Chương 982: Lại dẫn họa thủy

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Lục Thiên Bình, người đem Hà sư điệt của ta như thế nào rồi?

Trong lúc thời điểm Lục Bình đem Hà Hi Vân ném tới trong băng cung cũng đã khiến toàn bộ Bắc Hải tu sĩ sợ hết hồn. Đường đường pháp tướng kỳ tu sĩ, muốn đánh bại hoặc là đánh chết đều không phải là việc khó gì, mặc dù thật đến cùng đồ mạt lộ, lấy tâm khí của pháp tướng tu sĩ, đó là thà bị tự kết liễu cũng không cam chịu nhục. Nhưng vừa khéo Hà Hi Vân này chính là bị người bắt sống, một chuyện này cũng có thể nói rõ, đó chính là thực lực của Lục Bình bây giờ vượt ra khỏi Hà Hi Vân quá nhiều, nhiều đến Hà Hi Vân ngay cả cơ hội tự kết liễu đều không lại bị người bắt bắt sống rồi.

Mà một loáng khi Lục Bình hiện thân liền cuốn vào đến trong tranh đấu của mấy vị tu sĩ đời thứ ba tu luyện giới, Thượng Hải tông chư tu đã sớm không kịp chờ đợi mang Hà Hi Vân từ trên mặt đất trở về.

Nhưng lại phát hiện phương pháp phong ấn Hà Hi Vân hiển nhiên chính là độc môn thủ đoạn của Lục Thiên Bình, căn bản không phải Thượng Hải tông tu sĩ có thể giải trừ xuống được. Nếu là không phải hắn tự mình đến giải, người bên cạnh là không cách nào phá giải thủ đoạn phong ấn này.

Mắt thấy Lục Bình cùng mấy người Ngô Thế Hoàn, Vũ Văn Phi Tường thử dò xét với nhau xong, Đông Khôn lão tổ cũng chịu không nổi nữa, vội vàng nhảy ra hướng Lục Bình mỉa mai, nói:

– Lục Thiên Bình, lão phu thừa nhận ngươi kỳ tài xung thiên, nhưng bản phái tu sĩ cũng không phải là ngươi có thể chiết nhục. Người đối đãi một vị pháp tướng lão tổ của bản phái như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ toàn bộ Bắc Hải pháp tướng tu sĩ tâm hàn sao?

Lục Bình nghe vậy cười lạnh nói:

– Quý phái Hà Hi Vân lão tổ không muốn lại tự mình xuất thủ tập chiếm linh tài quáng mạch của bản phái, sau đó bị vãn bối đánh vỡ rồi lại nổi lên tâm tư giết người diệt khẩu, vãn bối vội vả với bất đắc dĩ mới ra tay bắt giữ Hà Hi Vân tiền bối. Vãn bối cũng thật sự là vội vả với bất đắc dĩ, nếu là các phái tiền bối không tin, vãn bối nơi này cũng có chiếu ảnh thạch từ trong tay quý phái.

Đông Dật lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Chiếu ảnh thạch cũng không cần, ngươi hãy nói như thế nào mới có thể giải trừ cấm chế trên người Hà Hi Vân sư điệt của ta?

Lục Bình sắc mặt cũng nghiêm, nói:

– Đông Dật tiền bối lời này vãn bối vạn vạn không dám cầu đồng. Chiếu ảnh thạch này là vạn vạn phải xuất ra nhanh tới chư phái lão tổ nhìn, nếu không phải như vậy, vãn bối như thế nào dám bắt giữ Hà tiền bối. Vấn đề này quan hệ đến bản pháp bắt giữ Hà tiền bối có danh chánh ngôn thuận hay không, vãn bối như thế nào có thể hồ đồ mà qua như vậy. Nếu là đưa tới Bắc Hải chư vị lão tổ không ra, bản phái tự xử như thế nào?

Lúc này Liễu Thiên Linh lão tổ một bên cũng nói:

– Đồ nhi này của ta nói thật là, đồ nhi này của ta tuy nói trong ngày thường lỗ mãng chút, nhưng ai đúng ai sai cũng phân rõ được. Ta xem tốt hơn là lấy chiếu ảnh thạch ra, nếu là trong đó có cái gì hiểu lầm, hai nhà trưởng bối bọn ta cầu thông hiệp thương cũng tốt.

Đông Dật lão tổ thấy vậy, biết được bản phái này ngâm chịu thiệt thòi chăng những phải ăn, còn phải gánh trên lưng một danh tiếng giết người cướp của. Hà Hi Vân này thua thiệt cũng không cơ hội tìm trở về nữa, trong lòng mặc dù phẫn muộn, có thể tưởng tượng muốn xuất thủ ngăn cản hành động của Lục Bình lại không thể làm gì.

Một bước sai từng bước sai, một không cẩn thận, tất cả thua!

Đông Dật lão tổ lúc này thì có một loại cảm giác như vậy. Nhìn tình cảnh trong chiếu ảnh thạch, tất cả Chân Linh phái cùng với chi nhánh thế lực môn hạ con em đang đào mỏ bị Thương Hải tông cao cấp tu sĩ chém chết, không chỉ là Đông Dật lão tổ, sắc mặt của mọi người Thương Hải tông trên dưới đều âm trầm có thể nhỏ nước xuống.

Ba!

Liễu Thiên Linh một chưởng liền vỗ bàn băng bên cạnh thành một than thanh thủy, chung quanh trên mặt băng ”Hoa lạp lạp” chảy xuôi.

– Đông Dật tiền bối, này là Thương Hải tông lợi dụng vi tôn người trước, người hãy nói thế nào?

Đông Dật lão tổ sắc mặt xanh lại đỏ, đỏ lại tím, trầm giọng nói:

– Hừ, quý phái thật là giỏi nghiên cứu. Bản phái cũng không bằng, nhưng quý phái này từ trước đến giờ thói quen ăn một mình vẫn không một chút sửa đổi. Tây Bắc Hải vực trung hình hỗn hợp quáng mạch nguyên vốn bản phái và Huyền Linh phái cùng chung phát hiện, còn quý phái liên hiệp Bắc Hải chư phái thanh xưng muốn ích lợi đều dính. Sao quý phái âm thầm phát hiện chi mạch của cái trung bình quáng mạch này, rồi lại mình tránh ở một bên một mình hưởng hữu chứ?

Liễu Thiên Linh sắc mặt không thay đổi, nói:

– Đông Dật tiền bối sao cũng biết bản phái sẽ ăn một mình? Nếu mà Đông Dật tiền bối lúc ấy có thể biết rồi tính sau một tiếng, bản phái vạn vạn không đạo lý chỉ lo mình khai thác. Chẳng lẽ bản phái phát hiện một cái quáng mạch, còn phải tuyên dương khắp thế giới, mời các phái đều khai ích hay sao? Nhưng quý phái sau khi phát hiện chi mạch này nếu là thông báo các phái hiện trợ bản phái liên thủ khai thác cũng đã đành, nhưng quý phái cũng mục đích đánh cưỡng chiếm độc bá, thậm chí lấy đoán đan tu sĩ tàn sát hơn trăm tên dung huyết kỳ tu sĩ của bản phái. Điều này thì không phải là bản phái có thể tiếp nhận rồi!

Đông Dật lão tổ hừ lạnh một tiếng, lúc này Thương Hải tông hiển nhiên trúng nghiên cứu của Chân Linh phái, nhưng vừa khéo mình lại không chỗ nói lý, dứt khoát trầm mặc không nói. Chỉ là Chân Linh phái trên dưới cũng mừng rỡ nhìn Hà Hi Vân bị bêu xấu trước mặt Bắc Hải chư phái như vậy.

Lúc này Đông Hồ lão tổ cũng nhìn Lục Bình nói:

– Người phải như thế nào mới có thể giải trừ phong ấn của Hà sư điệt?

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

– Không vội!

Dứt lời Lục Bình hướng Liễu Thiên Linh nói:

– Lão sư, đệ tử cùng hai vị sư huynh sư tỷ Chung Kiếm, Mã Ngọc ở phía trước trên đường tiếp viện quáng mạch, đã từng bắt giữ một tên Thương Hải tông tầm quáng sư. Đệ tử nghĩ người này có lẽ biết chút ít cái gì!

– Tầm quáng sư sao?

Không đợi Liễu Thiên Linh có điều phản ứng, một bên Ngô Thế Hoàn cùng ba tên Thủy Tinh cung đệ tử cũng đã đem lực chú ý lập tức nhìn chằm chằm trên người của Lục Bình. Ngay cả đám người Đạo Huyền lão tổ cũng thần sắc ngưng trọng rất nhiều.

Liễu Thiên Linh hiển nhiên cũng đoán được Lục Bình đánh chủ ý gì, vì vậy nói:

– Ha, Thượng Hải tông không muốn cũng có tầm quáng sư sao, trước đó cũng chưa từng nghe nói, chẳng lẽ là mấy năm nay mới vừa bồi dưỡng ra được?

Trương Hi Di mắt thấy Ngô Thế Hoàn híp hai mắt lạnh lùng quan sát Thương Hải tông bên này, làm sao không biết Chân Linh phái đây là muốn ghi tang vật giá họa, gấp giọng nói:

– Liễu Thiên Linh, ngươi không được ngậm máu phun người!

Liễu Thiên Linh nhàn nhạt nói:

– Trương đạo hữu, Thiên Linh bất quá là chuyện bàn chuyện thôi, chẳng lẽ quý phái rất sớm đã có tầm quáng sư trước rồi sao? Cứ theo như lời ta, ở Bắc Hải cho tới bây giờ cũng chưa có qua tầm quáng sư hoàn chỉnh truyền thừa!

Đông Sơn lão tổ lúc này cũng hừ lạnh, nói:

– Tầm quáng sư này cũng chưa chắc chỉ có bản phái sở hữu, Chân Linh phái ngươi cũng không phải có một vị Huyền Vi chân nhân tự xưng là tầm quang sự sao?

Liễu Thiên Linh ngạc nhiên nói:

– Sớm nghe nói về Đông Sơn tiền bối trông coi Thương Hải tông ám đường, với các phái đều có gian tế nằm vùng. Sao ngay cả tin tức Huyền Vi sư điệt của ta bất quá là người được chút phiến đoạn truyền thừa của tầm quáng sư, tìm được mười mỏ thì cầm chắc chắn mỏ không chuẩn cũng không biết?

Đông Sơn lão tổ sắc mặt đỏ lên, ông ta sao không biết Huyền Vi chân nhân bất quá là một hạng người lấn đời đạo danh. Chẳng qua là trong lúc vội vả, Đông Sơn lão tổ một lòng muốn thoát khỏi hiềm nghi mà muốn dời đi tầm mắt của Thủy Tinh cung tu sĩ mà thôi.

– Thêm nữa là…

Liễu Thiên Linh cứng cỏi mà nói, nói:

– Huyền Vi sư điệt của ta cảm thấy hứng thú tìm mỏ đây là lúc lên cấp đoán đan kỳ cũng đã có thanh danh bên ngoài rồi, giờ đã có mấy chục năm. Mà chuyện Thủy Tinh cung tầm quáng sư cùng với Lữ Hư Hằng đạo hữu vẫn lạc giờ mới hơn mười năm đi! Chính là không biết tầm quáng sư của quý phái ra sao lúc được truyền thừa?

Những lời này của Liễu Thiên Linh nhìn như một vị thoát khỏi sự hiềm nghi nhà mình, có thể giữa lời nói cũng đem đâu mấu hiểm nghi không ngừng chỉ hướng Thương Hải tông, nhưng vừa khéo Thương Hải tông lúc này cũng vô lực phản bác.

Lục Bình sau khi bắt được Thượng Hải tông tầm quáng sư cũng đã đối kỳ có hiểu biết. Trên thực tế lúc hơn mười năm trước Liêu Thắng Xuân đem quáng mạch hải đồ giao cho Hứa Hưu, trên hải đồ phụ trứ bộ phận truyền thừa của Thủy Tinh cung tầm quáng sư nhất mạch. Thương Hải tông khi lấy được hải đồ đồng thời hiển nhiên cũng liền được một phần Thủy Tinh cung tầm quáng sư truyền thừa này cũng không hoàn chỉnh.

Sau đó Thượng Hải tông ở tây Bắc Hải vực bị Huyền Linh phái mai phục, sau khi song phương cùng loạn chiến, lúc này mới đem hiềm nghi nhắm ngay Liêu gia đảo. Mà Thương Hải tông sau khi lấy được hải đồ giao cho Thủy Tinh cung cũng âm thầm lưu lại đoạn truyền thừa này.

Nhưng vừa khéo trên hải đồ này nguyên vốn cũng không tầm quáng sư truyền thừa, Thủy Tinh cung cũng không biết Thương Hải tông không muốn lại còn chiếm được bộ phận tầm quáng sư truyền thừa của Côn An chân nhân. Hiện nay Thương Hải tông lại toát ra một tầm quáng sư, Thủy Tinh cung lúc này không nghi ngờ Thương Hải tông vừa có thể hoài nghi người nào?

– Được, được, được, quá được đó!

Ngô Thế Hoàn nhìn Thượng Hải tông trên dưới, đối với những thứ pháp tướng trung kỳ tu sĩ căn bản không để vào mắt, chẳng qua là cười lạnh nói:

– Được một chiêu giá họa chi kế, nhìn Trình sư đệ của ta cùng Trung Thổ Lỗ gia đấu mấy năm này, thì ra là sau lưng này lại là Thương Hải tông các ngươi!

Lần này ngay cả ánh mắt của Liêu gia gia chủ Liêu Nhuận Giáp nhìn về phía Thương Hải tông cũng thay đổi rồi!

Đông Khôn lão tổ vội la lên:

– Nói bậy, Vương Hi Thanh sư điệt khi lấy được hải đồ kia, tâm quáng sư truyền thừa liền phụ trứ trên hải đồ!

Mã Thế Phương sau lưng Ngô Thế Hoàn rồi tính sau:

– Nói cách khác bản thân Thương Hải tông các ngươi cũng thừa nhận tầm quáng sư truyền thừa là được từ bản phái rồi đúng không?

– Côn An sư thúc căn bản cũng không tự gia truyền thừa phụ trứ trên hải đồ!

Ngô Thế Hoàn một hớp phủ quyết nói:

– Một tờ hải đồ thôi, Côn An sư thúc một thân tìm được quáng mạch đâu chỉ mấy chục cái, tại sao lại đem bản phái tầm quáng sư bí mật truyền thừa ghi lại trên một tờ hải đồ cũng không coi là trân quý? Huống chi Trình sư đệ từ trong tay quý phái được về hải đồ, phía trên cũng không ghi lại bất kỳ tầm quáng sư truyền thừa!

– Chẳng lẽ là Liêu gia đảo Liêu Thắng Xuân căn bản là con cờ mà Thượng Hải tông người nhét vào Liêu gia đảo, khó trách Vương Hi Thanh của quý phái ngay từ đầu liền trước tiên sanh sanh đánh bể đầu Liêu Thắng Xuân kia, đây là đang giết người diệt khẩu a!

Lúc này Trương Thế Kiệt cũng phản ứng lại, ánh mắt như đao phong vậy bắn về phía Đông Sơn lão tổ, khiến cho Đông Sơn lão tổ pháp tướng sơ kỳ đều có một loại cảm giác bị đâm đau.

Lục Bình cùng Liễu Thiên Linh trong tư hạ nhìn nhau một cái. Hai người trước đó cũng chỉ là muốn tăng thêm một điều hiềm nghi Thượng Hải tông mà thôi, không muốn hiệu quả này cũng tốt vượt xa ngoài dự liệu của bọn họ, lần này Thương Hải tông cũng không nói được rồi.

– Một tầm quáng sư thôi, đâu cần phải bọn ngươi đại động can qua như vậy? Điều này làm sao lại không thể là Chân Linh phái một tay bày quỷ kế?

Bạch Tích Thiện lúc này cũng đột nhiên lên tiếng.

Lục Bình nhìn Bạch Tích Thiện này một chút, không biết hắn nếu là biết được Phạm Dư Khánh chính là chết với tay mình, còn sẽ có tâm tư ở chỗ này tĩnh táo nói chuyện hay không, vì vậy nói:

– Bản phái chẳng qua là xung thuật sư thật thôi, cũng không phải là cố ý nhằm vào Thương Hải tông. Thương Hải tông có sát hại Côn An chân nhân cùng với Lữ Hư Hằng đạo hữu hay không, bản phái có phải là gài tang vật giá họa hay không, do Thủy Tinh cung cùng với Huyền Linh phái tu sĩ để phán đoán, các hạ có vẻ vượt quá giới hạn rồi!

– Các hạ có vẻ vượt quá giới hạn rồi!

Lục Bình mỉa mai Bạch Tích Thiện nói:

– Các hạ vô bằng vô cớ, chẳng qua là hiển nhiên tưởng tượng, dù là ngay cả một tia suy đoán hợp lý đều không, chính là muốn vu hãm bản phái cũng không thủ đoạn chuyết liệt như các hạ vậy. Đây chính là phong độ của Trung Thổ đại phái đệ tử đáng có sao? Hôm nay tại hạ cho dù là thấy rồi!

Bạch Tích Thiện giận dữ mà cười, nói:

– Sớm nghe nói về Bắc Hải Lục Thiên Bình kỳ tài xung thiên, trước khi lên cấp pháp tướng kỳ ở Trung Thổ xông xuống danh hiệu lớn như vậy. Hơn nữa ngươi tương giao mạc nghịch cùng Tạ Thiên Dương một trong Tử Dương Cung Lục Kiếm, Ngự Thú Linh tông Tang Du đi lại trong thiên hạ, Bạch mỗi lần này từ tông môn giành nhiệm vụ lần này đi ra ngoài Bắc Hải cũng có hơn phân nửa là hướng về phía các hạ mà tới. Hôm nay vừa thấy cũng làm tại hạ thật thất vọng, đường đường Thủy Kiếm Tiên cũng bất quá chính là một người miệng lưỡi bén nhọn mà thôi!

Lục Bình không mặn không nhạt nói:

– Ta có thể coi lời mà Bạch huynh nói như là vì đuối lý mà cãi cùn, thẹn quá thành giận được không?

Bạch Tích Thiện âm trầm cười một tiếng, nói:

– Như vậy ta đang muốn thính giáo Lục huynh!

Lục Bình cũng lãnh đạm nói:

– Mời!

Thân hình của hai người chợt lóe, liền như vậy cạnh như không người thi triển không gian thần thông biến mất bên ngoài bằng cung, lúc xuất hiện lần nữa đã đến bầu trời mặt biển khoảng cách Hàn Băng đảo hơn ngoài mười dặm. Ngay sau đó tiếng nổ ầm ầm không ngừng từ trên mặt biển truyền tới, linh khí ba động mạnh mẽ đem Hàn Băng đảo hộ đảo đại trận đều tự động kích thích dâng lên. Từng tầng một trung động nhăn nheo như vậy ở hộ đảo đại trận chính diện phương hướng hai người đại chiến làm trung tâm liên lụy mà đi về phía toàn bộ đại trận.

Nếu như trước đó nói rằng pháp tướng khánh vẫn chi tranh bất quá là một lần thử dò xét giữa mấy người đối với tu vi sâu cạn của mỗi người, bây giờ đây cũng thực đánh thức muốn tranh thượng nhất tranh rồi.

Tất cả pháp tướng tu sĩ trong băng cung hiển nhiên không muốn bỏ qua trận đấu pháp này, nhưng không chờ bọn họ động thân đi trước quan triển, lại nghe Ngô Thế Hoàn mở miệng nói:

– Vũ Văn huynh, trước ở Đông Hải tại hạ mấy lần truy tra, Vũ Văn huynh lại hết lần này đến lần khác tránh không gặp, mặc dù giao thủ cũng là chỉ tiếp một chiêu là rời đi, làm tại hạ vô cùng thất vọng. Hôm nay thật vất vả được gặp nhau, ngày hôm đó không bằng chàng nhật, không bằng ta ngươi cũng nhất quyết cao thấp. Tại hạ sau khi trở về Đông Hải cùng môn phái trưởng bối giao nộp cũng tốt!