Chương 713: Đoán Linh chi nghi

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình không ngờ tự mình dẫn hỏa thiêu thân, vội vàng nói:

– Đệ tử đã quyên góp đủ linh thảo được hai lò Đoán Linh đan. Chẳng qua là luyện chế đoán linh đan này không phải chuyện đùa. Đệ tử chưa khai lò luyện chế.

Lục Bình có chút nghi hoặc nhìn Thiên Thành lão tổ cùng Thiên Phong lão tổ, hỏi:

– Hai vị sư bá, sư thúc, Đoán Linh đan đan phương đã tụ tập đầy đủ, chẳng lẽ lấy thực lực của bổn phái còn không cách nào thu gom đủ các loại linh thảo cần luyện chế Đoán Linh đan sao? Ngay cả Vạn Diệu Ngọc Lộ kia, con nghĩ bổn phái có hơn vạn năm truyền thừa, dù thế nào cũng phải có vài giọt mới phải.

Thật ra thì bản thân Đoán Linh đan chỉ có thể đủ coi là đan dược đứng đầu trong nửa bước pháp tướng đan dược. Kỳ thực tuy nói độ khó luyện chế cũng không ở dưới pháp tướng đan dược, nhưng Chân Linh phái bây giờ có Thiên Lô lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ hai vị pháp tướng kỳ luyện đan tông sư trấn giữ, lại có Khương Thiên Lâm lão tổ từ Doanh Thiên đạo tràng lấy được luyện đan lô bảo đỉnh ngưng tụ ba cái bảo cấm, luyện chế đan dược bực này chẳng phải là chỉ cần bắt tay vào là thành hay sao?

Thiên Thành lão tổ cùng Thiên Phong lão tổ khi nghe Lục Bình không ngờ lại có thể đủ linh thảo cho hai lò Đoán Linh đan, đều kinh ngạc nhìn nhau. Không kể đến những loại ba ngàn năm linh thảo khan hiếm kia, có thể gọi đủ vật cần thiết cho hai lò Đoán Linh đan, chẳng phải là ý nghĩa trong tay Lục Bình có ít nhất hai giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ!

Đoán Linh đan tuy là nửa bước pháp tướng kỳ đan dược, nhưng bên trong sử dụng đến mấy loại ba ngàn năm linh thảo đều là vật rất quý trọng. Chân Linh phái gom hết lực của cả phái chẳng qua là quyên góp linh thảo đủ cho năm lò Đoán Linh đan, mà một mình Lục Bình có thể gọi đủ hai lò!

Thiên Phong lão tổ dằn sự kinh dị trong lòng xuống, đem một cái ngọc tủy bình giao cho Lục Bình, nói:

– Ngươi hãy nhìn vật ở trong bình một chút!

Lục Bình nghi ngờ, nhận lấy ngọc tủy bình. Sau khi hắn đem nắp bình mở ra, nhất thời một cỗ mùi thơm ngát tràn ngập toàn bộ thạch thất.

Lục Bình dĩ nhiên sơ lược biết rõ đây là Đoán Linh đan tán phát ra đàn hương. Xem ra bổn phái đã sớm luyện chế được Đoán Linh đan. Chẳng qua là vì sao Thiên Phong lão tổ yêu cầu hắn xem qua trước một chút chứ?

Trong lòng Lục Bình chợt lóe lên nghi ngờ. Ngay sau đó là một tiếng “Di”, hắn nhẹ nhàng đem một viên đạn hoàn màu tím trong bình ngọc đổ ra để nó ở lòng bàn tay, rồi sau đó đem đặt ở trước mắt cẩn thận quan sát nửa khắc. Rồi tiếp theo đó, trong lòng bàn tay hắn bốc lên một cổ chân nguyên màu lam tím, đoàn đoàn bao khỏa lấy đan hoàn.

Chỉ chốc lát sau, Lục Bình chân nguyên trong tay tản đi. Đan hoàn không hư hao chút nào, được Lục Bình thu lại vào trong ngọc tủy bình, đem trả lại cho Thiên Phong chân nhân.

– Như thế nào?

Thiên Phong lão tổ thu lại cất ngọc tủy bình rồi hướng Lục Bình hỏi kết quả.

Lục Bình trầm ngâm chốc lát, nói:

– Đan dược này là xuất từ tay của người nào? Nhìn xem phương thức luyện chế cũng không sai, sao dược hiệu Đoán Linh đan cũng chỉ có bảy tầng so với Đoán Linh đan chân chính?

Thiên Phong lão tổ khẽ gật đầu, nói:

– Viên đan dược mà người mới vừa nhìn là do Thiên Lô sự thúc luyện được, hơn nữa chính là sử dụng Sơn Hà bảo đỉnh do Thiên Lâm sư đệ lấy được từ trong Doanh Thiên đạo tràng. Chẳng qua vô luận là Thiên Lô sư thúc hay là Thiên Cầm sư muội, dùng đỉnh cấp luyện đan lô hay là pháp bảo lô luyện đan, luyện chế ra Đoán Linh đan tuy có thành đan suất cao thấp khác nhau, nhưng dược hiệu lại đều giống nhau.

Chỉ có được hiệu bảy phần mười so với tám viên Đoán Linh đan ngươi năm đó lấy được từ Phi Linh sơn.

Có hai vị lão tổ tông sư xuất thủ, như vậy nguyên nhân được hiệu của Đoán Linh đan giảm xuống không thể nào xuất phát từ luyện đan sư. Phải biết hiện nay thuật luyện đan của Lục Bình còn không so được với hai vị Thiên Lô, Thiên Cầm lão tổ.

Nghi ngờ trong lòng của Lục Bình chợt lóe rồi biến mất. Mặc dù hắn không ngờ sẽ xuất hiện chuyện như vậy, bất quá lúc mới vừa phát hiện nguyên nhân Thiên Lô lão tổ luyện chế Đoán Linh đan dược hiệu giảm xuống, trong lòng hắn lập tức lại thoáng qua một nguyên nhân khác.

Thiên Thành lão tổ nhìn Lục Bình có chút vội vàng hỏi:

– Như thế nào, tiểu tử ngươi nghĩ tới duyên cớ gì chứ?

Lục Bình chần chờ một chút, nói:

– Vẫn chưa có. Bất quá đệ tử cần tự mình động thủ luyện chế một phen, mới có thể xác định một số vấn đề.

– Có phải là bởi vì duyên cớ thủy luyện hay không?

Thiên Thành lão tổ liếc mắt nhìn Thiên Phong lão tổ ở bên cạnh, sau đó hướng Lục Bình hỏi.

Lục Bình lắc đầu, nói:

– Linh Thủy Luyện Đan Thuật luyện chế đan dược phân biệt cực dễ. Năm đó, từ trong Phi Linh sơn đoạt được tám viên Đoán Linh đan cũng không tồn tại dấu vết linh thủy luyện đan. Huống chi Linh Thủy Luyện Đan Thuật tuy nói luyện linh đan dược hiệu lương hảo, nhưng mỗi một lần lại chỉ có thể luyện chế ra một viên, nhưng linh thảo vẫn phải chuẩn bị đủ cho một lò, đối với luyện chế Đoán Linh đan mà nói được không bằng mất. Chỉ có luyện chế những đan dược có độ khó cực cao hoặc là linh đan cực kỳ đặc thù mới có thể dùng được linh thủy thuật luyện đan.

Thiên Thành lão tổ có chút thất vọng. Thiên Phong lão tổ lại tựa hồ như đã sớm đoán chừng Lục Bình sẽ nói kiểu như vậy, cười nói:

– Cũng tốt! Chuyện luyện đan thì bọn ta còn xa lắm mới bằng ngươi, vừa đúng Quyền Cốc không gian này còn có một đoạn thời gian mới có thể khai mở.

Ngươi hãy thừa dịp khoảng thời gian này động thủ luyện chế một lò, xem một chút rốt cuộc nguyên nhân là do đâu?

Lục Bình một đường trở về chỗ thạch thất mình tu luyện, trong lòng cũng suy tư tình huống của Đoán Linh đan.

Trực giác của hắn nhận thấy Thiên Phong lão tổ có một chút lời còn chưa dứt. Thiên Lô lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ mặc dù không cách nào luyện chế ra hiệu dụng hoàn toàn của Đoán Linh đan, nhất định đối với hai vị tông sư này cũng có suy đoán nguyên nhân, chẳng biết tại sao Thiên Phong lão tổ cũng không nói cho hắn biết, chẳng qua là muốn hắn lại luyện chế một lò trước rồi nói sau.

Chẳng lẽ đơn thuần chỉ muốn nghiệm chúng thuật luyện đan cao thấp của Lục Bình cùng hai vị lão tổ, hay còn có những cái gì khác?

Tâm tư của Lục Bình trở nên rối bời, ở trong thạch thất tĩnh tọa suốt một ngày, lúc này mới đem trạng thái của mình điều chỉnh đến mức tốt nhất. Sau đó hắn tiện tay giương lên, Nạp Xuyên đỉnh hóa thành cự đỉnh cao hơn nửa người rơi vào trong thạch thất.

Mười mấy cái hộp ngọc từ trong ống tay áo của Lục Bình bay ra. Từng tờ Phong Linh phù ở mặt ngoài của hộp ngọc ảm đạm đi. Hộp ngọc theo đó mở ra, từng cây linh thảo các loại bảo tồn vô cùng hoàn hảo tự nhiên bay ra, rơi vào phía trước Lục Bình.

Mấy ngày sau, ba vị lão tổ đi tới nham thạch động phủ lần nữa. Lúc này mặc dù Lục Bình có bố trí phong ấn ở cửa thạch thất, nhưng hinh hương còn u oán xuyên thấu qua thạch thất, tràn ngập cả tòa nham thạch động phủ.

Thiên Thành lão tổ động đậy lỗ mũi, hung hăng hít hai cái đan hương, gương mặt tỏ vẻ vô cùng thích thú thoải mái, rồi sau đó mới đối với Thiên Sơn lão tổ bên cạnh hỏi:

– Sư huynh, người cho là tiểu tử này có thể luyện chế ra Đoán Linh đan tới mấy thành công hiệu?

Quách Thiên Sơn lão tổ chần chờ một chút, nói:

– Nếu Thiên Lô sư thúc cùng Thiên Cầm sư muội suy đoán không sai, thì tiểu tử này thật đúng là có thể luyện chế ra Đoán Linh đan hoàn chỉnh, bất quá thành đan suất tất nhiên thì không bằng sự thúc cùng sư muội.

Thiên Thành lão tổ ở một bên cười, nói:

– Xem ra tiểu tử này có không ít lá bài tẩy. Nếu ngươi không buộc hắn, liền vĩnh viễn không biết hắn còn có những thủ đoạn nào nữa.

Thiên Thành lão tổ trầm ngâm chốc lát, lúc này mới hướng Thiên Thành lão tổ hỏi:

– Sư huynh, vì sao lúc trước huynh không đem suy đoán liên quan tới Đoán Linh đan dược tính giảm xuống của Thiên Lô sư thúc cùng Thiên Cầm sư muội báo cho hắn biết qua, mà lại muốn hắn ra tay luyện chế đan dược trước?

Thiên Phong lão tổ ánh mắt thâm thúy, nói:

– Dù sao báo hay không báo cho hắn thì đều giống nhau, chỉ cần xem kết quả mà hắn luyện chế là được rồi.

Thiên Thành lão tổ có chút không vui, nói:

– Huynh không sợ tiểu tử này sẽ phạm vào sự kiêu căng à?

Thiên Phong lão tổ hung hữu thành túc nói:

– Hắn sẽ không!

Đoán Linh đan sở dĩ bị xưng là nửa bước pháp tướng kỳ đan dược, là bởi vì luyện chế linh đan cần tỷ lệ cùng với số lượng ba ngàn cùng ngàn năm linh thảo đều không phân cao thấp cùng nửa bước pháp tướng kỳ đan dược bình thường. Hơn nữa, bản thân loại đan dược này chỉ hữu dụng đối với đoán đan kỳ tu sĩ, đối với pháp tướng tu sĩ thì nửa điểm hiệu dụng cũng không có.

Nhưng quá trình luyện chế Đoán Linh đan chân chính so với bình thường pháp tướng kỳ đan dược còn gian nan hơn.

Lục Bình trải qua một loạt sự chuẩn bị tiền kỳ, đợi đến khi chuẩn bị đốt lửa khai lò cũng là ba ngày sau, mà sau khi khai lò lại trải qua năm ngày luyện chế tỉ mỉ, lúc này mới đến thời khắc ngưng đan cuối cùng.

Thật ra thì đối với nguyên nhân mà Thiên Lô, Thiên Cầm hai vị lão tổ không cách nào luyện chế ra hoàn toàn hiệu dụng của Đoán Linh đan, Lục Bình cũng có suy đoán của riêng mình. Chẳng qua là suy đoán này có thể liên quan đến một loại bí thuật của tự thân hắn. Hắn không muốn nói ra thôi.

Sở dĩ trước đây Lục Bình đem tiểu Đoán Linh đan đan phương thống khoái giao cho môn phái chủ yếu là bởi vì hai nguyên nhân. Nguyên nhân đầu tiên chính là trong tay Lục Bình có linh dịch dùng tốt hơn so với Sinh Cơ lộ. Một nguyên nhân khác là do “Linh hỏa đoán dong đề thuần thuật”.

Tiểu Đoán Linh đan nguyên bản là vật bắt chước để chế tạo ra Đoán Linh đan cùng bản thân Đoán Linh đan có rất nhiều liên hệ. Mà bản thân tiểu Đoán Linh đan cũng chỉ có một phần tư dược hiệu của Đoán Linh đan, nhưng sau khi trải qua Lục Bình dùng “Đề thuần thuật” cải tiến, dược tính của tiểu Đoán Linh đan không ngờ lại tự nhiên gia tăng đến một phần ba thậm chí nhiều hơn một phần ba so với Đoán Linh đan nguyên gốc. Điều này không khỏi làm cho Lục Bình hoài nghi về bộ đề thuần bí thuật này. Hắn hoài nghi Phi Linh phái nguyên bản vô luận là luyện đan hay là luyện khí đều dùng bộ đề thuần này, đây là một hang truyền thừa thông dụng.

Chính là bởi vì một bộ luyện khí đề thuần thuật chuyên dùng cho luyện khí mà Lục Bình năm đó từ trong Luyện khí điện phế tích của Phi Linh sơn tìm được ở dưới một căn mật thất, khiến cho Lục Bình ở quá trình luyện đan trong, đối với linh thảo dược dịch đề thuần thường thường làm được chuyện bỏ công một nửa mà hiệu quả gấp đôi. Có thể nói thuật luyện đan của Lục Bình để thăng nhanh như vậy, cùng với bộ Đề Thuần thuật trong tay hắn này có rất nhiều mối liên quan.

Mà Lục Bình suy đoán Chân Linh phái luyện chế Đoán Linh đan chỉ có bảy phần dược hiệu so với Đoán Linh đan nguyên bản, khả năng lớn nhất có thể là bởi vì một bộ truyền thừa bí thuật “Linh hỏa đoán dong đề thuần thuật” xuất phát từ Phi Linh phái này.

Lục Bình thần niệm quét qua lò luyện đan, bên trong đã ngưng tụ bốn viên đan hoàn. Lục Bình chần chờ một chút, cuối cùng vẫn quyết định nhỏ ra một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ.

Hắn bây giờ trong tay chỉ có ba phần tư phần Vạn Diệu Ngọc Lộ, tổng cộng hai mươi bảy giọt. Xem ra có một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ này, lần luyện lò đan này đủ bảo lưu lại bốn viên đan hoàn cuối cùng này thành đan.

Linh khí trong luyện đan lô đột nhiên có chút rối loạn, trong lúc nhất thời không ngờ thần niệm lại không khống chế được. Lục Bình thầm than trong lòng, quả nhiên Đoán Linh đan này rất khó có thể luyện chế.

Trong tay hiện ra một cái bình ngọc, Lục Bình vội vàng đem một giọt Tử Tinh phong vương tương nhỏ vào trong lò luyện đang đợi đến lúc phong vương tương điểm ra giọt thứ ba, viên đan hoàn thứ tư cũng lập tức hóa thành tinh thuần tinh khí tan ra, hòa nhập vào trong đó hầu như không còn gì.

Lại sau một lúc lâu, ánh mắt của Lục Bình ngưng đọng, đưa tay hướng luyện đan lô vỗ một cái, luyện đan lô nhất thời phát ra một tiếng oanh minh vang đi xa xa, nắp lò bay lên trời. Ba viên đan hoàn màu tím từ trong luyện đan lô lập tức bay ra, hướng thạch thất bay loạn tự tán.

Bên ngoài thạch thất, đám người Thiên Sơn lão tổ nghe tiếng nổ luyện đan lô vang lên, thần sắc cũng rung lên:

– Thành đan!

Bên trong thạch thất, Lục Bình nhìn ba viên Đoán Linh đan nằm trong ngọc tủy bình, trong lòng cảm thấy đắn đo. Xem ra nguyên nhân đan dược giảm dược lực chính là xuất phát từ đề thuần bí thuật rồi.

Lục Bình thầm thở dài một hơi, chẳng lẽ là phải đem bộ bí thuật này dạy cho môn phái hay sao?

Cấm chế ở cửa Thạch thất từ từ tan rã. Lục Bình mặt vừa mừng rỡ vừa mang thần sắc nghi hoặc từ trong thạch thất đi ra.

Thiên Thành lão tổ gấp gáp, mở miệng gấp giọng hỏi:

– Như thế nào?

Lục Bình đem ngọc tủy bình giao cho Thiên Thành lão tổ. Lão tổ vội vàng đem nắp bình mở ra tra xét, chỉ chốc lát sau trong miệng hộ:

– Thành rồi! Mười phần mười Đoán Linh đan. Dược hiệu không đánh mất nửa phần.

Thiên Thành lão tổ hộ lên cả kinh, khiến cho Thiên Phong lão tổ cùng Thiên Sơn lão tổ đều hiện sắc mặt vui mừng. Ba người mỗi người đều đem Lục Bình luyện chế ra ba viên Đoán Linh đan cẩn thận tra xét, chỉ chốc lát sau Thiên Phong lão tổ thở dài một tiếng, nói:

– Quả nhiên là mười phần mười Đoán Linh đan, dược hiệu không nửa phần chạy mất, Lục sư điệt, ngươi rốt cuộc là làm sao làm được như vậy?

Thiên Thành lão tổ cùng Thiên Sơn lão tổ đều nhìn hướng về phía Lục Bình, nhưng lại nghe Lục Bình hỏi ngược lại:

– Đệ tử chính là dựa theo quá trình mà Đoán Linh đan đan phương ghi lại mà luyện chế, trong đó không có chút chỗ nào bất đồng. Sự bá, Thiên Lô sư thúc tổ cùng Thiên Cầm sư thúc đối với điều này có suy đoán gì đó hay sao?

Lục Bình ngược lại đem vấn đề hất ngược trở lại, Thiên Sơn lão tổ cùng Thiên Thành lão tổ cũng đều nhìn về phía hắn. Thiên Phong lão tổ mỉm cười nói:

– Xem ra Thiên Lô sư thúc cùng Thiên Cầm sư muội đoán không sai, Đoán Linh đan này có lẽ có liên quan cùng với việc người tu luyện Thủy chúc tính công pháp!