Chương 595: Hàn Băng đảo bí mật

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hàn Băng đảo năm đó sau khi phát hiện đại hình linh quang mạch, lúc đó Bắc Hải mười đại môn phái chen chúc kéo tới. Trừ đại hình linh quang mạch ở trung ương ra, địa vực bốn phía Hàn Băng đảo đều bị mười đại môn phái chia nhau sạch. Cho dù sau đó trung tiểu thế lực cùng tán tu trong Bắc Hải liên hiệp lại, mới khiến cho Bắc Hải mười đại môn phái nhường ra ba phần thu ích từ đại hình linh quang mạch lời, nhưng trừ địa vực chung quanh trung ương đại hình linh quang mạch do Bắc Hải các phái các thế lực cộng đồng quản lý ra, những địa vực khác trên Hàn Băng đảo đều bị vững vàng chiếm cứ ở trong tay của các đại phái như cũ.

Tất cả mọi người đều biết, một đại hình linh quang mạch ra đời, chung quanh dù sao cũng cùng sinh ra thật nhiều linh tài, linh mỏ, linh mạch, thậm chí linh vật. Vì vậy, mười đại môn phái sau khi nhường ra đại hình linh quang mạch ba tầng thu nhập, cũng không đem những địa vực khác nhường ra một chút nào.

Trong này, làm khoa trương nhất chính là Chân Linh phái. Ban đầu sau khi xác nhận quy mô linh quáng mạch trên Hàn Băng đảo, Chân Linh phái trước hết ở Hàn Băng đảo mở ra một chiến dịch khoanh vùng chiếm đất, sau đó các phái mới đua nhau noi theo.

Vì vậy, sau khi Hàn Băng đảo bị chia cắt xong, Chân Linh phải chiếm cứ khu vực cũng lớn nhất ở trong các phái. Hơn nữa, sau chuyện này, từ các loại danh mục tu luyện từ nguyên phái sinh mà Chân Linh phái tuyên bố đã thăm dò được, cũng có thể thấy Chân Linh phái đoạt được lợi ích lớn nhất, không thể nghi ngờ gì nữa.

Nhưng những chỗ tốt này so sánh cùng sản lượng sản xuất trong đại hình linh quáng mạch, không thể nghi ngờ gì là một phần rất nhỏ mà thôi, cho nên các phái mặc dù hâm mộ Chân Linh phái, nhưng cũng chỉ là âm thầm mắng Chân Linh phái hạ thủ mau lẹ thôi.

Nhưng Chân Linh phái lại không chỉ có được như vậy, sau khi chia nhau địa vực phạm vi lớn nhất của Hàn Băng đảo, Chân Linh phái còn đem toàn bộ địa vực mà mình khống chế dùng trận pháp vững vàng khống chế lại. Bất quá tòa đại trận này không phải là cái phòng ngự đại trận gì lợi hại, nếu không Chân Linh phái ngược lại chỉ rõ nơi đây không tiền chỉ chôn có ba trăm lượng mà thôi.

Chân Linh phái sử dụng một loại dự cảnh trận pháp cực kỳ cao minh. Loại trận pháp này cũng không có phòng thủ uy lực cao thâm gì, nhưng lại khiến cho ít có tu sĩ nào có thể thoát khỏi bị nó dò xét.

Những năm gần đây, cũng không phải là không có tu sĩ đã từng tiến vào trong Chân Linh phái địa vực, nhưng thường thường xâm nhập chưa tới phạm vi ngăn cấm là bị Chân Linh phái phát giác. Sau đó, Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ tiến hành trừng phạt và đuổi những tu sĩ này đi.

Xét về khía cạnh tầm quan trọng đại hình linh quáng của Hàn Băng đảo, các phái đều ở trên Hàn Băng đảo phái trọng yếu tu sĩ trú đóng, phòng bị ngoại địch, đồng thời cũng bảo vệ quyền lợi mỗi môn phái. Bất quá sau khi hàn băng linh quang mạch khai thác đi vào ổn định, các phái pháp tướng tu sĩ liền bắt đầu thay phiên nhau đến trú đóng, dù sao linh quáng mạch có trọng yếu mấy đi chăng nữa, cũng không cần mười mấy vị pháp tướng tu sĩ cùng nhau trấn thủ.

Những Chân Linh phái thì bất đồng. Liễu Thiên Linh lão tổ đem động phủ tạm thời của mình thiết lập trên linh tài quáng mà Chân Linh phái phát hiện khiến cho các phái thèm thuồng này, và một khi trấn thủ là liên tục luôn mấy năm.

Cho đến khi Chân Linh phải thiết lập pháp tướng kỳ chấp sự, Liễu Thiên Linh chuẩn bị tiếp nhận Chân Linh phái chưởng môn nhiệm kỳ thứ nhất, đem trấn thủ chức trách tạm thời giao cho Chân Linh phái luyện khí đại sư Huyền Hỏa chân nhân, khi mọi người ở đây cho là Chân Linh phái sẽ không phái pháp tướng kỳ tu sĩ trấn thủ Hàn Băng đảo nữa, thì Thiên Giang lão tổ cũng đột nhiên đáp xuống Hàn Băng đảo, lần nữa bắt đầu trấn thủ Hàn Băng đảo, còn Huyền Hỏa chân nhân thì quay trở về Luyện Khí điện.

Chân Linh phái cử động khác thường như vậy rốt cục chọc cho các phải hiểu lầm. Trong lúc nhất thời, Chân Linh phái tu sĩ trấn thủ Hàn Băng đảo vô cùng bận rộn, thường xuất động đuổi tu sĩ. :Trong lúc vô tình” xông vào phạm vi địa vực mà Chân Linh phái trấn thủ.

Có câu nói, chỉ có ngàn ngày làm tặc, làm gì có ngàn ngày đề phòng cướp được. Các phái sau khi trải qua mấy lần điều tra thất bại, mặc dù Thiên Giang lão tổ cũng ra nặng tay phế mấy thám tử của các phái, ý đồ cảnh cáo các phái, nhưng cuối cùng vẫn còn bị người xông vào, phát hiện ra “Trấn mạch tỏa linh đại trận” ở dưới đất.

Chân Linh phái chiếm cứ địa vực trong đó rốt cuộc có bảo vật gì, mà không ngờ lại đáng giá cho Chân Linh phải vận dụng Trấn Mạch Tỏa Linh Đại Trận?

Khó trách khó trách, khó trách Chân Linh phái cho tới nay vẫn đem địa giới nhà mình trông chừng nghiêm mật như vậy! Khó trách Chân Linh phái từ khi phát hiện Hàn Băng đảo đại hình Linh thạch quáng, liền một mực chưa từng đem pháp tướng kỳ tu sĩ của bốn phái rút lui đi!

Các phái mặc dù sớm có suy đoán đối với Chân Linh phái ở trên Hàn Băng đảo có thu hoạch bất ngờ khác, nhưng vô luận như thế nào cũng không đoán được Chân Linh phái bất ngờ lấy được chỗ tốt này lại đáng phải dùng Trấn Mạch Tỏa Linh Đại Trận tới bảo vệ như vậy.

Trong lúc các phái âm thầm liên kết nhau, chuẩn bị liên thủ tập chiếm Chân Linh phái địa vực, tra xét Chân Linh phái rốt cuộc phát hiện loại bảo vật nào mà đáng giá vận dụng Trấn Mạch Tỏa Linh Đại Trận đến như vậy, thì Thượng Hải tông sau khi thống nhất đột nhiên từ Chân Linh phái nội bộ thu được một tin tức chấn động: dưới Trấn Mạch Tỏa Linh Đại Trận đó bảo vệ chính là một cái trung hình linh quáng mạch!

Lần này các phái hoàn toàn sôi trào!

Trung hình Linh thạch quáng nha!

Trước chuyện này, toàn bộ Bắc Hải cũng chỉ có Huyền Linh phái một nhà là đã từng lấy lực của cả phái chiếm cứ một cái trung hình linh quang mạch.

Hơn nữa nó còn là một cái bần tích trung hình linh thạch mỏ bị yêu tộc nghiêm trọng phá hư. Huống chi còn là năm đó thông qua đánh cuộc, từ trong tay Chân Linh phái lấy được một nửa quyền sở hữu.

Dù vậy, Huyền Linh phải có cái bần tích linh thạch quáng mạch này vẫn làm không biết bao nhiêu môn phái Bắc Hải tiện mộ đố kỵ rồi.

Bây giờ Chân Linh phải không ngờ lại chiếm cứ một cái hoàn chỉnh trung hình linh thạch quặng mỏ, hơn nữa còn là ở dưới mí mắt các phái âm thầm chiếm cứ mấy chục năm mà không cho người ngoài biết. Các phái trong lúc nhất thời đều có một loại cảm giác bị Chân Linh phái đùa bỡn vậy.

Từ Hàn Băng đảo đại hình linh quang mạch phú mỏ cho ra tỷ lệ sản xuất mà xét, Chân Linh phái chiếm cứ cái linh thạch quáng mạch này vô cùng có thể là một cái phú mỏ phẩm chất cực cao, đây càng là thứ kích thích thần kinh yếu ớt của các phái.

Trong lúc nhất thời các phái nghĩa phẫn điền ưng, yêu cầu Chân Linh phái đem cái trung bình Linh thạch quang chiếm cứ này nhường lại, các phái chia đều.

Những Chân Linh phái phản ứng cũng cực kỳ nhanh chóng, sau khi phát giác Linh thạch quáng tin tức tiết lộ, Chân Linh phái Thiên Lô lão tổ nhanh chóng từ Thiên Linh sơn chạy tới Hàn Băng đảo, đi theo chạy tới tiếp viên còn có Chân Linh phái Quách Huyền Sơn chân nhân cầm đầu tám tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ trong đệ tử đời thứ 2, ngoài ra còn có gần hai mươi tên tam đại đệ tử tu vi đạt tới đoán đan kỳ.

Chân Linh phái đột nhiên tăng mạnh lực lượng bảo vệ, trong lúc nhất thời làm các phái ứng phó không kịp. Nhưng nó cũng gián tiếp chứng minh tin tức Chân Linh phái một mình chiếm cứ một cái trung hình linh quang mạch là thật. Lúc này các phái mới nghĩ đến kể từ Mai Thiên Cầm trở về Chân Linh phái, Chân Linh phái một nhà đã tụ tập hơn chín vị pháp tướng kỳ tu sĩ.

Bây giờ Bắc Hải tu luyện giới đã không một môn phái nào dám chính diện cùng Chân Linh phái chống đỡ được, cho dù là Huyền Linh phái cũng không được. Tỉnh táo lại, các phái tu sĩ trong lúc nhất thời cảm thấy ném chuột sợ vỡ đồ cả lên.

Mà Chân Linh phái cũng thừa dịp Hàn Băng đảo những thế lực khác do dự bất quyết, các phái chưa tới kịp tăng viện, ở trong địa vực Hàn Băng đảo do mình chiếm cứ lấy dự cảnh trận pháp lúc trước làm trụ cột, nhanh chóng xây dựng một bộ hoàn chỉnh thủ hộ đại trận, đem địa vực này bảo vệ càng thêm lao cố.

Thời điểm Lục Bình tới Hàn Băng đảo, trên đảo không khí đã lộ ra cực kỳ nghiêm trọng. Lúc này các phái đã phản ứng lại, các phái tăng viện Hàn Băng đảo tu sĩ cũng đã lục tục kéo tới. Lấy Huyền Linh phái Phùng Hư Đạo, Thương Hải tông sau khi thống nhất do Đông Quách lão tổ, Hải Diễm môn Thương Cách lão tổ, Thủy Yên các Yên Thận lão tổ, Phi Vũ phái Phi Hàn lão tổ, cộng năm vị lão tổ cẩm đầu dẫn gần ba mươi vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ cùng gần năm mươi vị đoán đan trung tiền kỳ tu sĩ đem Chân Linh phái ở địa vực Hàn Băng đảo vây một giọt nước cũng không chảy lọt.

Luôn luôn phụ thuộc vào Huyền Linh phái, Lăng Cổ phải lần này cũng không sai phái pháp tướng kỳ tu sĩ tới trợ trận. Điều này làm cho Phùng Hư Đạo rất căm tức, nhưng Lăng Cô phái thì lấy cớ bổn phải thực lực chưa đủ, pháp tướng lão tổ không thể phân thân, chỉ sai phái ba tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ dẫn năm tên đoán đan trung tiền kỳ tu sĩ chạy tới tiếp viện. Phùng Hư Đạo trong bụng không thích, đối với Lăng Cổ phái tu sĩ liền càng không tỏ ra sắc mặt tốt gì.

Cũng may Ngọc Kiếm phái cùng Sùng Minh kiếm phái vẫn như cũ đứng ở bên Chân Linh phái. Là đồng minh thân cận, Ngọc Kiếm phái Đồng Kiếm lão tổ cũng mang theo mười tên đoán đan kỳ tu sĩ chạy tới tiếp viện. Mà Sùng Minh kiếm phái Tam Minh lão tổ cũng mang theo tám tên đoán đan kỳ tu sĩ chạy tới.

Mặc dù như thế, Chân Linh phái vẫn như cũ ở vào thế hạ phong, ít nhất Chân Linh phái đặt ở trên mặt nồi chỉ có bốn vị pháp tướng kỳ tu sĩ. Mà phe Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông lại có năm vị pháp tướng lão tổ. Hơn nữa Thượng Hải tông Đông Quách lão tổ còn là một pháp tướng sơ kỳ điên phong tu sĩ, còn thiếu chuyện vượt qua lối kiếp thì có thể trở thành vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ thứ tư của Thương Hải phái, từ đó đuổi kịp số lượng pháp tướng trung kỳ tu sĩ của Chân Linh phái, thậm chí ở thực lực còn vượt qua Huyền Linh phái, trở thành môn phái đứng hàng thứ hai của Bắc Hải cũng không có gì phải phàn nàn.

Lục Bình sau khi từ Truyền tống trận đi ra, bên tai liền nghe được một thanh âm quen thuộc, nói:

– Vốn đã đoán ngươi cũng mau tới rồi, lần này bổn phái đệ tử đời thứ ba lên cấp đoán đan hậu kỳ đều đến, đoán đan trung tiền kỳ hảo thủ cũng đến mười mấy tên, nghe nói ngươi từ Đông hải sau khi trở về một mực bế quan, bất quá ta đoán ngươi cũng không bỏ qua lần náo nhiệt này.

Lục Bình ngẩng đầu nhìn lại lúc, khi thấy Cơ Huyền Hiên đang cùng mấy tên đệ tử đời thứ ba bảo vệ ở phụ cận Truyền tống trận đang cười nhìn hắn từ trên Truyền tống trận đi xuống.

Lục Bình cười nói:

– Bổn phái lần này đã trở thành đích ngắm của nhiều người, Bắc Hải tu luyện giới đều cho là bổn phái lần này sẽ khuất phục vội vã dưới áp lực các phái, nhường ra trung hình linh quang mạch dưới chân, người lại còn có lòng rỗi rãnh ở chỗ này nói đùa?

Cơ Huyền Hiên tỏ vẻ không màng nhún vai xòe cả hai tay, nói:

– Xem một chút so sánh thực lực của hai bên cũng biết lần này thật không đánh nhau nổi rồi. Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông liên thủ thực lực mặc dù ở trên bọn ta xa, nhưng Thương Hải tông cùng Huyền Linh phái mặt hòa mà tâm không hợp. Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn cũng có tính toán riêng; Trong khi đó xem xét lại thì bồn phái cùng Sùng Minh, Ngọc Kiếm hai phái cũng cùng cừu địch hi, ngưng tụ lực nếu so với đám người ô hợp kia mạnh hơn nhiều. Huống chi bổn phái còn có trận pháp có thể dựa vào, đối phương thật muốn đấu chết, cũng sẽ tự tổn lớn, ta chết ngàn chúng cũng chết tám trăm. Vì một cái trung hình linh quang mạch căn bản cũng không đáng giá làm như vậy. Vạn nhất thật có một pháp tướng kỳ tu sĩ bị chuyện không may gì đó, thì chuyện có thể sẽ to lắm.

Lục Bình nhìn tu sĩ chung quanh đang ngưng thanh tĩnh khi nghe Cơ Huyền Hiên nói chuyện, thầm nói Cơ Huyên Hiên những năm này lòng dạ ngược lại cũng tăng trưởng không ít, biết dùng loại phương thức này tới tiêu giải tâm tình bị quan của bên mình, vì vậy cười nói:

– Ngươi nói mặc dù không sai, nhưng song phương bày ra chiến trận lớn như vậy, không chân chính đấu một hai tràng, chẳng phải là khiến cho Bắc Hải tu luyện giới đều chê cười sao? Cho nên tranh đấu thì vẫn là nhất định, mỗi người tốt nhất vẫn có tâm tư chuẩn bị, thời điểm nên liều mạng ngàn vạn không được nương tay, thật sự đánh ra chân hỏa, tự nhiên có những pháp tướng kỳ lão tổ nhức đầu thay cho chúng ta.

Nhìn mọi người như có vẻ suy nghĩ, Lục Bình hướng Cơ Huyền Hiên thấp giọng hỏi:

– Bổn phái lần này đoán đan kỳ tu sĩ tới đều có người nào? Là ai đang chủ trì đoán đan kỳ tu sĩ, ta cũng tiện đi bái kiến một phen.

Cơ Huyền Hiên có chút kỳ quái nói:

– Nhắc tới cùng kỳ, lần này Quách Huyền Sơn sư bá cũng tới, theo lý thuyết bổn phái đoán đan kỳ tu sĩ phải do Quách sự bá thống lĩnh mới phải, nhưng không biết tại sao, bốn phái lần này đoán đan kỳ tu sĩ thống lĩnh lại do Chế Phù các phó Các chủ Huyền Câu sư thúc.

Lục Bình tự nhiên có thể đoán được tại sao Huyền Câu chân nhân có thể trở thành thống lĩnh Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ lần này, bất quá hắn tự nhiên không thể đem tin tức Quách Huyền Sơn chân nhân đã lên cấp Pháp tướng kỳ tiết lộ cho Cơ Huyền Hiên biết, chỉ nói:

– Ta đi trước cùng Huyền Câu sư thúc chào hỏi một tiếng.

Huyền Câu chân nhân Lục Bình ngược lại ở thời điểm Chân Linh phái cao cấp tu sĩ nghị sự có ra mắt chào hỏi, cũng là một trong mấy vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ rất có thực lực của Chân Linh phái, địa vị cùng Huyên Hỏa chân nhân ở Luyện Khí điện không sai biệt lắm, hơn nữa còn là thụ nghiệp ân sư của Huyền Châu chân nhân cùng Lục Bình cùng mọi người cùng nhau đi Huyễn Linh thành tham gia buổi đấu giá.

Huyền Câu chân nhân còn là một vị nữ tu. Chân Linh phái trong đệ tử đời thứ 2 có bốn vị nữ tu nổi tiếng nhất, Liễu Thiên Linh cùng Mai Thiên Cầm hai vị lão tổ tự nhiên không cần phải nói, hai vị khác chính là Huyền Thần chân nhân lấy tinh tu trận pháp trứ xung, cùng Huyền Câu chân nhân lấy chế phù thành danh.

Huyền Câu chân nhân thấy Lục Bình đến, ánh mắt sáng lên, nói:

– Không ngờ ngươi cũng tới, lần này phần thắng của bọn ta có lẽ lại thêm mấy phần.

Lời Huyền Câu chân nhân khiến cho Lục Bình có mấy phần không hiểu. Tin tức hắn lên cấp đoán đan hậu kỳ trước mắt chỉ có le que mấy người biết được thôi, lấy Huyền Câu chân nhân tu vi là vạn lần không thể nhìn thấu tu vi sau khi hắn ẩn giấu. Hơn nữa mặc dù lấy đoán đan hậu kỳ tu vi của hắn, một khi song phương hỗn chiến, hắn thì có thể tạo được bao nhiêu tác dụng? Huống chi lúc này trên Hàn Băng đảo về mặt nổi còn có chín vị pháp tướng lão tổ đang trấn giữ.

Không đợi Lục Bình hỏi thăm, Huyền Câu chân nhân lại nói:

– Lúc này các phái cao cấp tu sĩ đang thương thảo Bắc Hải thế cục cùng làm như thế nào để chống đỡ các phái có thể vây công. Ngươi là tu sĩ đã sớm tham dự bốn phái quyết sách, bây giờ hãy đi với ta tới Huyền Băng điện, lần này tất cả đoán đan hậu kỳ tu sĩ của các phái đều phải ra mặt ngồi.

Lục Bình thế mới biết vị Huyền Câu chân nhân này thì ra là một người có tính tình hấp tấp nóng nãy.

Lục Bình tìm được nàng chỉ nói một câu, liền bị Huyền Câu vội vã dẫn tới trong một tòa cung điện mà Thiên Linh lão tổ cùng Huyền Hỏa chân nhân ban đầu hợp lực dùng thiên tái hàn bằng nơi đây luyện chế mà thành.

Lúc này trong cung điện, ở vào phía trên nhất chính là Chân Linh phái Thiên Giang, Thiên Lô hai vị lão tổ. Hai bên theo thứ tự là Ngọc Kiếm phái Đồng Kiếm lão tổ cùng Sùng Minh phái Tam Minh lão tổ.

Ở đầu dưới của bốn vị lão tổ này là mười hai chỗ ngồi. Mười hai chỗ ngồi này là chuẩn bị cho các phái đoán đan kỳ tu sĩ có địa vị tối cao.

Mười hai chỗ ngồi, Quách Thiên Sơn lão tổ đại mã kim đao ngồi ở chủ vị, bất quá lúc này một thân tu vi của ông ta hiển nhiên đã bị bí thuật phong ấn. Lục Bình thần niệm dò xét qua, phát hiện ông ta lúc này chỉ có đoán đan điên phong tu vi.

Tựa hồ đối với sự dò xét Lục Bình có phát giác, Quách Thiên Sơn ngẩng đầu nhìn Lục Bình đi vào Huyền Băng điện, cũng hướng hắn mỉm cười chào.

Trừ Quách Huyền Sơn chân nhận ra, Chân Linh phái còn có ba người chiếm cứ mười hai chỗ ngồi này. Trong ba người này cũng có một người quen cũ của Lục Bình, chính là Huyền Xương chân nhân mới vừa từ bỏ thân phận chấp pháp đệ tử.

Còn dư lại tám chỗ ngồi, Sùng Minh phái cùng Ngọc Kiếm phái đều có ba vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ vị vào trong đó, hiển nhiên đều là tu sĩ có địa vị khá cao của hai phái.

Ngoài ra ở bốn phía của Huyền Băng điện, còn có tổng cộng hơn mười vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ ngồi đó. Bất quá những tu sĩ này có địa vị không giống cùng mười hai người ngồi dưới bốn vị lão tổ. Mười hai vị tu sĩ kia đều là có quyền lợi lên tiếng đề nghị, mà tu sĩ ngồi ở đây hiển nhiên không cái quyền lợi này.