Chương 1104: Cô Ưng truyền thuyết

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nói tóm lại, tộc Cô Ưng ở trong Tu Luyện Giới được coi là chủng tộc làm việc cực kỳ thiên kích, mặc dù tộc Cô Ưng xem ra độc thân đi lại với tu luyện giới, nhưng đỉnh cấp chủng tộc đích thân phận khiến cho tộc Cô Ưng đích tu sĩ thường thường ở trong lớp đồng giai tu sĩ đều cũng coi là hảo thủ, vì vậy cũng ít có người trêu chọc, thường thường đều kính nhi viễn chi.

Tộc Khổng Tước chính là đệ nhất Vương tộc của Vô Tận Sơn Mạch, được xưng là đệ nhất truyền thừa của Bằng huyết mạch, thế lực vượt xa tộc Côn ngữ ở Đông Hải cùng với tốc Kim sí bằng điểu ở Tây Hoang, chính là đại chủng tộc nổi danh cùng Bích Hải Linh Xà.

Mà lần này Thủy Khổng Tước Dương Như Quân thân là công chúa của Khổng Tước Vương Tộc không ngờ lại cùng một tu sĩ của tộc Cô Ưng đi lại với nhau, hơn nữa nhìn dáng dấp tựa hồ bốn nữ tử khác đối với việc này cũng đã sớm biết rõ. Điều mà Lục Bình nghĩ trước tiên chính là trong chuyện này tất nhiên có âm mưu gì đó.

Cô Ưng tộc lấy diệt trừ huyết duệ của Bằng huyết mạch trong thiên hạ làm nhiệm vụ của chủng tộc. Có thể nói trên tay của mỗi một tu sĩ thành danh của tộc Cô Ưng đều tích chứa chất chống máu tươi xương thịt của các chủng tộc có huyết thống Bằng huyết mạch Dương Như Quân chọn một tu sĩ của tộc Cô Ưng làm vị hôn phu, nếu không có đỉnh cấp tu sĩ của Khổng Tước Vương Tộc đồng ý cùng che chở, sợ rằng Dương Như Quân là kẻ trước tiên bị Khổng Tước Vương Tộc bắt tế điện những tu sĩ thuộc tộc Khổng Tước vẫn lạc dưới tay tộc Cô Ưng trong lịch sử từ xưa đến nay.

Sau khi trải qua chuyện này, mọi người càng cảm thấy cách ngại hơn. Ngày hôm sau lúc lên đường, Lục Bình phát hiện Doanh Lệ cũng tìm được một con Bá Thiên thần quy để dẫn đường. Bất quá hắn có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy đuổi theo, xem ra giữa hắn cùng Khổng Tước Ngũ Nữ e rằng còn có một thứ phương thức liên lạc khác, bởi vì Lục Bình thấy Doanh Lệ tìm con Bá quy kia có tu vi hiển nhiên chỉ là đoán đan hậu kỳ, liền biết Bá quy chỉ bằng vào tu vi như thế này không thể nào đuổi theo Hạng Tĩnh Vũ cùng với Hạng Tây Bình được.

Mà Hạng Tĩnh Vũ cùng Hạng Tây Bình khi thấy con Bá quy bị Doanh Lệ cưỡi đến, lập tức yêu cầu Doanh Lệ thả nó ra, bởi vì con Bá quy này có tu vi quá thấp, hai người bọn họ cho là cứ như vậy mà đi chẳng khác nào chịu chết.

Bá Thiên thần quy mặc dù sau khi trưởng thành phần nhiều là tự mình tu hành và ngủ say, nhưng đối hậu bối cùng tộc vẫn có nhiều chiếu cố. Ở phương diện này, tu luyện giới không có một yêu tộc chủng tộc nào lòng dạ ác độc giống như tộc Cô Ưng như vậy.

(Chú: Tương truyền Cô ưng thường khi lớn lên sẽ tự chiến đấu và mổ chết anh em của mình. Trong 1 bầy con thì chỉ có 1 con ưng trưởng thành đến lớn. ND).

Doanh Lệ vốn chính là một kẻ rất thiên kích cực đoan, tự nhiên không đồng ý, nhưng hai bên ngay sau đó giằng co qua lại, cuối cùng vẫn là Lục Bình nhìn thấu nguyên do, nhẹ giọng nó một câu đối với Khổng Tước ngũ nữ:

– Nếu không có hai vị Hạng đạo hữu, bọn ta không thể tới Ngũ Hành Chi Địa.

Hạng Tĩnh Vũ nghe huyền ca biết nhã ý, liền nói ngay:

– Không sai, nếu không để đứa nhỏ này trở về, lão Hạng ta sẽ không đi tới cái Ngũ Hành Chi Địa gì cả.

Ngay sau đó lại nhìn Kim Khổng Tước một chút, tăng thêm một câu:

– Cho dù đánh chết cũng không đi!

Dương Như Quân thấy vậy chỉ đành phải tiến lên khuyên, Doanh Lệ bất đắc dĩ đành phải đem con “Tiểu Bá quy” đó cho chạy đi, sau đó liền cùng Khổng Tước Ngũ Nữ leo lên trên lưng của Hạng Tĩnh Vũ. Doanh Lệ dĩ nhiên cũng không quên hướng về phía Lục Bình hung hăng trợn mắt nhìn một cái.

Lục Bình rất buồn cười nhìn con Cô Ưng này bị một vố, còn Doanh Lệ giương ánh mắt hung ác nhìn tự nhiên sẽ không được Lục Bình đặt ở trong lòng. Lục Bình tự nhiên hiểu được con Cô Ưng này sẽ không dễ gì để yên, tộc Cô Ưng vốn có tính tình âm ngoan bạo lệ, nhưng mà vào lúc con Cô Ưng này đánh lén Lục Bình, hắn đã không định để cho nó tiếp tục sống tiếp. Hiện tại song phương bất quá là đều có điều cố kỵ mà thôi, một khi tiến vào trong Ngũ Hành Chi Địa, thì ai sẽ bằng thủ đoạn của kẻ ấy, lúc đó sẽ là thời khắc hiểu rõ ân oán.

Kim Khổng Tước Dương Hoa Quân một mực nhìn Lục Bình, dường như đang cảnh cáo, vừa tựa hồ như muốn nói điều gì đó. Vẻ mặt Lục Bình bình tĩnh nhìn thẳng trở lại, Dương Hoa Quân cuối cùng vẫn không nói gì, quay người bước lên lưng Hạng Tĩnh Vũ đã hóa thành nguyên hình.

Mọi người tiếp tục lên đường, Lục Bình dường như bị mọi người cô lập, cũng may hắn cùng hai con Bá quy quan hệ không tệ. Hạng Tây Bình trước đó đã đem sự tình Nga Biểu đan nói cho Hạng Tĩnh Vũ nghe. Hạng Tĩnh Vũ tự nhiên cũng cảm thấy vô cùng hứng thú, muốn từ chỗ Lục Bình cầu có được một ít, ngoài ra còn đáp ứng với Lục Bình là dùng bảo vật trao đổi.

Nga Biểu đan này tuy là kỳ môn đan dược, nhưng cũng chỉ là một loại đan dược cấp thấp dành cho Dung huyết kỳ tu sĩ mà, đối với Lục Bình thì không đáng là cái gì, nên hắn chỉ nói là nể mặt mũi Tây Bình huynh, chút đan dược này tự nhiên nên dâng tặng, trao đổi cái gì đó thì không cần.

Trong thời gian một buổi tối, Lục Bình đem mấy cái thượng cấp, trung cấp luyện đan lô thu giữ trên người đồng thời khai lò luyện chế. Mỗi một lò chia đều ra luyện chế hai lô. Lấy thuật luyện đan hiện giờ của Lục Bình, đan dược cấp bậc như thế này thì thành đan suất dĩ nhiên đã là mười phần mười. Bốn năm cái luyện đan lô cho ra mười là tổng cộng trăm viên Nga Biểu đan, đủ cho hai tráng hán này sử dụng một đoạn thời gian.

Hạng Tĩnh Vũ mặc dù đối với Doanh Lệ trước đó mang theo con “Tiểu quy” ở đoán đan kỳ tới để tìm kiếm Ngũ Hành Chi Địa có chút không thích, nhưng đối xử với Khổng Tước ngũ nữ cũng coi như không tệ. Mấy người ở chung một chỗ cũng nói nói cười cười.

Hạng Tây Bình thấy vậy “Hắc hắc” cười nói:

– Lục huynh, tựa hồ lão Hạng cũng bị bọn họ cô lập theo ngươi rồi đây!

Lục Bình cười cười không cho đó là chuyện đáng quan tâm, ngược lại hỏi:

– Hạng huynh, ta có một chút kỳ quái, tộc Cô Ưng bởi vì Bằng đạo nhân cùng Giao đạo nhân bất hòa, lúc nào cũng muốn đem yêu tộc có Bằng huyết mạch trong thiên hạ giết hết; Bích Hải Linh Xà bởi vì không đồng quan niệm đó, liền bị gọi là kẻ phản bội, giống như trở thành tử địch. Nhưng khi xưa Giao đạo nhân sử dụng nhằm độc đan của Quy Đạo Nhân, cũng từng có người nói Quy Đạo Nhân là cố ý mưu hại, sao không thấy tộc Cô Ưng làm khó cùng Bá Thiên thần quy tộc vậy?

Hạng Tây Bình cười nói:

– Ta còn tưởng rằng Lục huynh người còn muốn hỏi Khổng Tước Vương Tộc sao lại cùng tộc Cô Ưng đi cùng tới đây, không ngờ lại hỏi tới điều này.

Lục Bình ánh mắt sáng lên, nói:

– Thế nào, Hạng huynh hiểu được duyên cớ hai nhà đi lại cùng nhau sao?

Hạng Tây Bình lắc đầu nói:

– Ta đây làm gì biết chứ, chuyện này vừa nhìn qua liền biết là giống tầm thường. Nhìn dáng dấp, xem ra cao tầng của Khổng Tước Vương Tộc tất nhiên là biết chuyện này, chỉ không biết tiểu tử tộc Cô Ưng có mạo hiểm trở thành kẻ phản nghịch Cô Ưng tộc mà tiến hành hành vi cẩu thả hay không. Nếu là đúng như thế thì còn dễ nói, dù sao thì tộc Cô Ưng đều là loại tính tình ngoan lệ. Người khác nhiều nhất cũng chỉ là kinh ngạc một phen; Nếu không phải, vậy cũng chỉ có thể là hành vi giữa hai tộc Khổng Tước Vương Tộc cùng tộc Cô Ưng rồi. Nếu là thật như vậy, tu luyện giới sẽ phải biến thiên luôn rồi!

Lục Bình gật đầu bày tỏ đồng ý, nhưng ngay sau đó lại hỏi:

– Như vậy vấn đề mà Hạng huynh nói lúc trước giải thích thế nào? Tộc Cô Ưng này sao không đem Bá quý tộc xem thành đối tượng trả thù?

Hạng Tây Bình cười hỏi lại:

– Điểm này Lục huynh cũng có chỗ không biết rồi, ngươi có biết Ngũ Hành Chi Địa vì sao mà xuất hiện không?

Lục Bình ngạc nhiên nói:

– Hạng huynh lúc trước không phải đã nói, chính là do Quy đạo nhân khi xưa vì đề thăng tu vi, từ trong tay Bằng đạo nhân trao đổi một món bảo vật dùng để tu luyện, sau bởi vì món bảo vật này ảnh hưởng, lúc này mới khiến cho Quy Đạo Nhân ở chỗ đạo tràng này kiến tạo thành Ngũ Hành Chi Địa sao?

Hạng Tay Bình cười nói:

– Dĩ nhiên là như vậy, bất quá Lục huynh có từng nghe nói qua Giao đạo nhân khi xưa uống lầm độc đan làm tổn hại Bản Nguyên Chi Khí hay không? Có tu sĩ ngồi nghe đạo dưới tràng của Giao đạo nhân đã từng hướng Quy Đạo Nhân tìm cầu đường giải quyết, Quy Đạo Nhân đã từng nói, trong thiên địa chỉ có Tam Linh Ngũ Hành Diệp có lẽ tồn tại khả năng khôi phục Bản Nguyên Chi Khí của Giao đạo nhân?

Trong lòng của Lục Bình rất là bất kham đập “Bành bành” liên tục mấy cái. Hắn miễn cưỡng che giấu thần sắc của mình, lộ ra một chút ngạc nhiên nói:

– Cái này thì tại hạ đã có nghe nói qua, chẳng lẽ nói…

Hạng Tây Bình cười nói:

– Không tệ, Quy đạo nhân khi xưa chính là người có giao tình sâu nhất với Giao đạo nhân, nếu không năm đó Giao đạo nhân cũng không lôi kéo Quy Đạo Nhân khai mở hải ngoại tu luyện giới. Giao đạo nhân ở chỗ của Quy Đạo Nhân uống nhằm độc đan, sau khi Quy Đạo Nhân dĩ nhiên là không còn mặt mũi nào, nên mới từ chỗ của Bằng đạo nhân lấy danh nghĩa mượn bảo vật tu luyện, kỳ thật Quy Đạo Nhân trừ tu luyện ra, còn là vì bồi dục Tam Linh Ngũ Hành Diệp, sử dụng để cứu trị Giao đạo nhân.

Tin tức bí mật như thế này Lục Bình cũng chưa từng nghe nói, nghe vậy không khỏi hỏi:

– Quy Đạo Nhân đã bồi dục Tam Linh Ngũ Hành ra được rồi sao?

Hạng Tây Bình lắc đầu nói:

– Điều này thì cũng không thể biết rồi. Khai Thiên Thất Tổ lưu truyền xuống truyền thuyết rất nhiều. Nhưng giữa Thất Tổ với nhau còn có những điều bí mật người ta không biết còn nhiều hơn. Huống chi những truyền thuyết này cũng có thật có giả, liên quan tới Tam Linh Ngũ Hành Diệp có rất nhiều giả thuyết vân vân. Có kẻ nói là đã phát triển thành công rồi, lại có người nói căn bản không có vật này tồn tại với thời gian, chẳng qua đó là thứ mà Quy Đạo Nhân ban đầu sử dụng với mục đích khác mà thôi.

Lục Bình cười hỏi:

– Hạng huynh tựa hồ đối với vị tổ tiên Quy Đạo Nhân này cũng không có bao nhiêu sự kính sợ ha, rất nhiều truyền thuyết bất lợi cho Quy Đạo Nhân như vậy mà huynh cũng có thể bình tĩnh kể ra như vậy sao?

Hạng Tây Bình cười nói:

– Thất Tổ khai thiên cho tới bây giờ chí ít cũng có hơn ba vạn năm. Chúng ta cũng không phải là tộc Cô Ưng, sao có thể đem cừu hận thấm sâu vào trong huyết mạch truyền thừa cho con cháu mãi được.