Chương 1016: Trận pháp dị biến

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Trấn nhạc!

Theo một tiếng quát to của Lục Bình, Bạch Ngọc Liên Hoa vốn bị một đoàn quang vựng bao phủ càng thêm bạch quang đại phóng, toàn bộ trận pháp không gian đều bị ánh sáng trắng noãn này tràn ngập.

Nếu như nói lúc trước ba đầu ma la hành động khó khăn là bởi vì lực lượng trấn áp của nguyên thần đại trận, thì lần này nguyên thần trận đồ tràn ngập quang mạc trắng noãn trong nháy mắt xâm nhập vào trong cơ thể ma la, khiến cho ba đầu ma la từ trong hướng ra phía ngoài đều bắt đầu có xu hướng ngừng hoạt động lại.

Nhưng đây cũng không nghĩa là ba đầu ma la vì vậy mà bỏ qua không chống cự. Lục Bình đứng lơ lửng trên Bạch Ngọc Liên Hoa, chân nguyên trụ từ trong song chưởng xông ra càng lúc càng hùng hậu mênh mông. Toàn bộ trận pháp không gian đều có thể nghe được từng tiếng vang sóng vỗ lên sóng vỗ xuống.

Rắc rắc!

Thất Bảo Lôi Hồ có tốc độ nhanh nhất. Trong lúc ba đầu ma la bị Lục Bình hoàn toàn cấm cố, lập tức liền bắt đầu tập trung toàn bộ lực lượng đánh tới hộ thân hắc vụ của huyết ma.

Lôi thuật thần thông có sát thương đặc thù đối với ma la, mà loại sát thương này càng mạnh hơn đối với Tu Ma nhất tộc.

Tiếng rú thê lương “chi chi oa oa” khiến cho người nghe rợn cả tóc gáy. Nhưng là một đầu huyết ma, lôi thuật thần thông của Thất Bảo Lôi Hồ mặc dù có thể làm nó bị thương nặng, nhưng nếu muốn giết chết nó thì lực chưa như mong đợi. Huống chi ba đầu ma la hợp lực phản kháng, Lục Bình ở trong trận pháp muốn đem ba đầu ma la hoàn toàn trấn áp đã lộ ra vẻ càng lúc càng lực bất tòng tâm.

Bành!

Băng tu la dẫn đầu tránh thoát Lục Bình trói buộc, ngay trong lúc Tế Thủy Trường Lưu kiếm sắp đâm vào tâm tạng, nó dùng băng cầu trong tay trực tiếp đập hướng về phía song phi kiếm.

Thang lang!

Băng cầu dù sao cũng là bạn sinh linh bảo, dưới một kích hàm nộ của Băng tu la, Tế Thủy Trường Lưu kiếm nhất thời bị đập chệch đi một chút. Nhưng mà điều này dù sao đã chậm một chút, song phi kiếm mặc dù không thể đủ đưa Băng tu la vào chỗ chết, nhưng dưới một cú vợt ngang cắt dọc, cũng đủ đem một cánh tay của Băng tu la cắt thành một mảnh bằng tinh chi khí.

Băng tu la gào thét một tiếng, một cánh tay còn sót lại đẩy ra băng cầu. Băng cầu lập tức bị đẩy vào trong hư không biến mất không thấy đâu nữa.

Lục Bình cảm thấy không ổn. Tế Thủy Trường Lưu kiếm tách ra hai bên phi độn trở về phía Lục Bình, lại thấy ở bầu trời của Tế Thủy kiếm, băng cầu từ giữa không trung lần nữa nện xuống.

Lục Bình thấy tình thế không ổn, từ trong tường vân vây quanh người tiện tay tháo xuống một đóa đẩy tới phương hướng của Tế Thủy kiếm. Tuy nhiên điều này cũng chậm một chút, bằng cầu nện xuống, Tế Thủy kiếm phát lên một tiếng bị ai, thân kiếm nhất thời kết thành một mảnh hàn băng.

Lúc này, một đóa tường vân xuất hiện, giống vậy bao lại Tế Thủy kiếm, sau đó trước khi băng cầu lần thứ hai đập tới thì nó đã biến mất từ trong trận pháp không gian, lúc xuất hiện đã đến trong tay Lục Bình.

Lục Bình đưa tay cầm Tế Thủy kiếm, lập tức cũng cảm giác được một cổ rét lạnh từ lòng bàn tay trực tiếp đi về phía tâm hạch không gian. Lục Bình hừ lạnh một tiếng, hai tay nắm trường kiếm căng thẳng. Một đạo ánh sáng màu xanh nhạt trong lòng bàn tay của Lục Bình tay chợt lóe tới, băng sương trên thân kiếm nhanh chóng tan vỡ.

Nhưng thần niệm của Lục Bình quét qua, còn phát hiện linh tính của Tế Thủy kiếm bị tổn thương cực lớn, tuy phẩm cấp không đến nổi vì vậy mà thấp xuống, nhưng muốn khôi phục lại tiêu chuẩn lúc N trước sợ rằng còn phải cần Lục Bình bỏ ra một phen thời gian mài dũa nuôi dưỡng.

Lục Bình giương mắt nhìn Băng tu la chỉ còn dư lẽ lại một cánh tay, trong hai mắt lóe ra sát cơ sâm sâm, lại thấy một tay của một con Băng tu la nâng băng cầu vọt tới một bên đầu huyết ma khác bị Lục Bình đánh chỉ còn dư lại lực phòng thủ.

Mà một đầu Phong tu la khác mặc dù khoảnh khắc bị Lục Bình hoàn toàn cấm cố, khiến cho Lục Tiểu Bình nhân cơ hội chọc mù một con ngươi, nhưng nó vẫn tránh thoát trói buộc khi một thanh Thủy U kiếm khác chém tới.

Phong đại trong tay thổi ra một cỗ cuồng phong, sau đó thổi Lục Tiểu Bình ở giữa không trung một người lớn đầu bỏ ra xa xa. Đầu Phong tu la này cũng phát hiện quân cảnh của đầu huyết ma kia, tung người qua muốn xuất thủ tương trợ.

Lục Bình lúc này làm gì sẽ mặc cho ba người bọn họ liên thủ lần nữa. Nguyên vốn trận pháp không gian cấm tuyệt hết linh khí đột nhiên buông ra, lúc trước bởi vì hiệu quả nguyên thần trận phát ra hiệu quả tụ linh mà linh khí ngưng tụ diện tích trăm dặm đột nhiên giống như thủy triều tràn vào trong trận pháp không gian, khiến cho linh khí trong toàn bộ trận pháp không gian cơ hồ ngưng tụ thành chất lỏng.

Lục Bình một tay vừa nhấc dựng lên, toàn bộ linh khí triều trong không gian bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Vào lúc này mười hai viên Nguyên Thần châu lại giống như mười hai viên minh nguyệt tỏ rõ treo ở bầu trời của trận pháp không gian. Ngũ sắc hào quang lóe ra chói mắt, từ đó khiến cho linh khí triều rung chuyển lộ ra càng thêm kịch liệt.

Ma la phế linh, hai đầu tu la đi về phía huyết ma nguyên vốn bị linh khí đột nhiên tái hiện này xông đến giống như say rượu vậy. Mà khi “Bích Hải Triều Sinh quyết” vào lúc này bị Lục Bình mượn uy năng của nguyên thần đại trận thi triển ra, ba đầu ma la càng thêm cũng không thể đặt chân trong trận pháp không gian nữa, ngã trái ngã phải, một thân bản lãnh lập tức ngay cả một nửa cũng thi triển không ra được.

Lục Bình vào lúc này nhân cơ hội đem toàn bộ thủ đoạn bắt đầu thi triển thêm trên người của đầu huyết ma đó. Thất Bảo Lôi Hồ đã là lần thứ ba thi triển Thất Thải Lôi Quang, hắc vụ quanh người ma la cơ hồ phải bị đánh tan, chỉ còn lại có một tầng thật mỏng cuối cùng.

Mà Lục Bình thì đánh chó rớt xuống nước, đưa tay kéo về phía bầu trời một cái. Một đạo quang liên màu xanh nhạt chém thẳng xuống, bản mệnh đại thần thông Quỳ Thủy Thần Lôi dưới nguyên thần đại trận tăng phúc so với Thất Bảo Lôi Hồ Thất Thải Thần Lôi đều không yếu. Huyết ma gào thét một tiếng, một tầng hắc vụ thật mỏng cuối cùng vòng quanh thân tiêu tán, lộ ra một vẻ hoảng sợ mang theo trong thân thể tái nhợt trắng như tuyết của ma la kia.

Chính vào lúc này, một cổ hỏa diễm màu xanh biếc đột nhiên hiện lộ trước người huyết ma. Bích Lân Hồn Hỏa vào lúc này rốt cục lấy thực chất xuất hiện trước người của huyết ma.

Sau đó huyết ma kinh hô một tiếng muốn lui về phía sau, nhưng Bích Lân Hồn Hỏa so với tốc độ của nó phải nhanh hơn nhiều lắm. Ngọc trường trong tay của huyết ma nhất cử, một đạo tấm thuẫn hồn niệm vô hình xuất hiện trước thân hình của huyết ma lui về phía sau. Nhưng nó bị Bích Lân Hồn Hỏa trong phút chốc liền đốt thủng một cái lỗ, lần nữa đánh tới trên người của huyết ma.

Huyết ma nguyên vốn còn muốn tránh né, không ngờ một viên trong mười hai viên Nguyên Thần châu bầu trời trận pháp đột nhiên vẫn lạc, trong hư không xẹt qua một đạo ngũ quang sắc mang, rồi sau đó đập vào trên cái ót của huyết ma.

Lần này động tác mau lẹ, chính là Lục Bình ở trung tâm trận pháp cũng nhíu mày một cái, tựa hồ nguyên thần đại trận ở một khắc xảy ra một tia biến hóa ngay cả chính hắn cũng không dự liệu được.

Huyết ma lảo đảo một cái, đợi đến lúc nó lần nữa đứng vững vàng thân thể, lại đột nhiên phát hiện trên một cái chân của nó đang bị một đóa hỏa diễm màu xanh biếc thiêu đốt.

Huyết ma cả kinh thất sắc, liên tiếp thị triển mấy loại thần thông muốn dập tắt hỏa diễm trên chân. Nhưng hỏa diễm này cũng rất quỷ dị, giống như phụ cốt chi thư vậy gắt gao dính trên người của huyết ma, thủy chung chưa từng bị dập tắt, ngược lại bởi vì huyết ma thi triển mấy loại thần niệm thần thông mà thiêu đốt càng lúc càng kịch liệt.

Thiên cấp thượng phẩm linh hỏa, Bích Lân Hồn Hỏa, đó là một loại thiên địa linh hỏa lấy thần niệm làm nhiên liệu. Chẳng những nó là mấy loại vật sát phạt thần niệm thần thông thi triển ít có của tu luyện giới, hơn nữa nó còn là một loại thiên địa dị bảo có thể khắc chế tu ma!

Bích Lân Hồn Hỏa nhìn như thiêu đốt trên người của huyết ma, nhưng thân thể của huyết ma lại không bị tổn thương chút nào, mà huyết ma lúc này cũng phát ra một loại gào thét thê thảm, tựa hồ nhẫn nhịn đau đớn cực lớn.

Băng tu la cùng Phong tu la thật vất vả dưới Lục Bình “Bích Hải Triều Sinh quyết” bảo vệ được tính mạng thảm hại không chịu nổi đi tới gần trước huyết ma. Thảm trạng trước mắt cũng làm bọn họ không dám tiến lên, chỉ có thể đủ trơ mắt nhìn huyết ma trước mắt không ngừng đập giữa không trung. Nhưng bọn họ thủy chung không cách nào tắt đi hỏa diễm lấy hồn niệm thần thông của nó làm vật đốt, trên mặt từng tên một đều lộ ra thần sắc đảm hàn.

Khí tức trên người của huyết ma càng ngày càng yếu, ngay cả món bạn sinh linh bảo ngọc trường trong tay tựa hồ cũng cùng hồn niệm thần thông đại hữu liên lạc, dưới Bích Lân Hồn Hỏa thiêu đốt bắt đầu từ từ hòa tan.

Lục Bình cũng từng muốn lưu lại bạn sinh linh bảo này, mà thời điểm hắn khống chế Bích Lân Hồn Hỏa đã có thể rõ ràng nhận ra được trong một thanh ngọc trượng này tích chứa một loại lực lượng quỷ dị. Lúc huyết ma vẫn lạc, một cổ lực lượng trong ngọc trượng này cũng đã bị đưa tới, chỉ là bởi vì có Bích Lân Hồn Hỏa thiêu đốt, khiến cho một cỗ lực lượng quỷ dị này có chỗ để tiết ra, từ đó không đưa tới tự bạo. Một khi Lục Bình thu hồi Bích Lân Hồn Hỏa, như vậy thanh ngọc trường này tất nhiên sẽ theo huyết ma vẫn lạc mà sinh ra nổ tung.

Trong lúc huyết ma đã không còn lực giãy giụa nữa, Phong tu la cùng Băng tu la bị thảm trạng của huyết ma vẫn lạc dọa sợ đến đảm hàn đã liên thủ bắt đầu hướng nguyên thần đại trận phát khởi công kích điên cuồng, một lòng muốn phá vỡ trận pháp cấm cố trở lui đi.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác trên Vô Danh tiểu đảo, khóe miệng của Liễu Thiên Linh chảy máu, nhưng lại siết thật chặc lôi linh tiên trong tay. Một đầu khác của chiếc roi đã siết thật chặc cổ của con Thủy tu la kia. Thủy tu la ngoan mệnh giãy giụa, nhưng thủy chung không cách nào tránh thoát Liễu Thiên Linh cấm cố.

Lương Thiên Phong thét dài một tiếng, bản mệnh pháp bảo hóa thành một mặt phong luân kích cỡ bằng ba thước, toàn lực chém tới trên người của Thủy tu la. Thủy tu la lúc sắp chết rốt cục phát ra gào lên sợ hãi, bạn sinh linh bảo trong tay hết sức muốn tiến lên ngăn cản, lại bị Liễu Thiên Linh sau lưng dùng lôi tiên cầm giữ thiên phú thần thông, không thể phát huy ra uy năng chút nào.

Giết!

Thủy tu la bị phong luân chiếm làm hai đoạn, Liễu Thiên Linh sau lưng buông lỏng lôi tiên trong tay, thân hình cấp tốc bỏ chạy về phía sau, đồng thời hướng Lương Thiên Phong nói:

– Đi mau!

Lương Thiên Phong lúc này cũng ý thức được điều gì, thân hình liên tục lóe lên đã đến bầu trời của Chân Linh phái tu sĩ cùng ma la đại chiến.

Trong tiếng nổ ầm ầm, lúc bạn sinh linh bảo vẫn lạc sinh ra sự đánh vào cực lớn liên lụy đến trước người của Chân Linh phái tu sĩ được Lương Thiên Phong hết sức ngăn trở. Lúc này tiếng huýt gió do lôi linh tiên của Liễu Thiên Linh phá không cũng đồng thời vang lên, nhất thời hiệp trợ Lương Thiên Phong hóa giải sự phá hư lúc bạn sinh linh bảo vẫn bạo sinh ra.

Chính vào lúc này, mười mấy dặm bên ngoài trận pháp cũng một tiếng ầm đột nhiên hỏng mất. Phong, tu la bị chọc mù một con mắt một tay cố chấp bạn sinh linh bảo phong đại, một tay vịn Băng tu la mất đi hai cánh tay hơn nữa còn không thấy bạn sinh linh bảo băng cầu bay ra từ trong trận pháp bị phá vỡ, cũng không quay đầu lại mà phi độn đi về phía bắc bộ hải vực.

Nơi xa bạn sinh linh bảo trong tay Ngọc tu la liên tiếp mấy kích, bức lui Thiên Khang lão tổ, sau đó hung hăng liếc mắt nhìn về phía trận pháp bị Lục Bình treo ở giữa không trung phá đi, xoay người giống vậy phi độn đi về phía bắc bộ hải vực, lần này Thiên Khang lão tổ cũng không xuất thủ đeo bám.

Ngoài mười mấy dặm, Lục Bình kinh ngạc nâng một viên Nguyên Thần châu trong tay lên nhìn, trong hai mắt lóe lên thanh quang dễ dàng xem thấu ngũ sắc hào quang ở mặt ngoài của Nguyên Thần châu bị che giấu. Một đoàn hỏa diễm màu xanh biếc lúc này lại không ngừng toát ra trong Nguyên Thần châu.

Vào lúc đầu huyết ma đó bị Bích Lân Hồn Hỏa trong nguyên nhân đại trận đem hồn niệm đốt cháy tới chết, lúc trước viên Nguyên Thần châu từ bầu trời của trận pháp không gian rơi xuống không biết lúc nào lại xuất hiện trước Bích Lân Hồn Hỏa.

Lục Bình làm người chưởng khống trận pháp, có thể rõ ràng cảm giác được trạng thái của một viên nguyên thần này, tựa hồ nó muốn dung hợp cùng một đóa Bích Lân Hồn Hỏa này?

Điều này tại sao có thể chứ?

Khi Lục Bình cau mày có chút không rõ thì viên nguyên thần này đã xông vào đến trong Bích Lân Hồn Hỏa, Lục Bình cũng không biết do tâm lý gì, không ngờ lại không ngăn cản trước. Rồi sau đó Lục Bình đầu tiên là cả kinh, tiếp theo cũng trong ánh mắt kinh ngạc, viên Nguyên Thân châu liên hoàn toàn biến mất.

Hoặc là cũng không phải biến mất, mà là bị một đóa Bích Lân Hồn Hỏa này hòa tan, hoặc nói là dung hợp.

Vì vậy thời điểm Lục Bình đang thử vận chuyển nguyên thần đại trận cũng không nhận thấy một viên Nguyên Thần châu này biến mất. Toàn bộ nguyên thần đại trận vẫn ở chỗ cũ vận chuyển thuận lợi, mà viên Nguyên Thần châu không biến mất ở cảm giác của Lục Bình thông qua trận pháp, không ngờ lại chính là một đóa Bích Lân Hồn Hỏa trước mắt này.

Điều này, sao lại như vậy chứ?

Ngay vào lúc này, một tiếng vang âm thật lớn. Lục Bình trong lòng cả kinh, lại thấy hai đầu tu la sau khi liên tục ý đồ công phá nguyên thần đại trận không kết quả, đầu Băng tu la đó mắt thấy được Lục Bình không ngờ lại lần nữa vận chuyển đại trận. Nó muốn cùng với phương thức vẫn lạc quỷ dị của huyết ma mới vừa đó, dưới trong bụng hoảng sợ, không ngờ lại dẫn bạo bạn sinh linh bảo của mình, viên bằng cầu trong suốt dịch thâu lại có uy lực quá không tầm thường.

Dưới tình huống bạn sinh linh bảo bị vẫn bạo, tâm tư của Lục Bình bị phân tán nhất cử phá vỡ nguyên thần đại trận. Hai con tu la lạc hoang mà chạy, mà Lục Bình trong nháy mắt băng cầu đó vẫn bạo cũng theo bản năng vận chuyển trận pháp đem mình hộ trì. Lúc này Lục Bình cũng mới phát hiện một đóa Bích Lân Hồn Hỏa lúc này chẳng biết tại sao cũng lần nữa biến thành viên Nguyên Thần châu lúc trước kia.

Mắt thấy được Liễu Thiên Linh cùng Lương Thiên Phong liên thủ chém giết một con Thủy tu la, mà một con Ngọc tu la đang cùng Thiên Khang lão tổ đối chiến phát hiện tình huống không ổn cũng nhanh chóng rút đi. Phía dưới chân Linh phái đệ tử cùng ma la đại chiến cũng đã lấy được ưu thế có tính áp đảo. Lục Bình lúc này mới đưa tay một chiêu, đem viên Nguyên Thần châu lần nữa hóa thành hạt châu cầm trong tay cẩn thận suy nghĩ.