Huyền Hiên vẫn thuộc về trong bế quan.

Trong Khôi lỗi các, Huyền Hoài chân nhân đang đi nhanh ra phía ngoài, chạm mặt thấy Lục Bình đi tới nhất thời sửng sốt, ngay sau đó liền xoay người đi qua bên người Lục Bình, phảng phất không nhìn thấy hắn vậy.

Lục Bình đang muốn hành lễ với Huyền Hoài chân nhân, thấy Huyền Hoài chân nhân nhất thời sửng sốt như vậy, ngay cả chút thời gian này, Huyền Hoài chân nhân cũng đã vội vã đi qua bên người Lục Bình.

Lục Bình quay đầu lại nhìn bắc ảnh Huyền Hoài chân nhân một chút, lại xoay người nhìn một chút Khôi lỗi các, trên mặt thần sắc nhất thời âm trầm xuống, ngay sau đó sải bước đi vào trong Khối lỗi các.

Khôi lỗi các thiên điện, Lục Bình đẩy cánh cửa thiên điện, từng đạo một phù văn quang hoa truyền lưu trên cánh cửa, toàn bộ hóa giải đi kình lực của Lục Bình.

Lục Bình nhíu mày một cái, lực đạo trên tay nhất thời đề thăng gấp đôi, nhưng ván cửa này vẫn không nhúc nhích.

– Vô dụng, đây là cấm chế pháp trận do Thiên Phong sư bá tự tay bày!

Trong thiên điện, thanh âm của Cơ Huyền Hiên sâu kín từ bên trong truyền ra.

Lục Bình nhíu mày đầu, cười nói:

– Ngươi có thể nhìn thấy ta sao? Xem ra chuyện của Ân sư đệ ngươi đã nghe nói rồi!

Cơ Huyên Hiên thở dài, nói:

– Nghe nói hắn giết tên khốn Đạo Thạch đó là ta liền biết hắn phải thảm rồi. Nguyên vốn ta còn muốn xuất thủ giúp hắn một chút, ai ngờ môn phái phảng phất đã sớm đoán ra vậy. Thiên Phong sư bá ngay sau đó xuất hiện trước người ta, đem ta giam lỏng trong thiên điện này.

Ngay sau đó Cơ Huyền Hiên rồi tính sau:

– Trước đó nghe nói ngươi ở Hàn Băng đảo lại ra danh tiếng lớn, sau lại bế quan tu luyện, vào lúc này sao lại đến nơi này?

Lục Bình cười khổ nói:

– Đây không phải là mới vừa xuất quan, muốn tới tìm người để hiểu rõ tình huống hay sao? Nếu biết ngươi đã sớm bị giam lỏng, ta cũng lười tới, xem ra ngươi ở nơi này cũng biết không được bao nhiêu tình huống!

Cơ Huyền Hiên gấp giọng nói:

– Chớ a, người phải nghĩ biện pháp thả ta ra ngoài, nếu không Ân Huyền Sở kia coi như thật thảm rồi!

Lục Bình nói:

– Ngươi cũng biết hắn giết là ai, pháp tướng lão tổ!

– Đạo Thắng còn không gấp giơ cả chân lên? Lúc này Bắc Hải không biết có bao nhiêu người đang tìm hắn.

Ta và người đều hảo hữu của hắn, ngoài sáng trong là tối không biết có bao nhiêu người đang ngó chừng chúng ta, muốn thả người ra đi tìm y đó ngay cả hại hắn. Người phải hiểu Thiên Phong sư bá giam lỏng ngươi không là vì để người đem thân bên ngoài chuyện này, mà là vì bảo vệ ngươi, cũng vì bảo vệ hắn!

Cơ Huyền Hiên trầm mặc chốc lát, nói:

– Ngươi nói không sai, nhưng mà ta còn muốn đi ra ngoài. Ta cũng biết ngươi cũng đi tìm hắn!

Lục Bình há miệng, lại nghe Cơ Huyền Hiên lần nữa nói:

– Ngươi yên tâm, ta sẽ không đi tìm hắn, chẳng qua là đem ta giam lỏng trong thiên điện này coi là chuyện gì xảy ra?

Lục Bình nhớ tới trước đó Huyền Huyện Hoài chân nhân cố ý làm không nhìn thấy hắn, vì vậy thở dài nói:

– Ta sẽ thử một chút, bất quá hôm nay ta cũng không từng đi tới Khôi lỗi các!

Cơ Huyền Hiên thấp giọng cười nói:

– Ta còn không biết thủ đoạn của ngươi sao?

Trong bàn tay của Lục Bình thoáng qua một đạo kim quang. Cấm chế phù văn trên cánh cửa lần nữa sáng lên, mà sau khi bị kim quang trong bàn tay của Lục Bình tẩm nhuộm mà bắt đầu chậm rãi tan rã ra.

Chỉ chốc lát sau khi, cấm chế trên cửa động bởi vì bị phá hư một chỗ mà lực lượng giảm nhiều. Lục Bình nhân cơ hội bấm mấy đạo pháp quyết in ở phía trên, phù văn còn lại lóe lên ánh sáng nhất thời tối sầm lại, biến mất phía trên cánh cửa.

Lục Bình đẩy cánh cửa ra, nói:

– Đi ra đi!

Cơ Huyền Hiên khắp người dơ dáy từ trong thiên điện đi ra, hung hăng vươn người một cái.

Lục Bình nhíu mày một cái, nói: – Sao lại thành cái bộ dáng này?

Cơ Huyền Hiên mãn bất tại hồ, ngược lại thấp giọng cười nói:

– Cái cây Thương Liễu thụ chết khô của ngươi đâu rồi?

Lục Bình ngẫn người, vui vẻ nói:

– Thế nào, có nắm chắc sao?

Thấy Cơ Huyền Hiên đắc ý gật đầu một cái, Lục Bình lúc này mới chú ý tới tu vi của Cơ Huyền Hiên đã đề thăng tới đoán đan tầng tám. Tuy nhiên nhìn dáng dấp cũng bất quá mới vừa đột phá, khí tức quanh thân vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại, xem ra đây cũng duyên cớ y bị giam lỏng.

– Đúng rồi!

Cơ Huyền Hiên tựa hồ nhớ ra cái gì đó, hỏi:

– Ta nhớ người đã từng tu luyện qua Liệt Hồn bí thuật, trên người ngươi có phải còn giữ khối Dưỡng hồn mộc kia hay không?

Thấy Lục Bình gật đầu một cái, Cơ Huyền Hiên cười nói:

– Tốt, có khối linh vật này được thần niệm của ngươi dụng dưỡng tế luyện qua, luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân này là có thể bớt đi một đại phiền toái!

Đạo Thạch chết, giỏi lắm thì kẻ chân chính tức giận bất quá chỉ có một nhà Huyền Linh phái mà thôi, nhưng Đạo Thạch lão tổ chết lại thật thật tại tại là một cơ hội, một cơ hội áp chế Chân Linh phái!

Cuộc chiến tại Hàn Băng đảo lại một lần nữa khiến cho các phái thấy sự tính toán cùng với thực lực có một không hai ở Bắc Hải của Chân Linh phái. Bắc Hải các phái biết được, nếu là cứ để như vậy, Chân Linh phái đúng thật thì có thể sẽ ở Bắc Hải trở thành một người cỡi ngựa tuyệt trần không ai có thể đuổi kịp nữa!

Trong một đoàn thể, khi có một người tài năng kiệt xuất, có lẽ sẽ có được không ít người dựa vào theo. Nhưng khi năng lực của người này đã vượt ra khỏi phạm vi tuyệt đại đa số có thể thừa nhận, thì người này ngược lại sẽ bị cô lập, thậm chí sẽ bị coi là kẻ địch!