Chương 618: Tử Mẫu Khiên Dẫn trận

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cơ Huyền Hiên trịnh trọng gật đầu, nói:

– Thiên chân vạn xác, lần này tuyệt đối sẽ không sai lầm rồi, thực lực Khôi Lỗi các của của bổn phái tất phải tăng nhiều.

– Tốt!

Lục Bình cười nói:

– Ta thì chỉ có hai yêu cầu. Một là chuyện hôm nay chỉ có người biết ta biết, môn phái hỏi người về nguồn gốc của Thần Ngoại Hóa Thân truyền thừa hoàn chỉnh, người phải tự có cách nói của mình, không đem ta kéo vào; Hai là tương lai ta lên cấp pháp tướng kỳ, ngươi phải đem hết toàn lực vì ta luyện chế một món Thân Ngoại Hóa Thân thượng đăng nhất, không được có nửa điểm giấu giếm!

Cơ Huyền Hiên tin thề đán đán vỗ ngực một cái, nói:

– Nếu là thường ngày người nói chuyện như vậy, ta đã sớm cùng người trở mặt, chẳng qua là bộ truyền thừa này liên quan trọng đại, ta dĩ nhiên có cách nói. Ngươi hãy yên tâm, tất nhiên sẽ không dính dấp đến trên người của ngươi.

Lục Bình đem Long Hòe Thân Ngoại Hóa Thân truyền thừa chia làm thượng trung hạ tam đẳng, giao cho Cơ Huyền Hiên bất quá là bộ phận cơ sở hạ đẳng nhất. Nhưng chính là Thân Ngoại Hóa Thần truyền thừa hạ đẳng nhất này, lại không biết mang đến bao nhiêu gợn sóng cho Chân Linh phái.

Ngày hôm sau, Lục Bình chuẩn bị đến Chân Linh điện từ gia lão sư trở về Hoàng Ly đảo, thuận tiện cầm đến tay Lưu Thanh Ngọc Trâm Dịch.

Không ngờ còn không đợi Lục Bình tới Chân Linh điện, liền thấy Huyền Trần chân nhân vội vả từ đối diện đi tới, thấy Lục Bình ánh mắt nhất thời sáng lên.

– Ha ha, sư thúc, ngài muốn đi đâu vậy?

Huyền Trần chân nhân tuy nói là Nhị đại đệ tử, nhưng từ trong lòng của ông ta vẫn thân cận cùng Tam đại đệ tử. Lục Bình càng cùng ông ta tùy ý một ít, ông ta càng cùng người quen thuộc.

– Còn không phải là bởi vì ngươi, ngày hôm qua Thiên Linh sư tỷ để cho ta đi Ngọc Quật động thiên một chuyến, mang ra vật này cho ngươi.

Vừa nói, Huyền Trần chân nhân đem một cái bình ngọc vứt cho Lục Bình. Hắn khai ích vừa nhìn, chính là Lưu Thanh Ngọc Trâm Dịch.

Lục Bình vui vẻ nói:

– Làm phiền sư thúc rồi!

Huyền Trần chân nhân khoát khoát tay, nói:

– Không phiền toái, không phiền toái. Ta bây giờ tuy là làm người trông chừng Ngọc Quật động thiên, nhưng đại danh đỉnh đỉnh thứ hai truyền thừa chi địa này của bản phái, ta là một lần cũng không đi vào. Lần này cũng là phúc của ngươi bày cho, đi vào đi một lượt, khai rộng nhãn giới ra nha!

Cáo biệt Huyền Trần chân nhân, Lục Bình suy nghĩ một chút, cũng không đến Chân Linh điện, mà là đi thăm viếng Quách Thiên Sơn lão tổ.

Đợi đến sau khi Quách Thiên Sơn lão tổ từ trong động phủ đi ra, Lục Bình đi thẳng tới Truyền Tống trận. Hắn từ Hàn Băng đảo trở về đã hai ngày, không biết đám người Huyền Thần sư thúc có đã trắc toán ra vị trí ẩn giấu cụ thể của Doanh Thiên phái đạo tràng hay không, cũng không biết Khương Thiên Lâm lão tổ cùng các phái lão tổ của ông ta có bắt đầu bí mật lẻn vào Trung Thổ hay không.

Bắc Hải không có Truyện Tống trận đi thông Trung Thổ, như vậy mười vị lão tổ này kể cả lãnh đạo đoán đan hậu kỳ tu sĩ nhất định phải thông qua chưởng không Truyền Tông trận trong tay Đông hải các đại phái đi đến Trung Thố. Hơn nữa nhất định phải chia nhau hành động, để tránh bị Đông hải các đại phái phát hiện đầu mối. Sau khi tới Trung Thổ, Doanh Thiên phái đạo tràng năm đó là chỗ tiếp giáp giữa Trung Thổ cùng Bắc Băng Nguyên. Mọi người coi như trung gian không có bất kỳ trở ngại, không ngừng lên đường thông qua Truyền Tống trận, chờ đạt tới vị trí dự định lại thu thập đủ nhân thủ các phái, không mười ngày nửa tháng chỉ sợ cũng không được.

Nghĩ tới đây, trong lòng của Lục Bình lại đốc định rất nhiều, nếu là không có gì bất ngờ xảy ra, sợ rằng mình so với chư vị lão tố còn muốn đi tới Trung Thổ, thậm chí tìm được Doanh Thiên phái đạo tràng trước kia cũng nói không chừng.

Trên Hoàng Ly đảo, sau khi Lục Bình trở về, đầu tiên cùng Hồ Lệ Lệ một đường đi bái kiến Thiên Cầm lão tổ thay thế Khương Thiên Lâm lão tổ trấn thủ Hoàng Ly đảo. Lục Bình hiện nay đã quyết định chủ ý muốn đi Trung Thổ, tuy nói hiện nay hắn ở Bắc Hải uy danh hiển hách, nhưng Thiên Cầm lão tổ dù sao cũng là pháp tướng lão tổ, mà Hồ Lệ Lệ hiện nay mới vừa bắt đầu đánh vào đoán đan trung kỳ. Nếu sau khi Lục Bình đi, thật đúng là có người ở Hoàng Ly đảo thêu dệt chuyện, lấy tu vi của Hồ Lệ Lệ sợ rằng không trấn áp được trang tử, đến lúc đó nói không chừng muốn động tình Thiên Cầm lão tổ ra mặt can thiệp.

Trong động phú của Hoàng Ly đảo, Hồ Lệ Lệ có chút hồ nghi hỏi:

– Vì sao phải đem động phủ xây rộng hơn như vậy?

Lần trước trước khi đi Hàn Băng đảo, Lục Bình phân phó Hồ Lệ Lệ đem động phủ khai rộng. Hồ Lệ Lệ tuy nói không biết nguyên nhân, nhưng vẫn là dựa theo làm.

Cảm thụ linh khí trong động phủ ngày càng nồng đặc, lúc này theo Tụ Linh châu lúc trước Lục Bình chốn bỏ vào dựng dục trong đó, Hoàng Ly đảo chủ linh mạch đã dần dần lớn thành một cái trung hình linh mạch.

Nghe được Hồ Lệ Lệ hỏi vậy, Lục Bình cười nói:

– Nàng không phải là lúc trước còn nói sau khi lên cao đến trung hình linh mạch, cần dùng pháp bảo đặc biệt giam cầm linh mạch, để tránh linh mạch chạy mất sao?

Ánh mắt của Hồ Lệ Lệ sáng lên, nói:

– Huynh đã tìm được rồi sao?

Lục Bình cười gật đầu một cái, nói:

– Thật ra thì cũng không coi là tìm được, mà là trong tay sớm đã có một vật kiện, bây giờ vừa đúng phải đem ra sử dụng mà thôi.

Vừa nói, bàn tay của Lục Bình lộn một cái, Hoàng Kim ốc ở lòng bàn tay của hắn không ngừng phồng lớn, rồi sau đó môn hộ của Hoàng Kim ốc khai rộng ra, từ bên trong không ngờ lại bay ra một tòa cung điện nho nhỏ.

Cung điện đón gió lại dài ra, cho đến khi phồng lớn dài đến chín trượng, chiều rộng sáu trượng, cao ba trượng, lúc này mới từ từ rơi xuống, vừa đúng tụ tập chi địa vào mười cái tiểu hình linh mạch.

Ầm một tiếng, không phải là cung điện rơi xuống đất đưa tới chấn động, mà là mười cái tiểu hình linh mạch ở cung điện hạ xuống trong nháy mắt, nhanh chóng bị cung điện chính hợp đến cùng nhau, trở thành một cái trung hình linh mạch hoàn chỉnh, từ đó đưa tới địa động.

Hồ Lệ Lệ nhìn một tòa cung điện nguy nga này, có chút kinh ngạc hỏi:

– Đây là gì?

Lục Bình cười nói:

– Đây là khi ta thăm dò một tòa động phủ của tiền bối lão tổ, lấy được một tòa không gian tính chất pháp khí. Tòa cung điện này lúc ấy chính là bị vị lão tổ kia dùng để trấn áp linh mạch trong động phủ, sau đó tòa cung điện này lại bị ta thu được. Nguyên vốn ta còn muốn đặt trên tiểu cô sơn ở Hoàng Kim ốc, nhưng mà để đó cũng lãng phí, còn không nếu để ở nơi này, nếu là đem hộ đảo đại trận trận bàn cùng tòa cung điện này tương liên, làm toàn bộ đại trận tổng xu nữa, như vậy uy lực của Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận tất cao hơn một tầng lầu.

Hồ Lệ Lệ gật đầu, nói:

– Không sai! Nghe nói lão sư những năm trước đây mới chế một loại trận pháp, gọi là ‘Tử mẫu khiến dẫn Liên Hoàn Trận’. Lão sư lúc ấy đắc ý nói, có trận pháp này, nàng tất vì trận pháp tông sư, đáng tiếc lúc ấy tu vi của ta không đủ, lực độ đối với trận pháp
chưởng khống cũng còn kém xa. Bộ đại trận này cũng không học được, nhưng lão sư lúc ấy đã nói rõ, nếu là sau khi tu vi của ta lên cấp đoán đan trung kỳ, lại truyền bộ đại trận bố trí thuật này cho ta.

Lục Bình nghe vậy kinh ngạc nhìn Hồ Lệ Lệ một cái, tuy nói hắn biết được Hồ Lệ Lệ trên trận pháp rất có thiên phú. Hiện nay đã là Huyền Thần chân nhân truyền nhân y bát, nhưng cũng không ngờ Hồ Lệ Lệ trận pháp tu vi đã đạt đến trình độ như vậy.”Tử mẫu khiến dẫn Liên Hoàn Trận” kia xem ra chính là trên Hàn Băng đảo. Chân Linh phái tu sĩ khi xuất nhập Huyền Băng đại trận vẫn có thể hình thành Huyền Băng hộ tráo trên người rồi.