Chương 1230: Thủy mạch khí linh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dù sao con thủy viên trước mắt bây giờ quái dị, Lục Bình thủy chung không cách nào phát giác sâu cạn của nó. Mặc dù Lục Bình thủy chung cảm thấy con thủy viên trước mắt không biết chỗ nào tỏ ra cực kỳ quái dị, hơn nữa nghe khẩu khí của nó, tựa hồ lúc trước đem tất cả đại tu sĩ đều từ trong thủy mạch văng ra ngoài chính là do nó thủ bút. Loại cảm giác không sờ tới gốc rễ của đối phương Lục Bình ban đầu chỉ cảm thụ qua trên người của Tiêu Bạch Vũ.

– Hắc?

Thủy Viên buồn cười nhìn Lục Bình, đáp:

– Ngươi đây là đang bộ giao tình sao? Viên Long gì chứ, đều chưa nghe nói qua, là Linh Minh Cự Viên sao? Tựa hồ cùng Lão Viên ta còn có chút sâu xa. Nhưng mà bọn hắn thấy Lão Viên chúng ta cũng đều phải xưng một tiếng lão tổ tông!

Trong lòng Lục Bình thầm mắng Viên Long đó trong ngày thường khoác lác lợi hại với mình. Hắn nói gì toàn bộ Linh Minh Cự Viên nhất tộc đều không có người nào là không quen biết hắn, cái vị trước mắt đây cũng không phải là hình mũi làm ngơ với hắn sao?

Nhưng Lục Bình đảo mắt chợt nghĩ, vị trước mắt hiển nhiên thừa nhận thân phận của mình là Linh Minh Cự Viên, nhưng cứ hướng Linh Minh Cự Viên tựa hồ cực kỳ xa lạ. Chẳng lẽ là giống như Mộc Loan nhất tộc bị nuôi dưỡng trong Trường Sinh Động Thiên của Cửu Huyền lâu sao?

Lục Bình há mồm còn muốn hỏi một phen, lại đột nhiên thấy thủy viên trước mắt há mồm âm âm cười một tiếng. Lục Bình cảm thấy không ổn, lập tức nhận ra được thủy mạch quanh người trong nháy mắt bắt đầu nổi lên biến hóa, tựa hồ cả cái thủy mạch lập tức đều bị người chưởng không. Thân thể của Lục Bình bắt đầu bị thủy mạch đè ép cũng bắt đầu cấm cố lại.

Lục Bình tinh tu “Bắc Hải Thính Đào quyết”, một thân Thủy chúc tính thần thông thần diệu vô song. Mặc dù hắn ngại vì tự thân tu vi, nhưng đối mặt con thủy viên trước mắt sờ không rõ lai lịch cũng không phải là không chút sức đánh trả.

“Khống Thủy quyết” che hóa Thủy thần thông, Lục Bình đang cố gắng suy yếu thủy mạch bốn phía bài xích tự thân, đồng thời cũng ở đây hết sức tranh đoạt quyền khống chế thủy mạch quanh người, để từ trong tránh thoát ra.

Ánh mắt của thủy viên hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, thấy Lục Bình nguyên vốn bị không gian thu hẹp cực kỳ hạn chế trong nháy mắt đó quyền thao túng nguyên thủy mạch bị đổi chủ trong nháy mắt đã chậm rãi mở rộng ra. Sau khi Lục Bình thu được không gian hoạt động phạm vi lớn hơn lập tức bắt đầu chuẩn bị những thủ đoạn phản kích khác.

Thủy viên cười một tiếng “hắc hắc”, thủy mạch bốn phía lấy một loại phương thức cực kỳ quỷ dị hơn nữa đột ngột bắt đầu “gẫy lìa. Dọc theo quanh người Lục Bình một khi thủy mạch bốn phía nứt ra, hắn dĩ nhiên là sẽ rơi ra từ trong thủy mạch.

Nói thật, cái kết quả này trong nháy mắt đối với Lục Bình mà nói thậm chí cực kỳ không tệ, đối mặt trước mắt dạng một đối thủ sờ không rõ hư thật, nhất cử chỉ sáng suốt chính là thối lui ra thủy mạch, cứ như vậy ít nhất có thể khiến cho Lục Bình toàn thân thối lui.

Nhưng có lẽ là bởi vì không chịu thua, hay hoặc giả là nguyên nhân gì khác không nói được rõ, Lục Bình vào giờ khắc này không ngờ lại quỷ thần xui khiển thi triển thần thông bắt đầu ngăn cản thủy viên thao túng sự bài xích của thủy mạch phụ cận đối với hắn.

Thừa dịp khoảnh khắc không gian lúc trước bị đè ép thoáng tạo ra, Lục Bình lần nữa triệu hồi Linh Lung tửu đỉnh đi ra. Hắn mượn lực của tửu đỉnh, lần nữa tăng cường thao túng thủy mạch bốn phía. Nhưng đối mặt thủy viên thao túng cả cái chi mạch của thủy mạch ở Thanh Minh Giang mà xét, Lục Bình như cũ là thuộc về tuyệt đối yếu thế.

Thời điểm này Lục Bình mới phản ứng được, thủy viên trước mắt còn điều khiển cả một cái chi mạch của thủy mạch, mà đối phó mình căn bản cũng không dùng toàn lực, mình trong mắt của nó chẳng qua chỉ là một quá trình đùa cợt mà thôi. Mặc dù Lục Bình với thực lực như con kiến hội trong mắt của nó có chút bất ngờ, nhưng cũng chỉ là kéo dài hơi tàn hơn giãy giụa chốc lát thôi.

Tuy rằng Lục Bình biết được con thủy viên này không để hắn vào trong mắt, nhưng hiện tại cũng đích xác là thời khắc giãy giụa cuối cùng của hắn. Hiện tại con thủy viên này hiển nhiên bởi vì chuyện gì muốn đem toàn bộ tinh lực để trên thao túng cả cái thủy mạch, thậm chí đối mặt mình gần trong gang tấc cũng không rành để ý tới.

Nhưng mà Lục Bình không thừa cơ hội này chạy trốn, một khi thủy viên rảnh tay ra, Lục Bình cũng không nhận ra mình còn có đường sống.

Bên bờ sông chỗ năm ngàn dặm trên Thanh Minh Giang gần Cửu Huyền lâu, theo địa mạch chấn động, một cái khe mặt đất to lớn từ chỗ bắc ngạn cực xa một đường vùi lấp mà qua, cuối cùng cùng bờ sông liên kết qua lại, nước của Thanh Minh Giang tức thì bị phân lưu. Nước sông chảy ào ào dọc theo cái khe do mặt đất vùi lấp hạo hạo đãng đãng đi về phương bắc.

Thanh minh vận hà được tạo thành trong nháy mắt rồi!

Nhưng vì sự tạo thành trong chớp nhoáng, Ngũ Hành tông vì thế âm thầm chuẩn bị hơn mười năm, khám xét địa mạch, cầu liên địa mạch, bố trí dẫn dắt đại trận, chỉ là những công việc chuẩn bị này đã hao phí đại lượng từ nguyên tu luyện của Ngũ Hành tông.

Nước sông Thanh Minh mãnh liệt dọc theo lợi dụng trận pháp cầu thông địa mạch khiến cho dòng sông hình thành do mặt đất vùi lấp một đường hướng bắc. Mà con sông này khai ích giống vậy nối thẳng phương bắc. Ngọc Lan Hà xuyên qua phụ cận của Ngũ Hành tông cũng sinh thêm một cái thủy đạo, hơn nữa một cái thủy đạo đó xông thẳng chính là chỗ đạo tràng của Ngũ Hành tông Đoạn Thủy nhất mạch.

Ngọc Lan Hà chi khai một đạo chi lưu dọc theo dòng sông giống vậy một đường chảy ào ào về phía nam. Hai đầu của vận hà chia ra kể cả hai hà lưu lớn nhất của Trung Thổ cũng đồng thời trút nước vào trong dòng vận hà, rồi hội hợp đi về bên trong.

Hai cái lưu thủy đó hiển nhiên đều bị bí thuật thần thông gia trì, tốc độ bốn lưu cực kỳ nhanh chóng, đơn giản không dưới pháp tướng tu sĩ tầm thường phi độn. Dựa theo tốc độ như thế này, nguyên vốn khoảng cách cách nhau mấy vạn dặm sợ rằng chỉ cần hai ba ngày sẽ có thể khiến cho hai dòng nước sông hội hợp trong vận hà…

Ở hai đầu vận hà, khi hai con sông chia ra bắt đầu rót vào, từ trong dòng sông của vận hà mang đi chính là mảng vẩn đục lớn. Đợi đến hai con sông mang nước chảy ào ào dọc theo dòng sông đi qua một ngày một đêm, bao gồm lưu thủy lan tràn phía trước nhất, mặt đất bị vùi lấp tràn đầy hình thành dòng sông đó liền đem bùn cát gợi lên áp chế xuống.

Nếu như nhìn xuống từ trên bầu trời, sẽ có thể nhìn thấy có hai cái túi nước to lớn. Một cái màu xanh biếc từ phương bắc mãnh liệt xuôi nam, một cái màu lục bích từ phương nam xiết mà lên. Nhưng thủy mạch của Thanh Minh Giang cùng thủy mạch của Ngọc Lan Hà từ xưa tới nay không tương dung.

Thủy mạch của Ngọc Lan Hà bị dẫn động, một cái chi mạch theo vận hà dọc thủy lựu màu xanh biếc một đường xuôi nam. Thủy mạch của Thanh Minh Giang giống vậy bị Ngũ Hành tông dẫn động, dọc theo thủy đái màu xanh biếc một đường nam thượng, phảng phất hai đầu mãnh thú thề không nghỉ mặc dù không thấy nhau, lại tựa hồ như sớm đã biết được cuối cùng sẽ gặp nhau, nhất định phải vào một khắc gặp nhau đó lật lên kịch biển ngập trời.

Viên Phá Không ma quyền sát chưởng, hỏi:

– Hiện tại chặt đứt từ thủy mạch thò ra từ Thanh Minh Giang, thế nào?

Vũ Văn Hiểu Thiên cười khổ đáp:

– Vô dụng thôi, Ngũ Hành tông mưu đồ đã lâu, bọn họ thời điểm khai ích cái vận hà giống vậy đem địa mạch chủ vận hà cầu liên chung một chỗ. Khoảnh khắc vận hà thành hình, cái chi mạch từ trong Thanh Minh giang đưa tới bắt đầu cùng vận hà dọc đường địa mạch liên lạc chung một chỗ. Nếu ngươi xuất thủ chặt đứt thủy mạch thì cũng giống như là chặt đứt địa mạch.

Viên Phá Không mắng một tiếng, đừng bảo là dung hợp thủy mạch, cho dù là chỉ một Ngũ Hành tông tốn hao thời gian hơn mười năm khai ích địa mạch cầu liên vận hà đã tạo thành một cái chỉnh thể. Viên Phá Không ông ta muốn phá vỡ chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. Hiện tại thủy mạch cùng địa mạch tương liên, muốn phá vỡ thì khó khăn càng thêm chồng chất.

Xem như Viên Phá Không có thể phá vỡ, ông ta cũng không dám xuống tay. Ngũ Hành tông mưu đồ thủy mạch của Thanh Minh Giang mấy trăm năm, đương nhiên sẽ không lưu lại một cái vận hà bị người phá hư dễ dàng như thế. Địa mạch của vận hà tương liên cùng các loại địa mạch lớn nhỏ dọc đường. Thủy mạch càng tăng thêm loại liên hệ có tính mật thiết đồng thời còn cùng hai con sông lớn liên kết qua lại chặt chẽ hơn. Nói cách khác, Ngũ Hành tông đồng thời xây tạo Thanh Ngọc Vận Hà cũng bắt cóc hết toàn bộ địa mạch dọc theo sông, cho dù có người có thực lực phá hư Thanh Ngọc Vận Hà, như vậy hắn phải đối mặt sẽ là một cuộc hạo kiếp như thiên bằng địa liệt của Trung Thổ vậy.