Chương 1313: Đột trận cứu viện ( tục )

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Vọng tưởng!

Vẻ mặt đắc ý của Hàn Vô Nhai lão tổ lập tức cương cứng lại trên mặt. Nhất kiếp linh bảo trong tay Khánh Ly lão tổ bị Phong tiên của Hàn Vô Nhai nhất cử đánh bay đột nhiên bị bàn tay tiếp lấy giữa không trung. Rồi sau đó một đạo nhân ảnh Ngự sử món Nhất kiếp linh bảo Định Phong Kỳ nguyên vốn thuộc về Khánh Ly lão tố đánh giết qua Vương Hi Thanh giữa không trung, thổi nửa bên hắc vụ bay lên đầy trời. Ngay cả dòng thác hắc thủy từ trên trời giáng xuống cũng bị thổi lệch một bên.

Chính là một cái lệch đó, khiến cho Khánh Ly lão tổ cực kỳ dễ dàng tránh thoát dòng thác hắc thủy cầm cố. Khánh Ly lão tổ mất đi linh bảo cười một tiếng châm chọc về phía Hàn Vô Nhai, linh quang lập lòe trong tay. Một cái bình sứ màu trắng sữa vào khoảng ba tấc xuất hiện trong tay của ông ta.

– Nhị kiếp linh bảo Định Linh bình! Vật này làm sao có thể trong tay của ngươi chứ?

Hàn Vô Nhai thậm chí không để ý tới một Thiên Huyền tông đại tu sĩ đột nhiên xuất hiện đeo bám chung một chỗ cùng Vương Hi Thanh. Ánh mắt chẳng qua là nhìn chằm chằm bình sứ trong tay của Khánh Ly lão tổ, trong miệng hú lên quái dị, cố gắng lui về phía sau.

Nhưng Khánh lão tổ cũng không lấy Nhị kiếp linh bảo trong tay đeo bám cùng Hàn Vô Nhai, ngược lại thừa dịp khi Hàn Vô Nhai lui về phía sau lấy Vũ tiên chọn lựa thủ thế đột nhiên xoay người. Nhị kiếp linh bảo Định Linh bình đột nhiên dâng lên phòng lớn từ trong tay Khánh Ly lão tổ. Miệng bình hút một cái tới một con Ngọc Tu La trong đó. Ngọc Tu La bất ngờ không kịp đề phòng bị Định Linh bình thu vào trong bình.

Một con Ngọc Ma khác thấy đồng bạn trước mặt món Nhị kiếp linh bảo không ngờ lại không có lực phản kháng chút nào, giống vậy bị dọa sợ đến lui về phía sau. Nhưng một bên khác Hàn Vô Nhai lúc này lại từ trong đột biến vừa mới bắt đầu trấn định. Phong Vũ Song Tiên lần nữa cuốn lên tiến ảnh phong vũ đầy trời, tầng tầng lớp lớp ổn trát ổn đã đẩy tới Khánh Ly lão tổ.

Phong Vũ Song Tiên của Hàn Vô Nhai hợp bích coi như không kịp Nhị kiếp linh bảo, nhưng cũng đủ sức đánh một trận cùng Khánh Ly lão tổ. Nếu mới vừa rồi con Ngọc Ma lại nhân cơ hội đánh lén, Hàn Vô Nhai vẫn có cơ hội đánh bại Khánh Ly lão tổ.

Huống chi lúc này Thái Huyền tông tu sĩ đã lục tục bắt đầu đầu nhập đại chiến trong sơn cốc. Thiên Huyền tông mệt mỏi kiệt lực mặc dù đã chiếm được thượng phong trong đại chiến cùng ma la đại quân hơn nữa còn lưu lại hậu thủ, nhưng Thái Huyền tông dĩ dật đãi lao, chớp mắt tiến vào sơn cốc lập tức tạo thành thương vong cực lớn cho Thiên Huyền tông.

Ngay vào lúc Hàn Vô Nhai mới vừa cùng Khánh Ly lão tổ chiến thành một đoàn, bầu trời sơn cốc đột nhiên liên tiếp truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết. Mặc dù lúc này, tiếng la giết rung trời trong sơn cốc, thỉnh thoảng còn có tiếng nổ pháp thuật to lớn che giấu, nhưng Hàn Vô Nhai vẫn thanh thanh sở sở nghe được hai tiếng kêu thảm thiết đến từ trên đỉnh sơn cốc.

Hàn Vô Nhai trong lòng”lạc đăng” một tiếng: hỏng tồi, bầu trời sơn cốc đã bị trận pháp phong bế, Thiên Huyền tông tu sĩ muôn vàn khó khăn đột phá trận pháp đi ra ngoài. Như vậy cũng chỉ có một khả năng, có người xuất thủ với bản phái tu sĩ của thủ hộ trận pháp!

Một khi trận pháp bị phá, Hàn Vô Nhai khổ tâm nghiên cứu mưu tính muốn nhất cử tiêu diệt trú địa bên ngoài Thiên Huyền tông tất nhiên sẽ trắng tay giống như gió trúc múc nước mãi không được chút nào vậy. Màu tính lần này bại lộ, Thái Huyền tông tất nhiên phải đối mặt lửa giận trả thù của Thiên Huyền tông. Suy nghĩ một chút tên sát thần hiện nay đứng bên phía Thiên Huyền tông, hơn nữa lần này mưu tính Thái Huyền tống tất nhiên đuối lý, muốn có được thành viên trên mặt nổi của Ngũ Hành tông cùng Thánh Địa cũng không thể nào, Hàn Vô Nhai nhất thời cảm thấy nhức đầu.

– Là ai? Chẳng lẽ bên ngoài sơn cốc của Thiên Huyền tông còn có một chỗ bí mật trú địa hay sao?

Lục Bình cùng Ân Thiên Sở đột nhiên bạo khởi đánh lén, nhất cử đánh chết cùng bị thương nặng hai tên Thái Huyền tông pháp tướng trung kỳ tu sĩ. Thái Huyền tông tu sĩ còn lại đua nhau xuất thủ vây công hai người. Nhưng trước đó, pháp tướng tu sĩ của Thái Huyền tông phần lớn đều đã tiến vào sơn cốc tập sát Thiên Huyền tông tu sĩ. Ở lại bầu trời sơn cốc là đoán đan kỳ đệ tử hiệp trợ trận pháp vận chuyển, hơn nữa giữ lại mấy tên pháp tướng tu sĩ. Mặc dù người đông thế mạnh, nhưng dưới Lục Bình cùng Ân Thiên Sở hai người tung hoành ngang dọc quả thật chết thảm trọng.

Mấy tên pháp tướng tu sĩ ở lại giữ mặc dù hết sức tổ chức đoán đan kỳ đệ tử tạo thành đạo binh đại trận, nhưng Lục Bình cùng Ân Thiên Sở lại há có thể khiến cho bọn họ được như ý.

Một đóa Bạch Ngọc Liên Hoa nở rộ dưới chân của Lục Bình đem bản thân thủ hộ ở trong. Tế Thủy Trường Lưu kiếm cũng hóa thành kinh đào hãi lãng vỗ đánh mãnh liệt bên bờ. Từng tầng nối tiếp theo đẩy hết thế công của Thái Huyền tông chúng tu hướng ra phía ngoài. Cùng lúc đó, dưới Vô Hình Kiếm Quyết Ngự sử, Thủy U kiếm trong vòng vây của Thái Huyền tông chúng tu không ngừng tung hoành ra vào, cơ hồ mỗi một lần đều có thể mang đến thương vong cho Thái Huyền tông tu sĩ.

Đương nhiên trong tay của Lục Bình không chỉ có như thế. Chân Linh Chi Kiếm hóa thành một con giao long chiếm cứ đỉnh đầu của Lục Bình. Mỗi một lần đánh ra đều có thể bị thương nặng pháp tướng tu sĩ núp trong Thái Huyền tông chúng tu ý đồ tổ chức lên đạo binh đại trận.

Một hơi Ngự sử bốn thanh linh bảo phi kiếm, cũng có thể đồng thời thi triển ba loại đại thần thông kiếm thuật bất đồng, cũng chỉ có chân nguyên cùng với thần niệm của Lục Bình mới có thể chi phối.

Trừ Lục Bình đã cường thế công kích hấp dẫn phần lớn Thái Huyền tông tu sĩ bị vây công, Ân Thiên Sở lúc này hóa thân làm ẩn hình sát thủ thần xuất quỷ một ở bầu trời sơn cốc. Cơ hồ mỗi một lần xuất thủ đều có thể đánh chết hoặc là bị thương nặng một tên Thái Huyền tông tu sĩ.

Dưới sự liên thủ của hai người, trận pháp ngăn chặn mà Thái Huyền tông bày ra ở bầu trời sơn cốc không còn cách nào duy trì. Trong tiếng nổ ầm ầm, vị Thiên Huyền tông đại tu sĩ ẩn giấu dẫn đầu đang đeo bám cùng Vương Hi Thanh xông phá sơn cốc đại trận. Hai người lật lăn lộn cút một đường đại chiến đã đến mấy dặm bên ngoài sơn cốc.

Lúc này hết thảy Thiên Huyền tông cũng đã biết được có người tương trợ. Họ thấy phong bế trận pháp ở bầu trời sơn cốc bị đánh xuyên, Thiên Huyền tông trên dưới tinh thần đại chấn. Họ đua nhau phi độn trước khi không thoát khỏi ma la đeo bám sau lưng tiến ra ngoài sơn cốc. Đối thủ trước mắt thì chỉ còn lại có Thái Huyền tông tu sĩ tranh phách thiên hạ.

– Lục huynh, thì ra là ngươi!

Hạ Hầu Vô Thương cũng vọt ra từ trong sơn cốc. Mặc dù hắn thoát khỏi tên Thái Huyền tông tu sĩ cố gắng giáp công hắn, nhưng cũng không thoát khỏi một con Ngọc Tu La cùng với một con Huyết Tu La đi theo phía sau.

Nhưng sau khi Hạ Hầu Vô Thương nhìn thấy Lục Bình đang bị gần hai mươi tên Thái Huyền tông tu sĩ vây công lại mừng rỡ, hét lớn một tiếng, hô:

– Lục huynh, ta tới giúp ngươi!

Dứt lời, hắn mang hai con tu la sau lưng xông thẳng vào trong chiến đoàn đang vây công Lục Bình, Thái Huyền tông tu sĩ không cách nào ngăn trở chỉ đành phải đảm nhiệm đột nhập đi vào tiếp theo sau đó vây công.

Nhưng bọn họ cũng quên hai con tu la đi theo sau lưng Hạ Hầu Vô Thương lại không nhận biết Thái Huyền tông cùng Thiên Huyền tông gì hết. Bọn nó xem ra hai người cũng không có gì khác nhau. Thấy bên người có nhân tộc tu sĩ gần hơn, hai con tu la liền bỏ qua truy đuổi Hạ Hầu Vô Thương, ngược lại vọt vào loạn đả một bữa trong Thái Huyền tông chúng tu!

Lần này cũng biến thành Lục Bình và Hạ Hầu Vô Thương liên thủ một con Ngọc Tu La cùng với một con Huyết Tu La tiến hành giáp công gần hai mươi tên Thái Huyền tông tu sĩ. Thái Huyền tông chúng tu nhất thời trận cước đại loạn, trong lúc nhất thời chết thảm trọng. Trận pháp của bầu trời sơn cốc rốt cục không còn cách nào giữ vững hoàn toàn tan vỡ.

Mắt thấy sơn cốc đại trận bị phá, nguyên vốn Thiên Huyền tông tu sĩ bị vây khốn trong sơn cốc bị Thái Huyền tông cùng ma la giáp công nhất thời thoát khỏi khốn cảnh. Hết thảy Thái Huyền tông nguyên vốn chỉ còn dư lại ưu thế dĩ dật đãi lao lại bị Lục Bình cùng Ân Thiên Sở xuất hiện mà triệt tiêu, song phương lúc này đã đứng trên một vạch xuất phát để cùng bắt đầu chạy.

Nhưng lúc này Thái Huyền tông trên dưới cùng tinh thần đại thịnh. Ngược lại Thái Huyền tông nguyên vốn chiếm cứ vững vàng cục diện chiếm thượng phong trong nháy mắt đảo lộn. Một phần như cũ đeo bám cùng Thiên Huyền tông tu sĩ, còn một phần khác sau khi mưu tính thất bại đã nổi lên tâm tư từ bỏ. Chiến cuộc đổi ngược đã thay đổi theo hướng có lợi cho Thiên Huyền tông.

– Lục Thiên Bình, thì ra là người!

Tiếng hô của Hàn Vô Nhai cắn răng nghiến lợi truyền tới. Nhưng lúc này, lão ta dưới mấy đạo hỏa nhiệt phun ra nuốt vào ra trong Định Linh bình do Khánh Ly lão tổ chấp chưởng cũng mệt mỏi đối phó, căn bản rút không ra tay đi đối phó Lục Bình, cũng chỉ có thể lớn tiếng mắng mấy câu với hắn.

Nhưng không chờ tới lúc ngôn ngữ mắng nhiếc của Hàn Vô Nhai nói ra mấy câu, một cổ hàn ý lạnh lẽo đã thấm thẳng vào sau ót của lão ta.

Hàn Vô Nhai kinh hô một tiếng, cũng không còn quan tâm gì chuyện Lục Bình làm hỏng mưu tính của lão, chân nguyên trong cơ thể sôi trào, độn quang dưới chân liên tục lập lòe, người đã xuất hiện mấy mươi trượng phía sau. Đồng thời Phong tiên trong tay đã bị nổ vang, liệt phong mà nó cuốn lên trước đó rút đi sau lưng cho lão ta đứng yên lúc nãy.

Thang lang!

Một thanh dao gầm xuất hiện giữa không trung, chặn lại Phong tiên rút ra đánh. Ân Thiên Sở áo đen mặt lạnh bị phản kích bén nhọn của Hàn Vô Nhai đánh tới một đường bay ngược giữa không trung.

Nhưng lúc này Khánh Ly lão tổ chỉ một ngón tay. Một đạo hỏa thiệt (lưỡi lửa) nhân cơ hội liếm trên người của Hàn Vô Nhai.

Hàn Vô Nhai thét lên một tiếng kinh hãi. Một cái Vũ tiên khác bày ra màn mưa tầng tầng trước người, nhưng đúng thật vẫn chưa hoàn toàn ngăn trở hỏa thiệt phún ra từ trong Định Linh bình. Màn mưa bị hỏa thiệt ngoan cường phá vỡ vết cháy trên thân thể của Vô Nhai đang hết sức tránh né.

Hàn Vô Nhai phát ra một tiếng hét thảm. Toàn bộ sau lưng bị cháy sạch khét đen nhánh, búi tóc trên đầu cũng bị cháy sạch một mảnh tán loạn. Lão ta cũng không dám dừng lại lâu chỗ này nữa, cao giọng hô:

– Thái Huyền môn hạ toàn bộ rút lui, lui!

Dù sao cũng là đại hình tông môn thành danh đã lâu ở Trung Thổ, lúc này Thái Huyền tông đã bị rơi xuống hạ phong. Nhưng sau một tiếng hô to của Hàn Vô Nhai, Thái Huyền tông tu sĩ như cũ không thấy hốt hoảng. Mấy vị pháp tướng tu sĩ tụ tập chung một chỗ cùng Hàn Vô Nhai lão tổ ở lại chót hết cản phía sau.

Thái Huyền tông tu sĩ cố gắng nhân cơ hội đánh giết, lại bị đám người Hàn Vô Nhai liều chết ngăn trở, chi giết được mấy tên Thái Huyền tông đệ tử chạy chậm. Lúc này Khánh Ly lão tổ mới quát bảo mọi người ngừng đuổi giết.

– Giặc cùng chớ đuổi, trước tiên tiêu diệt hết ma la còn thừa lại!

Tu sĩ lưu lại cảnh giới, không có cái lo phía sau, Thiên Huyền tông tu sĩ dưới sự trợ giúp của Lục Bình cùng Ân Thiên Sở rất nhanh sau đó lập tức diệt sạch không còn con ma la nào thừa lại trong sơn cốc.