Chương 895: Trung hình linh quáng

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khí linh không giống với chân chính người tu luyện. Bản thân nó là căn bản không cách nào tu luyện, mặc dù nàng vượt qua lôi kiếp, ngưng tụ thuần dương khí, nhưng chỉ có thể đủ thông qua chân nguyên của bản thân tu sĩ tiến hành tự dưỡng, lúc này
mới có thể đủ giữ vững hoặc là phát huy ra công dụng tự thân.

Một khi không có chân nguyên của tu sĩ tư dưỡng, linh tính bản thân khí linh sẽ theo năm tháng trôi qua mà chạy mất. Cho đến khi khí linh trong một món lôi kiếp linh bảo hoàn toàn biến mất, lần nữa đem làm Dưỡng Linh pháp bảo thậm chí thấp hơn.

Nhưng bản thân khí linh cũng có bản thể bảo vệ, tựu như cùng Linh Lung ban đầu có Linh Lung tửu định bảo vệ. Mặc dù đã trải qua năm tháng bốn ngàn năm trôi qua, nhưng linh tính của khí linh chạy mất cũng không nhiều lắm.

Nhưng khí lạnh Như Ngọc cùng khí linh của nàng lại có chỗ bất đồng. Nàng có thể thoát khỏi bản thể tồn tại. Phẩm chất bản thân có thể mạnh hơn so với Linh Lung. Nhưng chính là bởi vì không có bản thể bảo vệ, trạng thái hiện nay của nàng ngược lại kém khá xa Linh

– Sau khi ta bị mang về Phi Linh phái, ngay từ đầu giao cho trong tay thầy trò hai người. Hai người hợp lực chữa trị Thiên Chung túc cùng Hoàng Kim ốc. Sau khi sư phó kia tựa hồ vì tìm kiếm một ít đồ chữa trị Hoàng Kim ốc, mang theo Hoàng Kim ốc rời đi, thì chỉ còn lại có đồ đệ cùng tự ta đang chữa trị Thiên Chung túc.

Lục Bình trong lòng chợt động, nói:

– Lão sư kia gọi là Trọng Huyền lão tổ, mà đệ tử kia là Tiêu Ngọc Cường đúng không?

Như Ngọc sửng sờ một chút, nói:

– Tựa hồ là, thời gian quá lâu, linh tính tự thân của ta chạy mất quá nhiều, rất nhiều trí nhớ vì có thể chậm lại tốc độ linh tính chạy mất đã bị ta quên mất!

Lục Bình gật đầu một cái, điểm này cũng không sai. Ban đầu lúc Linh Lung mới vừa từ Doanh Thiên đạo tràng bị tìm được, mặc dù có bản thể của tửu đỉnh bảo vệ, nhưng tự thân linh tính cũng tổn thương hết không ít, rất nhiều liên quan tới trí nhớ ban đầu Doanh Thiên phái cũng đã mẫn diệt.

Hiện nay linh tính tự thân của khí linh Như Ngọc này chạy mất hiển nhiên muốn xa xa lớn hơn Linh Lung, còn có thể nhớ được rất nhiều chuyện đã là rất không được.

– Không có bản thể của bảo thuyền, người như thế nào có thể duy trì linh tính tự thân trải qua bốn ngàn năm mà không mẫn diệt chứ?

Lục Bình nhìn một chút huyết động sau lưng khí linh Như Ngọc, nói:

– Chẳng lẽ cũng bởi vì linh thạch quang mạch phía sau ngươi sao?

Khí linh Như Ngọc gật đầu một cái, ra hiệu Lục Bình đuổi theo phía sau.

Sau khi Lục Bình theo Như Ngọc tiến vào hơn trăm trượng linh thạch quáng động, quáng mạch đã lỏa lộ ra trên vách đá huyết động. Từng viên một linh thạch tán lạc trên vách đá, lóe ra linh quang mông lung, hoàn toàn thắp sáng huyết động nguyên vốn đen nhánh.

Hai mắt của Lục Bình nhìn chăm chú vào trận bàn trên mặt đất cùng với trận pháp khắc họa ở chung quanh trận bàn, kinh ngạc nói:

– Ngươi chính là dựa vào trận pháp này từ trong linh thạch quáng mạch cấp thủ linh khí mà sống sót bốn ngàn năm đúng không?

Sau khi Như Ngọc một ngẩn ra, lúc này mới nói:

– Đúng vậy, bốn ngàn năm! Trận pháp này chính là năm đó đồ đệ kia thiết lập, lúc ấy Phi Linh phái tựa hồ xảy ra một chuyện vô cùng trọng yếu. Hắn đã bất chấp ta, sau khi ở chỗ này vội vã thiết hạ một trận pháp lập tức rời đi, mà tự ta lại không thể rời đi quá xa nơi này. Nếu không một khi không cách nào tiếp tế ra linh khí chuyển hóa trong trận pháp, qua không được bao lâu sẽ tan thành mây khói.

Lục Bình cẩn thận tra xét tòa trận pháp này, đây là một chuyển linh trận pháp cực kỳ tinh diệu, có thể chuyển hóa linh thạch trong linh mạch thành khí linh có thể dùng để duy trì linh khí đặc thù của hình thái tự thân, cùng Bạo Linh quyết của Lục Bình ngược lại có dị khúc đồng công chi diệu.

Chẳng qua là chuyển linh trận này không thể giống như Bạo Linh quyết đem kích thước linh khí trong linh thạch đến trình độ cao như vậy. Mà Bạo Linh quyết mỗi một lần lại chỉ có thể đủ nhằm vào một khối hoặc là mấy khối linh thạch, nhưng cũng không cách nào làm được chuyển linh trận kích thước lớn như vậy.

Lục Bình cẩn thận đem một tòa trận pháp này ghi chép xuống, ngày sau giao cho Hồ Lệ Lệ làm tham khảo, đối với nàng đề thăng tiêu chuẩn trận pháp tuyệt đối có giúp ích.

Sau khi nhớ kỹ chuyển linh trận, Lục Bình lúc này mới xoay người nhìn về phía khí linh Như Ngọc, nói:

– Như Ngọc cô nương, ngươi sau này định làm như thế nào?

Khí linh Như Ngọc cười khổ nói:

– Còn có thể làm sao, nếu là sẽ trong huyết động này đợi đi xuống, sợ rằng mặc dù có chuyển linh trận, Như Ngọc cũng phải tan thành mây khói. Huống chi Hoàng Kim ốc cùng với Thiên Chung túc cũng đã trong tay của chủ nhân đây. Nơi đó là chỗ tồn thân ban đầu trên bảo thuyền của Như Ngọc, cho nên còn xin chủ nhân có thể thi lấy viện thủ!

Lục Bình đưa tay bắn ra một giọt chân nguyên dịch màu tím lam trong lại có mang theo từng tia một điện hồ che giấu. Chân nguyên dịch thẳng bay đi về phía ngực của Như Ngọc.

Trong phút chốc chân nguyên dịch cùng thân thể của khí linh Như Ngọc tiếp xúc, giống như một giọt mực nước tích nhập trong thanh thủy vậy. Một giọt chân nguyên dịch này lấy ngực của Như Ngọc làm trung tâm, nhanh chóng ngam nhuộm đi trên dưới toàn thân của nàng.

Sau khi luyện hóa suốt ba phần Lôi Kiếp Chị Thủy, linh tính trong chân nguyên của Lục Bình sinh ra một tia cuồng bạo. Thời điểm luyện hóa pháp bảo khí linh, thi triển thần thông pháp thuật, hơn nhiều rất nhiều thứ đồ bá đạo ở bên trong.

Hơn nữa khí linh Như Ngọc lúc này đã đến mức cực kỳ hư nhược hơn nữa lại cố ý đảm nhiệm Lục Bình làm chủ, cho nên quá trình luyện hóa của Lục Bình xuất kỳ thuận lợi. Chỉ qua là thời gian một chun trà, chân nguyên của Lục Bình đã trải rộng hết toàn thân khí linh, rồi sau đó ánh sáng màu tím lam lần nữa che giấu, khí linh lại lần nữa khôi phục dáng ngoài áo trắng làm mặt lúc trước.

Tuy nhiên một bộ dáng vẻ hư hóa đến yếu không chịu nổi gió lúc trước kia, sau khi được Lục Bình luyện hóa mặc dù vẫn lộ ra suy yếu, nhưng quanh thân trên dưới lại sinh ra một phần sinh cơ cùng linh động, hiển nhiên lo âu lúc trước tan thành mây khói đã không tồn tại nữa. Mà dưới sự giúp đỡ của linh mạch ở đỉnh Phi Linh sơn bị Linh Lung tụ lại, xem ra cũng nhanh chóng khôi phục như cũ.

Lục Bình đem Hoàng Kim ốc treo ở dưới cổ bày trong tay. Khí linh Như Ngọc thần sắc vui mừng, không cần Lục Bình làm gì hết, Hoàng Kim ốc này không ngờ lại tự đi từ trong tay của Lục Bình bay lên. Rồi sau đó Hoàng Kim môn hộ của Hoàng Kim ốc đóng chặt đột nhiên từ trong hướng ra phía ngoài khai ra. Khí linh Như Ngọc bay lên trước khi không, biến mất trong Hoàng Kim ốc.

Lục Bình tâm niệm chợt động. Hoàng Kim ốc lần nữa thu nhỏ lại rơi vào trong bàn tay của hắn. Lục Bình có thể nhận ra được lúc này trong Hoàng Kim ốc đang trải qua biến hóa rất lớn.

Tuy nhiên lúc này Lục Bình lại đem lực chú ý ngược lại đặt trên cái linh thạch quáng mạch trước mặt này.

Ở Hàn Băng đảo trước khi đại hình linh thạch quáng mạch xuất hiện, cho dù là ngày giờ Phi Linh phái xưng bá Bắc Hải, Bắc Hải cũng không có một cái đại hình linh thạch quáng mạch xuất hiện qua.

Những năm đó Phi Linh phái cũng lấy một nhà độc bá bốn cái trung hình linh thạch quang mạch mà chống đỡ địa vị bá chủ của Phi Linh phái ở Bắc Hải.

Bốn cái trung hình linh thạch quáng mạch này có hai cái năm đó Phi Linh phái làm chiến lợi phẩm trong đại chiến diệt phái bị Bắc Hải các phái phân qua. Còn có một cái còn lại là bị liên lụy trong đại chiến, sau khi địa mạch lần nữa thay đổi, đã từ trung hình linh thạch quáng mạch giảm xuống thành tiểu hình linh thạch quáng mạch.

Mà duy chỉ có còn có một cái cũng một mực không biết tung tích. Cũng có người đã từng suy đoán cái trung hình linh thạch quáng mạch thứ tư này vẫn ở chỗ cũ trên Phi Linh đảo, đã theo Phi Linh phái hoàn toàn chìm mất ở vực sâu của đáy biển. Nhưng mà cách mỗi năm trăm năm Phi Linh đảo khai ra, các phái phái ra dung huyết kỳ tu sĩ cũng chưa từng phát hiện qua cái linh thạch quáng mạch này.

Nếu không phải là đồng thời bởi vì có Linh Lung linh bảo đặc biệt cắt tỉa linh mạch của Phi Linh đảo như vậy, có thể xuyên thấu qua địa mạch quan sát được rất nhiều vật trên mặt đất không cách nào phát hiện. Như vậy cái linh thạch quáng mạch này dưới chuyển linh trận cùng khí linh Như Ngọc che giấu, coi như đem Đại Bảo tìm tới chỉ sợ cũng không cách nào phát hiện.