Chương 1134: Chân Linh Chi Kiếm (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mặc dù Lục Bình không phải là kiếm tu, nhưng cũng hiểu biết một vài loại kiếm rốt chỉ có càng dùng bản nguyên chi khí dựng dưỡng càng sớm thì tương lai phẩm chất của nó mới có thể càng cao, thành tựu cũng mới có thể càng lớn, huống chi là phi kiếm dùng Chân Linh Chi Giác làm gốc để luyện chế thành.

Lục Bình sở dĩ kéo chậm lại sự thăng tiến tu vị của mình không triệu hoán lôi kiếp, là vì một truyền thuyết đã lưu truyền từ viễn cổ tới nay.

Năm đó, tu sĩ theo Giao đạo nhân ngồi nghe giảng đã từng hỏi Giao đạo nhân vì sao không luyện chế một thanh hảo kiếm, như thế sẽ không bị Bằng đạo nhân trên cơ một tầng nữa. Loại suy nghĩ này có rất nhiều ở trong lớp tùy tùng của Giao đạo nhân năm đó. Không ít người thậm chí đi hết cả tu luyện giới tìm kiếm giúp Giao đạo nhân các loại linh tài quý trọng để có thể dùng đến mà luyện chế phi kiếm.

Một điều có thể chắc chắn rằng là Giao đạo nhân tại sao lại không hứng thú đối với chuyện luyện chế phi kiếm được. Có một lần Giao đạo nhân mở đàn thuyết pháp, có tu sĩ hỏi lần nữa, Giao đạo nhân mới bất đắc dĩ giải thích. Kiếm tu phải là một người một kiếm hợp nhất, tính mạng song tu, Giao đạo nhân năm đó cũng đã từng có một thanh bản mệnh phi kiếm, chỉ là sau đó bởi vì ở lần thứ nhất gặp nạn mà nứt vỡ hỏng đi.

Dùng tu vi của ông ta hiện tại, trừ phi có thể dùng một kiện thiên địa kỳ trân cùng bản nguyên với ông ta, có lẽ mới có thể khôi phục tám chín phần mười uy năng của bản mệnh phi kiếm. Nếu không ông ta dùng nó trong lúc sử dụng đại thần thông, một kiện linh bảo bình thường cùng một kiện thuần dương linh bảo trong tay của ông ta cơ hồ không có gì khác nhau.

Ngay lúc đó người nghe đạo cùng với tùy tùng lập tức truy vấn, một người hỏi bản mệnh phi kiếm chậm nhất có thể chế thành từ lúc nào? Một người lại hỏi thăm Giao đạo nhân đồng nguyên thiên địa kỳ trân là thứ gì.

Giao đạo nhân trả lời cho câu hỏi trước, chính là ít nhất phải trước khi nghênh đón lôi kiếp lần đầu tiên, luyện hóa Thuần Dương chi khí, đem bản mệnh phi kiếm tăng lên tới mức Dưỡng linh pháp bảo đỉnh phong. Kể từ đó, tuy nói đối với chính thức kiếm tu là đã chậm đi một ít rồi, nhưng có thể thông qua lôi kiếp để đền bù. Mà phương thức đền bù chính là vào thời điểm pháp tướng gọi lôi kiếp lần đầu tiên, sẽ cùng thanh phi kiếm đó độ kiếp luôn một lượt.

Phương pháp này căn bản là một loại phương pháp cơ hồ dùng để tự vẫn. Pháp tướng tu sĩ trong tu luyện giới bảy tám phần mười nếu không phải chết vào các loại chuyện ngoài ý muốn hay hoặc giả là thọ nguyên hao hết, thì cũng vẫn lạc dưới lôi kiếp!

Mỗi một lần lôi kiếp đối với tu sĩ đều là một lần khảo nghiệm sinh tử, cho dù là tu sĩ thiên tài nhất, tích lũy hùng hậu nhất cũng không dám nói mình có thể thành công hoàn toàn dưới lôi kiếp, chớ đừng nói chi là thời điểm độ kiếp có cộng thêm những thứ nhân tố khác.

Pháp tướng cùng pháp bảo đồng thời độ kiếp, cho gọi lôi kiếp đến như vậy không chỉ đơn giản như một cộng một. Vài ngàn năm đến nay, tu luyện giới cũng không phải là không có người làm qua như vậy, nhưng cho tới bây giờ kết luận ra rằng làm như vậy chính là người ta đang tự muốn mình chết nhanh hơn mà thôi!

Đương nhiên, đây cũng không phải là nói không có người thành công qua, nhưng người có thể làm được trình độ như vậy dĩ nhiên phải là nhân vật kinh thái tuyệt diễm đứng đầu trong tu luyện giới. Hơn nữa loại người đó sở dĩ thành công phải trả cái giá là bản nguyên đã bị hao tổn, tu vi trì trệ không tiến; Và để đổi cho sự thành công đó, tất nhiên họ sẽ là nhân vật hô phong hoán vũ trong tu luyện giới.

Gần hai ngàn năm qua, tu luyện giới duy nhất làm được điểm này chính là Liệt Thiên Kiếm Thánh Tiêu Bạch Vũ!

Bản mệnh phi kiếm của vị này không bị hư hao, nhưng vị lão tổ này lại có đầy đủ khí số vận mệnh. Thời điểm ông ta vừa mới tiến cấp pháp tướng kỳ lại cũng là lần thứ nhất dò xét di tích, nhận được phi kiếm bẻ gẫy bị Giao đạo nhân vứt bỏ sau khi ngài khai mở Đông Hải tu luyện giới.

Tuy nói trong tay Giao đạo nhân không có một thanh phi kiếm xem cho được, trong quá trình khai thiên đều bị bẻ gãy vô số, nhưng điều này cũng chỉ là tương đối. Mặt khác Khai thiên thần khí của sáu vị lão tổ, đối với mấy lão tổ tu sĩ có thể ngồi xuống nghe giảng hay hoặc giả là tùy tùng mà nói, cho dù như là vài thanh phi kiếm đứt gãy đó cũng đều có thể sánh ngang hàng với bảo vật đỉnh cao cấp bậc Thuần Dương, đã vượt qua ba lượt lôi kiếp rồi. Huống chi trong những phi kiếm dùng để khai thiên đó còn tích chứa ấn ký của kiếm ý do Giao đạo nhân năm đó lưu lại lúc ngự sử!

Vị Tiêu lão tổ cũng đã quyết đoán, sau khi trở về Liệt Thiên Kiếm phái đã dứt khoát và kiên quyết đem bản mệnh phi kiếm kể cả thanh kiếm gãy của mình nuôi dưỡng hai ba trăm năm, sau đó cho chúng dụng hợp lại luyện chế lại một lần nữa, thành tựu một thanh Trảm Tiên Kiếm.

Về sau, vị lão tổ đó lại cùng Trảm Tiên Kiếm đồng thời vượt qua lôi kiếp, sau khi vượt qua cửu tử nhất sinh, một lần nữa đem nó nạp làm bản mệnh phi kiếm. Sau đó vị lão tổ này càng không thể ngăn chống nổi, dùng pháp tướng trong kỳ tu vị kiếm chém Côn Ngư tộc đại tu sĩ, bức lui Côn Ngư nhất tộc Đông Hải ra mấy ngàn dặm, chấn động cả người tu luyện giới, danh hiệu đệ nhất nhân trong đời tu sĩ thứ hai chính là được người ta gọi vào lúc đó.

Chuyện sau này cũng không cần nói, Tiêu Bạch Vũ từ đó dùng kiếm đánh thiên hạ không bại qua một lần nào, sau khi vượt qua lôi kiếp lần thứ hai đã đánh giết tới Tử Dương Cung, một mình một kiếm đánh chết Tử Dương Cung Thuần Dương Kiếm Tiên Lữ Thái Thanh rồi toàn thân trở lui, đến tận bây giờ thân phận đệ nhất nhân trong đời tu sĩ thứ hai của ông ta xem như triệt để thành sự thực. Cả tu luyện giới nhân yêu hai tộc không có một người khác có thể so sánh. Trảm Tiên Kiếm cũng danh dương thiên hạ, trở thành một trong phi kiếm mà tu luyện giới phải tính đến!

Đương nhiên, loại pháp tướng cùng pháp bảo đều xuất hiện nghênh đón lôi kiếp lần đầu tiên chỉ có thể coi là một loại phương thức kiếm tu bổ cứu, thật cũng không nói là sau này khi tu sĩ mỗi lần vượt qua lôi kiếp lần thứ nhất đều phải đem bản mệnh phi kiếm cùng nhau vượt qua.

Nếu không, cho dù Tiêu Bạch Vũ có tài cán thế nào, cũng không dám tùy ý cho pháp tướng cùng Trảm Tiên Kiếm đồng thời vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, lần thứ ba đối. Ít nhất thời điểm Tiêu Bạch Vũ vượt qua lôi kiếp lần thứ ba, thành tựu Thuần Dương Kiếm Tiên. Trảm Tiên Kiếm trong tay ông ta vẫn chỉ là một thanh Nhị kiếp linh bảo, chưa vượt qua lôi kiếp lần thứ ba.

Lục Bình muốn mạo hiểm cùng Chân Linh Chi Kiếm đồng thời vượt qua lôi kiếp lần đầu tiên. Nhưng trước hết phải đem cái sừng Chân Linh Chi Giác triệt để luyện chế thành một thanh Dưỡng linh đỉnh phong phi kiếm.

Năm đó tu vị của Giao đạo nhân hiển nhiên sớm đã vượt tới cái mức mà pháp tướng tu sĩ có thể nhìn qua bóng lưng của ông ta, cho nên phương pháp dùng pháp tướng cùng pháp bảo đồng bộ cùng độ lôi kiếp, Giao đạo nhân hiển nhiên là không dùng được.

Ông ta dùng đến phương pháp xử lý bể cứu chỉ có thể chính là phương thức thứ hai, tức là dùng thiên địa kỳ trân xuất phát đồng nguyên với ông ta luyện chế một thanh phi kiếm. Như vậy, Giao đạo nhân dùng Chân Linh Chi Giác của bản thân chính là vật đồng nguyên thích hợp nhất.

Đáng tiếc Giao đạo nhân không am hiểu luyện khí, mà Hổ đạo nhân hiển nhiên lại cố kỵ điều gì đó, cho nên phương thức cuối cùng nhất cũng không thông. Giao đạo nhân không thể không thối lui mà cầu phương pháp khác, thông qua phương thức riêng của bản thân cân nhắc một loại phương pháp xử lý luyện chế phi kiếm. Vì vậy, mới có “Thần Niệm Điều Trác Thuật” cùng với việc dùng tâm đắc nghiên cứu suốt đời về mặt trận pháp mà ngưng tụ ra chín đạo bảo cấm kết hợp trận pháp cùng cấm chế.