Chương 1231: Thuần Dương Ngũ Tử

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cơ hội nào để có thể phá giải Thanh Ngọc Vận Hà?

Ngũ Hành tông tỉ mỉ chuẩn bị hơn mười năm, sớm đã chặn đứng cơ hồ tất cả chỗ sơ hở. Mà cơ hội duy nhất biết được thủy mạch là vào một khắc dẫn dắt hai cái vận hà đó gặp nhau.

Thủy mạch của Thanh Minh Giang cùng thủy mạch của Ngọc Lan Hà không thể dung hợp, đây là bí mật hiện nay toàn bộ tu luyện giới đều đã biết được. Lúc này hai cái thủy mạch dọc theo rót vào lưu thủy một nam một bắc hội tụ trong vận hà. Mà Ngũ Hành tông thật đúng là có thủ đoạn khiến cho hai cái thủy mạch dung hợp vào một khắc gặp nhau, như vậy lúc này Thuần Dương Ngũ Tử tất nhiên chờ ở nơi đó.

Ngăn cản Thuần Dương Ngũ Tử dụng hợp hai cái thủy mạch chính là phương pháp đơn giản nhất phá giải Thanh Ngọc Vận Hà. Chỉ cần Ngũ Hành tông không cách nào hoàn thành một sự dung hợp này, đợi đến thời gian dài thêm, hai cái thủy mạch tất nhiên mỗi cái lui về trong chủ mạch của hai con sông lớn. Nếu nói Thanh Ngọc Vận Hà đúng thật cũng chỉ còn lại có một cái vận hà mà thôi, không còn công hiệu như lúc trước Ngũ Hành tổng ý đồ dùng để tiếp tế Đoạn Thủy nhất mạch nữa.

Lạc Nhai Thủy, Lạc Tâm Sơn.

Lạc Nhai Thủy chính là một con sông giữa Ngọc Lan Hà cùng Thanh Minh Giang. Con sông này tuy không bàng bạc thật lớn sánh bằng Ngọc Lan Hà cùng Thanh Minh Giang, nhưng ở Trung Thổ cũng coi là một con sông lớn có số rồi.

Mà trung du của Lạc Nhai Thủy chảy qua một tòa Lạc Tâm Sơn, núi Lạc Tâm Sơn tựa như hình trái tim, có nguyên nhân vì tọa lạc phụ cận của Lạc Nhai Thủy, vì vậy được gọi là Lạc Tâm Sơn.

Trên đỉnh Lạc Tâm Sơn có một nhà trung hình môn phái gọi là Lạc Tâm phái. Một nhà trong hình môn phái đó ở Trung Thổ truyền thừa ba ngàn năm, trong môn phái có một vị đại tu sĩ trấn thủ, cộng thêm những pháp tướng trung kỳ cùng với sơ kỳ tu sĩ khác, cũng có bảy tám vị.

Thực lực môn phái như thế này ở Bắc Hải chính là đại phái có thể tranh phong cùng Huyền Linh phái, Thượng Hải tông, nhưng ở Trung Thổ môn phái tràn đầy thì không coi là xuất sắc, lực ảnh hưởng cũng bất quá là phạm vi diện tích hai ba ngàn dặm mà thôi.

Nhưng lúc này Lạc Tâm phái cũng sơn môn khóa chặc, toàn bộ phòng ngự đại trận của môn phái chống lên, một bộ dáng như gặp đại địch. Mà trong Lạc Tâm điện trên đỉnh Lạc Tâm sơn, lấy một vị đại tu sĩ duy nhất Lạc Tâm lão tổ cầm đầu môn phái, Lạc Tâm phái tám vị pháp tướng tu sĩ không có một người đứng trong điện.

Mà ghế trên của Lạc Tâm điện bày chỉnh tề năm chỗ ngồi, năm vị lão giả hình thái khác nhau lúc này đang ngồi trên chỗ ngồi nghe Lạc Tâm lão tổ bẩm báo cái gì đó, bốn phía trong điện còn có mấy vị đại tu sĩ đứng thẳng một bên.

– Nói như vậy Lạc Nhai Thủy mạch đã hoàn toàn chưởng khống trong tay Lạc Tâm phái, có thể được cho là vạn vô nhất thất rồi đúng không?

Mộc Linh Tử ngồi ở vị trí đầu bên trái nhất đột nhiên mở mắt, nhàn nhạt nhìn xuống Lạc Tâm lão tổ một cái, há mồm hỏi.

Lạc Tâm lão tổ cúi lưng rất thấp, trầm ngâm một chút, lúc này mới châm chước đáp:

– Cũng không dám nói vạn vô nhất thất, tuy nhiên Lạc Tâm phái tổ tiên ba ngàn năm từ sau khi thoát khỏi Ngũ Hành thánh tông liền nhớ chức trách của thánh tông, ba ngàn năm qua lấy thánh tông làm hậu thuẫn, lúc này mới có quy mô hôm nay. Bản tông tuy chỉ là một trong năm nhà tông môn dọc đường chưởng khống Lạc Nhai Thủy mạch, nhưng có thánh tông chỉ điểm lúc trước, bản phái những năm gần đây âm thầm sớm đã bày ra đoạn mạch đại trận. Lúc hai cái thủy mạch giao hội phát động, hoàn toàn chặt đứt Lạc Nhai Thủy mạch.

Mộc Linh Tử gật đầu một cái, trên mặt biểu lộ từ chối cho ý kiến. Hỏa Linh Tử bên cạnh hắn cũng đột nhiên mở miệng, thanh âm giống như hỏa diễm liên tiếp vít bắn tán loạn vậy, nói:

– Nếu là bốn nhà môn phái khác đồng thời xuất thủ can thiệp thì sao?

Lạc Tâm lão tổ trả lời vẫn nhún nhường, bất quá cũng lộ ra chuẩn bị mười phần đáp:

– Bốn nhà môn phái khác có ân oán, kiên quyết sẽ không đồng thời xuất thủ, cũng không còn kịp đồng thời xuất thủ nữa. Huống chi chuyện này rõ ràng là mưu đồ của thánh tông, bọn họ không có gan này.

Lạc Tâm lão tổ không dấu vết vỗ một đạo nịnh bợ, lập tức bắt đầu hướng năm vị lão tổ biểu quyết tâm, nói:

– Coi như đến lúc đó vì nghiệp lớn của thánh tông, hoàn toàn có thể vào lúc hai cái thủy mạch của Ngọc Lan cùng Thanh Minh giao hội nhường ra một phần thủy mạch do tông môn chưởng khống, cũng khiến cho hoàn toàn dung hợp đến trong hai đại thủy mạch, kiên quyết sẽ không làm lỡ chuyện của thánh tông.

Hỏa Linh Tử gật đầu một cái hài lòng “ừ” một tiếng, nhưng lập tức thấy trên mặt của hai tên tu sĩ khuôn mặt hơi trẻ sau lưng Lạc Tâm lão tổ như có vẻ không cam lòng. Một người trong ba vị pháp tướng trung kỳ trung niên tu sĩ mặc dù mặt không thể hiện gì, nhưng so với vẻ khiêm nhường trên mặt hai người khác tỏ ra cực kỳ bắt mắt.

Vô luận là chặt đứt Lạc Nhai Thủy mạch còn hoàn toàn nhường ra một phần thủy mạch do chính Lạc Tâm phái chưởng khống, điều này đối với Lạc Tâm phái mà nói đều là hành động tổn thường căn cơ. Đến lúc đó vô luận hai cái thủy mạch có dung hợp liên thông hay không, Lạc Tâm phái gặp phải cũng là đả kích nặng nề.

Mà một khi thủy mạch không cách nào liên thông, nếu là lúc này Ngũ Hành tông rút người trở lui, người ta là cự phái thánh địa đương nhiên ai người dám chọc. Nhưng Lạc Tâm phái đến lúc đó tất nhiên thành con dê thế tội, suy nghĩ một chút gần đây trong tu luyện giới bởi vì nhân vật này mà khuấy động phong vân. Một người đại thần thông không phải là hách hách nổi danh, đến lúc đó toàn bộ trên dưới Lạc Tâm phái sợ rằng cũng không đủ cho một mình Chu Bát Tả tiêu diệt.

Coi như cuối cùng Ngũ Hành tông thành công, Lạc Tâm phái không có sự chống đỡ của Lạc Nhai Thủy mạch, toàn bộ tài lực của môn phái ít nhất cũng phải rớt xuống một phần ba. Mặc dù Ngũ Hành tông luôn miệng nói đến lúc đó tất nhiên sẽ có bồi thường, nhưng Ngũ Hành tông đền bù thủy mạch sau đó tất nhiên sẽ bởi vì khiêu khích toàn bộ tu luyện giới mà làm người cụp đuôi. Coi như Lạc Tâm phái lấy vào tay khoản bồi thường của Ngũ Hành tông, đến lúc đó không có sự chống đỡ của Ngũ Hành tông, những thứ bồi thường đó có thể giữ được hay không còn chưa biết.

Biểu lộ của mấy vị pháp tướng tu sĩ của Lạc Tâm phái bị Hỏa Linh Tử để trong mắt, hiển nhiên cũng không gạt được bốn vị Thuần Dương lão tổ khác. Kim Linh Tử phía bên phải nhất hai mắt nhìn về phía tám vị Lạc Tâm phái pháp tướng tu sĩ, tựu như cùng một đôi lợi kiếm lý lý ngoại ngoại đâm xuyên qua bọn họ. Đừng nói là tu sĩ lúc trước mặt lộ vẻ cực kỳ bất mãn nhất thời sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, ngay cả trong lòng Lạc Tâm lão tổ đều đột nhiên trầm xuống, một bộ như cảm giác gai ở lưng, nguyên vốn đầu thấp xuống cũng cúi phải thấp hơn.

Một đạo thanh âm vang lên giống như kim loại ma sát vậy, thanh âm của Kim Linh Tử cơ hồ có thể lãnh triệt đến trong lòng đám người Lạc Tâm lão tổ, hỏi:

– Thế nào, có chỗ nào bất mãn không?

Lạc Tâm phái tu sĩ trong Lạc Tâm điện nhất thời nhất tề đánh một lạnh run. Lão yêu quái Lạc Tâm lão tổ gần ngàn tuổi lúc này lại rất láu cá cười đáp:

– Lạc Tâm phái có thể có hôm nay hoàn toàn là do duyên có thánh tông ở sau lưng chống đỡ. Hôm nay chính là lúc Lạc Tâm phái hồi báo thánh tông, cho dù lực của bản phái nghèo nàn cũng phải làm.

Lạc Tâm lão tổ nói như vậy làm hồng của mấy vị bản phái pháp tướng tu sĩ sau lưng càng thấp sâu hơn.

Bên cạnh Kim Linh Tử chính là vị Thuần Dương lão tổ thứ nhất mấy ngàn năm qua của Đoạn Thủy nhất mạch, Thủy Linh Tử cười nói:

– Lạc Tâm đạo huynh cứ việc yên tâm! Thanh Ngọc Vận Hà một khi khai thông, bản phái đang cần Lạc Tâm phái làm đầu cầu bảo trấn thủ thủy mạch, đến lúc đó thánh tông đối với Lạc Tâm phái chỉ có lực mạnh tăng cường mà sẽ không nữa điểm suy yếu. Về phần có những thế lực khác chèn ép, nếu là tại hạ tin thề đán đán bảo đảm vạn sẽ không có gì. Sợ rằng nếu chư vị không tin, cũng chính bởi vì như vậy, thánh tông sẽ không tiếc bất cứ giá nào giúp Lạc Tâm phái đứng vững vàng gót chân ở chỗ này.