Chương 986: Khẩn cấp triệu hoán

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đông Dật lão tổ sắc mặt biến đổi, đôi môi giật giật, tựa hồ đang cùng những Thương Hải tông tu sĩ khác lẽ bên cạnh thương nghị cái gì, chỉ chốc lát sau lúc này mới lên tiếng nói:

– Quý phái hai ta cũng không cần đả ách mê như vậy, quý phái muốn phải như thế nào, như vậy chỉ cần nói ra điều kiện!

Liễu Thiên Linh nhìn một cái về phía Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ sau khi đi tới băng cung một vị chưa từng lên tiếng, tựa hồ lấy được điều gì khẳng định, lúc này mới nói:

– Linh thạch phân ngạch của quý phái đương nhiên cùng hai phái Hải Diễm môn, Thủy Yên các giống nhau!

Tất cả tu sĩ của Thượng Hải tông nhất thời giận hình vu sắc, mà Liễu Thiên Linh cũng sắc mặt không thay đổi, nói:

– Chính xác không sai, toàn ở quý phái một lời mà quyết!

Dùng một chút, Liễu Thiên Linh lão tổ rồi tính sau:

– Quý phái tất nhiên cấp cho bản phái trên dưới một câu trả lời!

Đông Dật lão tổ sắc mặt thanh hồng giao thế, mấy lần muốn lên tiếng cự tuyệt, nhưng cuối cùng vẫn chán nản nói:

– Quý phái kỹ cao một bậc, kính xin Lục Thiên Bình đạo hữu xuất thủ buông tha cho Hà sư điệt kia của ta!

Đây cũng phục huyện trước mặt chư phái lão tổ của băng cung, thừa nhận điều kiện của Chân Linh phái!

Liễu Thiên Linh ra hiệu với Lục Bình. Lục Bình khẽ mỉm cười, từng đạo một lưu thủy từ trên người Hà Hi Vân rỉ ra, rồi sau đó trên mặt đất hội tụ thành một cái thủy lưu như thủy xà vậy, quanh co tới Lục Bình, vào đế giày của hắn không thấy.

Nguyên vốn Hà Hi Vân bất tỉnh nhân sự giống như người chết chìm bị người đột nhiên đập một quyền ở ngực. Thân thể đột nhiên chấn động cả lên, trong miệng phun ra một hớp thanh thủy, đột nhiên giường đôi mắt, từ dưới đất nhảy lên một cái, kêu lên:

– Lục Thiên Bình, đây là thủ đoạn gì của người chứ?

Thanh âm sẽ ngưng, Hà Hi Vân lúc này mới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt tựa hồ rất ngoài dự liệu của hắn.

Một bên Đông Quách lão tổ vội vàng ra hiệu hắn ngồi ở phía sau khi, đem chuyện đã xảy ra nói một lần với Hà Hi Vân.

Sắc mặt của Hà Hi Vân nhất thời đặc sắc phân trình, ánh mắt nhìn về phía Lục Bình một cuộc phức tạp, thế nhưng một tia sợ hãi cũng không che dấu được chút nào.

Lúc Hà Hi Vân thức tỉnh, Trịnh bang chủ của Tứ Hải bang kia cũng đột nhiên người đứng ra, nói:

– Các vị đạo hữu, Tứ Hải bang hôm nay ở Hàn Băng đảo chiếm cứ phần ngạch cũng đã đủ, phân ngạch của Du Phàm phái kia bản phái cũng không mó tay lấy!

Lời của Trịnh bang chủ làm Bắc Hải chư tu vừa cảm thấy bất ngờ, đồng thời khiến cho mọi người không khỏi cao liếc mắt nhìn Trịnh bang chủ này. Nhưng mà càng nhiều ánh mắt hơn còn vượt qua Trịnh bang chủ nhìn về phía Vũ Văn Phi Tường sau lưng.

Tứ Hải bang này cho dù là kẻ thức thời!

Tứ Hải bang coi như cùng Trung Thổ Vũ Văn gia tộc có điều liên hệ, nhưng Bắc Hải dù sao trời xa, Vũ Văn gia tộc cũng không thể nào bởi vì ủng hộ Tứ Hải bang đối kháng toàn bộ thế lực của Bắc Hải. Dù sao Tứ Hải bang giỏi lắm thì chẳng qua là từ Trịnh bang chủ một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ chống đỡ lên bang phái thôi, tài lực trong thế lực đông đảo của Bắc Hải còn kém xa.

Mà một khi Tứ Hải bang nhường ra hết hai phần năm phần ngạch kia, nhưng không bởi vì duyên cớ Vũ Văn thế gia, hai phần năm phần ngạch của Tứ Hải bang nguyên vốn không phá chiết nữa. Hơn nữa Bắc Hải các phái ngày sau ở những phương diện khác đối với Tứ Hải bang cũng không gây quá nhiều khó khăn.

Tuy nhiên sau khi Trịnh bang chủ nhường ra một phần này nguyên vốn thuộc về phần ngạch của Du Phàm phái, còn lại các đại thế lực nhỏ cũng lập tức liền đưa mắt đặt trên phần ngạch này.

Mấy nhà thế lực đã bắt đầu mỗi người xung thuật lý do nhà mình có thể có được một phần ngạch này, thậm chí có thế lực cố gắng liên thủ lấy được phần phần ngạch này.

Không muốn lúc này Đạo Huyền lão tổ đột nhiên mở miệng đối với Liễu Thiên Linh nói:

– Liễu chưởng môn còn nhớ ước hẹn của Thiên Tượng đạo hữu cùng bản phái Đạo Thắng sư huynh không?

Thiên Tượng, Đạo Thắng, tên của hai người này vừa nói ra khỏi miệng, toàn bộ băng cung các phái tu sĩ ở chỗ này yên lặng như tờ. Đây là hai tên tu sĩ đại diện thực lực cao cường nhất của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới, cơ hồ có thể coi là tượng trưng cho Bắc Hải tu luyện giới.

Liễu Thiên Linh lập tức lĩnh hội nói:

– Hiển nhiên ta nhớ rồi, ngày đó Đạo Thắng tiền bối cùng Thiên Tượng sư bá đã từng có ước, linh thạch quáng phần ngạch của Kiều gia giao cho bản phái, như vậy, phần ngạch của Du Phàm phái bản phái cũng ủng hộ quý phái chưởng khống!

Đạo Huyền lão tố lập tức mặt mũi nở nụ cười, nói:

– Nhiều như vậy tại Liễu chưởng môn rồi, phân ngạch của Du Phàm phái này bản phái đang muốn đạt được, có Liễu chưởng môn ủng hộ, không biết các phái chư vị đạo hữu còn có dị nghị hay không?

Hôm nay tình thế trong băng cung đã rõ ràng là Chân Linh, Huyền Linh hai phái liên thủ chèn ép Thương Hải tông, một thời cơ tuyệt cao lần nữa phân chia phạm vi thế lực của Bắc Hải, đối mặt hai phái minh mục trương đảm đầu đào báo lý này, Bắc Hải các phái phần lớn cũng giận mà không dám nói gì.

Tuy nhiên lúc này Liêu gia cũng nóng nảy, Liêu gia lần này được Trung Thổ Lỗ gia ủng hộ. Liêu Nhuận Giáp bản thân lại thành công ngưng tụ pháp tướng, chính là thời khắc trù trừ mãn chí, hy vọng có thể trở thành một trong Bắc Hải mười hai nhà tiểu hình thế lực, đạt được quyền phát biểu trên Hàn Băng đảo. Nguyên vốn Liễu gia nhận định được vị trí của Kiêu gia mất đi pháp tướng tu sĩ, không ngờ Trung Thổ bị Chân Linh phái chặn lại, vậy làm sao có thể khiến cho Liêu Nhuận Giáp cam tâm chứ? Phải biết, Liêu gia có thể tham gia Hàn Băng đảo chi hội lần này, còn bởi vì duyên cớ hai tên Lỗ gia pháp tướng tu sĩ dẫn ra Thủy Tinh cung Trình Thế Trang kia.

– Sự quyết định của hai vị tiền bối Đạo Thắng và Thiên Tượng, Liêu gia ta nguyên vốn không có tư cách đưa ý kiến, chẳng qua là Liêu gia ta đã có pháp tướng tu sĩ, mới vừa tấn cấp làm Bắc Hải tiểu hình thế lực. Dựa theo quy tắc mà Bắc Hải đã có, xem ra thay thế Kiều gia làm một trong Bắc Hải mười hai nhà tiểu hình thể lực, như vậy chuyện phân ngạch của Kiều gia đến trên người Chân Linh phái, có chút không ổn hay không?

Liêu Nhuận Giáp trải qua vài suy nghĩ, nhưng đối mặt ích lợi, còn quyết định tới gỡ một ít râu của Chân Linh phái.

Không muốn Liệu Nhuận Giáp vừa dứt lời, Mã Thế Phương sau lưng Ngô Thế Hoàn đã dẫn đầu cười khẩy ra tiếng nói:

– Liêu gia người chẳng lẽ cho là quá giang Trung Thổ Lỗ gia, sẽ có thể ở hải ngoại tu luyện giới muốn làm gì thì làm sao? Lại không nói bản phái một vị luyện đan đại sư chết bởi tay của Lỗ gia, chính là bản phái Côn An chân nhân chết cùng với Huyền Linh phái Lữ Hư Hằng đạo hữu vẫn lạc, Liêu gia người đều chưa thoát khỏi hiềm nghi, như thế nào có tư cách đứng hàng mười hai nhà tiểu hình thế lực chứ?

Liêu Nhuận Giáp lập tức ngậm miệng không nói, lúc này hắn đã thấy rõ, chẳng những là Chân Linh phái cùng Huyền Linh phái, chính là Thủy Tinh cung cũng đã quyết tâm muốn chế tài Liêu gia. Liêu Nhuận Giáp có lòng thân biện, lại sợ tình huống ngược lại càng tạo hơn, chỉ có thể giữ vững trầm mặc, nhưng trong lòng thì thầm hận.

Sau khi qua một phen tranh luận trong băng cung, Chân Linh phái cùng Huyền Linh phái cũng thành người thắng cuối cùng. Chân Linh phái nhất cử chiếm cứ một thành bảy phần năm phần ngạch, còn Huyền Linh phái cũng chiếm cứ một thành rưỡi. Xem xét lại Thương Hải tông trước đó cường ngạnh dị thường cũng đại bại thua thiệt thua, chẳng những bị Thái Huyền tông vô cớ vứt bỏ, hơn nữa bị Chân Linh phái bắt sống Hà Hi Vân, sanh sanh lặc tác hết hai phần năm phần ngạch, đường đường thế lực lớn thứ hai của Bắc Hải, lớn nhất lại chỉ có thể luân lạc tới bằng cùng với Hải Diễm môn, Thủy Yên các.

Thời điểm lần Băng cung tụ hội này gần đến lúc cuối, một vị pháp tướng tu sĩ của Lưu Kim Kiếm phái rốt cục cũng không nhịn được nữa, cao giọng nói:

– Xin hỏi các phái chư vị lão tổ, Du Phàm phái kia bởi vì trong phái pháp tướng tu sĩ trọng thương bị chết, liền mất đi phần ngạch của Hàn Băng đảo linh thạch quáng mạch. Nhưng tướng tu sĩ của Ngả gia đảo kia cũng bị trọng thương như vậy, vì sao các phái lão tổ đối với lần này cũng miệng không đề cập tới?

Liễu Thiên Linh nghe có người nói đến Ngả gia đảo, nhất thời giường đôi mắt nhìn về phương hướng có thanh âm truyền tới, lại thấy một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ lạ mặt đang khẳng khái phát biểu.

– Vậy à? Vị đạo hữu này sao mà lạ quá, không biết xưng hô như thế nào?

Gương mặt của Chân Thiên kìm nén đến đỏ bừng, hắn năm đó lúc lên cấp pháp tướng kỳ cũng triệu khai pháp tướng chi hội, không biết sao Lưu Kim Kiếm phái thực lực thấp kém, hiển nhiên sẽ không tu sĩ của chín đại môn phái đi trước phủng tràng. Nhưng mỗi một vị pháp tướng tu sĩ xuất hiện đều đại sự ảnh hưởng toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới, Chân Thiên cho dù là xuất thân thấp kém nữa, cũng tuyệt đối sẽ không luân lạc tới mức Bắc Hải pháp tướng tu sĩ không người có thể biết.

Chân Thiên giận dữ hướng Liễu Thiên Linh chắp tay, nói:

– Tại hạ Lưu Kim Kiếm phái Nhị đại đệ tử Chân Thiên, Liễu chưởng môn hữu lễ rồi!

Dùng một chút, Chân Thiên này nói tiếp:

– Lưu Kim Kiếm phái ta hiện nay có ba vị pháp tướng tu sĩ, môn hạ đoán đan kỳ tu sĩ mười mấy tên, danh liệt tiền mao trong mười hai nhà tiểu hình thế lực. Lưu Kim Kiếm phái ta ở chỗ này nói mời các phái lão tổ đồng ý đem hai phần năm phần ngạch của Ngả gia đảo chiếm cứ nhường cho Lưu Kim Kiếm phái ta!

Lời này của Chân Thiên lão tổ vừa nói xong, trong băng cung cũng trong thời gian ngắn xuất hiện lãnh tràng, không ít tu sĩ đều đem ánh mắt nhìn về phía Ngả gia đảo lão tổ Ngả Tồn Nghĩa nguyên Nguyên bản người không phát biểu qua ý kiến trong băng cung.

Ngả Tồn Nghĩa một vị lấy gương mặt nở nụ cười lúc này sắc mặt cũng lộ ra cực kỳ khó coi, tuy nhiên hắn không ra mặt phản bác ở tại chỗ, mà là lặng lẽ đợi chuyện phát triển.

Loại biểu hiện này của Ngả Tồn Nghĩa nhìn qua tựa hồ yếu thế càng thêm trợ giúp cho khí thế của Chân Thiên lão tổ. Hắn giải thích trong băng cung cũng càng lúc càng lộ ra khí thế hung hăng.

Lục Bình có chút thương hại nhìn một chút vị Chân Thiên lão tổ này, không biết khi hắn biết đứng sau lưng Ngả gia đảo này đồng dạng là Thiên Nguyệt tông của Trung Thổ thế lực, hơn nữa còn có thể ở Trung Thổ đồng bộ duyên hải đánh lén Thủy Tinh cung hướng Trung Thổ khuếch trương mấy ngàn năm sẽ có cảm tưởng thế nào?

Nói đến Ngả gia đảo cũng khiến cho Lục Bình nghĩ tới Ngả Thục Dao ban đầu là một người nữ giả nam trang. Ban đầu hai người ở Phi Linh đảo khai ích cùng với trong Thất Tinh Động Thiên còn có mấy lần hợp tác, sau cũng ở Bắc Hải không tin tức của người này, cũng Ngả Bá Đào đại ca của nàng cũng ở Bắc Hải thanh danh thước khởi, chính là đoán đan hậu kỳ tu sĩ rất có danh tiếng trong Bắc Hải đời thứ ba tu sĩ.

Liễu Thiên Linh lão tổ không nhìn Chân Thiên lão tổ khẳng khái kích ngang, mà là hướng Ngả Tồn Nghĩa lão tổ cười hỏi:

– Thương thế của Ngả tiên sinh là bị lưu lại trên Hàn Băng đảo chứ, không biết bây giờ đã thật tốt rồi chứ?

Ngả Tồn Nghĩa vội nói:

– Làm phiền Liễu chưởng môn bận tâm, thương thế của lão phu khôi phục như cũ không ít!

Lúc này lại nghe một vị lão tổ của Lăng Cổ phái đột nhiên hé mồm nói:

– Liễu chưởng môn nói không sai, trên người Ngả tiên sinh thu chi thương thế chính là lúc Hàn Băng đảo đại chiến bị huyết tu la đánh lén gây ra. Ngả tiền sinh đối với Hàn Băng đảo quáng mạch cuối cùng giữ được là có công lao. Nếu là vì vậy bác linh thạch phân ngạch của Ngả gia đảo, chẳng phải làm cho lòng người ghê sợ sao, như vậy ngày sau còn có ai sẽ vì bảo vệ Hàn Băng đảo mà ra lực nữa chứ?

Sùng Minh phái Tam Minh lão tổ cũng lên tiếng phụ họa nói:

– Chính là lý này, Ngả gia đảo chi phân ngạch không thể tước giảm!

Lưu Kim Kiếm phái Chân Thiên lão tổ hiển nhiên không phục, song phương lại là một trận miệng lưỡi sắc bén.

Lục Bình ở một bên nhìn đã rõ, Liễu Thiên Linh trước nói có lẽ là bởi vì duyên cớ Thiên Nguyệt tông sau lưng Ngả gia đảo. Mà Lăng Cổ phái cùng với Sùng Minh phái này cũng không phải là bởi vì Thiên Nguyệt tông, mà là bởi vì Lưu Kim Kiếm phái quật khởi đã uy hiếp đến địa vị của bọn họ ở Bắc Hải.

Trong Bắc Hải chín đại môn phái, Ngọc Kiếm, Phi Vũ, Sùng Minh, Lăng Cổ bốn phái đứng hàng chót nhất, số lượng pháp tướng tu sĩ trong bốn phái không vượt qua năm vị, pháp tướng trung kỳ tu sĩ chỉ có một người. Nếu nghiêm chỉnh mà nói, bốn phái này ở những tu luyện giới khác có lẽ ngay cả trung hình thế lực cũng không tính, cũng chỉ có ở Bắc Hải mới có thể được người thừa nhận làm chín đại môn phái.

Thậm chí trong hai phái Sùng Minh, Lăng Cổ, pháp tướng tu sĩ mới mỗi phái chỉ có bốn vị. Bây giờ Lưu Kim Kiếm phái lập tức có ba vị pháp tướng tu sĩ, khiến cho hai phái này cảm giác địa vị của mỗi người bị uy hiếp trong mắt. Do đó, pháp tướng tu sĩ của hai phái này lúc này mới không kịp chờ đợi liên thủ bắt đầu chèn ép Lưu Kim Kiếm phái.

Còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, đó chính là cho đến thời điểm hiện tại, bốn phái này chưa có một vị Nhị đại đệ tử tấn thăng làm pháp tướng tu sĩ, nhưng vừa khéo Lưu Kim Kiếm phái kia xuất hiện Chân Thiên lão tổ tu sĩ đời thứ hai như vậy. Điều này trong lúc vô tình cho Bắc Hải tu luyện giới một loại ảo giác như vậy, Ngọc Kiếm, Phi Vũ, Sùng Minh, Lăng Cổ bốn phái này không người nối nghiệp. Mà Lưu Kim Kiếm phái mặc dù không pháp tướng trung kỳ trấn giữ, nhưng tu sĩ đời thứ hai cũng nhiễm nhiễm lên, tương lai tất nhiên là phải thắng được mấy nhà môn phái này.

Dưới bốn phái này chèn ép mãnh liệt, Lưu Kim Kiếm phái chỉ đành phải bực tức đón nhận kết quả thất bại. Nhưng mà nhìn giá thế của Chân Thiên lão tổ kia, sợ là thất bại cũng phải thông qua thủ đoạn khác bù lại tổn thất. Tuy nhiên điều này không phải là các phái tu sĩ trong băng cung quan tâm rồi, mặc dù Lục Bình xem ra, Lưu Kim Kiếm phái này mười có tám chín phần muốn đụng bể đầu chảy máu.

Băng cung chi hội trong tấm màn các loại bất ngờ cùng với cải vã vẫn lạc. Thương Hải tông dẫn đầu rời đi, ngay sau đó Lưu Kim Kiếm phái tu sĩ cũng bực tức rời đi. Liêu Nhuận Giáp càng thêm lặng lẽ biến mất, còn sót lại các thế lực chỉ có thể nhìn Chân Linh phái cùng Huyền Linh phái mãn tái mà về.

Truyền tống trận trước hành cung của Chân Linh phái, Quách Thiên Sơn lão tổ tiếp tục đóng lại Hàn Băng đảo. Liễu Thiên Linh, Thiên Phàm, Thiên Tuyết cùng với Lục Bình sắp rời đi, không muốn Truyền tống trận cũng đột nhiên lóe lên ánh sáng, đây là có Chân Linh phái tu sĩ chạy tới Hàn Băng đảo rồi.

Đám người Thiên Linh chỉ đành phải để đám người này truyền tống trước rồi sau đó họ mới sử dụng Truyền tống trận nữa, không muốn sau khi ánh sáng biến mất, người xuất hiện trên Truyền tống trận bàn lại là Chung Kiếm.

Lục Bình trong bụng lạc đăng một tiếng, liền nói:

– Chung sư huynh, sao người lại tới đây?

Chung Kiếm từ trong Truyền tống trận đi ra lại thấy bổn phái mấy vị lão tổ đang đứng trước Truyền tống trận đầu tiên là sững sờ một chút, nghe Lục Bình hỏi thăm lúc này mới phản ứng được, nói:

– Đệ tử đang muốn tìm mấy vị sư bá, sư bá tổ, là chi mạch của cái quáng mạch kia ở tây Bắc Hải vực mới vừa từ trong tay Thương Hải tông thu hồi có vấn đề. Thiên Tượng sư bá tổ đã cùng Thiên Giang, Thiên Lô hai vị sư thúc tổ chạy tới, hơn nữa đã báo cho Thiên Thành sư bá, Thiên Thuật sư bá cũng đã bị phái đi Trung Thổ thay thế Thiên Cầm sư thúc, còn khiến cho vãn bối tới báo cho chưởng môn. Sau khi chuyện ở Hàn Băng đảo kết thúc, Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị sư bà tổ trấn giữ Thiên Linh sơn, chưởng môn cùng Lục sư đệ cũng mau đi tới.