Chương 859: Cường thế chưởng khống (tục)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình ở thời điểm Lôi lão lục dùng một câu nói phá ra xuất xứ của Bát cảnh lâu, cũng đã biết được hắn nhất định đã biết không ít về bí mật của Bát cảnh lâu, lúc này nghe hắn hỏi về trấn thủ Bát cảnh lâu như vậy, cũng không kinh ngạc.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Hắn có đoán đan tầng năm tu vi, làm người trấn thủ ở tầng thứ năm vậy!

Lôi lão lục nghi ngờ nói:

– Nhìn dáng dấp Bát cảnh lâu kia đã sớm bị mang về Chân Linh phái. Các lão tổ trong phái chẳng lẽ cũng chưa có tu sĩ an bài trấn thủ ở các tầng, phụ trách môn hạ đệ tử lịch luyện cùng với trấn áp người bị giam vào trong lâu sao? Ngươi đem hắn an bài vào như vậy, không sợ chọc cho những lão tổ kia không vui sao?

Lục Bình nhìn Lôi lão lục một cái, nói:

– Thu hồi tâm tư của ngươi đi. Lần này nếu là giết gà dọa khỉ, vậy dĩ nhiên không phải là làm cho một người nhìn. Lần này ta là con cờ, sau khi chèn ép xong Thiên Thuật, ta cũng có thể đã trở thành người đánh cờ trong bản phái. Viên Huyền Chiêm bị ta biếm vào trong Bát cảnh lâu, bản phái lão tổ sẽ nhượng bộ thôi!

Lôi lão lục giơ ngón tay cái lên, nói:

– Nhà ngươi trâu bò, lập uy lập đến trên người lão tổ của nhà người rồi!

Lục Bình cười “ha ha” nói:

– Vậy còn có thể như thế nào chứ, lần này là mấy vị lão tổ trước tiên lấy ta làm thương để sử dụng, dù thế nào cũng phải có đền bù. Hơn nữa, tế đài trên tầng thứ tám của Bát cảnh lâu này cất giấu bia đá trấn phủ đều đã bị ta luyện hóa xong, quyền quyết định trấn thủ an bài cuối cùng là ở chỗ này của ta!

Lôi lão lục nhìn bóng ảnh của Lục Bình đi tới động phủ, lẩm bẩm nói:

– Sớm biết tiểu tử ngươi giảo hoạt rồi!

Hai người đi vào động phủ, khi đó thấy Hồ Lệ Lệ cùng Linh Lung đang trò chuyện sôi nổi. Linh Lung tửu đỉnh lúc này đã ngưng xoay tròn, trung hình linh mạch lúc trước bị Thiên Thuật lão tổ chuyển toàn bộ ra phía bờ đông bây giờ đã bị Linh Lung tửu đỉnh nghịch chuyển xong địa mạch, lần nữa lại dẫn dắt hết trở lại, cũng trấn áp đặt dưới động phủ, không để cho chạy mất.

Lục Bình gật đầu một cái với Hồ Lệ Lệ, nói:

– Nếu linh mạch đã thu hồi, chuyện điều chỉnh trận pháp phải cần nàng xuất thủ, vậy cứ dựa theo phương pháp phân phối ban đầu đi!

Đông đảo tu sĩ lui tới trên Hoàng Ly đảo chưa tỉnh lại từ trong một cuộc đại chiến chấn động Bắc Hải mới vừa rồi ở bầu trời của Hoàng Ly đảo, lại đột nhiên nhận ra được toàn bộ mặt đất của Hoàng Ly đảo lần nữa truyền tới tiếng chấn động ầm ầm.

Mọi người đang không biết nguyên nhân, thì tu sĩ có thần niệm bén nhạy đột nhiên mừng rỡ nói:

– Linh khí hội thăng rồi, độ dày linh khí của Hoàng Ly đảo đang tăng lên!

– Lục Huyền Bình chân nhân đã đoạt lại hết linh mạch!

– Mấy cái chi mạch kia xem ra bây giờ cũng đã linh khí tràn đầy rồi, những động phủ hoang phế kia chẳng phải là lại có thể dùng để tu luyện rồi sao!

– Phải nói là Lục Huyền Bình chân nhân khẳng khái, chẳng những cố ý đưa mấy cái vị hình linh mạch xây dựng động phủ, cung cấp cho tu sĩ lui tới dùng để tu luyện. Hơn nữa còn thông qua hộ đảo đại trận, lấy một ít linh điền Tụ linh chi địa làm môi giới khuếch tán linh mạch linh khí, khiến cho toàn bộ độ dày linh khí trên Hoàng Ly đảo nếu so với chỗ khác cao hơn gấp đôi, khó trách Hoàng Ly đảo có thể hấp dẫn nhiều tu sĩ tới như vậy.

Không ít tu sĩ như một bầy ong hướng tới mấy cái vị hình linh mạch lúc trước Hồ Lệ Lệ cố ý lưu lại mà chạy đi. Linh mạch trên đảo nếu lần nữa được Lục Huyền Bình chân nhân nắm trong tay, động phủ khai mở trên mấy cái chi mạch này tất nhiên đã thành thứ đồ thơm phứt, nhanh tay thì còn, chậm tay thì mất đế!

Mấy ngày sau, tu sĩ có tâm tỉ mỉ còn phát hiện linh khí trên cả tòa Hoàng Ly đảo sau khi khôi phục xong tiêu chuẩn lúc trước tựa hồ vẫn còn chậm chạp tăng lên.

Trong lúc không ít tu sĩ âm thầm hồ nghi, từ trong miệng đệ tử của Chân Linh phái đóng ở Hoàng Ly đảo truyền tới tin tức, độ dày linh khí của Hoàng Ly đảo thì ra là đã để thăng gấp đôi so với lúc trước. Hơn nữa sẽ ở bờ tây của đảo trích ra từ trong linh mạch đưa tới mấy cái chi mạch, dùng để khai mở động phủ mới, cung cấp cho tu sĩ lui tới thuê mướn.

Tin tức truyền đi, toàn bộ Hoàng Ly đảo tu sĩ đều vội chạy đi nói cho nhau biết, người lui tới với Hoàng Ly đảo so với bình thời nhất thời tăng trưởng hai thành. Nếu không phải Hoàng Ly đảo diện tích có hạn, nơi linh khí hội tụ khai mở trên đảo lại nhất trực bị ngoại môn đệ tử của Chân Linh phải dùng để trồng trọt các loại linh cốc linh thảo, chứ không dùng để phát triển diện tích phường thị của Hoàng Ly đảo, nói không chừng người lưu lại Hoàng Ly đảo sẽ tăng thêm kinh khủng hơn.

Trong động phủ, Hồ Lệ Lệ có chút lo lắng nói:

– Bọn ta có phải quá mức xa xỉ hay không? Kể từ sau khi linh mạch trên đảo hội tụ làm một cái trung hình linh mạch, những năm này lục soát la liệt chung quanh, cũng bất quá đang âm thầm giữ lại một cái tiểu hình linh mạch không bị Thiên Thuật sư bá phát giác. Nếu là dựa theo cách dùng như thế này, cả một phần mười cái linh mạch cũng sẽ phải cấp không cho người khác!

Lục Bình cười nói:

– Sao lại cho không chứ, động phủ khai mở trên mấy cái chi mạch đó luôn có thể thu về một số linh thạch chứ, về phần đề thăng độ dày linh khí cho cả hòn đảo, đây chỉ là một loại mồi nhử đầu, sao có thể lãng phí bao nhiêu tư nguyên của linh mạch chứ?

Hồ Lệ Lệ nói:

– Dù sao cũng trước hết dành cho mình tu luyện cái đã, tuy nói hơn phân nửa cái trung hình linh mạch cũng đủ huynh và ta thường ngày tu luyện, nhưng đừng quên chỗ huynh còn có mấy tên hảo hữu tiểu tử nữa. Bọn họ người nào lại là đèn dưới giếng chứ, hơn nữa đồng môn hảo hữu của huynh thì nhiều, lúc thì muốn luyện thần thông bí thuật, có lúc muốn bế quan tu luyện, nhưng không thể xếp hàng chờ đợi nỗi từ chỗ của môn phái, không thể làm gì khác hơn là tới tìm huynh mượn linh mạch. Cứ như vậy, một cái trung hình linh mạch thì đã hơi kém rồi. Nếu là mấy người đồng thời bế quan, sợ rằng bản thân chúng ta cũng không đủ dùng nữa!

Lục Bình trợn mắt nhìn trùng Lôi lão lục ở bên cạnh nãy giờ vẫn nhìn Lục Bình bị nằn nì với bộ dạng rất hả hê, vuốt vuốt càm của mình, cười “hà hà” nói:

– Không nên gấp gáp, nàng xem đây là cái gì!

Dứt lời, Lục Bình lấy từ trong trữ vật pháp khí mấy cái hộp, lột bỏ phong linh phù ở phía trên xuống, mấy viên châu lớn nhỏ mượt mà trong suốt xuất hiện trước mặt Hồ Lệ Lệ.

– Tụ linh châu? Làm sao có nhiều như vậy?

Hồ Lệ Lệ nhìn Tụ Linh châu quay mòng mòng trong cái hộp, kinh ngạc hỏi.

Tiểu hình Tụ Linh châu có chín viên nằm ở bên trong hộp, theo thứ tự là do Lục Bình ở trong Quyền Cốc Không Gian của dãy núi Doanh Sơn lấy được bốn viên, cùng với ở trong giao dịch hội dưới đất của Thiên Huyền cổ thành từ chỗ của Tang Du lấy được ba viên. Ngoài ra Linh Lung còn đem một ít vi hình Tụ Linh châu ngưng tụ thành hai viên tiểu hình Tụ Linh châu.

Trừ chín viên Tụ Linh châu này ra, còn có năm viên vi hình Tụ Linh châu. Những thứ này đều là Linh Lung sau khi dung hợp tiểu hình Tụ Linh châu còn dư lại.

Hồ Lệ Lệ mừng rỡ thu những thứ Tụ Linh châu này vào, nói:

– Thật tốt quá! Như vậy trung hình linh mạch của Hoàng Ly đảo có thể đạt tới hai cái rồi, còn dư lại mấy viên vi hình linh mạch có thể lần nữa khai mở một ít động phủ cho thuê, đồng thời cũng có thể đề thăng toàn bộ độ dày linh khí của Hoàng Ly đảo, hấp dẫn nhiều tu sĩ tới hơn.

Hồ Lệ Lệ ở động phủ trung ương bày trận pháp, đem chín viên tiểu hình Tụ Linh châu dựa theo phương vị bất đồng nhất nhất an đặt ở trận bàn. Linh khí nồng đặc nhanh chóng tràn ngập trong động phủ.

Đây là một tòa dung linh đại trận, có thể gia tốc tốc độ giục phát Tụ Linh châu chuyển hóa thành linh mạch. Vốn dưới tình huống bình thường, cần thời gian một năm mới có thể thúc giục một viên Tụ Linh châu hóa thành một cái linh mạch, nhưng dưới sự trợ
giúp của dung linh đại trận, chỉ cần ba tháng là có thể hoàn toàn chuyển hóa.

Dĩ nhiên, dung linh đại trận này cũng không phải tùy tiện là có thể bày ra, chỉ cần nhìn thấy mười mấy khối thượng phẩm linh thạch vây quanh bốn phía trận bàn thì có thể biết được. Hơn nữa những thứ linh thạch này còn phải thỉnh thoảng theo trận pháp vận chuyện mà thay đổi bổ sung thêm vào.

Độ dày linh khí của Hoàng Ly đảo tiếp tục được tăng lên. Tin tức về phẩm chất linh mạch trên đảo đề thăng được truyền ra, số lượng tu sĩ lui tới mỗi ngày trên Hoàng Ly đảo cùng Bắc Hải lần nữa tăng lên. Không ít tu sĩ bắt đầu cố gắng có được quyền ở lâu
dài ở Hoàng Ly đảo. Nếu không phải diện tích của Hoàng Ly đảo có hạn, sợ rằng người lưu lại thường ngày ở Hoàng Ly đảo đã sớm đột phá năm ngàn.

Rõ ràng nhất chính là trên một chỗ đất cao ở bờ biển phía tây, Chân Linh phái tuần đảo đệ tử lần nữa khai mở nhiều tòa động phủ. Năm cái vị hình linh mạch được dẫn dắt ra từ trong linh mạch chủ trên đảo, dùng để cung cấp nhu cầu linh khí cho những động phủ này.

Việc kiến thiết Hoàng Ly đảo vẫn không dừng lại. Một tòa pháp trận thật lớn dưới sự chủ trì của Huyền Hồ chân nhân ở giữa Hoàng Ly đảo bắt đầu được bày ra.

Không lâu sau, từ trên Hoàng Ly đảo lần nữa truyền đi tin tức, rằng trung ương pháp trận trên Hoàng Ly đảo thật ra là vì dẫn dắt những đảo ở hải vực phụ cận mà dựng nên, nhằm lần nữa phát triển diện tích của Hoàng Ly đảo.

Sau khi tin tức truyền ra, Bắc Hải tu luyện giới không ít tu sĩ cùng với thế lực lớn nhỏ lần nữa đem ánh mắt nhìn về phía Hoàng Ly đảo.

Hoàng Ly đảo hiện nay đã là một trong những đảo tự phồn hoa hiếm có của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới. Tu luyện từ nguyên phong phú của ngoại biên hấp dẫn Bắc Hải tu sĩ tiếp nối nhau kéo tới thăm dò thủ phủ của Bắc Hải yêu tộc.

Trước đó bởi vì điều kiện tự thân của Hoàng Ly đảo bị hạn chế, không cách nào chứa quá nhiều tu sĩ ra biển. Lần này phát triển thêm diện tích của đảo, tất sẽ nghênh đón Bắc Hải tu sĩ tăng lên một tầng mức mới. Tự thân Hoàng Ly đảo cũng trở nên phồn hoa
hơn.

Trong lúc tu sĩ trên Hoàng Ly đảo suy đoán lần này sẽ do ai chủ trì pháp trận, dẫn dắt các đảo hợp lại, phát triển diện tích của Hoàng Ly đảo, thì một tin tức làm cho người ta kinh ngạc hơn truyền ra, rằng cần này chủ trì pháp trận không ngờ lại chính là Hoàng Ly đảo đảo chủ, Thủy Kiếm Tiên Lục Huyền Bình chân nhân!

Phải biết, ở hải ngoại có thể thi triển pháp thuật phát triển diện tích đảo thường là những tu sĩ tu luyện thổ chức tính công pháp, chuyên nắm giữ loại thần thông bí thuật hiếm hoi này.

Hải ngoại tu luyện giới tu luyện thể chúc tính pháp quyết tu sĩ vốn rất ít, có thể chưởng khống loại thần thông dùng để phát triển kích thước đảo thì càng khó gặp hơn.

Lần trước Lục Bình mời Quách Huyền Sơn chân nhân thi triển “Di Sơn Điền Hải” đại thần thông, đem diện tích của Hoàng Ly đảo phát triển gấp đôi, nhưng mặc dù như thế, Hoàng Ly đảo vẫn còn là một tòa vi hình đảo tự.

Lần này linh mạch trên Hoàng Ly đảo đã trưởng thành đến tầng mức hai cái trung hình linh mạch, một tòa vi hình đảo tự muốn dụng dưỡng một cái trung hình linh mạch đã là không thể kham nổi trọng phụ, tạo thành không ít lãng phí rồi, đây cũng là cái cớ mà trước đó Thiên Thuật lão tổ cố ý muốn thu hồi linh mạch.

Bây giờ hai cái trung hình linh mạch dần dần thành hình, phát triển diện tích của Hoàng Ly đảo càng là nhiệm vụ gấp ở trước mi mắt. Hơn nữa lần này Hoàng Ly đảo ít nhất cũng phải phát triển trở thành một tòa tiểu hình đảo tự mới có thể chịu đựng áp lực của hai cái trung hình linh mạch.

Trước đó không ít tu sĩ đều cho rằng Lục Bình sẽ lần nữa mời quách Thiên Sơn lão tổ tới thi triển “Di Sơn Điền Hải thần thông” phát triển Hoàng Ly đảo.

Dù sao Thiên Sơn lão tổ bây giờ đã là pháp tướng lão tổ, thi triển đại thần thông này tất nhiên sẽ có uy lực mạnh mẽ hơn so với trước, đủ sức lần nữa phát triển diện tích của Hoàng Ly đảo tăng lên gấp đôi.

Nhưng vẫn có không ít tu sĩ cho là Lục Huyền Bình chân nhân sẽ mời Thiên Khang lão tổ tới chủ trì đại trận. Lý do của những tu sĩ này cũng rất đầy đủ:

Lục Huyền Bình chân nhân hiện nay ở trong Chân Linh phải có thể nói là như mặt trời ban trưa, ngay cả pháp tướng lão tổ đều thua trong tay của hắn, tương lai Hoàng Ly đảo phát triển tất nhiên cũng chưng chưng nóng bỏng như mặt trời lên cao. Nếu như chỉ đem Hoàng Ly đảo phát triển trở thành tiểu hình đảo tự, nếu ngày nào đó Lục chân nhân lần nữa tìm tới một cái trung hình linh mạch, Hoàng Ly đảo này chẳng phải là còn phải phát triển thêm?

Tầm nhìn của Lục chân nhân dĩ nhiên là không nông cạn như vậy. Vì vậy ông ta tất nhiên sẽ mời pháp tướng trung kỳ Thiên Khang lão tổ thi triển “Di Sơn Điền Hải đại thần thông” mạnh mẽ hơn, trực tiếp đem Hoàng Ly đảo phát triển đến mức vượt xa tiểu hình đảo tự, tiếp cận tầng mức trung hình đảo tự.

Nhưng hiện nay đột nhiên truyền ra tin tức nói chủ trì dẫn dắt pháp trận này lại là bản thân Lục chân nhân. Điều này khó tránh khỏi làm cho tất cả tu sĩ Hoàng Ly đảo đưa mắt nhìn nhau.

Mọi người đều biết, Lục Huyền Bình chân nhân tu luyện một thân Thủy chúc tính pháp quyết, làm sao có thể dùng để phát triển diện tích của Hoàng Ly đảo?

Nếu nói là Lục chân nhân có thể thi triển thần thông pháp thuật đem Hoàng Ly đảo hoàn toàn bao phủ trong nước biển, có lẽ còn có không ít người tin tưởng!

Thiên Linh sơn Quách Thiên Sơn lão tổ động phủ.

Quách Thiên Sơn lão tổ có chút ngạc nhiên nhìn Khúc Thiên Thành lão tổ trước mắt, hỏi:

– Sư đệ, đệ mới vừa trở về Bắc Hải thời gian bao lâu, không phải nói muốn lưu nửa năm sau dùng để điều giáo đệ tử hay sao? Sao bây giờ lại muốn trở về Doanh Sơn Tiên Viện rồi?

Khúc Thiên Thành lão tổ sắc mặt hơi có vẻ lúng túng, nói:

– Ai, đây không phải là đột nhiên nhớ tới ở Trung Thổ còn có một số việc không xử lý sao, lại nói Lương sư huynh một mình trấn giữ tiên viện ta cũng có chút không yên lòng, cho nên muốn đi qua nhìn một chút! Về phần mây môn hạ đệ tử, khoảng thời
gian này đã chỉ điểm mấy người, còn dư lại Huyền Dũng lần này nghiên cứu đem hắn mang tới Trung Thổ cho biết mặt đời một chút, cũng đã được Thiên Linh sư tỷ đồng ý!

Quách Thiên Sơn lão tố hồ nghi nhìn ông ta, hỏi:

– Ta cảm thấy người có chuyện gì đó không nói ra. Ngươi không phải là bởi vì trước đó ước hẹn đấu pháp cùng Huyền Bình sư điệt mà bỏ của chạy lấy người chứ?

Khúc Thiên Thành lão tổ há mồm liền đáp:

– Huynh làm sao biết…

Ngay sau đó ông ta tựa hồ ý thức được cái gì, lập tức đổi lời nói, kêu lớn:

– Ta làm sao có thể trốn, cái này không phải là bởi vì ở Trung Thổ còn có một số việc còn chưa xử lý sao!

Nhìn ánh mắt hài hước của Quách Thiên Sơn lão tổ, Khúc Thiên Thành lão tổ bất đắc dĩ xì hơi, nói:

– Huynh cũng nhìn thấy rồi đó, Thiên Thuật sư huynh không ngờ lại dễ dàng thua trong tay của hắn như vậy, ta tự nghĩ mặc dù thắng được Thiên Thuật sư huynh, nhưng nếu muốn giống như tiểu tử kia dễ dàng thắng như vậy thì cực kỳ khó khăn. Nói như thế lão phu đúng thật không nắm chắc thắng được hắn.

Lại nói, tiểu tử ấy thủ đoạn tung ra mãi không biết khi nào mới hết, ai biết hắn còn có đồ áp đáy rương gì còn chưa lấy ra hay không. Nếu là đến lúc đó thật sự bị hắn chơi một vố, anh danh của lão phu đời này chẳng phải là tống táng giống như Thiên Thuật sư huynh vậy sao.