Chương 673: Có nắm chắc không

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trên thực tế, Chân Linh phái sau khi tiến vào trung ương cung điện, trừ Khương Thiên Lâm lão tổ cùng Huyền Thần chân nhân sử dụng “Như ảnh tùy hình” truyền tống phù khiến cho hai người được truyền tống đến cùng nhau ra, những người còn lại sau khi tiến vào động thiện, đều đem ấn ký bí truyền để liên lạc lẫn nhau giữa nội bộ Chân Linh phái đánh vào các con đường trong địa vực, để tiện cho việc liên lạc tụ tập giữa môn phái tu sĩ.

Đám ba người Khương Thiên Lâm liên tiếp dọn sạch ba tòa tang bảo chi địa, sau khi tìm được không ít tu luyện tự nguyện cùng với tu luyện điển tịch, hai người Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Sâm chân nhân cùng dò theo ấn ký do đám người Khương Thiên Lâm lưu lại từ phía sau đuổi lên kịp.

Khương Thiên Lâm nhìn sắc mặt Huyền Hư chân nhân tái nhợt cùng với Huyền Sâm chân nhân cả người tơi tả, chân mày nhất thời nhíu lại, lạnh giọng nói:

– Là ai?

Huyền Hư chân nhân không nỡ sử dụng Chung Đỉnh đan mà Thiên Lô lão tổ luyện chế cho mỗi người, sau khi từ trong tay Lục Bình nhận lấy một viên đan dược đặc biệt dùng chữa thương cho đoán đan hậu kỳ tu sĩ, liền nuốt xuống lẳng lặng luyện hóa.

Huyền Sâm chân nhân nuốt xong một viên đan dược khôi phục chân nguyên, đáp:

– Là Phùng Hư Đạo, theo Huyền Hư sư huynh nói, Phùng Hư Đạo kia sau khi thấy Huyền Hư sư huynh, đột nhiên xuất thủ đánh lén. Huyền Hư chân nhân tuy nói lòng có cảnh giác, nhưng huynh ấy lại làm gì là đối thủ của pháp tướng tu sĩ như vậy, một kích liền bị trọng thương. Phùng Hư Đạo nguyên vốn còn muốn xuất thủ, nhưng mà lúc này ta đã chạy tới, cùng Huyền Hư sư huynh liên thủ, liều chết chặn lại kích – thứ hai của Phùng Hư Đạo, cũng may Thủy Yên các Yên Thận lão tổ đi ngang qua, chẳng biết tại sao cũng xuất thủ đỡ đòn của Phùng Hư Đạo. Nếu không phải như vậy, hai người bọn ta chỉ sợ cũng phải bỏ mạng trong tay của Phùng Hư Đạo rồi.

Khương Thiên Lâm lão tổ nghe Huyền Sâm chân nhân nói vậy, trên mặt hàn khí càng ngày càng thịnh, chỉ có lúc nghe Yên Thận lão tổ xuất thủ, chân mày chợt nhướn nhướn gạt, cùng Huyền Thần chân nhân cùng với Lục Bình bên cạnh trao đổi một ánh mắt.

Khương Thiên Lâm lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Các ngươi đã gặp tai bay vạ gió từ ta rồi. Phùng Hư Đạo kia là không nhẫn chịu được lúc trước bị ta đuổi từ trong một chỗ bí tàng bảo địa ra, nên mới vô duyên vô cớ xuất thủ với Huyền Hư sư đệ như vậy. Chuyện này tạm thời ghi nhớ, đợi chuyện lần này xong rồi, sẽ khiến cho Phùng Hư Đạo biết nhớ đời là thế nào.

Huyền Sâm chân nhân không ngờ đến duyên cớ là như vậy. Huyền Thần chân nhân cũng đã ở một bên cười nói:

– Cũng may hai vị sư huynh sư đệ đều không nguy hiểm đến tánh mạng. Đúng rồi, Huyền Sâm sư đệ, người trong động thiên có thu hoạch gì?

Nói đến cái này, tinh thần của Huyền Sâm chân nhân chính là rung lên, nói:

– Ngoại trừ giành được trong tòa linh thảo viên kia gần trăm cây ba ngàn năm linh thảo cùng mấy trăm cây ngàn năm linh thảo ra, ta còn ở gần chỗ linh thảo viên đó tìm được một tòa động phủ, từ bên trong tìm được một ít điển tịch liên quan tới trồng trọt cùng với phân biệt linh thảo, còn có chính là một bộ công cụ bồi thực linh thảo đầy đủ, ngoài ra còn có cái này!

Huyền Sâm chân nhân hăng hái bừng bừng từ trong trữ vật pháp khí lây ra một cái phong linh hạp, sau khi mở ra bên trong chứa đựng chính là một năm tức thổ to bằng quả trứng gà.

– Đây chính là đồ tốt!

Khương Thiên Lâm lão tổ khen, lại thấy Huyền Sâm chân nhân ngay sau đó lại lấy ra một cái phong linh hạp, nói:

– Không chỉ những thứ này, sau đó còn phát hiện có vật này.

Mọi người thấy vật trong hộp của Huyền Sâm chân nhân nhất thời gương mặt kinh ngạc. Lục Bình bật thốt lên, nói:

– Tức nhưỡng?

Huyền Sâm chân nhân cười nói:

– Ha ha, Lục sư điệt kiến thức rộng rãi, ngay cả tức nhưỡng đều biết, ta còn đến hải ngoại tu sĩ bọn ta đối với vật lần này xem ra đều cực kỳ xa lạ mới đúng.

Lục Bình xin lỗi cười cười, mọi người cũng lơ đễnh, Khương Thiên Lâm lão tổ chậm rãi nói:

– Thiên cấp trung phẩm linh vật, nhưng thực tế giá trị thậm chí không dưới những thứ thiên cấp thượng phẩm tuyệt thế linh vật kia, tuy nói phân lượng chỉ có một phần tư của một phần, nhưng cũng coi là khó được rồi.

Lúc này Huyền Hư chân nhân thoáng luyện hóa một phen đan dược chữa thương liền tỉnh lại, nói:

– Được Huyền Sâm sư đệ tới kịp thời, tuy nói bị Phùng Hư Đạo kia đả thương, lại cũng không đả thương đến căn cơ, bất quá lần này, ta chỗ này cũng nhận được mấy món bảo bối. Có Khương Thiên Lâm lão tổ thấy Huyền Hư chân nhân mặc dù người bị thương nặng, nhưng nói đến lấy được bảo vật cũng gương mặt hưng phấn, trong lòng thoáng một đoán, liền cười nói:

– Huyền Hư sư đệ là tìm được thiên cấp linh vật thích hợp dùng rồi?

Huyền Hư chân nhân sửng sờ một chút, cười nói:

– Sư huynh đoán rất chính xác. Ta đây lần này chính là tìm được một chỗ bảo tàng của Doanh Thiên phái dùng để cất giữ thiên địa linh vật, được bảy tám loại địa cấp linh vật, còn có ba loại thiên cấp hạ phẩm linh vật, trong đó có ‘Phong trung tin thích hợp nhất cho ta dung luyện trong Phong chức tính linh vật.

Ngay sau đó Huyền Hư chân nhân vừa nhìn về phía Lục Bình, cười nói:

– Tuy nhiên lấy tu vị của ta bây giờ, muốn dung luyện Phong trung ti sợ rằng rất khó khăn, đến lúc đó còn phải mượn môn phái luyện đan tông sự xuất thủ, phối hợp dùng tiểu Đoán Linh đan của người mới được. Đáng tiếc ta bị đoán đan trung kỳ lúc dung luyện linh vật phẩm cấp ảnh hưởng, cũng không cách nào dung luyện linh vật cao cấp hơn rồi.

Lục Bình cười đáp ứng, hiện tại hắn thậm chí có xong hoàn chỉnh đan phương của Đoán Linh đan, tuy nói Huyền Hư chân nhân tình huống như vậy sử dụng Đoán Linh đan rất lãng phí, nhưng dùng tiểu Đoán Linh đan đại phúc rút ngắn thời gian tu luyện chuẩn bị dung luyện thiên cấp linh vật cần thiết, vẫn có thể làm được.

– Tu sĩ dung luyện thiên địa linh vật nhưng thật ra là bị tất cả hạn chế, trong đó rõ ràng nhất chính là trước sau không thể càng dung luyện hai cấp linh vật. Thí dụ như tu sĩ lần đầu tiên dung luyện xong địa cấp hạ phẩm linh vật, như vậy lần thứ hai nhiều nhất cũng – chỉ có thể đủ dung luyện địa cấp thượng phẩm linh vật, dưới tình huống sử dụng Đoán Linh đan nhiều nhất dung luyện hai phần, nhưng tu sĩ nếu muốn dung luyện ba phần địa cấp thượng phẩm hoặc là thiên cấp hạ phẩm linh vật, đó chính là sử dụng nhiều hơn nữa Đoán Linh đan cũng vô dụng.

Dĩ nhiên, đây chỉ là trạng thái lý tưởng nhất, trong chân thật tu luyện giới, đa số tu sĩ thường thường sau khi lần đầu tiên dung luyện xong địa cấp hạ phẩm linh vật, lần thứ hai căn bản cũng không năng lực dung luyện địa cấp thượng phâm linh vật, trừ phi hắn lần đầu tiên dùng luyện chính là hai phần địa cấp hạ phẩm linh vật mới có thể

Huyền Hư chân nhân vừa nói mình đã vô duyên dung luyện linh vật cao cấp hơn, như vậy là nói rõ hắn lần thứ hai dung luyện thiên địa linh vật chỉ có địa cấp trung phẩm, hơn nữa còn vô cùng có thể chỉ dung luyện xong một phần địa cấp trung phẩm linh vật.

Huyền Hư chân nhân thu hoạch cũng không gần nơi này, chỉ thấy hắn lại lấy ra một cái túi đựng đồ, nói:

– Ta trước khi tìm đến bản phái lưu lại ấn ký, còn tìm được một chỗ bảo khố cất giữ pháp bảo, bên trong tìm được năm món pháp bảo bình thường, ba món thông linh pháp bảo, còn có một cặp các loại pháp khí, còn có chính là món này!

Bàn tay của Huyền Hư chân nhân lộn một cái, một thanh nhuyễn kiếm xuất hiện trong tay của hắn. Huyền Sâm chân nhận thấy nhuyễn kiếm trong tay của Huyền Hư chân nhân, hâm mộ nói:

– Phong chức tính Dưỡng linh pháp bảo? Sư huynh vận khí của ngươi thật không tệ!

Dưỡng Linh pháp bảo tuy nói đoán đan hậu kỳ tu sĩ thì có thể Ngự Sử, nhưng thứ nhất Dưỡng Linh pháp bảo khan hiếm, thứ hai lái Dưỡng Linh pháp bảo đối với đoán đan hậu kỳ tu sĩ hao tổn chân nguyên là một khảo nghiệm to lớn. Vì vậy, đoán đan hậu kỳ tu sĩ thường thường sử dụng bất quá là thông linh pháp bảo, mà chỉ có đạt tới đoán đan chín tầng hoặc là pháp tướng kỳ tu sĩ mới có thể sử dụng Dưỡng linh pháp bảo.

Loại khuynh hướng này ở Bắc Hải tu luyện giới bần tích lộ ra rõ ràng hơn, giống như Lục Bình ở đoán đan hậu kỳ như vậy thì có mấy món Dưỡng Linh pháp bảo phòng thân. Khương Thiên Lâm lão tổ chỉ mới pháp tướng sơ kỳ như vậy mà trấn áp được linh bảo như thế, dù sao chẳng qua bỡi vì là số ít nhân vật tinh anh hoặc nhân vật đặc biệt mà thôi.

Huyền Hư chân nhân vũ động trong tay kiện bảo kiếm “Phong thứ” này ngưng luyện xong bảy đạo bảo cấm, hơi có chút yêu thích không buông tay. Hắn ở Chân Linh phái đã là đoán đan chín tầng cao thủ, nhưng vẫn như cũ không có Dưỡng linh pháp bảo của mình. Tuy nói hắn là Thiên Tượng lão tổ đệ tử, nhưng Phong chức tính Dưỡng Linh pháp bảo ở Chân Linh phái rất thưa thớt, không nhiều lắm mấy món đều trong tay của Thiên Phàm lão tổ cùng Lương Huyện Phong chân nhân đây. Huyện Hư chân nhân dĩ nhiên là không có tư cách cùng hai vị này tương đề tịnh luận.

Hai người đại dồn nói một phen ở trung ương động thiên trải qua, Huyền Sâm chân nhân liền hỏi thăm thu hoạch của đám người Khương Thiên Lâm.

Khương Thiên Lâm lão tổ chẳng qua là nhàn nhạt nói:

– Bây giờ đã tìm được năm sáu tòa bảo khố, linh vật, kỳ vật, linh tài, linh đan, linh thảo, pháp bảo, truyền thừa điện tích các loại bảo vật đều thu thập được một ít, trong đó một ít phẩm chất không thấp.

Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Sâm chân nhân nghe xong âm thầm chắt lưỡi. Hai người bọn họ biết Khương Thiên Lâm xem ra ánh mắt rất cao, nếu có thể khiến cho hắn nói ra bốn chữ “phẩm chất không thấp” này, xem ra linh vật ít nhất cũng phải đạt tới thiên cấp, pháp bảo ít nhất cũng phải ở Dưỡng linh trở lên chứ!

Chân Linh phái một nhóm năm người vừa nói vừa đi, Lục Bình nhìn địa thế chung quanh đột nhiên nhớ ra cái gì đó, chần chờ chốc lát, nói:

– Sư bá, có một cái linh bảo vượt qua hai lần lối kiếp, người có nắm chắc thu lấy sao?

– Cái gì?

Hai người Huyền Hư cùng Huyền Sâm lấy làm kinh hãi, chính là trên mặt của Khương Thiên Lâm lão tổ cũng thoáng qua một tia cuồng nhiệt, nhưng ngay sau đó tỉnh táo lại, trầm ngâm chốc lát, nói:

– Thật là linh bảo hai kiếp sao? Không ngờ Doanh Thiên phái đã trải qua cuộc chiến diệt phái, chăng những có thể di lưu lại một cái ‘Tửu đỉnh’ linh bảo một kiếp, còn có một món linh bảo hai kiếp? Đây cũng có chút khó làm, muốn thu phục linh bảo hai kiếp ít nhất cũng phải có thực lực của đại tu sĩ. Ta hôm nay tuy nói tự nghĩ thực lực miễn cưỡng chống đở cùng pháp tướng trung kỳ tu sĩ, nhưng cũng tự nghĩ mà thôi, nhưng muốn trấn áp linh bảo hai kiếp cũng lực bất tòng tâm.

Khương Thiên Lâm lão tổ dứt lời lộ ra rất hí hư, hiển nhiên bởi vì không thể thu phục linh bảo hai kiếp mà rất tiếc nuối.

Nhưng Lục Bình cùng mọi người nghe lời của Khương Thiên Lâm lão tổ, tâm tạng cũng không tự chủ được hậm hực rạo rực. Thực lực của Khương Thiên Lâm lão tổ đã có thể chống lại cùng pháp tướng trung kỳ tu sĩ rồi sao?

Khương Thiên Lâm lão tổ hiển nhiên sẽ không nói láo. Ông ta nếu dám nói như thế, tất nhiên bản thân có năm chắc. Lục Bình cùng mọi người biết thực lực của Khương Thiên Lâm lão tổ vượt xa cùng cấp tu sĩ, nhưng vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến thực lực của ông ta đã cao đến cảnh giới như thế.

Khó trách ông ta sau khi Thượng Hải tông xuất hiện hai vị pháp tướng tu sĩ, Huyền Linh phái Phùng Hư Đạo tu vi đạt tới pháp tướng sơ kỳ điên phong, như cũ là một bộ biểu hiện phong đạm vẫn khinh, không đem những người này để trong lòng chút nào.

Doanh Thiên phái trải qua cuộc chiến diệt phái, theo lý thuyết trong môn phái cất giấu Dưỡng Linh pháp bảo cùng với linh bảo các loại cao cấp pháp bảo đã sớm bị Doanh Thiên phái các pháp tướng lão tổ dùng để ngăn địch. Sau khi Doanh Thiên phải diệt phái, những thứ cao cấp pháp bảo này hoặc là bị hủy, hoặc là thành chiến lợi phẩm của người khác, Doanh Thiên đạo tràng trong này vốn cũng không có bao nhiêu cao cấp pháp bảo lưu tồn mới đúng.

Nhưng đầu tiên là Khương Thiên Lâm lão tổ lấy được một cái linh bảo “Tửu đỉnh”, bây giờ lại xuất hiện một món linh bảo hai kiếp lợi hại hơn. Điều này làm sao không khiến cho Khương Thiên Lâm lão tổ chạy tới kinh ngạc, nếu không phải Lục Bình nói đốc định, giọng của Khương Thiên Lâm lão tố chỉ sợ cũng không phải là do dự nghi hoặc, mà là hoài nghi.

Linh bảo này thật ra là năm đó Phi Thiên lão tổ bản mệnh pháp bảo. Phi Thiên lão tổ tùy thời tùy khắc tối hậu đem Doanh Thiên đạo tràng giấu trong không gian liệt phùng, cũng bởi vì mình bị thương nặng không cách nào hoàn toàn chưởng khống bản mệnh linh bảo của mình, linh bảo liền rơi vào trong trung ương động thiên hoang dã.

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

– Nếu như là một món linh bảo hai kiếp bị tổn thương, sự bá có nắm chắc không?

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

– Nếu như là một món linh bảo hai kiếp bị tổn thương, sự bá có nắm chắc không?

– Coi như không nắm chắc, cũng muốn thử một lần rồi!

Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:

– Nếu là một món hoàn chỉnh linh bảo hai kiếp, ta là vạn không thể có thể thu phục. Trong tay của Thiên Tượng sư bá có một món linh bảo hai kiếp duy nhất của bản phái, chính là bảo vật năm đó Thái Tham lão tổ lưu lại, sau khi Thiên Tượng sư bá lên cấp đại tu sĩ, mới có thể hoàn toàn Ngự Sử. Ta đã từng biết món đó bảo bối, tự nghĩ vạn vô có thể trấn áp. Tuy nhiên nếu là linh bảo bị tổn thương, cộng thêm bọn ngươi trợ lực, có lẽ có nắm chắc tầng ba đem trấn áp, thu phục là không cần phải nghĩ tới rồi, linh bảo có trí, không phải là muốn nhận dùng thì có thể thu phục.

– Nắm chắc ba phần?

Huyền Hư chân nhân không để ý bởi vì kích động mà lộ ra sắc mặt đỏ bừng có chút bệnh hoạn, từng lên nói:

– Làm thôi, nếu là cuối cùng không thể trấn áp thì thôi, nếu mà vì vậy bỏ qua, nói không chừng sẽ tiếc nuối cả đời!

Huyền Sâm chân nhân cùng Huyền Thần chân nhân cũng đều gật đầu đồng ý. Khương Thiên Lâm thấy vậy nói:

– Đã như vậy, bọn ta cần phải nắm chắc thời gian, lúc trước Lục sư điệt nói Doanh Thiên đạo tràng tương hội sau ba canh giờ hỏng mất. Lần này một đường đi tới, đã qua hơn một canh giờ, bọn ta nhất định phải trong thời gian ngắn nhất trấn áp món linh bảo đó đến trong Doanh Hư bảo kính.