Chương 995: Mười lăm vị pháp tướng

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình bộ hoạch xong Bích Lân Hồn Hóa mặc dù chưa hoàn toàn huyện hóa, nhưng cũng đã có thể lẽ dựa vào hồn niệm khổng lồ làm được vận dụng đơn giản. Một kích đột nhiên mới vừa kia, mặc dù ỷ vào thần niệm của Lục Bình mạnh mẽ vô cùng, nhưng
Bích Lân Hồn Hỏa cũng thực đả thương đốt cháy đối với thần niệm đã dọa sợ hai người Đông Quách cùng Đông Hồ.

Một tiếng kêu sợ hãi này cũng khiến cho ba phái lão tổ mỗi người buông ra đeo bám, bởi vì thân hình của Lục Bình đã xuất hiện một phía chỗ hỏa mạch bị phong ấn của Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ.

Lúc này Lục Bình hiển nhiên nhìn qua có chút thảm hại, đại lượng chân nguyên hao tổn khiến cho sắc mặt của hắn có chút tái nhợt. Tuy nhiên suy nghĩ một chút Lục Bình trước đó đã từng triển hiện thần uy, mười mấy vị pháp tướng tu sĩ ở đáy biển cũng không một người dám bật cười giễu cợt hắn.

Thiên Tượng lão tổ thấy Lục Bình không việc gì trở về, hơi mỉm cười nói:

– Như thế nào, cần thời gian hồi phục không? Lục Bình lắc đầu, nói:

– Không cần!

– Tốt lắm, kính xin chư vị đạo hữu ở mặt biển chờ đợi, sau khi lão phu rút lui ra khỏi hòa mạch phong ấn, dãy núi lửa mất khống chế bộc phát, thanh thế tất nhiên cực lớn, nguy hiểm cũng càng cao.

Dứt lời, Chân Linh phái nhất phương tu sĩ đã dẫn đầu hướng trên mặt biển phù đi, còn lại các phái tu sĩ mặc dù có chút do dự, nhưng sau khi thấy Chân Linh phái nhất phương tu sĩ rời đi, đám người Đạo Thắng, Đạo Huyền, Đông Cực, Đông Dật cũng trước sau rời đi, cũng theo ở phía sau bắt đầu rời đi.

Còn có mấy tên hành động chậm lại, đúng dịp thấy Thiên Tượng lão tổ giải trừ hỏa mạch bị phong ấn, Huyền Vi chân nhân đã sớm bố trí xong Khiên Dẫn Trận Pháp nhất thời khởi động. Cả cái hòa mạch bắt đầu vào trong đáy biển, khi nó xuất hiện lần nữa chỉ sợ cũng đã đến trên Thiên Linh sơn.

Hỏa mạch tinh khiết, tích chứa uy lực mạnh mẽ, đem mấy vị pháp tướng tu sĩ cuối cùng rời đi thấy không ngừng hâm mộ.

Ngay tại lúc sau khi hòa mạch bị dẫn dắt, toàn bộ đáy biến rung chuyển tựu như cùng long trời lở đất vậy, so sánh với sự rung chuyển ở tây Bắc Hải vực xuất hiện lúc trước đơn giản chính là trò trẻ con. Mấy vị pháp tướng tu sĩ thậm chí đều không thể đặt chân, trong lúc nhất thời toàn bộ bị đánh bay ngổn ngang, phiêu lưu chung quanh trong nước biển.

Thiên Tượng lão tổ đưa tay một chiêu, mấy tên tu sĩ bị chấn đắc thất huân bát tố nhất thời đứng vững vàng thân thể trong nước biển, không còn kịp nói cám ơn với Thiên Tượng lão tổ nữa, mấy người đua nhau thi triển thần thông phù đi trên mặt biển.

Thiên Tượng lão tổ cuối cùng liếc mắt nhìn về phương hướng dãy nước biển. Toàn bộ nước biển nơi đó đã bị xâm nhiễm màu đỏ sậm, khắp nơi đều biến thành thế giới lửa, rồi sau đó Thiên Tượng lão tổ cả người đang động đãng trong nước biển liền biến mất không thấy.

Lúc này trên mặt biển của tây Bắc Hải vực đã trở thành một mảnh địa phương biển gầm tứ ngược. Sóng lớn mười mấy trượng thậm chí trên trăm trượng lật lăn lộn cút trước nối theo sau vọt tới bốn phương tám hướng. Không ít pháp tướng tu sĩ khoảng cách hơi gần tây Bắc Hải vực đua nhau đổi sắc mặt, vội vàng đem các loại ngọc giản đưa tin đánh trở về bản phái của mỗi người, dặn dò đem hộ phái đại trận khai khai, ngăn cản biển gầm liên lụy đến mấy trăm, mấy ngàn dặm, thậm chí hơn vạn dặm.

Theo thời gian kéo dài, loại rung chuyên cuồng bạo này của nước biển rốt cục bắt đầu chậm lại, nhưng bọt sóng lăn lộn cùng với hơi nước chưng đằng nhìn qua toàn bộ nước biển của tây Bắc Hải vực đều bị nấu sôi hết vậy.

Lục Bình biết đây là núi lửa đáy biển phún phát đồng thời cũng đang kéo dài mang thẳng về phía mặt biển. Tuy nhiên hắn lúc này cũng không kịp cùng pháp tướng tu sĩ khác điều tra tình cảnh bốn phía như vậy, đồng thời cùng bản phái tu sĩ hữu ý vô ý ở giữa
không trung bắt đầu vòng chiếm địa bàn của mỗi người.

Sau khi từ trong miệng núi lửa đi ra, Lục Bình thật ra thì chân nguyên tự thân hao tổn là tương đối nghiêm trọng, cũng là nhờ chân nguyên của hắn hùng hồn hoàn toàn không phải người thường có thể so cùng, nhưng lúc đó hắn chạy tới hòa mạch phong ấn chi địa, chân nguyên trong cơ thể cũng đã tiêu hao hơn phân nửa, nếu không cũng không mượn dùng lực lượng của Bích Lân Hồn Hỏa.

Bích Lân Hồn Hỏa mặc dù là thiên địa linh hỏa, nhưng bản thân nếu không được chân nguyên luyện hóa, chẳng qua là dùng thần niệm trong đóa linh hỏa này trồng lên một hạt giống cũng có thể miễn cưỡng cầm tới sử dụng.

Lục Bình một thân Thủy chúc tính chân nguyên luyện hóa đóa linh hỏa này dĩ nhiên là “sự bội công bán” (cố sức gấp đôi mà thành công chỉ có một nửa), cũng may Lục Bình thần niệm khổng lồ, cũng có thể miễn cưỡng làm được đắc tâm ứng thủ.

Lục Bình treo ở giữa không trung trong tay cầm một khối cực phẩm linh thạch bắt đầu khôi phục chân nguyên trong cơ thể. Đồng thời trong tâm hạch không gian, Linh Lung tửu đỉnh cũng từ trong tản mát ra một đạo hòa hợp khí, Long chi pháp tướng há mồm thẳng hút một cái. Những thứ hòa hợp khí này cuồn cuộn không ngừng sau khi bị pháp tướng luyện hóa phản quỹ đến trong huyết mạch của Lục Bình, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng khôi phục.

Dùng cực phẩm linh thạch tới khôi phục chân nguyên trong cơ thể đối với pháp tướng tu sĩ mà nói bình thường cũng chuyện cực kỳ xa xỉ. Sự khan hiếm cực phẩm linh thạch chú định pháp tướng tu sĩ bình thường chẳng qua là trong tu luyện mới có thể dùng được cực phẩm linh thạch, chỉ một chẳng qua là khôi phục chân nguyên trong cơ thể, dùng thượng phẩm linh thạch cũng đã vậy là đủ rồi.

Tuy nhiên thời điểm Lục Bình lần trước bắt sống Hà Hi Vân hiển nhiên cũng muốn thuận tay đánh cướp một phen, trừ Hà Hi Vận dụng dưỡng mấy món bảo vật trong tâm hạch không gian, vật quanh thân trên dưới trên căn bản bị Lục Bình vén hết một tinh quang.

Trong đó thì có sáu bảy khối cực phẩm linh thạch, xem ra Hà Hi Vân những năm này để dành tới, bây giờ cũng một cổ não tiện nghi hết cho Lục Bình. Lục Bình có ngoại khoái hiển nhiên sẽ không đau lòng dùng một khối cực phẩm linh thạch tới khôi phục nhanh chóng chân nguyên trong cơ thể.

Bắc Hải tu sĩ này cùng Đông Hải Thủy Tinh cung cùng cấp tu sĩ quả thật không thể so sánh, Côn Ngọc lão tổ ban đầu kia bỏ mạng trong tay Lục Bình đồng dạng là pháp tướng sơ kỳ tu vi, cực phẩm linh thạch trên người chính là hơn hai mươi khối, đãi ngộ giữa hai người đơn giản chính là khác nhau trời vực.

Đồng thời đám người Thiên Tượng lão tổ ở lực đồ giữa không trung phát triển phạm vi của Chân Linh phái, cũng đem Lục Bình vây vào giữa để tránh hắn bị người quấy rầy.

Lúc này ở bầu trời của mặt biển một vòng giác lực mới của các phái lão tổ đã lần nữa triển khai. Hơi nước bay lên trên mặt biển tạo thành sương mù màu đỏ thắm nồng đậm có độc, không ngừng che giấu tầm mắt của người, thậm chí còn trở ngại thần niệm của tu sĩ dò xét. Cũng may khắp nơi trong bầu trời này đều pháp tướng tu sĩ, ngược cũng không quá để ý độc tố trong sương mù này. Nhưng mọi người vì có thể phát triển địa bàn của mỗi người tới hạn độ lớn nhất, còn không hẹn mà cùng bắt đầu xuất ra áp chế sương mù từ trên mặt biển bay lên.

Sương mù lần nữa bị áp chế, trên mặt biển tạo thành một tầng độc vụ màu đỏ thắm cao một trượng. Nước biển lăn lộn đã bị sương mù dày đặc che giấu, nhưng sương mù lăn lộn vẫn có thể cho tu sĩ chỉ thị ra tình huống của đáy biển.

Nước biển bên trong diện tích ngàn dặm đều sôi trào, hơi nước có màu đỏ thắm chưng đằng. Tất cả tu sĩ trên mặt biển vừa cố gắng vòng chiếm địa bàn, vừa âm thầm kinh hãi, nhìn bộ dáng toàn bộ dãy núi lửa dưới biển như vậy căn bản thì tương đương với một tòa cự hình đảo tự có diện tích ngàn dặm. Phía trên này hình thành tất nhiên cũng một dãy núi to lớn, nếu bên trong toàn bộ đều dãy núi lửa, này còn không biết phải có mấy ngàn thậm chí hơn vạn ngọn núi.

Chân Linh phái trên dưới cũng đối với lần này đã sớm có dự liệu, cho nên chẳng qua là một vị ở giữa không trung tạo thành một vòng vây to lớn, không ngừng vòng chiếm diện tích trên mặt biển.

Các phái tu sĩ lúc này cũng đã phản ứng kịp, vô số ngọc giản đưa tin lần nữa mà đi về bốn phương tám hướng, bắt đầu kêu gọi viện binh từ trong môn phái của mỗi người.

Có môn phái khoảng cách tây Bắc Hải vực hơi gần đã có tu sĩ không ngừng chạy tới cũng gia nhập vào trong hành động của các phái vòng chiếm địa bàn của mặt biển. Mà trên dưới chân Linh phái cho dù không tính là Lục Bình cũng có dưới thực lực mạnh mẽ của bảy vị pháp tướng tu sĩ, còn lại các phái chính là giống như Huyền Linh phái, Thương Hải tông, cũng xa xa so không hơn.

Chính vào lúc này, mấy đạo độn quang mạnh mẽ hạ xuống cắt vào trong trận hình của mọi người pháp tướng tu sĩ ở trên mặt biển vòng thành, chọc cho các phái tu sĩ tất cả đều giận dữ. Nhưng đợi đến sau khi mọi người thấy người trong độn quang rồi lại không thể không cuốn cờ ngưng trông.

Ngô Thế Hoàn, Trình Thế Trang, Mã Thế Phương, Trương Thế Kiệt bốn tên Thủy Tinh cung đích truyền tu sĩ gia nhập vào trong trận doanh của Huyền Linh phái, khiến cho lực lượng của Huyền Linh phải tăng mạnh, phạm vi vòng chiếm trên mặt biển nhất thời đề thăng gấp đôi. Nếu so sánh cùng Huyền Linh phái, mấy nhà thế lực pháp tướng tu sĩ trước hung danh của Thủy Tinh cung không thể không lựa chọn thối lui. Huyền Linh phái vòng chiếm diện tích lập tức liền vượt qua Chân Linh phái.

Lại là mấy đạo độn quang bay tới, Đông Khôn mang theo Hà Hi Vân cùng với Vương Hi Thanh cũng chạy tới. Thương Hải tông năm vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đến bốn, chỉ để lại Trương Hi Di cho tới bây giờ cũng không xuất hiện.

Bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ hơn nữa ba vị pháp tướng sơ kỳ, phạm vi hải vực của Thượng Hải tông vòng chiếm cũng nhanh chống khuếch trương.

Tuy nhiên Chân Linh phái cho tới bây giờ cũng không ý tứ cùng hai nhà môn phái này cạnh tranh, chỉ là dựa theo tiết tấu của nhà mình vòng chiếm diện tích hải vực. Hơn nữa cùng các phái khác mù quáng chiếm cứ bất đồng, chỗ đứng trên mặt biển của Chân Linh phái mấy vị lão tổ là lộ ra có quy tắc rất nhiều. Nhưng mà cũng may những môn phái khác lúc này cũng không muốn cùng Chân Linh phái phát sinh xung đột, một khi cùng phạm vi của Chân Linh phái vòng chiếm có điều xung đột liền lập tức tránh xa xa xa.

Dù vậy, cũng không thiếu môn phái bắt đầu hữu ý vô ý hướng Chân Linh phái kháo long, cũng chậm rãi bao vây phía bên ngoài tạo thành một phân tán.

Dãy núi lửa đáy biển trừ Chân Linh phái tu sĩ từng kiếm thấy qua toàn cảnh ra, còn lại các phái không ai đã từng đã biết mặt mũi thực của dãy núi lửa đáy biển. Lúc này họ lại thấy Chân Linh phái trên dưới bố cục vòng chiếm hải vực như vậy, hiển nhiên biết rõ Chân Linh phái đây là đang cố ý đem một ít núi lửa có giá trị vòng đến bên trong phạm vi thể lực của nhà mình.

Chân Linh phái xem trọng hải vực phụ cận tương lai xuất hiện núi lửa có lẽ so ra kém Chân Linh phái, nhưng ít ra cũng xem ra là so với mình trùm đầu loạn vòng vừa thông suốt, toàn bằng vận khí muốn tốt hơn nhiều chứ!

Chính vào lúc này, hai đạo độn quang từ trên mặt biển đàng xa cấp tốc tới, lúc này các phái pháp tướng tu sĩ có thể tới chẳng khác gì đã đều đến. Các phái tu sĩ đồng thời vòng chiếm phạm vi thế lực của mỗi người cũng đua nhau đem ánh mắt nhìn về phía hai đạo độn quang này.

Một người đầu tiên thần hóa cơn lốc, lúc cả người ngừng lại một trận cuồng quá cảnh, thiếu chút nữa đem độc vụ màu đỏ thắm dưới chân bị hơn mười vị pháp tướng tu sĩ trấn áp ngưng súc lần nữa lật cuốn lại.

Chân Linh phái Lương Thiên Phong!

Lúc này chỉ sợ cũng chỉ có trên Chân Linh phái mới còn có dư lực phái ra pháp tướng tu sĩ tới mà thôi.

Tuy nhiên sự xuất hiện của Lương Thiên Phong cũng chỉ là làm tại chỗ tất cả lão tổ thoáng cảm khái một chút thôi, mà sự hiện hữu của vị pháp tướng tu sĩ theo sau lưng Lương Thiên Phong kia mới là làm cả Bắc Hải lần nữa khiếp sợ.

Huyền Sâm chân nhân, sai, bây giờ phải là Thiên Sâm lão tổ mới đúng!

Sau khi đã trải qua mấy chục năm bế quan khổ tu, Huyền Sâm chân nhân cũng đã ngưng tụ thất phẩm kim đan rốt cục đột phá bình chướng cuối cùng, thành tựu vị pháp tướng tu sĩ thứ mười lăm của Chân Linh phái.

Mười lăm vị pháp tướng tu sĩ, đây là một cổ lực lượng khổng lồ bực nào, cho dù là năm đó mạnh như Phi Linh phái cũng bất quá chính là mười tám vị pháp tướng tu sĩ thôi.

Trong lúc nhất thời toàn bộ Bắc Hải các phái các vị lão tổ tâm tư khác nhau, nguyên vốn bởi vì trong lúc nhất thời giữa các đại môn phái thế lực với nhau có chút cạnh tranh kính đầu đua nhau trở nên vô tình đã sắc nổi lên. Mà Chân Linh phái là bởi vì hai vị pháp tướng tu sĩ gia nhập mà thực lực đại tăng, vòng chiếm diện tích của hải vực một khuếch trương lại khuếch trương thêm nữa. Mà môn phái tụ tập chung quanh Chân Linh phải đối mặt sự khuếch trương của Chân Linh phái cũng theo bản năng trốn đi ra.

Trên mặt biển mặc dù có một tầng vũ khí màu đỏ thắm nồng đậm che giấu, nhưng lúc này lại có cột nước liên tiếp vít bắt đầu ở trên mặt biển tần tần bạo khởi, khiến cho các phái lão tổ trôi lơ lửng trên mặt biến không thể không tận lực để thăng dừng lại độ cao giữa không trung, tránh khỏi cột nước phun ra mà đến.

Nước biển nóng bỏng không đợi lần nữa rơi vào trong nước biển cũng đã hóa thành hơi nước tiêu tán, chỉ để lại nhiều đóa độc vụ màu đỏ thắm tràn ngập, rồi sau đó lần nữa bị tu sĩ trấn áp đến trong vụ tầng đỏ ngầu của mặt biển.

Chính vào lúc này, Lục Bình nguyên vốn một vị trôi lơ lửng giữa không trung khôi phục chân nguyên trong giây lát chấn động cả lên, tựa hồ biết được tin tức gì vậy, đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

– Sắp tới rồi, cẩn thận!

Dứt lời trước tiên Lục Bình từng người lên, tiếp tục rút ra độ cao tự thân cách khoảng mặt biển. Một tiếng thanh minh truyền tới, Lục Cầm nhi thân hóa thanh loan, đem Lục Bình bày trên lưng bắt đầu quanh quẩn trên bầu trời của mặt biển.

Quả là một con thanh loan tọa kỳ thần tuấn!

Các phái tu sĩ không còn kịp cảm thán nữa, có người phản ứng mau, biết núi lửa của đáy biển lập tức sẽ phải mang thăng ra mặt biển, cũng vội vàng bận rộn chuẩn bị súc thế chờ phân phó.